Chương 72: Suy thận

Editor: Lạc Y Y

"Im đi, mùi trà xanh đã tràn ra hết rồi!" Từ An không hề khách khí tẩn chỗ vết thương của Giang Thành một cái, dùng ánh mắt ra hiệu cho Giang Thành đừng nói linh tinh.

Giang Thành bị đau mới nhớ ra bạn tốt của mình vừa mới ly hôn chưa lâu, bản thân nói lời này chả phải chọc vào tim cậu sao? Giang Thành ngượng ngùng nhìn Tô Nguyên, "Tiểu Nguyên à, chút nữa anh mời cậu ăn cơm nha."

"Được thôi, tôi muốn ăn món đắt tiền!" Tô Nguyên cũng nói cười phóng khoáng, không để bụng lời nói của Giang Thành, dù sao Giang Thành ở trong mắt cậu cũng là một tên không có não.

Rất nhanh cảnh phim của Giang Thành cũng đã quay xong, ba người tùy tiện tìm một nhà hàng có không gian riêng tư khá được.

Từ An dù ăn cơm cũng không quên công việc, vừa thưởng thức món ăn Giang Thành gắp cho, vừa nói chuyện công việc: "Tôi đã nói với đoàn làm phim, chắc phải ghi hình ba ngày."

"Được rồi, biết rồi mà, ăn cơm trước đi!" Giang Thành đáp, tay không ngừng gắp đồ ăn cho Từ An.

Tô Nguyên nhìn hai người tương tác với nhau cũng chỉ cười cười, đột nhiên chuông di động vang lên, Tô Nguyên lấy di động ra xem là số lạ gọi tới, có điều Tô Nguyên vẫn lựa chọn nghe máy.

"Có chuyện gì?" Tô Nguyên lạnh lùng hỏi, cậu vốn không muốn nhận cuộc gọi này, nhưng người nọ trừ phi có chuyện gì đó nghiêm trọng, nếu không thì không thể nào gọi điện cho cậu, vả lại chuyện năm đó cậu cũng nợ bọn họ.

Thấy Tô Nguyên bắt máy mà mãi không lên tiếng, Giang Thành khó hiểu nhìn sang.

Tô Nguyên cười nhạt buông điện thoại xuống, Từ An nhìn ra sắc mặt cậu rất kém.

"Sao vậy? Là ai gọi?" Từ An hỏi.

Tô Nguyên bóp chặt cái chén, nhưng không ngờ cái chén bất ngờ bị Tô Nguyên bóp nát.

Những mảnh vỡ sắc nhọn găm vào lòng bàn tay của Tô Nguyên, bàn tay trắng nõn nháy mắt rướm máu, dọa sợ hai người.

Từ An lập tức đẩy Giang Thành ra, bảo hắn đi lấy đồ sơ cứu, đồng thời cẩn thận giữ tay Tô Nguyên, cẩn thận lấy mảnh vỡ ra: "Tô Nguyên, em điên rồi hả, không biết đau sao?"

Tô Nguyên dường như cuối cùng đã hoàn hồn lại, nhìn chằm chằm bàn tay của mình, vờ cười hai tiếng: "Em xin lỗi Từ ca, làm hai người lo lắng rồi, vừa rồi suy nghĩ nhập tâm quá nên không chú ý."

Từ An không vui nói: "Em trước đừng cử động lung tung, Giang Thành đi tìm phục vụ lấy hộp y tế rồi, băng bó sơ qua rồi đến bệnh viện đi."

Tô Nguyên không dám từ chối, lặng lẽ gật đầu.

"Là vì cuộc gọi khi nãy sao?" Từ An hỏi: "Đã xảy ra chuyện gì?"

"Không, không có chuyện gì to tát." Tô Nguyên cười giễu cợt, "Chỉ là người nhà 800 năm không muốn gặp em kia lại muốn em trở về cứu Tô Duệ, ha, thật nực cười."

Từ An cũng không ngờ người nhà này có thể vô liêm sỉ như vậy, không ngừng bóc lột Tô Nguyên, "Vậy em nghĩ thế nào?"

