Chương 94: 94: Hụt Mất Bánh Ngọt

Bác sĩ Đạo đi rồi.

Đình Thiên cũng đi làm thủ tục xuất viện.

Khi anh sắp ra tới cửa, Kiêu Giang bỗng tới giữ lại: "Đình Thiên, em đi cùng anh.

"
"Không cần đâu"
Anh lạnh nhạt từ chối, sải bước đi thẳng.

Khó khăn lắm Kiều Giang mới có được cơ hội đi riêng với anh thế này, cô dễ gì chịu từ bỏ.

Mặc kệ anh không đồng ý, cô vẫn cứng đầu đi theo: "Được rồi, anh không cho em đi theo anh vậy em đi trước là được chứ gì’
Nói rồi, cô tinh nghịch chạy lên phía trước một đoạn xa rồi quay lại chờ anh, một bộ nhí nhảnh đáng yêu, như không thèm để ý tới sự lạnh nhạt của anh.

Cô lúc này khác hoàn toàn hình tượng trang nghiêm, uy vũ khi khoác bộ quân phục trên người, mà giống một cô gái đang yêu lắm.

Có vài bác sĩ nam và bệnh nhân nam vô tình nhìn thấy, to mắt há mồm nhìn sắp rớt cả hàm luôn.

Chỉ có Đình Thiên không cảm thấy có gì đặc biệt, vẻ đẹp ấy không có chút ảnh hưởng nào đến anh cả.

Anh bước tới trước mặt cô, thấy cô cứng đầu anh cũng không buồn cản nữa: "Tùy em vậy"
Kiều Giang cười tít mắt.

Cô biết anh vẫn không nỡ từ chối cô mà, trước đây như vậy, bây giờ cũng thể.

Chỉ cần anh không nỡ tức là cô vẫn có cơ hội.

Mẹ Châu ở phía sau nhìn trộm, mừng thầm.

Phải vậy chứ, con dâu của bà giỏi lắm.

Cô gái tốt như vậy, có mà thắp đèn đi tìm cũng khó thấy.

Bà cảm thấy mình thật sáng suốt khi chọn Kiều Giang cho Đình Thiên.

Vẻ ngoài của Đình Thiên và Kiều Giang quá nổi bật, mỗi một bước đi đều thu hút nhiều ánh mắt xung quanh.

Rồi chẳng biết Kiều Giang đi kiểu gì, không cẩn thận bước lỡ nhịp vấp ngã.

"A!
Tiếng kêu thanh thúy của Thượng tá Hà vang lên.

Cánh đàn ông gần đó trợn to đôi mắt như sắp rớt cả trọng, chân tay cũng cuống lên như muốn phi lên làm anh hùng cứu mỹ nhân luôn vậy.

Chỉ là bọn họ làm gì có cơ hội đấy.

Còn chưa đi được nửa đường, người ta đã rơi vào một vòng tay rắn chắc khác rồi.

Cảm giác được vòng tay ấm áp mềm mại, Kiều Giang mắt nhằm nghiền mà trong lòng thầm cười.

Cô biết anh sẽ đỡ cô, không nỡ nhìn cô bị đau mà.

Hai cánh tay xinh đẹp thanh mảnh "theo phản xạ tự nhiên" ôm lấy thắt lưng đối phương, run run như rất sợ hãi mà ôm mãi không buông.

"Thượng tá Hà, đã không sao rồi.

Cô có thể bỏ tôi ra được rồi.

"
Một giọng nói khác lạ rơi vào màng nhĩ của Kiều Giang.

Cô giật mình, giọng nói này, không phải của Đình Thiên.

Đáy lòng có dự cảm không tốt.

Kiều Giang vội mở mắt.

Trước mắt cô đây, là một người đàn ông điển trai, nhưng không phải Đình Thiên.

"Võ Khải Nguyên?"
Cô nhíu mày thốt lên.

Ý thức được vấn đề không đúng, cô lập tức buông người ta ra, đứng dậy, lùi ra sau, tỏ thái độ khó chịu chất vấn: "Sao lại là anh?"
Tên điên này ở đâu chui ra vậy.

Rảnh quá hay gì mà nhào vô phá đám.

