Chương 72: Tập kích. Hai Ba

Vì Tử Thanh và Dịch Diệp đềy là y sĩ nên không tham gia vào trận tập kích này, hai người dắt ngựa nhìn chốn binh khí chém giết trong ngọn lửa xa xa, ngoài tiếng chém giết, mơ hồ còn nghe thấy tiếng phụ nữ trẻ em gào khóc.

Một tiếng trẻ con cực kỳ yếu ớt nhỏ bé khóc i ỉ, như sấm sét hỏa thạch truyền đến tai Tử Thanh, giây lát đó, trái tim chợt co thắt đau đớn.

Nó chỉ là một đứa trẻ con.

Một đứa trẻ con không có chút nào năng lực tổn thương cũng không có chút năng lực phản kháng nào.

Tử Thanh yên lặng nhìn biển lửa đang thiêu đốt, quân Hán đang đuổi thêm nhiều người từ trong lều vải ra ngoài. Trong ngọn lửa phun ra nuốt vào, từng bóng người lảo đảo gào khóc, trơ mắt nhìn sân nhà của mình bị gót sắt giẫm đạp, bị lửa rực đốt thành tro tàn.

Hít một hơi sâu, Tử Thanh xoay người lên ngựa, nói rất nhanh với Dịch Diệp: “Em đi xem xem có ai bị thương không!” Dứt lời liền khẽ quát một tiếng, ngựa vọt tới hướng biển lửa.

Thi Hạo Nhiên từ phía sau vội chạy tới, là tới tìm Tử Thanh. Từ sau chuyến đi đại mạc Tử Thanh chữa khỏi vết thương vai của cậu, trừ Hình Y Trưởng, cậu ta đã hơi có chút tin tưởng cậu thiếu niên này, bị rết cắn cũng nhớ muốn tìm cậu ấy. Không khéo là, vừa lúc trông thấy Tử Thanh đang mau chóng rượt theo.

“Tử Thanh! Cậu…” Thi Hạo Nhiên gào đến lạc giọng, Tử Thanh đã phóng ra ngoài ba bốn trượng, cộng thêm ầm ĩ xung quanh, dĩ nhiên không nghe thấy.

Vốn đã sắp lên ngựa, Dịch Diệp vừa thấy cậu lập tức cung kính hành lễ: “Trường Thủy Giáo Úy, ngài…” Hắn nhìn thấy Thi Hạo Nhiên cau mày, mặt đầy đau đớn.

“Anh, y sĩ?”

“Vâng, tôi là anh trai Tử Thanh.”

Nghe nói là anh Tử Thanh, Thi Hạo Nhiên mới miễn cưỡng nhìn hắn, nói: “Lưng ta vừa mới bị rết cắn, vô cùng đau đớn!”

“Ngài mau gỡ giáp, ta xem thử.”

Thiên tính người y sĩ, Dịch Diệp mau mắn tay chân bận rộn.

Chương 3: Tập kích. ba

Trên đất trống bộ lạc, Hoắc Khứ Bệnh hờ hững đảo mắt qua đám tù binh Hung Nô quỳ la liệt trên đất, thong thả tới lui mấy chuyến, tựa như không quá hài lòng.

Triệu Phá Nô sải bước tới, nhỏ giọng bẩm: “Hỏi ra, Hưu Đồ Vương cùng Jin Midi Hưu Đồ Vương tử hôm trước vừa đi Hồn Tà Vương bộ, vừa lúc đều không có mặt.”

Hoắc Khứ Bệnh dùng ngón tay day thái dương, đảo mắt nhìn quanh mình, cau mày nói: “Cũng không dặn kiềm chế chút, đốt sắp nửa số lều rồi? Lão Triệu, anh cho người tìm hết thứ có thể ăn ra, toàn quân chỉnh đốn tạ chỗ, hai canh giờ sau xuất phát.”

“Rõ.”

Triệu Phá Nô nhận lệnh, lúc xoay người đụng phải Mông Đường mặt đầy u ám đón đầu, ngay sau đó lại thấy Tử Thanh, Zashim, bọn Khúc trưởng.

“Các người… thế này là sao?” Triệu Phá Nô thấy Mông Đường đi thẳng qua chỗ Hoắc Khứ Bệnh, bèn hỏi viên Khúc trưởng phía sau, “Quách Minh, có chuyện gì?”

