Chương 87: Không tên

Chu Cổ di tích.

Sau hai đợt liên tục hơi thở của Huyết Thánh mọi thứ đã trở lại bình thường, rất nhiều, rất nhiều đong binh đoàn vì không có Cao cấp thám hiểm giả rơi vào vô tận huyễn cảnh chết đi, một phần nhỏ các học viên hạch tâm của lãnh chủ tuy thoát được nhưng dưới sức đáp trả liên tục của Khỗi lỗi huyết thú chỉ có thể phải rút lui trở ra ngoài, kế hoạch thăm dò cũng kết thúc từ đây.

Tuy nhiên, ở sâu trong rừng rậm, nơi Lâu đài Chu Yểm tồn tại khoảng sân phía trước vẫn còn một thiếu niên đang kì lạ nằm ngẩn đầu, đôi mắt thất lạt ẩm nước như sắp bậc khóc, miệng lẩm bẩm liên tục:

-“Tại sao cho ta tĩnh lại, tại sao đây không phải là một giấc mơ.”

Một khói vụ màu đen từ trong giới chỉ dưới tay hắn bay ra hóa hình thành chú chuột đen quơ tay gõ vào đầu quát:

-“Ngươi lên cơn cái gì vậy, Vân Phàm tĩnh.”

Con ngươi thiếu niên xoay tròn nhìn lại trước mặt nói khẽ: “Hắc Bối…”. Mình đã thực sự mơ thôi sau, ký ức gợi nhớ trở về, trong giấc mộng hắn gặp lại cha mẹ, cuộc sống bình yên trên làng quê sứ xở hoa sen thơm ngát, mọi chuyện cứ diễn ra như chuyến xuyên việt này là hoàn toàn không có, hắn đi học chăm chỉ sau lại được trở về gia đình.

Khuôn mặt của cha mẹ vui mừng tự hào, hắn cũng thế ở nhà và thụ hưởng sự bình yên:

[ Duy chỉ có ở nơi gia đình, con người mới tìm được chốn nương thân để chống lại những tai ương của số phận. ]

Rảnh rỗi phụ ba việc đồng, hay chiều tà dẫn đám em ra bờ kênh vui thả diều bắt cá.

Nằm trên võng vắt ngang cành xoài, gió thổi hương lúa dịu dàng lâng lâng ru ngủ, nhìn bọn nhóc con lắm lem dùng vợt hớt đám sìn non mãi vẫn không tìm được con cá nào làm hắn nhớ lại tuổi thơ của mình, vui vẻ hô:

-“Tránh ra, để anh làm cho xem.”

Tuy nhiên một cái chớp mắt vừa bước chân xuống hắn như đập hụt vào khoảng không rơi xuống vực thảm, không gian hoàn toàn một lần nữa trở nên tối đen.

Ánh sáng loe lói…

Vân Phàm đưa tay lên che cố nhìn rõ thì mình đang nằm trên một nền đá hoa, xung quanh là những góc cây đại thụ to lớn.

Như có cái gì đó đau nhói trong lòng, hắn cứ mãi ngước nhìn vô định cho đến khi Hắc Bối đánh thức, bên tai lại vang lên tiếng nói trẻ con quen thuộc:

-“Xem ngươi kìa, chỉ là ảo mộng của con điêu trùng bé nhỏ đã làm ra nông nổi này, Đạo tâm của ngươi đúng là còn có một khối đá lớn đè nặng.”

Ngước nhìn nó một cái Vân Phàm tiếp tục cuối đầu suy nghĩ.

-“Cái gì? Chẳng lẽ mi không hiểu được con đường tu luyện sẽ cực kì gian nan, nếu cứ giữ mãi trong lòng làm sau mà trở thành cường giả được.” Hắc Bối tức giẫn càu nhàu.

