Chương 94: Lí do buồn vui

Bên tai là tiếng cười nhẹ của Đường Lưu Nhan, “Là em họ.”

Trình Mi bất mãn nói, “Cái gì em họ… quan hệ huyết thống cách xa vạn
dặm … quản em sao?” Nói xong đột nhiên mắt sáng lên, xoay người tựa lên
lưng ghế điều khiển đắc ý nói với hắn, “Anh không dám quản em.”

Đường Lưu Nhan dường như đang nghĩ ngợi gì đó, hơi nhíu mày.

“A May.”

Trình Mi giả vờ không nghe thấy, nâng cằm, làm động tác nắm tay, “Bởi
vì em có nhược điểm của anh trong tay.” Vô tình nhìn thấy dáng vẻ mặt
không chút thay đổi của Lâm Cẩm Sắt, hưng trí của cô nàng lại bừng bừng
lên, “Nào, Cẩm Sắt, em nói cho chị nghe chuyện này, chuyện này có liên
quan tới chị đó…”

“Tiểu Mi, đủ rồi.” Lúc này người lên tiếng không phải Đường Lưu Nhan, mà là ….

Trình Mị nhìn Lâm Cẩm Sắt, mỉm cười, nhưng lại nói chuyện với Trình Mi, “Có một số việc, để cho đương sự tự hiểu ra thì có vẻ sẽ tốt hơn.”

Lâm Cẩm Sắt khẽ giật mình, lại nghe thấy Đường Lưu Nhan đột nhiên mở
miệng, “Anh em chỉ biết xen vào chuyện người khác.” Cô nghĩ thầm, hắn
không được tính là một người trong “Anh em” này sao? …

Trình Mi bị Trình Mị nói như vậy, tuy có chút không cam lòng, nhưng vẫn nhún vai, không nói gì nữa, nhấn ga, toàn tâm toàn ý lái xe.

Dọc đường đi, Đường Lưu Nhan và Trình Mị nói chuyện hai người câu được
câu không, phần lớn là liên quan đến một ít công chuyện cơ mật của Đường minh… bọn họ đến có gan, có một người ngoài là cô ngồi đây, vậy mà cũng dám nói ra.

Không sợ cô để lộ bí mật sao?

Trong lòng đang nghĩ như vậy, Đường Lưu Nhan đột nhiên nghiêng mặt híp
mắt cười với cô, những ánh sáng trong đôi mắt tinh anh tràn đầy màu sắc, hắn nhìn cô nói, “Cô bé, em sợ chết, cho nên em không dám.” Dứt lời,
cũng không chờ cô đáp lại, đã lại nghiêng mặt đi, vẻ mặt nói nói cười
cười thoải mái.

Lông tơ của Lâm Cẩm Sắt nhất thời dựng đứng lên, hắn có thể đọc được suy nghĩ sao?

Đường Lưu Nhan cong môi cười, đến lúc quay qua đó, tầm mắt vừa vặn đụng ánh mắt của Trình Mị trong gương chiếu hậu. Trong mắt anh ta tràn đầy ý cười trêu chọc và hiểu rõ, hắn hừ nhẹ, không nói, ánh mắt lại không
chịu khống chế mà khẽ liếc sang người phụ nữ bên cạnh.

Cô đang có một loại cảm giác sợ hãi , kinh ngạc , mờ mịt… Đôi mắt ngơ
ngác trừng hắn, thấy hắn nhìn tới đây, trên mặt có một tia bối rối
thoáng xẹt qua, lập tức vội vã quay đầu sang bên kia, chuyển tầm mắt ra
ngoài cửa xe giả vờ ngắm cảnh.

Ánh mắt vừa ban nãy của cô, làm hắn đột nhiên nhớ tới thật lâu trước kia, lần cô uống rượu đó … cô cũng như thế này, ngồi trên sàn nhà, ngửa đầu nhìn hắn, trong đôi
mắt ngơ ngác, xinh đẹp không hề có tia bén nhọn nào …ánh mắt vừa ban nãy của cô cũng như thế .

Hắn nghĩ tới chuyện cũ mà không khỏi mỉm cười, trong lòng lại lén lút thở dài.

Cứ như vậy đi.

Có một người luôn luôn là kiếp nạn của hắn. Mặc kệ người đó đang cười
hay đang khóc, một ánh mắt hay một hành động, đều có thể trở thành lý do hỉ nộ ái ố của hắn.

Mặc dù không muốn thừa nhận, nhưng hắn cũng không phải là loại người thích lừa gạt chính mình.

