Chương 75: Nỗi oan rất lớn

Luyện đan cũng không phải việc tốn khí lực gì, chỉ có điều thứ này cần nhẫn nại vô cùng, lúc trước Tề Hoan luyện đan sở dĩ làm nổ lò đan, cũng là bởi vì không có kiên nhẫn mỗi ngày ngồi canh giữ bên lò, cho nên mới xuất hiện đủ loại tình huống. Nhưng mà trước mắt đã đáp ứng giúp đỡ người ta, còn nhận nhiều đồ tốt như vậy, Tề Hoan cũng chỉ có thể cắn răng kiên trì thôi.
Ngày thứ hai mươi tiến vào đan phòng, rốt cục Tề Hoan cũng không nhịn được nữa chỉ vào cái lò đan chửi ầm lên, “Cái thứ đan gì thế này, sao lại khó luyện thành như vậy?”
Đáng tiếc lời của nàng không kích động nổi mấy vị cộng sự bên cạnh, Xích Dực ngẩng đầu lên, ánh mắt ngây ngốc nhìn chằm chằm vào Tề Hoan vài phút đồng hồ, sau đó thở dài một tiếng, hít hít cái mũi, chầm chậm đánh một đạo pháp quyết vào lò đan.
Đan dược bọn họ luyện là từ thời thượng cổ, cho dù là trước đây, luyện chế loại đồ này ít nhất cũng cần đến trăm người cùng một chỗ mới động thủ được, hiện tại chỉ có tám người, đương nhiên chậm, thật ra mấy người bọn họ tu vi cũng coi như khá, cho nên mới có thể trụ được đến bây giờ, nếu đổi là người khác, thì đã sớm không chống đỡ được rồi.
Nói thế nào thì Tề Hoan cũng vào muộn hơn nửa tháng so với bọn hắn, Mặc Dạ lo lắng nàng không chịu nổi, thỉnh thoảng còn thay nàng chống đỡ một lát, bọn họ trái lại không có mệnh tốt như vậy rồi. Không có biện pháp, ai bảo bọn hắn không phải mỹ nữ, lão đại căn bản không biết đau lòng mà, nói thẳng ra nếu chết một người thiếu một người, thiếu một người còn có thể tiết kiệm không ít lương thực, bảy người bọn họ mặc dù là trợ thủ đắc lực của Mặc Dạ, nhưng năng lực gây phiền toái thì không phải người bình thường có thể chấp nhận đâu.
Đã qua năm ngày, Tề Hoan cũng không còn sức mắng chửi người rồi, tất cả mọi người ngồi vây quanh trước lò luyện đan, giống như máy móc đánh pháp quyết về phía lò đan, Mặc Dạ thì vẫn ngồi đó cách bọn họ không xa, không nhúc nhích nhìn chằm chằm vào lò đan, thi thoảng lại ném vào bên trong một loại linh dược không biết tên.
Cuối cùng, một tháng trôi qua, Mặc Dạ tuyên bố một tin tức tốt, đan dược sắp luyện thành, lúc này trong cơ thể Tề Hoan cũng sinh ra biến hóa đáng sợ rồi.
Vì một tháng qua, một khắc cũng không ngừng tiêu hao Lôi Điện lực, tốc độ Thái Cực Đồ trong cơ thể nàng chuyển động càng lúc càng nhanh, tốc độ sinh ra lôi điện cũng càng lúc càng nhanh. Vừa vặn hiện tại trên Thái Cực Đồ sinh ra bốn đám kiếp vân màu sắc khác nhau, nhìn thì rất đẹp đấy, nhưng cảm giác có chút nguy hiểm.
Còn cái sương mù màu xanh tròn tròn nằm một góc trên Thái Cực Đồ kia cuối cùng cũng hóa thành hình rồi, cư nhiên là một con rắn nhỏ đầu xanh mơn mởn. Thật ra Tề Hoan đối với loại sinh vật trơn mượt này không có thích thú, miễn cưỡng một Tiểu Ngân thì còn có thể chịu đựng được, ít nhất người ta cũng lớn bằng bàn tay, khả năng đi vào trong bụng mình quá ít!
Có lần Tề Hoan sử dụng cả bốn đám kiếp vân đi oanh tạc lục xà lười biếng kia, muốn giết chết nó, đáng tiếc bất kể bao nhiêu lôi, người ta cũng chỉ nhúc nhích trên Thái Cực Đồ một vòng, nhiều ngày như vậy, Tề Hoan đã vô kế khả thi rồi, nó vẫn đang ở trong bụng nàng hoạt động rất tốt đấy.
Gần đây lại bận rộn luyện đan, không có nhiều thời giờ xử lý vấn đề trong bụng, Tề Hoan quyết định chờ thêm một thời gian ngắn nữa rảnh rỗi, nhất định phải đem cái vật xanh mơn mởn trong bụng lôi ra.
Nếu không mỗi lần nội thị, nàng đều sinh ra chướng ngại tâm lý rất lớn, đây tuyệt đối là bất lợi cho sự phát triển khỏe mạnh của mình đấy.
Giữa trưa ngày hôm sau, trong lò đan vốn luôn cực kỳ im ắng cuối cùng cũng phát ra tiếng vang như tiếng sét, Tề Hoan biết là đan dược sắp ra lò, không phải nàng có kinh nghiệm. Trên thực tế nàng có thể nghe thấy tiếng sấm đinh tai nhức óc ở bên ngoài, đan dược còn chưa ra lò đã kéo thiên kiếp tới, thật không biết sau khi ra lò, sẽ thành tình cảnh gì.
