Chương 76: Ngư ông đắc lợi

Trời đêm dần buông, tuy nhiên không làm biến mất đi vẻ đẹp của cánh đồng vô tận này, hoa Bông Lau của dị giới có nhiều đặc tính tương đối khác biệt với địa cầu, thậm chí là một giống loài hoàn toàn mới Vân Phàm chỉ đơn giản dựa vào ngoại hình gọi tên thôi, bởi vì trước mắt đang làm một vùng sáng lung linh huyền ảo.

Những cành hoa vươn cao như được phủ một lớp bụi huỳnh quang đang tỏa sắc, cạnh đó quanh thân mỗi cây đều có năm sáu chú đom đóm lượn lờ như tìm kiếm cái gì đó.

Cốc… cảm giác đau truyền đến Vân Phàm lôi kéo con vật đang đeo bám trên đầu mình xuống nắm đuôi sách lên cao quay mấy vòng rồi quẳng đi, bóng đen đó chưa kịp chạm đất đã tản ra xuyên không trở về cất tiếng nói:

-“Ngươi làm gì thế, tập trung vào công việc chính đi.”

Trừng mắt con chuột đen khốn kiếp này đúng là không biết thưởng thức vẻ đẹp là gì mà, vừa nãy ngước nhìn cảnh đêm làm Vân Phàm lần nữa nhớ về những ngày tháng tốt đẹp ở quê nhà, xiết chặc nắm tay hắn thoát khỏi cảm giác hoài niệm ước ao, thực tại mình phải vượt qua trước đã.

Trở lại công việc những tưởng vô cùng đơn giản trong miệng Hắc Bối lại trở thành một bài học thử thách lớn với Vân Phàm, tìm Điêu Trùng nói chỉ gói gọn trong hai từ giác quan.

Một tổ của chúng trong thân cây luôn được năng lượng tinh thần che dấu khí tức, bạn phải kiểm soát Pháp tắc lực lan tỏ ra quan sát từ từ một chút một, quá yếu thì sẽ vô dụng còn mạnh mẽ lại phá vỡ lá chắn bảo vệ làm bọn chúng tự động hóa đá.

Đó chỉ là một bước khởi đầu thôi, bởi nơi đây số lượng cây có hàng tỷ, muốn tìm một con tỉ lệ gần như ngàn trúng một, cho nên nếu đơn giản lần mò từ từ chẳng khác nào tìm kim đáy biển.

Khoanh chân ngồi xếp bằng trên mõm đá, Vân Phàm bắt đầu mượn nhờ những cơn gió cảm nhận Phong nguyên tố xáo động trong không gian, như có một cánh tay vô hình hắn vươn ra nắm bắt đều động cho hạt những dòng chảy tiến về phía thân cây.

Bụp… bụp…

Cùng lúc đó đồng loạt tiếng nổ xung quanh vang lên.

Ngước nhìn những Bông Lau xanh bị cắt đứt từng đoạn một, Vân Phàm nhíu mày,

mình lại quá tay rồi!

Xoẹt, lần này thử riêng lẽ cảm nhận xem sau, cứ thế Vân Phàm dùng cả buổi tối chuyên chú.

Trăng tròn dần ló hiện nhô cao, so với địa cầu nó to và sáng hơn rất nhiều, chủ động đứng dậy Vân Phàm bước đi nhập vào cánh đồng truyền âm hỏi:

-“Sau rồi Hắc Bối, có phát hiện con nào không.”

Suỵt, bên ta truyền tới tiếng trách móc:

-“Ngươi làm cái gì thế, trở lại chỗ tu luyện đi đừng tới đây.”

Ách… mặc kệ nó vậy, Vân Phàm trở về, bỗng trên đường lướt qua ánh trăng sáng một bóng đen kéo dài, tiếng bước chân loạt xoạt liên hồi đuổi tới, từ đám cỏ lau một tổ đội thiếu niên người mang trang phục kim sắc chạy ngang qua.(đồng phục học viện thay đổi theo từng năm chỉ có tân sinh là chưa được phát.)

-“Là Huy Võ viện ư, con cáo đó có gì để bắt nhỉ.”

Đúng lúc này một luồn hắc khí ập tới hóa hình trên vai Vân Phàm:

-“Thững thờ cái gì nữa, vừa nãy ta ngửi thấy mùi có Điêu trùng chạy qua nó đâu rồi.”

Không hiểu gì Vân Phàm trố mắt lắc đầu: “Sao?”

