Chương 72: Quyển 2 – Chương 3: Độc thoại của Vũ

Mùa hè trôi qua, trở lại trường, lần đầu tiên phát hiện trong khuôn viên này mất đi sức sống ngày xưa của nó, hơi thở của y.
Mấy tháng không gặp, y gầy rạc đi, đôi mắt trũng sâu, toát ra sự cứng cỏi, cùng nỗi buồn không thể che giấu.
Tôi chưa bao giờ nghĩ rằng người trước mặt có thể bước vào tim mình, ở trong lòng mình lưu lại dấu vết.
Thế nên khi y thật sự biến mất, khi tôi không tìm được y, một cảm giác mất mát choáng ngợp tâm trí, nó như kim châm đâm vào tim tôi, đồng thời cũng cho tôi nhận ra cảm xúc thật sự của mình, tôi đã mến y.
Ở nhà thái rau, thất hồn lạc phách, dao cứa trúng tay lại hoàn toàn không biết. Mãi đến khi thấy máu mới hồi thần, nắm ngón tay òa khóc.
Khóc, không phải vì ngón tay bị đứt, mà vì tôi nhớ y. Thì ra bản thân trong vô thức đã đem trái tim giao phó cho y.
Ký ức quay lại thuở ban đầu gặp y, y đang bị vây đánh, từng người một. Dựa theo nguyên tắc nhiệm vụ của giáo viên, tôi đã ra mặt giải vây.
Lúc tôi đến bên y, muốn quan tâm hỏi han vài câu, y chỉ lạnh lùng liếc tôi một cái rồi xách cặp bỏ đi. Tấm lưng lẻ loi kia như một mảnh linh hồn bị thương phiêu đãng ở phàm trần.
Thật không ngờ, tôi lại là chủ nhiệm của y. Quả nhiên, y chọn vị trí ngồi ở cuối phòng, sát cửa sau.
Các bạn nhỏ trong lớp rất sôi nổi, dán mắt hỏi tôi rất nhiều vấn đề, chỉ có mỗi y ngồi một mình trong góc, im hơi lặng tiếng.
Y nhìn người với ánh mắt hết sức đặc biệt, vừa thờ ơ vừa ghẻ lạnh, ngăn cách rạch ròi bản thân với thế giới xung quanh.
Điểm kiểm tra chất lượng đầu năm xuất hiện. Đang lật xem bài thi của học trò, một bài viết có nét chữ xinh xắn đập vào mắt tôi. Bài làm rất khá, lời giản dị, ý sâu xa, giải đáp thỏa đáng, không nhiều hơn một chữ, không ít đi một từ.
Tôi không khỏi tò mò chủ nhân của bài thi này, lật lại vừa thấy, là của y. Tôi muốn đọc thử phần luận văn của y, dự đoán sẽ cực kỳ xuất chúng, nhưng y lại nộp giấy trắng. Thế mới nhớ hôm qua giáo viên tiếng Anh nhắc đến một học sinh không viết bài luận, cũng là y.
Ôm theo thắc mắc, tôi đến phòng học muốn cùng y nói chuyện, lại thấy y ghé vào bàn nằm ngủ. Đứng bên cạnh ngần ngừ một hồi, cuối cùng đánh thức y. Trong nháy mắt trên mặt y xẹt qua thái độ thù địch, sau đó lại khéo léo che giấu.
Trong văn phòng, y thao túng chắn xén câu hỏi của tôi. Tôi biết trong lòng y chứa bí mật, chỉ là không muốn kể với tôi mà thôi. Cổ tay y có một vết sẹo dày cộm, tôi không lý giải được một đứa trẻ như thế rốt cuộc đã trải qua những chuyện gì?
Lớp trưởng đột nhiên vọt vào văn phòng, thốt lên, y đánh nhau với người ta, muốn tôi mau đi ngăn cản. Tôi còn chưa tin, lại từ hành lang bên ngoài chợt nghe tiếng gào tê tái khàn đục của y.
Có lẽ sau cái hôm đó, tôi đã bắt đầu chân chính chú ý y, quan tâm y, tôi nghĩ có lẽ y thiếu tình thương so với những đứa trẻ khác.
