Chương 87: Cường chiêu đối cường chiêu

Chỉ thấy trên đỉnh thác nước giữa không trung, đột nhiên nổi lên một ngọn lửa.

Ngọn nửa này tịnh không bắt mắt, nhàn nhạt, gần như trong suốt, tĩnh tĩnh thiêu đốt. Nhưng mà, nó lại như tiến vào trong dầu, mà không phải trong nước, chỉ thấy một dải hỏa quang, men theo thác nước nhanh chóng lan tràn.

Đầu nguồn thác nước, ngọn lửa u lãnh bập bùng lưỡi lửa trong suốt.

Thất Ngân luyện, nháy mắt bị ngọn lửa u lãnh châm đốt. Mỗi đạo kiếm mang như nước, đều bao bọc trong một đám lửa.

Ly thủy như hoa như lửa, phân lạc mà xuống.

Đạo kiếm thứ nhất mang được hỏa diễm bao bọc, lặng yên rơi vào trong nước.

Phanh!

Một tiếng bạo âm rõ nét! Rồng nước lập tức bị nổi bay một đoạn lớn, hoa nước bắn tung.

Phanh phanh phanh phanh phanh!

Bạo âm dày đặc như pháo trúc tân niên, bất tuyệt bên tai.

Văn Phi sắc mặt đại biến, đây là thủ đoạn gì? Đối phương không phải kiếm quyết hành thủy sao? Sao lại có hỏa? Nhưng lúc này gã cũng không kịp nghĩ, trong nháy mắt, rồng nước to lớn vô cùng, lại bị nổ chỉ còn gần nửa. Uy lực kiếm mang của đối phương đột nhiên bạo trướng, toàn là bởi những ngọn lửa tưởng như trong suốt vô hại kia.

Kềm nén nghi ngại trong lòng, một điểm khinh thị cuối cùng trong lòng gã cũng tan tành mây khói, hắn đã coi Tả Mạc là kình địch bình sinh lớn nhất của gã.

Hơi cắn răng, gã điên cuồng vận chuyển linh lực, quạt Thiên Hà trên tay quét đất một cái, vươn quạt hướng Tả Mạc nhè nhẹ một điểm.

Thiên hà lao!

Một điểm lam quang, thấu quạt mà ra, nhìn như chậm chạp hướng Tả Mạc bay đi.

Tả Mạc tâm đầu đột nhiên sinh ra một cỗ cảm giác nguy hiểm cường liệt, một điểm lam quang này, áp lực cho hắn xa xa vượt quá bất kỳ chiêu trước nào. Hắn không dám chậm, tâm niệm vừa động, ngọn lửa u lãnh trên thác nước trong thiên không lập tức phản ứng, hướng lam quang nhào tới.

Từng đóa lửa nhỏ mịn trong suốt, bên trong lại là từng đạo kiếm ý ôn nhu như nước.

Mắt thấy mưa lửa từ thác nước rơi xuống này sắp chụp phủ lam quang.

Phút chốc, Văn Phi xòe mở quạt Thiên Hà, trong miệng bạo quát: "Mở!"

Điểm lam quang này đột nhiên như một cái lưới lớn, quay đầu hướng Tả Mạc phủ lấy. Tả Mạc tránh không kịp, lập tức nhập trong màn phủ.

Tả Mạc chỉ thấy lam quang trước mắt bạo trướng, trong chớp mắt, sóng nước tràn đầy tầm nhìn, bốn phía mênh mang một mảnh!

Cái trường cảnh này Tả Mạc rất quen thuộc! Hắn từng giữa sông luyện kiếm, tự nhiên quen đến không thể quen hơn. Hiện nay hắn trong một túi nước, ai có thể nghĩ đến, điểm lam quang này hóa ra lại hàm chứa sức nước hồn hậu như thế? Những ngọn lửa trong suốt kia, rơi vào trong nước, bạo âm vẫn bôm bốp không ngừng, nhưng thế nước thái quá hùng hồn, những kiếm mang ly thủy nhỏ mịn trong suốt như lửa này, giống như cách ủng gãi ngứa, ngược lại bạo nổ chính Tả Mạc thành khá nhếch nhác. Bốn phía truyền đến áp lực khủng bố, từng điểm túi nước bị nén ép.

Tả Mạc hít sâu một ngụm khí, trong lòng lẫm nhiên, đây là tuyệt chiêu của đối phương!