Tức giận kéo tóc tên ngu ngốc này, làm Vân Phàm đau điến lắc đầu hất nó ra xa: “Ta nói là không thấy kia mà.”

-“Ngu ngốc, phải có, thế động vật khác thì sao?”

Oh, Ngươi không nói sớm, Vân Phàm đưa hướng tay chỉ về phía đám người chạy qua.

Vèo… Luồng khí đen như bị kích thích xoay tròn tông vào đầu hắn: “Còn chờ gì nữa, là nó đó.”

-“Ngươi…” Vân Phàm vừa định tức giận thì bị nếu kéo chạy theo trong lòng kỳ quái khó hiểu: “Thị lực mình làm sau có thể nhìn lầm cơ chứ.”

Cấp tốc di chuyển theo những vết tích còn xót lại, đến nơi chỉ thấy nhóm người đó đang rãi rát lần mò khắp nơi trên đồng.

Hắc Bối thì vui vẻ cười: “Đúng là đi mòn gót giày tự nhiên được, tên ngốc qua đây.”

Chả hiểu gì nhưng hình như thời gian có vẻ khá gấp gáp nên đành làm theo sự chỉ dẫn của nó, hướng tứ phía cài đặt một góc đá bốc cục, hoàn thành Hắc Bối đập tay phủi phủi đưa cho Vân Phàm một cành bông lau nhỏ tự tin nói:

-“Rồi, dùng Thiên địa pháp tắc truyền năng lượng vào từng mắt xích Trận pháp đi.”

Vèo, Vân Phàm vun nhành cây trong tay như biến hóa thành thanh kiếm sắt bén cứng cáp lao thẳng vào trung tâm, thế giới này là vậy luôn được cấu tạo từ từng loại quy tắc nên chỉ cần hiểu cách vận dụng sức mạnh sẽ cực kì đơn giản đạt tới.

Xoẹt… Trận pháp khởi động như có một xung động vô hình lan rộng ra, chỉ có những người nắm giữ năng lực phù hợp với thiên địa như Vân Phàm mới cảm nhận được, còn bọn kim y thiếu niên thì vẫn ngây ngô tìm kiếm, à còn một kẻ nữa, chính là mục tiêu tấn công lần này.

Grao một âm thanh rống giận phát ra, lập tức các học viên Huy Võ mừng rỡ bao vây xung quanh nó.

-“Hắc Hắc… cuối cùng cũng tìm ra được mi rồi Mộng Yểm.”

-“Đúng vậy, Anh em chúng ta phục kích nó rất lâu mới tìm bắt được, hiện nhiệm treo giải thưởng máu nó vẫn còn, lần này giàu to rồi.”

Trong lúc các thiếu niên hâm hở, Vân Phàm cũng thừa dịp đi tới gần quan sát, là một con cáo đen với đôi đồng tử pha lẫn vàng xám một cách kì lạ toàn thân mang những nút vàng biểu trưng của con mắt cách điệu.

Vừa định hỏi thì phía bên cạnh vang lên lời giải thích: “Sau, bất ngờ à, Điêu Trùng nhưng sau khi lộc xác sẽ mô phỏng một lại trạng thái thích hợp với thuộc tình của nó, một con hồ yêu?. Ta đã phải cố gắng bày trận nhiều lắm mới dụ nó ra khỏi hang được, chỉ tại bọn ngu ngốc kia phá bỉnh giữa chừng còn tưởng tượng mình may mắn phục kích được, ngồi yên chờ đợi thì 100 năm cũng công cóc.”

Thì ra là vậy, Vân Phàm hết biết nói gì, bọn ngươi kêu là trùng thì phải nói trước con trùng đó lớn lên có bốn chân biết chạy dùm chứ.

Thực ra không phải một mình hắn xui xẻo không biết, chuyện này hầu như không có ai truyền đạt lại trong trường vì sách giáo khoa không thể thống kê hết được, chỉ có đặc thù yêu trùng tại gần vùng đất quanh đây phần lớn sẽ tiến hóa thành Mộng Yểm nên các học viên kia có thể quan sát hình dạng thông qua tình báo mà nhận ra được.

Vừa định xong lên bắt con mồi thì Hắc Bối đưa tay ngăn lại: “Chờ chút, trận pháp này sẽ làm gây gối tinh thần khiến Mộng Yểm rơi vào hỗn loạn, để bọn học viên này chịu trận trước đi.”

