Chương 72: Cái này có thể xâm phạm

Lúc trở lại nhà bà ngoại, Úc Bảo Sơn và dì Bình đang ở trong phòng bếp chuẩn bị bữa trưa, Lý Phức ở trong sân xử lý hoa cỏ, nhìn thấy bọn họ trở lại, đặt bình nước trong tay xuống vẫy vẫy tay hướng bọn họ.

"Bà ngoại. . . . . ." Úc Tử Ân gọi khẽ, dẫn theo người đàn ông phía sau, nhấc chân đi tới.

"Bà ngoại, con lại tới làm phiền!" Dừng bước chân lại, Dịch Khiêm mở miệng lễ phép.

"Nào có, trong nhà hiếm khi có khách đến, bà vui mừng còn không kịp nữa là!" Xoay người, Lý Phức chỉ vào bàn đá ghế đá bên cạnh, "Đi mệt rồi chứ? Ngồi xuống, uống ly trà hoa cúc. Hoa cúc được người làm hái hằng năm đó! Biết các con trở lại khẳng định sẽ khát, bà để trà lạnh."

Rót hai ly trà ở trong bình thủy tinh, trong nước trà màu vàng có mấy đóa hoa cúc thật nhỏ, cầm cái chén đưa lên mũi ngửi, một mùi hương hoa cúc nhàn nhạt xông vào mũi.

Uống mấy ngụm trà, Úc Tử Ân thở một hơi thật to, không nhịn được than thở: "Uống ngon thật! Vẫn là tay nghề của bà ngoại tốt nhất!"

"Cái đứa nhỏ này. . . . . ." Lý Phức cười nhẹ, quay đầu lơ đãng nhìn Dịch Khiêm một cái, thanh lịch tao nhã, động tác thưởng thức trà thành thạo ưu nhã, phong cách tản ra từ trên người anh, ngược lại trong veo giống như nước trà hoa cúc.

Đứa nhỏ này, vừa nhìn chính là người thông thạo về trà, không giống nhóc con nhà bà, chỉ biết uống từng ngụm, hoàn toàn không bình phẩm gì.

Úc Tử Ân quay đầu nhìn người đàn ông bên cạnh một lát, tò mò hỏi: "Thế nào, uống ngon chứ?"

"Ừ, rất ngon! Vi đắng mà ngọt, có một phong vị khác!" Đặt cái chén xuống, Dịch Khiêm nhàn nhạt đáp, ánh mắt nhìn về phía cô mang theo nụ cười.

Đang trò chuyện, Úc Bảo Sơn từ phòng bếp ra ngoài, nhìn bóng dáng đang ngồi trong sân, cao giọng nói: "Nhóc con, đi mua chai nước tương về đây, nhà hết nước tương rồi!"

"A, vâng ạ!" Liếc nhìn người đàn ông mặc tạp dề , Úc Tử Ân đứng dậy từ trên ghế, nghiêng đầu nhìn người đàn ông đã đứng lên: "Đi à? Tôi dẫn anh đi dạo một chút?"

"Ừm!" Gật đầu, Dịch Khiêm nói với Lý Phức một tiếng, xoay người đuổi theo bước chân của cô ra cửa.

Thấy bọn họ đều đi ra ngoài, lúc này Lý Phức mới quay đầu nhìn về phía Úc Bảo Sơn, khẽ thở dài, "Mẹ đã biết chuyện con bé ly hôn rồi, con bé đã trưởng thành, nó biết lựa chọn như thế nào, mẹ thấy đứa nhỏ tiểu Khiêm này cũng không tệ, không biết Ân Ân có tốt phúc hay không. . . . . ."

"Đứa nhỏ tiểu Khiêm này thành thục chững chạc, con cũng rất thích nó, chỉ có điều muốn Ân Ân gả vào nhà hào môn cũng không phải chuyện dễ dàng, nhà họ Đường chính là ví dụ rõ nhất, aish, dưa hái xanh không ngọt, cũng chỉ có thể thuận theo tự nhiên thôi!"

Con gái bảo bối của ông luôn có chủ kiến, cũng biết nên chừa cho mình đường lui, mặc dù ông không cần quan tâm, nhưng hôn nhân chuyện lớn, người làm cha như ông cũng hi vọng con gái có thể tìm được gia đình tốt, nếu không sau khi chết ông sẽ không có mặt mũi đi gặp vợ ông.

