Chương 77: 77: Thần Linh Thú Cổ Tâm Tương

Từ lúc "tỉnh" lại đến bây giờ chưa được bao lâu, Ly Tương không biết mình đang ở trong tình cảnh nào nên khi thần thức vụt ra, hắn nhân đó lẩn đi theo bản năng.
Thần thức nhiều năm ở cùng cây Túc Xá nên lẫn vào đấy cũng khá an tâm, chỉ cần người tới tu vi không cao hơn hoặc không có ý tra xét thì sẽ an toàn.

Ly Tương vừa nấp vào tán cây, hắn có chút khó tin nhìn thể xác mình nằm đó nhưng rất nhanh, người tới đã tới.
Ly Tương nhìn thấy vậy thì có hơi bất ngờ.
Người tới vậy mà lại là tiên sứ, nhưng cũng chỉ có mình y đi vào, những người khác hẳn là tu vi không đủ
"Không ngờ đuổi tới nhanh thật, mình còn nghĩ có kẻ khác nữa cơ." Ly Tương nghĩ, sau đó hắn nhìn lại tình cảnh của thể xác mình đang nằm vắt vẻo trên ấy, hắn bất chợt có chút ngại.

"Sư huynh!" Tiên sứ bất chợt kêu hoảng.

Y kêu xong thì điểm chân nhảy lên chạc cây hắn đang nằm, đỡ người xuống đất.
"May đấy." Ly Tương nghĩ, "Bằng không lát nữa trở về xác được lại đau lưng đau cổ."
Tiên sứ đó là sư đệ thứ năm của hắn, Ương Túc Y.

"Vậy ra nơi đây là vực Phù Quang." Hắn nhủ.

Ba năm trước, lần ở Yêu Châu soi gương hồ ly hắn đã thấy gương mặt quen thuộc ấy.

Khi đó hắn đã nghĩ cảnh tượng đó mình còn chưa từng gặp, hắn có chút không dám tin và kinh sợ.

Bây giờ khi chính mình thấy y, thấy những người hình thù kỳ dị tự xưng mang họ Nhất Tâm hắn mới khẳng định được, cũng có hơi an tâm.

Chỉ là hắn không nghĩ gặp lại nhau trong cảnh thân làm sư huynh mà thi thể nằm vắt vẻo giữa cành.

Vực Phù Quang, nơi cả tộc Nhất Tâm bị lưu đày, nơi tu sĩ Tứ Địa vứt bỏ kẻ họ không mong muốn thấy nữa, nơi Ngũ sư đệ hắn bị đuổi đến sau khi làm ra chuyện kinh hãi thế tục.

Tính ra thì sư đệ hắn đứa nào cũng chuyên làm chuyện kinh hãi thế tục, toàn chuyện tu sĩ đương thời không ai dám nghĩ đến chứ đừng nói là làm.
"Tại sao huynh lại ở đây?" Ương Túc Y đặt Ly Tương ngồi tựa vào mình, ngạc nhiên hỏi.
Ly Tương rì rầm: Huynh cũng muốn biết lắm đấy.
Không nghe người đáp lại, Ương Túc Y vội đưa linh khí vào kinh mạch thể xác nhưng rất nhanh, y đã nhận ra ngoài linh khí tự nhiên quanh đây thì kinh mạch Ly Tương quạnh quẽ như chốn không người.
Trước sự kinh ngạc của Ly Tương, Ương Túc Y lại đưa một tia thần thức vào nhìn.
Khỏi xem, "huynh" đang ở đây nè.

Ly Tương lại nghĩ.

Thật ra nếu dùng thần thức xuất hiện, Ly Tương vẫn có thể "nói chuyện" với sư đệ mình, nhưng bây giờ bản thân hắn còn chẳng rõ đầu cua tai nheo gì, lại thêm người trước mặt là Ương Túc Y, hắn không dám tay bắt mặt mừng mà nhảy ra chào hỏi.

Ương Túc Y hoang mang nhìn thân xác Ly Tương.

Y xốc áo choàng xuống, để lộ khuôn mặt thảng thốt.

Ly Tương không dám xác nhận là thật hay diễn.

"Thần thức… thần thức của sư huynh ở đâu? Sư huynh đến đây bao lâu rồi?" Ương Túc Y hỏi.

