Chương 70: Quyển 2 – Chương 1: Dũng khí

Phần: Bảo hộ kiếp này

Văn án

Trong lòng em có tôi, vừa đúng, trong lòng tôi lại có em – đó là hạnh phúc.
Khổ luyến ba năm cuối cùng ôm được mỹ nhân về, Thẩm Hi nắm trong tay hạnh phúc, sẽ mơ màng trong quãng đời đại học, cùng Vũ trải qua cái gì đây?

Chương 1: Dũng khí

Tác giả nói suy nghĩ của mình:
Tác phẩm này có lẽ sẽ không cần cù lắm.
Vốn viết《 Vì em mà sống 》với ước nguyện ban đầu chính là muốn nàng vui, để nàng đừng quá lo được lo mất.
Mục đích đạt tới, lại viết tiếp《 Bảo hộ kiếp này 》là tiêu khiển thôi.
Một lần nữa gửi lời cảm ơn và chúc sức khỏe đến các bạn đọc giả.
***
Từng xem qua một tản văn, trong đó có một đoạn rung động tôi sâu sắc:
Có một loại cảm giác khi mất ngủ mới thừa nhận là "tương tư".
Có một loại duyên phận khi tỉnh mộng mới tin là "vĩnh hằng".
Có một loại ánh mắt khi chia tay mới biết là "quyến luyến".
Có một loại tâm tình sau ly biệt mới hiểu là "chơ vơ".
Sau khi dọn đi, tôi đến xưởng xe của sư phụ tá túc. Mỗi lần lấy di động ra, nhìn dãy số không thể quen thuộc hơn, lần lựa không ấn nút kết nối. Nghe A Văn nói, tôi thi rất khá, suông sẻ đậu vào học viện pháp luật Bắc Kinh.
Giấy báo trúng tuyển lúc này hẳn là đã gửi tới nhà. Lưỡng lự thật lâu, cũng đấu tranh thật lâu, cuối cùng không có dũng khí trở về. Cùng A Văn đứng dưới cầu thang, nhờ nhỏ:

"Tôi ở dưới đây chờ cậu, cậu giúp tôi lên lấy giấy báo trúng tuyển đi." Nói xong đưa chìa khóa ra.
Tôi không dám chắc Vũ có còn ở nhà hay không, nàng sẽ ra đi sao? Lòng mong manh hi vọng nàng có thể ở lại nơi đó, ít nhất có thể cho tôi nhìn thấy bóng nàng một lần nữa!
Không biết A Văn ở trên lầu đến tột cùng rầy rà cái gì, đợi hồi lâu cũng không thấy nhỏ xuống. Đứng mỏi quá, bất giác lại ôm gối ngồi dưới đất.
"Hi, cậu đã làm gì người ta thế hả? Vũ rõ ràng tiều tụy hơn trước rất nhiều. Nghe nói cậu ở dưới lầu liền đứng trước cửa sổ nhìn thẫn thờ, nhìn rồi bật khóc. Tôi khuyên thế nào cũng không được, cô ấy vẫn cứ khóc." Đi một đoạn xa, A Văn tức giận túm áo tôi, vặn hỏi: "Lần trước ở Tam Á, trên đường trở về, tôi đã phát hiện Vũ không ổn. Cậu nói đi, CẬU RỐT CUỘC ĐÃ LÀM GÌ NGƯỜI TA? CÓ PHẢI CẬU BẮT NẠT CÔ ẤY KHÔNG?"
"A Văn, cậu đừng hỏi nữa......" A Văn buông lỏng tay, bởi vì tôi cũng khóc, tôi đoán sự hớ hênh của tôi nhất định đã dọa nhỏ. Vũ chưa đi sao? Nàng tiều tụy sao? Khi nàng đứng trước cửa sổ nhìn tôi, trong lòng đang nghĩ cái gì? Còn oán tôi ư? Hay trách tôi đã suồng sã nàng?
Rất muốn xoay người xông lên lầu, ôm chặt nàng không buông, nhưng tôi không thể.
Ở chỗ này lưu luyến, lại không đủ can đảm bước tới trước mặt người tôi thương nhớ, nhẹ nhàng nói: Vũ, xin lỗi, Hi yêu em.
Cuối cùng thu dọn hành lý chuyển sớm đến Bắc Kinh, tạm thời thuê một phòng trọ nhỏ gần trường. Bắc Kinh cách nhà rất xa, xa đến nỗi ngay cả hương vị không khí cũng không giống, hơn chút bụi đất, thiếu chút môi mềm Ngô ngữ, càng thiếu mùi hương đặc hữu của Vũ bên người. Cả ngày ngâm mình trên mạng, ẩn QQ, viết bài. Chống chọi suy nghĩ quẩn quanh, trên tường QQ đăng bài nhật ký《 Ý tương tư 》.
"Tiếc, than tiếc, độc than tiếc.
Tư, tương tư, ý tương tư.
Luyến, mê luyến, kẻ mê luyến.
Sao, làm sao, làm sao đây.
Mưa, mưa bụi, mưa bụi xa.