Tao nhã cong ngón tay thon dài xuống, nhẹ nhàng giữ lấy cằm của người
nào đó, nhẹ nhàng vuốt ve, ánh mắt u ám trầm tư: nhưng là, không ngờ cô
gái ngốc nghếch, không tim không phổi này lại…

Tầm mắt vô tình hướng về phía trước, phía trước có một chiếc Ferrari thể thao mui trần kinh điển đang tiến đến.

Tốc độ cực kì kiêu ngạo bá đạo, từ xa nhìn lại giống như một ngọn lửa đang lăn lộn hừng hực thiêu đốt.

Hắn híp mắt lại, khéo như vậy… Tới sớm hơn so với hắn nghĩ rồi.

Trong mắt có một tia sáng chợt lóe lên, hắn chậm rãi hạ cửa kính xe tối đen ra đúng lúc chiếc Ferrari không phù hợp tiến đến.

Lâm Cẩm Sắt khi còn nhỏ đã từng nghe mẹ nói rằng, con người, cả đời chỉ cần có một người bạn tri kỉ là đủ rồi. Thế giới này, rất ít có một
người như vậy: không có quan hệ huyết thống, không lo lắng đến lợi ích,
quan tâm đến bạn vô điều kiện, lấy tim lấy phổi ra đối xử thật lòng với
bạn, thậm chí coi bạn còn quan trọng hơn cả sinh mệnh mình, mà tất cả
những cái đó đều không cần lí do gì. Đó chính là tri kỷ .

Người như vậy, có lẽ cả đời đều không gặp được.

Lâm Cẩm Sắt nghĩ, cô và Ngô Ưu, nhất định đều là tri kỉ của đối phương.

Ngô Ưu đối với chuyễn cũ của cô hiểu rõ như trong lòng bàn tay, cô cũng vậy. Hai người đều có vết sẹo trong lòng, vì thế luôn sưởi ấm cho nhau, trị thương cho nhau, khi bị đau sẽ trốn vào lòng của người kia để tìm
kiếm sự an ủi.

Người như vậy, đã tưởng mất rồi thì lại có thể tìm thấy.

Cho nên mặc dù sau đó, khi cô phát hiện tình cảm của Ngô Ưu dành cho
mình đang dần dần biến chất, cô vẫn luyến tiếc, luyến tiếc không muốn
rời khỏi cô ấy. Cho nên giả vờ không biết, tàn nhẫn lảng tránh tình cảm
của cô ấy, chỉ vì muốn ở bên cạnh cô ấy.

Nhưng đến
phút cuối, đúng là cô đã bỏ rơi Ngô Ưu trước, không nói một lời, chật
vật đào tẩu, ngay cả một lời nhắn cũng không lưu lại.

Cô biết Ngô Ưu nhất định rất oán hận cô, nếu không thì bằng năng lực của cô ấy, hơn hai năm, làm sao có thể vẫn chưa tìm được cô. Cô ấy đã vô
cùng thất vọng về cô , cho nên không muốn gặp lại cô.

Khi gặp lại, lửa giận của Ngô Ưu thấu trời thỏa đất mãnh liệt bốc lên,
hung hăng tát một cái, tất cả đều đã ở trong dự liệu của cô.

Nhưng ngoài dự liệu chính là, hai người lại dùng cách này để gặp lại nhau.

Hai chiếc xe nổi tiếng đang ở thế đối đầu nhau, chỉ trong phút chốc
lướt qua nhau đó, nhưng tại sao lại khéo như vậy, cửa kính xe không biết khi nào thì đã được hạ xuống, chủ nhân Ferrari tùy ý lắc lắc một chai
rượu màu đỏ, dư quang khóe mắt cùng lúc đó cũng vô tình lướt qua cô…

Ferrari hung dữ chuyển hướng 90 độ, ngang ngạnh tiến lên chặn đầu
Maybach, không nhiều không ít, một chút nữa hai xe đã đâm sầm vào nhau.

Trình Mi chỉ cảm thấy thần kinh sắp hỏng rồi, khóc không ra nước mắt,
đây là thói đời gì, vận khí xấu xa gì đây, ngắn ngủn chưa tròn một
tháng, quán quân của chặng đua F1 nổi danh thế giới này cư nhiên hai lần suýt nữa hiến thân dưới bánh xe!

Một lần thôi thì cũng không so đo làm gì , dù sao người tên Lâm Lan kia cũng phải chịu một sự kích thích rất lớn, nhưng mà …

Cô gắt gao lườm chủ nhân của Ferrari.

