Chương 73: Sự thật

- Tôi không biết gì cả!

Hình Thịnh Minh ngồi đối diện kẻ đó, im lặng quan sát với một đôi mắt quăng ra ánh nhìn đáng sợ.

- Tôi chưa hỏi gì mà, sao ông dám nói là không biết.

Biết danh anh đã lâu, hắn ta đoán anh đã nắm thóp được mình rồi. Từ phủ nhận, hắn chuyển sang xin tha.

- Tha cho tôi, xin hãy tha cho tôi. Tôi biết gì sẽ nói hết, chỉ cần tha cho tôi cái mạng này.

Anh không nói có hay không, mà chỉ nhắc tới một cái tên.

- Đới An Tây! Nói đi!

Kẻ đó giật giật người, sau đó run rẩy sợ hãi tột cùng. Hắn làm rất nhiều chuyện xấu, nghĩ có thể đắc tội gì đó với người của Hình Thiên Hội. Chỉ không ngờ Hình Thịnh Minh nhắc tới Đới An Tây. Hắn nhận ra mình ngu rồi, ngây thơ tin rằng họ Đới kia sẽ che chở cho hắn cả đời. Bao năm qua sống yên bình, Hình Thịnh Minh nhắc tới Đới An Tây, xem ra chuyện tày trời năm xưa đã bị lộ.

- NÓI!

Hình Thịnh Minh gầm lên khiến hắn hoảng loạn, lắp bắp mãi không cất được lời.

- Đới...Đới....

Anh ném ra ảnh chụp hắn đi gặp Đới An Tây, sau đó giữ mặt hắn bóp chặt.

- Đừng nói là không biết!

Anh bóp chặt tới nỗi hắn giẫy giụa bất lực, đến khi đỏ mắt như sắp không chịu nổi nữa mới được buông tha.

- Năm xưa là ông ra tay ở bữa tiệc sinh nhật tôi?

Kẻ đó gần như chết lặng, cúi gằm mặt sợ hãi mà không dám ngẩng lên nhìn.

Hình Thịnh Minh tiếp tục ném ra ảnh của v con hắn. Lúc này lòng hẳn xao động dữ dội.

Sao.. Sao cậu?Sao? Chẳng có gì mà Hình Thịnh Minh tôi không làm được cả. Chỉ là có quyết tâm làm, có dám làm hay không thôi. Một khi đã làm, tôi sẽ làm tới nơi tốn chốn, phải cho mình một đáp án chính xác nhất, một kết quả hài lòng nhất.Dù kẻ đó bị trói tay nhưng hắn vội vã quỳ xuống khụy nụy dưới chân anh.

- Hình Thịnh Minh, vợ con tôi không có lồi gì cả. Là tôi, là tôi gây ra.

Anh cúi xuống nhìn, nghiến răng hắn từng chữ.

- Ông làm tôi mất gia đình, lại có tư cách xin tôi tha cho gia đình ông sao? Không chỉ bố mẹ tôi, còn cả các cô chú tôi nữa, mấy đứa em của tôi khi ấy còn nhỏ tuổi hơn cả con ông bây giờ.

Hắn gục ngã dưới sàn, vẫn không ngừng van xin.

Tôi xin lỗi. Xin lỗi....Có ích gì không? Ông xin lỗi có làm gia đình tôi sống lại không? Nếu trên đời nói xin lỗi là xong chuyện, thì xã hội này loạn hết à. Nói đi, là Đới An Tây sai ông làm đúng không?Hắn gật đầu lia lịa, vẫn tha thiết hi vọng Hình Thịnh Minh còn chút tình người. Muốn thế thì hẳn phải hết sức thành khẩn, hết sức hối lỗi.

Anh đã đoán được đáp án này, nhưng khi nghe khẳng định lại lần nữa thì cơn giận vẫn sôi sục tim gan anh.