Nhưng toàn bộ chiến ý lại cuồng tuôn mà ra, bản thân tuy không thể cùng Vi Thắng sư huynh so sánh, nhưng cũng không phải quả hồng nhũn để cho bọn vớ vẩn này tha hồ nhào nặn.

Tả Mạc không phát giác, từ sau lúc luyện kiếm, hắn bắt đầu từ sợ chiến đấu, nhanh chóng biến thành không sợ chiến đấu, mà dục vọng chiến đấu càng lúc càng mãnh liệt.

Hắn hiện tại là như thế, càng đánh hắn càng là hưng phấn, đến lúc, đặc biệt là nhìn đến tuyệt chiêu của Văn Phi, chiến ý của hắn đã leo cao tới cực điểm!

Đến đi!

Hắn sít sao căng lớn con ngươi, trong lòng lặng lẽ rống giận!

Lạc hỏa như mưa trên thác nước tan biến, Trích Thủy kiếm hóa làm một vệt lưu quang, về đến trong tay Tả Mạc.

Tựa hồ cảm nhận được chiến ý của Tả Mạc, thân của Trích Thủy kiếm thân kiếm khẽ rung một cái, khinh đãng như sóng nước, phát ra tiếng tê nhè nhẹ khiến Tả Mạc càng thêm hưng phấn. Hắn nhắm mắt lại, vuốt nhẹ thân kiếm, giống như vuốt ve tình nhân.

Thiếu sự gượng chống của thác nước, nước bốn phía dồn ép mất đi lực lượng ngăn trở, lập tức cả khối ào đến, túi nước tan tành vụn nhỏ, Tả Mạc bị cuốn vào trong nước.

Văn Phi trên mặt không kìm được lộ ra hỉ sắc! Chỉ cần cuốn vào trong nước, ngươi không phải là thịt cá, mặc ta dao thớt sao?

Trong miệng quát khẽ: "Khởi!"

Chỉ thấy khối nước mang theo Tả Mạc, chậm rãi bay lên thiên không. Khối nước to lớn vô cùng, gần bằng một cái hồ bạc nhỏ.

Tả Mạc giống dã thú trong lồng, vô luận hắn giãy dụa ra sao, cũng không thể giãy thoát. Văn Phi trong lòng đắc ý vô cùng, cái thủy lao này, so thiết lao thép luyện còn kiên cố hơn nhiều.

Đám đệ tử ngoại môn Vô Không kiếm môn người người mặt không nhân sắc, kinh khủng nhìn vào bóng mờ khổng lồ trên không trung. Khối nước càng lên càng cao, mà thaanh ảnh Tả Mạc trong khối nước càng lúc càng mơ hồ, chỉ có thể ẩn ước nhìn thấy.

Chuyện khác không nói, riêng là từ cao như vậy nện thẳng xuống, tuyệt đối phải nội thương!

Trên khuôn mặt quả táo không một tia huyết sắc của Tiểu Quả đột nhiên nổi lên vẻ quyết nhiên, nàng mạnh mẽ từ trong đám người xông ra, hướng Văn Phi xông tới.

"Tiểu muội muội, ngươi muốn làm cái gì?" Một đạo thân ảnh mạn diệu ngăn đường tiểu Quả, Đào Thù Nhi mặt tươi cười ngâm nga nhìn tiểu Quả.

"Ngươi tránh ra!" Tiểu Quả mặt vừa vội vừa giận. Dáng vẻ tức giận của nàng, thật giống con mèo nhỏ nhe răng múa vuốt, ngược lại đáng yêu khôn tả.

"Uy." Minh Đạo vẫn tâm trầm tĩnh lại, thấy tiểu Quả thiên chân rực rỡ, trước mắt lập tức sáng ngời: "Cô bé này không tệ, bé tên là gì?"

"Các ngươi tránh ra!" Tiểu Quả gần như sắp khóc.

Ánh mắt Văn Phi lộ ra mấy tia hung độc, nhìn vào khối nước trong thiên không, gã đắc ý hừ lạnh: "nếm thử thiên hà lao của ta xem." Nói xong, vươn tay trái ra, hướng khối nước trên trời chộp nhẹ một cái.

Khối nước trên trời biến ảo, trong khối nước, một bàn tay khổng lồ hung hăng chộp về Tả Mạc. Thằng khốn này khiến mình nhếch nhác như thế, Văn Phi cũng không muốn cứ vậy bỏ qua. Lạc thú mèo vờn chuột, là thích thú đến nhường nào!