Đi xuyên qua ngõ hẻm, hai người sóng vai đi, Úc Tử Ân quay đầu nhìn người đàn ông bên cạnh, trừng mắt nhìn, tò mò hỏi: "Anh vừa nói gì với cha tôi vậy? Nhìn ông ấy đặc biệt vui vẻ!"

Hình như đã lâu rồi cô không thấy Úc Bảo Sơn vui vẻ như vậy, từ mộ trở lại, trên mặt Úc Bảo Sơn vẫn treo nụ cười sáng lạn, rất khác các năm trước, cô suy nghĩ thật lâu, cuối cùng vẫn đem nguyên do kết lên trên thân người đàn ông trước mắt.

Giống như trừ anh ra, cô không nghĩ ra lý do khác có thể khiến Úc Bảo Sơn vui vẻ như vậy!

Nghe cô hỏi, Dịch Khiêm hơi híp mắt lại, nửa cười quay đầu nhìn cô, "Tôi nói với bác trai một vài chuyện quan trọng, nhưng mà bây giờ vẫn chưa thể nói cho em biết!"

"Tại sao vậy? Chuyện công hay chuyện riêng?" Nhìn vẻ mặt thần bí kia, cô càng thêm tò mò, đuổi theo anh không thả: "Không phải hai người thương lượng chuyện gì bán đứng tôi chứ? !"

"Làm sao có thể! Ba em chỉ có mình em là con gái, sao cam lòng bán em đi!" Quay đầu, anh tức giận giơ tay lên vuốt vuốt đầu cô, "Được rồi, đừng nghĩ nhiều, thời điểm em nên biết, sẽ nói cho em biết!"

". . . . . ." Động tác thân mật như vậy nhất thời khiến cô sững sờ tại chỗ.

Ý thức được mình đường đột, Dịch Khiêm không nhanh không chậm thu tay lại, trên gương mặt tuấn tú lại không nhìn thấy chút lúng túng nào: "Đi thôi, không phải chúng ta muốn đi mua đồ à? Đừng đợi đến lúc mua nước tương về rồi, món ăn cũng đã nấu xong!"

"Được rồi!" Thấy anh bất giác khó xử, cô cũng không kiểu cách, gật đầu đuổi theo bước chân của anh, "Kỳ thực tôi cảm thấy được dẫn anh đi mua nước tương, thật sự có chút. . . . . . Ặc, không tôn trọng người có hình tượng cao quý!"

"Thật sao? Tôi cũng là người bình thường, không khác gì người đàn ông bình thường. Sao đến chỗ em, là không thể không tôn trọng?"

"Thật ra thì ở trong cảm nhận của tôi, anh luôn là thần thánh không thể xâm phạm, cuộc sống vụn vặt, sẽ làm ô uế anh." Đây là ấn tượng đầu tiên anh cho cô, cũng bởi vì như thế, cho nên ở trong cảm nhận của cô, anh chính giống như Thần.

"Ừ, cái này có thể xâm phạm, dù sao tôi cũng chỉ là người đàn ông bình thường, tương lai kết hôn cũng sẽ bận chuyện vụn vặt trong cuộc sống, phải chăm sóc gia đình, phải gánh chịu trách nhiệm, đây là dấu hiệu của người đàn ông thành thục."

Làm như không thể tin được lời nói sẽ được nói ra từ trong miệng anh, cô ngẩn người, cuối cùng cười khẽ, "Về sau nếu cô gái nào gả cho anh, nhất định sẽ rất hạnh phúc!"

Ít nhất, cô ấy còn có một người chồng tốt nỗ lực vì gia đình.

"Thật sao?" Anh yên lặng nhìn cô, con mắt thâm thúy xẹt qua ánh sáng thưa thớt, nghiêm túc mà chuyên chú: "Tôi cũng hi vọng cô ấy có thể hạnh phúc, tôi sẽ cố hết sức có thể."

Gật đầu một cái, cô cười quay đầu đi, nhưng câu nói kia của anh khiến cô cảm động thật lâu.

Cho đến thật lâu về sau, khi cô biết anh nói câu kia thật ra là tự nhủ, cô mới chợt hiểu, người đàn ông này không dễ dàng cam kết, vì cam kết với cô, thật sự đánh đổ tất cả.