Hội Thiên Hoàng nếu muốn bành trướng thế lực thì chỉ cần hạ bệ ông nội tôi. Cớ sao ông ta lại ra tay với bố mẹ và cô chú tôi chứ?...Do tai nạn,... do tai nạn...Ban đầu là nhắm tới Hình lão gia.... Nhưng mà.....Nhưng mà sao?Hình Thịnh Minh dần mất kiên nhẫn, ánh mắt anh đỏ ngầu, không khí trong phòng cũng ngột ngạt bức bối.

Đới An Tây muốn được bố hắn cho tiếp quản Hội Thiên Hoàng thì phải làm được việc nên hồn. Ông ta nóng lòng muốn lập công. Mà công trạng nhất là giúp ông trùm dẹp được Hình Thiên Hội. Tôi được chỉ thị ra tay xử lý ông nội cậu ở bữa tiệc. Nếu ông ấy chết thì Hình Thiên Hội như rắn mất đầu, bố cậu tuy là con cả nhưng lại không ham mê quyền lực, không hám hư vinh, nên tôi cũng không có ý ra tay...... Chỉ là.....Nói tiếp!.... Không ngờ Hình lão gia lại ghẻ lạnh cậu như vậy, đã không tới tiệc sinh nhật cháu đích tôn. Cũng không ngờ con cái nhà họ Hình lại tập trung đông đủ ở đó. Bởi khi đó tôi nhận được tin là cô chú của cậu đi công tác sẽ không tới.Hình Thịnh Minh đau đớn muốn gục ngã bởi sự thật thương tâm và oan uổng. Lẽ ra người thân của anh sẽ không chết như vậy, lẽ ra không ai phải gặp nạn như vậy. Là do cô anh, chú thím anh nể tình bố anh mà phút chót có mặt. Vì tình nghĩa anh em một nhà mà họ phải chết cùng nhau.

..Xin lỗi... Tôi cũng rất ân hận, vốn chỉ định giết một người....Còn Đới An Tây thì sao?

Ông ta vẫn thưởng cho tôi, và còn giúp tôi lần trốn. Tuy Hình lão gia bình yên vô sự nhưng con cái kế nhiệm đều mất mạng, sức khỏe cũng yếu ớt đi, Đới An Tây vẫn coi như lập công lớn. Thế nên sau đó không lâu thì ông ta được bố truyền lại vị trí đứng đầu Hội Thiên Hoàng.... Gần đây tôi hết tiền, nên quay lại tìm ông ta xin thêm......Hình Thịnh Minh, tôi chết cũng được, tôi biết tôi nợ máu phải trả bằng máu. Nhưng xin cậu, xin hãy tha cho vợ con tôi. Vợ tôi chỉ là một phụ nữ bình thường, con gái tôi mới học cấp 3, nó còn cả tương lai phía trước. Tôi cầu xin cậu!

- Nợ máu phải trả bằng máu.

Khi đã biết được uẩn khúc, Hình Thịnh Minh nói được làm được, thật sự đã tiễn kẻ đó xuống địa ngục.

Vũ Kiên phân vân nhưng vẫn hỏi.

- Còn vợ con hắn...?

Hình Thịnh Minh nhìn cái xác dưới sàn, nghĩ lại lúc cấp 3 bản thân phải về quê sống, khó khăn và cô đơn cùng cực.

Con gái hắn học cấp 3 phải không?Vầng...Anh yên lặng mấy giây, Vũ Kiên thấp thỏm lo lắng

- Tha cho họ.

Thân tín của Hình Thịnh Minh không dám thở, đến khi anh cất bước rời đi thì mới trút ra một hơi nhẹ nhõm. Vũ Kiên biết Hình Thịnh Minh vẫn còn tình người, anh sẽ không hại ai vô tội. Dù kẻ đó chết đi chết lại cả vạn lần cũng không đủ đền tội lỗi đã gây ra, nhưng thực lòng Vũ Kiên cũng không muốn lão đại làm hại vợ con hẳn.

Còn Hình Thịnh Minh, anh có nguyên tắc của riêng mình. Và nhất là sau khi có vợ con, anh làm việc gì cũng nghĩ tới gia đình nhỏ. Anh không muốn vợ con sau này phải gánh nghiệp của anh. Bản thân không phải trong sạch thuần khiết, nhưng Hình Thịnh Minh làm gì cũng nghĩ tới Quý Mộng Ny và con nhỏ.

