Chương 82: 82: Đau Thấu Tâm Can

Tử Kiều hít thở thật sâu, mà lúc này Tô Hàn cũng vòng qua cạnh giường ngồi bên cạnh cô.

Bàn tay Tử Kiều để dưới chăn được anh nắm lấy.

Thấy rốt cuộc Tử Kiều cũng chịu ngẩng đầu nhìn mình, Doãn Nguyệt Nhan mắt đẫm lệ giọng bà run run, bàn chân không ý thức cũng bước đến vài bước..

Bà không biết nói gì hay bắt đầu từ đâu..

- Tiểu Kiều..mẹ không phải không cần con..mẹ không mong mỏi xa vời con có thể lập tức tha thứ cho mẹ, cũng không xin con có thể hiểu được năm đó mẹ đã hết cách.

Nhưng mà mẹ thật sự không muốn tổn thương con, cho dù là một chút..

Còn chuyện hôm qua..mẹ..mẹ mang ơn Ngô gia..Tuổi đời Ngô Uyển còn quá trẻ nếu phải đi tù thì thật là đáng thương.

Cho nên mẹ mới muốn nói giúp con bé...mẹ thật lòng không phải muốn con đau lòng...Xin con hiểu cho mẹ...!
Doãn Nguyệt Nhan thấp giọng nghẹn ngào, chỉ sợ Tử Kiều không hiểu hết ý bà,hận không thể móc trái tim mình ra cho cô xem.

- Trên đời này không có người mẹ nào không thương con mình, mẹ cũng thế, năm đó lúc sinh con ra, mẹ rất vui sướng tự hào, khi đó mẹ nói với chính mình, đây là bảo bối của mẹ, là tâm can mẹ muốn dùng cả đời che chở.

Mẹ thật sự yêu con, mấy năm nay không ở bên cạnh con, lúc nào mẹ cũng nhớ đến con, nghĩ đến con, nghĩ xem con lớn lên sẽ như thế nào, khi không có mẹ bên cạnh con có đau ốm gì không...Sáu năm qua mẹ đều cho người tìm kiếm thông tin về con...nhưng mẹ..mẹ không biết vì lí do gì họ không tìm ra con.

Hằng ấy năm rời xa con, chưa bao giờ mẹ ăn ngon,ngủ yên cả.

Không giây phút nào mẹ không nghĩ đến con..

Tử Kiều mím chặt môi, nước mắt ngày càng rơi nhiều hơn nhưng cô không lên tiếng, rõ ràng luôn miệng nói với bản thân, bắt đầu từ năm mười ba tuổi cô đã không còn mẹ, hà cớ gì bây giờ lại đau lòng như thế..

Bàn tay nhỏ được Tô Hàn nắm chặt dưới chăn ngày càng run rẩy..

Doãn Nguyệt Nhan nhìn Tử Kiều thật sâu, trái tim bà như ai dùng dao đâm vào..

Bà lau nước mắt nhưng thế nào cũng không hết..

- Năm đó con cũng biết mẹ sống với ba con khổ sở đến mức nào mà, ông ấy làm ăn thất bại, mẹ chưa từng oán giận, càng chưa từng nghĩ tới rời khỏi ông ấy, rời khỏi con.

Nhưng mà…ông ấy không chịu đứng lên làm lại cuộc đời, mỗi ngày chỉ biết rượu chè, cờ bạc.Mỗi lần trở về ngày nào không vui vẻ đều hành hạ đánh đập mẹ không ra một con người..mẹ...đành chọn cách bỏ đi..mẹ cũng muốn đưa con theo nhưng ông ấy không cho,lúc đó trong người mẹ cũng không có tiền, mẹ không biết mẹ con chúng ta phải sống ra làm sao.

Cho nên mẹ mới đành bỏ con lại,mẹ nghĩ đợi đến khi mẹ kiếm thật nhiều tiền sẽ quay lại dành quyền nuôi con...Nhưng.....!
Nói đến đây Doãn Nguyệt Nhan không nói được nữa, bà khóc nghẹn đắng.