--*--

Ăn xong cơm trưa, nghỉ ngơi một lát, sau đó biết Dịch Khiêm còn phải trở về Thị Lý tham gia party sinh nhật, Úc Bảo Sơn cũng không giữ người, ngay tiếp theo cũng bảo Úc Tử Ân trở về.

đi hơn hai giờ đường xe, trở lại Thị Lý đã hơn bốn giờ chiều, Úc Tử Ân nhìn đường đi lạ lẫm bên ngoài, đây là khu thương vụ cô không thường tới, cũng không có mấy người bạn quen, anh mang cô tới đây làm gì?

“Chúng ta đến đây làm gì? Cử hành party ở đây sao?” cô quay đầu, không hiểu hỏi.

không phải ở gần đây, ở khách sạn Thánh Đình, dẫn em đi gặp người trước.” nói xong, anh xoay tay lái, lái xe về phía bãi đỗ xe ngầm.

Từ bãi đậu xe lên tới tầng ba mươi, lúc nhìn thấy tấm biển treo trên cửa, cô mơ hồ đoán được anh muốn mang cô đi gặp người nào.

Louie King, tuần lễ thời trang Paris chạm tay có thể bỏng, nhà thiết kế chính ở châu Á.

Bước vào phòng làm việc, Úc Tử Ân khẽ quét mắt, rất nhanh thấy có hai nhân viên nữ phục vụ bước nhanh tới chỗ họ, trên mặt tươi cười, mở miệng: “Dịch thiếu, hoan nghênh!”

Quét một vòng, không thấy bóng người, Dịch Khiêm nhàn nhạt mở miệng: “Louie đâu?”

“Boss ở bên trong ạ, tôi mời ngài ấy ra ngoài, trước hết mời ngài ngồi xuống!” Nhân viên phục vụ nữ quay đầu, gật đầu với đồng nghiệp bên cạnh, một người phụ nữ khác khách khí mà lễ phép dẫn họ đi tới ghế salon cạnh cửa sổ sát đất.

Chẳng mấy chốc, trong phòng làm việc khép chặt có một bóng dáng cao to đi ra, nhìn người trên ghế salon, một tay cắm túi, trên mặt tươi cười.

Úc Tử Ân ngước mắt nhìn anh ta, âm thầm quan sát, người đàn ông này có chút không giống với lần trước cô thấy ở tuần lễ thời trang, nhà thiết kế Louie thầm kín còn tùy ý hơn so với trường hợp đó. T shirt xanh nhạt, quần thường màu trắng, mode ánh nắng nhưng không mất ưu nhã.

“Tiểu Ngũ, đã lâu không gặp!” Louie mở miệng cười chào hỏi, tầm mắt lại lạc đến trên người phụ nữ bên cạnh anh, hơi nheo mắt quan sát, nửa híp mắt cười, duỗi tay về phía cô, “Xin chào, tôi là Louie King!”

“Chào anh! Tôi là Úc Tử Ân, tôi đã gặp anh!” Úc Tử Ân đứng lên, lễ phép bắt tay.

“Hả? không biết Úc tiểu thư từng gặp tôi vào lúc nào?” Phòng làm việc của anh ta đều tiếp đãi khác đặc biệt, người phụ nữ này, hơn nữa còn do Tiểu Ngũ mang tới, anh ta có thể khẳng định mình chưa từng gặp qua.

“Thời điểm tuần lễ thời trang mùa đông ở Paris, anh lấy phía Bắc Bắc Kinh làm chủ đề thiết kế quần áo Hương Sơn Hồng Diệp, rất có phong thái Trung Quốc, tôi rất thích!”

“Hả? thật sao? Có thể được Úc tiểu thư tán thưởng, thực là vinh hạnh của tôi!”

“Ngài khách khí rồi, phải là tôi cần ngài chỉ bảo nhiều hơn mới phải!”

không đợi Louie hiểu được ý cô, Dịch Khiêm bên cạnh đã mở miệng giải thích: “cô ấy cũng là nhà thiết kế, bây giờ đang làm ở Thụy Nhĩ!”

“thì ra là cùng hành!” Gật đầu một cái, Louie cười nhìn về phía Dịch Khiêm, “Lễ phục của anh đã được quản gia sai người đưa đến rồi, tôi vừa nhìn, cắt xén cùng thiết kế rất đặc biệt, tôi ngược lại muốn hỏi xem là do nhà thiết kế nào thiết kế!”