Dĩ nhiên, không ai đáp lời hắn.
Sở dĩ Ương Túc Y không nghĩ Ly Tương đã chết vì ở vực Phù Quang này, chuyện quái quỷ gì cũng có thể xảy ra, hơn nữa thi trạng cũng không có vẻ gì là của người chết nhưng thần thức người không có ở đây, hoàn toàn chẳng tìm thấy chút vết tích nào liên hệ với thân thể.

Ương Túc Y bất lực nhìn thân thể Ly Tương, y thầm nghĩ: "Ai? Là ai hại huynh?" Hai mắt Ương Túc Y đỏ lên, "Là ai lén lút đưa sư huynh vào đây? Huynh chỉ vừa Trúc Cơ… Ai đã bắt giữ thần thức."
Chẳng lẽ là "thần"?
Dĩ nhiên Ly Tương không nghe được lời trong lòng sư đệ mình, chỉ thấy vẻ mặt y từ mừng rỡ đến kinh hãi rồi căm giận.

Sở dĩ Ương Túc Y cho là có ai đó hãm hại sư huynh mình vì khi tu sĩ bị phán quyết lưu đày đến đây, những người ở đây đều sẽ nhận được "tín hiệu" khi cổng vào bị mở ra.

Mà sự tồn tại của Ly Tương hẳn nhiên nằm ngoài sự cảm nhận của y vì tính ra, y là cư dân mới nhất ở nơi này.

Thêm nữa không có thần thức ở đây càng thêm chứng minh có người cướp đoạt thần thức, thậm chí là cầm tù bởi vì thần thức một khi không ở trong linh đài quá lâu sẽ dần đánh mất chốn về, đánh mất chính mình, mà linh đài của Ly Tương lại là cảnh lâu ngày nhà vắng chủ.
Không ai tùy tiện bỏ "nhà" đi lâu đến vậy.
"Huynh chỉ là tu sĩ Trúc Cơ…" Ương Túc Y thì thầm.
Nghe đến đây, Ly Tương bỗng nhận ra điều kỳ lạ hắn vẫn băn khoăn từ lúc thoát xác.

Thân thể của hắn quả thật thuộc về tu vi Trúc Cơ nhưng thần thức thì, Ly Tương không nhận sai.
Dù thời gian hắn ngu ngu ngơ ngơ hơi lâu nhưng hắn hoàn toàn đủ tỉnh táo trong vấn đề nhận định thần thức mình đã thuộc về tu sĩ kết được đan.

Tu sĩ độ kiếp đều là thần thức và thể xác cùng nhau chịu khảo nghiệm, có nhà nào thần thức "thi" đỗ mà thân xác lại "trượt" kia chứ?
Ly Tương dở khóc dở cười.

Lẽ nào do năm ấy chưa chịu đủ bảy đạo lôi kiếp đã bị Vô Căn Mộc lôi vào đây nên mới như vậy? Nhưng thần thức hắn cũng bị đánh nát, tính là độ kiếp thành công sao?
Thiên quy khảo nghiệm tu sĩ ngàn vạn năm nay có bao giờ gặp trường hợp như hắn chưa nhỉ?
"Ai?"
Ly Tương đang miên man suy nghĩ thì Ương Túc Y bỗng quát lên, hắn khẽ "chậc" một tiếng rồi thu mình lại.

Chuyện vượt kiếp trước sau này hắn sẽ từ từ nghĩ lại.

Từ lúc vào đây, Ương Túc Y lúc có lúc không cảm nhận được có ai đó đang quan sát mình.

Nhưng một là ở đây, linh khí từ cây Túc Xá quá nồng, y không tiện đưa thần thức ra quét.

Làm gì có ai tùy tiện thò linh thức ở nơi linh khí nồng đậm quá mức kia chứ nếu không y đã không tự mình vào, hơn nữa cũng vì linh khí không ngừng phả ra từ các tán cây Túc Xá nên khó mà cảm nhận được nếu dựa vào linh cảm.

Hai là y bị cảm xúc chi phối nên hoàn toàn không kiểm tra xung quanh mình.