Đám đệ tử phía dưới không ai không thoát một trận kinh hô, lộ rõ ra thần tình bất nhẫn.

Trên mặt Tiểu Quả nổi lên vẻ tuyệt vọng, nàng biết chính mình không phải đối thủ hai người này, nhưng là...

Trong đôi mắt mọng nước chớp qua một vệt quyết tuyệt hiếm thấy.

Nhưng vào lúc này, trong thủy lao, thân kiếm rủ thấp, nhắm mắt Tả Mạc đột nhiên mở mắt ra.

Không biết tại sao, hắn nghĩ đến ngày chính mình lĩnh ngộ kiếm ý Ly Thủy, mắt nhìn bàn tay nước khổng lồ có vẻ muốn tóm lấy hắn, dư quang khóe mắt liếc thấy hình người ẩn ước phía dưới, hắn có thể tưởng tượng được đối phương lúc này là bao nhiêu đắc ý, bao nhiêu hưng phấn.

Nhưng là, kiếm quyết của ta...

Là Ly Thủy kiếm quyết a!

Tả Mạc trong mắt quang mang bạo trướng, nhãn thần như đột nhiên rút không một chút tình cảm, u lạnh như ngọn lửa trong suốt! Hai tay nắm Trích Thủy kiếm, thân kiếm rủ thấp không chút dự liệu chém ngược lên trên!

Ly thủy phần thiên!

Bàn tay nước khổng lồ một phát phá nát.

Văn Phi phía dưới sắc mặt kịch biến! Làm sao có thể! Trong thủy lao làm sao có thể còn có lực hoàn thủ?

Hắn cắn răng vừa định biến chiêu, nhưng sắc mặt trong sát na bị quét sạch sẽ, hắn hãi nhiên phát hiện, mình hóa ra hoàn toàn mất đi khống chế thủy lao!

Làm sao có thể!

Lúc này những người khác cũng phát giác biến cố trên không, không nhịn đồng thời ngẩng đầu!

Chỉ thấy khối nước trên không khẩn cấp sụp đổ vào trong, thật giống như trong khối nước, có một lỗ thủng sâu không thấy đáy.

Mà khi Tả Mạc lộ ra thân hình, mọi người lúc này không nhịn được hít một ngụm lãnh khí. Giữa không trung, thủy lao đã tan biến, chỉ còn lại Tả Mạc hai tay cầm kiếm.

Minh Đạo cùng Đào Thù Nhi lộ ra thần sắc kinh hãi tuyệt luân, bọn họ không thể tin coi chừng kiếm trong tay Tả Mạc.

Trên ba xích thân kiếm, một ngọn lửa màu lam dài quá mười trượng, u u mà chậm rãi bùng lên. Mà ngọn lửa màu lam này không ngờ lại toàn do nước tạo thành, trời, hắn hút đi toàn bộ thiên hà lao của Văn Phi sư huynh, hóa làm vũ khí của chính mình!

Trên đời này, làm sao có thể có chuyện khó tưởng tượng như vậy?

Kẻ tới dạng này, làm sao có thể chỉ là trúc cơ kỳ?

Nhìn vào tiểu Quả cùng Đào Thù Nhi, Minh Đạo phía dưới, Tả Mạc trong sát na đã minh bạch chuyện gì, trong mắt đột nhiên nổi lên một vệt giận dữ.

Hai tay cầm kiếm, cao cao hất lên, thân kiếm thủy hình hỏa diễm lại giống một đóa hoa lớn, u u phóng ra.

"Chết đi!"

Một tiếng bạo quát chứa đầy nộ khí, như đột nhiên một đạo minh lôi nổ tung giữa trời quang.

Kẹp trong toàn bộ lửa giận, toàn bộ chiến ý, toàn bộ linh lực, Tả Mạc như một đạo lưu quang, hung hăng chém xuống!

Chỉ thấy không trung một đạo ánh sáng màu lam thẳng tắp ngấn sáng, kinh diễm khiến không ai có thể nhìn thẳng.

Phía dưới Văn Phi ba người sắc mặt đại biến, thằng này điên rồi!

Kiếm thế của hắn, thế mà dám đồng thời lồng chụp ba người bọn họ vào trong!

Ba người lúc này cũng không cách nào, đồng thời xuất ra từng tuyệt bản sự tối hậu.