Cô mượn hắn à? Võ Khải Nguyên nhún vai: "Chứ cô nghĩ là ai?"
Anh đi ngang qua, thấy cô sắp ngã sấp mặt mới tốt bụng vươn tay cứu giúp, vậy mà cô ta không hề cảm ơn một tiếng, lại còn lên giọng chất vấn anh là sao? Bình thường cô ta cũng không vô lý như vậy.

Nghĩ nghĩ, Võ Khải Nguyên cảm thấy có gì đó không đúng.

Anh hết liếc nhìn Kiều Giang đang hậm hực như bị hụt mất miếng bánh ngọt, lại liếc Đình Thiên đang dửng dưng không liên quan bên cạnh, cuối cùng bộ não thông minh cũng hiểu ra vấn đề.

Anh khẽ à một tiếng, mắt ánh lên tia thích thú.

Anh cất giọng áy náy mà cũng chẳng ra áy náy: "Thiếu tướng Dương, em không cẩn thận đã nhanh tay đỡ được Thượng tá Hà của anh, anh không trách em chứt"
"Sao anh lại trách chú? Chú vừa làm được một việc tốt mà"
Đình Thiên nhàn nhạt nhìn Võ Khải Nguyên.

Anh cũng không muốn nói nhiều vấn đề này, câu trước câu sau đã đổi chủ đề: "Chú đến thăm Khải Hựu à.

Tình hình cậu ấy sao rồi?"
"Vẫn vậy, chưa có chút động tĩnh nào.

"
Võ Khải Nguyên lắc đầu, ánh mắt thoáng chốc buồn bã.

"Cố gắng lên, rồi cậu ấy sẽ tỉnh thôi"
Đình Thiên chẳng biết nói gì hơn, vỗ lên vai anh an ủi.

"Hy vọng lời này của anh sẽ sớm thành hiện thực.

"

Võ Khải Nguyên cười buồn.

Đã năm năm rồi.

Anh chờ đã được năm năm rồi mà anh ấy cứ ngủ mãi chẳng chịu tỉnh.

Không khí nơi này nháy mắt chùng xuống thấy rõ, mà không khí này lại chẳng có liên quan gì đến Kiều Giang.

Cô dường như đã bị hai người đàn ông cho ra rìa.

Chẳng ai quan tâm cô nữa.

Hít sâu một hơi, Võ Khải Nguyên trở lại chủ đề chính: "Em nghe nói ông nội anh ngã bệnh.

Giờ ông cụ sao rồi?"
Luôn miệng nói là bạn thân của Đình Lập nhưng ông cụ Chính đổ bệnh nhập viện mà anh không đến thăm lấy một lần, nghĩ mà thấy ngại quá.

"Chỉ là bệnh người già thôi.

Ông cụ nằm viện mấy ngày đã khỏe lại rồi, anh đang chuẩn bị đi làm thủ tục xuất viện cho ông.

Nghe anh nói như vậy, Võ Khải Nguyên cũng không giữ anh lại nữa: "Vậy thì em không làm phiên anh nữa, anh đi làm thủ tục đi.

Hôm nào rảnh chúng ta tụ tập một bữa nhé.

"
"Nhất định"
Đình Thiên nói vậy chứ Võ Khải Nguyên thừa biết anh khó có được một ngày rảnh lắm.

Đừng nói là cùng tụ tập một bữa mà ngay cả gặp được anh một cái thôi cũng khó.

Lần gần đây nhất anh gặp Đình Thiên cũng đã là chuyện nửa năm trước rồi.

Lẽ ra lần nhà họ Tăng mở tiệc tẩy trần cho Thanh Như, anh đến dự thì đã được gặp Đình Thiên rồi.

Mà hôm đó anh lại không thể đi!
Chuyện vừa nãy kết quả không như mong muốn, Kiều Giang vừa giận vừa xấu hổ lại vừa sợ anh hiểu lâm, đi được vài bước, cô quyết định lên tiếng giải thích: "Đình Thiên, chuyện khi nãy em không phải cố ý ôm Võ Khải Nguyên đâu.

Lúc đó em cứ tưởng người đó là anh"
"Em không cần phải giải thích.

Anh không nghĩ gì cả"
Đình Thiên không mặn không nhạt đáp.

Ý của anh là anh không quan tâm.

Nhưng rơi vào tai Kiều Giang lại là anh tin tưởng cô, không hề hiểu lầm cô.

Sự diễn giải này làm Thượng tá Hà thấy vừa mừng vừa an lòng, nhẹ hết cả người.