Lúc nãy tâm tình của Ly Tương không quá ổn định nên mới lộ dấu vết rõ.
"Có phải là sư huynh không?" Ương Túc Y nghĩ thầm.
Sau đó lại tự mình bác bỏ suy nghĩ hoang đường đó.
Y đuổi theo vị "thần" đi nhờ đường kia đến đây, bất chợt gặp sư huynh mình, không thể không khỏi liên tưởng đến, thế nhưng vị "thần" kia rõ ràng là thần thức của kẻ kết đan nhiều năm, được tôi luyện mạnh mẽ, không đến trăm năm không thể linh hoạt, hàm súc đến vậy giữa vùng Phù Quang quỷ quái này, có thể nói cùng là tu sĩ kết đan nhưng thần thức đó tu vi, cảnh giới còn cao hơn y, tu sĩ kết đan từ trước khi đến đây một bậc mà thân thể Ly Tương lại chỉ mới đến tu vi Trúc Cơ.

Hết thảy đã đập tan nỗi băn khoăn về mối liên hệ giữa "thần" và sư huynh mình.
Giờ đây cảm giác được thần thức mạnh mẽ mà cô đọng kia ở gần, y không khỏi khẩn trương.

Sự xuất hiện của tu sĩ kết đan đó quá mức bất ngờ.

Y không thể nghĩ ra ở nơi đây có tu sĩ nào tu vi mạnh đến vậy mà mình không biết, trừ khi có kẻ ngủ đông từ trước khi y bị đày đến nơi đây.

Cho nên "thần" đó càng không thể là sư huynh y.

Ly Tương cũng tự biết mình sơ sẩy, hắn vội thu lại cảm xúc, vừa nhìn Ương Túc Y vừa nghĩ xem có nên quay lại thi thể mình hoặc ít ra cũng đưa thần thức tới để nói chuyện hay không thì đột nhiên Ương Túc Y vội vã đứng lên.
Y ôm Ly Tương vào người rồi nhảy lên chạc cây như cũ, đặt Ly Tương an ổn nằm đấy rồi dựng một kết giới ẩn thân, sau đó y nhảy khỏi cây, nhanh chóng chạy đi.
Mặc dù Ly Tương cóc hiểu gì nhưng hắn vẫn chia một tia thần thức bám lên sợi dây lụa, là sợi dây buộc tóc đệ tử đỉnh Túc Phong bên hông Ương Túc Y, theo y ra ngoài.

Nhìn Ương Túc Y đi xa rồi biến mất, bấy giờ Ly Tương mới quay lại thân xác mình.

Thần thức của hắn đảo một vòng quanh khắp cơ thể, len lỏi trong kinh mạch sau đấy chạy thẳng đến chỗ linh đài giờ đây như chiếc giỏ rỗng.

Một sợi linh thức nằm như cọng rong trong ao nước vậy, uể oải đong đưa.

Ly Tương: "..."
Sợi linh thức đó hẳn là nơi bị lôi kiếp cắt đứt, chia rẽ thần thức và người anh em cơ thể này.

Sự bi thương đến buồn cười ào ào dâng lên, hắn muốn vỗ vai ai đó để bày tỏ, nhưng ở đây chỉ có mỗi thần thức và thể xác này.

Ly Tương thoát ra khỏi linh đài, hắn cẩn thận bước ra tránh cho bị thoát xác như ban nãy.

Con thú kỳ lạ cũng đã nhảy ra chỗ nấp đến bên cạnh săm soi đòi hắn chú ý.
Thật ra khi thần thức hắn không ở đây, linh khí từ cây Túc Xá vẫn không ngừng đổ vào kinh mạch của thân thể Trúc Cơ này.

Kinh mạch hắn không hề bị khô héo do nơi đây linh khí sung túc, tẩm bổ thường xuyên, thậm chí còn có phần thừa thải bởi vì linh khí chỉ có vào mà không có ra, không chuyển hóa hay thúc đẩy tu vi hắn thêm.

Nếu quả thật hắn nằm đây hơn hai mươi năm thì chắc cũng có những lúc linh khí dư dả không kịp thoát ra ngoài, cơ thể hắn phải nát bươm nếu không có ai thay hắn điều tức rồi mới đúng.
Ly Tương như có như không nhìn con sóc kỳ quặc này, hắn đưa tay vuốt ve nó, thì thầm một đoạn trong một quyển sách cũ mình từng xem: "...!Đầu có hai sừng, thân lông trắng muốt bóng mượt, ưa sống nơi linh khí dày đặc, thân hình to lớn."
Đó là đoạn tả về thú Tâm Tương mà cả đỉnh Túc Phong ai ai cũng biết.

Con sóc có sừng trước mắt trùng khớp đến chín phần với đoạn miêu tả đó, chỉ có kích cỡ là không khớp.
Mà không, cái chỗ không khớp đó gần như đánh bay hết tất cả những chỗ khớp khác.