Xung quanh Văn Phi xuất hiện một màn nước, so trước lần trước, càng thêm dày đặc. linh giáp hồng đào trên thân Đào Thù Nhi quang mang bạo trướng, từng đóa hoa đào hoa ánh lên rực rỡ, bảo vệ lấy nàng ở trong. Còn Minh Đạo thở gấp hết cỡ lấy ra một quả chuông đồng, chuông đồng thấy gió bành trướng, thành thành thực thực gắn Minh Đạo vào bên trong.

Tả Mạc lúc này hồn nhiên vong ngã, trong mắt hắn chỉ có ba người ở dưới, hắn chỉ làm một việc, đó là thúc động linh lực, vô cùng điên cuồng thúc động linh lực!

Lam quang u lãnh thẳng tắp từ trời giáng xuống, mang theo uy thế cương mãnh vô trù, trùng trùng nện về phía ba người. (vô trù: không thể dự trù)

Kiếm thế, dùng nhiều nhất là đâm cùng gạt, chém cũng dùng rất ít, mà trước nay không người có thể nghĩ đến, kiếm cũng có thể nện người. Nhưng Tả Mạc dùng là nện, rất giống thứ hắn vung lên không phải phi kiếm, mà một quả trọng trùy nặng tựa ngàn quân!

Oanh!

Lam quang hung dũng, cắn nuốt ba người trên đất.

Sau tiếng bạo âm đinh tai muốn điếc, là tĩnh mịch, một mảnh tĩnh mịch như chết.

Tả Mạc dưới chân mềm nhũn, phanh một cái ngã ngồi xuống, liều mạng thở hổn hển.

Chiêu Ly thủy phần thiên này quá bá đạo, đối với hắn hiện tại mà nói, sau khi dùng, cơ bản là mất đi sức chiến đấu.

Nhưng...

Hắn cắn răng chống Trích Thủy kiếm đứng lên, nhìn vào hố sâu vượt quá ba mươi trượng trước mặt, hắn trong lòng chỉ có một chữ - sướng!

Trong hố to, Văn Phi ba người đồng thời bị chấn ngất, Văn Phi y sam bay nát, linh giáp trên thân Đào Thù Nhi cũng gần như rạn nứt, mà chuông đồng của Minh Đạo càng là vỡ thành vô số khối.

Tả Mạc trong lòng thổn thức, chiêu ly thủy phần thiên này có thể có uy lực khủng bố như thế, còn phải cảm tạ thủy lao của Văn Phi. Nếu như không có nhiều nước như vậy, tuyệt không thể đạt tới hiệu quả khủng bố như thế. Nói chơi, mấy vạn cân nước thế này cứng rắn nện xuống, cũng rất dọa người.

Thu hoạch thắng lợi quả thực đã đến, tinh thần Tả Mạc lập tức phấn chấn vô cùng, hoàn toàn không giữ cái gì phong phạm cao thủ, giống như mèo ngửi được mùi mỡ, bước thấp bước cao, điên khùng chạy tới hố sâu.

Yến Minh tử cùng Hồ Sơn dọa ngốc, cánh nhiên đã quên ngăn cản.

Thật là người có tiền a! Tả Mạc trong lòng cảm khái vô cùng, xuống tay lại không có nửa phần khách khí.

Từ Văn Phi trên tay lột bỏ chiếc nhẫn màu xanh nước biển. Kỳ thực trên người hắn tốt nhất là quạt Thiên Hà, chẳng qua Tả Mạc luyện là phi kiếm, quạt Thiên Hà tuy tốt, nhưng không thích hợp hắn dùng. Chiếc nhẫn này phẩm cấp bất phàm, tuyệt đối là cực phẩm cấp ba, có thể tăng cường khống thủy, nhưng hiệu quả cụ thể, còn phải từ từ mò mẫm.

Từ Đào Thù Nhi trên đầu vặt đi một cái trâm gỗ đào ngàn năm, hắc hắc, ở trên có ba trận pháp, khư tà ôn dưỡng định thần, đồ tốt a đồ tốt!

Trên thân Minh Đạo, Tả Mạc không chút khách khí vặt đi đôi ủng của đối phương. Ủng phong hành cấp ba, Tả Mạc đúng là rất biết hàng, bên trên khắc hai trận pháp phong hành cùng chuyển chuyển, tính thực dụng cực lớn.