Quách Minh thi lễ với Triệu Phá Nô trước, sau đó trề môi nhìn Tử Thanh nói: “Chẳng qua ta chỉ đùa giỡn với một ả người Hung Nô, thằng nhóc kia tự dưng lồng lên như kẻ điên, ta phát hiện thì ra nó quen biết với ả Hung Nô ấy, tình nghi nó tư thông ngoại địch, nên ta đặc biệt đến bẩm báo Tướng quân.”

“Không thể nào…” Triệu Phá Nô thấy tên nhóc gã chỉ là Tử Thanh, thầm lắc đầu không ngừng.

Bên này, Mông Đường đã báo cáo xong với Hoắc Khứ Bệnh, cuối cùng cứng rắn bổ sung một câu: “Tử Thanh tuy là người của Chấn Vũ doanh ta, nhưng nếu thật sự cậu ta có tình nghi tư thông Hung Nô, ta chắc chắn tự tay chém hắn.”

Hoắc Khứ Bệnh nghe xong, quét mắt nhìn Zashim trước.

Zashim tóc tai xộc xệch, chân trần đạp trên đất lạnh, vạt áo phất phơ trong gió, ẩn hiện lộ bàn chân trắng nõn. Nàng ta im lặng ôm con trong ngực, dịu dàng nhìn từng hơi thở của con, tựa như tất cả mọi thứ chung quanh đều không liên quan đến bản thân.

“Tử Thanh, đứa bé này chính là lần trước cậu cứu hả.” Chàng hầu như hiểu rõ câu chuyện ngay lập tức.

Tử Thanh gật đầu: “Vâng, nàng ấy chính là Zashim mẹ đứa bé.”

“Zashim, Vương phi Hưu Đồ Vương.” Chỉ một thoáng, sắc lạnh chợt lóe trong đôi mắt Hoắc Khứ Bệnh, quay lại tới gần Quách Minh, lạnh lùng nói, “Ngươi, dám vô lễ với Vương phi!”

“Ti chức, ti chức…” Quách Minh mù mờ, gã chẳng hiểu nổi đoạn đối thoại giữa Tướng quân và Tử Thanh, “Ti chức tưởng nàng ta chỉ là một ả Hung Nô bình thường, lúc người Hung Nô xâm chiếm biên quan đã làm nhục con gái nhà Hán ta, ti chức cũng chỉ muốn ăn miếng trả miếng…”

“Quân pháp lệnh rõ, không được cưỡng gian xâm phạm phụ nữ trẻ em, kẻ trái lệnh trảm.”

Hoắc Khứ Bệnh vốn không thèm để ý lời gã giải thích, chỉ lạnh nhạt tuyên bố.

“Tướng quân thứ tội! Ti chức biết sai rồi!” Quách Minh cuống cuồng xin tha, “Tướng quân thứ tội! Tướng quân thứ tội!”

Xuất chinh Hung Nô, của cải thu hoạch được, bao gồm cả đàn bà cũng xem như là chiến lợi phẩm, dẫu biết rằng cần chờ triều đình nhà Hán ra lệnh công bố rõ ràng ban thưởng, nhưng bản thân họ là quân sĩ, nếm tươi mới trước vốn dĩ cũng là lệ cũ trong quân, xưa nay cũng không bị truy tra đến cùng. Đây là lần đầu gã theo Hoắc Khứ Bệnh xuất chinh, quả không ngờ tới vị Tướng quân trẻ tuổi này không chỉ luyện binh khác thường, mà thưởng phạt cũng khắc nghiệt vậy, không chút cẩu thả.

Triệu Phá Nô ở bên nhìn một lát, thấy Quách Minh nhìn mình cầu giúp đỡ, bèn lại gần ghé tai Hoắc Khứ Bệnh thì thầm câu gì.

“A, anh bảo cha hắn là Quách Tiến à,” Hoắc Khứ Bệnh quay lại, nhìn Triệu Phá Nô chằm chằm nói, “… không biết.”

Thấy Tướng quân đã hạ quyết tâm giả vờ ngu ngơ đến cùng, Triệu Phá Nô đành lùi qua một bên.

Quách Minh thất vọng tràn trề, quỳ xuống đất nói: “Ti chức biết tội, xin Tướng quân cho ti chức một cơ hội lập công chuộc tội, ti chức có máu chảy đầu rơi cũng cam tâm tình nguyện.”