"Sao bé thế này?" Ly Tương sầu muộn chọc vào đầu con sóc nhỏ.

Sóc ta không biết mình bị nhân loại chê là không đủ uy vũ, còn chưa thỏa mãn nằm lật bụng lên như ý bảo người kia mau xoa bụng cho mình, kêu "chít, chít" nom thật ngu xuẩn.
"...!Là loại thú có linh tính ngang với linh cảm thượng đẳng…"
Sau đó sóc sừng la au áu vì bộ sừng cọ vào vạt áo Ly Tương, nó giũ ra còn kéo bục vải trên vạt áo hắn.
Ly Tương: "..."
Ly Tương bật cười vui vẻ.
"Mặc kệ, tao cứ gọi mày là Tâm Tương.".

Chapter
1 Chương 1: 1: Ấu Thơ Nhận Lời Mời Mọc
2 Chương 2: 2: Ấu Thơ Sư Huynh Sai Rồi
3 Chương 3: 3: Ấu Thơ Hành Lễ Sư Đồ
4 Chương 4: 4: Ấu Thơ Lần Đầu Ra Mắt
5 Chương 5: 5: Ấu Thơ Lệnh Bài Đệ Tử
6 Chương 6: 6: Ấu Thơ Có Rồi Lại Mất
7 Chương 7: 7: Ấu Thơ Thập Nhất Biết Cả
8 Chương 8: 8: Ấu Thơ Không Nhớ Đòn Đau
9 Chương 9: 9: Ấu Thơ Đệ Đi Theo Huynh
10 Chương 10: 10: Ấu Thơ Ba Năm Vụn Vặt
11 Chương 11: 11: Ấu Thơ Dự Cảm Không Lành
12 Chương 12: 12: Ấu Thơ Chó Đá Cứu Nguy
13 Chương 13: 13: Ấu Thơ Sư Huynh Bế Quan
14 Chương 14: 14: Ấu Thơ Kiều Nhị Trác Việt
15 Chương 15: 15: Ấu Thơ Việc Ngoài Ý Muốn
16 Chương 16: 16: Ấu Thơ Sư Huynh Phá Quan
17 Chương 17: 17: Ấu Thơ Gặp Lại Bùi Nhiên
18 Chương 18: 18: Ấu Thơ Nuôi Dạy Trẻ Nhỏ
19 Chương 19: 19: Ấu Thơ Một Chút Chuyện Xưa
20 Chương 20: 20: Ấu Thơ Tề Tựu Về Đây
21 Chương 21: 21: Ấu Thơ Lớp Da Hồ Yêu
22 Chương 22: 22: Ấu Thơ Khéo Léo Từ Chối
23 Chương 23: 23: Ấu Thơ Đại Hội Thúy Vi
24 Chương 24: 24: Ấu Thơ Xin Lệnh Cấm Linh
25 Chương 25: 25: Ấu Thơ Giao Thủ Trên Không
26 Chương 26: 26: Ấu Thơ Ba Luồng Linh Lực
27 Chương 27: 27: Ấu Thơ Lời Của Con Trẻ
28 Chương 28: 28: Ấu Thơ Vây Bắt Trong Đêm
29 Chương 29: 29: Ấu Thơ Truyền Thừa Dẫn Linh
30 Chương 30: 30: Ấu Thơ Không Thể Truyền Đạt
31 Chương 31: 31: Ấu Thơ Có Nụ Hoa Đào
32 Chương 32: 32: Phồn Hoa Dưới Tán Cây Hòe
33 Chương 33: 33: Phồn Hoa Đóa Hoa Hoài Phong
34 Chương 34: 34: Phồn Hoa Những Chuyện Duyên Phận
35 Chương 35: 35: Phồn Hoa Đánh Vỡ Bệ Đá
36 Chương 36: 36: Phồn Hoa Cứ Đi Theo Huynh
37 Chương 37: 37: Phồn Hoa Trong Suốt Hành Trình
38 Chương 38: 38: Phồn Hoa Vi Phạm Giới Quy
39 Chương 39: 39: Phồn Hoa Gặp Lại Nhan Nhi
40 Chương 40: 40: Phồn Hoa Rời Khỏi Nam Hoa
41 Chương 41: 41: Phồn Hoa Kỳ Dị Phô Trương
42 Chương 42: 42: Phồn Hoa Bước Vào Yêu Châu
43 Chương 43: 43: Phồn Hoa Nhà Giàu Mới Phất
44 Chương 44: 44: Phồn Hoa Gian Hàng Đồng Giá
45 Chương 45: 45: Phồn Hoa Ba Mảnh Gương Vỡ