Dù sao mặc kệ như thế nào, nàng nhất định phải trốn ở phía sau, đã chứng kiến sự khủng bố của lôi kiếp, nàng cũng không muốn xung phong đi đầu.
Đáng tiếc, không như mong muốn. “Uỳnh” một tiếng vang thật lớn, Tề Hoan chỉ cảm thấy bên cạnh lò đan trở nên vô cùng nóng, sau đó nàng bị cỗ lực cường đại kia bắn ra ngoài 20m. Ngồi liệt bên tường, nàng ngẩng đầu, trông thấy nóc nhà đan phòng đã biến mất, trên bầu trời Lôi điện thất sắc (bảy màu) hiện lên, nhìn qua thật đúng là kinh tâm động phách.
Sau khi trông thấy đám kiếp vân yêu dị kia, mấy người cũng bị lò đan bắn ra sắc mặt có chút khó nhìn, bọn họ chỉ luyện đan nghịch thiên mà thôi, thế mà cũng rơi xuống thần lôi thất phẩm là sao!
Thần lôi thất phẩm kia, cũng may bọn họ không phải người phàm, nếu tu tiên bình thường đụng phải lôi này còn không hóa luôn thành tro đi! Lúc này ánh mắt mấy người đều nhìn lên trên người Mặc Dạ, bọn họ đối với chủ tử của mình vẫn rất có lòng tin, dù sao trong mấy người cũng chỉ có hắn đã từng vượt qua lôi kiếp thăng thần thất phẩm biến thái này.
Mặc Dạ vẫn bình tĩnh ngồi trên đệm, bất quá một thân áo bào trắng nho nhã không biết khi nào đã biến thành chiến giáp màu đỏ như máu, chiến giáp kia Tề Hoan nhận ra, chính là bộ cốt khải mà nàng từng nhìn thấy trong địa mộ. Áp giáp màu đỏ như máu, mặt nạ màu huyết sắc quỷ dị, còn có trường kiếm không lưỡi màu vàng, Tề Hoan cảm thấy nam nhân trước mắt này giống hệt như người được khắc lên bích họa trong mộ, chẳng lẽ, căn bản bọn họ chính là một người? Nhưng cái này không thể a, Mặc Dạ mới bao nhiêu tuổi, người kia là Thượng Cổ tu sĩ, là đồ cổ đã phi thăng không biết bao nhiêu năm rồi.
Chẳng lẽ là con cháu của hắn? Nếu không sao có thể dễ dáng tiến vào mộ thất của người kia như vậy, Tề Hoan càng nghĩ càng cảm thấy có khả năng.
Trong khi còn đang miên man suy nghĩ miên man, lò đan đã bay lên không trung, ba hạt kim đan lớn bằng nắm tay trẻ con rơi xuống tạo thành muôn ngàn kim quang, Tiên giai thượng phẩm đan dược!
Sau khi đan dược xuất thế, giống như có linh khí (ở đây là có suy nghĩ), chúng cũng biết kiếp vân trên đỉnh đầu là tới đối phó với mình, đồng thời Mặc Dạ vẫn luôn im lặng cuối cùng đã có động tác.
Hắn bay thẳng đến chỗ một viên đan dược, rất nhanh bắt được viên đan kia trong tay.
Vốn còn định túm nốt hai đan dược kia, dù sao hắn đã đáp ứng Tề Hoan, sẽ tặng cho nàng.
Chờ đến lúc hắn quay đầu, lại kinh hãi phát hiện, Tề Hoan cũng đã bay lên không trung, trong tay nàng xách một thứ gì đó đang giãy dụa, chính là tiểu hồ ly lông xù, trong móng vuốt nhỏ cũng bắt được một hạt Kim Đan.
Hạt kim đan thứ ba đột nhiên mất tích trong tầm mắt mọi người.
“Bỏ kim đan ra, mau xuống dưới.” Cho dù ngày thường Tề Hoan không sợ Lôi Điện, nhưng lần này lôi kiếp có thể khủng bố hơn gấp trăm ngàn lần lôi kiếp trước kia, Tề Hoan khác hắn, sau khi dính vào cái đó còn có mệnh.
Hết lần này tới lần khác tiểu hồ ly không chịu buông tay, Tề Hoan cũng không thể không chú ý đến sống chết của nó mà buông ra, giờ khắc này lôi kiếp đã chia làm ba đạo đánh xuống, cho dù Mặc Dạ muốn ra tay cũng đã không kịp nữa rồi.
Một đạo lôi điện đánh từ trên trời xuống bao bọc cả người Tề Hoan lại, Tề Hoan chỉ có thể nghe thấy tiếng Mặc Dạ khàn giọng gào thét tên mình, rồi không còn tri giác.
Cũng may thất sắc thần lôi chỉ đánh một phát rồi biến mất không thấy hình dáng, trên bầu trời lại một mảnh xanh thẳm, không còn bóng dáng một tia lôi điện nào.
Sau khi Mặc Dạ thành công vượt qua đạo lôi kiếp kia, ma khí trên người không chút che dấu phóng lên trời, bầu trời vốn đang xảnh thẳm vì ma khí của hắn thoáng chốc mây đen trải rộng.
Sau khi hạ xuống đất Mặc Dạ bay thẳng đến chỗ Tề Hoan, nhìn cũng chưa nhìn đến bảy tên thuộc hạ mới không may bị sét đánh. Hắn nửa quỳ xuống bên người Tề Hoan, do dự một lúc mới duỗi ngón tay run rẩy dò xét hơi thở của nàng.
“Còn sống? !” Lần này Mặc Dạ mới thực sự choáng váng.