“Quân lệnh như núi.”

Hoắc Khứ Bệnh nhìn hắn, chỉ nói bốn chữ.

Đầu Quách Minh ầm một tiếng, biết khó thoát khỏi cái chết. Tử Thanh ở bên cạnh, không ngờ rằng Hoắc Khứ Bệnh có thể chấp pháp như núi thật. Tuy trong quân có điều lệnh, bắt được tặc phụ chưa có văn bản ban thưởng rõ ràng mà gian phạm sẽ dùng quân pháp luận xử, nhưng khi chấp hành thật, lại ít càng thêm ít, một mặt tất nhiên là quân pháp có chỗ lỏng lẻo, mặt khác người Hung Nô xâm chiếm Trung Nguyên nhiều năm, dân cực kỳ oán hận, trong binh sĩ có hành động như thế kẻ làm tướng bình thường cũng sẽ không truy cứu quá mức.

“Trói hắn lại, hỏi chém trước quân.” Hoắc Khứ Bệnh nói.

Đuốc giơ cao, chiếu đất trống sáng như ban ngày.

Quách Minh bị trói, quỳ gối trên đất lạnh, không nhúc nhích, hờ hững nhìn chằm chằm về phía trước. Dù sắp bị hỏi chém nhưng thực chất bên trong gã vẫn là một người lính, sẽ không làm loại chuyện gào khóc xin tha.

Triệu Phá Nô bước lên, đưa chén rượu đến bên miệng gã, Quách Minh không từ chối, uống một ngụm lớn, rượu mạnh trào ra thuận theo chiếc cằm chảy vào trong áo bào.

“Có lời gì muốn nhắn gửi lại không?” Triệu Phá Nô hạ giọng hỏi.

“Không, ta đã làm thì dám nhận. Tướng quân bắt ta giết gà dọa khỉ, ta cũng không có gì oan ức.” Quách Minh đã nghĩ rõ ràng, khàn giọng nói.

Triệu Phá Nô im lặng, không nói nữa, lùi sang bên cạnh.

Mọi người đều tề tựu, toàn vùng đất trống lặng ngắt như tờ, không chỉ quân Hán, kể cả tù binh Hung Nô cũng đang lẳng lặng chờ lấy…

Mặt Hoắc Khứ Bệnh lạnh lùng, cao giọng: “Phạm tốt Quách Minh, gian phạm phụ nữ, trái quân lệnh ta, hỏi chém trước quân, răn đe!” Dứt lời một câu ngắn gọn, không chút do dự quay sang đao phủ khẽ gật đầu.

Ánh đao lướt qua!

Đầu người rơi xuống đất, cơ thể Quách Minh quỵ ngã thật mạnh.

“Chúng tướng nghe lệnh, ai còn dám làm trái quân lệnh, nghiêm trị không tha!” Hoắc Khứ Bệnh trầm giọng quát.

“Rõ!” Tiếng hô đồng thanh như sấm rền lăn qua.

Tử Thanh quay về lều vải bị tàn phá, lấy giày cho Zashim, phủ thêm cho nàng ta một lớp áo choàng, từ đầu đến cuối vẫn luôn trầm tư. Đối mặt với Zashim, trong lòng cô chỉ có nỗi áy náy, nhưng cô biết, áy náy là thứ vô dụng nhất trên đời, cô đã chẳng làm được gì.

Một vú già trong đám tù binh Hung Nô nơm nớp lo sợ chạy ra, hầu Zashim mang giày, định ôm đứa bé giúp nàng ấy. Tay vừa chạm đến đứa bé, Zashim bèn chấn kinh mãnh liệt, theo bản năng ôm chặt đứa bé vào trong ngực, mãi đến khi thấy rõ người trước mắt, mới thả lỏng, để vú già ôm đứa bé sang một bên.

Nhẹ lòn ngón tay vào mái tóc đen nhánh của cậu bé, nàng quyến luyến không thôi ngắm nó. Tử Thanh ở bên cạnh thấy, trong lòng khó chịu, định an ủi nhưng cũng không biết nên nói gì, bỗng dời sang chỗ khác, đi tới đi lui.

“Tử Thanh.” Tướng quân cách đó không xa gọi cô.