46 Chương 46: 46: Phồn Hoa Hai Mảnh Gương Vỡ
47 Chương 47: 47: Phồn Hoa Năm Trăm Ngọc Thạch
48 Chương 48: 48: Phồn Hoa Phong Kín Núi Sâu
49 Chương 49: 49: Phồn Hoa Tu Sĩ Trúc Cơ
50 Chương 50: 50: Phồn Hoa Khác Gì Đã Chết
51 Chương 51: 51: Phồn Hoa Cá Chịu Vạ Lây
52 Chương 52: 52: Phồn Hoa Thực Lực Tuyệt Đối
53 Chương 53: 53: Phồn Hoa Thay Đổi Đột Xuất
54 Chương 54: 54: Phồn Hoa Rắc Rối Tìm Đến
55 Chương 55: 55: Phồn Hoa Băng Hỏa Thanh Hoằng
56 Chương 56: 56: Phồn Hoa Mắt Mù Tai Điếc
57 Chương 57: 57: Phồn Hoa Tu Sĩ Phàm Nhân
58 Chương 58: 58: Phồn Hoa Những Người Dẫn Linh
59 Chương 59: 59: Phồn Hoa Một Lời Hứa Trước
60 Chương 60: 60: Phồn Hoa Nghi Ngờ Chất Chồng
61 Chương 61: 61: Phồn Hoa Lo Chuyện Bao Đồng
62 Chương 62: 62: Phồn Hoa Không Gánh Vác Nổi
63 Chương 63: 63: Phồn Hoa Nhục Thể Phàm Thai
64 Chương 64: 64: Phồn Hoa Tu Sĩ Kết Đan
65 Chương 65: 65: Phồn Hoa Đưa Đệ Ấy Đi!
66 Chương 66: 66: Phồn Hoa Hắn Đã Chết Rồi
67 Chương 67: 67: Phồn Hoa Chuyện Trò Phút Chốc
68 Chương 68: 68: Phồn Hoa Đưa Đệ Ấy Đi
69 Chương 69: 69: Phồn Hoa Kinh Thế Hãi Tục
70 Chương 70: 70: Thần Linh Mấy Mùa Xuân Thu
71 Chương 71: 71: Thần Linh Nàng Là A Hoa
72 Chương 72: 72: Thần Linh Vị Thần Duy Nhất
73 Chương 73: 73: Thần Linh Bên Ngoài Tán Cây
74 Chương 74: 74: Thần Linh Cô Đơn Ngu Xuẩn
75 Chương 75: 75: Thần Linh Một Thoáng Lướt Qua
76 Chương 76: 76: Thần Linh Nam Nhạn Họ Mục
77 Chương 77: 77: Thần Linh Thú Cổ Tâm Tương
78 Chương 78: 78: Thần Linh Tiền Bối Tên Gì
79 Chương 79: 79: Thần Linh Nghi Nghi Ngờ Ngờ
80 Chương 80: 80: Thần Linh Hợp Mưu Giao Dịch
81 Chương 81: 81: Thần Linh Bốn Mùa Luân Chuyển
82 Chương 82: 82: Thần Linh Đông Phông Thôi Tiết
83 Chương 83: 83: Thần Linh Vị Thánh Thứ Tư
84 Chương 84: 84: Thần Linh Tội Ác Tày Trời
85 Chương 85: 85: Thần Linh Bí Cảnh Cách Vách
86 Chương 86: 86: Thần Linh Tám Mươi Năm Qua
87 Chương 87: 87: Thần Linh Như Loài Thủy Quái
88 Chương 88: 88: Thần Linh Linh Đài Trống Rỗng
89 Chương 89: 89: Thần Linh Ác Mộng Hằng Đêm
90 Chương 90: 90: Thần Linh Có Mới Nới Cũ
91 Chương 91: 91: Thần Linh Đều Không Cam Lòng
92 Chương 92: 92: Thần Linh Đắc Đạo Phi Thăng
93 Chương 93: 93: Thần Linh Tượng Thần Ly Tương
94 Chương 94: 94: Thần Linh Lôi Kiếp Sắc Tím
95 Chương 95: 95: Thần Linh Thêm Một Thánh Nhân
96 Chương 96: 96: Thần Linh Mây Kiếp Phù Quang
97 Chương 97: 97: Thần Linh Hai Vị Thánh Nhân
98 Chương 98: 98: Bất Tuần Sắp Về Đến Nhà
99 Chương 99: 99: Bất Tuần Huynh Đã Trở Về
Chapter