Tử Kiều nhìn bà, lúc này trên mặt của cô ngoài nước mắt thì không còn biểu hiện gì, cô vẫn nhẹ nhàng như nước chỉ là ánh mắt quá đổi ngây thơ của cô nhưng tràn đầy ủy khuất khiến trái tim Doãn Nguyệt Nhan thắt chặt thở không nổi.

Tử Kiều cười nhạt trong nước mắt.

- Những gì bà nói, tôi đều biết cả, đều hiểu cả nhưng mà có những chuyện này bà biết không?
Tử Kiều cố gắng siết chặt cảm xúc, khi vạch lại vết thương chưa lành thì nỗi đau sẽ nhân hai.

- Bà lo lắng đưa tôi theo cùng bà,tôi sẽ khổ, vậy bà có biết không? Từ khi bà đi rồi Tôi là người thay bà hứng chịu đòn roi, thân thể tôi lúc nào cũng chi chít vết thương lớn nhỏ, cũ chưa lành mới lại đến.Rồi ông ta đưa người đàn bà khác về bắt tôi gọi bằng mẹ, người đàn bà đó đáng sợ như thế nào bà biết không? ngày nào tôi không nghe lời cơm không cho ăn,nước không cho uống.Khi tôi bệnh,tôi sốt,tôi khát khao được bà ôm vào lòng nhưng lúc đó bà ở đâu? Họ đánh mắng, chửi rũa tôi bà ở đâu? Rồi khi tôi bị mất đi ánh sáng trở thành kẻ mù lòa, những con người đó thay nhau muốn bán tôi cho những lão già ở thôn để rảnh nợ thì bà ở đâu.

Tử Kiều nhắm mắt, cố nuốt nước mắt vào trong, run run làn môi tái nhợt.

- Đã nhiều lần tôi muốn tìm đến cái chết để kết thúc cuộc đời mình, bà biết không...?
- Tử Kiều...không cần nói nữa..

Tô Hàn không chịu nổi kéo cả thể run rẩy của cô vào lòng mình.Anh cúi đầu nước mắt cũng lặng lẽ rơi trên vai cô..

Trầm Ngọc sụt sùi không kiềm chế được nước mắt..Bà nhìn qua Doãn Nguyệt Nhan như chết lặng, bà ta ôm măt bật khóc thành tiếng..

- Mẹ xin lỗi..mẹ xin lỗi..mẹ sai rồi..mẹ sai rồi..

Trầm Ngọc thở dài đi đỡ lấy bà ta
- Hãy cho con bé thêm thời gian..

Trầm Ngọc cầm lấy túi xách kéo lấy tay Doãn Nguyệt Nhan ra khỏi cửa cùng mình.

Doãn Nguyệt Nhan đi rồi, chẳng nói được một lời, giống như đã không còn linh hồn mặc kệ Trầm Ngọc lôi kéo bà ra làm sao.

Trong phòng bệnh lúc này mới truyền đến tiếng khóc nức nở, kiềm nén, bi thương, tuyệt vọng rồi vụn vỡ thành từng mãnh..Tô Hàn cũng cảm thấy trái tim mình tan nát theo rồi.

Trước đó qua điều tra anh cũng biết cuộc sống Tử Kiều ngày trước bi kịch ra sao.Nhưng anh chưa bao giờ tưởng tượng cô đã từng có lúc tuyệt vọng đến mức muốn chọn lấy cái chết.Chỉ khi con người ta thống khổ đến mức không còn một thứ gì bấu víu hi vọng mới chọn lấy cái chết để được giải thoát.

Nghĩ đến thôi Tô Hàn đau đến ngạt thở, anh hôn lên vai cô từng chút một, khẽ gọi tên cô.

- Tử Kiều..

Tử Kiều nằm trong lòng Tô Hàn nấc lên từng tiếng.

- Em..rõ ràng rất hận bà ta...em không muốn tha thứ cho bà ta...nhưng....sao nơi này đau lắm...!
Bàn tay cô ôm lấy ngực trái,hít thở không thông.

Tiếng khóc của Tử Kiều như thể cắt đứt thần kinh của Tô Hàn.

