Chương 9: Tắm ôn tuyền (tt -H)

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Tang Du mới vừa đi tới ôn tuyền liền nghe thấy bên trong truyền đến tiếng vang nhỏ xíu, loại đó âm thanh, hắn chưa từng nghe qua, hắn tò mò hướng tới bên trong ôn tuyền nhìn lại _ _

Chỉ thấy Văn Khương xiêm y từ vai trượt xuống, để lộ bả vai trong làn nước suối, hắn nhanh chóng quay đầu, nghĩ muốn tránh đi hình ảnh mê người này.

Nhưng ngay sau đó bên trong lại vang lên tiếng rên rỉ kiều mị là tinh thần Tang Du dao động khó nhịn mà quay lại nhìn. Chỉ thấy mái tóc đen dài phũ xuống tấm lưng trắng mịn bị một vòng rmtay ôm lấy.. Chứng kiến cảnh này tròng mắt Tang Du như sắp rơi xuống..

"Tiểu muội, nơi này, thoải mái không?"

bên tai Tang Du truyền đến thanh âm của Bạch công tử.

Tang Du lập tức xấu hổ mặt đỏ tới mang tai, trong lòng hắn nghĩ đến công tử trước giờ làm chuyện cũng đúng, duy nhất hôm nay...

Nội tâm Tang Du chấn động, công tử cùng công chúa không phải huynh muội sao? Tuy rằng bọn họ không phải một mẹ sinh ra, nhưng là từ nhỏ liền tại cùng nhau, nhưng dù sao cũng đều là cốt nhục của Tề vương, từ nhỏ thân thiết hơn huynh muộn ruột, tại sao có thể làm ra loại chuyện này?

"A _ _"

Văn Khương phát ra tiếng rên rỉ cùng thở dốc.

Tang Du tay gắt gao đè ở trên chuôi kiếm, tại lòng hắn từng điểm từng điểm trầm xuống. Cái mạng này của hắn là do Bạch công tử cứ, nguyện vì chủ nhân lên núi đao xuống biển lửa. Chính là, hắn cũng là người nam nhân bình thường, hắn trong lòng thật sâu ái mộ Văn Khương, hắn biết, hắn vĩnh viễn cũng không khả năng có được nàng, nhưng mà hắn cũng hy vọng nàng có thể hạnh phúc, mà không phải là như hiện giờ, bị chính hoàng huynh mình làm bẩn.

van-khuong-cong-chua-9-0

"Ca, muội, không được, mau ưm..." Văn Khương thở gấp, thanh âm kia như là sét đánh giữa trời quang, đâm thẳng đáy lòng Tang Du.

"Tiểu yêu tinh, này cũng đã nhịn không được rồi sao?"

Bạch công tử mang theo từ tính thanh âm xuyên thấu trái tim hắn,

"Đem chân mở ra, ngoan, đúng rồi."

"Ahh, ca, đau."

Văn Khương phục tại trên người tam ca, môi hồng da trắng, chịu không nổi yêu nhiêu.

"Ngoan, nhẫn nhịn một chút "

Tang Du nguyên bản gắt gao tay cầm chuôi kiếm chẳng biết lúc nào đã buông lỏng ra..mục tiêu hắn hiện tại chính là thân ảnh đôi nam nữ đang dây dưa dưới ôn tuyền..

Nắng chiều phản chiếu khiến ngũ quan Văn Khương tuyệt đẹp, Bạch công tử cũng tuấn mỹ vô song,

"Làm sao?"

"Ca, muội sợ hãi..."

Bạch công tử khẽ nhíu mày, khóe miệng mỉm cười:

"Sợ cái gì?"

"Muội sợ huynh về sau không quan muội."

"Đồ ngốc... Như thế nào lại nghĩ như thế. Huynh sẽ mãi mãi ở bên muội "

"Thật vậy chăng?"

"Thực."

Nam nhân cúi đầu, cắn hôn môi hồng nhuận, đáp lại nàng cực kì mê luyến.

"Ngoan."

Bạch công tử than thở, trong ngực giai nhân này mềm mại tuyết nộn, hai tròng mắt giống như làn thu thủy, uyển chuyển nhìn qua hắn, dường như một dòng thầm đầm, đem tất cả tình cảm của hắn đều hút vào.