Không biết từ bao giờ, y trở nên yêu đời. Trên người ùn ùn nắng, y điều chỉnh không khí lớp rất tốt, nơi nào có y, nơi đó không dứt tiếng cười. Điều này cũng khiến tôi càng thêm hiếu kỳ, đứa trẻ ấy đã cất giấu bao nhiêu chua xót trong lòng, lại vẫn có thể lấy nụ cười cư xử, một sự kiên cường mà rất nhiều người trưởng thành cũng làm không được.
Vốn tưởng rằng y mãi mãi không thèm làm văn, nhưng lần đó dưới sự trêu chọc của tôi, y đã sáng tác tùy bút 《 nếu như, tôi là 》. Mặc dù không văn chương hoa lệ, cũng không triết lý thâm sâu, chỉ là một tản văn bình bình thường thường, nhưng lại làm tôi xúc động.
Tôi có thể cảm nhận được y giấu sự quyết tâm và tình yêu giữa những hàng chữ, tôi chỉ không biết tản văn này y viết vì ai? Mẹ của y sao? Hay là một bóng hình dễ vỡ trong lòng y?
Y mở miệng mời tôi đến nhà y, vốn định dùng sự im lặng từ chối, ngẩng đầu lên tôi lại thấy y cúi đầu thất vọng, lòng không nỡ, tôi bèn cười mời y đến nhà tôi.
Y đã đem bí mật của mình bóc trần. Tôi xót cho y, nhỏ như vậy mà phải gánh chịu những đau khổ không thuộc về độ tuổi của mình. Có lẽ chính vì nguyên cớ này đã khiến y trưởng thành hơn những bạn nhỏ đồng trang lứa khác? Cái giá phải trả của sự trưởng thành đó có phải quá đắt hay không?
Không biết vì sao tôi cũng đem chuyện của mình kể hết cho y. Có lẽ trái tim đã kiệt sức khiến tôi muốn tìm một bến cảng tạm thời tránh mưa tránh gió.
Thời gian nằm viện chờ ngày sinh buồn chán, cô tịch. Mãi đến khi nhận được cuộc gọi của y, y liền xuất hiện quanh tôi, xua tan màn đêm trống trải. Cứ tưởng rằng sau khi Tử Quân sinh ra, Hàn Thiếu Hoa ít nhất sẽ xuất hiện bên cạnh tôi, nhẹ nhàng nói với tôi một câu: Vũ, em vất vả rồi. Nhưng không, mở mắt ra chỉ thấy được hình bóng gầy gò mệt mỏi ấy......
Không khỏi nghi vấn, tại sao ngay cả một đứa trẻ cũng có thể cho tôi hơi ấm, mà anh ta lại không?
Những ngày có y ở bên thật thoải mái, tựa như tôi bị tia nắng của y cuốn hút, lòng cũng vui sướng theo.
Mãi đến khi Lý Bình đến trước mặt tôi, khóc nói với tôi:
"Cô có thể trả Hi lại cho tôi không? Tôi thật sự rất yêu cậu ấy, rất rất yêu!" Một khắc đó tôi mới hiểu, hóa ra......
Nhất thời, tôi không biết nên đối mặt với y thế nào, nghĩ đến lời của Lý Bình, đứa trẻ này luôn vây quanh tôi vui cười tinh nghịch, là vì y đã yêu tôi.
Y không còn vui vẻ như thường lệ, y muốn bắt chuyện với tôi, nhưng lúc nào cũng bị tôi lạnh nhạt tránh né.
Điều khiến tôi không lường được nhất chính là Lý Bình tự sát. Giật mình hơn, tôi lại có thể hiểu được nguyên nhân cô bé tự sát. Là sự lạc lõng vô vọng, tiếp đến là trái tim đau đớn, phải không?
Bị mẹ Lý Bình phẫn hận tát, y không nhỏ một giọt lệ, mà lại khóc khi thì thào nói rằng: "Thế giới này thật là không công bằng. Có những người mãi mãi không chịu trách nhiệm lại có thể an nhiên mà sống. Có những người mãi mãi bị vứt bỏ, muốn chết lại chết không xong. Có những người mãi mãi không xứng được cái tốt, cho dù chiếm được cũng chỉ là nháy mắt lướt qua......" Những câu nói tưởng chừng thuận miệng lẩm bẩm, nghe được lại khiến người ta lạnh buốt trong lòng.
Tôi không thể ngăn mình nghi ngờ bản thân có phải quá đáng lắm không? Tôi không nên vì điều đó mà đem đứa trẻ thiếu tình thương kia đẩy ra.