Hắn cho rằng Tề Hoan nếu như không chết cũng phải bỏ nửa cái mạng nhỏ, nhưng nàng bây giờ hô hấp vững vàng, giống như….đang ngủ?! Mà tiểu hồ ly trong ngực nàng ôm kim đan lảo đảo đứng lên, chín cái đuôi lông xù run rẩy, một thân lông vốn màu trắng giờ phút này đã biến thành màu đỏ tinh khiết, màu đuôi cũng biến thành một đen, một trắng, một tím, sáu cái màu đỏ.
Vượt qua thất phẩm lôi kiếp, vừa đúng hai lần độ thiên kiếp thăng thần, khiến cho tiểu hồ ly đạt tu vi tứ vĩ (bốn đuôi).
Cẩn thận từng li từng tí ôm Tề Hoan vào trong ngực, lúc này Mặc Dạ mới có thời gian nhìn đến bảy thuộc hạ đang nằm uốn éo, toàn thân cháy đen tản ra mùi thịt nướng, nhìn bọn hắn cũng có vẻ chật vật, hơn nữa cũng là vô tội nhất.
Ba đạo lôi kiếp, một đạo nhằm vào Mặc Dạ, một đạo không hiểu sao bị Tề Hoan hấp thụ, còn có một đạo rơi xuống bảy người bọn họ. Trên thực tế bọn họ đều là thay Tiểu Ngân chịu tiếng xấu đấy, sau khi tiểu hồ ly nắm được viên kim đan thứ hai, Tiểu Ngân cũng cướp lấy viên kim đan thứ ba, đáng tiếc khi đó lôi kiếp đã xuất hiện, nó cũng biết lôi kiếp lợi hại, nên vô sỉ chui vào trong chỗ bảy người, để cho bọn họ thay nó ngăn cản một đạo lôi kia.
Mặc Dạ ôm Tề Hoan đứng bên cạnh bảy người, nhìn Tiểu Ngân lắc lắc cái đuôi, trong miệng còn ngậm một hạt kim đan, chậm rì rì đi ra, trên trán rơi xuống một giọt mồ hôi, hắn thề, con rắn vô sỉ như vậy không phải do mình nuôi lớn đâu.
Lúc này mấy người kia cũng biết mình bị một con rắn tính kế, đáng tiếc hiện tại không thể động thủ, chỉ có thể hung dữ nhìn Tiểu Ngân.
Đối với ánh mắt của bọn họ, Tiểu Ngân hết sức bất mãn rống lên một tiếng, sau đó cố ý đập cái đuôi xuống, lập tức đánh bay bảy người ra ngoài, thấy bọn hắn nhỏ như sao ở phía chân trời, lức này mới cảm thấy hài lòng biến thành tiểu bạch xà, trở lại trên cánh tay Tề Hoan nghỉ ngơi. Nhưng lần này trong miệng nó ngậm một hạt kim đan, thoạt nhìn xa xa “vòng tay” lại có chút hấp hẫn.
Không hiểu sao sau khi hấp thụ thất sắc thần lôi, thân thể Tề Hoan lại lần nữa quay về cục diện khi thay Hư Không Tử hấp thu thiên kiếp, nhưng lần này thảm hại hơn, bởi vì phiến lôi thất sắc kia căn bản không hấp thu được, càng không ngừng ở trong bụng mình giật chớp đánh sét.
Cho dù màu sắc nó đẹp, nhưng khi mới nhìn thấy vẫn rất nguy hiểm. Thứ này ở trong bụng, cũng giống như nuốt phải quả bom hẹn giờ đi!
Thời gian dần trôi Tề Hoan phát hiện bốn đám kiếp vân tạo ra khi mình luyện đan vậy mà giờ lại từ từ bị đám kiếp vân bảy màu hấp thụ, kiếp vân bảy màu phảng phất tạo ra từng tia năng lượng đều bị Thái Cực Đồ hút mất, hai thứ này vậy mà lại tạo thành một hệ thống tuần hoàn kỳ quái.
Còn có một thứ khiến Tề Hoan không thể tiếp nhận, chính là con rắn trong bụng nàng cuối cùng cũng tiến hóa rồi, lần này tiến hoá còn quỷ dị hơn xưa, toàn thân đều bao trùm lân phiến màu xanh nhạt, mọc ra hai cái sừng hươu, còn có bốn cái móng vuốt rất dài, Tề Hoan cảm thấy càng lúc nó càng giống thằn lằn rồi.