Hoa vách run rẩy sít sao kẹp trụ nam tính to lớn của Bạch công tử, hắn mỉm cười tán thưởng, chợt bắt lấy bắp chân Văn Khương run rẩy, hung hăng thao lộng lên.

Tóc đen rủ xuống, ấm áp nước suối giữa hai người qua lại dập dờn, mềm mại thân thể bị hắn liên tục hướng về phía trước đâm đỉnh.

Từng đợt từng đợt nước gợn hướng Tang Du bên này, hắn sít sao nhắm mắt lại, trong lòng mang theo đau đớn cùng không cam tâm. Hạ thể lại không khống chế được truyền đến căng cứng....

Ngón tay thon dài vươn vào cái miệng nhỏ đang thở dốc:

"Đau không?"

Nàng hai mắt mờ mịt nhìn hắn.

"Đau thì cắn huynh."

Động tác Bạch công tử cắm rút càng ngày càng cuồng dã, động thân mãnh liệt cấp tiến.

"Ưm..."

Vòng eo loạn chiến, Văn Khương thất thần nửa khép hai tròng mắt, mặc cho hắn mãnh liệt va chạm.

Tê dại hoa huy*t co rút lại, phun ra mật dịch, thoáng qua liền bị nước ôn tuyền hấp thu, sắc đêm kèm theo thanh âm nam tử khàn khàn cùng cười của thiếu nữ thất thần thét lên chậm rãi.

Thân ảnh của hai người bị cảnh chiều hôm che giấu, Tang Du xoay người rời khỏi, hiện tại có hắn mới biết hắn tan nát cõi lòng đến nhường nào.

van-khuong-cong-chua-9-1

"Tang công tử" nghênh mặt lại đụng phải Giới Tử Thôi đang cười nhẹ.

"Giới, Giới công tử"

Tang Du khẩn trương có một ít lúng túng.

"Văn Khương công chúa cùng Bạch công tử đã nghỉ ngơi sao?" Giới Tử Thôi biết rõ còn cố hỏi.

"Đúng, đúng." Tang Du từ nhỏ không biết nói dối.

"Đi một ngày, cũng là mệt mỏi, tại hạ cũng đi ngâm ôn tuyền một chút." Giới Tử Thôi giả bộ như muốn đi ôn tuyền, đi về phía trước vài bước.

"Giới công tử" - Tang Du lớn tiếng quát dừng lại hắn.

"Tang công tử có việc?"

"Tại hạ thân thân thể có chỗ khó chịu, muốn mời Giới công tử xem qua "

"Tang công tử như thế nào cả người toát mồ hôi lạnh?"

Giới Tử Thôi giương mắt quét mắt hắn.

"Mời theo Giới mỗ "

"Tang công tử có gì không thoải mái?" Giới Tử Thôi ngồi xuống cạnh Tang Du bắt mạch.

"Có một ít choáng váng."

Tang Du cúi đầu xuống, che dấu biểu tình.

"Theo ta thấy, công tử cần lược châm cứu cứu."

"Xin hỏi, Giới công tử, tại hạ là bệnh gì?"

"Âm thanh mà dương đục, đục người có thanh, thanh người có đục, trong và đục đừng chi. Thanh người thượng chú tại phổi, đục người hạ đi tại dạ dày; dạ dày chi thanh khí, thượng xuất phát từ miệng; phổi chi trọc khí, đặt cược tại kinh, phía trong tích tại biển."- Giới Tử Thôi thu hồi tay bắt mạch.

"Đơn giản tới nói chính là công tử tâm tư quá trọng, khiến cho khí huyết không điều, bệnh trạng thông thường chính là mất ngủ nhiều mộng."

"Giới công tử quả nhiên y thuật hơn người."

"Kỳ thực Hiới mỗ có một lời, không biết nên nói hay không nên nói."

"Giới công tử, xin mời ngài nói."

"Tang công tử ngài khuynh tâm trong người, cũng chưa chắc đã là trong nước chi nguyệt, duyên phận chưa tới thế thôi."