Anh muốn cùng cô đau đớn, chỉ có thế anh mới hiểu được một phần vạn của nỗi đau xót mà cô từng phải chịu đựng.Tử Kiều bắt đầu khóc to, khóc ra nỗi đau xót của cô, khóc ra sự thương tiếc của Tô Hàn.Tô Hàn ôm chặt cô vào lòng, anh nhắm mắt lại, lắng nghe tiếng khóc của Tử Kiều thống khổ,bất lực.

Anh vỗ nhẹ từng cái một sau lưng cô, không có ngôn ngữ gì cả, anh dùng nhiệt độ cơ thể của mình nói với cô rằng, có anh ở đây rồi.

Căn phòng dần rồi cũng chìm vào yên lặng, chỉ còn tiếng hít thở nhẹ nhàng của cả hai.Tô Hàn vẫn ôm lấy Tử Kiều, một người đau lòng,một người cần được vỗ về.

Không gian như chìm vào quên lãng, chỉ còn lại cái ôm nồng nàn, vòng tay mạnh mẽ, hai trái tim đập cùng một nhịp.

????????????⬅️⬅️⬅️.

Chapter
1 Chương 1: Chương 1
2 Chương 2: Chương 2
3 Chương 3: Chương 3
4 Chương 4: Chương 4
5 Chương 5: Chương 5
6 Chương 6: Chương 6
7 Chương 7: Chương 7
8 Chương 8: Chương 8
9 Chương 9: Chương 9
10 Chương 10: Chương 10
11 Chương 11: Chương 11
12 Chương 12: Chương 12
13 Chương 13: Chương 13
14 Chương 14: Chương 14
15 Chương 15: Chương 15
16 Chương 16: Chương 16
17 Chương 17: Chương 17
18 Chương 18: Chương 18
19 Chương 19: Chương 19
20 Chương 20: Chương 20
21 Chương 21: Chương 21
22 Chương 22: Chương 22
23 Chương 23: Chương 23
24 Chương 24: Chương 24
25 Chương 25: Chương 25
26 Chương 26: Chương 26
27 Chương 27: Chương 27
28 Chương 28: Chương 28
29 Chương 29: Chương 29
30 Chương 30: Chương 30
31 Chương 31: Chương 31
32 Chương 32: Chương 32
33 Chương 33: Chương 33
34 Chương 34: Chương 34
35 Chương 35: Chương 35
36 Chương 36: Chương 36
37 Chương 37: Chương 37
38 Chương 38: Chương 38
39 Chương 39: Chương 39
40 Chương 40: Chương 40
41 Chương 41: Chương 41
42 Chương 42: Chương 42
43 Chương 43: Chương 43
44 Chương 44: Chương 44
45 Chương 45: Chương 45
46 Chương 46: Chương 46
47 Chương 47: Chương 47
48 Chương 48: Chương 48
49 Chương 49: Chương 49
50 Chương 50: Chương 50
51 Chương 51: Chương 51
52 Chương 52: Chương 52
53 Chương 53: 53: Lo Lắng Bất An