Oh, Đúng vậy, bên dưới đang rơi vào vùng hỗn chiến, tốc độ con vật này khá nhanh, chí ít đối với bọn người năm hai học viên này, chính vì vậy cùng một đẳng cấp việc tấn công trúng là vô cùng khó khăn.

Vèo… đó là, chỉ thấy trong tay một thiếu niên tuôn ra chằm chịch sợi tơ dài đeo bám xiết chặt những khoảng rừng lau khóa chặt khắp nơi, trên đó cứ như keo kết dính báo chặc lại vậy.

Lựa chọn khe hở Mộng Yểm chui rút vào, tuy nhiên không bỏ qua cơ hội thiếu niên ngày một thu hẹp chiếc vòng lại bằng cách đan xen càng nhiều tơ keo.

Liếc mắt, chắc hẳn trên đó còn phải có độc nữa nên con kia mới chủ động tránh xa.

Mắt thấy thắng lợi đến gần, bỗng nhiên Mộng Yểm trở mình lao thẳng đến người thiếu niên nạp mạng.

Chuyện gì thế, một cái liếc mắt cuối cùng vào khoảng khắp chạm mặt nhau Vân Phàm thấy từ những mắt xích biểu tượng trên cơ thể con vật tỏa ra một tinh thần chấn động.

Xoẹt… Lòng giam tan vỡ chỉ thấy thiếu niên đổ gục xuống dưới đất rên la, vừa rồi là cái gì không hề có đòn sát thương kia mà.

Bên tai truyền đến tiếng cười mãn nguyện của Hắc Bối: “đáng đời, phá kế hoạch của ka này, thấy không đó là kỹ năng sau khi thức tỉnh của Huyết thú chúng ta, cực kì mạnh mẽ, cỡ ngươi nếu khống biết gì đi đối mặt với nó cũng một kết cục như vậy đấy.”

À, lại là những năng lực kì bí, lần trước Ngân Nguyệt Lang cũng có sử dụng một dạng chiêu thức không hợp thói thường, không tuân theo bất kì Pháp tắc thiên địa nào lại bao hàm tất cả pháp tắc thiên địa, nói ra cũng rất giống một dạng của Kiếm ý à.

Đang mãi mê suy nghĩ thì phía dưới cũng đang đến hồi kết chiến đấu, dù thiên phú mạnh mẽ nhưng Mộng Yểm một mình khó chống lại quần công tứ phía, thoát mình trấn tĩnh Vân Phàm cấp tốc biến mất.

Xoạt… xoạt…

Tiếng la kêu gọi đan xen nhau:

-“Bên này nè, kiềm chế lại nó… A”

-“Cẩn thận vào, chúng ta sắp thắng rồi… Cái gì thế này.”

Trước mắt bọn họ bỗng nhiên từng làn tuyết trắng rơi rụng… Ta thảo, đây là tình hình gì đây, lập tức ý thức không ổn ập tới thì bên cạnh toàn thân con Mộng Yểm Yêu Trùng bị bao bọc bởi từng cơn lốc xoáy.

Bùm… Tuyết trắng văng lên tun tóe đầy trời che kín cả khoảng cỏ cũng như tầm mắt mọi người.

Hoản loạn né tránh vì nghi kị có tập kích mà không hề hay biết mục tiêu họ đã bị trộm đi từ lúc nào.