Tang Du thở dài khẩu khí.

"Giới công tử không cần mở miệng an ủi, Tang mỗ vốn là một kẻ mãng phu, Tang mỗ chỉ cầu cả được đi theo hầu hạ công tử cùng công chúa"

"Giới mỗ chân tâm bội phục Tang công tử, ngay thẳng dũng cảm quả quyết, nếu như ngày sau có cần giúp đỡ, Giới mỗ nguyện dốc sức tương trợ."

"Giới công tử nói quá lời."

"Công tử, Giới mỗ có chuyện quan trọng cần giải quyết."

Giới Tử Thôi giúp Tang Du châm cứu sau đó, dạo bước tới ôn tuyền.

Nửa canh giờ sau gặp ở xe ngựa"

van-khuong-cong-chua-9-2

Bạch công tử đè nén khoái cảm.

"Là."

"Ahh, ca, muội không được."

Văn Khương hai tay chống phiến đá cạnh suối nước nóng, kiều thân run rẩy.

"Nhẫn nhịn một chút"

Bạch công tử mạnh mẽ nhún động vùi sâu cự thú vào trong cơ thể Văn Khương, không có ý dừng lại.

"Liên tục làm quá lâu,muội không được."

Văn Khương đỏ hồng mắt, hạ thân như cũ sít sao quấn trụ nhục côn.

"Nói chính mình không được, còn kẹp chặt như vậy?"

"Ưm..ưm..."

Văn Khương rên rỉ càng mềm mại, nàng khí lực dần mất, giờ này khắc này chỉ biết nâng lên bờ mông liên tục hùa theo va chạm của tam ca,

"Không cần..."

"Ngoan, muội cũng được huynh làm thoải mái, không phải sao?"

Bạch công tử một tay xuyên qua sống lưng, cầm nắm đầu v*, tay kia chế trụ eo nhỏ cường hãn tiến công, hoa huy*t liên tục kịch liệt co rút, kẹp lấy phân thân hắn dị thường thoải mái.

"A... Chậm một chút... Ca... Quá sâu..." Kiều ngâm vẫn còn tiếp tục.

"Nào có quá sâu? Hửn? Ca ca còn không có cắm đến tử cung của muội."

Chạy nước rút tăng lên, trân châu sắc trơn bóng trên hai vú dấu tay loang lổ, đẹp đến mức làm lòng người trì hoãn..

"A a... Không được, không được vào.." Văn Khương khóc ồn ào, nam nhân phía sau dường như muốn đem nàng làm hỏng nát, quái vật khổng lồ bên trong còn tại một tấc một tấc hướng gạt ra cánh cửa bí ẩn...

"Ahh, thực khả ái."

Bạch công tử rút ra, dừng lại một cái.

"Không cần, a, ca, mau làm muội."

Hắn liếm lấy bên môi đầy ý cười bế nàng lên, đẩy ra hai chân Văn Khương thành hình "chữ nhất", sau đó hung hăng đỉnh đi vào,

"Ahh, mèo con, muội thật nhiệt tình, tử cung nhỏ như vậy lại hút vui vẻ như vậy, ca ca vừa rồi đã bắn nhiều như vậy còn chưa hài lòng sao?"

"Không được nói..."

Văn Khương run rẩy, nhỏ giọng khóc nức nở rên rỉ.

"Tới, buông lỏng một chút, để ca đi vào sâu hơn."

"A _ _ _ _"

van-khuong-cong-chua-9-3

Văn Khương cổ ngửa về sau, mảnh khảnh thân thể rải đầy dấu tay nam tử, mỹ lệ yêu nhiêu.

"Ahh, thực sảng, ca ca thích nhất nụ hoa bên trong, ấm áp nhiệt nhiệt, như có nhiều miệng nhỏ liếm láp hoành huynh.tiểu muội, muội thật sự là muốn mài từ từ cho chết huynh sao."

Bạch công tử thấp khàn giọng, nhẹ nhàng hôn trụ sau lưng Văn Khương, hạ thân lại càng phát dụng lực lên.

