Chương 74: Đầu sỏ

Vì Tư Mã Duệ sai Tống Tiểu Hỉ đưa đầy đủ vật tư đến đây, lại có Triệu tài nhân trù nghệ tinh vi.

Những ngày mẫu tử Du Phức Nghi cách ly ở Trường Xuân Cung cùng trước kia cũng không có gì bất đồng, chỉ là không gặp được Tư Mã Duệ.

Tình hình bên ngoài cũng không lạc quan, mỗi ngày Anh Quốc công phủ đều nâng người bị nhiễm bệnh thiên hoa ra ngoài.

An Thành Võ là tên đầu sỏ gây tội phải đứng mũi chịu sào, mấy phủ huân quý có giao tình cùng Anh Quốc công phủ cũng không tránh khỏi.

Thậm chí bá tánh bình dân cũng có người trúng chiêu, mà trong cung bắt đầu từ chổ nhị hoàng tử, cũng dần dần xuất hiện bệnh trạng.

Tư Mã Diễm ở Hiệt Phương Điện cũng không thể ngoại lệ, những người nhiễm bệnh đều là những người thường ngày hầu hạ hắn.

Dọa Du Phức Nghi phải sai Cốc Vũ tìm hình Quan Âm Bồ Tát, mỗi ngày sớm muộn gì cũng hai lần thắp hương, khẩn cầu Tư Mã Diễm đừng xảy ra chuyện.

Cũng may lâm thời nước tới chân mới nhảy vẫn còn hữu dụng, Tư Mã Diễm ngày ngày khoẻ mạnh, không hề xuất hiện dấu hiệu của bệnh thiên hoa, cho nên Du Phức Nghi cũng bớt lo lắng.

Nhị hoàng tử Tư Mã Giác, cùng các cung nhân bị nhiễm bệnh thiên hoa, bị chuyển đến ngoại ô kinh thành trị liệu.

Mẫu phi của hắn là An thục phi chưa trải qua thiên hoa, muốn đi theo chiếu cố hắn cũng không được.

Lý Nguyên Bảo bẩm báo với Du Phức Nghi nói là trong đám hành cung có người của hắn.

Nếu nàng muốn nhân cơ hội này xuống tay với nhị hoàng tử, hắn cũng có thể an bài, lại bị Du Phức Nghi mắng cho một trận.

Tuy hãm sâu trong cung, nhưng Du Phức Nghi là người hiện đại, thật sự không thể làm ra chuyện thiếu đạo đức đi mưu hại tiểu hài tử.

Huống chi đã có chiếu thư do Tư Mã Duệ viết sắc phong Tư Mã Diễm làm thái tử, Tư Mã Giác được sủng ái thì thế nào, cũng không có chút uy hiếp, nên không cần thiết làm điều thừa.

Nhưng mà người không có lòng hại hổ, hổ lại có tâm hại người, Du Phức Nghi như thế nào cũng không thể ngờ An Thục Phi sẽ phát rồ đến nông nỗi này.

Đó là ngày cách ly thứ mười tám, hai mươi, Thái Y Viện cử Tống thái y người từng trải qua thiên hoa tới đây bắt mạch.

Mỗi ngày hắn đều tới, Du Phức Nghi cũng hỏi chút tình huống trong cung và bên ngoài, y đồng đi cùng hắn cũng coi như thành thục, hôm nay lại thấy y đồng đi theo sau hắn có chút lạ mắt, liền cười hỏi:

- Chân nhi hôm nay nghỉ?

Vẫn thường đi theo Tống thái y là y đồng Tống Chân, là tôn nhi phương xa(bà con xa) của Tống thái y.

Sắc mặt Tống thái y ngại ngùng, trả lời:

- Ở Thái Y Viện dược đồng từng trải qua thiên hoa, tổng cộng chỉ có năm ba người, ngày ngày trị liệu bận rộn, nào đến lượt hắn nghỉ ngơi? Chỉ là sáng nay hắn ăn đồ không sạch, sáng sớm cày năm ba lần(ý nói tiêu chảy), không dám đưa tới chổ nương nương cùng nhị điện hạ.

Nói xong hắn quay đầu phân phó y đồng đem gối dược ra, lúc Thu Hạnh bưng bồn thủy rửa tay đến, thì Tống thái y nhỏ giọng lẩm bẩm nói:

- Thật là kỳ quái, ăn đồ ăn giống ta, sao ta không có việc gì, còn hắn lại bị đau bụng.