“Xa tận chân trời, gần ngay trước mắt!” Dịch Khiêm khẽ cười, ngước mắt nhìn người phụ nữ đối diện, quay đầu phân phó nhân viên phục vụ đưa hộp quà tới.

“Đó? thật sao? thật là khiến người ta kinh ngạc! Lúc tôi thấy bộ quần áo kia, còn đương tưởng là nhà thiết kế quốc tế kia! Hóa ra là doÚc tiểu thư!” Biết cô thiết kế quần áo, Louie cũng không che giấu kinh ngạc của mình, trong lời nói đều là tán thưởng.

“Chuyết tác* khiến người chê cười!” Cười cười xấu hổ, cô quay đầu nhìn về phía Dịch Khiêm cầm hộp quà tới, liền nghe Louie mở miệng: “đi thay quần áo trước đã!”

* Chuyết tác: tác phẩm kém cỏi của tôi.

Dịch Khiêm gật đầu, nghiêng đầu nhìn Úc Tử Ân, xoay người, dưới sự hướng dẫn của nhân viên phục vụ bước vào phòng thay quần áo.

Chẳng được bao lâu, hai người đang trò chuyện, Dịch Khiêm đổi xong quần áo từ phòng thay quần áo đi ra, hai người đứng bên ngoài không hẹn mà cùng nhìn về phía bóng dáng ở cửa phòng thay quần áo.

Áo tơ màu làm làm tôn lên khí chất của anh, đặc biệt cổ được cắt xén cẩn thận, cùng khí chất thanh nhã vốn có của anh hòa làm một thể, khiến cả người anh xem ra càng thêm trầm ổn tôn quý.

Người đàn ông có vóc người trời sinh, bất luận mặc quần áo trên người anh cũng đều đặc biệt tương xứng.

Gật đầu một cái, Louie không nhịn được tán thưởng: “Rất tuyệt! Ánh mắt Úc tiểu thư thật độc đáo, phong cách thiết kế cũng rất đặc biệt! Khâm phục khâm phục!”

Xoay người, Dịch Khiêm nhìn mình trong gương, đáy mắt tối tăm xẹt qua tia kinh ngạc.

Bộ quần áo này bất luận kích thước hay phong cách cũng đều rất hợp với anh, dụng tâm của cô khiến anh cảm động.