54 Chương 54: 54: Em Mới Không Ngốc Như Vậy
55 Chương 55: 55: Ba Phải Giúp Con
56 Chương 56: 56: Nhận Được Cuộc Gọi
57 Chương 57: 57: Đúng Là Con Gái Của Bà
58 Chương 58: 58: Tin Tức Chấn Động
59 Chương 59: 59: Anh Bị Bệnh Thật Rồi
60 Chương 60: 60: Ngọt Ngào Giữa Màn Đêm
61 Chương 61: 61: Em Là Của Anh
62 Chương 62: 62: Đến Tô Gia
63 Chương 63: 63: Cô Gái Nhỏ Ra Mắt
64 Chương 64: 64: Nên Đổi Cách Xưng Hô
65 Chương 65: 65: Nỗi Niềm Của Tô Hàn
66 Chương 66: 66: Đau Lòng Thay Cô Gái Nhỏ
67 Chương 67: 67: Hạnh Phúc Nhấn Chìm
68 Chương 68: 68: Đụng Mặt Nhau Tại Trung Tâm Thương Mại
69 Chương 69: 69: Vị Khách Không Mời
70 Chương 70: 70: Lời Cảnh Cáo Từ Tô Hàn
71 Chương 71: 71: Lần Đầu Bị Mắng
72 Chương 72: 72: Lời Đề Nghị Bất Ngờ
73 Chương 73: 73: Ấm Áp
74 Chương 74: 74: Ký Kết Hợp Đồng
75 Chương 75: 75: Người Đến Không Mời
76 Chương 76: 76: Cấp Cứu
77 Chương 77: 77: Gọi Cảnh Sát
78 Chương 78: 78: Cầu Xin
79 Chương 79: 79: Thất Vọng
80 Chương 80: 80: Dì Đến Đây Nữa Làm Gì
81 Chương 81: 81: Tô Hàn Nổi Giận
82 Chương 82: 82: Đau Thấu Tâm Can
83 Chương 83: 83: Cửa Phòng Hé Mở
84 Chương 84: 84: Chúng Ta Dừng Lại Đi
85 Chương 85: 85: Xuất Viện
86 Chương 86: 86: Tin Tức
87 Chương 87: 87: Cầu Xin Tha Thứ
88 Chương 88: 88: Trở Về Thành Phố A
89 Chương 89: 89: Sofa
90 Chương 90: 90: Đời Người Chỉ Cần Hai Thứ
91 Chương 91: 91: Lỡ Miệng Gây Họa
92 Chương 92: 92: Trầm Ngọc Nổi Giận
93 Chương 93: 93: Ngày Đầu
94 Chương 94: 94: Thấu Rõ Lòng Nhau
95 Chương 95: 95: Người Đến
96 Chương 96: 96: Tham Lam Vô Đối
97 Chương 97: 97: Kí Cam Kết
98 Chương 98: 98: Lập Mưu
99 Chương 99: 99: Nguy Hiểm
100 Chương 100: 100: Sợ Hãi Bao Trùm
101 Chương 101: 101: Không Đáng Tha Thứ
102 Chương 102: 102: Cảm Xúc Lẫn Lộn
103 Chương 103: 103: Tự Trách
104 Chương 104: 104: Tin Vui
105 Chương 105: 105: Hàn Gắn Tình Cảm
106 Chương 106: 106: Người Mua Lại Nk
107 Chương 107: 107: Thử Váy Cưới
108 Chương 108: 108: Hôn Lễ
109 Chương 109: 109: Gặp Lại
110 Chương 110: 110: Đi Xem Phim
111 Chương 111: 111: Viên Mãn End
Chapter