Chapter
1 Chương 1: Chuyện ma quái ở Tống gia
2 Chương 2: Cưỡng ép bái sư
3 Chương 3: Kiên quyết không ở nhà tranh
4 Chương 4: Bí tịch không đầy đủ
5 Chương 5: Dạ linh thể trong truyền thuyết
6 Chương 6: Sư phụ sắp độ kiếp!
7 Chương 7: Hoa Khổng Tước và Ẻo lả
8 Chương 8: Rượu sư huynh ủ tuyệt đối không thể uống
9 Chương 9: Kỳ thật ta rất rộng lượng
10 Chương 10: Ta cũng rất coi trọng mình
11 Chương 11: Hấp thụ một nửa lôi kiếp
12 Chương 12: Bị nam tử đeo mặt nạ bắt cóc
13 Chương 13: Chọc tức Ẻo lả
14 Chương 14: Bữa sau ăn thịt bò nha!
15 Chương 15: Một cọng cỏ đổi lấy một mạng
16 Chương 16: Đại hội thí luyện
17 Chương 17: Người kia gọi là Đông Nguyên
18 Chương 18: Kiếm ăn
19 Chương 19: Đông Nguyên thế nhưng không phải đệ nhất
20 Chương 20: Hương vị cá chép Long Lân rất ngon!
21 Chương 21: Muốn công đạo gì?
22 Chương 22: Bảo hộ bên người
23 Chương 23: Thiếu chút nữa bị hút khô máu
24 Chương 24: A, lại bị bắt cóc rồi!
25 Chương 25: Lần đầu tiên thấy người chết
26 Chương 26: Ta chọn Tiêu Tiêu
27 Chương 27: Ân nhân cứu mạng
28 Chương 28: Bồn tắm dùng rất tốt
29 Chương 29: Các sư huynh sư tỷ của Tề Hoan
30 Chương 30: Ta cũng có thể nhóm lửa
31 Chương 31: Chia Tay
32 Chương 32: Vết tích xóa không hết
33 Chương 33: Bị ném vào núi Cửu Trọng Yêu
34 Chương 34: Cửu vĩ thanh hồ
35 Chương 35: Đầu gỗ cũng biết yêu
36 Chương 36: Bát quái đến từ Yêu tộc
37 Chương 37: Chạy thoát khỏi móng vuốt sói
38 Chương 38: Lột một tầng da
39 Chương 39: Yêu ma loạn vũ
40 Chương 40: Sư tẩu là một con rắn
41 Chương 41: Tự nhiên dâng tới cửa
42 Chương 42: Một con tiểu hồ ly màu đen!
43 Chương 43: Có thêm tám cái đuôi
44 Chương 44: Làm người không thể quá tham lam
45 Chương 45: Trở lại trấn Thanh Đường
46 Chương 46: Làm chuyện xấu, thì phải trả
47 Chương 47: Mười đạo lôi kiếp
48 Chương 48: Trấn Thiên Lý
49 Chương 49: Người nàng quen thuộc
50 Chương 50: Địa Võng
51 Chương 51: Trộm mộ
52 Chương 52: Chủ mộ tên Mặc Dạ
53 Chương 53: Cốt Khải
54 Chương 54: Tế máu
55 Chương 55: Đây là lần cuối cùng
56 Chương 56: Tỉnh lại
57 Chương 57: Ngươi có ý đồ gì?
58 Chương 58: Có đi có lại
59 Chương 59: Tìm tới tận cửa
60 Chương 60: Phiền toái lớn rồi
61 Chương 61: Tiền đồ mù mịt
62 Chương 62: Tiến về Âm Sơn
63 Chương 63: Mạng nhỏ khó giữ
64 Chương 64: Hoạt thi
65 Chương 65: Trước có sói sau có hổ
66 Chương 66: Tại sao lại là ta?
67 Chương 67: Đàm phán thất bại
68 Chương 68: Tà linh lộng hành
69 Chương 69: Phía trên ta có người
70 Chương 70: Lai lịch bất minh, tương lai mù mịt
71 Chương 71: Đánh giá của Côn Luân và Thục Sơn
72 Chương 72: Lại thêm một chỗ tốt
73 Chương 73: Lần đầu tới Thiên Ma Môn
74 Chương 74: Luyện đan
75 Chương 75: Nỗi oan rất lớn
76 Chương 76: Có vợ rồi?!
77 Chương 77: Từ trên đi xuống
78 Chương 78: Hư Linh Tử nổi giận
79 Chương 79: Xảy ra chuyện lớn rồi
80 Chương 80: Sinh tử
81 Chương 81: Ngồi làm ngư ông
82 Chương 82: Ngũ Lôi Oanh Đỉnh
83 Chương 83: Ta không biết sẽ gặp phải nàng
84 Chương 84: Long tử độ kiếp
85 Chương 85: Trước khi chia tay
86 Chương 86: Hàng lôi
87 Chương 87: Ly để hợp
88 Chương 88: Phi thăng
89 Chương 89: Bước vào thành Minh Hỏa
90 Chương 90: Đổi lệnh bài thân phận
91 Chương 91: Đồ đệ của cố nhân
92 Chương 92: Đó chính là tại hạ
93 Chương 93: Đồng hành
94 Chương 94: Bị ném đi thủ trận
95 Chương 95: Cứ quyết định như vậy đi!
96 Chương 96: Phụ thân hắn, ca ca hắn
97 Chương 97: Giết nàng
98 Chương 98: Hãm hại?!
99 Chương 99: Chết?
100 Chương 100: Cuộc sống trong Lôi Thần điện
101 Chương 101: Con rắn trầm cảm
102 Chương 102: Quỷ Tiên ra đời, Lục Đạo sụp đổ
103 Chương 103: Mang hết! Mang sạch!
104 Chương 104: Bát quái bay đầy trời
105 Chương 105: Gặp lão tổ tông
106 Chương 106: Minh Hỏa Tiên Tôn cho mời