"Độc!" Yến Minh tử thấy ba món đồ Tả Mạc vặt đi, không nhịn được hít một hơi lạnh, như là thịt đau, lại là tán thán.

Hồ Sơn như bùn nặn, đợi gã đột nhiên nhận ra ánh mắt Tả Mạc tham lam như sói, gã thình lình rùng mình một cái.

Gã hạ quyết tâm, tấm ngọc bội kia gã không cần!

Chapter
1 Chương 1: Tiểu Vân Vũ quyết
2 Chương 2: Ngọc giản
3 Chương 3: Tiểu viện
4 Chương 4: Vô vọng
5 Chương 5: Lãnh Vụ cốc
6 Chương 6: Nguy cao
7 Chương 7: Chờ ngươi
8 Chương 8: Biến hoá
9 Chương 9: Luyện khí
10 Chương 10: Cỏ dại
11 Chương 11: Cương thi mê tiền
12 Chương 12: Thảo Mộc quyết
13 Chương 13: Đại công cáo thành
14 Chương 14: Quái bệnh
15 Chương 15: Tiểu yêu
16 Chương 16: Kiếm Ý
17 Chương 17: Bồ
18 Chương 18: tháng
19 Chương 19: Sư huynh Vi Thắng
20 Chương 20: Chấp niệm
21 Chương 21: Một hơi
22 Chương 22: Sâu sừng bạc
23 Chương 23: Dị tượng
24 Chương 24: Tìm phương pháp khác
25 Chương 25: Tứ sư cô
26 Chương 26: Cải dung mạt thức
27 Chương 27: Ngưỡng vọng trong hắc ám
28 Chương 28: Bậc cửa
29 Chương 29: Kiếm Ý
30 Chương 30: Bàn tính (tính toán)
31 Chương 31: Tuyển Chọn
32 Chương 32: Cự tuyệt
33 Chương 33: Mầm xuân ngọc bài
34 Chương 34: Nội môn đệ tử
35 Chương 35: Phát hiện
36 Chương 36: Tái ngộ
37 Chương 37: Hai kiếm!
38 Chương 38: Hành Phương viện
39 Chương 39: thử nghiệm luyện đan
40 Chương 40: Trợ giúp
41 Chương 41: Thần Thức
42 Chương 42: Đan thành
43 Chương 43: Nhất phẩm linh đan
44 Chương 44: Một viên tinh thạch dẫn phát thảm án
45 Chương 45: Giãy dụa
46 Chương 46: Trúc Cơ
47 Chương 47: Sư huynh Hứa Dật
48 Chương 48: Hắc tâm điển tịch thất
49 Chương 49: Đơn đặt hàng
50 Chương 50: Tìm kiếm phương pháp
51 Chương 51: Ra tay
52 Chương 52: Liều!
53 Chương 53: Đại Lực hoàn
54 Chương 54: Hỏa
55 Chương 55: Muốn phát tài sao?
56 Chương 56: Quyết tâm
57 Chương 57: Như hỏa
58 Chương 58: Sợ hãi
59 Chương 59: Trong nước luyện kiếm
60 Chương 60: Ngộ
61 Chương 61: Tính toán
62 Chương 62: Lâm Khiêm
63 Chương 63: Môn trung khảo hạch
64 Chương 64: Bắt Được Rồi
65 Chương 65: Ly thủy phần thiên
66 Chương 66: Tỉnh chuyển
67 Chương 67: Hỏi đáp
68 Chương 68: Khó được nhàn rỗi
69 Chương 69: Nước miếng của Tả Mạc
70 Chương 70: Âm châu
71 Chương 71: Thử nghiệm mới
72 Chương 72: Gặp khách
73 Chương 73: Cái khó ló cái không
74 Chương 74: Ác mộng
75 Chương 75: Sương khói
76 Chương 76: Kiếm trận luyện thể
77 Chương 77: Cục
78 Chương 78: Ra tay
79 Chương 79: Quyết định của Tả Mạc
80 Chương 80: Bia mộ biến hóa
81 Chương 81: Linh Anh phái
82 Chương 82: Người không hoành tài không phú!
83 Chương 83: Thủ đoạn bạo lực
84 Chương 84: Vì tinh thạch
85 Chương 85: Tìm đến tới cửa
86 Chương 86: Văn Phi
87 Chương 87: Cường chiêu đối cường chiêu
88 Chương 88: Lột da cương thi
89 Chương 89: Ngu yêu
90 Chương 90: Phản kích của Bồ yêu
91 Chương 91: Dung hợp kiếm ý
92 Chương 92: Thiên âm hỏa châu
93 Chương 93: Lửa Chung duẩn