Cô biết anh tin tưởng cô mà.

Khi nãy chắc chắn là do Võ Khải Nguyên chết tiệt thích lo chuyện bao đồng kia chen ngang làm anh không kịp ra tay đỡ lấy cô.

Bằng không, làm sao anh có thế bỏ mặc cô ngã được.

Chờ Đình Thiên đi làm thủ tục xong xuôi.

Hai mẹ con anh cùng Kiều Giang đưa cụ Chính về.

Dĩ nhiên là về nhà chính của họ Dương chứ không phải nhà ở quân doanh.

Bác sĩ đã căn dặn không nên để ông cụ sống một mình, gia đình anh ai cũng ý thức được chuyện này sẽ dẫn tới hậu quả rất nghiêm trọng.

Nên quyết định khuyên cụ Chính về nhà ở chung với con cháu.

Cụ Chính không phản đối, tuỳ ý mẹ Châu sắp xếp.

Về tới nhà, Đình Thiên đưa cụ Chính lên phòng, mặc kệ Kiêu Giang ở dưới lầu với mẹ Châu.

Không nơi nào thoải mái bằng ở nhà.

Cụ Chính vừa về tới là cảm thấy cơ thể khỏe hơn cả chục lần so với lúc còn ở bệnh viện.

Cụ ngồi xuống ghế bành, để Đình Thiên bóp vai cho mình, rồi cụ hỏi chuyện: "Nói ông nghe xem, Hạ Lâm thể nào? Có bị thương nặng lắm không?"
Lực ở bàn tay Đình Thiên thoáng giảm một chút, chỉ là không cảm thấy ngạc nhiên lắm: "Ông xem tin tức rồi ạ?"
Cụ Chính gật đầu.

Cụ cũng vừa xem khi sáng thôi.

Đoạn cắt từ camera thấy xe nổ tung bất thường, bệnh nghề nghiệp đã ăn sâu trong máu lại trỗi dậy.

Cụ sai người đi tìm hiểu, thế mới hay, người gặp nạn là Hạ Lâm.

.