107 Chương 107: Cửu cô nương
108 Chương 108: Lục đạo luân hồi
109 Chương 109: Trói lên
110 Chương 110: Ai bị áp đảo?!
111 Chương 111: Hồ ly nhà ai thiếu đạo đức
112 Chương 112: Một lời hứa hẹn
113 Chương 113: Đến ở thành Minh Hỏa?
114 Chương 114: Ôi!!! Thật là náo nhiệt!
115 Chương 115: Mẹ hắn???
116 Chương 116: Bất đắc dĩ?!
117 Chương 117: Tầng thứ chín mươi
118 Chương 118: Tháp thành
119 Chương 119: Địa ngục Vô Gian
120 Chương 120: Mọc tóc
121 Chương 121: Tháp Phong Thần
122 Chương 122: Yêu chi đạo
123 Chương 123: Chiếm đoạt
124 Chương 124: Nàng đã hứa với ta kiếp sau
125 Chương 125: Không hơn
126 Chương 126: Bỏ trốn
127 Chương 127: Ghi giấy nợ
128 Chương 128: Âm Trì
129 Chương 129: Cốt Vương
130 Chương 130: Giác ngộ
131 Chương 131: Làm hay không làm, đó là cả một vấn đề
132 Chương 132: Hiệp nghị hôn nhân
133 Chương 133: Yêu chủng
134 Chương 134: Có thần tiên xuất hiện
135 Chương 135: Thanh Vân bị diệt?
136 Chương 136: Đi theo ta đi
137 Chương 137: Thu đồ đệ
138 Chương 138: Phương Gấm
139 Chương 139: Độ Ách Lăng
140 Chương 140: Đã để ông phải thất vọng rồi, phụ thân
141 Chương 141: Gạt người là không đúng
142 Chương 142: Hắn là con của Linh Vân Tử
143 Chương 143: Trở Lại phái Thanh Vân
144 Chương 144: Kết Hôn
145 Chương 145-146: Lễ vật tân hôn - Trời không dung hắn
146 Chương 147: Tiếp Quản Điện Lôi Thần
147 Chương 148: Cho Ta Nếm Thử Mùi Vị Đi
148 Chương 149: Tâm Sự Riêng Một Chút!
149 Chương 150: Đồ Của Nhà Giàu!
150 Chương 151: Thêm Một Người Cậu
151 Chương 152: Kim Thân Bất Diệt
152 Chương 153: Thú Trấn Mạch
153 Chương 154: Con Rắn Ngu Xuẩn, Ngươi Còn Sống Không?
154 Chương 155: Cái Giá Lớn Không Ai Gánh Nổi
155 Chương 156: Ta Muốn Hủy Lục Đạo!
156 Chương 157: Là Kết Thúc Hay Bắt Đầu
157 Chương 158: Là Mộng Sao?
158 Chương 159: Mặc Trưởng Lão
159 Chương 160: Đền Một Cái Chân Để Trấn An!
160 Chương 161: Tộc Hắc Hổ
161 Chương 162: Vẫn Là Ăn Thịt Tốt Hơn!
162 Chương 163: Quỷ Tiên Là Gì?
163 Chương 164: Ngưng Luyện
164 Chương 165: Nói, Ta Là Ai!
165 Chương 166: Con Cá Này Quá Xấu, Không Ăn!
166 Chương 167: Nhà Giàu Tiên Khí
167 Chương 168: Nhược Điểm Ư?
168 Chương 169: Hỏa Cưu Phần Thiên
169 Chương 170: Sát Kiếp
170 Chương 171: Của Ta!
171 Chương 172: Tướng Công, Ta Sẽ Không Quấy Rầy Nữa
172 Chương 173: Lôi Minh Chết
173 Chương 174: Thiên Tướng Hỏa Nha
174 Chương 175: Ta Lạnh, Ta Đau
175 Chương 176: Hắn Vẫn Đang Tìm Ngươi
176 Chương 177: Xiêm Y Màu Đỏ, Rất Đẹp!
177 Chương 178: Trở Lại Tiên Giới
178 Chương 179: Ta Là Hổ !!
179 Chương 180: Ảo Giác
180 Chương 181: Ngươi Là Ai?
181 Chương 182: Còn Có Thể Gặp Lại
182 Chương 183: Độ Kiếp Hóa Hình
183 Chương 184: Lôi Người Sống Đến Đây
184 Chương 185: Tại Sao Ta Phải Nói Cho Ngươi Biết?
185 Chương 186: Bị Bắt
186 Chương 187: Phá Hỏng Bia Đá
187 Chương 188: Gặp Phải Kẻ Điên
188 Chương 189: Nhất Định Không Thả Người
189 Chương 190: Họ Tề
190 Chương 191: Ngươi Rất Muốn Chết?
191 Chương 192: Kim Ốc Tàng Kiều
192 Chương 193: Áp Đảo Mới Là Vương Đạo!
193 Chương 194: Nhập Thân
194 Chương 195: Hắn Quan Trọng Sao?
195 Chương 196: Lần Đầu Đến Thành Kinh Lôi
196 Chương 197: Ta Không Hận Ngươi
197 Chương 198: Rời Xa Thần Khí, Yêu Quý Tánh Mạng
198 Chương 199: Nàng Trở Về Rồi!
199 Chương 200: Công Dụng Khác Của Tháp Lôi Thần
200 Chương 201: Ba Sợi Lông Vũ Trên Đỉnh Đầu
201 Chương 202: Quan Vân Giản
202 Chương 203: Đệ Tử Phái Thanh Vân
203 Chương 204: Thuần Vũ
204 Chương 205: Đan Độc
205 Chương 206: Khách Đến Thăm
206 Chương 207: Phong Thất Khiếu
207 Chương 208: Ma Tôn Thiên Khuê
208 Chương 209: Đất Phong Thiện
209 Chương 210: Một Chữ Uy Lực
210 Chương 211: Sinh Một Nhóc Quỷ Con?
211 Chương 212: Muốn Chết, Ta Thành Toàn Cho Ngươi
212 Chương 213: Ngươi Theo Nó Đi