"Cái gì nghĩ thế nào, bọn họ không có quan hệ gì với em, dựa vào cái gì phải đồng ý, lúc trước bán em cho Lục Cẩn thì em đã nói rõ ràng rồi." Tô Nguyên mặt không cảm xúc nhìn di động.

Giang Thành vội vàng chạy tới, lấy băng gạc băng bó sơ qua bàn tay của Tô Nguyên, tuy máu chảy rất nhiều, nhưng cũng may chỉ nhìn có vẻ nghiêm trọng thôi.

Cuối cùng bữa cơm này không ai có tâm trạng ăn rồi cũng trở về nhà.

Tô Nguyên ngồi ở đầu giường, không biết vì sao chóp mũi hơi cay cay.

Di động ở đầu giường "Reng reng" lên.

Không cần nhìn cũng biết là ai gọi đến.

Tô Nguyên hoàn toàn phớt lờ, chỉ là trái tim đau dữ dội, như thể có một đôi tay vô hình niết chặt, khiến cậu bắt đầu thấy hơi khó thở.

Trong đầu là âm thanh chói tai trước sau như một của mẹ cậu.

"Tô Nguyên, lập tức về nhà một chuyến, cơ thể của Tiểu Duệ có vấn đề cần anh giúp đỡ, mặc kệ thế nào, Tiểu Duệ cũng là em trai anh, anh không thể nhìn nó chết như vậy, nó mới bao lớn, còn chưa tận hưởng thế giới này, anh ngày mai, tối nay thì trở về, tình hình cụ thể chờ anh về chúng ta nói tiếp."

"Nói nói nói, nói cái rắm!" Tô Nguyên thở hổn hển ném di động đi, "Lúc trước tôi bị người ta đánh suýt chết cũng không thấy mấy người đưa tôi đến bệnh viện, dựa vào cái gì Tô Duệ sắp chết thì tôi phải đi cứu nó!"

"Tôi cũng là con trai của bà mà, tại sao vậy hả? Tại sao đối xử với tôi như vậy, chỉ vì tai nạn xe tôi hại Tô Duệ cưa chân sao? Nhưng còn tôi, tôi đã không còn nhớ gì nữa, mấy người có từng quan tâm tới tôi không?"

Nhìn thấy Khương Nghiên thương yêu Tô Duệ như vậy, cậu cũng sẽ thấy ghen tị, sẽ ngưỡng mộ.

Hai mắt Tô Nguyên đỏ như máu, dựa vào đầu giường thở gấp.

Chiếc điện thoại bị ném xuống đất vẫn đang đổ chuông, Tô Nguyên mệt mỏi nhắm mắt lại, cuối cùng vẫn nhặt điện thoại lên hỏi: "Tô Duệ nó bị bệnh gì?"

"Suy thận"

Tô Nguyên hơi hiếu kì, trước đây nhìn Tô Duệ cũng không giống như bị suy thận, sao đột nhiên lại? Hơn nữa mấy năm nay đều làm kiểm tra, không nên như vậy, nhưng theo tính tình của Khương Nghiên, nếu không phải Tô Duệ sắp chết thì cũng sẽ không gọi điện cho mình để gạt mình đi.

"Sao cậu ta lại thành ra như vậy?" Tô Nguyên hỏi: "Cơ thể của cậu ta không lý nào bị suy thận đi."

"..." Đầu dây bên kia trầm mặc không lên tiếng.

Tô Nguyên cũng kiên nhẫn chờ, nhưng qua hồi lâu Khương Nghiên vẫn không chịu nói thật.

"Hừ" Tô Nguyên cười nhạt, "Đã đến lúc này rồi vẫn giấu tôi sao? Bà là mẹ tôi, mẹ ruột của tôi, tôi từng làm xét nghiệm huyết thống, nhưng tại sao bà vẫn luôn đối xử với tôi như vậy, chỉ vì vụ tai nạn năm đó sao? Lẽ nào khi đó tôi không phải là nạn nhân sao? Ở trong lòng bà có phải chỉ coi Tô Duệ là con của bà hay không?"

"Không phải như vậy, Tô Nguyên, mẹ..."

"Bà có từng quan tâm đến tôi chút nào không? Đều là cốt nhục từ trong bụng bà mà ra, tại sao bà có thể thiên vị như vậy? Tôi có thể chấp nhận bà không thương tôi, không thích tôi, nhưng bà có thể đừng làm phiền tôi nữa không?"