Du Phức Nghi nghe vậy nhíu mày, thấy y đồng đã đem gối dược đặt trên kháng trác, Tư Mã Diễm đang định đặt tay lên, nàng duỗi tay chụp lại, kéo tay hắn lại, mở miệng nói:

- Chậm đã!

Tay y đồng run run, cả người bắt đầu run rẩy, Du Phức Nghi càng nhìn càng cảm thấy khả nghi, vội phân phó Cốc Vũ:

- Đem gối dược này ra phía sau kiểm tra, nhìn xem bên trong có càn khôn gì.

Tống thái y kinh ngạc dò hỏi:

- Nương nương, gối dược này có vấn đề?

- Này cũng khó mà nói.

Du Phức Nghi nghĩ mà sợ, trái tim đập phanh phanh, lại lo lắng mình quá đa nghi, sợ lát nữa xuống đài không được, vội bày bậc thang cho chính mình:

- Có lẽ bổn cung đa tâm.

Một lát sau Cốc Vũ quay lại, còn chưa kịp mở miệng, y đồng đã “ầm” một tiếng quỳ xuống đất.

Du Phức Nghi cũng không thèm nhìn hắn, chỉ hỏi Cốc Vũ:

- Thế nào?

Sắc mặt Cốc Vũ có chút khó coi:

- Bên trong chứa một khối khăn, phía trên có dấu vết vàng vàng trắng trắng, nhìn loại đồ vật này, nô tỳ suy đoán, chỉ sợ là người bị bệnh thiên hoa…Từng dùng.

Đáp án này nằm trong dự kiến của Du Phức Nghi, nàng cũng không tức giận, chỉ vội sai Cốc Vũ đem gối dược cùng chăn đệm đồ vật trên kháng trác dọn ra ngoài thiêu.

Sau đó nhìn về phía y đồng đang quỳ trên mặt đất, nói:

- Lúc này ngươi làm thế nào giao đãi đây, hay là chờ bổn cung sai người đem khăn này đưa đến tay người mà ngươi cần giao đãi?

Nói xong duỗi tay đỡ trán, "A” một tiếng:

- Đúng rồi, nếu đối phương có thể sai sử ngươi làm chuyện rơi đầu này, tất nhiên là đã đem sinh tử người nhà của ngươi nắm giữ trong tay.

- Ai, nữ nhân có thai, kiêng kị nhất chính là động não, loại chuyện thẩm vấn phạm nhân này vẫn là thôi đi.

Nàng xoa xoa bụng, phân phó Lý Nguyên Bảo nói:

- Đem người đưa qua chổ Tống Tiểu Hỉ, để hoàng thượng sai người thay bổn cung thẩm vấn.

Lý Nguyên Bảo đáp ứng, nắm cánh tay của y đồng kéo hắn ra ngoài.

Du Phức Nghi liếc mắt nhìn sắc mặt Tống thái y trắng bệch, không biết hắn có liên lụy trong đó hay không? Chỉ “Hừ” một tiếng, tức giận nói:

- Cho dù mạch bình an cũng thành không bình an, bắt mạch hay không cũng thế.

Y đồng bị Lý Nguyên Bảo đưa đến Càn Thanh Cung, mới qua ngày thứ hai, Tống Tiểu Hỉ đã đem kết quả thẩm vấn bẩm báo với Du Phức Nghi.

Theo lời y đồng nói, chủ ý là An thục phi nghĩ ra, cung cấp khăn lụa có chứa virus nhiễm bệnh thiên hoa cùng bắt người nhà của y đồng là Anh Quốc công thế tử làm.

Đương nhiên lời khai này chỉ là y đồng đơn phương khai ra, Tư Mã Duệ đã mệnh Cẩm Y Vệ đi kiểm chứng.

Điểm chết người chính là, Tống thái y trước khi tới Trường Xuân Cung, đã đến Từ Ninh Cung bắt mạch bình an cho đại hoàng tử……

Cốc Vũ lúng ta lúng túng nói:

- Thục phi nương nương tâm quá tàn nhẫn, đây là muốn đem tất cả hoàng tử một lưới bắt hết.

Điều Du Phức Nghi chú ý lại không phải là chuyện này, bởi vì Thái Y Viện chỉ có ba thái y từng trải qua thiên hoa.