94 Chương 94: Vì sao trong mắt ta thường chứa lệ
95 Chương 95: Biện pháp bị ép ra
96 Chương 96: Hàn quang
97 Chương 97: Kế của Lâm Viễn
98 Chương 98: Phẫn nộ cùng đau đớn của Tả Mạc
99 Chương 99: Phù binh
100 Chương 100: Thường Hoành máu tanh
101 Chương 101: Liều!
102 Chương 102: Xem không hiểu
103 Chương 103: Khải phát
104 Chương 104: Do dự
105 Chương 105: Ma văn yêu hạch
106 Chương 106: cuồng nhân gia công bán thành phẩm
107 Chương 107: Gặp lại sư huynh
108 Chương 108: Hai con đường
109 Chương 109: Mặc hạt sen
110 Chương 110: Tứ chuyển hỏa trận
111 Chương 111: Mỹ vị “bổ”
112 Chương 112: Âm sát
113 Chương 113: Trận bàn
114 Chương 114: Đấu kiếm hội
115 Chương 115: Ttái tham kiếm động
116 Chương 116: Âm thứ
117 Chương 117: Chuyện gì vậy
118 Chương 118: Giữa vui và buồn
119 Chương 119: Tình báo
120 Chương 120: Hấp dẫn không thể chối từ
121 Chương 121: Đổ ước
122 Chương 122: Áp chú (đặt cược)
123 Chương 123: Khai chiến
124 Chương 124: Phân ảnh cùng liệt hỏa
125 Chương 125: Tuyệt sát
126 Chương 126: gặng hỏi
127 Chương 127: Mọi người đều phiền não
128 Chương 128: Bách bảo phi các
129 Chương 129: Ngũ Sắc Tháp
130 Chương 130: Tái kiến Lâm Khiêm
131 Chương 131: Ngũ Sắc Tháp diệu dụng
132 Chương 132: CHữa Thương
133 Chương 133: Bùi Nguyên Nhiên không vui
134 Chương 134: lâm chiến
135 Chương 135: Tùng Đào các
136 Chương 136: Kiếm ý tâm chuyển
137 Chương 137: Đều có đối thủ
138 Chương 138: uất cùng sướng
139 Chương 139: Trận Phòng lưu
140 Chương 140: Ngã Ly
141 Chương 141: Tông Minh Nhạn đấu Tả Mạc
142 Chương 142: Thất Mai kiếm
143 Chương 143: Tin tức nặng ký
144 Chương 144: Tà môn
145 Chương 145: Nam Môn Dương! Thật nam nhân!
146 Chương 146: Bi phẫn của Tả Mạc
147 Chương 147: Trời sinh ta chiến
148 Chương 148: Phù binh
149 Chương 149: Hỏa
150 Chương 150: Mục tiêu mới
151 Chương 151: Ngộ
152 Chương 152: Tinh sa
153 Chương 153: Pháp bảo bản mệnh
154 Chương 154: Nguyệt minh băng âm
155 Chương 155: Va chạm!
156 Chương 156: Huynh đệ chung hoạn nạn
157 Chương 157: Bất ngờ
158 Chương 158: Bế quan
159 Chương 159: Thu hoạch
160 Chương 160: Liệt hỏa đan
161 Chương 161: Luyện chế kiếm phôi
162 Chương 162: Đầu cơ trục lợi
163 Chương 163: Không phải dạng này
164 Chương 164: Đại trận kiếm ý
165 Chương 165: Vô Không khuếch trương
166 Chương 166: Nơi này tuyệt vời
167 Chương 167: Vật thị nhân phí
168 Chương 168: Hoang Mộc đảo
169 Chương 169: Của trời cho
170 Chương 170: Nam Minh Tử
171 Chương 171: Vi không tiễn
172 Chương 172: Bồ yêu tỉnh lại
173 Chương 173: Dụ Dỗ
174 Chương 174: Kim Ô đại phù trận
175 Chương 175: Hỏa
176 Chương 176: Bạo lực!
177 Chương 177: Làm ăn
178 Chương 178: Hư thuận
179 Chương 179: Bia Mộ
180 Chương 180: Đại thiên diệp thủ
181 Chương 181: Khách quen
182 Chương 182: Phát hiện!
183 Chương 183: Ô Phong tặc
184 Chương 184: Bọ ngựa hoàng tước
185 Chương 185: Kim Ô Hỏa chi uy!
Chapter