Tô Nguyên trút hết cảm xúc trong những ngày qua trong một hơi, cậu nghĩ thông rồi, muốn cậu đi cứu Tô Duệ cậu không làm được, dù sao cậu cũng không phải thánh mẫu.

Sau khi ngắt điện thoại, Tô Nguyên bắt đầu bình tĩnh trở lại, nhưng di động rất nhanh lại reo lên.

Tô Nguyên tức giận hận không thể ném điện thoại ra thật xa, nhưng khi nhìn thấy người gọi đến là Lục Cẩn, Tô Nguyên đã do dự, cuối cùng vẫn là nghe máy.

"Nguyên Bảo" Trong điện thoại truyền ra giọng nói khàn khàn của Lục Cẩn, chỉ như vậy thôi mà tâm lý phòng thủ của Tô Nguyên đã bị phá vỡ, nước mắt cậu tuôn rơi.

"Em hãy nhớ, anh sẽ không chủ động hẹn em ra gặp mặt, nếu như người nhà anh hẹn em ra ngoài, em nhất định phải nhớ không được đồng ý, không được ra ngoài, em nghe chưa?"

Tô Nguyên không nói gì, chỉ mãi mê lắng nghe giọng nói của Lục Cẩn, vào lúc này cậu thật sự rất cần người ở bên cạnh, dù chỉ là nói chuyện.

"Anh tin em đã nghe thấy rồi, vậy anh ngắt máy đây."

"Đừng ngắt, xin anh đấy" Tô Nguyên vội vàng nói: "Anh có thể không cần nói chuyện, nhưng đừng ngắt máy được không?"

Đối phương dường như thở dài một hơi, "Được"