Trong đó có một người bị phái đi ngoại ô kinh hành, trong cung chỉ còn hai thái y, đều phải tăng ca làm nhiều chức.

Cho nên Tống thái y đi đến Từ Ninh Cung, không chỉ bắt mạch cho đại hoàng tử, mà còn bắt mạch cho thái hậu cùng Tần tài nhân…

Tần Tài nhân như thế nào Du Phức Nghi cũng không quan tâm, nhưng nếu thái hậu xảy ra chuyện sẽ phiền toái, vì thế nàng vội hỏi:

- Thái hậu có chạm vào gối dược kia không?

Tống Tiểu Hỉ vội trả lời:

- Nương nương yên tâm, thái hậu dùng gối dược khác.

Điều này cũng đúng, An thục phi dù như thế nào, cũng không đến mức phải trực tiếp xuống tay với thái hậu.

Nhưng dù không trực tiếp xuống tay với thái hậu, mà đại hoàng tử nhiễm bệnh thiên hoa, thái hậu cũng có khả năng bị lây bệnh……

Trước giờ An thục phi luôn hành sự cẩn thận, nếu muốn mưu hại tánh mạng người nào, sẽ cẩn thận trù tính kế hoạch chu đáo.

Thủ đoạn lần này lại đơn giản thô bạo, kỳ thật là bị buộc nóng nảy, rốt cuộc An gia thọc cái sọt lớn như vậy, cách ly kết thúc, sẽ bị Tư Mã Duệ thu thập.

Nếu diệt trừ đại hoàng tử cùng tam hoàng tử, Tư Mã Duệ sẽ nể tình bình ngọc là Tư Mã Giác mà thả cho con chuột là An gia một con đường sống.

Tuy đơn giản thô bạo, lại rất hữu dụng, nếu không đại hoàng tử đã không trúng chiêu. Còn Tư Mã Diễm, nếu không phải nàng đa tâm, chỉ sợ cũng chạy không thoát…

Nghĩ đến đây, Du Phức Nghi lo sợ không thôi, chân cẳng có chút bủn rủn, cũng may là ngồi trên ghế, nếu không chỉ sợ đứng không yên.

Tuy chỉ có một vị hoàng tử có khả năng xảy ra chuyện, nhưng lại mưu hại hai vị hoàng tử một vị sủng phi và công chúa trong bụng, thậm chí còn muốn thái hậu cùng với Tần tài nhân bị hiềm nghi.

Nếu Cẩm Y Vệ kiểm chứng lời khai của y đồng là thật, An thục phi cùng Anh Quốc công phủ chỉ có con đường chết.

Du Phức Nghi lười so đo cùng người chết, cũng không nhiều lời, chỉ làm nhi tức hiền huệ, thở dài một hơi, nói với Tống Tiểu Hỉ:

- Thái hậu không có việc gì, bổn cung an tâm rồi.

Ngừng một chút, lại nói:

- Nghe nói nhị hoàng tử hạ sốt, chắc không có việc gì? Thật là Phật tổ phù hộ!

Đương nhiên không có việc gì, nếu không có nhị hoàng tử để dựa vào, sao An thục phi dám ra sát chiêu?

- Đúng vậy, chẳng những hạ sốt, mẫn đỏ trên người cũng bắt đầu kết vảy, qua mấy ngày nữa là có thể khỏi hẳn.

Tống Tiểu Hỉ trả lời xong, quan tâm nói:

- Nương nương đang có thai, không nên phí nhiều công sức, thỉnh người bảo trọng, vạn sự đã có hoàng thượng lo liệu.

Lời này vừa nghe liền biết là Tư Mã Duệ nói, nàng cong khóe miệng, cười khẽ, sau đó dùng ngữ điệu bình thản nói:

- Ngươi còn bận rộn nhiều việc, ta sẽ không lưu ngươi lại nữa, ngươi lui đi.