"A a a a a _ _ _ _ _ _ "

"Tiểu muội cũng rất thích, đúng hay không? Ca ca sắp bị em kẹp gãy, như thế nào phía dưới miệng nhỏ gấp như vậy?hửmn?"

Nàng kêu khóc, tiểu huyệt đã thừa nhận không nổi cuồng mãnh tiến công phía sau.

"Ca... Kinh nguyệt còn chưa kết thúc... Tha cho muội đi... Thực không được".

"Đồ ngốc, như thế nào không hiểu cái gì là lấy dương bổ âm? Ca cho muội tinh hoa mới là tốt đối với thân thể "

"Ô ô... Ca..."

Văn Khương không nghĩ ra hắn sao lại khỏe như vậy, đã làm hơn hai canh giờ, hắn vẫn là cần cù không biết mỏi mệt.

"Tiểu muội, muội thực khả ái, muội c sờ bụng của muội xem, có phải rất phồng không..."

"Ahh... Ca... Huynh thật xấu..."

"Ai bảo muội mỹ lệ như vậy. Còn chưa cập kê đã mị hoặc câu dẫn, tiểu nộn huyệt còn chặt chẽ, non mềm như thế, hửmn? Trước giờ ta chưa gặp qua nữ nhân nào có thể làm cho ta mất hồn, chỉ có muội, Văn Khương, ta yêu muội"

"Ca... Ca... Lại gạt muội."

"Nào có lừa muội?" Hắn vừa lớn tiếng nói vừa tận lực làm mạnh vài cái.

"Ô ô... Ca nếu là yêu thích muội sao lại cưới nhiều thê thiếp như vậy?"

" nha đầu ngốc, "

Hắn nhẹ nhàng hôn tới gương mặt đẫm nước mắt,

" chuyện ta yêu và cưới không quan hệ, bọ họ đối với ta chỉ là bình hoa không hơn không kém"

"Chính là..."

Văn Khương còn nghĩ đặt câu hỏi, liền bị hắn hôn ngăn lại miệng, hắn lửa nóng đầu lưỡi quấn cái lưỡi đinh hương của nàng, liên tục câu lộng liếm láp, đồng thời hắn ấn trụ hai vai, mãnh liệt nhún động lên, mỗi một lần đều làm đến nàng sắp khóc, tử cung xinh xắn bọc lấy nhục bổng hắn liên tục run rẩy.

Văn Khương bị tam ca cắm ngoáy đến chân thực chịu không được, đành phải uốn éo bờ mông nhỏ nhắn xinh xắn ý đồ né tránh góc độ điên cuồng va chạm của hắn. Phấn nộn hoa huy*t bị cực lớn nam căn thao lông khuấy đảo ra lượng lớn d*m thủy.

"Ai~ a... Ô ô... Ưmn..."

"Văn Khương xem một chút, tiểu hoa cánh bị của muội bị ca ca sáp đến không nhìn thấy."

Hắn đem nàng ôm vào bờ, điều chỉnh thân thể mềm mại, làm cho nàng có thể trông thấy hoa huy*t mình bị cự thú màu đỏ tím dâm thao đến không còn hình dạng.. Văn Khương hai chân bị dụng lực tách ra, tiểu huyệt ngọt ngào được hắn nhìn không sót một chút gì.

"Tiểu muội, muộn thật đẹp, hoa huy*t muội phấn nộn,thưa thớt lông mao, huynh rất thích..

"Tam ca... Sẽ hỏng..."

Văn Khương khóc, bộ ngực sữa theo hắn mãnh liệt mạnh mẽ cắm rút cực kì đập vào mắt.

"Tiểu muội, muội đẹp quá,muội biết không?"

Hắn bóp trụ hai đỉnh tiểu anh đào mạnh mẽ nắm kéo.

"Không cần... Đau quá..."

"Chờ tới tuổi cập kê, ngực muội sẽ càng thêm đẩy đà. Nếu muội gả cho nam nhân khác huynh sẽ rất luyến tiếc "

van-khuong-cong-chua-9-4

"Không, tam Ca... Văn Khương chỉ cần huynh.."

"Để ca hảo hảo làm muội, tiểu hoa huy*t về sau đều cho chỉ để dành cho ca cắm có được không?"