Run run bã vai, Vân Phàm vun tay đẩy thẳng chuột đen bay đi xa, xuyên qua mái tóc đen dày, nếu để ý kĩ đã có những hạt nước lấp lánh tuôn rơi:

-“Ngươi, các ngươi thì hiểu cái gì? Một thế giới sinh ra trong vô cầu, ấm no, gia đình bố mẹ các ngươi có giàu hay nghèo tất cả đều sẽ được nuôi ăn uống học hành với một mục đích trường sinh. Theo đuổi nó mù quáng các ngươi có thử ngước nhìn xung quanh không, các ngươi mãi sẽ không hiểu được trụ cột một gia đình phải vất vả thế nào, các ngươi mãi sẽ không hiểu người phụ nữ một gia đình chăm sóc từng tí yêu thương thế nào. Chính vì vậy các ngươi mới có thể dõng dạt tuyên bố cắt đứt hồng trần, thành cái tâm vô tạp niệm đó, “Ngươi” lại đây nói cho ta xem có từng gặp cha mẹ mình chưa.” - Đứng dậy Vân Phàm chỉ thẳng về phía Hắc Bối rống, đôi mắt đã chuyển sang một màu đỏ ngầu vì tơ máu chằng chịt – “Các ngươi không hiểu nhưng ta hiểu, ta không bắt các ngươi hiểu thế tại sao phải đùa giỡn tình cảm, chẳng lẽ chỉ vì một câu thực lực vi tôn là được sao.” Xiết chặt nắm đấm Vâm Phàm đấm mạnh xuống sân, đá rạn nức vỡ vụn chạy dọc khắp nơi –“ Một ngày nào đó ta sẽ bắt các ngươi trả giá cho trò đùa này. A… a…”

Điên cuồng đấm đá khắp nơi Vân Phàm phải mất hơn nửa giờ mới thở dốc ngồi xuống, từ phía xa Hắc Bối một lần nữa bay tới:

-“Ngươi mới điên đấy, hỏi ta về ba mẹ? tâm ma của ngươi ở đấy ư, ta cũng không biết quá khứ mi ra sao nhưng nên nhớ một điều nếu tự mình không hi sinh buông xuống thì đến một ngày sẽ vô lực nhìn nó mất đi. Cường giả tất cả bọn họ đều có một điểm chung là đi qua một chặn đường dài xương và máu chất chồng lên, ngươi còn trẻ ta không yêu cầu ngươi hiểu nhưng hãy tạm quên lãng đi.”

Hộc hộc… lấy lại lí trí, Vân Phàm xoa đầu đang đau nhức, vừa nãy mình quá mất bình tĩnh khi lại chịu cú sốc, đúng là con đường phải đi nên là mình hi sinh nhưng cuối cùng ta vẫn khác mục đích với bọn cường giả các ngươi, chiến đấu máu tươi nhuộm đỏ đã đủ làm mờ đôi mắt này, bản tâm ta chính là ta không phải học theo bất kì ai:

-“uk, ta biết rồi, chúng ta rời khỏi đây thôi, rồi một ngày ta sẽ cho mi thấy không phải là lãng quên mà niềm tin và cũng không phải tu luyện chỉ có một mục đích trường sinh mới chui rèn ra được đạo tâm như ngọc.”

Hắc Bối ngước nhìn tên nhóc con miệng còn hôi sữa bước đi khuất bóng vào cánh rừng mà ngẫn người thoáng chóc mới bậc cong lên nụ cười: “Đúng là bọn nhóc thú vị.”

Trong đầu nó hình ành chợt đổi hồi tưởng về ngày hôm qua.

Hơi thở Chu Yểm qua đi, thế giới di tích kì diệu phục hồi. cây cối gãy đỗ trong chiến đấu đất đai xáo trộn, kể cả khoảng sân lún sâu hơn 3 mét cũng nâng đở lên lại.

Sở Huy từ từ mở mắt ra đứng dậy: “ Đau thật, lần này chỉ cần hơn hai ngày sau.” Vừa nhìn vào thẻ tạp xem giờ hắn vừa bước đến bên cạnh híp mắt nhìn tên đối thủ Vân Phàm vẫn còn mãi mê ngủ.

Trong giới chỉ luồn khói hắc vụ bay ra hóa hình thành một con chuột đen ngồi vắc vẻo trên đầu Vân Phàm: “Dừng lại, ta khuyên ngươi tốt nhất đừng ra tay, trong cơ thể tên tiểu tử này còn ẩn chứa lá bài chưa lật đấy.”