Chapter
1 Chương 1
2 Chương 2: Nếu ngươi cầu trẫm, trẫm sẽ ở lại
3 Chương 3: Đức phi là người rộng lượng
4 Chương 4: Là tỷ muội, ngươi kính ta nhường
5 Chương 5: Nàng ấy tiến cung thay thế nàng
6 Chương 6: Tỷ muội chung phu?
7 Chương 7: Hoàng thượng biết nhân duyên tốt?
8 Chương 8: Hoàng hậu rất bận rộn
9 Chương 9: Đợi tối nay, xem trẫm làm thế nào thu thập ngươi
10 Chương 10: Là bổn cung sai sử ngươi mưu hại hoàng tử của Lệ phi?
11 Chương 11: Chuyện tối qua, ủy khuất ngươi rồi
12 Chương 12: Hoàng thượng hối hận?
13 Chương 13: Trẫm quyết định ái phi thị tẩm
14 Chương 14: Không được nói chuyện với trẫm
15 Chương 15: Kẻ thù của kẻ thù chính là bạn
16 Chương 16-1: Bẩm hoàng thượng, Lệ phi nương nương (1)
17 Chương 16-2: Bẩm hoàng thượng, Lệ phi nương nương (2)
18 Chương 17: Không phiền ngươi quan tâm
19 Chương 18: Tự ngươi hầu hạ trẫm tắm
20 Chương 19: Trẫm vẫn yêu thích mỹ nhân như ái phi
21 Chương 20: Phụ hoàng bị đau gan
22 Chương 21: Khiến hoàng thượng bận tâm rồi
23 Chương 22-1: Ngươi say nhưng ta không có say đâu (1)
24 Chương 22-2: Ngươi say nhưng ta không có say đâu (2)
25 Chương 23: Nói rất đúng trẫm là đại trượng phu
26 Chương 24: Thăng chức làm ngũ phẩm tài tử
27 Chương 25: Đa tạ đại tỷ đã chọn cho muội
28 Chương 26: Đánh chết thần thiếp trước đi
29 Chương 27: Cũng có người tài ba
30 Chương 28: Đoán đâu trúng đó
31 Chương 29: Trẫm giúp ngươi chăm sóc Diễm nhi
32 Chương 30: Mẫu phi chúng ta có cần chết hay không
33 Chương 31: Rốt cuộc hoàng thượng cũng thỏa hiệp
34 Chương 32: Thằng nhãi ranh, được một tấc đòi tiến lên một thước
35 Chương 33: Uống nhiều như vậy làm gì?
36 Chương 34: Dùng xong liền vứt, có người vô tình như ngươi sao?
37 Chương 35-1: Trẫm cùng ngươi uống chung
38 Chương 35-2: Trẫm cùng ngươi uống chung (2)
39 Chương 36: Tiểu sư muội tới lúc nào vậy?
40 Chương 37: Ái phi! Vì trẫm cười một cái
41 Chương 38: Các ngươi còn biết trở về?
42 Chương 39-1: Đây là nhi tử do ai gia giáo dưỡng (1)
43 Chương 39-2: Đây là nhi tử do ai gia giáo dưỡng (2)
44 Chương 40: Mẫu phi ngươi cũng có mắt
45 Chương 41: Hắc y nhân
46 Chương 42-1: Ngươi dám nguyền rủa trẫm (1)
47 Chương 42-2: Ngươi dám nguyền rủa trẫm (2)
48 Chương 43-1: Diều hâu đuổi bắt gà con (1)
49 Chương 43-2: Diều hâu đuổi bắt gà con (2)
50 Chương 44: Mấy thanh ngà voi
51 Chương 45-1: Tấn phong tiệp dư cũng là lúc tử (1)
52 Chương 45-2: Tấn phong tiệp dư cũng là lúc tử (2)
53 Chương 46: Thần thiếp không muốn nghe
54 Chương 47-1: Tấn phong bảo lâm (1)
55 Chương 47-2: Tấn phong bảo lâm (2)
56 Chương 48: Nhị hoàng huynh là ma no đầu thai
57 Chương 49-1: Sao nương nương không nói giúp Phùng sung hoa (1)
58 Chương 49-2: Sao nương nương không nói giúp Phùng sung hoa (2)
59 Chương 50: Ngươi cắn trẫm làm cái gì?
60 Chương 50-2: Ngươi cắn trẫm làm cái gì? (2)
61 Chương 51-1: Ẹo qua ẹo lại làm cái gì? (1)
62 Chương 51-2: Ẹo qua ẹo lại làm cái gì? (2)
63 Chương 52: Ái phi chỉ là tục nhân, dùng sẽ rất lãng phí
64 Chương 53-1: Sinh non? (1)
65 Chương 53-2: Sinh non? (2)
66 Chương 54-1: Muốn hù chết trẫm? (1)
67 Chương 54-2: Muốn hù chết trẫm (2)
68 Chương 55: Phúc tần
69 Chương 56-1: Dưỡng bên người ai gia (1)
70 Chương 56-2: Dưỡng bên người ai gia (2)
71 Chương 57: Hôn trẫm một cái
72 Chương 57-2: Hôn trẫm một cái (2)
73 Chương 58: Đại tẩu
74 Chương 59-1: Đáp ứng trẫm (1)
75 Chương 59-2: Đáp ứng trẫm (2)
76 Chương 60: Tôn nhi không biết
77 Chương 61: Ai cũng có, chỉ có trẫm không có
78 Chương 62: Hoài thai
79 Chương 63: Sự sủng ái của hoàng thượng được bao lâu?
80 Chương 64: Ai kêu ngươi cho bọn họ uống
81 Chương 65-1: Phụ hoàng đi một chút sẽ về (1)
82 Chương 65-2: Phụ hoàng đi một chút sẽ về (2)
83 Chương 66-1: Lập hắn làm thái tử (1)
84 Chương 66-2: Lập hắn làm thái tử (2)
85 Chương 67: Lấy máu nhận thân
86 Chương 68: Ta không có thích hắn đâu
87 Chương 69-1: Hỉ mạch (1)
88 Chương 69-2: Hỉ mạch (2)
89 Chương 70: Cành hoa đào
90 Chương 71-1: Phụ thân bán nhi tử đi...Bán nhi tử đi (1)
91 Chương 71-2: Phụ thân bán nhi tử đi...Bán nhi tử đi (2)
92 Chương 72: Phúc Ninh huyện chủ
93 Chương 73-1: Chân tình (1)
94 Chương 73-2: Chân tình (2)
95 Chương 74: Đầu sỏ
96 Chương 75: Hiền phi
97 Chương 76: Người ngon thì đá thần thiếp đi
98 Chương 77: Dâng sổ con
99 Chương 78: Hoàn chính văn
100 Chương 79: Phiên Ngoại
Chapter