213 Chương 214: Con Gái Lớn Không Giữ Được
214 Chương 215: Gặp Lại Cửu Cô Nương
215 Chương 216: Một Bước Đúng Hẹn
216 Chương 217: Một Cuộc Giao Dịch Mà Thôi
217 Chương 218: Kẻ Vệ Đạo
218 Chương 219: Yêu Cầu Xin Lỗi!
219 Chương 220: Tông Lão Hội
220 Chương 221: Thần Tướng Thứ Năm
221 Chương 222: Ai Là Kẻ Bị Loại?
222 Chương 223: Song Hoa Tụ Đỉnh
223 Chương 224: Không Muốn Làm Hòa Thượng
224 Chương 225: Người Gây Phiền Toái Đến Rồi
225 Chương 226: Trời Giáng Thần Ý
226 Chương 227: Đến Thị Uy
227 Chương 228: Xám Xịt Trở Về
228 Chương 229: Nàng, Không Thể Lưu!
229 Chương 230: Quỷ Vực Có Quỷ
230 Chương 231: Long Liễn
231 Chương 232: Quyết Đấu Lôi Điện
232 Chương 233: Long Cửu
233 Chương 234: Đằng Xà Hóa Rồng
234 Chương 235: Nói Với Quỷ Đi!
235 Chương 236: Có Bạn Từ Phương Xa Tới
236 Chương 237: Không Khéo Trùng Hợp
237 Chương 238: Nhà Ai Cũng Đều Có Cuốn Kinh Khó Niệm
238 Chương 239: Triệu Hoán Một Phát
239 Chương 240: Hóa Ra Là Trứng Rồng
240 Chương 241: Sắp Sinh
241 Chương 242: Mặc Tích
242 Chương 243: Hỗn Thế Tiểu Ma Vương
243 Chương 244: Ăn Cướp
244 Chương 245: Tư Cách Rất Quan Trọng
245 Chương 246: Biết Vậy Chẳng Làm
246 Chương 247: Vị Khách Đến Từ Ma Giới
247 Chương 248: Bắt Cóc
248 Chương 249: Đi Theo Hắn
249 Chương 250: Nhập Ma
250 Chương 251: Yếm Long Hạp*
251 Chương 252: Cuối cùng vẫn không thể nào có được
252 Chương 253: Dung hợp thiên bi
253 Chương 254: Một lần vạn năm
254 Chương 255: Yêu Hoàng hiện thế
255 Chương 256: Mơ hay thực
256 Chương 257: Đất có chủ
257 Chương 258: Liên thủ đối địch
258 Chương 259: Tháp trăm tầng
259 Chương 260: Tướng công, chàng đã về rồi
Chapter

Updated 259 Episodes

1
Chương 1: Chuyện ma quái ở Tống gia
2
Chương 2: Cưỡng ép bái sư
3
Chương 3: Kiên quyết không ở nhà tranh
4
Chương 4: Bí tịch không đầy đủ
5
Chương 5: Dạ linh thể trong truyền thuyết
6
Chương 6: Sư phụ sắp độ kiếp!
7
Chương 7: Hoa Khổng Tước và Ẻo lả
8
Chương 8: Rượu sư huynh ủ tuyệt đối không thể uống
9
Chương 9: Kỳ thật ta rất rộng lượng
10
Chương 10: Ta cũng rất coi trọng mình
11
Chương 11: Hấp thụ một nửa lôi kiếp
12
Chương 12: Bị nam tử đeo mặt nạ bắt cóc
13
Chương 13: Chọc tức Ẻo lả
14
Chương 14: Bữa sau ăn thịt bò nha!
15
Chương 15: Một cọng cỏ đổi lấy một mạng
16
Chương 16: Đại hội thí luyện
17
Chương 17: Người kia gọi là Đông Nguyên
18
Chương 18: Kiếm ăn
19
Chương 19: Đông Nguyên thế nhưng không phải đệ nhất
20
Chương 20: Hương vị cá chép Long Lân rất ngon!
21
Chương 21: Muốn công đạo gì?
22
Chương 22: Bảo hộ bên người
23
Chương 23: Thiếu chút nữa bị hút khô máu
24
Chương 24: A, lại bị bắt cóc rồi!
25
Chương 25: Lần đầu tiên thấy người chết
26
Chương 26: Ta chọn Tiêu Tiêu
27
Chương 27: Ân nhân cứu mạng
28
Chương 28: Bồn tắm dùng rất tốt
29
Chương 29: Các sư huynh sư tỷ của Tề Hoan
30
Chương 30: Ta cũng có thể nhóm lửa
31
Chương 31: Chia Tay
32
Chương 32: Vết tích xóa không hết
33
Chương 33: Bị ném vào núi Cửu Trọng Yêu
34
Chương 34: Cửu vĩ thanh hồ
35
Chương 35: Đầu gỗ cũng biết yêu
36
Chương 36: Bát quái đến từ Yêu tộc
37
Chương 37: Chạy thoát khỏi móng vuốt sói
38
Chương 38: Lột một tầng da
39
Chương 39: Yêu ma loạn vũ
40
Chương 40: Sư tẩu là một con rắn
41
Chương 41: Tự nhiên dâng tới cửa
42
Chương 42: Một con tiểu hồ ly màu đen!
43
Chương 43: Có thêm tám cái đuôi
44
Chương 44: Làm người không thể quá tham lam
45
Chương 45: Trở lại trấn Thanh Đường
46
Chương 46: Làm chuyện xấu, thì phải trả
47
Chương 47: Mười đạo lôi kiếp
48
Chương 48: Trấn Thiên Lý
49
Chương 49: Người nàng quen thuộc
50
Chương 50: Địa Võng
51
Chương 51: Trộm mộ
52
Chương 52: Chủ mộ tên Mặc Dạ
53
Chương 53: Cốt Khải
54
Chương 54: Tế máu
55
Chương 55: Đây là lần cuối cùng
56
Chương 56: Tỉnh lại
57
Chương 57: Ngươi có ý đồ gì?