Tử Thanh sải bước qua, ôm quyền hành lễ, yên lặng chờ Tướng quân giao phó.

“Người phụ nữ này và đứa con cô ta rất quan trọng, trước đây cậu đã cứu thằng bé, vừa rồi lại cứu cô ta, nhất định cô ta rất cảm kích cậu.” Hoắc Khứ Bệnh nói, “Cậu lựa lời an ủi cô ta, đừng để cô ta bị sợ hãi. Bảo với cô ta, triều đình nhà Hán luôn tử tế với tù binh, chắc chắn sẽ không tổn thương cô ta và đứa nhỏ.”

“Rõ.” Tử Thanh nhận lệnh, quay người định đi gấp.

“Chờ chút…” Hoắc Khứ Bệnh gọi cô lại, nhìn cô chằm chằm mãi lâu, nhíu mày, chìa bàn tay tới, bép bép bép bép vỗ lên gò má cô mấy cái, “Vực tinh thần lên xem nào, cuộc chiến này vừa mới bắt đầu, mặt ủ mày chau sao đi tiếp được!”

Chàng vỗ không mạnh, gương mặt không cảm thấy đau mà trái lại nóng hầm hập, Tử Thanh không biết làm sao lùi ra mỉm cười, nói: “Rõ!”

Bỗng sau lưng truyền đến tiếng kinh hô, Tử Thanh ngoái lại nhìn, thấy mấy quân sĩ thất kinh chỉ vào một chỗ lều vải rực cháy sợ hãi kêu lên, khó khăn lắm mới thấy một góc áo choàng thoắt hiện ở mành lều, chính là tấm áo vừa rồi cô phủ thêm giúp Zashim.

“Cô kia, cô kia cứ thế nhào vào!” Có người kêu to!

Vú già ôm đứa bé, đứng đó, khuôn mặt phủ kín nếp nhăn giàn giụa nước mắt.

Lửa cháy hừng hực trên lều, thi thoảng vọng tới tiếng răng rắc giá đỡ đốt gãy, cả căn lều vải sắp đổ sụp xuống…

Một người vọt chạy xông vào!

Hoắc Khứ Bệnh bình tĩnh nhìn bóng dáng cậu ấu thụ kia biến mất trong lửa, lần đầu trong đời, đầu ngón tay rét run, không thể thở nổi.