Updated 100 Episodes

1
Chương 1
2
Chương 2: Nếu ngươi cầu trẫm, trẫm sẽ ở lại
3
Chương 3: Đức phi là người rộng lượng
4
Chương 4: Là tỷ muội, ngươi kính ta nhường
5
Chương 5: Nàng ấy tiến cung thay thế nàng
6
Chương 6: Tỷ muội chung phu?
7
Chương 7: Hoàng thượng biết nhân duyên tốt?
8
Chương 8: Hoàng hậu rất bận rộn
9
Chương 9: Đợi tối nay, xem trẫm làm thế nào thu thập ngươi
10
Chương 10: Là bổn cung sai sử ngươi mưu hại hoàng tử của Lệ phi?
11
Chương 11: Chuyện tối qua, ủy khuất ngươi rồi
12
Chương 12: Hoàng thượng hối hận?
13
Chương 13: Trẫm quyết định ái phi thị tẩm
14
Chương 14: Không được nói chuyện với trẫm
15
Chương 15: Kẻ thù của kẻ thù chính là bạn
16
Chương 16-1: Bẩm hoàng thượng, Lệ phi nương nương (1)
17
Chương 16-2: Bẩm hoàng thượng, Lệ phi nương nương (2)
18
Chương 17: Không phiền ngươi quan tâm
19
Chương 18: Tự ngươi hầu hạ trẫm tắm
20
Chương 19: Trẫm vẫn yêu thích mỹ nhân như ái phi
21
Chương 20: Phụ hoàng bị đau gan
22
Chương 21: Khiến hoàng thượng bận tâm rồi
23
Chương 22-1: Ngươi say nhưng ta không có say đâu (1)
24
Chương 22-2: Ngươi say nhưng ta không có say đâu (2)
25
Chương 23: Nói rất đúng trẫm là đại trượng phu
26
Chương 24: Thăng chức làm ngũ phẩm tài tử
27
Chương 25: Đa tạ đại tỷ đã chọn cho muội
28
Chương 26: Đánh chết thần thiếp trước đi
29
Chương 27: Cũng có người tài ba
30
Chương 28: Đoán đâu trúng đó
31
Chương 29: Trẫm giúp ngươi chăm sóc Diễm nhi
32
Chương 30: Mẫu phi chúng ta có cần chết hay không
33
Chương 31: Rốt cuộc hoàng thượng cũng thỏa hiệp
34
Chương 32: Thằng nhãi ranh, được một tấc đòi tiến lên một thước
35
Chương 33: Uống nhiều như vậy làm gì?
36
Chương 34: Dùng xong liền vứt, có người vô tình như ngươi sao?
37
Chương 35-1: Trẫm cùng ngươi uống chung
38
Chương 35-2: Trẫm cùng ngươi uống chung (2)
39
Chương 36: Tiểu sư muội tới lúc nào vậy?
40
Chương 37: Ái phi! Vì trẫm cười một cái
41
Chương 38: Các ngươi còn biết trở về?
42
Chương 39-1: Đây là nhi tử do ai gia giáo dưỡng (1)
43
Chương 39-2: Đây là nhi tử do ai gia giáo dưỡng (2)
44
Chương 40: Mẫu phi ngươi cũng có mắt
45
Chương 41: Hắc y nhân
46
Chương 42-1: Ngươi dám nguyền rủa trẫm (1)
47