"Ahh... Được... Ca... Ahh "

"Tiểu hoa huy*t thất ngoan "

Bạch công tử cảm động, Văn Khương nhiệt độ dưới thân càng ngày càng cao, tử cung truyền đạt vui sướng tần suất làm hắn sống lưng ngứa ngáy.

"Tiểu yêu tinh, bên dưới muội quá chặt,làm ca ca đều động không được. Về sau ca ca mỗi ngày sáp muội, xem có thể hay không đem ta tiểu hoa huy*t sáp mở lớn một chút để ca ca thao làm dễ dàng hơn."

"Nhẹ chút... Không cần sâu vậy... A a... Thật tê..."

Văn Khương lê hoa đái vũ khẩn cấp cắn chặt môi, hắn nhìn nữ nhân phía dưới bị chính mình sáp loạn rung độn. không khỏi trong lòng khẽ động, từng đợt từng đợt mạnh mẽ thao lộng bức tiểu mỹ nhân kháng cự, nhưng mà trong cơ thể hắn lại truyền đến chìm ngập khuây khoả cảm giác, xoay chuyển bên trong hoa tâm phun ra đại lượng d*m thủy tưới lên quy đầu hắn

"Ô ô, ca, thả muội ra, không được, nó, lại trở nên lớn."

Văn Khương bị tam ca thao lộng đã sắp hôn mê.

Hắn không có trả lời nàng, mà là dùng hành động chứng minh chính mình thân thể đạt tới khoái cảm đỉnh phong, lửa nóng màu tím đỏ gắng gượng to lớn liên tục khiêu khích nụ hoa nhỏ hẹp, ấm áp khéo léo tử cung hung hăng hấp quấn trụ khiêu động quy đầu, tinh dịch nồng đậm phun tại thành tử cung... Thật lâu, hắn rút ra phân thân, hỗn hợp tinh dịch từ khe hẹp bị sáp đến sưng đỏ chảy ra. Mỹ nhân dâm loạn thở gấp dưới ánh chiều tà càng khiến cho lòng người xao động...