Hoa quế phiêu hương, có thể yêu không thể giữ.
Phấn son trang nhã, tóc xanh bừng tỉnh mộng.
Đối mặt không nói, ngàn lệ hoen mi.
Hoàng hôn than thở, mấy kiếp luân hồi, vướng loạn đau thương.
Từng vượt biển cả, một khúc ly biệt, sầu đoạn trường.
Thời gian như nước, trằn trọc loang lổ, biến đổi nương dâu,
Sao khuôn mặt tôi lại cười khờ dại.
Ngày dần lạnh, lá vàng khô, không u uất, bâng khuâng sầu.
Đêm đã khuya, tình khó tận, thuyền đơn trôi, hoa cõi Niết bàn.
Mỏi mòn mong nhớ, sớm sớm chiều chiều, nơi nào lại tìm cõi mộng thiên thai.
Phồn hoa tẫn tán, chỉ niệm lời tiên đoán ngày ấy:
Một hạt cát một thế giới, một bông hoa một thiên đường.
Tay đưa vô hạn, khoảnh khắc thành vĩnh hằng.

Nguyện người hạnh phúc, hạnh phúc hơn tôi.
Nhưng trong lòng lại mang chút buồn phiền, khẽ than:
Người đầu Trường Giang, tôi cuối Trường Giang.
Ngày ngày nhớ người không gặp người, cùng uống nước sông.
Nước bao giờ ngừng chảy? Hận khi nào mới tàn?
Chỉ nguyện lòng người như lòng tôi, xin đừng phụ nỗi niềm mong nhớ."
Tôi từng ảo tưởng Vũ sẽ cho tôi một cuộc gọi, nhưng nàng không có, tôi cũng không.
Rất nhiều người đọc bài nhật ký của tôi. Có người biết. Có người không biết. Có người nói văn hay. Có người bảo bệnh hoạn, không cảm thụ được tư vị ưu sầu. Nhưng có vài người hiểu rốt cuộc tôi muốn nói điều gì. Lại có vài người nhìn ra giữa hàng chữ một câu: "Hi tơ vương Hà Vũ" đấy?
Lý Bình xem nhật ký của tôi, để lại bình luận: "Hi, cậu thật ngốc, đồ ngốc si tình, chúc cậu hạnh phúc, hạnh phúc hơn tôi." Tôi nghĩ Lý Bình hẳn là xem hiểu phải không? Nhận được lời nhắn của nhỏ, tôi chỉ cảm thấy áy náy vạn phần.
Cuộc sống đại học cuối cùng đã bắt đầu sau chuỗi ngày trải qua suy sụp. Lang thang trong sân trường, tôi nhìn thấy ảnh chụp của Hàn Thiếu Hoa được dán trên tủ kính, là bảng vàng danh dự. Hắn được trường liệt vào hàng sinh viên kiệt xuất nhất từ trước tới nay. Tôi lại chỉ cảm thấy nực cười. Một thằng ra vẻ đạo mạo, bề ngoài sáng sủa, nhưng nội tâm thì vô cùng ích kỷ u ám. Chẳng lẽ mọi người đều yêu thích bộ mặt giả dối chỉnh chu đó mà không biết nó là phi thực tế hay sao?
Tân sinh viên tạm thời không lên lớp, phải học quân sự. Quân huấn trong đại học khắc khe hơn ở cao trung rất nhiều. Tôi không sợ khổ, cũng không biết khổ, mỗi ngày chỉ máy móc ăn điểm tâm, ra thao trường, đứng tư thế quân đội, dậm chân nghiêm nghỉ, ăn trưa, bắn bia, ăn chiều, học lý thuyết, ngủ, sau đó một ngày mới tiếp tục lặp lại ngày hôm qua. Rất nhiều bạn học chịu không nổi, kêu khổ kêu mệt, xin nghỉ bệnh, nhưng tôi thì không. Tựa như cảm giác đau khổ mệt nhọc không liên quan đến tôi, bởi vì thân xác ở Bắc Kinh, trái tim lại ở bên Vũ nơi xa xăm ấy.
Nhớ quá. Vị cay đắng trào lên khóe miệng, liếm môi lại có vị hối tiếc. Tôi nghĩ tôi thật sự đã hối hận.
Trải qua ba tuần quân huấn buồn tẻ, tôi được mọi người bầu thành tấm gương tiêu biểu cùng vài bạn khác đứng lĩnh giấy khen trên đài, chụp ảnh lưu niệm. Tôi muốn vẽ ra một nụ cười lịch sự, lại đột nhiên phát hiện, xa Vũ, ngay cả khóe miệng cũng không còn nghe theo. Đi đến một góc lấy di động ra, mở xem những tấm hình ngày thường lén chụp Vũ, nước mắt lã chã rớt xuống.
"Thẩm Hi, bạn làm sao vậy?" Nghe có tiếng người hỏi, tôi vội vàng lau nước mắt, ngẩng đầu nhìn, là bạn cùng lớp của tôi, Phương Hân. Ngày đầu nhập học, trong buổi tự giới thiệu, tôi đã ấn tượng cái tên này, nghe giống như hai chữ "yên tâm".
"Phương Hân, giúp tôi nhận giấy khen nha. Nếu thầy hỏi, nói tôi có chút chuyện, phải về nhà một lần." Nhỏ gật đầu đáp ứng, tôi lập tức nhanh chóng rời đi.
Đi, đi, vùng chạy, giờ phút này tôi chỉ muốn mau hơn, mau hơn nữa gặp Vũ. Tôi sợ qua khỏi thời khắc xúc động này, tôi sẽ lại mất dũng khí, dũng khí một lần nữa đứng trước mặt nàng......