Tình cảm giữa tôi và Hàn Thiếu Hoa xảy ra vấn đề. Trước khi kết hôn, tôi cũng đã mơ hồ cảm thấy anh ta thay đổi. Cuối cùng thời gian đã chứng minh sự thật tàn khốc. Anh ta không hề dịu dàng với tôi, thậm chí thô bạo cưỡng bức......
Hi quỳ gối bật khóc trước mặt tôi, xin tôi đừng bỏ y lại một mình trong màn đêm quạnh vắng. Trái tim băng giá mà tôi dày công gia cố với y đã hoàn toàn bị y làm tan chảy. Lời của y không hoàn mỹ, không thanh tao, nhưng lại chân thành tha thiết.
Đêm ấy trong cơn mơ, tôi nghe được có ai đó khẽ gọi tên tôi, thâm tình, kiên định nói: "Vũ, tôi yêu em......"
Tôi đem chuyện sửa lại phiếu nguyện vọng thẳng thắn với y, thấy y hoảng loạn, tôi không khỏi hối hận tại sao phải đẩy y đến một địa phương quá xa xôi, bơ vơ một mình, không ai chăm sóc.
Nụ hôn ấy mang theo hơi thở tuyệt vọng, tôi lại bị sự kích động của y làm sợ hãi, vì nó khiến tôi nghĩ tới Hàn Thiếu Hoa......
Từ khi y ra đi, trong nhà cuối cùng thiếu đi một chút lưu luyến. Cánh cửa mở ra, gặp được Lữ Viễn Văn mà không phải y.
Nhìn xuống lầu, thấy cái dáng gầy gầy cô đơn ôm gối ngồi dưới đất.
Tôi không nén nổi, bắt đầu tự trách mình tại sao lúc ấy phải đẩy y đi.
Tại sao thời gian sống cùng y tôi không tìm hiểu y nhiều hơn, để rồi sau khi y ra đi lại không biết hiện tại y ở nơi nào.
Tôi đoán tình yêu sớm đã tích tụ qua từng năm tháng ở bên y, len lỏi vào xương, dung nhập vào máu, theo hơi thở tản mát ra nỗi nhớ quằn quại khắc cốt ghi tâm.
Y cuối cùng lại đứng trước mặt tôi, nhưng mà, lúc này đây, tôi sẽ không để y biến mất lần nữa......