Chapter
1 Chương 1: Vợ yêu “Săn sóc”
2 Chương 2: Cô không phải muốn trợ hứng sao?
3 Chương 3: Nhân vật lớn thần bí
4 Chương 4: Phụ nữ là để được cưng chiều!
5 Chương 5: Khích bác tình cảm vợ chồng?
6 Chương 6: Người phụ nữ ngốc giảo hoạt
7 Chương 7: Phía dưới em phải cho anh ăn!
8 Chương 8: Không muốn gặp cô gái của mình!
9 Chương 9: Hoa lài cắm bãi phân trâu
10 Chương 10: Hoa nhà không thơm bằng hoa dại
11 Chương 11: Ngẫu nhiên gặp ở vùng núi
12 Chương 12: Vết cắn trên xương quai xanh
13 Chương 13: Ừng đụng tôi, bẩn
14 Chương 14: Người đàn ông tuyệt vời
15 Chương 15: Đúng là người khiêm tốn!
16 Chương 16: Gặp mặt người tình cũ
17 Chương 17: Cậu út?
18 Chương 18: Giấu đi vẻ nhếch nhác
19 Chương 19: Ông chủ Thập Tam Lâu!
20 Chương 20: Cháu đang chấp vấn cậu sao?
21 Chương 21: Gần quan được ban lộc
22 Chương 22: Kinh thành - nhà họ dịch
23 Chương 23: Cha của nhà giàu mới nổi
24 Chương 24: Ông lão quê mùa
25 Chương 25: Không hẹn mà gặp
26 Chương 26: Dịch thiếu, trùng hợp vậy sao?
27 Chương 27: Chẳng lẽ có JQ?
28 Chương 28: Tôi tin tưởng vào ánh mắt của cô
29 Chương 29: Được lời to
30 Chương 30: Ý nghĩa của cỏ bốn lá
31 Chương 31: Vô tình gặp gỡ ở tuần lễ thời trang
32 Chương 32: Ăn ý
33 Chương 33: Sử tử nhỏ được trang bị đầy đủ
34 Chương 34: Em hận anh sao?!
35 Chương 35: Cúi đầu không thấy ngẩng đầu lại gặp
36 Chương 36: Không có thành ý
37 Chương 37: Người vợ qua cầu rút ván!
38 Chương 38: Ghen tỵ
39 Chương 39: Đủ loại mập mờ
40 Chương 40: Tự cho là đúng
41 Chương 41: Náo nhiệt
42 Chương 42: Nhà tư bản là Vampire
43 Chương 43: Gọi Tiểu Ngũ đến ăn điểm tâm cùng nhau nhé?
44 Chương 44: Mối tình đầu
45 Chương 45: Tôi là thương nhân
46 Chương 46: Cô có người yêu sao?
47 Chương 47: Không để ai vào trong mắt
48 Chương 48: Mạo muội
49 Chương 49: Thiếu nhân tình
50 Chương 50: Người yêu đầu tiên của hắn
51 Chương 51: Bình thường cùng không bình thường
52 Chương 52: Xì căng đan bay đầy trời
53 Chương 53: Ghen?
54 Chương 54: Trái tim bị thương tổn
55 Chương 55: Về nhà ăn cơm!
56 Chương 56: Chung thủy trong tình cảm
57 Chương 57: Gây khó khăn
58 Chương 58: Kéo dài thời gian
59 Chương 59: Ngại chết tôi rồi!
60 Chương 60: Hình
61 Chương 61: Lợi thế ly hôn
62 Chương 62: Ánh mắt mỹ nữ trong kính
63 Chương 63: Mập mờ
64 Chương 64: Ranh giới cuối cùng
65 Chương 65: Boss lớn!
66 Chương 66: Cùng ngày sinh nhật
67 Chương 67: Người đáng thương cũng có chỗ đáng hận
68 Chương 68: Đưa tiền, giang hồ cần giúp đỡ!
69 Chương 69: Ly hôn - tự do!
70 Chương 70: Sinh nhật
71 Chương 71: Tôi cõng em!
72 Chương 72: Cái này có thể xâm phạm
73 Chương 73: Hấp dẫn!
74 Chương 74: Áp chế!
75 Chương 75: Bắt đầu lại một lần nữa?
76 Chương 76: Nguyện vọng rất tục!
77 Chương 77: Tôi sẽ phụ trách với anh!
78 Chương 78: Chuyện riêng!
79 Chương 79: Bất trị!
80 Chương 80: Thay anh mời rượu
81 Chương 81: Lấy thân báo đáp hay lấy thịt đền bù?
82 Chương 82: Thử lui tới xem một chút
83 Chương 83: Đám mây màu hồng
84 Chương 84: Khởi đầu tốt đẹp!
85 Chương 85: Tiểu yêu tinh!
86 Chương 86: Dắt tay!
87 Chương 87: Bản tình ca mùa đông viên mãn
88 Chương 88: Ẩn núp nguy cơ!
89 Chương 89: Bảo vệ
90 Chương 90: Công tư rõ ràng
91 Chương 91: Khoảng cách không thể vượt qua!
92 Chương 92: Yêu trước hay sau khi kết hôn!
93 Chương 93: Lệ thuộc không chút kiêng kỵ
94 Chương 94: Nếu không phải là yêu…
95 Chương 95: Thăm hỏi ngọt ngào
96 Chương 96: Nàng dấu xấu luôn phải thấy cha mẹ chồng!
97 Chương 97: Nắm tay sẽ không buông!
98 Chương 98: Trực giác của đàn ông!
99 Chương 99: Vẽ tranh cầu hôn!
100 Chương 100: Ba lựa chọn
101 Chương 101: Đổi cách gọi lại!
102 Chương 102: Chỉ một lần thôi, lần sau không chiếu theo lệ này
103 Chương 103: Giỏi về mưu tính
104 Chương 104: Đối thủ mạnh
105 Chương 105: Oan gia ngõ hẹp!
106 Chương 106: Đủ loại trùng hợp
107 Chương 107: Bảo vệ!
108 Chương 108: Chuyện cũ
109 Chương 109: Mặt trời mọc ở phía tây sao
110 Chương 110: Dũng cảm đối mặt
111 Chương 111: Người phụ nữ nhỏ
112 Chương 112: Em muốn, anh đều có thể thỏa mãn
113 Chương 113: Vợ của anh
114 Chương 114: Cầu hôn
115 Chương 115: Cuộc thi thiết kế!
116 Chương 116: Giành giải thưởng cùng với tin vịt
117 Chương 117: Chúng ta ở cùng chỗ nhé?
118 Chương 118: Boss lớn phía sau màn
119 Chương 119: Còn có giá trị lựa chọn
120 Chương 120: Thu hồi tự ái
121 Chương 121: Công việc mới!
122 Chương 122: Hài lòng về con dâu!
123 Chương 123: Boss lớn phía sau màn!
124 Chương 124: Anh là lính
125 Chương 125: Cẩn thận
126 Chương 126: Không muốn cô tủi thân
127 Chương 127: Giữ gìn
128 Chương 128: Sẽ không niệm tình cũ
129 Chương 129: Họp lớp
130 Chương 130: Thuốc mê
131 Chương 131: Đại kết cuộc
132 Chương 132: Đại kết cuộc 2
133 Chương 133: Đại kết cuộc 3
134 Chương 134: Đại kết cuộc 4
Chapter