Chapter
1 Chương 1
2 Chương 2
3 Chương 3
4 Chương 4
5 Chương 5
6 Chương 6
7 Chương 7
8 Chương 8
9 Chương 9
10 Chương 10
11 Chương 11
12 Chương 12
13 Chương 13
14 Chương 14
15 Chương 15
16 Chương 16
17 Chương 17
18 Chương 18
19 Chương 19
20 Chương 20
21 Chương 21
22 Chương 22
23 Chương 23
24 Chương 24
25 Chương 25
26 Chương 26
27 Chương 27
28 Chương 28
29 Chương 29
30 Chương 30
31 Chương 31
32 Chương 32
33 Chương 33
34 Chương 34
35 Chương 35
36 Chương 36
37 Chương 37
38 Chương 38
39 Chương 39
40 Chương 40
41 Chương 41
42 Chương 42
43 Chương 43
44 Chương 44
45 Chương 45
46 Chương 46
47 Chương 47
48 Chương 48
49 Chương 49
50 Chương 50
51 Chương 51
52 Chương 52
53 Chương 53
54 Chương 54
55 Chương 55
56 Chương 56
57 Chương 57
58 Chương 58
59 Chương 59
60 Chương 60
61 Chương 61
62 Chương 62
63 Chương 63
64 Chương 64
65 Chương 65
66 Chương 66
67 Chương 67
68 Chương 68
69 Chương 69
70 Chương 70: Quyển 2 - Chương 1: Dũng khí
71 Chương 71: Quyển 2 - Chương 2: Hi ơi về nhà đi
72 Chương 72: Quyển 2 - Chương 3: Độc thoại của Vũ
73 Chương 73: Quyển 2 - Chương 4: Hi à, thật sự đáng giá sao?
74 Chương 74: Quyển 2 - Chương 5: Bởi vì tôi nhớ nàng
75 Chương 75: Quyển 2 - Chương 6: Lớp đào tạo tiếng anh
76 Chương 76: Quyển 2 - Chương 7: Bất an
77 Chương 77: Quyển 2 - Chương 8: Chim cánh cụt ngốc nhất
78 Chương 78: Quyển 2 - Chương 9: Xem Vũ như con nít
79 Chương 79: Quyển 2 - Chương 10: Không phải là không muốn, mà là không thể
80 Chương 80: Quyển 2 - Chương 11: Nhãn mác
81 Chương 81: Quyển 2 - Chương 12: Cổ tích "Sói đến rồi"
82 Chương 82: Quyển 2 - Chương 13: Đồng hồ đôi
83 Chương 83: Quyển 2 - Chương 14: Nhưng mà...
84 Chương 84: Quyển 2 - Chương 15: Cười rơi lệ
85 Chương 85: Quyển 2 - Chương 16: Hi... Hi yêu em lâu lắm rồi phải không?
86 Chương 86: Quyển 2 - Chương 17: Mùa hè năm ấy
87 Chương 87: Quyển 2 - Chương 18: Em chính là hạnh phúc của Hi
88 Chương 88: Quyển 2 - Chương 19: Mao Đặng Tam mốc meo xúi quẩy
89 Chương 89: Quyển 2 - Chương 20: Quà sinh nhật
90 Chương 90: Quyển 2 - Chương 21: Nhẫn đôi
91 Chương 91: Quyển 2 - Chương 22: Tình yêu thực sự tra tấn con người
92 Chương 92: Quyển 2 - Chương 23: Nếu có một người như vậy
93 Chương 93: Quyển 2 - Chương 24: Khăn đỏ? Sói xám?
94 Chương 94: Quyển 2 - Chương 25: Gả cho Thẩm Hi là vợ của Thẩm Hi
95 Chương 95: Quyển 2 - Chương 26: Vũ à, đêm đã khuya rồi