Chapter
1 Chương 1: Trưng binh. Thượng
2 Chương 2: Trưng binh. Hạ
3 Chương 3: Tòng quân. Thượng
4 Chương 4: Tòng quân. Trung
5 Chương 5: Tòng quân. Hạ
6 Chương 6: Cùng Ngũ. Thượng
7 Chương 7: Cùng Ngũ. Hạ
8 Chương 8: Tình quê. Thượng
9 Chương 9: Tình quê. Hạ
10 Chương 10: So tiễn. Thượng
11 Chương 11: So tiễn. Trung
12 Chương 12: So tiễn. Hạ
13 Chương 13: Thư nhà. Thượng
14 Chương 14: Thư nhà. Hạ
15 Chương 15: Bắc Đẩu
16 Chương 16: Thao luyện. Thượng
17 Chương 17: Thao luyện. Trung
18 Chương 18: Thao luyện. Hạ
19 Chương 19: Mộ hoang. Thượng
20 Chương 20: Mộ hoang (trung)
21 Chương 21: Mộ hoang. Ba
22 Chương 22: Mộ hoang. Bốn
23 Chương 23: Lũ lụt.thượng
24 Chương 24: Lũ lụt. Trung
25 Chương 25: Lũ lụt. Hạ
26 Chương 26: Lông đại bàng. Thượng
27 Chương 27: Lông đại bàng. Trung
28 Chương 28: Lông đại bàng. Hạ
29 Chương 29: Trùng phùng. Thượng
30 Chương 30: Trùng phùng. Trung
31 Chương 31: Trùng phùng. Hạ
32 Chương 32: Chuyện cũ. Thượng
33 Chương 33: Chuyện cũ. Trung
34 Chương 34: Chuyện cũ. Hạ
35 Chương 35: Cố nhân. Thượng
36 Chương 36: Cố nhân. Trung
37 Chương 37: Cố nhân. Hạ
38 Chương 38: Cậu. Thượng
39 Chương 39: Cậu. Trung
40 Chương 40: Cậu. Hạ
41 Chương 41: Hành trình. Một
42 Chương 42: Hành trình. Hai
43 Chương 43: Hành trình. Ba
44 Chương 44: Hành trình. Bốn
45 Chương 45: Hành trình. Năm
46 Chương 46: Hành trình. Sáu
47 Chương 47: Hành trình. Bảy
48 Chương 48: Oman. Một
49 Chương 49: Oman. Hai
50 Chương 50: Oman. Ba
51 Chương 51: Oman. Bốn
52 Chương 52: Oman. Năm
53 Chương 53: Oman. Sáu
54 Chương 54: Đường về. Một
55 Chương 55: Đường về. Hai
56 Chương 56: Đường về, ba
57 Chương 57: Đường về. Bốn
58 Chương 58: Đường về. Năm
59 Chương 59: Đường về. Sáu
60 Chương 60: Đường về. Bảy
61 Chương 61: Đường về. Tám
62 Chương 62: Đường về. Chín
63 Chương 63: Đường về. Mười
64 Chương 64: Về doanh
65 Chương 65: Đông chí. Một
66 Chương 66: Đông chí. Hai
67 Chương 67: Đông chí. Ba
68 Chương 68: Đông chí. Bốn
69 Chương 69: Lo lắng. Một
70 Chương 70: Lo lắng. Hai
71 Chương 71: Tập kích. Một
72 Chương 72: Tập kích. Hai Ba
73 Chương 73: Tập kích. Bốn
74 Chương 74: Tuyệt địa. Một
75 Chương 75: Tuyệt địa. Hai
76 Chương 76: Tuyệt địa. Ba
77 Chương 77: Tuyệt địa. Bốn
78 Chương 78: Tuyệt địa. Năm
79 Chương 79: Bi ca. Một
80 Chương 80: Bi ca. Hai
81 Chương 81: Bi ca. Ba
82 Chương 82: Tình cảm. Một
83 Chương 83: Tình cảm. Hai
84 Chương 84: Tình cảm. Ba
85 Chương 85: Quận Bắc Địa. Một
86 Chương 86: Quận Bắc Địa. Hai
87 Chương 87: Quận Bắc Địa. Ba
88 Chương 88: Quận Bắc Địa. Bốn
89 Chương 89: Quận Bắc Địa. Năm
90 Chương 90: Khiêu khích. Một
91 Chương 91: Khiêu khích. Hai
92 Chương 92: Khiêu khích. Ba
93 Chương 93: Khiêu khích. Bốn
94 Chương 94: Khiêu khích. Năm
95 Chương 95: Huyện Bình Dương. Một
96 Chương 96: Huyện Bình Dương. Hai
97 Chương 97: Huyện Bình Dương. Ba
98 Chương 98: Huyện Bình Dương. Bốn
99 Chương 99: Trận chiến Hà Tây lần thứ hai. Một