Chương 42-2: Ngươi dám nguyền rủa trẫm (2)
48
Chương 43-1: Diều hâu đuổi bắt gà con (1)
49
Chương 43-2: Diều hâu đuổi bắt gà con (2)
50
Chương 44: Mấy thanh ngà voi
51
Chương 45-1: Tấn phong tiệp dư cũng là lúc tử (1)
52
Chương 45-2: Tấn phong tiệp dư cũng là lúc tử (2)
53
Chương 46: Thần thiếp không muốn nghe
54
Chương 47-1: Tấn phong bảo lâm (1)
55
Chương 47-2: Tấn phong bảo lâm (2)
56
Chương 48: Nhị hoàng huynh là ma no đầu thai
57
Chương 49-1: Sao nương nương không nói giúp Phùng sung hoa (1)
58
Chương 49-2: Sao nương nương không nói giúp Phùng sung hoa (2)
59
Chương 50: Ngươi cắn trẫm làm cái gì?
60
Chương 50-2: Ngươi cắn trẫm làm cái gì? (2)
61
Chương 51-1: Ẹo qua ẹo lại làm cái gì? (1)
62
Chương 51-2: Ẹo qua ẹo lại làm cái gì? (2)
63
Chương 52: Ái phi chỉ là tục nhân, dùng sẽ rất lãng phí
64
Chương 53-1: Sinh non? (1)
65
Chương 53-2: Sinh non? (2)
66
Chương 54-1: Muốn hù chết trẫm? (1)
67
Chương 54-2: Muốn hù chết trẫm (2)
68
Chương 55: Phúc tần
69
Chương 56-1: Dưỡng bên người ai gia (1)
70
Chương 56-2: Dưỡng bên người ai gia (2)
71
Chương 57: Hôn trẫm một cái
72
Chương 57-2: Hôn trẫm một cái (2)
73
Chương 58: Đại tẩu
74
Chương 59-1: Đáp ứng trẫm (1)
75
Chương 59-2: Đáp ứng trẫm (2)
76
Chương 60: Tôn nhi không biết
77
Chương 61: Ai cũng có, chỉ có trẫm không có
78
Chương 62: Hoài thai
79
Chương 63: Sự sủng ái của hoàng thượng được bao lâu?
80
Chương 64: Ai kêu ngươi cho bọn họ uống
81
Chương 65-1: Phụ hoàng đi một chút sẽ về (1)
82
Chương 65-2: Phụ hoàng đi một chút sẽ về (2)
83
Chương 66-1: Lập hắn làm thái tử (1)
84
Chương 66-2: Lập hắn làm thái tử (2)
85
Chương 67: Lấy máu nhận thân
86
Chương 68: Ta không có thích hắn đâu
87
Chương 69-1: Hỉ mạch (1)
88
Chương 69-2: Hỉ mạch (2)
89
Chương 70: Cành hoa đào
90
Chương 71-1: Phụ thân bán nhi tử đi...Bán nhi tử đi (1)
91
Chương 71-2: Phụ thân bán nhi tử đi...Bán nhi tử đi (2)
92
Chương 72: Phúc Ninh huyện chủ
93
Chương 73-1: Chân tình (1)
94
Chương 73-2: Chân tình (2)
95
Chương 74: Đầu sỏ
96
Chương 75: Hiền phi
97
Chương 76: Người ngon thì đá thần thiếp đi
98
Chương 77: Dâng sổ con
99
Chương 78: Hoàn chính văn
100
Chương 79: Phiên Ngoại