96 Chương 96: Quyển 2 - Chương 27: Trà khổ đinh
97 Chương 97: Quyển 2 - Chương 28: Từ nơi ấy vọng ra, có Hi
98 Chương 98: Quyển 2 - Chương 29: Chườm đá
99 Chương 99: Quyển 2 - Chương 30: Vũ, em thực sự rất đặt biệt
100 Chương 100: Quyển 2 - Chương 31: Hi, em cũng vậy
101 Chương 101: Quyển 2 - Chương 32: Hi ơi, sắp tới em phải đi nông trại
102 Chương 102: Quyển 2 - Chương 33: Tựa như cảnh trong mơ
103 Chương 103: Quyển 2 - Chương 34: Ăn giấm
104 Chương 104: Quyển 2 - Chương 35: Sẽ có một ngày như thế
105 Chương 105: Quyển 2 - Chương 36: Mặt nạ chú hề
106 Chương 106: Quyển 2 - Chương 37: Thề không hối
107 Chương 107: Quyển 2 - Chương 38: Lửa trại
108 Chương 108: Quyển 2 - Chương 39: Mẹ, mẹ...
109 Chương 109: Quyển 2 - Chương 40: Đại ngốc lo lắng vẩn vơ
110 Chương 110: Quyển 2 - Chương 41: Ngón tay quấn tóc, búi mái đầu xanh
111 Chương 111: Quyển 2 - Chương 42: Hi ơi, ngày mai là sinh nhật em
112 Chương 112: Quyển 2 - Chương 43: Pha lê tím
113 Chương 113: Quyển 2 - Chương 44: Tôi dần dần đã hiểu được tình yêu
114 Chương 114: Quyển 2 - Chương 45: Tiện Tiện
115 Chương 115: Quyển 2 - Chương 46: Quân, đàn dương cầm
116 Chương 116: Quyển 2 - Chương 47: Mỗi người là một dòng sông
117 Chương 117: Quyển 2 - Chương 48: Thế giới cổ tích
118 Chương 118: Quyển 2 - Chương 49: Trượt pattanh
119 Chương 119: Quyển 2 - Chương 50: Ngăn kéo dưới cùng
120 Chương 120: Quyển 2 - Chương 51: Tổ ấm của Đại Lục
121 Chương 121: Quyển 2 - Chương 52: Tùy tiện, không thể tùy tiện
122 Chương 122: Quyển 2 - Chương 53: Ham chơi rước họa
123 Chương 123: Quyển 2 - Chương 54: Thẩm Hi sống tốt
124 Chương 124: Quyển 2 - Chương 55: Quân bé tiêu
125 Chương 125: Quyển 2 - Chương 56: Tranh ghép hình "Dream house"
126 Chương 126: Quyển 2 - Chương 57: Giáo sư Đổng
127 Chương 127: Quyển 2 - Chương 58: Dạo chợ đêm
128 Chương 128: Quyển 2 - Chương 59: Tủ búp bê
129 Chương 129: Quyển 2 - Chương 60: Khói hoa lấp lánh
130 Chương 130: Quyển 2 - Chương 61: Ngày của mẹ
131 Chương 131: Quyển 2 - Chương 62: Cái cây bên bãi biển
132 Chương 132: Quyển 2 - Chương 63: Trường xưa
133 Chương 133: Quyển 2 - Chương 64: Đom đóm
134 Chương 134: Quyển 2 - Chương 65: Lữ Viễn Văn
135 Chương 135: Quyển 2 - Chương 66: Ba mẹ
136 Chương 136: Quyển 2 - Chương 67: Một nửa khả năng - Lời thở than?
137 Chương 137: Quyển 2 - Chương 68: Một nửa khả năng? - Kẻ ích kỷ
138 Chương 138: Đôi lời
Chapter