Chapter
1 Chương 1
2 Chương 2
3 Chương 3
4 Chương 4
5 Chương 5
6 Chương 6
7 Chương 7
8 Chương 8
9 Chương 9
10 Chương 10
11 Chương 11
12 Chương 12
13 Chương 13
14 Chương 14
15 Chương 15
16 Chương 16
17 Chương 17
18 Chương 18
19 Chương 19
20 Chương 20
21 Chương 21
22 Chương 22
23 Chương 23
24 Chương 24
25 Chương 25
26 Chương 26
27 Chương 27
28 Chương 28
29 Chương 29
30 Chương 30
31 Chương 31
32 Chương 32
33 Chương 33
34 Chương 34
35 Chương 35
36 Chương 36
37 Chương 37
38 Chương 38
39 Chương 39
40 Chương 40
41 Chương 41
42 Chương 42
43 Chương 43
44 Chương 44
45 Chương 45
46 Chương 46
47 Chương 47
48 Chương 48
49 Chương 49
50 Chương 50
51 Chương 51
52 Chương 52
53 Chương 53
54 Chương 54
55 Chương 55
56 Chương 56
57 Chương 57
58 Chương 58
59 Chương 59
60 Chương 60
61 Chương 61
62 Chương 62
63 Chương 63
64 Chương 64
65 Chương 65
66 Chương 66
67 Chương 67
68 Chương 68
69 Chương 69
70 Chương 70: Quyển 2 - Chương 1: Dũng khí
71 Chương 71: Quyển 2 - Chương 2: Hi ơi về nhà đi
72 Chương 72: Quyển 2 - Chương 3: Độc thoại của Vũ
73 Chương 73: Quyển 2 - Chương 4: Hi à, thật sự đáng giá sao?
74 Chương 74: Quyển 2 - Chương 5: Bởi vì tôi nhớ nàng
75 Chương 75: Quyển 2 - Chương 6: Lớp đào tạo tiếng anh
76 Chương 76: Quyển 2 - Chương 7: Bất an
77 Chương 77: Quyển 2 - Chương 8: Chim cánh cụt ngốc nhất
78 Chương 78: Quyển 2 - Chương 9: Xem Vũ như con nít
79 Chương 79: Quyển 2 - Chương 10: Không phải là không muốn, mà là không thể
80 Chương 80: Quyển 2 - Chương 11: Nhãn mác
81 Chương 81: Quyển 2 - Chương 12: Cổ tích "Sói đến rồi"
82 Chương 82: Quyển 2 - Chương 13: Đồng hồ đôi
83 Chương 83: Quyển 2 - Chương 14: Nhưng mà...
84 Chương 84: Quyển 2 - Chương 15: Cười rơi lệ
85 Chương 85: Quyển 2 - Chương 16: Hi... Hi yêu em lâu lắm rồi phải không?
86 Chương 86: Quyển 2 - Chương 17: Mùa hè năm ấy
87 Chương 87: Quyển 2 - Chương 18: Em chính là hạnh phúc của Hi
88 Chương 88: Quyển 2 - Chương 19: Mao Đặng Tam mốc meo xúi quẩy
89 Chương 89: Quyển 2 - Chương 20: Quà sinh nhật
90 Chương 90: Quyển 2 - Chương 21: Nhẫn đôi
91 Chương 91: Quyển 2 - Chương 22: Tình yêu thực sự tra tấn con người
92 Chương 92: Quyển 2 - Chương 23: Nếu có một người như vậy
93 Chương 93: Quyển 2 - Chương 24: Khăn đỏ? Sói xám?
94 Chương 94: Quyển 2 - Chương 25: Gả cho Thẩm Hi là vợ của Thẩm Hi
95 Chương 95: Quyển 2 - Chương 26: Vũ à, đêm đã khuya rồi
96 Chương 96: Quyển 2 - Chương 27: Trà khổ đinh
97 Chương 97: Quyển 2 - Chương 28: Từ nơi ấy vọng ra, có Hi
98 Chương 98: Quyển 2 - Chương 29: Chườm đá
99 Chương 99: Quyển 2 - Chương 30: Vũ, em thực sự rất đặt biệt
100 Chương 100: Quyển 2 - Chương 31: Hi, em cũng vậy
101 Chương 101: Quyển 2 - Chương 32: Hi ơi, sắp tới em phải đi nông trại
102 Chương 102: Quyển 2 - Chương 33: Tựa như cảnh trong mơ
103 Chương 103: Quyển 2 - Chương 34: Ăn giấm
104 Chương 104: Quyển 2 - Chương 35: Sẽ có một ngày như thế
105 Chương 105: Quyển 2 - Chương 36: Mặt nạ chú hề
106 Chương 106: Quyển 2 - Chương 37: Thề không hối
107 Chương 107: Quyển 2 - Chương 38: Lửa trại
108 Chương 108: Quyển 2 - Chương 39: Mẹ, mẹ...
109 Chương 109: Quyển 2 - Chương 40: Đại ngốc lo lắng vẩn vơ
110 Chương 110: Quyển 2 - Chương 41: Ngón tay quấn tóc, búi mái đầu xanh
111 Chương 111: Quyển 2 - Chương 42: Hi ơi, ngày mai là sinh nhật em