Ánh mắt lóe sáng tinh quang liên tục, Sở Huy trầm mặt trong chốc lát mới nói:

-“Ngươi là Hắc Bối thử?” Xong, không chờ đợi câu trả lời hắn quay đầu đi trở ngược ra khu rừng miệng bỗng dưng xuất hiện một càng cỏ non ngâm nga câu hát gì đó.

Thấy vậy, một hồi kinh ngạc Hắc Bối nói với theo: “Ngươi không định vào trong lâu đài lấy báo vật à?”

Phía xa bóng dáng tên đó đã biến mất vào tàn tích lá cây vọng lại tiếng nói: “Đã không còn vật gì quý giá cho ta nhận thì tội gì đi gánh trách nhiệm vào thân.”

Bóng dáng biến mất của hai tên này bỗng nhiên trùng lấp vào nhau, cả hai đều chưa hiểu gì mà đi bo bo ba ba nói: [ Tu luyện ka thích thì cho tâm ma quấn thân, còn không thì như tên này tu luyện vì sẽ được lười ư? ]-“Lũ ngốc”, Hắc Bối trở lại với hiện tại đành hóa hắc vụ rượt theo Vân Phàm.

P/s: Chả biết tại sao lại viết ra chương này, viết xong mới thấy đặt không được tên, chừng nào nghĩ ra sẽ sửa vậy…

P/s 2: Kết thúc một quyển nữa, con đường tu luyện của Tiểu Phàm đã được thông suốt hơn nhiều, mình đang lên ý tưởng về một cuộc sống school life cho quyển sau để làm không khí trở nên thoáng hơn trước khi hành trình đen tối khám phá Thần bí Hắc châu diễn ra, cũng như làm tình bạn được nung nấu tạo nền cho những tên lầy( lão đại, lão tam) tỏa sáng. Mong mọi người tiếp tục ủng hộ.