Chapter
1 Chương 1: Thoả thuận kết hôn
2 Chương 2: Tiểu Nguyên Bảo
3 Chương 3: Tin tức tố mất khống chế
4 Chương 4: Tôi biết anh có bệnh
5 Chương 5: Em còn nhớ Tiểu Cẩn không?
6 Chương 6: Thỏa thuận ly hôn
7 Chương 7: Phẩm hạnh không tốt
8 Chương 8: Người lòng dạ độc ác
9 Chương 9: Hôn lén
10 Chương 10: Phòng làm việc của Tô Nguyên
11 Chương 11: Idol quốc dân
12 Chương 12: Nhớ em
13 Chương 13: Tô Nguyên, anh chết chắc rồi
14 Chương 14: Tô Duệ, cậu dám không?
15 Chương 15: Cuối cùng vào lớp B
16 Chương 16: Giang Thành
17 Chương 17: Tiểu Nguyên Bảo đã rất giỏi rồi
18 Chương 18: Quan hệ giữa Từ An và Giang Thành
19 Chương 19: Chú nai nhỏ?
20 Chương 20: Nhóm Vocal
21 Chương 21: Cải biên ca khúc
22 Chương 22: Hống hách
23 Chương 23: Hot search
24 Chương 24: Vừa hống hách vừa dụ dỗ
25 Chương 25: Livestream
26 Chương 26: Quyến rũ
27 Chương 27: Đánh giá ca khúc chủ đề
28 Chương 28: Mơ màng
29 Chương 29: Ăn lẩu!
30 Chương 30: Ghim cài
31 Chương 31: Bị thương
32 Chương 32: Bôi thuốc
33 Chương 33: Nếu như tôi là Omega thì tốt rồi
34 Chương 34: Thế thân
35 Chương 35: Gánh nặng
36 Chương 36: Tự sáng tác
37 Chương 37: Bạch Liên Hoa
38 Chương 38: Ghen
39 Chương 39: Dấu hôn
40 Chương 40: Cặn bã
41 Chương 41: Sợ hãi
42 Chương 42: Kỳ dịch cảm
43 Chương 43: Tìm kho báu trên đảo
44 Chương 44: Công bố xếp hạng
45 Chương 45: Nửa đêm leo lên giường
46 Chương 46: Đứa con
47 Chương 47: Lần công diễn cuối cùng
48 Chương 48: Tiếp tục đánh cược
49 Chương 49: Phiếu giả
50 Chương 50: Kiểm tra sức khỏe
51 Chương 51: Đừng giận nữa, được không?
52 Chương 52: Thế ngoại đào viên
53 Chương 53: Đới Thanh bị thương
54 Chương 54: Không có ý tốt
55 Chương 55: Kiểm tra sức khỏe
56 Chương 56: Hot search
57 Chương 57: Công khai
58 Chương 58: Đuổi Trình Nguyên đi
59 Chương 59: Phát tình
60 Chương 60: Tiệc gia đình
61 Chương 61: Lần đầu gặp gỡ
62 Chương 62: Đứa nhỏ trắng trẻo mập mạp
63 Chương 63: Họp báo
64 Chương 64: Phản kích
65 Chương 65: Hôn mê
66 Chương 66: Bị thương hôn mê
67 Chương 67: Tỉnh lại
68 Chương 68: Thuốc ngủ
69 Chương 69: Sản phẩm mới
70 Chương 70: Thì là ly hôn
71 Chương 71: Mv
72 Chương 72: Suy thận
73 Chương 73: Bị đưa về nhà họ Lục
74 Chương 74: Video
75 Chương 75: Bắt cóc
76 Chương 76: Được cứu
77 Chương 77: Đã nhớ lại rồi
78 Chương 78: Bà Lục bị thương
79 Chương 79: Không liên lạc được
80 Chương 80: Mang thai?
81 Chương 81: Tô Tử An
82 Chương 82: Trở lại
83 Chương 83: Miếng dán ức chế Nano
84 Chương 84: Đính hôn
85 Chương 85: Trả thù
86 Chương 86: Quậy tiệc đính hôn
87 Chương 87: Bị bệnh
88 Chương 88: Phơi bày
89 Chương 89: Cùng nhau tham gia chương trình
90 Chương 90: Ngậm hoa
91 Chương 91: Liên minh thất bại
92 Chương 92: Đồ Vô dụng
93 Chương 93: Phát tình ngoài ý muốn
94 Chương 94: Chuyện này không đơn giản
95 Chương 95: Trị tận gốc
96 Chương 96: Tủi thân
97 Chương 97: Bị bắt nạt ở nhà trẻ
98 Chương 98: Hoạt động với phụ huynh
99 Chương 99: Giáo huấn nhà họ Chu
100 Chương 100: Hồi phục trí nhớ
101 Chương 101: Nương nhờ bà xã
102 Chương 102: Tiếp tục chương trình
103 Chương 103: Triệu Tân Dương
104 Chương 104: Mang thai?
105 Chương 105: Liễu Cam kết hôn
106 Chương 106: Lục Cẩn giận
107 Chương 107: An An tủi thân
108 Chương 108: Tiểu tam dẫn con tìm tới cửa
109 Chương 109: Xảy ra chuyện rồi
110 Chương 110: Bắt được nội gián
111 Chương 111: Thân thế bí ẩn
112 Chương 112: Đột nhiên ngất xỉu
113 Chương 113: Kết cục
Chapter