112 Chương 112: Quyển 2 - Chương 43: Pha lê tím
113 Chương 113: Quyển 2 - Chương 44: Tôi dần dần đã hiểu được tình yêu
114 Chương 114: Quyển 2 - Chương 45: Tiện Tiện
115 Chương 115: Quyển 2 - Chương 46: Quân, đàn dương cầm
116 Chương 116: Quyển 2 - Chương 47: Mỗi người là một dòng sông
117 Chương 117: Quyển 2 - Chương 48: Thế giới cổ tích
118 Chương 118: Quyển 2 - Chương 49: Trượt pattanh
119 Chương 119: Quyển 2 - Chương 50: Ngăn kéo dưới cùng
120 Chương 120: Quyển 2 - Chương 51: Tổ ấm của Đại Lục
121 Chương 121: Quyển 2 - Chương 52: Tùy tiện, không thể tùy tiện
122 Chương 122: Quyển 2 - Chương 53: Ham chơi rước họa
123 Chương 123: Quyển 2 - Chương 54: Thẩm Hi sống tốt
124 Chương 124: Quyển 2 - Chương 55: Quân bé tiêu
125 Chương 125: Quyển 2 - Chương 56: Tranh ghép hình "Dream house"
126 Chương 126: Quyển 2 - Chương 57: Giáo sư Đổng
127 Chương 127: Quyển 2 - Chương 58: Dạo chợ đêm
128 Chương 128: Quyển 2 - Chương 59: Tủ búp bê
129 Chương 129: Quyển 2 - Chương 60: Khói hoa lấp lánh
130 Chương 130: Quyển 2 - Chương 61: Ngày của mẹ
131 Chương 131: Quyển 2 - Chương 62: Cái cây bên bãi biển
132 Chương 132: Quyển 2 - Chương 63: Trường xưa
133 Chương 133: Quyển 2 - Chương 64: Đom đóm
134 Chương 134: Quyển 2 - Chương 65: Lữ Viễn Văn
135 Chương 135: Quyển 2 - Chương 66: Ba mẹ
136 Chương 136: Quyển 2 - Chương 67: Một nửa khả năng - Lời thở than?
137 Chương 137: Quyển 2 - Chương 68: Một nửa khả năng? - Kẻ ích kỷ
138 Chương 138: Đôi lời
Chapter

Updated 138 Episodes

1
Chương 1
2
Chương 2
3
Chương 3
4
Chương 4
5
Chương 5
6
Chương 6
7
Chương 7
8
Chương 8
9
Chương 9
10
Chương 10
11
Chương 11
12
Chương 12
13
Chương 13
14
Chương 14
15
Chương 15
16
Chương 16
17
Chương 17
18
Chương 18
19
Chương 19
20
Chương 20
21
Chương 21
22
Chương 22
23
Chương 23
24
Chương 24
25
Chương 25
26
Chương 26
27
Chương 27
28
Chương 28
29
Chương 29
30
Chương 30
31
Chương 31
32
Chương 32
33
Chương 33
34
Chương 34
35
Chương 35
36
Chương 36
37
Chương 37
38
Chương 38
39
Chương 39
40
Chương 40
41
Chương 41
42
Chương 42
43
Chương 43
44
Chương 44
45
Chương 45
46
Chương 46
47
Chương 47
48
Chương 48
49
Chương 49
50
Chương 50
51
Chương 51
52
Chương 52
53
Chương 53
54
Chương 54
55
Chương 55
56
Chương 56
57
Chương 57
58
Chương 58
59
Chương 59
60
Chương 60
61
Chương 61
62
Chương 62
63
Chương 63
64
Chương 64
65
Chương 65
66
Chương 66
67
Chương 67
68
Chương 68
69
Chương 69
70
Chương 70: Quyển 2 - Chương 1: Dũng khí
71
Chương 71: Quyển 2 - Chương 2: Hi ơi về nhà đi
72
Chương 72: Quyển 2 - Chương 3: Độc thoại của Vũ
73
Chương 73: Quyển 2 - Chương 4: Hi à, thật sự đáng giá sao?
74
Chương 74: Quyển 2 - Chương 5: Bởi vì tôi nhớ nàng
75
Chương 75: Quyển 2 - Chương 6: Lớp đào tạo tiếng anh
76
Chương 76: Quyển 2 - Chương 7: Bất an
77
Chương 77: Quyển 2 - Chương 8: Chim cánh cụt ngốc nhất
78
Chương 78: Quyển 2 - Chương 9: Xem Vũ như con nít
79
Chương 79: Quyển 2 - Chương 10: Không phải là không muốn, mà là không thể
80
Chương 80: Quyển 2 - Chương 11: Nhãn mác
81
Chương 81: Quyển 2 - Chương 12: Cổ tích "Sói đến rồi"
82
Chương 82: Quyển 2 - Chương 13: Đồng hồ đôi
83
Chương 83: Quyển 2 - Chương 14: Nhưng mà...
84
Chương 84: Quyển 2 - Chương 15: Cười rơi lệ
85
Chương 85: Quyển 2 - Chương 16: Hi... Hi yêu em lâu lắm rồi phải không?