Updated 111 Episodes

1
Chương 1: Chương 1
2
Chương 2: Chương 2
3
Chương 3: Chương 3
4
Chương 4: Chương 4
5
Chương 5: Chương 5
6
Chương 6: Chương 6
7
Chương 7: Chương 7
8
Chương 8: Chương 8
9
Chương 9: Chương 9
10
Chương 10: Chương 10
11
Chương 11: Chương 11
12
Chương 12: Chương 12
13
Chương 13: Chương 13
14
Chương 14: Chương 14
15
Chương 15: Chương 15
16
Chương 16: Chương 16
17
Chương 17: Chương 17
18
Chương 18: Chương 18
19
Chương 19: Chương 19
20
Chương 20: Chương 20
21
Chương 21: Chương 21
22
Chương 22: Chương 22
23
Chương 23: Chương 23
24
Chương 24: Chương 24
25
Chương 25: Chương 25
26
Chương 26: Chương 26
27
Chương 27: Chương 27
28
Chương 28: Chương 28
29
Chương 29: Chương 29
30
Chương 30: Chương 30
31
Chương 31: Chương 31
32
Chương 32: Chương 32
33
Chương 33: Chương 33
34
Chương 34: Chương 34
35
Chương 35: Chương 35
36
Chương 36: Chương 36
37
Chương 37: Chương 37
38
Chương 38: Chương 38
39
Chương 39: Chương 39
40
Chương 40: Chương 40
41
Chương 41: Chương 41
42
Chương 42: Chương 42
43
Chương 43: Chương 43
44
Chương 44: Chương 44
45
Chương 45: Chương 45
46
Chương 46: Chương 46
47
Chương 47: Chương 47
48
Chương 48: Chương 48
49
Chương 49: Chương 49
50
Chương 50: Chương 50
51
Chương 51: Chương 51
52
Chương 52: Chương 52
53
Chương 53: 53: Lo Lắng Bất An
54
Chương 54: 54: Em Mới Không Ngốc Như Vậy
55
Chương 55: 55: Ba Phải Giúp Con
56
Chương 56: 56: Nhận Được Cuộc Gọi
57
Chương 57: 57: Đúng Là Con Gái Của Bà
58
Chương 58: 58: Tin Tức Chấn Động
59
Chương 59: 59: Anh Bị Bệnh Thật Rồi
60
Chương 60: 60: Ngọt Ngào Giữa Màn Đêm
61
Chương 61: 61: Em Là Của Anh
62
Chương 62: 62: Đến Tô Gia
63
Chương 63: 63: Cô Gái Nhỏ Ra Mắt
64
Chương 64: 64: Nên Đổi Cách Xưng Hô
65
Chương 65: 65: Nỗi Niềm Của Tô Hàn
66
Chương 66: 66: Đau Lòng Thay Cô Gái Nhỏ
67
Chương 67: 67: Hạnh Phúc Nhấn Chìm
68
Chương 68: 68: Đụng Mặt Nhau Tại Trung Tâm Thương Mại
69
Chương 69: 69: Vị Khách Không Mời
70
Chương 70: 70: Lời Cảnh Cáo Từ Tô Hàn
71
Chương 71: 71: Lần Đầu Bị Mắng
72
Chương 72: 72: Lời Đề Nghị Bất Ngờ
73
Chương 73: 73: Ấm Áp
74
Chương 74: 74: Ký Kết Hợp Đồng
75
Chương 75: 75: Người Đến Không Mời
76
Chương 76: 76: Cấp Cứu
77
Chương 77: 77: Gọi Cảnh Sát
78
Chương 78: 78: Cầu Xin
79
Chương 79: 79: Thất Vọng
80
Chương 80: 80: Dì Đến Đây Nữa Làm Gì
81
Chương 81: 81: Tô Hàn Nổi Giận
82
Chương 82: 82: Đau Thấu Tâm Can
83
Chương 83: 83: Cửa Phòng Hé Mở
84
Chương 84: 84: Chúng Ta Dừng Lại Đi
85
Chương 85: 85: Xuất Viện
86
Chương 86: 86: Tin Tức
87
Chương 87: 87: Cầu Xin Tha Thứ
88
Chương 88: 88: Trở Về Thành Phố A
89
Chương 89: 89: Sofa
90
Chương 90: 90: Đời Người Chỉ Cần Hai Thứ
91
Chương 91: 91: Lỡ Miệng Gây Họa
92
Chương 92: 92: Trầm Ngọc Nổi Giận
93
Chương 93: 93: Ngày Đầu
94
Chương 94: 94: Thấu Rõ Lòng Nhau
95
Chương 95: 95: Người Đến
96
Chương 96: 96: Tham Lam Vô Đối
97
Chương 97: 97: Kí Cam Kết
98
Chương 98: 98: Lập Mưu
99
Chương 99: 99: Nguy Hiểm
100
Chương 100: 100: Sợ Hãi Bao Trùm
101
Chương 101: 101: Không Đáng Tha Thứ
102
Chương 102: 102: Cảm Xúc Lẫn Lộn
103
Chương 103: 103: Tự Trách
104
Chương 104: 104: Tin Vui
105
Chương 105: 105: Hàn Gắn Tình Cảm
106
Chương 106: 106: Người Mua Lại Nk
107
Chương 107: 107: Thử Váy Cưới
108
Chương 108: 108: Hôn Lễ
109
Chương 109: 109: Gặp Lại
110
Chương 110: 110: Đi Xem Phim
111
Chương 111: 111: Viên Mãn End