Chapter
1 Chương 1: 1: Bất Ngờ Đau Lòng
2 Chương 2: 2: Chia Tay
3 Chương 3: 3: Bị Phạt
4 Chương 4: 4: Lễ Mừng Thọ
5 Chương 5: 5: Bị Bỏ Thuốc
6 Chương 6: 6: Dương Đình Thiên 1
7 Chương 7: 7: Dương Đình Thiên 2
8 Chương 8: 8: Dương Đình Thiên 3
9 Chương 9: 9: Nằm Viện
10 Chương 10: 10: Thầy Hết Keo Kiệt Rồi
11 Chương 11: 11: Tạp Dề
12 Chương 12: 12: Thái Minh Tường
13 Chương 13: 13: Cái Gọi Là Ba Mẹ Nuôi Ra Là Như Vậy
14 Chương 14: 14: Cái Gọi Là Ba Mẹ Nuôi Ra Là Như Vậy 2
15 Chương 15: 15: Tôi Đợi Em Về
16 Chương 16: 16: Trở Về
17 Chương 17: 17: Tỏ Tình
18 Chương 18: 18: Nơi Này Chỉ Có Em
19 Chương 19: 19: Được Mời Làm Vệ Sĩ
20 Chương 20: 20: Gặp Lại Người Cũ
21 Chương 21: 21: Mở Tiệc
22 Chương 22: 22: Mở Tiệc 2
23 Chương 23: 23: Mở Tiệc 3
24 Chương 24: 24: Âm Mưu
25 Chương 25: 25: Hàng Xóm Mới
26 Chương 26: 26: Ngày Mới Nhiều Vấn Đề
27 Chương 27: 27: Bó Hoa Lớn
28 Chương 28: 28: Đi Xem Phim Không
29 Chương 29: 29: Sẽ Không Quên
30 Chương 30: 30: Có Người Dụ Dỗ
31 Chương 31: 31: Cô Gái Đó Tôi Chấm Trước Rồi
32 Chương 32: 32: Nhà Họ Dương
33 Chương 33: 33: Con Không Nói Sẽ Cưới Cô Ấy
34 Chương 34: 34: Đến Nhà Vợ Tương Lai Không Phạm Pháp
35 Chương 35: 35: Tự Tôi Có Cách
36 Chương 36: 36: Buổi Chạy Thử Bản Demo
37 Chương 37: 37: Trùng Hợp
38 Chương 38: 38: Đi Dự Tiệc
39 Chương 39: 39: Một Buổi Làm Quen
40 Chương 40: 40: Nỗi Khó Chịu Không Tên
41 Chương 41: 41: Bàn Tròn
42 Chương 42: 42: Bóc Tôm
43 Chương 43: 43: Khiêu Vũ
44 Chương 44: 44: Tôi Quen Cởi Áo Ngủ Rồi
45 Chương 45: 45: Đi Công Tác
46 Chương 46: 46: Dính Scandal 2
47 Chương 47: 47: Dính Scandal 3
48 Chương 48: 48: Bởi Vì Cậu Xứng Đáng
49 Chương 49: 49: Trần Vĩnh Mở Họp Báo
50 Chương 50: 50: Rửa Sạch Oan Tình
51 Chương 51: 51: Có Trách Thì Trách Anh Vô Dụng
52 Chương 52: 52: Cứ Kiện Thoải Mái
53 Chương 53: 53: Không Say Không Về
54 Chương 54: 54: Anh Mới Là Người Đi Nhầm Đường
55 Chương 55: 55: Chỉ Có Thầy Mới Là Hoàn Hảo
56 Chương 56: 56: Chỉ Là Tình Cờ
57 Chương 57: 57: Vô Tình Lập Công
58 Chương 58: 58: Kiều Giang Gặp Bảo Thư
59 Chương 59: 59: Sự Thật Bất Ngờ
60 Chương 60: 60: Gặp Phải Hai Ngôi Sao Quả Tạ
61 Chương 61: 61: Đua Xe
62 Chương 62: 62: Lên Núi
63 Chương 63: 63: Sợ Ma
64 Chương 64: 64: Bữa Cơm Tối Trên Núi
65 Chương 65: 65: Anh Bị Thương
66 Chương 66: 66: Đau Lòng
67 Chương 67: 67: Ngắm Bình Minh
68 Chương 68: 68: Đi Để Trở Về
69 Chương 69: 69: Ông Nội Dương Nhập Viện
70 Chương 70: 70: Tôi Tới Đòi Nợ
71 Chương 71: 71: Ông Muốn Gặp Em
72 Chương 72: 72: Mua Quà
73 Chương 73: 73: Ông Nội Dễ Tính
74 Chương 74: 74: Chạm Mặt Tình Địch
75 Chương 75: 75: Chương 80
76 Chương 76: 76: Ném Trúng Người Ta Rồi
77 Chương 77: 77: Cảm Giác Thật Mềm Mại
78 Chương 78: 78: Chạy
79 Chương 79: 79: Game Mới Hoàn Thành