Chapter
1 Chương 1: Đêm đầu tiên 1
2 Chương 2: Đêm đầu tiên 2
3 Chương 3: Bạch tiểu công tử 1
4 Chương 4: Bạch tiểu công tử 2
5 Chương 5: Giới Tử Thôi thần bí
6 Chương 6: Chất vấn (H)
7 Chương 7: Giải dược (H)
8 Chương 8: Tắm ôn tuyền
9 Chương 9: Tắm ôn tuyền (tt -H)
10 Chương 10: Thừa Ảnh kiếm
11 Chương 11: Thừa Ảnh kiếm 2
12 Chương 12: Lai Đan loạn tính (H)
13 Chương 13: Lai Đan loạn tính (H)
14 Chương 14: Nguy hiểm rình rập
15 Chương 15: Không thể kiềm nén (H)
16 Chương 16: Không thể kiềm nén (H)
17 Chương 17: Đào thoát (H)
18 Chương 18: Đào thoát
19 Chương 19: Đào thoát
20 Chương 20: Tình nồng ý mật (H)
21 Chương 21: Âm mưu Trưởng tỷ
22 Chương 22: Trúng độc
23 Chương 23: Điều kiện
24 Chương 24: Bí mật sau song cửa
25 Chương 25: Đào thoát
26 Chương 26: Huynh muội ân ái (H)
27 Chương 27: Hồi hương (H)
28 Chương 28: Uy hiếp (H)
29 Chương 29: Lễ cập kê
30 Chương 30: Sóng ngầm thâm cung
31 Chương 31: Sóng ngầm thâm cung (tt)
32 Chương 32: Mưu tính
33 Chương 33: Xuất giá
34 Chương 34
35 Chương 35: Cưỡng ép (H)
36 Chương 36: Đêm ủy khuất (H)
37 Chương 37: Đêm ủy khuất (tt H)
38 Chương 38: Tội phạm
39 Chương 39: Cướp hôn
40 Chương 40: " Thương nhớ" (H)
41 Chương 41: Điều kiện trao đổi (H)
42 Chương 42: Lạc vào miếu hoang
43 Chương 43: Gặp lại cố nhân
44 Chương 44: Thành hôn
45 Chương 45: Động phòng hoa chúc (H)
46 Chương 46: Đăng cơ (H)
47 Chương 47: Đăng cơ (H)
48 Chương 48: Động phòng hoa chúc (H)
49 Chương 49: Đông phòng (H)
50 Chương 50: Tín vật (H)
51 Chương 51: Nguyện ý...!!
52 Chương 52: Tỷ muội đối đầu
53 Chương 53: Cơ Hốt
54 Chương 54: Thương lượng
55 Chương 55: Tương phùng!!
56 Chương 56: Cát cứ phân tranh!!
57 Chương 57: Binh biến can qua!!
58 Chương 58: Truy đuổi
59 Chương 59: Trọng Nhĩ
60 Chương 60: Tái giá
61 Chương 61: Tân hôn (H)
62 Chương 62: Tân hôn (H +2)
63 Chương 63: Tân hôn (H + 2)
64 Chương 64: Tân Hôn (H +3)
65 Chương 65: Dễ thụ thai..?!
66 Chương 66: Cuộc sống nơi dã sơn
67 Chương 67: Cuộc sống nơi sơn dã (tt)
68 Chương 68: Phongcảnh hữu tình (H)
69 Chương 69: Nạp thiếp!!
70 Chương 70: Triền miên (H)
71 Chương 71: Đánh tiếng...!!
72 Chương 72: Loạn đảng kéo đến
73 Chương 73: Tiểu Bạch tỉnh lại
74 Chương 74: Vượt qua biến loạn
75 Chương 75: Khí tức nam nhân
76 Chương 76: Dùng miệng giúp Tam ca thỏa mãn
77 Chương 77: Lạc vào nơi hoang dã
78 Chương 78: Lạc vào nhân tộc
79 Chương 79: Bại lỗ thân phận nữ nhi
80 Chương 80: Lật mặt
81 Chương 81: Kế hoạch hoãn binh
82 Chương 82: Dưới ánh mắt soi mói yêu đương vụn trộm
83 Chương 83: Yêu đương vụng trộm (H)
84 Chương 84: Chuẩn trị
85 Chương 85: Chuẩn trị (tt)
86 Chương 86: Châm cứu cứu người
87 Chương 87: Độc trong độc
88 Chương 88: Gặp lại người xưa?
89 Chương 89: Cơ Duẫn cưỡng đoạt
90 Chương 90: Đàm phán!!
91 Chương 91: Thương lượng không thành
92 Chương 92: Diệt tộc
93 Chương 93: Lỗ vương sủng ái (H)
94 Chương 94: Hoán đổi linh hồn
95 Chương 95: Thức tỉnh
96 Chương 96: Hoán đổi linh hồn
97 Chương 97: Cơ Đồng
98 Chương 98: Kế sách
99 Chương 99: Loạn từ khương khởi
100 Chương 100: Tiếp diễn cát cứ phân tranh
101 Chương 101: Hôn thư
102 Chương 102: Hồi Tề quốc
103 Chương 103: Người lạ từng quen
104 Chương 104: Đột nhập cung cấm
105 Chương 105: Bày trận (H)
106 Chương 106: Điều kiện nghị hòa
107 Chương 107: Cơ Duẫn nổi giận
108 Chương 108: Dự cảm bất thường
109 Chương 109: Cơ Duẫn tử nạn
110 Chương 110: Giải vây
111 Chương 111: Muội là của ta
112 Chương 112: Điên cuồng cấm kỵ (H)
113 Chương 113: Xe chấn (H)
114 Chương 114: Luận tội Bành Sinh (H)
115 Chương 115: Kẻ chủ mưu
116 Chương 116: Tiểu Bạch tìm đến (H)
117 Chương 117: Quốc sự rối ren (h)
118 Chương 118: Tân quân Tề quốc
119 Chương 119: Chiếm đoạt (H)
120 Chương 120: Tề - Lỗ giao tranh
121 Chương 121: Hậu chiến Tề - Lỗ
122 Chương 122: Độc sủng (H)
123 Chương 123: Độc sủng (H 2)
124 Chương 124: Cải cách Tề quốc
125 Chương 125: Vụng trộm cùng Quản Trọng (H)
126 Chương 126: Nhớ (H)
127 Chương 127: Bất chấp (H)
128 Chương 128: Lâm bồn
129 Chương 129: Lâm bồn (tt)
130 Chương 130: Văn Khương ghen (H)
131 Chương 131: Chuyện 3 người (H)
132 Chương 132: Tề vương trở bệnh
133 Chương 133: Vào cấm địa
134 Chương 134: Tiểu Bạch hồi tỉnh
135 Chương 135: Giang sơn mỹ nhân
136 Chương 136: Vũ nhục (H)
137 Chương 137: Ủy khuất (H)
138 Chương 138: Làm đến mang thai (H)
139 Chương 139: Chuộc thân!!
140 Chương 140: Văn Khương trở bệnh
141 Chương 141: Trao đổi
142 Chương 142: Dẹp loạn
143 Chương 143: Đại kết cục (Hoàn)
Chapter