Updated 134 Episodes

1
Chương 1: Vợ yêu “Săn sóc”
2
Chương 2: Cô không phải muốn trợ hứng sao?
3
Chương 3: Nhân vật lớn thần bí
4
Chương 4: Phụ nữ là để được cưng chiều!
5
Chương 5: Khích bác tình cảm vợ chồng?
6
Chương 6: Người phụ nữ ngốc giảo hoạt
7
Chương 7: Phía dưới em phải cho anh ăn!
8
Chương 8: Không muốn gặp cô gái của mình!
9
Chương 9: Hoa lài cắm bãi phân trâu
10
Chương 10: Hoa nhà không thơm bằng hoa dại
11
Chương 11: Ngẫu nhiên gặp ở vùng núi
12
Chương 12: Vết cắn trên xương quai xanh
13
Chương 13: Ừng đụng tôi, bẩn
14
Chương 14: Người đàn ông tuyệt vời
15
Chương 15: Đúng là người khiêm tốn!
16
Chương 16: Gặp mặt người tình cũ
17
Chương 17: Cậu út?
18
Chương 18: Giấu đi vẻ nhếch nhác
19
Chương 19: Ông chủ Thập Tam Lâu!
20
Chương 20: Cháu đang chấp vấn cậu sao?
21
Chương 21: Gần quan được ban lộc
22
Chương 22: Kinh thành - nhà họ dịch
23
Chương 23: Cha của nhà giàu mới nổi
24
Chương 24: Ông lão quê mùa
25
Chương 25: Không hẹn mà gặp
26
Chương 26: Dịch thiếu, trùng hợp vậy sao?
27
Chương 27: Chẳng lẽ có JQ?
28
Chương 28: Tôi tin tưởng vào ánh mắt của cô
29
Chương 29: Được lời to
30
Chương 30: Ý nghĩa của cỏ bốn lá
31
Chương 31: Vô tình gặp gỡ ở tuần lễ thời trang
32
Chương 32: Ăn ý
33
Chương 33: Sử tử nhỏ được trang bị đầy đủ
34
Chương 34: Em hận anh sao?!
35
Chương 35: Cúi đầu không thấy ngẩng đầu lại gặp
36
Chương 36: Không có thành ý
37
Chương 37: Người vợ qua cầu rút ván!
38
Chương 38: Ghen tỵ
39
Chương 39: Đủ loại mập mờ
40
Chương 40: Tự cho là đúng
41
Chương 41: Náo nhiệt
42
Chương 42: Nhà tư bản là Vampire
43
Chương 43: Gọi Tiểu Ngũ đến ăn điểm tâm cùng nhau nhé?
44
Chương 44: Mối tình đầu
45
Chương 45: Tôi là thương nhân
46
Chương 46: Cô có người yêu sao?
47
Chương 47: Không để ai vào trong mắt
48
Chương 48: Mạo muội
49
Chương 49: Thiếu nhân tình
50
Chương 50: Người yêu đầu tiên của hắn
51
Chương 51: Bình thường cùng không bình thường
52
Chương 52: Xì căng đan bay đầy trời
53
Chương 53: Ghen?
54
Chương 54: Trái tim bị thương tổn
55
Chương 55: Về nhà ăn cơm!
56
Chương 56: Chung thủy trong tình cảm
57
Chương 57: Gây khó khăn
58
Chương 58: Kéo dài thời gian
59
Chương 59: Ngại chết tôi rồi!
60
Chương 60: Hình
61
Chương 61: Lợi thế ly hôn
62
Chương 62: Ánh mắt mỹ nữ trong kính
63
Chương 63: Mập mờ
64
Chương 64: Ranh giới cuối cùng
65
Chương 65: Boss lớn!
66
Chương 66: Cùng ngày sinh nhật