Updated 99 Episodes

1
Chương 1: 1: Ấu Thơ Nhận Lời Mời Mọc
2
Chương 2: 2: Ấu Thơ Sư Huynh Sai Rồi
3
Chương 3: 3: Ấu Thơ Hành Lễ Sư Đồ
4
Chương 4: 4: Ấu Thơ Lần Đầu Ra Mắt
5
Chương 5: 5: Ấu Thơ Lệnh Bài Đệ Tử
6
Chương 6: 6: Ấu Thơ Có Rồi Lại Mất
7
Chương 7: 7: Ấu Thơ Thập Nhất Biết Cả
8
Chương 8: 8: Ấu Thơ Không Nhớ Đòn Đau
9
Chương 9: 9: Ấu Thơ Đệ Đi Theo Huynh
10
Chương 10: 10: Ấu Thơ Ba Năm Vụn Vặt
11
Chương 11: 11: Ấu Thơ Dự Cảm Không Lành
12
Chương 12: 12: Ấu Thơ Chó Đá Cứu Nguy
13
Chương 13: 13: Ấu Thơ Sư Huynh Bế Quan
14
Chương 14: 14: Ấu Thơ Kiều Nhị Trác Việt
15
Chương 15: 15: Ấu Thơ Việc Ngoài Ý Muốn
16
Chương 16: 16: Ấu Thơ Sư Huynh Phá Quan
17
Chương 17: 17: Ấu Thơ Gặp Lại Bùi Nhiên
18
Chương 18: 18: Ấu Thơ Nuôi Dạy Trẻ Nhỏ
19
Chương 19: 19: Ấu Thơ Một Chút Chuyện Xưa
20
Chương 20: 20: Ấu Thơ Tề Tựu Về Đây
21
Chương 21: 21: Ấu Thơ Lớp Da Hồ Yêu
22
Chương 22: 22: Ấu Thơ Khéo Léo Từ Chối
23
Chương 23: 23: Ấu Thơ Đại Hội Thúy Vi
24
Chương 24: 24: Ấu Thơ Xin Lệnh Cấm Linh
25
Chương 25: 25: Ấu Thơ Giao Thủ Trên Không
26
Chương 26: 26: Ấu Thơ Ba Luồng Linh Lực
27
Chương 27: 27: Ấu Thơ Lời Của Con Trẻ
28
Chương 28: 28: Ấu Thơ Vây Bắt Trong Đêm
29
Chương 29: 29: Ấu Thơ Truyền Thừa Dẫn Linh
30
Chương 30: 30: Ấu Thơ Không Thể Truyền Đạt
31
Chương 31: 31: Ấu Thơ Có Nụ Hoa Đào
32
Chương 32: 32: Phồn Hoa Dưới Tán Cây Hòe
33
Chương 33: 33: Phồn Hoa Đóa Hoa Hoài Phong
34
Chương 34: 34: Phồn Hoa Những Chuyện Duyên Phận
35
Chương 35: 35: Phồn Hoa Đánh Vỡ Bệ Đá
36
Chương 36: 36: Phồn Hoa Cứ Đi Theo Huynh
37
Chương 37: 37: Phồn Hoa Trong Suốt Hành Trình
38
Chương 38: 38: Phồn Hoa Vi Phạm Giới Quy
39
Chương 39: 39: Phồn Hoa Gặp Lại Nhan Nhi
40
Chương 40: 40: Phồn Hoa Rời Khỏi Nam Hoa
41
Chương 41: 41: Phồn Hoa Kỳ Dị Phô Trương
42
Chương 42: 42: Phồn Hoa Bước Vào Yêu Châu
43
Chương 43: 43: Phồn Hoa Nhà Giàu Mới Phất
44
Chương 44: 44: Phồn Hoa Gian Hàng Đồng Giá
45
Chương 45: 45: Phồn Hoa Ba Mảnh Gương Vỡ
46
Chương 46: 46: Phồn Hoa Hai Mảnh Gương Vỡ
47
Chương 47: 47: Phồn Hoa Năm Trăm Ngọc Thạch
48
Chương 48: 48: Phồn Hoa Phong Kín Núi Sâu
49
Chương 49: 49: Phồn Hoa Tu Sĩ Trúc Cơ
50
Chương 50: 50: Phồn Hoa Khác Gì Đã Chết
51
Chương 51: 51: Phồn Hoa Cá Chịu Vạ Lây