58
Chương 58: Có đi có lại
59
Chương 59: Tìm tới tận cửa
60
Chương 60: Phiền toái lớn rồi
61
Chương 61: Tiền đồ mù mịt
62
Chương 62: Tiến về Âm Sơn
63
Chương 63: Mạng nhỏ khó giữ
64
Chương 64: Hoạt thi
65
Chương 65: Trước có sói sau có hổ
66
Chương 66: Tại sao lại là ta?
67
Chương 67: Đàm phán thất bại
68
Chương 68: Tà linh lộng hành
69
Chương 69: Phía trên ta có người
70
Chương 70: Lai lịch bất minh, tương lai mù mịt
71
Chương 71: Đánh giá của Côn Luân và Thục Sơn
72
Chương 72: Lại thêm một chỗ tốt
73
Chương 73: Lần đầu tới Thiên Ma Môn
74
Chương 74: Luyện đan
75
Chương 75: Nỗi oan rất lớn
76
Chương 76: Có vợ rồi?!
77
Chương 77: Từ trên đi xuống
78
Chương 78: Hư Linh Tử nổi giận
79
Chương 79: Xảy ra chuyện lớn rồi
80
Chương 80: Sinh tử
81
Chương 81: Ngồi làm ngư ông
82
Chương 82: Ngũ Lôi Oanh Đỉnh
83
Chương 83: Ta không biết sẽ gặp phải nàng
84
Chương 84: Long tử độ kiếp
85
Chương 85: Trước khi chia tay
86
Chương 86: Hàng lôi
87
Chương 87: Ly để hợp
88
Chương 88: Phi thăng
89
Chương 89: Bước vào thành Minh Hỏa
90
Chương 90: Đổi lệnh bài thân phận
91
Chương 91: Đồ đệ của cố nhân
92
Chương 92: Đó chính là tại hạ
93
Chương 93: Đồng hành
94
Chương 94: Bị ném đi thủ trận
95
Chương 95: Cứ quyết định như vậy đi!
96
Chương 96: Phụ thân hắn, ca ca hắn
97
Chương 97: Giết nàng
98
Chương 98: Hãm hại?!
99
Chương 99: Chết?
100
Chương 100: Cuộc sống trong Lôi Thần điện
101
Chương 101: Con rắn trầm cảm
102
Chương 102: Quỷ Tiên ra đời, Lục Đạo sụp đổ
103
Chương 103: Mang hết! Mang sạch!
104
Chương 104: Bát quái bay đầy trời
105
Chương 105: Gặp lão tổ tông
106
Chương 106: Minh Hỏa Tiên Tôn cho mời
107
Chương 107: Cửu cô nương
108
Chương 108: Lục đạo luân hồi
109
Chương 109: Trói lên
110
Chương 110: Ai bị áp đảo?!
111
Chương 111: Hồ ly nhà ai thiếu đạo đức
112
Chương 112: Một lời hứa hẹn
113
Chương 113: Đến ở thành Minh Hỏa?
114
Chương 114: Ôi!!! Thật là náo nhiệt!
115
Chương 115: Mẹ hắn???
116
Chương 116: Bất đắc dĩ?!
117
Chương 117: Tầng thứ chín mươi
118
Chương 118: Tháp thành
119
Chương 119: Địa ngục Vô Gian
120
Chương 120: Mọc tóc
121
Chương 121: Tháp Phong Thần
122
Chương 122: Yêu chi đạo
123
Chương 123: Chiếm đoạt
124
Chương 124: Nàng đã hứa với ta kiếp sau
125
Chương 125: Không hơn
126
Chương 126: Bỏ trốn
127
Chương 127: Ghi giấy nợ
128
Chương 128: Âm Trì
129
Chương 129: Cốt Vương
130
Chương 130: Giác ngộ
131
Chương 131: Làm hay không làm, đó là cả một vấn đề
132
Chương 132: Hiệp nghị hôn nhân
133
Chương 133: Yêu chủng
134
Chương 134: Có thần tiên xuất hiện
135
Chương 135: Thanh Vân bị diệt?
136
Chương 136: Đi theo ta đi
137
Chương 137: Thu đồ đệ
138
Chương 138: Phương Gấm
139
Chương 139: Độ Ách Lăng
140
Chương 140: Đã để ông phải thất vọng rồi, phụ thân
141
Chương 141: Gạt người là không đúng
142
Chương 142: Hắn là con của Linh Vân Tử
143
Chương 143: Trở Lại phái Thanh Vân
144
Chương 144: Kết Hôn
145
Chương 145-146: Lễ vật tân hôn - Trời không dung hắn
146
Chương 147: Tiếp Quản Điện Lôi Thần
147
Chương 148: Cho Ta Nếm Thử Mùi Vị Đi
148
Chương 149: Tâm Sự Riêng Một Chút!
149
Chương 150: Đồ Của Nhà Giàu!
150
Chương 151: Thêm Một Người Cậu
151
Chương 152: Kim Thân Bất Diệt
152
Chương 153: Thú Trấn Mạch
153
Chương 154: Con Rắn Ngu Xuẩn, Ngươi Còn Sống Không?
154
Chương 155: Cái Giá Lớn Không Ai Gánh Nổi
155
Chương 156: Ta Muốn Hủy Lục Đạo!
156
Chương 157: Là Kết Thúc Hay Bắt Đầu
157
Chương 158: Là Mộng Sao?
158
Chương 159: Mặc Trưởng Lão
159
Chương 160: Đền Một Cái Chân Để Trấn An!
160
Chương 161: Tộc Hắc Hổ
161
Chương 162: Vẫn Là Ăn Thịt Tốt Hơn!
162
Chương 163: Quỷ Tiên Là Gì?