Chapter
1 Chương 1: Những mãnh vỡ ký ức
2 Chương 2: Vùng đất mới
3 Chương 3: Tim! Tim của ta đâu rồi?
4 Chương 4: Sư Tử, Cự Mãng cùng Gấu Xám
5 Chương 5: Hang động trong thác
6 Chương 6: Ngộ
7 Chương 7: Bầy sói vây hãm
8 Chương 8: Truyền tống không gian
9 Chương 9: Hồi phục
10 Chương 10: Sơ hiểu cùng lên đường
11 Chương 11: Tập kích
12 Chương 12: Thượng cổ di tích
13 Chương 13: Ánh sáng đại lục
14 Chương 14: Dạo phố
15 Chương 15: Bí pháp
16 Chương 16: Khảo hạch
17 Chương 17: Bạn cùng phòng
18 Chương 18: Tạo hình cảnh
19 Chương 19: Buổi học đầu tiên
20 Chương 20: Máu bùn
21 Chương 21: Tu luyện
22 Chương 22: Thư quán
23 Chương 23: Ấn
24 Chương 24: Dừng lại! Thuốc độc đó
25 Chương 25: Đột phá
26 Chương 26: Đấu giá
27 Chương 27: Thử luyện
28 Chương 28: Đường hầm
29 Chương 29: Nhiệm vụ ban
30 Chương 30: Phục kích
31 Chương 31: Phát hiện
32 Chương 32: Tiểu thành Kiếm ý: “Phong chi khóa”
33 Chương 33: Tỷ đệ
34 Chương 34: Hồng Ngự học viện
35 Chương 35: Thiếu niên kỳ lạ
36 Chương 36: Tâm cường giả
37 Chương 37: Trở về
38 Chương 38: Giả Đạo soái
39 Chương 39: Bước cuối cùng trị liệu
40 Chương 40: Cấp A Người chấp hành
41 Chương 41: Sơ cấp Ấn sư
42 Chương 42: Thất Linh giới
43 Chương 43: Hoàng đế Bò cạp tuyết Linh thú
44 Chương 44: Bắc Băng thần cung
45 Chương 45: Dòng chảy hải lưu (foc)
46 Chương 46: Tiến hóa đại chiến đến
47 Chương 47: Băng Phượng linh thú
48 Chương 48: Quyết định
49 Chương 49: Chuẩn bị
50 Chương 50: Đấu giá địa giai
51 Chương 51: Độc tửu
52 Chương 52: Hoa tuyết đỏ
53 Chương 53: Đối chiến Vân cảnh
54 Chương 54: Lang thang
55 Chương 55: Lưu ly Tâm cảnh
56 Chương 56: Giao lưu hội
57 Chương 57: Dã ngoại sinh tồn
58 Chương 58: Sơ lộ phong mang
59 Chương 59: Trung cấp Tửu sư
60 Chương 60: Vang danh
61 Chương 61: Ứng Long trở lại
62 Chương 62: Tham gia
63 Chương 63: Xung đột
64 Chương 64: Nghe đồn: Vẫn lạc thiên tài
65 Chương 65: Ngoại truyện chương 1: Ánh sáng đại lục-Nam hoang bộ khu
66 Chương 66: Thú triều ồ ạc
67 Chương 67: Niềm vui nho nhỏ
68 Chương 68: Bẫy rập
69 Chương 69: Chân tướng (1) Hắc bối thử
70 Chương 70: Chân tướng (2) Tiêu Trác
71 Chương 71: Hệ thống tu luyện
72 Chương 72: Ngoại truyện số 2: Tiểu Loli có thần kĩ
73 Chương 73: Sinh nhật
74 Chương 74: Bản đồ trong Thần bí hắc châu
75 Chương 75: Mộng yểm yêu trùng. Quyển 6: Mòn Hủy Hàn Thủy
76 Chương 76: Ngư ông đắc lợi
77 Chương 77: Lão quái
78 Chương 78: Đột phá Tam Phẩm Trung cấp Tửu sư
79 Chương 79: Khốn Long trận
80 Chương 80: Thanh Lân ưng
81 Chương 81: Chu Yểm huyết thánh
82 Chương 82: Vô Quy
83 Chương 83: Hư đan cảnh
84 Chương 84: Thủy nguyên hạt giống
85 Chương 85: Thu phục
86 Chương 86: Thiên Hủy hàn thủy
87 Chương 87: Không tên
88 Chương 88: Thượng cổ Khôi lỗi thuật. Quyển 7: Foc - Dòng chảy hải lưu
89 Chương 89: Lão đại dã vọng
90 Chương 90: Say nắng
91 Chương 91: Câu lạc bộ Phấn nộn hồng lâu
92 Chương 92: Mới quen Trung cấp Ấn kĩ
93 Chương 93: Cô động bí quyết
94 Chương 94: Cô gái không tồn tại?
95 Chương 95: Cơ hội
96 Chương 96: Leo tháp
97 Chương 97: Hương Lam tinh nghịch
98 Chương 98: Tức giận
99 Chương 99: “Mời rượu”
100 Chương 99-2: Không tên
Chapter