Chapter
1 Chương 1: Học sinh cá biệt
2 Chương 2: Hậu thuẫn cho em
3 Chương 3: Cô chủ động
4 Chương 4: Sẵn sàng
5 Chương 5: Gặp lại người quen cũ
6 Chương 6: Khác với tưởng tượng
7 Chương 7: Vì sao bị ghét bỏ
8 Chương 8: Bao nhiêu bộ đồ
9 Chương 9: Gốc rễ gia đình
10 Chương 10: Ông nội
11 Chương 11: Chia chác quyền lực
12 Chương 12: Vận đổi sao dời
13 Chương 13: Vắng chồng mới một hôm
14 Chương 14: Họp cổ đông
15 Chương 15: Đặc biệt là đằng khác
16 Chương 16: Tới đón anh
17 Chương 17: Người đứng đầu
18 Chương 18: Nhân tố bất ngờ
19 Chương 19: Tan họp
20 Chương 20: Mối quan hệ giữa hai người
21 Chương 21: Cảnh cáo
22 Chương 22: Hòa thuận bất ngờ
23 Chương 23: Gia đình bất ốn
24 Chương 24: Phụ nữ nóng nảy
25 Chương 25: Ông đã dặn dò
26 Chương 26: Suy nghĩ của anh
27 Chương 27: Mình nhận ra. (HoaTieuLe diary)
28 Chương 28: Gặp người say xỉn
29 Chương 29: Làm phiền rồi
30 Chương 30: Bị hiểu lầm
31 Chương 31: Không phải dại gái
32 Chương 32: Bắt quả tang
33 Chương 33: "thân bài"
34 Chương 34: Ngỏ lời
35 Chương 35: Tình một đêm
36 Chương 36: Kì cục
37 Chương 37: Lọt lưới
38 Chương 38: Bé ngoan
39 Chương 39: Hối hận quá
40 Chương 40: Bất ngờ chưa
41 Chương 41: Bình tĩnh lại một chút
42 Chương 42: Thưa chuyện
43 Chương 43: Cuộc sống sẽ thay đối
44 Chương 44: Cái gì nên tránh
45 Chương 45: Bố bố con con
46 Chương 46: Một lần tương tác
47 Chương 47: Giữ lời
48 Chương 48: Một cách an ủi
49 Chương 49: Thất vọng
50 Chương 50: Nhìn mọi người kìa
51 Chương 51: Quan tâm
52 Chương 52: HoaTieuLe"s Diary
53 Chương 53: Một cái gật đầu
54 Chương 54: Nếu...
55 Chương 55: Thích em kiểu...
56 Chương 56: Chuyện con cái
57 Chương 57: Anh ấy muốn
58 Chương 58: Bênh em
59 Chương 59: Quá khứ của mỗi người
60 Chương 60: Về nhà anh
61 Chương 61: Bà ấy biết thừa
62 Chương 62: Lấy anh ấy, sinh con cho anh ấy
63 Chương 63: Em gái
64 Chương 64: Có người chăm sóc con
65 Chương 65: Tiền?
66 Chương 66: Không ngờ tới
67 Chương 67: Có vấn đề?
68 Chương 68: Cùng hội cùng thuyền
69 Chương 69: Hơn cả yêu
70 Chương 70: Manh mối
71 Chương 71: Đối tác bất ngờ
72 Chương 72: Một mặt khác
73 Chương 73: Sự thật
74 Chương 74: Tới tận nhà
75 Chương 75: Một đau khổ khác
76 Chương 76: Không tha thứ
77 Chương 77: Sáng tỏ
78 Chương 78: Soc lam chi!
79 Chương 79: Trước kia- Bây giờ
80 Chương 80: Anh sẽ không yên lòng
81 Chương 81: Biết ơn cô
82 Chương 82: Tâm- Tính
83 Chương 83: Các em
84 Chương 84: Chị dâu đáng quý
85 Chương 85: Chúng ta yêu nhau, kiêu hãnh làm người
Chapter