Updated 185 Episodes

1
Chương 1: Tiểu Vân Vũ quyết
2
Chương 2: Ngọc giản
3
Chương 3: Tiểu viện
4
Chương 4: Vô vọng
5
Chương 5: Lãnh Vụ cốc
6
Chương 6: Nguy cao
7
Chương 7: Chờ ngươi
8
Chương 8: Biến hoá
9
Chương 9: Luyện khí
10
Chương 10: Cỏ dại
11
Chương 11: Cương thi mê tiền
12
Chương 12: Thảo Mộc quyết
13
Chương 13: Đại công cáo thành
14
Chương 14: Quái bệnh
15
Chương 15: Tiểu yêu
16
Chương 16: Kiếm Ý
17
Chương 17: Bồ
18
Chương 18: tháng
19
Chương 19: Sư huynh Vi Thắng
20
Chương 20: Chấp niệm
21
Chương 21: Một hơi
22
Chương 22: Sâu sừng bạc
23
Chương 23: Dị tượng
24
Chương 24: Tìm phương pháp khác
25
Chương 25: Tứ sư cô
26
Chương 26: Cải dung mạt thức
27
Chương 27: Ngưỡng vọng trong hắc ám
28
Chương 28: Bậc cửa
29
Chương 29: Kiếm Ý
30
Chương 30: Bàn tính (tính toán)
31
Chương 31: Tuyển Chọn
32
Chương 32: Cự tuyệt
33
Chương 33: Mầm xuân ngọc bài
34
Chương 34: Nội môn đệ tử
35
Chương 35: Phát hiện
36
Chương 36: Tái ngộ
37
Chương 37: Hai kiếm!
38
Chương 38: Hành Phương viện
39
Chương 39: thử nghiệm luyện đan
40
Chương 40: Trợ giúp
41
Chương 41: Thần Thức
42
Chương 42: Đan thành
43
Chương 43: Nhất phẩm linh đan
44
Chương 44: Một viên tinh thạch dẫn phát thảm án
45
Chương 45: Giãy dụa
46
Chương 46: Trúc Cơ
47
Chương 47: Sư huynh Hứa Dật
48
Chương 48: Hắc tâm điển tịch thất
49
Chương 49: Đơn đặt hàng
50
Chương 50: Tìm kiếm phương pháp
51
Chương 51: Ra tay
52
Chương 52: Liều!
53
Chương 53: Đại Lực hoàn
54
Chương 54: Hỏa
55
Chương 55: Muốn phát tài sao?
56
Chương 56: Quyết tâm
57
Chương 57: Như hỏa
58
Chương 58: Sợ hãi
59
Chương 59: Trong nước luyện kiếm
60
Chương 60: Ngộ
61
Chương 61: Tính toán
62
Chương 62: Lâm Khiêm
63
Chương 63: Môn trung khảo hạch
64
Chương 64: Bắt Được Rồi
65
Chương 65: Ly thủy phần thiên
66
Chương 66: Tỉnh chuyển
67
Chương 67: Hỏi đáp
68
Chương 68: Khó được nhàn rỗi
69
Chương 69: Nước miếng của Tả Mạc
70
Chương 70: Âm châu
71
Chương 71: Thử nghiệm mới
72
Chương 72: Gặp khách
73
Chương 73: Cái khó ló cái không
74
Chương 74: Ác mộng
75
Chương 75: Sương khói
76
Chương 76: Kiếm trận luyện thể
77
Chương 77: Cục
78
Chương 78: Ra tay
79
Chương 79: Quyết định của Tả Mạc
80
Chương 80: Bia mộ biến hóa
81
Chương 81: Linh Anh phái
82
Chương 82: Người không hoành tài không phú!
83
Chương 83: Thủ đoạn bạo lực
84
Chương 84: Vì tinh thạch
85
Chương 85: Tìm đến tới cửa
86
Chương 86: Văn Phi
87
Chương 87: Cường chiêu đối cường chiêu
88
Chương 88: Lột da cương thi
89
Chương 89: Ngu yêu
90
Chương 90: Phản kích của Bồ yêu
91
Chương 91: Dung hợp kiếm ý
92
Chương 92: Thiên âm hỏa châu
93
Chương 93: Lửa Chung duẩn
94
Chương 94: Vì sao trong mắt ta thường chứa lệ
95
Chương 95: Biện pháp bị ép ra
96
Chương 96: Hàn quang
97
Chương 97: Kế của Lâm Viễn