100 Chương 100: Trận chiến Hà Tây lần thứ hai. Hai
101 Chương 101: Trận chiến Hà Tây lần thứ hai. Ba
102 Chương 102: Trận chiến Hà Tây lần thứ hai. Bốn
103 Chương 103: Trận chiến Hà Tây lần thứ hai. Năm
104 Chương 104: Trận chiến Hà Tây lần thứ hai. Sáu
105 Chương 105: Trận chiến Hà Tây lần thứ hai. Bảy
106 Chương 106: Tửu Tuyền*. Một
107 Chương 107: Tửu tuyền. Hai
108 Chương 108: Tửu tuyền. Ba
109 Chương 109: Tửu tuyền. Bốn
110 Chương 110: Tửu tuyền. Năm
111 Chương 111: Tửu tuyền. Sáu
112 Chương 112: Trường An. Một
113 Chương 113: Trường An. Hai
114 Chương 114: Trường An. Ba
115 Chương 115: Trường An. Bốn
116 Chương 116: Trường An. Năm
117 Chương 117: Trường An. Sáu
118 Chương 118: Trường An. Bảy
119 Chương 119: Trường An. Tám
120 Chương 120: Trường An. Chín
121 Chương 121: Trường An. Mười
122 Chương 122: Trường An. Mười một
123 Chương 123: Vân Phá. Một
124 Chương 124: Vân Phá. Hai
125 Chương 125: Vân Phá. Ba
126 Chương 126: Vân Phá. Bốn
127 Chương 127: Vân Phá. Năm
128 Chương 128: Vân Phá. Sáu
129 Chương 129: Vân Phá. Bảy
130 Chương 130: Vân Phá. Tám
131 Chương 131: Vân Phá. Chín
132 Chương 132: Vân Phá. Mười
133 Chương 133: Vân Phá. Mười một
134 Chương 134: Biệt ly khổ*. Một
135 Chương 135: Biệt ly khổ. Hai
136 Chương 136: Biệt ly khổ. Ba
137 Chương 137: Biệt ly khổ. Bốn
138 Chương 138: Biệt ly khổ. Năm
139 Chương 139: Biệt ly khổ. Sáu
140 Chương 140: Biệt ly khổ. Bảy
141 Chương 141: Biệt ly khổ. Tám
142 Chương 142: Cốt trong cốt. Một
143 Chương 143: Cốt trong cốt. Hai
144 Chương 144: Cốt trong cốt. Ba
145 Chương 145: Cốt trong cốt. Bốn
146 Chương 146: Cốt trong cốt. Năm
147 Chương 147: Cốt trong cốt. Sáu
148 Chương 148: Cốt trong cốt. Bảy
149 Chương 149: Cốt trong cốt. Tám
150 Chương 150: Hôn lễ. Một
151 Chương 151: Hôn lễ. Hai
152 Chương 152: Hôn lễ. Ba
153 Chương 153: Hôn lễ. Bốn
154 Chương 154: Hôn lễ. Năm
155 Chương 155: Hôn lễ. Sáu
156 Chương 156: Hôn lễ. Bảy
157 Chương 157: Hôn lễ. Tám
158 Chương 158: Hôn lễ. Chín
159 Chương 159: Suối nước nóng. Một
160 Chương 160: Suối nước nóng. Hai
161 Chương 161: Suối nước nóng. Ba
162 Chương 162: Suối nước nóng. Bốn
163 Chương 163: Mạc Bắc. Một
164 Chương 164: Mạc Bắc. Hai
165 Chương 165: Mạc Bắc. Ba
166 Chương 166: Mạc Bắc. Bốn
167 Chương 167: Hiện Nhi ra đời. Một
168 Chương 168: Thiện Nhi ra đời. Hai
169 Chương 169: Thiện Nhi ra đời. Ba
170 Chương 170: Thiện Nhi ra đời. Bốn
171 Chương 171: Ánh tà dương Lâu Lan. Một
172 Chương 172: Ánh tà dương Lâu Lan. Hai
173 Chương 173: Ánh tà dương Lâu Lan. Ba
174 Chương 174: Ánh tà dương Lâu Lan. Bốn
175 Chương 175: Tiếng đàn chưa tuyệt. Một
176 Chương 176: Tiếng đàn chưa tuyệt. Hai
177 Chương 177: Tiếng đàn chưa tuyệt. Ba
178 Chương 178: Tiếng đàn chưa tuyệt. Bốn
179 Chương 179: Tiếng đàn chưa tuyệt. Năm
180 Chương 180: Tiếng đàn chưa tuyệt. Sáu
181 Chương 181: Tiếng đàn chưa tuyệt. Bảy
182 Chương 182: Ngoại truyện: Oman và những câu chuyện
Chapter