Updated 85 Episodes

1
Chương 1: Học sinh cá biệt
2
Chương 2: Hậu thuẫn cho em
3
Chương 3: Cô chủ động
4
Chương 4: Sẵn sàng
5
Chương 5: Gặp lại người quen cũ
6
Chương 6: Khác với tưởng tượng
7
Chương 7: Vì sao bị ghét bỏ
8
Chương 8: Bao nhiêu bộ đồ
9
Chương 9: Gốc rễ gia đình
10
Chương 10: Ông nội
11
Chương 11: Chia chác quyền lực
12
Chương 12: Vận đổi sao dời
13
Chương 13: Vắng chồng mới một hôm
14
Chương 14: Họp cổ đông
15
Chương 15: Đặc biệt là đằng khác
16
Chương 16: Tới đón anh
17
Chương 17: Người đứng đầu
18
Chương 18: Nhân tố bất ngờ
19
Chương 19: Tan họp
20
Chương 20: Mối quan hệ giữa hai người
21
Chương 21: Cảnh cáo
22
Chương 22: Hòa thuận bất ngờ
23
Chương 23: Gia đình bất ốn
24
Chương 24: Phụ nữ nóng nảy
25
Chương 25: Ông đã dặn dò
26
Chương 26: Suy nghĩ của anh
27
Chương 27: Mình nhận ra. (HoaTieuLe diary)
28
Chương 28: Gặp người say xỉn
29
Chương 29: Làm phiền rồi
30
Chương 30: Bị hiểu lầm
31
Chương 31: Không phải dại gái
32
Chương 32: Bắt quả tang
33
Chương 33: "thân bài"
34
Chương 34: Ngỏ lời
35
Chương 35: Tình một đêm
36
Chương 36: Kì cục
37
Chương 37: Lọt lưới
38
Chương 38: Bé ngoan
39
Chương 39: Hối hận quá
40
Chương 40: Bất ngờ chưa
41
Chương 41: Bình tĩnh lại một chút
42
Chương 42: Thưa chuyện
43
Chương 43: Cuộc sống sẽ thay đối
44
Chương 44: Cái gì nên tránh
45
Chương 45: Bố bố con con
46
Chương 46: Một lần tương tác
47
Chương 47: Giữ lời
48
Chương 48: Một cách an ủi
49
Chương 49: Thất vọng
50
Chương 50: Nhìn mọi người kìa
51
Chương 51: Quan tâm
52
Chương 52: HoaTieuLe"s Diary
53
Chương 53: Một cái gật đầu
54
Chương 54: Nếu...
55
Chương 55: Thích em kiểu...
56
Chương 56: Chuyện con cái
57
Chương 57: Anh ấy muốn
58
Chương 58: Bênh em
59
Chương 59: Quá khứ của mỗi người
60
Chương 60: Về nhà anh
61
Chương 61: Bà ấy biết thừa
62
Chương 62: Lấy anh ấy, sinh con cho anh ấy
63
Chương 63: Em gái
64
Chương 64: Có người chăm sóc con
65
Chương 65: Tiền?
66
Chương 66: Không ngờ tới
67
Chương 67: Có vấn đề?
68
Chương 68: Cùng hội cùng thuyền
69
Chương 69: Hơn cả yêu
70
Chương 70: Manh mối
71
Chương 71: Đối tác bất ngờ
72
Chương 72: Một mặt khác
73
Chương 73: Sự thật
74
Chương 74: Tới tận nhà
75
Chương 75: Một đau khổ khác
76
Chương 76: Không tha thứ
77
Chương 77: Sáng tỏ
78
Chương 78: Soc lam chi!
79
Chương 79: Trước kia- Bây giờ
80
Chương 80: Anh sẽ không yên lòng
81
Chương 81: Biết ơn cô
82
Chương 82: Tâm- Tính
83
Chương 83: Các em
84
Chương 84: Chị dâu đáng quý
85
Chương 85: Chúng ta yêu nhau, kiêu hãnh làm người