Updated 113 Episodes

1
Chương 1: Thoả thuận kết hôn
2
Chương 2: Tiểu Nguyên Bảo
3
Chương 3: Tin tức tố mất khống chế
4
Chương 4: Tôi biết anh có bệnh
5
Chương 5: Em còn nhớ Tiểu Cẩn không?
6
Chương 6: Thỏa thuận ly hôn
7
Chương 7: Phẩm hạnh không tốt
8
Chương 8: Người lòng dạ độc ác
9
Chương 9: Hôn lén
10
Chương 10: Phòng làm việc của Tô Nguyên
11
Chương 11: Idol quốc dân
12
Chương 12: Nhớ em
13
Chương 13: Tô Nguyên, anh chết chắc rồi
14
Chương 14: Tô Duệ, cậu dám không?
15
Chương 15: Cuối cùng vào lớp B
16
Chương 16: Giang Thành
17
Chương 17: Tiểu Nguyên Bảo đã rất giỏi rồi
18
Chương 18: Quan hệ giữa Từ An và Giang Thành
19
Chương 19: Chú nai nhỏ?
20
Chương 20: Nhóm Vocal
21
Chương 21: Cải biên ca khúc
22
Chương 22: Hống hách
23
Chương 23: Hot search
24
Chương 24: Vừa hống hách vừa dụ dỗ
25
Chương 25: Livestream
26
Chương 26: Quyến rũ
27
Chương 27: Đánh giá ca khúc chủ đề
28
Chương 28: Mơ màng
29
Chương 29: Ăn lẩu!
30
Chương 30: Ghim cài
31
Chương 31: Bị thương
32
Chương 32: Bôi thuốc
33
Chương 33: Nếu như tôi là Omega thì tốt rồi
34
Chương 34: Thế thân
35
Chương 35: Gánh nặng
36
Chương 36: Tự sáng tác
37
Chương 37: Bạch Liên Hoa
38
Chương 38: Ghen
39
Chương 39: Dấu hôn
40
Chương 40: Cặn bã
41
Chương 41: Sợ hãi
42
Chương 42: Kỳ dịch cảm
43
Chương 43: Tìm kho báu trên đảo
44
Chương 44: Công bố xếp hạng
45
Chương 45: Nửa đêm leo lên giường
46
Chương 46: Đứa con
47
Chương 47: Lần công diễn cuối cùng
48
Chương 48: Tiếp tục đánh cược
49
Chương 49: Phiếu giả
50
Chương 50: Kiểm tra sức khỏe
51
Chương 51: Đừng giận nữa, được không?
52
Chương 52: Thế ngoại đào viên
53
Chương 53: Đới Thanh bị thương
54
Chương 54: Không có ý tốt
55
Chương 55: Kiểm tra sức khỏe
56
Chương 56: Hot search
57
Chương 57: Công khai
58
Chương 58: Đuổi Trình Nguyên đi
59
Chương 59: Phát tình
60
Chương 60: Tiệc gia đình
61
Chương 61: Lần đầu gặp gỡ
62
Chương 62: Đứa nhỏ trắng trẻo mập mạp
63
Chương 63: Họp báo
64
Chương 64: Phản kích
65
Chương 65: Hôn mê
66
Chương 66: Bị thương hôn mê
67
Chương 67: Tỉnh lại
68
Chương 68: Thuốc ngủ
69
Chương 69: Sản phẩm mới
70
Chương 70: Thì là ly hôn
71
Chương 71: Mv
72
Chương 72: Suy thận
73
Chương 73: Bị đưa về nhà họ Lục
74
Chương 74: Video
75
Chương 75: Bắt cóc
76
Chương 76: Được cứu
77
Chương 77: Đã nhớ lại rồi
78
Chương 78: Bà Lục bị thương
79
Chương 79: Không liên lạc được
80
Chương 80: Mang thai?
81
Chương 81: Tô Tử An
82
Chương 82: Trở lại
83
Chương 83: Miếng dán ức chế Nano
84
Chương 84: Đính hôn
85
Chương 85: Trả thù
86
Chương 86: Quậy tiệc đính hôn
87
Chương 87: Bị bệnh
88
Chương 88: Phơi bày
89
Chương 89: Cùng nhau tham gia chương trình
90
Chương 90: Ngậm hoa
91
Chương 91: Liên minh thất bại
92
Chương 92: Đồ Vô dụng
93
Chương 93: Phát tình ngoài ý muốn
94
Chương 94: Chuyện này không đơn giản
95
Chương 95: Trị tận gốc
96
Chương 96: Tủi thân
97
Chương 97: Bị bắt nạt ở nhà trẻ
98
Chương 98: Hoạt động với phụ huynh
99
Chương 99: Giáo huấn nhà họ Chu
100
Chương 100: Hồi phục trí nhớ
101
Chương 101: Nương nhờ bà xã
102
Chương 102: Tiếp tục chương trình
103
Chương 103: Triệu Tân Dương
104
Chương 104: Mang thai?
105
Chương 105: Liễu Cam kết hôn
106
Chương 106: Lục Cẩn giận
107
Chương 107: An An tủi thân
108
Chương 108: Tiểu tam dẫn con tìm tới cửa
109
Chương 109: Xảy ra chuyện rồi
110
Chương 110: Bắt được nội gián
111
Chương 111: Thân thế bí ẩn
112
Chương 112: Đột nhiên ngất xỉu
113
Chương 113: Kết cục