Chapter
1 Chương 1: Những mãnh vỡ ký ức
2 Chương 2: Vùng đất mới
3 Chương 3: Tim! Tim của ta đâu rồi?
4 Chương 4: Sư Tử, Cự Mãng cùng Gấu Xám
5 Chương 5: Hang động trong thác
6 Chương 6: Ngộ
7 Chương 7: Bầy sói vây hãm
8 Chương 8: Truyền tống không gian
9 Chương 9: Hồi phục
10 Chương 10: Sơ hiểu cùng lên đường
11 Chương 11: Tập kích
12 Chương 12: Thượng cổ di tích
13 Chương 13: Ánh sáng đại lục
14 Chương 14: Dạo phố
15 Chương 15: Bí pháp
16 Chương 16: Khảo hạch
17 Chương 17: Bạn cùng phòng
18 Chương 18: Tạo hình cảnh
19 Chương 19: Buổi học đầu tiên
20 Chương 20: Máu bùn
21 Chương 21: Tu luyện
22 Chương 22: Thư quán
23 Chương 23: Ấn
24 Chương 24: Dừng lại! Thuốc độc đó
25 Chương 25: Đột phá
26 Chương 26: Đấu giá
27 Chương 27: Thử luyện
28 Chương 28: Đường hầm
29 Chương 29: Nhiệm vụ ban
30 Chương 30: Phục kích
31 Chương 31: Phát hiện
32 Chương 32: Tiểu thành Kiếm ý: “Phong chi khóa”
33 Chương 33: Tỷ đệ
34 Chương 34: Hồng Ngự học viện
35 Chương 35: Thiếu niên kỳ lạ
36 Chương 36: Tâm cường giả
37 Chương 37: Trở về
38 Chương 38: Giả Đạo soái
39 Chương 39: Bước cuối cùng trị liệu
40 Chương 40: Cấp A Người chấp hành
41 Chương 41: Sơ cấp Ấn sư
42 Chương 42: Thất Linh giới
43 Chương 43: Hoàng đế Bò cạp tuyết Linh thú
44 Chương 44: Bắc Băng thần cung
45 Chương 45: Dòng chảy hải lưu (foc)
46 Chương 46: Tiến hóa đại chiến đến
47 Chương 47: Băng Phượng linh thú
48 Chương 48: Quyết định
49 Chương 49: Chuẩn bị
50 Chương 50: Đấu giá địa giai
51 Chương 51: Độc tửu
52 Chương 52: Hoa tuyết đỏ
53 Chương 53: Đối chiến Vân cảnh
54 Chương 54: Lang thang
55 Chương 55: Lưu ly Tâm cảnh
56 Chương 56: Giao lưu hội
57 Chương 57: Dã ngoại sinh tồn
58 Chương 58: Sơ lộ phong mang
59 Chương 59: Trung cấp Tửu sư
60 Chương 60: Vang danh
61 Chương 61: Ứng Long trở lại
62 Chương 62: Tham gia
63 Chương 63: Xung đột
64 Chương 64: Nghe đồn: Vẫn lạc thiên tài
65 Chương 65: Ngoại truyện chương 1: Ánh sáng đại lục-Nam hoang bộ khu
66 Chương 66: Thú triều ồ ạc
67 Chương 67: Niềm vui nho nhỏ
68 Chương 68: Bẫy rập
69 Chương 69: Chân tướng (1) Hắc bối thử
70 Chương 70: Chân tướng (2) Tiêu Trác
71 Chương 71: Hệ thống tu luyện
72 Chương 72: Ngoại truyện số 2: Tiểu Loli có thần kĩ
73 Chương 73: Sinh nhật
74 Chương 74: Bản đồ trong Thần bí hắc châu
75 Chương 75: Mộng yểm yêu trùng. Quyển 6: Mòn Hủy Hàn Thủy
76 Chương 76: Ngư ông đắc lợi
77 Chương 77: Lão quái
78 Chương 78: Đột phá Tam Phẩm Trung cấp Tửu sư
79 Chương 79: Khốn Long trận
80 Chương 80: Thanh Lân ưng
81 Chương 81: Chu Yểm huyết thánh
82 Chương 82: Vô Quy
83 Chương 83: Hư đan cảnh
84 Chương 84: Thủy nguyên hạt giống
85 Chương 85: Thu phục
86 Chương 86: Thiên Hủy hàn thủy
87 Chương 87: Không tên
88 Chương 88: Thượng cổ Khôi lỗi thuật. Quyển 7: Foc - Dòng chảy hải lưu
89 Chương 89: Lão đại dã vọng
90 Chương 90: Say nắng
91 Chương 91: Câu lạc bộ Phấn nộn hồng lâu
92 Chương 92: Mới quen Trung cấp Ấn kĩ
93 Chương 93: Cô động bí quyết
94 Chương 94: Cô gái không tồn tại?
95 Chương 95: Cơ hội
96 Chương 96: Leo tháp
97 Chương 97: Hương Lam tinh nghịch
98 Chương 98: Tức giận
99 Chương 99: “Mời rượu”
100 Chương 99-2: Không tên
Chapter