Updated 182 Episodes

1
Chương 1: Trưng binh. Thượng
2
Chương 2: Trưng binh. Hạ
3
Chương 3: Tòng quân. Thượng
4
Chương 4: Tòng quân. Trung
5
Chương 5: Tòng quân. Hạ
6
Chương 6: Cùng Ngũ. Thượng
7
Chương 7: Cùng Ngũ. Hạ
8
Chương 8: Tình quê. Thượng
9
Chương 9: Tình quê. Hạ
10
Chương 10: So tiễn. Thượng
11
Chương 11: So tiễn. Trung
12
Chương 12: So tiễn. Hạ
13
Chương 13: Thư nhà. Thượng
14
Chương 14: Thư nhà. Hạ
15
Chương 15: Bắc Đẩu
16
Chương 16: Thao luyện. Thượng
17
Chương 17: Thao luyện. Trung
18
Chương 18: Thao luyện. Hạ
19
Chương 19: Mộ hoang. Thượng
20
Chương 20: Mộ hoang (trung)
21
Chương 21: Mộ hoang. Ba
22
Chương 22: Mộ hoang. Bốn
23
Chương 23: Lũ lụt.thượng
24
Chương 24: Lũ lụt. Trung
25
Chương 25: Lũ lụt. Hạ
26
Chương 26: Lông đại bàng. Thượng
27
Chương 27: Lông đại bàng. Trung
28
Chương 28: Lông đại bàng. Hạ
29
Chương 29: Trùng phùng. Thượng
30
Chương 30: Trùng phùng. Trung
31
Chương 31: Trùng phùng. Hạ
32
Chương 32: Chuyện cũ. Thượng
33
Chương 33: Chuyện cũ. Trung
34
Chương 34: Chuyện cũ. Hạ
35
Chương 35: Cố nhân. Thượng
36
Chương 36: Cố nhân. Trung
37
Chương 37: Cố nhân. Hạ
38
Chương 38: Cậu. Thượng
39
Chương 39: Cậu. Trung
40
Chương 40: Cậu. Hạ
41
Chương 41: Hành trình. Một
42
Chương 42: Hành trình. Hai
43
Chương 43: Hành trình. Ba
44
Chương 44: Hành trình. Bốn
45
Chương 45: Hành trình. Năm
46
Chương 46: Hành trình. Sáu
47
Chương 47: Hành trình. Bảy
48
Chương 48: Oman. Một
49
Chương 49: Oman. Hai
50
Chương 50: Oman. Ba
51
Chương 51: Oman. Bốn
52
Chương 52: Oman. Năm
53
Chương 53: Oman. Sáu
54
Chương 54: Đường về. Một
55
Chương 55: Đường về. Hai
56
Chương 56: Đường về, ba
57
Chương 57: Đường về. Bốn
58
Chương 58: Đường về. Năm
59
Chương 59: Đường về. Sáu
60
Chương 60: Đường về. Bảy
61
Chương 61: Đường về. Tám
62
Chương 62: Đường về. Chín
63
Chương 63: Đường về. Mười
64
Chương 64: Về doanh
65
Chương 65: Đông chí. Một
66
Chương 66: Đông chí. Hai
67
Chương 67: Đông chí. Ba
68
Chương 68: Đông chí. Bốn
69
Chương 69: Lo lắng. Một
70
Chương 70: Lo lắng. Hai
71
Chương 71: Tập kích. Một
72
Chương 72: Tập kích. Hai Ba
73
Chương 73: Tập kích. Bốn
74
Chương 74: Tuyệt địa. Một
75
Chương 75: Tuyệt địa. Hai
76
Chương 76: Tuyệt địa. Ba
77
Chương 77: Tuyệt địa. Bốn
78
Chương 78: Tuyệt địa. Năm
79
Chương 79: Bi ca. Một
80
Chương 80: Bi ca. Hai
81
Chương 81: Bi ca. Ba
82
Chương 82: Tình cảm. Một
83
Chương 83: Tình cảm. Hai
84
Chương 84: Tình cảm. Ba
85
Chương 85: Quận Bắc Địa. Một
86
Chương 86: Quận Bắc Địa. Hai
87
Chương 87: Quận Bắc Địa. Ba
88
Chương 88: Quận Bắc Địa. Bốn
89
Chương 89: Quận Bắc Địa. Năm
90
Chương 90: Khiêu khích. Một
91
Chương 91: Khiêu khích. Hai
92
Chương 92: Khiêu khích. Ba
93
Chương 93: Khiêu khích. Bốn
94
Chương 94: Khiêu khích. Năm
95
Chương 95: Huyện Bình Dương. Một
96
Chương 96: Huyện Bình Dương. Hai
97
Chương 97: Huyện Bình Dương. Ba
98
Chương 98: Huyện Bình Dương. Bốn
99
Chương 99: Trận chiến Hà Tây lần thứ hai. Một