Chapter
1 Chương 1: “Hoa hồng” của giới luật sư
2 Chương 2: Chúng ta dừng ở đây đi
3 Chương 3: Chỉ có tớ, vĩnh viễn không tổn thương cậu
4 Chương 4: Dung thất
5 Chương 5: Đời này, tôi sẽ không bao giờ cho em đi
6 Chương 6: Sống, không thể buông tha
7 Chương 7: Cẩm Sắt, anh sắp kết hôn
8 Chương 8: Vì tình yêu, phải kiên nhẫn
9 Chương 9: Đại thần buông tay
10 Chương 10: Tôi phải làm sao với em bây giờ
11 Chương 11: Nhiều năm như vậy, em nợ anh một câu nói
12 Chương 12: Không yêu, lại muốn một mình độc chiếm
13 Chương 13: Giam cầm
14 Chương 14: Sợ ngài ăn tôi!
15 Chương 15: Sự cám dỗ
16 Chương 16: Nụ cười của anh
17 Chương 17: Tổng giám đốc mới
18 Chương 18: Cái gì gọi là say rượu loạn tính (P.1)
19 Chương 19: Cái gì gọi là say rượu loạn tính (P.2)
20 Chương 20: Đừng yêu hắn
21 Chương 21: Báu vật
22 Chương 22: Lần thứ ba gặp mặt
23 Chương 23: Ám sát
24 Chương 24: Ngô gia có nữ ngự tỷ
25 Chương 25: Đâm lao thì phải theo lao
26 Chương 26: Giai nhân quyến rũ như bông hoa đã gột rửa sạch sẽ
27 Chương 27: “Cẩu nam nữ”
28 Chương 28: Lễ vật
29 Chương 29: Ôm em…anh không thể
30 Chương 30: Thất Tịch vui vẻ
31 Chương 31: Yêu em đã thành thói quen
32 Chương 32: Đường Lưu Nhan, xem như ngài lợi hại
33 Chương 33: Đêm valentine tốt đẹp
34 Chương 34: Hoàng tử hành tây khởi binh hỏi tội
35 Chương 35: Không có đường quay lại
36 Chương 36: Tần gia
37 Chương 37: Lời nói dối ngọt ngào
38 Chương 38: Lún sâu
39 Chương 39: Chuyển biến
40 Chương 40: Thân bại danh liệt
41 Chương 41: Lợi dụng
42 Chương 42: Khoản lớn
43 Chương 43: Cẩm Sắt, em tới thật khéo
44 Chương 44: Tin hay không tùy em
45 Chương 45: Đường Lưu Nhan, chúng ta kết hôn đi
46 Chương 46: Nếu em muốn, tôi sẽ cho em
47 Chương 47: Chúng ta không kết hôn
48 Chương 48: Khách sạn-P.1
49 Chương 49: Khách sạn-P.2
50 Chương 50: Cứu chuộc
51 Chương 51: Chìm đắm
52 Chương 52: Thỏa hiệp
53 Chương 53: Làm chính em là tốt rồi
54 Chương 54: Miêu tả sinh động
55 Chương 55: Cảm ơn ngài cho tôi một đòn chí mạng
56 Chương 56: Đừng sợ, có anh ở đây
57 Chương 57: Tiểu thử ngưu đao
58 Chương 58: Lại một lần nữa bỏ qua
59 Chương 59: Cẩm Sắt, tôi tới đây đón em
60 Chương 60: Va chạm
61 Chương 61: Nhập vai
62 Chương 62: Ngẫu nhiên gặp mặt
63 Chương 63: Tình yêu hèn mọn
64 Chương 64: Nơi tối trong đôi mắt
65 Chương 65: Vì sao không thể là anh
66 Chương 66: Gặp lại
67 Chương 67: Chuyện này phải trách em
68 Chương 68: Băng hỏa lưỡng trọng thiên
69 Chương 69: Phát hiện ngoài ý muốn
70 Chương 70: Cố nhân
71 Chương 71: Ghen như trong truyền thuyết – P.1
72 Chương 72: Lâm lan
73 Chương 73: Có đôi khi, hận không thể bóp chết em
74 Chương 74: Ghen như trong truyền thuyết – P.2
75 Chương 75: Theo dõi
76 Chương 76: Hỗn huyết soái ca
77 Chương 77: Người phụ nữ của tôi
78 Chương 78: Chọc giận
79 Chương 79: Tâm tư của La Lạc
80 Chương 80: Nào, để tôi ôm em
81 Chương 81: Cường hôn
82 Chương 82: Chấp làm ma lại chi thành phật
83 Chương 83: Trình mi
84 Chương 84: Lễ cưới
85 Chương 85: Sự quen biết kì lạ
86 Chương 86: Hôn nhân không tình yêu
87 Chương 87: Phụ nữ đã có chồng
88 Chương 88: Đường Lưu Nhan, tôi lạnh
89 Chương 89: Đừng sợ
90 Chương 90: Tôi muốn giết nó
91 Chương 91: Đồ vật an ủi
92 Chương 92: Cô bé, em thật thông minh
93 Chương 93: Trái tim đều là của em
94 Chương 94: Lí do buồn vui
95 Chương 95: Bạo lực, cũng là một cách biểu thị tình hữu nghị
96 Chương 96: Như trước đây
97 Chương 97: Đừng để tôi coi thường em
98 Chương 98: Phương tâm
99 Chương 99: Về nhà thôi
100 Chương 100: Cái gọi là chân tướng
101 Chương 101: Mang tớ đi đi
102 Chương 102: Người đón chuyến bay
103 Chương 103: Bởi vì em quan trọng hơn
104 Chương 104: Chưa bao giờ ngừng yêu thương cô
105 Chương 105: Muôn sông nghìn núi
106 Chương 106: Chúng ta còn nhiều thời gian
107 Chương 107: Vật hi sinh
108 Chương 108: Kết thúc
109 Chương 109: Ngoại truyện 1: Học yêu anh một lần nữa
110 Chương 110: Ngoại truyện 2: Cuộc đời này khó thoát khỏi đôi cánh ấy
111 Chương 111: Ngoại truyện 3: Người cha nham hiểm
112 Chương 112: Ngoại truyện 4: Tình yêu có thể tới một lần nữa không?
Chapter