Updated 100 Episodes

1
Chương 1: Những mãnh vỡ ký ức
2
Chương 2: Vùng đất mới
3
Chương 3: Tim! Tim của ta đâu rồi?
4
Chương 4: Sư Tử, Cự Mãng cùng Gấu Xám
5
Chương 5: Hang động trong thác
6
Chương 6: Ngộ
7
Chương 7: Bầy sói vây hãm
8
Chương 8: Truyền tống không gian
9
Chương 9: Hồi phục
10
Chương 10: Sơ hiểu cùng lên đường
11
Chương 11: Tập kích
12
Chương 12: Thượng cổ di tích
13
Chương 13: Ánh sáng đại lục
14
Chương 14: Dạo phố
15
Chương 15: Bí pháp
16
Chương 16: Khảo hạch
17
Chương 17: Bạn cùng phòng
18
Chương 18: Tạo hình cảnh
19
Chương 19: Buổi học đầu tiên
20
Chương 20: Máu bùn
21
Chương 21: Tu luyện
22
Chương 22: Thư quán
23
Chương 23: Ấn
24
Chương 24: Dừng lại! Thuốc độc đó
25
Chương 25: Đột phá
26
Chương 26: Đấu giá
27
Chương 27: Thử luyện
28
Chương 28: Đường hầm
29
Chương 29: Nhiệm vụ ban
30
Chương 30: Phục kích
31
Chương 31: Phát hiện
32
Chương 32: Tiểu thành Kiếm ý: “Phong chi khóa”
33
Chương 33: Tỷ đệ
34
Chương 34: Hồng Ngự học viện
35
Chương 35: Thiếu niên kỳ lạ
36
Chương 36: Tâm cường giả
37
Chương 37: Trở về
38
Chương 38: Giả Đạo soái
39
Chương 39: Bước cuối cùng trị liệu
40
Chương 40: Cấp A Người chấp hành
41
Chương 41: Sơ cấp Ấn sư
42
Chương 42: Thất Linh giới
43
Chương 43: Hoàng đế Bò cạp tuyết Linh thú
44
Chương 44: Bắc Băng thần cung
45
Chương 45: Dòng chảy hải lưu (foc)
46
Chương 46: Tiến hóa đại chiến đến
47
Chương 47: Băng Phượng linh thú
48
Chương 48: Quyết định
49
Chương 49: Chuẩn bị
50
Chương 50: Đấu giá địa giai
51
Chương 51: Độc tửu
52
Chương 52: Hoa tuyết đỏ
53
Chương 53: Đối chiến Vân cảnh
54
Chương 54: Lang thang
55
Chương 55: Lưu ly Tâm cảnh
56
Chương 56: Giao lưu hội
57
Chương 57: Dã ngoại sinh tồn
58
Chương 58: Sơ lộ phong mang
59
Chương 59: Trung cấp Tửu sư
60
Chương 60: Vang danh
61
Chương 61: Ứng Long trở lại
62
Chương 62: Tham gia
63
Chương 63: Xung đột
64
Chương 64: Nghe đồn: Vẫn lạc thiên tài
65
Chương 65: Ngoại truyện chương 1: Ánh sáng đại lục-Nam hoang bộ khu
66
Chương 66: Thú triều ồ ạc
67
Chương 67: Niềm vui nho nhỏ
68
Chương 68: Bẫy rập
69
Chương 69: Chân tướng (1) Hắc bối thử
70
Chương 70: Chân tướng (2) Tiêu Trác
71
Chương 71: Hệ thống tu luyện
72
Chương 72: Ngoại truyện số 2: Tiểu Loli có thần kĩ
73
Chương 73: Sinh nhật
74
Chương 74: Bản đồ trong Thần bí hắc châu
75
Chương 75: Mộng yểm yêu trùng. Quyển 6: Mòn Hủy Hàn Thủy
76
Chương 76: Ngư ông đắc lợi
77
Chương 77: Lão quái
78
Chương 78: Đột phá Tam Phẩm Trung cấp Tửu sư
79
Chương 79: Khốn Long trận
80
Chương 80: Thanh Lân ưng
81
Chương 81: Chu Yểm huyết thánh
82
Chương 82: Vô Quy
83
Chương 83: Hư đan cảnh
84
Chương 84: Thủy nguyên hạt giống
85
Chương 85: Thu phục
86
Chương 86: Thiên Hủy hàn thủy
87
Chương 87: Không tên
88
Chương 88: Thượng cổ Khôi lỗi thuật. Quyển 7: Foc - Dòng chảy hải lưu
89
Chương 89: Lão đại dã vọng
90
Chương 90: Say nắng
91
Chương 91: Câu lạc bộ Phấn nộn hồng lâu
92
Chương 92: Mới quen Trung cấp Ấn kĩ
93
Chương 93: Cô động bí quyết
94
Chương 94: Cô gái không tồn tại?
95
Chương 95: Cơ hội
96
Chương 96: Leo tháp
97
Chương 97: Hương Lam tinh nghịch
98
Chương 98: Tức giận
99
Chương 99: “Mời rượu”
100
Chương 99-2: Không tên