80 Chương 80: 80: Võ Sư Của Hạ Lâm
81 Chương 81: 81: Thức Ăn Cho Chó Độc Thân
82 Chương 82: 82: Sinh Nhật Của Cậu Quân
83 Chương 83: 83: Đình Lam Nhi
84 Chương 84: 84: Đình Lam Nhi 2
85 Chương 85: 85: Âm Hồn Bất Tán
86 Chương 86: 86: Ngã Ba Tử Thần
87 Chương 87: 87: Thoát Nạn
88 Chương 88: 88: Mất Khống Chế
89 Chương 89: 89: Thùng Giấm Dễ Nổ
90 Chương 90: 90: Manh Mối Là Mấy Sợi Tóc
91 Chương 91: 91: Nhà Họ Hoàng
92 Chương 92: 92: Đêm Nay Có Người Mất Ngủ
93 Chương 93: 93: Lỡ Lời Làm Tổn Thương Người Ta Rồi
94 Chương 94: 94: Hụt Mất Bánh Ngọt
95 Chương 95: 95: Anh Coi Cô Là Gì
96 Chương 96: 96: Sao Đêm
97 Chương 97: 97: Khi Nhân Viên Tình Báo Ra Tay
98 Chương 98: 98: Mưa Chiều Bỏ Buồn Cho Ai
99 Chương 99: 99: Muốn Biết Cứ Bắt Người Là Được
100 Chương 100: 100: Màn Tra Khảo Nhẹ Nhàng
101 Chương 101: 101: Hình Phạt Có Quá Nhẹ Nhàng
102 Chương 102: 102: Ngày Tận Của Tinh Phàm
103 Chương 103: 103: Đến Lúc Hạ Màn Rồi
104 Chương 104: 104: Diễn Xuất Ai Đỉnh Hơn
105 Chương 105: 105: Lật Ngược Tình Thế
106 Chương 106: 106: Thời Tiết Chuyển Xấu
107 Chương 107: 107: Ấn Tượng Phai Mờ
108 Chương 108: 108: Em Yêu Thầy
109 Chương 109: 109: Giải Quyết Nhanh Gọn
110 Chương 110: 110: Chuyện Trong Nhà Giam
111 Chương 111: 111: Đồng Hồ Đôi
112 Chương 112: 112: Đình Lam Nhi Gây Chuyện
113 Chương 113: 113: Có Gì Không Dám
114 Chương 114: 114: Biệt Trang Long Viên
115 Chương 115: 115: Tình Tiết Quắn Quéo
116 Chương 116: 116: Vị Khách Đặc Biệt Nhà Họ Dương
117 Chương 117: 117: Dính Trái Tim Tôi
118 Chương 118: 118: Hạ Lâm Là Người Con Yêu
119 Chương 119: 119: Gặp Bẫy
120 Chương 120: 120: Thu Phục Được Chú Cún Khổng Lồ
121 Chương 121: 121: Nếu Em Muốn Thì Cứ Lấy
122 Chương 122: 122: Cả Cún Cũng Ghen
123 Chương 123: 123: Lời Thách Đấu Của Đám Thiếu Niên
124 Chương 124: 124: Khi Lâm Tổng Tỏ Tình
125 Chương 125: 125: Ván Đóng Thuyền
126 Chương 126: 126: Thời Gian Ngọt Ngào Đến Rồi
127 Chương 127: 127: Tình Cờ Gặp Bà Bạch Dương
128 Chương 128: 128: Bệnh Tiểu Thư Level Max
129 Chương 129: 129: Cái Sự Thật Xoắn Não
130 Chương 130: 130: Bữa Cơm Đầm Ấm Chưa Từng Có
131 Chương 131: 131: Vợ Của Con Còn Cần Người Khác Chấp Nhận Sao
132 Chương 132: 132: Quý Bà Đến Tìm
133 Chương 133: 133: Dụ Dỗ
134 Chương 134: 134: Mười Hai Giờ Đêm
135 Chương 135: 135: Ngày Cuối Tuần
136 Chương 136: 136: Đồ Giảm Giá
137 Chương 137: 137: Suýt Thì Nước Đổ Vào Người
138 Chương 138: 138: Bị Vây Hãm
139 Chương 139: 139: Đấu
140 Chương 140: 140: Ra Ngoài Một Mình
141 Chương 141: 141: Làm Anh Hùng
142 Chương 142: 142: Tiếng Nổ Tử Thần
143 Chương 144: 144: Cô Đâu Rồi
144 Chương 145: 145: Tìm Kiếm
145 Chương 146: 146: Cảm Giác Tim Vỡ Đôi
146 Chương 147: 147: Cô Quên Anh Rồi
147 Chương 148: 148: Trộm Vợ
Chapter