67
Chương 67: Người đáng thương cũng có chỗ đáng hận
68
Chương 68: Đưa tiền, giang hồ cần giúp đỡ!
69
Chương 69: Ly hôn - tự do!
70
Chương 70: Sinh nhật
71
Chương 71: Tôi cõng em!
72
Chương 72: Cái này có thể xâm phạm
73
Chương 73: Hấp dẫn!
74
Chương 74: Áp chế!
75
Chương 75: Bắt đầu lại một lần nữa?
76
Chương 76: Nguyện vọng rất tục!
77
Chương 77: Tôi sẽ phụ trách với anh!
78
Chương 78: Chuyện riêng!
79
Chương 79: Bất trị!
80
Chương 80: Thay anh mời rượu
81
Chương 81: Lấy thân báo đáp hay lấy thịt đền bù?
82
Chương 82: Thử lui tới xem một chút
83
Chương 83: Đám mây màu hồng
84
Chương 84: Khởi đầu tốt đẹp!
85
Chương 85: Tiểu yêu tinh!
86
Chương 86: Dắt tay!
87
Chương 87: Bản tình ca mùa đông viên mãn
88
Chương 88: Ẩn núp nguy cơ!
89
Chương 89: Bảo vệ
90
Chương 90: Công tư rõ ràng
91
Chương 91: Khoảng cách không thể vượt qua!
92
Chương 92: Yêu trước hay sau khi kết hôn!
93
Chương 93: Lệ thuộc không chút kiêng kỵ
94
Chương 94: Nếu không phải là yêu…
95
Chương 95: Thăm hỏi ngọt ngào
96
Chương 96: Nàng dấu xấu luôn phải thấy cha mẹ chồng!
97
Chương 97: Nắm tay sẽ không buông!
98
Chương 98: Trực giác của đàn ông!
99
Chương 99: Vẽ tranh cầu hôn!
100
Chương 100: Ba lựa chọn
101
Chương 101: Đổi cách gọi lại!
102
Chương 102: Chỉ một lần thôi, lần sau không chiếu theo lệ này
103
Chương 103: Giỏi về mưu tính
104
Chương 104: Đối thủ mạnh
105
Chương 105: Oan gia ngõ hẹp!
106
Chương 106: Đủ loại trùng hợp
107
Chương 107: Bảo vệ!
108
Chương 108: Chuyện cũ
109
Chương 109: Mặt trời mọc ở phía tây sao
110
Chương 110: Dũng cảm đối mặt
111
Chương 111: Người phụ nữ nhỏ
112
Chương 112: Em muốn, anh đều có thể thỏa mãn
113
Chương 113: Vợ của anh
114
Chương 114: Cầu hôn
115
Chương 115: Cuộc thi thiết kế!
116
Chương 116: Giành giải thưởng cùng với tin vịt
117
Chương 117: Chúng ta ở cùng chỗ nhé?
118
Chương 118: Boss lớn phía sau màn
119
Chương 119: Còn có giá trị lựa chọn
120
Chương 120: Thu hồi tự ái
121
Chương 121: Công việc mới!
122
Chương 122: Hài lòng về con dâu!
123
Chương 123: Boss lớn phía sau màn!
124
Chương 124: Anh là lính
125
Chương 125: Cẩn thận
126
Chương 126: Không muốn cô tủi thân
127
Chương 127: Giữ gìn
128
Chương 128: Sẽ không niệm tình cũ
129
Chương 129: Họp lớp
130
Chương 130: Thuốc mê
131
Chương 131: Đại kết cuộc
132
Chương 132: Đại kết cuộc 2
133
Chương 133: Đại kết cuộc 3
134
Chương 134: Đại kết cuộc 4