163
Chương 164: Ngưng Luyện
164
Chương 165: Nói, Ta Là Ai!
165
Chương 166: Con Cá Này Quá Xấu, Không Ăn!
166
Chương 167: Nhà Giàu Tiên Khí
167
Chương 168: Nhược Điểm Ư?
168
Chương 169: Hỏa Cưu Phần Thiên
169
Chương 170: Sát Kiếp
170
Chương 171: Của Ta!
171
Chương 172: Tướng Công, Ta Sẽ Không Quấy Rầy Nữa
172
Chương 173: Lôi Minh Chết
173
Chương 174: Thiên Tướng Hỏa Nha
174
Chương 175: Ta Lạnh, Ta Đau
175
Chương 176: Hắn Vẫn Đang Tìm Ngươi
176
Chương 177: Xiêm Y Màu Đỏ, Rất Đẹp!
177
Chương 178: Trở Lại Tiên Giới
178
Chương 179: Ta Là Hổ !!
179
Chương 180: Ảo Giác
180
Chương 181: Ngươi Là Ai?
181
Chương 182: Còn Có Thể Gặp Lại
182
Chương 183: Độ Kiếp Hóa Hình
183
Chương 184: Lôi Người Sống Đến Đây
184
Chương 185: Tại Sao Ta Phải Nói Cho Ngươi Biết?
185
Chương 186: Bị Bắt
186
Chương 187: Phá Hỏng Bia Đá
187
Chương 188: Gặp Phải Kẻ Điên
188
Chương 189: Nhất Định Không Thả Người
189
Chương 190: Họ Tề
190
Chương 191: Ngươi Rất Muốn Chết?
191
Chương 192: Kim Ốc Tàng Kiều
192
Chương 193: Áp Đảo Mới Là Vương Đạo!
193
Chương 194: Nhập Thân
194
Chương 195: Hắn Quan Trọng Sao?
195
Chương 196: Lần Đầu Đến Thành Kinh Lôi
196
Chương 197: Ta Không Hận Ngươi
197
Chương 198: Rời Xa Thần Khí, Yêu Quý Tánh Mạng
198
Chương 199: Nàng Trở Về Rồi!
199
Chương 200: Công Dụng Khác Của Tháp Lôi Thần
200
Chương 201: Ba Sợi Lông Vũ Trên Đỉnh Đầu
201
Chương 202: Quan Vân Giản
202
Chương 203: Đệ Tử Phái Thanh Vân
203
Chương 204: Thuần Vũ
204
Chương 205: Đan Độc
205
Chương 206: Khách Đến Thăm
206
Chương 207: Phong Thất Khiếu
207
Chương 208: Ma Tôn Thiên Khuê
208
Chương 209: Đất Phong Thiện
209
Chương 210: Một Chữ Uy Lực
210
Chương 211: Sinh Một Nhóc Quỷ Con?
211
Chương 212: Muốn Chết, Ta Thành Toàn Cho Ngươi
212
Chương 213: Ngươi Theo Nó Đi
213
Chương 214: Con Gái Lớn Không Giữ Được
214
Chương 215: Gặp Lại Cửu Cô Nương
215
Chương 216: Một Bước Đúng Hẹn
216
Chương 217: Một Cuộc Giao Dịch Mà Thôi
217
Chương 218: Kẻ Vệ Đạo
218
Chương 219: Yêu Cầu Xin Lỗi!
219
Chương 220: Tông Lão Hội
220
Chương 221: Thần Tướng Thứ Năm
221
Chương 222: Ai Là Kẻ Bị Loại?
222
Chương 223: Song Hoa Tụ Đỉnh
223
Chương 224: Không Muốn Làm Hòa Thượng
224
Chương 225: Người Gây Phiền Toái Đến Rồi
225
Chương 226: Trời Giáng Thần Ý
226
Chương 227: Đến Thị Uy
227
Chương 228: Xám Xịt Trở Về
228
Chương 229: Nàng, Không Thể Lưu!
229
Chương 230: Quỷ Vực Có Quỷ
230
Chương 231: Long Liễn
231
Chương 232: Quyết Đấu Lôi Điện
232
Chương 233: Long Cửu
233
Chương 234: Đằng Xà Hóa Rồng
234
Chương 235: Nói Với Quỷ Đi!
235
Chương 236: Có Bạn Từ Phương Xa Tới
236
Chương 237: Không Khéo Trùng Hợp
237
Chương 238: Nhà Ai Cũng Đều Có Cuốn Kinh Khó Niệm
238
Chương 239: Triệu Hoán Một Phát
239
Chương 240: Hóa Ra Là Trứng Rồng
240
Chương 241: Sắp Sinh
241
Chương 242: Mặc Tích
242
Chương 243: Hỗn Thế Tiểu Ma Vương
243
Chương 244: Ăn Cướp
244
Chương 245: Tư Cách Rất Quan Trọng
245
Chương 246: Biết Vậy Chẳng Làm
246
Chương 247: Vị Khách Đến Từ Ma Giới
247
Chương 248: Bắt Cóc
248
Chương 249: Đi Theo Hắn
249
Chương 250: Nhập Ma
250
Chương 251: Yếm Long Hạp*
251
Chương 252: Cuối cùng vẫn không thể nào có được
252
Chương 253: Dung hợp thiên bi
253
Chương 254: Một lần vạn năm
254
Chương 255: Yêu Hoàng hiện thế
255
Chương 256: Mơ hay thực
256
Chương 257: Đất có chủ
257
Chương 258: Liên thủ đối địch
258
Chương 259: Tháp trăm tầng
259
Chương 260: Tướng công, chàng đã về rồi