98
Chương 98: Phẫn nộ cùng đau đớn của Tả Mạc
99
Chương 99: Phù binh
100
Chương 100: Thường Hoành máu tanh
101
Chương 101: Liều!
102
Chương 102: Xem không hiểu
103
Chương 103: Khải phát
104
Chương 104: Do dự
105
Chương 105: Ma văn yêu hạch
106
Chương 106: cuồng nhân gia công bán thành phẩm
107
Chương 107: Gặp lại sư huynh
108
Chương 108: Hai con đường
109
Chương 109: Mặc hạt sen
110
Chương 110: Tứ chuyển hỏa trận
111
Chương 111: Mỹ vị “bổ”
112
Chương 112: Âm sát
113
Chương 113: Trận bàn
114
Chương 114: Đấu kiếm hội
115
Chương 115: Ttái tham kiếm động
116
Chương 116: Âm thứ
117
Chương 117: Chuyện gì vậy
118
Chương 118: Giữa vui và buồn
119
Chương 119: Tình báo
120
Chương 120: Hấp dẫn không thể chối từ
121
Chương 121: Đổ ước
122
Chương 122: Áp chú (đặt cược)
123
Chương 123: Khai chiến
124
Chương 124: Phân ảnh cùng liệt hỏa
125
Chương 125: Tuyệt sát
126
Chương 126: gặng hỏi
127
Chương 127: Mọi người đều phiền não
128
Chương 128: Bách bảo phi các
129
Chương 129: Ngũ Sắc Tháp
130
Chương 130: Tái kiến Lâm Khiêm
131
Chương 131: Ngũ Sắc Tháp diệu dụng
132
Chương 132: CHữa Thương
133
Chương 133: Bùi Nguyên Nhiên không vui
134
Chương 134: lâm chiến
135
Chương 135: Tùng Đào các
136
Chương 136: Kiếm ý tâm chuyển
137
Chương 137: Đều có đối thủ
138
Chương 138: uất cùng sướng
139
Chương 139: Trận Phòng lưu
140
Chương 140: Ngã Ly
141
Chương 141: Tông Minh Nhạn đấu Tả Mạc
142
Chương 142: Thất Mai kiếm
143
Chương 143: Tin tức nặng ký
144
Chương 144: Tà môn
145
Chương 145: Nam Môn Dương! Thật nam nhân!
146
Chương 146: Bi phẫn của Tả Mạc
147
Chương 147: Trời sinh ta chiến
148
Chương 148: Phù binh
149
Chương 149: Hỏa
150
Chương 150: Mục tiêu mới
151
Chương 151: Ngộ
152
Chương 152: Tinh sa
153
Chương 153: Pháp bảo bản mệnh
154
Chương 154: Nguyệt minh băng âm
155
Chương 155: Va chạm!
156
Chương 156: Huynh đệ chung hoạn nạn
157
Chương 157: Bất ngờ
158
Chương 158: Bế quan
159
Chương 159: Thu hoạch
160
Chương 160: Liệt hỏa đan
161
Chương 161: Luyện chế kiếm phôi
162
Chương 162: Đầu cơ trục lợi
163
Chương 163: Không phải dạng này
164
Chương 164: Đại trận kiếm ý
165
Chương 165: Vô Không khuếch trương
166
Chương 166: Nơi này tuyệt vời
167
Chương 167: Vật thị nhân phí
168
Chương 168: Hoang Mộc đảo
169
Chương 169: Của trời cho
170
Chương 170: Nam Minh Tử
171
Chương 171: Vi không tiễn
172
Chương 172: Bồ yêu tỉnh lại
173
Chương 173: Dụ Dỗ
174
Chương 174: Kim Ô đại phù trận
175
Chương 175: Hỏa
176
Chương 176: Bạo lực!
177
Chương 177: Làm ăn
178
Chương 178: Hư thuận
179
Chương 179: Bia Mộ
180
Chương 180: Đại thiên diệp thủ
181
Chương 181: Khách quen
182
Chương 182: Phát hiện!
183
Chương 183: Ô Phong tặc
184
Chương 184: Bọ ngựa hoàng tước
185
Chương 185: Kim Ô Hỏa chi uy!