52
Chương 52: 52: Phồn Hoa Thực Lực Tuyệt Đối
53
Chương 53: 53: Phồn Hoa Thay Đổi Đột Xuất
54
Chương 54: 54: Phồn Hoa Rắc Rối Tìm Đến
55
Chương 55: 55: Phồn Hoa Băng Hỏa Thanh Hoằng
56
Chương 56: 56: Phồn Hoa Mắt Mù Tai Điếc
57
Chương 57: 57: Phồn Hoa Tu Sĩ Phàm Nhân
58
Chương 58: 58: Phồn Hoa Những Người Dẫn Linh
59
Chương 59: 59: Phồn Hoa Một Lời Hứa Trước
60
Chương 60: 60: Phồn Hoa Nghi Ngờ Chất Chồng
61
Chương 61: 61: Phồn Hoa Lo Chuyện Bao Đồng
62
Chương 62: 62: Phồn Hoa Không Gánh Vác Nổi
63
Chương 63: 63: Phồn Hoa Nhục Thể Phàm Thai
64
Chương 64: 64: Phồn Hoa Tu Sĩ Kết Đan
65
Chương 65: 65: Phồn Hoa Đưa Đệ Ấy Đi!
66
Chương 66: 66: Phồn Hoa Hắn Đã Chết Rồi
67
Chương 67: 67: Phồn Hoa Chuyện Trò Phút Chốc
68
Chương 68: 68: Phồn Hoa Đưa Đệ Ấy Đi
69
Chương 69: 69: Phồn Hoa Kinh Thế Hãi Tục
70
Chương 70: 70: Thần Linh Mấy Mùa Xuân Thu
71
Chương 71: 71: Thần Linh Nàng Là A Hoa
72
Chương 72: 72: Thần Linh Vị Thần Duy Nhất
73
Chương 73: 73: Thần Linh Bên Ngoài Tán Cây
74
Chương 74: 74: Thần Linh Cô Đơn Ngu Xuẩn
75
Chương 75: 75: Thần Linh Một Thoáng Lướt Qua
76
Chương 76: 76: Thần Linh Nam Nhạn Họ Mục
77
Chương 77: 77: Thần Linh Thú Cổ Tâm Tương
78
Chương 78: 78: Thần Linh Tiền Bối Tên Gì
79
Chương 79: 79: Thần Linh Nghi Nghi Ngờ Ngờ
80
Chương 80: 80: Thần Linh Hợp Mưu Giao Dịch
81
Chương 81: 81: Thần Linh Bốn Mùa Luân Chuyển
82
Chương 82: 82: Thần Linh Đông Phông Thôi Tiết
83
Chương 83: 83: Thần Linh Vị Thánh Thứ Tư
84
Chương 84: 84: Thần Linh Tội Ác Tày Trời
85
Chương 85: 85: Thần Linh Bí Cảnh Cách Vách
86
Chương 86: 86: Thần Linh Tám Mươi Năm Qua
87
Chương 87: 87: Thần Linh Như Loài Thủy Quái
88
Chương 88: 88: Thần Linh Linh Đài Trống Rỗng
89
Chương 89: 89: Thần Linh Ác Mộng Hằng Đêm
90
Chương 90: 90: Thần Linh Có Mới Nới Cũ
91
Chương 91: 91: Thần Linh Đều Không Cam Lòng
92
Chương 92: 92: Thần Linh Đắc Đạo Phi Thăng
93
Chương 93: 93: Thần Linh Tượng Thần Ly Tương
94
Chương 94: 94: Thần Linh Lôi Kiếp Sắc Tím
95
Chương 95: 95: Thần Linh Thêm Một Thánh Nhân
96
Chương 96: 96: Thần Linh Mây Kiếp Phù Quang
97
Chương 97: 97: Thần Linh Hai Vị Thánh Nhân
98
Chương 98: 98: Bất Tuần Sắp Về Đến Nhà
99
Chương 99: 99: Bất Tuần Huynh Đã Trở Về