Updated 138 Episodes

1
Chương 1
2
Chương 2
3
Chương 3
4
Chương 4
5
Chương 5
6
Chương 6
7
Chương 7
8
Chương 8
9
Chương 9
10
Chương 10
11
Chương 11
12
Chương 12
13
Chương 13
14
Chương 14
15
Chương 15
16
Chương 16
17
Chương 17
18
Chương 18
19
Chương 19
20
Chương 20
21
Chương 21
22
Chương 22
23
Chương 23
24
Chương 24
25
Chương 25
26
Chương 26
27
Chương 27
28
Chương 28
29
Chương 29
30
Chương 30
31
Chương 31
32
Chương 32
33
Chương 33
34
Chương 34
35
Chương 35
36
Chương 36
37
Chương 37
38
Chương 38
39
Chương 39
40
Chương 40
41
Chương 41
42
Chương 42
43
Chương 43
44
Chương 44
45
Chương 45
46
Chương 46
47
Chương 47
48
Chương 48
49
Chương 49
50
Chương 50
51
Chương 51
52
Chương 52
53
Chương 53
54
Chương 54
55
Chương 55
56
Chương 56
57
Chương 57
58
Chương 58
59
Chương 59
60
Chương 60
61
Chương 61
62
Chương 62
63
Chương 63
64
Chương 64
65
Chương 65
66
Chương 66
67
Chương 67
68
Chương 68
69
Chương 69
70
Chương 70: Quyển 2 - Chương 1: Dũng khí
71
Chương 71: Quyển 2 - Chương 2: Hi ơi về nhà đi
72
Chương 72: Quyển 2 - Chương 3: Độc thoại của Vũ
73
Chương 73: Quyển 2 - Chương 4: Hi à, thật sự đáng giá sao?
74
Chương 74: Quyển 2 - Chương 5: Bởi vì tôi nhớ nàng
75
Chương 75: Quyển 2 - Chương 6: Lớp đào tạo tiếng anh
76
Chương 76: Quyển 2 - Chương 7: Bất an
77
Chương 77: Quyển 2 - Chương 8: Chim cánh cụt ngốc nhất
78
Chương 78: Quyển 2 - Chương 9: Xem Vũ như con nít
79
Chương 79: Quyển 2 - Chương 10: Không phải là không muốn, mà là không thể
80
Chương 80: Quyển 2 - Chương 11: Nhãn mác
81
Chương 81: Quyển 2 - Chương 12: Cổ tích "Sói đến rồi"
82
Chương 82: Quyển 2 - Chương 13: Đồng hồ đôi
83
Chương 83: Quyển 2 - Chương 14: Nhưng mà...
84
Chương 84: Quyển 2 - Chương 15: Cười rơi lệ
85
Chương 85: Quyển 2 - Chương 16: Hi... Hi yêu em lâu lắm rồi phải không?
86
Chương 86: Quyển 2 - Chương 17: Mùa hè năm ấy
87
Chương 87: Quyển 2 - Chương 18: Em chính là hạnh phúc của Hi
88
Chương 88: Quyển 2 - Chương 19: Mao Đặng Tam mốc meo xúi quẩy
89
Chương 89: Quyển 2 - Chương 20: Quà sinh nhật
90
Chương 90: Quyển 2 - Chương 21: Nhẫn đôi
91
Chương 91: Quyển 2 - Chương 22: Tình yêu thực sự tra tấn con người
92
Chương 92: Quyển 2 - Chương 23: Nếu có một người như vậy
93
Chương 93: Quyển 2 - Chương 24: Khăn đỏ? Sói xám?
94
Chương 94: Quyển 2 - Chương 25: Gả cho Thẩm Hi là vợ của Thẩm Hi
95
Chương 95: Quyển 2 - Chương 26: Vũ à, đêm đã khuya rồi
96