86
Chương 86: Quyển 2 - Chương 17: Mùa hè năm ấy
87
Chương 87: Quyển 2 - Chương 18: Em chính là hạnh phúc của Hi
88
Chương 88: Quyển 2 - Chương 19: Mao Đặng Tam mốc meo xúi quẩy
89
Chương 89: Quyển 2 - Chương 20: Quà sinh nhật
90
Chương 90: Quyển 2 - Chương 21: Nhẫn đôi
91
Chương 91: Quyển 2 - Chương 22: Tình yêu thực sự tra tấn con người
92
Chương 92: Quyển 2 - Chương 23: Nếu có một người như vậy
93
Chương 93: Quyển 2 - Chương 24: Khăn đỏ? Sói xám?
94
Chương 94: Quyển 2 - Chương 25: Gả cho Thẩm Hi là vợ của Thẩm Hi
95
Chương 95: Quyển 2 - Chương 26: Vũ à, đêm đã khuya rồi
96
Chương 96: Quyển 2 - Chương 27: Trà khổ đinh
97
Chương 97: Quyển 2 - Chương 28: Từ nơi ấy vọng ra, có Hi
98
Chương 98: Quyển 2 - Chương 29: Chườm đá
99
Chương 99: Quyển 2 - Chương 30: Vũ, em thực sự rất đặt biệt
100
Chương 100: Quyển 2 - Chương 31: Hi, em cũng vậy
101
Chương 101: Quyển 2 - Chương 32: Hi ơi, sắp tới em phải đi nông trại
102
Chương 102: Quyển 2 - Chương 33: Tựa như cảnh trong mơ
103
Chương 103: Quyển 2 - Chương 34: Ăn giấm
104
Chương 104: Quyển 2 - Chương 35: Sẽ có một ngày như thế
105
Chương 105: Quyển 2 - Chương 36: Mặt nạ chú hề
106
Chương 106: Quyển 2 - Chương 37: Thề không hối
107
Chương 107: Quyển 2 - Chương 38: Lửa trại
108
Chương 108: Quyển 2 - Chương 39: Mẹ, mẹ...
109
Chương 109: Quyển 2 - Chương 40: Đại ngốc lo lắng vẩn vơ
110
Chương 110: Quyển 2 - Chương 41: Ngón tay quấn tóc, búi mái đầu xanh
111
Chương 111: Quyển 2 - Chương 42: Hi ơi, ngày mai là sinh nhật em
112
Chương 112: Quyển 2 - Chương 43: Pha lê tím
113
Chương 113: Quyển 2 - Chương 44: Tôi dần dần đã hiểu được tình yêu
114
Chương 114: Quyển 2 - Chương 45: Tiện Tiện
115
Chương 115: Quyển 2 - Chương 46: Quân, đàn dương cầm
116
Chương 116: Quyển 2 - Chương 47: Mỗi người là một dòng sông
117
Chương 117: Quyển 2 - Chương 48: Thế giới cổ tích
118
Chương 118: Quyển 2 - Chương 49: Trượt pattanh
119
Chương 119: Quyển 2 - Chương 50: Ngăn kéo dưới cùng
120
Chương 120: Quyển 2 - Chương 51: Tổ ấm của Đại Lục
121
Chương 121: Quyển 2 - Chương 52: Tùy tiện, không thể tùy tiện
122
Chương 122: Quyển 2 - Chương 53: Ham chơi rước họa
123
Chương 123: Quyển 2 - Chương 54: Thẩm Hi sống tốt
124
Chương 124: Quyển 2 - Chương 55: Quân bé tiêu
125
Chương 125: Quyển 2 - Chương 56: Tranh ghép hình "Dream house"
126
Chương 126: Quyển 2 - Chương 57: Giáo sư Đổng
127
Chương 127: Quyển 2 - Chương 58: Dạo chợ đêm
128
Chương 128: Quyển 2 - Chương 59: Tủ búp bê
129
Chương 129: Quyển 2 - Chương 60: Khói hoa lấp lánh
130
Chương 130: Quyển 2 - Chương 61: Ngày của mẹ
131
Chương 131: Quyển 2 - Chương 62: Cái cây bên bãi biển
132
Chương 132: Quyển 2 - Chương 63: Trường xưa
133
Chương 133: Quyển 2 - Chương 64: Đom đóm
134
Chương 134: Quyển 2 - Chương 65: Lữ Viễn Văn
135
Chương 135: Quyển 2 - Chương 66: Ba mẹ
136
Chương 136: Quyển 2 - Chương 67: Một nửa khả năng - Lời thở than?
137
Chương 137: Quyển 2 - Chương 68: Một nửa khả năng? - Kẻ ích kỷ
138
Chương 138: Đôi lời