Updated 143 Episodes

1
Chương 1: Đêm đầu tiên 1
2
Chương 2: Đêm đầu tiên 2
3
Chương 3: Bạch tiểu công tử 1
4
Chương 4: Bạch tiểu công tử 2
5
Chương 5: Giới Tử Thôi thần bí
6
Chương 6: Chất vấn (H)
7
Chương 7: Giải dược (H)
8
Chương 8: Tắm ôn tuyền
9
Chương 9: Tắm ôn tuyền (tt -H)
10
Chương 10: Thừa Ảnh kiếm
11
Chương 11: Thừa Ảnh kiếm 2
12
Chương 12: Lai Đan loạn tính (H)
13
Chương 13: Lai Đan loạn tính (H)
14
Chương 14: Nguy hiểm rình rập
15
Chương 15: Không thể kiềm nén (H)
16
Chương 16: Không thể kiềm nén (H)
17
Chương 17: Đào thoát (H)
18
Chương 18: Đào thoát
19
Chương 19: Đào thoát
20
Chương 20: Tình nồng ý mật (H)
21
Chương 21: Âm mưu Trưởng tỷ
22
Chương 22: Trúng độc
23
Chương 23: Điều kiện
24
Chương 24: Bí mật sau song cửa
25
Chương 25: Đào thoát
26
Chương 26: Huynh muội ân ái (H)
27
Chương 27: Hồi hương (H)
28
Chương 28: Uy hiếp (H)
29
Chương 29: Lễ cập kê
30
Chương 30: Sóng ngầm thâm cung
31
Chương 31: Sóng ngầm thâm cung (tt)
32
Chương 32: Mưu tính
33
Chương 33: Xuất giá
34
Chương 34
35
Chương 35: Cưỡng ép (H)
36
Chương 36: Đêm ủy khuất (H)
37
Chương 37: Đêm ủy khuất (tt H)
38
Chương 38: Tội phạm
39
Chương 39: Cướp hôn
40
Chương 40: " Thương nhớ" (H)
41
Chương 41: Điều kiện trao đổi (H)
42
Chương 42: Lạc vào miếu hoang
43
Chương 43: Gặp lại cố nhân
44
Chương 44: Thành hôn
45
Chương 45: Động phòng hoa chúc (H)
46
Chương 46: Đăng cơ (H)
47
Chương 47: Đăng cơ (H)
48
Chương 48: Động phòng hoa chúc (H)
49
Chương 49: Đông phòng (H)
50
Chương 50: Tín vật (H)
51
Chương 51: Nguyện ý...!!
52
Chương 52: Tỷ muội đối đầu
53
Chương 53: Cơ Hốt
54
Chương 54: Thương lượng
55
Chương 55: Tương phùng!!
56
Chương 56: Cát cứ phân tranh!!
57
Chương 57: Binh biến can qua!!
58
Chương 58: Truy đuổi
59
Chương 59: Trọng Nhĩ
60
Chương 60: Tái giá
61
Chương 61: Tân hôn (H)
62
Chương 62: Tân hôn (H +2)
63
Chương 63: Tân hôn (H + 2)
64
Chương 64: Tân Hôn (H +3)
65
Chương 65: Dễ thụ thai..?!
66
Chương 66: Cuộc sống nơi dã sơn
67
Chương 67: Cuộc sống nơi sơn dã (tt)
68
Chương 68: Phongcảnh hữu tình (H)
69
Chương 69: Nạp thiếp!!
70
Chương 70: Triền miên (H)
71
Chương 71: Đánh tiếng...!!
72
Chương 72: Loạn đảng kéo đến
73
Chương 73: Tiểu Bạch tỉnh lại
74
Chương 74: Vượt qua biến loạn
75