Updated 147 Episodes

1
Chương 1: 1: Bất Ngờ Đau Lòng
2
Chương 2: 2: Chia Tay
3
Chương 3: 3: Bị Phạt
4
Chương 4: 4: Lễ Mừng Thọ
5
Chương 5: 5: Bị Bỏ Thuốc
6
Chương 6: 6: Dương Đình Thiên 1
7
Chương 7: 7: Dương Đình Thiên 2
8
Chương 8: 8: Dương Đình Thiên 3
9
Chương 9: 9: Nằm Viện
10
Chương 10: 10: Thầy Hết Keo Kiệt Rồi
11
Chương 11: 11: Tạp Dề
12
Chương 12: 12: Thái Minh Tường
13
Chương 13: 13: Cái Gọi Là Ba Mẹ Nuôi Ra Là Như Vậy
14
Chương 14: 14: Cái Gọi Là Ba Mẹ Nuôi Ra Là Như Vậy 2
15
Chương 15: 15: Tôi Đợi Em Về
16
Chương 16: 16: Trở Về
17
Chương 17: 17: Tỏ Tình
18
Chương 18: 18: Nơi Này Chỉ Có Em
19
Chương 19: 19: Được Mời Làm Vệ Sĩ
20
Chương 20: 20: Gặp Lại Người Cũ
21
Chương 21: 21: Mở Tiệc
22
Chương 22: 22: Mở Tiệc 2
23
Chương 23: 23: Mở Tiệc 3
24
Chương 24: 24: Âm Mưu
25
Chương 25: 25: Hàng Xóm Mới
26
Chương 26: 26: Ngày Mới Nhiều Vấn Đề
27
Chương 27: 27: Bó Hoa Lớn
28
Chương 28: 28: Đi Xem Phim Không
29
Chương 29: 29: Sẽ Không Quên
30
Chương 30: 30: Có Người Dụ Dỗ
31
Chương 31: 31: Cô Gái Đó Tôi Chấm Trước Rồi
32
Chương 32: 32: Nhà Họ Dương
33
Chương 33: 33: Con Không Nói Sẽ Cưới Cô Ấy
34
Chương 34: 34: Đến Nhà Vợ Tương Lai Không Phạm Pháp
35
Chương 35: 35: Tự Tôi Có Cách
36
Chương 36: 36: Buổi Chạy Thử Bản Demo
37
Chương 37: 37: Trùng Hợp
38
Chương 38: 38: Đi Dự Tiệc
39
Chương 39: 39: Một Buổi Làm Quen
40
Chương 40: 40: Nỗi Khó Chịu Không Tên
41
Chương 41: 41: Bàn Tròn
42
Chương 42: 42: Bóc Tôm
43
Chương 43: 43: Khiêu Vũ
44
Chương 44: 44: Tôi Quen Cởi Áo Ngủ Rồi
45
Chương 45: 45: Đi Công Tác
46
Chương 46: 46: Dính Scandal 2
47
Chương 47: 47: Dính Scandal 3
48
Chương 48: 48: Bởi Vì Cậu Xứng Đáng
49
Chương 49: 49: Trần Vĩnh Mở Họp Báo
50
Chương 50: 50: Rửa Sạch Oan Tình
51
Chương 51: 51: Có Trách Thì Trách Anh Vô Dụng
52
Chương 52: 52: Cứ Kiện Thoải Mái
53
Chương 53: 53: Không Say Không Về
54
Chương 54: 54: Anh Mới Là Người Đi Nhầm Đường
55
Chương 55: 55: Chỉ Có Thầy Mới Là Hoàn Hảo
56
Chương 56: 56: Chỉ Là Tình Cờ
57
Chương 57: 57: Vô Tình Lập Công
58
Chương 58: 58: Kiều Giang Gặp Bảo Thư
59
Chương 59: 59: Sự Thật Bất Ngờ
60
Chương 60: 60: Gặp Phải Hai Ngôi Sao Quả Tạ
61
Chương 61: 61: Đua Xe
62
Chương 62: 62: Lên Núi
63
Chương 63: 63: Sợ Ma
64
Chương 64: 64: Bữa Cơm Tối Trên Núi
65
Chương 65: 65: Anh Bị Thương
66
Chương 66: 66: Đau Lòng
67
Chương 67: 67: Ngắm Bình Minh
68
Chương 68: 68: Đi Để Trở Về
69
Chương 69: 69: Ông Nội Dương Nhập Viện
70
Chương 70: 70: Tôi Tới Đòi Nợ
71
Chương 71: 71: Ông Muốn Gặp Em
72
Chương 72: 72: Mua Quà
73
Chương 73: 73: Ông Nội Dễ Tính
74
Chương 74: 74: Chạm Mặt Tình Địch
75
Chương 75: 75: Chương 80
76
Chương 76: 76: Ném Trúng Người Ta Rồi
77
Chương 77: 77: Cảm Giác Thật Mềm Mại
78
Chương 78: 78: Chạy
79