Chương 96: Quyển 2 - Chương 27: Trà khổ đinh
97
Chương 97: Quyển 2 - Chương 28: Từ nơi ấy vọng ra, có Hi
98
Chương 98: Quyển 2 - Chương 29: Chườm đá
99
Chương 99: Quyển 2 - Chương 30: Vũ, em thực sự rất đặt biệt
100
Chương 100: Quyển 2 - Chương 31: Hi, em cũng vậy
101
Chương 101: Quyển 2 - Chương 32: Hi ơi, sắp tới em phải đi nông trại
102
Chương 102: Quyển 2 - Chương 33: Tựa như cảnh trong mơ
103
Chương 103: Quyển 2 - Chương 34: Ăn giấm
104
Chương 104: Quyển 2 - Chương 35: Sẽ có một ngày như thế
105
Chương 105: Quyển 2 - Chương 36: Mặt nạ chú hề
106
Chương 106: Quyển 2 - Chương 37: Thề không hối
107
Chương 107: Quyển 2 - Chương 38: Lửa trại
108
Chương 108: Quyển 2 - Chương 39: Mẹ, mẹ...
109
Chương 109: Quyển 2 - Chương 40: Đại ngốc lo lắng vẩn vơ
110
Chương 110: Quyển 2 - Chương 41: Ngón tay quấn tóc, búi mái đầu xanh
111
Chương 111: Quyển 2 - Chương 42: Hi ơi, ngày mai là sinh nhật em
112
Chương 112: Quyển 2 - Chương 43: Pha lê tím
113
Chương 113: Quyển 2 - Chương 44: Tôi dần dần đã hiểu được tình yêu
114
Chương 114: Quyển 2 - Chương 45: Tiện Tiện
115
Chương 115: Quyển 2 - Chương 46: Quân, đàn dương cầm
116
Chương 116: Quyển 2 - Chương 47: Mỗi người là một dòng sông
117
Chương 117: Quyển 2 - Chương 48: Thế giới cổ tích
118
Chương 118: Quyển 2 - Chương 49: Trượt pattanh
119
Chương 119: Quyển 2 - Chương 50: Ngăn kéo dưới cùng
120
Chương 120: Quyển 2 - Chương 51: Tổ ấm của Đại Lục
121
Chương 121: Quyển 2 - Chương 52: Tùy tiện, không thể tùy tiện
122
Chương 122: Quyển 2 - Chương 53: Ham chơi rước họa
123
Chương 123: Quyển 2 - Chương 54: Thẩm Hi sống tốt
124
Chương 124: Quyển 2 - Chương 55: Quân bé tiêu
125
Chương 125: Quyển 2 - Chương 56: Tranh ghép hình "Dream house"
126
Chương 126: Quyển 2 - Chương 57: Giáo sư Đổng
127
Chương 127: Quyển 2 - Chương 58: Dạo chợ đêm
128
Chương 128: Quyển 2 - Chương 59: Tủ búp bê
129
Chương 129: Quyển 2 - Chương 60: Khói hoa lấp lánh
130
Chương 130: Quyển 2 - Chương 61: Ngày của mẹ
131
Chương 131: Quyển 2 - Chương 62: Cái cây bên bãi biển
132
Chương 132: Quyển 2 - Chương 63: Trường xưa
133
Chương 133: Quyển 2 - Chương 64: Đom đóm
134
Chương 134: Quyển 2 - Chương 65: Lữ Viễn Văn
135
Chương 135: Quyển 2 - Chương 66: Ba mẹ
136
Chương 136: Quyển 2 - Chương 67: Một nửa khả năng - Lời thở than?
137
Chương 137: Quyển 2 - Chương 68: Một nửa khả năng? - Kẻ ích kỷ
138
Chương 138: Đôi lời