100
Chương 100: Trận chiến Hà Tây lần thứ hai. Hai
101
Chương 101: Trận chiến Hà Tây lần thứ hai. Ba
102
Chương 102: Trận chiến Hà Tây lần thứ hai. Bốn
103
Chương 103: Trận chiến Hà Tây lần thứ hai. Năm
104
Chương 104: Trận chiến Hà Tây lần thứ hai. Sáu
105
Chương 105: Trận chiến Hà Tây lần thứ hai. Bảy
106
Chương 106: Tửu Tuyền*. Một
107
Chương 107: Tửu tuyền. Hai
108
Chương 108: Tửu tuyền. Ba
109
Chương 109: Tửu tuyền. Bốn
110
Chương 110: Tửu tuyền. Năm
111
Chương 111: Tửu tuyền. Sáu
112
Chương 112: Trường An. Một
113
Chương 113: Trường An. Hai
114
Chương 114: Trường An. Ba
115
Chương 115: Trường An. Bốn
116
Chương 116: Trường An. Năm
117
Chương 117: Trường An. Sáu
118
Chương 118: Trường An. Bảy
119
Chương 119: Trường An. Tám
120
Chương 120: Trường An. Chín
121
Chương 121: Trường An. Mười
122
Chương 122: Trường An. Mười một
123
Chương 123: Vân Phá. Một
124
Chương 124: Vân Phá. Hai
125
Chương 125: Vân Phá. Ba
126
Chương 126: Vân Phá. Bốn
127
Chương 127: Vân Phá. Năm
128
Chương 128: Vân Phá. Sáu
129
Chương 129: Vân Phá. Bảy
130
Chương 130: Vân Phá. Tám
131
Chương 131: Vân Phá. Chín
132
Chương 132: Vân Phá. Mười
133
Chương 133: Vân Phá. Mười một
134
Chương 134: Biệt ly khổ*. Một
135
Chương 135: Biệt ly khổ. Hai
136
Chương 136: Biệt ly khổ. Ba
137
Chương 137: Biệt ly khổ. Bốn
138
Chương 138: Biệt ly khổ. Năm
139
Chương 139: Biệt ly khổ. Sáu
140
Chương 140: Biệt ly khổ. Bảy
141
Chương 141: Biệt ly khổ. Tám
142
Chương 142: Cốt trong cốt. Một
143
Chương 143: Cốt trong cốt. Hai
144
Chương 144: Cốt trong cốt. Ba
145
Chương 145: Cốt trong cốt. Bốn
146
Chương 146: Cốt trong cốt. Năm
147
Chương 147: Cốt trong cốt. Sáu
148
Chương 148: Cốt trong cốt. Bảy
149
Chương 149: Cốt trong cốt. Tám
150
Chương 150: Hôn lễ. Một
151
Chương 151: Hôn lễ. Hai
152
Chương 152: Hôn lễ. Ba
153
Chương 153: Hôn lễ. Bốn
154
Chương 154: Hôn lễ. Năm
155
Chương 155: Hôn lễ. Sáu
156
Chương 156: Hôn lễ. Bảy
157
Chương 157: Hôn lễ. Tám
158
Chương 158: Hôn lễ. Chín
159
Chương 159: Suối nước nóng. Một
160
Chương 160: Suối nước nóng. Hai
161
Chương 161: Suối nước nóng. Ba
162
Chương 162: Suối nước nóng. Bốn
163
Chương 163: Mạc Bắc. Một
164
Chương 164: Mạc Bắc. Hai
165
Chương 165: Mạc Bắc. Ba
166
Chương 166: Mạc Bắc. Bốn
167
Chương 167: Hiện Nhi ra đời. Một
168
Chương 168: Thiện Nhi ra đời. Hai
169
Chương 169: Thiện Nhi ra đời. Ba
170
Chương 170: Thiện Nhi ra đời. Bốn
171
Chương 171: Ánh tà dương Lâu Lan. Một
172
Chương 172: Ánh tà dương Lâu Lan. Hai
173
Chương 173: Ánh tà dương Lâu Lan. Ba
174
Chương 174: Ánh tà dương Lâu Lan. Bốn
175
Chương 175: Tiếng đàn chưa tuyệt. Một
176
Chương 176: Tiếng đàn chưa tuyệt. Hai
177
Chương 177: Tiếng đàn chưa tuyệt. Ba
178
Chương 178: Tiếng đàn chưa tuyệt. Bốn
179
Chương 179: Tiếng đàn chưa tuyệt. Năm
180
Chương 180: Tiếng đàn chưa tuyệt. Sáu
181
Chương 181: Tiếng đàn chưa tuyệt. Bảy
182
Chương 182: Ngoại truyện: Oman và những câu chuyện