Chương 79: 79: Game Mới Hoàn Thành
80
Chương 80: 80: Võ Sư Của Hạ Lâm
81
Chương 81: 81: Thức Ăn Cho Chó Độc Thân
82
Chương 82: 82: Sinh Nhật Của Cậu Quân
83
Chương 83: 83: Đình Lam Nhi
84
Chương 84: 84: Đình Lam Nhi 2
85
Chương 85: 85: Âm Hồn Bất Tán
86
Chương 86: 86: Ngã Ba Tử Thần
87
Chương 87: 87: Thoát Nạn
88
Chương 88: 88: Mất Khống Chế
89
Chương 89: 89: Thùng Giấm Dễ Nổ
90
Chương 90: 90: Manh Mối Là Mấy Sợi Tóc
91
Chương 91: 91: Nhà Họ Hoàng
92
Chương 92: 92: Đêm Nay Có Người Mất Ngủ
93
Chương 93: 93: Lỡ Lời Làm Tổn Thương Người Ta Rồi
94
Chương 94: 94: Hụt Mất Bánh Ngọt
95
Chương 95: 95: Anh Coi Cô Là Gì
96
Chương 96: 96: Sao Đêm
97
Chương 97: 97: Khi Nhân Viên Tình Báo Ra Tay
98
Chương 98: 98: Mưa Chiều Bỏ Buồn Cho Ai
99
Chương 99: 99: Muốn Biết Cứ Bắt Người Là Được
100
Chương 100: 100: Màn Tra Khảo Nhẹ Nhàng
101
Chương 101: 101: Hình Phạt Có Quá Nhẹ Nhàng
102
Chương 102: 102: Ngày Tận Của Tinh Phàm
103
Chương 103: 103: Đến Lúc Hạ Màn Rồi
104
Chương 104: 104: Diễn Xuất Ai Đỉnh Hơn
105
Chương 105: 105: Lật Ngược Tình Thế
106
Chương 106: 106: Thời Tiết Chuyển Xấu
107
Chương 107: 107: Ấn Tượng Phai Mờ
108
Chương 108: 108: Em Yêu Thầy
109
Chương 109: 109: Giải Quyết Nhanh Gọn
110
Chương 110: 110: Chuyện Trong Nhà Giam
111
Chương 111: 111: Đồng Hồ Đôi
112
Chương 112: 112: Đình Lam Nhi Gây Chuyện
113
Chương 113: 113: Có Gì Không Dám
114
Chương 114: 114: Biệt Trang Long Viên
115
Chương 115: 115: Tình Tiết Quắn Quéo
116
Chương 116: 116: Vị Khách Đặc Biệt Nhà Họ Dương
117
Chương 117: 117: Dính Trái Tim Tôi
118
Chương 118: 118: Hạ Lâm Là Người Con Yêu
119
Chương 119: 119: Gặp Bẫy
120
Chương 120: 120: Thu Phục Được Chú Cún Khổng Lồ
121
Chương 121: 121: Nếu Em Muốn Thì Cứ Lấy
122
Chương 122: 122: Cả Cún Cũng Ghen
123
Chương 123: 123: Lời Thách Đấu Của Đám Thiếu Niên
124
Chương 124: 124: Khi Lâm Tổng Tỏ Tình
125
Chương 125: 125: Ván Đóng Thuyền
126
Chương 126: 126: Thời Gian Ngọt Ngào Đến Rồi
127
Chương 127: 127: Tình Cờ Gặp Bà Bạch Dương
128
Chương 128: 128: Bệnh Tiểu Thư Level Max
129
Chương 129: 129: Cái Sự Thật Xoắn Não
130
Chương 130: 130: Bữa Cơm Đầm Ấm Chưa Từng Có
131
Chương 131: 131: Vợ Của Con Còn Cần Người Khác Chấp Nhận Sao
132
Chương 132: 132: Quý Bà Đến Tìm
133
Chương 133: 133: Dụ Dỗ
134
Chương 134: 134: Mười Hai Giờ Đêm
135
Chương 135: 135: Ngày Cuối Tuần
136
Chương 136: 136: Đồ Giảm Giá
137
Chương 137: 137: Suýt Thì Nước Đổ Vào Người
138
Chương 138: 138: Bị Vây Hãm
139
Chương 139: 139: Đấu
140
Chương 140: 140: Ra Ngoài Một Mình
141
Chương 141: 141: Làm Anh Hùng
142
Chương 142: 142: Tiếng Nổ Tử Thần
143
Chương 144: 144: Cô Đâu Rồi
144
Chương 145: 145: Tìm Kiếm
145
Chương 146: 146: Cảm Giác Tim Vỡ Đôi
146
Chương 147: 147: Cô Quên Anh Rồi
147
Chương 148: 148: Trộm Vợ