Updated 100 Episodes

1
Chương 1: Những mãnh vỡ ký ức
2
Chương 2: Vùng đất mới
3
Chương 3: Tim! Tim của ta đâu rồi?
4
Chương 4: Sư Tử, Cự Mãng cùng Gấu Xám
5
Chương 5: Hang động trong thác
6
Chương 6: Ngộ
7
Chương 7: Bầy sói vây hãm
8
Chương 8: Truyền tống không gian
9
Chương 9: Hồi phục
10
Chương 10: Sơ hiểu cùng lên đường
11
Chương 11: Tập kích
12
Chương 12: Thượng cổ di tích
13
Chương 13: Ánh sáng đại lục
14
Chương 14: Dạo phố
15
Chương 15: Bí pháp
16
Chương 16: Khảo hạch
17
Chương 17: Bạn cùng phòng
18
Chương 18: Tạo hình cảnh
19
Chương 19: Buổi học đầu tiên
20
Chương 20: Máu bùn
21
Chương 21: Tu luyện
22
Chương 22: Thư quán
23
Chương 23: Ấn
24
Chương 24: Dừng lại! Thuốc độc đó
25
Chương 25: Đột phá
26
Chương 26: Đấu giá
27
Chương 27: Thử luyện
28
Chương 28: Đường hầm
29
Chương 29: Nhiệm vụ ban
30
Chương 30: Phục kích
31
Chương 31: Phát hiện
32
Chương 32: Tiểu thành Kiếm ý: “Phong chi khóa”
33
Chương 33: Tỷ đệ
34
Chương 34: Hồng Ngự học viện
35
Chương 35: Thiếu niên kỳ lạ
36
Chương 36: Tâm cường giả
37
Chương 37: Trở về
38
Chương 38: Giả Đạo soái
39
Chương 39: Bước cuối cùng trị liệu
40
Chương 40: Cấp A Người chấp hành
41
Chương 41: Sơ cấp Ấn sư
42
Chương 42: Thất Linh giới
43
Chương 43: Hoàng đế Bò cạp tuyết Linh thú
44
Chương 44: Bắc Băng thần cung
45
Chương 45: Dòng chảy hải lưu (foc)
46
Chương 46: Tiến hóa đại chiến đến
47
Chương 47: Băng Phượng linh thú
48
Chương 48: Quyết định
49
Chương 49: Chuẩn bị
50
Chương 50: Đấu giá địa giai
51
Chương 51: Độc tửu
52
Chương 52: Hoa tuyết đỏ
53
Chương 53: Đối chiến Vân cảnh
54
Chương 54: Lang thang
55
Chương 55: Lưu ly Tâm cảnh
56
Chương 56: Giao lưu hội
57
Chương 57: Dã ngoại sinh tồn
58
Chương 58: Sơ lộ phong mang
59
Chương 59: Trung cấp Tửu sư
60
Chương 60: Vang danh
61
Chương 61: Ứng Long trở lại
62
Chương 62: Tham gia
63
Chương 63: Xung đột
64
Chương 64: Nghe đồn: Vẫn lạc thiên tài
65
Chương 65: Ngoại truyện chương 1: Ánh sáng đại lục-Nam hoang bộ khu
66
Chương 66: Thú triều ồ ạc
67
Chương 67: Niềm vui nho nhỏ
68
Chương 68: Bẫy rập
69
Chương 69: Chân tướng (1) Hắc bối thử
70
Chương 70: Chân tướng (2) Tiêu Trác
71
Chương 71: Hệ thống tu luyện
72
Chương 72: Ngoại truyện số 2: Tiểu Loli có thần kĩ
73
Chương 73: Sinh nhật
74
Chương 74: Bản đồ trong Thần bí hắc châu
75
Chương 75: Mộng yểm yêu trùng. Quyển 6: Mòn Hủy Hàn Thủy
76
Chương 76: Ngư ông đắc lợi
77
Chương 77: Lão quái
78
Chương 78: Đột phá Tam Phẩm Trung cấp Tửu sư
79
Chương 79: Khốn Long trận
80
Chương 80: Thanh Lân ưng
81
Chương 81: Chu Yểm huyết thánh
82
Chương 82: Vô Quy
83
Chương 83: Hư đan cảnh
84
Chương 84: Thủy nguyên hạt giống
85
Chương 85: Thu phục
86
Chương 86: Thiên Hủy hàn thủy
87
Chương 87: Không tên
88
Chương 88: Thượng cổ Khôi lỗi thuật. Quyển 7: Foc - Dòng chảy hải lưu
89
Chương 89: Lão đại dã vọng
90
Chương 90: Say nắng
91
Chương 91: Câu lạc bộ Phấn nộn hồng lâu
92
Chương 92: Mới quen Trung cấp Ấn kĩ
93
Chương 93: Cô động bí quyết
94
Chương 94: Cô gái không tồn tại?
95
Chương 95: Cơ hội
96
Chương 96: Leo tháp
97
Chương 97: Hương Lam tinh nghịch
98
Chương 98: Tức giận
99
Chương 99: “Mời rượu”
100
Chương 99-2: Không tên