Chương 75: Khí tức nam nhân
76
Chương 76: Dùng miệng giúp Tam ca thỏa mãn
77
Chương 77: Lạc vào nơi hoang dã
78
Chương 78: Lạc vào nhân tộc
79
Chương 79: Bại lỗ thân phận nữ nhi
80
Chương 80: Lật mặt
81
Chương 81: Kế hoạch hoãn binh
82
Chương 82: Dưới ánh mắt soi mói yêu đương vụn trộm
83
Chương 83: Yêu đương vụng trộm (H)
84
Chương 84: Chuẩn trị
85
Chương 85: Chuẩn trị (tt)
86
Chương 86: Châm cứu cứu người
87
Chương 87: Độc trong độc
88
Chương 88: Gặp lại người xưa?
89
Chương 89: Cơ Duẫn cưỡng đoạt
90
Chương 90: Đàm phán!!
91
Chương 91: Thương lượng không thành
92
Chương 92: Diệt tộc
93
Chương 93: Lỗ vương sủng ái (H)
94
Chương 94: Hoán đổi linh hồn
95
Chương 95: Thức tỉnh
96
Chương 96: Hoán đổi linh hồn
97
Chương 97: Cơ Đồng
98
Chương 98: Kế sách
99
Chương 99: Loạn từ khương khởi
100
Chương 100: Tiếp diễn cát cứ phân tranh
101
Chương 101: Hôn thư
102
Chương 102: Hồi Tề quốc
103
Chương 103: Người lạ từng quen
104
Chương 104: Đột nhập cung cấm
105
Chương 105: Bày trận (H)
106
Chương 106: Điều kiện nghị hòa
107
Chương 107: Cơ Duẫn nổi giận
108
Chương 108: Dự cảm bất thường
109
Chương 109: Cơ Duẫn tử nạn
110
Chương 110: Giải vây
111
Chương 111: Muội là của ta
112
Chương 112: Điên cuồng cấm kỵ (H)
113
Chương 113: Xe chấn (H)
114
Chương 114: Luận tội Bành Sinh (H)
115
Chương 115: Kẻ chủ mưu
116
Chương 116: Tiểu Bạch tìm đến (H)
117
Chương 117: Quốc sự rối ren (h)
118
Chương 118: Tân quân Tề quốc
119
Chương 119: Chiếm đoạt (H)
120
Chương 120: Tề - Lỗ giao tranh
121
Chương 121: Hậu chiến Tề - Lỗ
122
Chương 122: Độc sủng (H)
123
Chương 123: Độc sủng (H 2)
124
Chương 124: Cải cách Tề quốc
125
Chương 125: Vụng trộm cùng Quản Trọng (H)
126
Chương 126: Nhớ (H)
127
Chương 127: Bất chấp (H)
128
Chương 128: Lâm bồn
129
Chương 129: Lâm bồn (tt)
130
Chương 130: Văn Khương ghen (H)
131
Chương 131: Chuyện 3 người (H)
132
Chương 132: Tề vương trở bệnh
133
Chương 133: Vào cấm địa
134
Chương 134: Tiểu Bạch hồi tỉnh
135
Chương 135: Giang sơn mỹ nhân
136
Chương 136: Vũ nhục (H)
137
Chương 137: Ủy khuất (H)
138
Chương 138: Làm đến mang thai (H)
139
Chương 139: Chuộc thân!!
140
Chương 140: Văn Khương trở bệnh
141
Chương 141: Trao đổi
142
Chương 142: Dẹp loạn
143
Chương 143: Đại kết cục (Hoàn)