Updated 112 Episodes

1
Chương 1: “Hoa hồng” của giới luật sư
2
Chương 2: Chúng ta dừng ở đây đi
3
Chương 3: Chỉ có tớ, vĩnh viễn không tổn thương cậu
4
Chương 4: Dung thất
5
Chương 5: Đời này, tôi sẽ không bao giờ cho em đi
6
Chương 6: Sống, không thể buông tha
7
Chương 7: Cẩm Sắt, anh sắp kết hôn
8
Chương 8: Vì tình yêu, phải kiên nhẫn
9
Chương 9: Đại thần buông tay
10
Chương 10: Tôi phải làm sao với em bây giờ
11
Chương 11: Nhiều năm như vậy, em nợ anh một câu nói
12
Chương 12: Không yêu, lại muốn một mình độc chiếm
13
Chương 13: Giam cầm
14
Chương 14: Sợ ngài ăn tôi!
15
Chương 15: Sự cám dỗ
16
Chương 16: Nụ cười của anh
17
Chương 17: Tổng giám đốc mới
18
Chương 18: Cái gì gọi là say rượu loạn tính (P.1)
19
Chương 19: Cái gì gọi là say rượu loạn tính (P.2)
20
Chương 20: Đừng yêu hắn
21
Chương 21: Báu vật
22
Chương 22: Lần thứ ba gặp mặt
23
Chương 23: Ám sát
24
Chương 24: Ngô gia có nữ ngự tỷ
25
Chương 25: Đâm lao thì phải theo lao
26
Chương 26: Giai nhân quyến rũ như bông hoa đã gột rửa sạch sẽ
27
Chương 27: “Cẩu nam nữ”
28
Chương 28: Lễ vật
29
Chương 29: Ôm em…anh không thể
30
Chương 30: Thất Tịch vui vẻ
31
Chương 31: Yêu em đã thành thói quen
32
Chương 32: Đường Lưu Nhan, xem như ngài lợi hại
33
Chương 33: Đêm valentine tốt đẹp
34
Chương 34: Hoàng tử hành tây khởi binh hỏi tội
35
Chương 35: Không có đường quay lại
36
Chương 36: Tần gia
37
Chương 37: Lời nói dối ngọt ngào
38
Chương 38: Lún sâu
39
Chương 39: Chuyển biến
40
Chương 40: Thân bại danh liệt
41
Chương 41: Lợi dụng
42
Chương 42: Khoản lớn
43
Chương 43: Cẩm Sắt, em tới thật khéo
44
Chương 44: Tin hay không tùy em
45
Chương 45: Đường Lưu Nhan, chúng ta kết hôn đi
46
Chương 46: Nếu em muốn, tôi sẽ cho em
47
Chương 47: Chúng ta không kết hôn
48
Chương 48: Khách sạn-P.1
49
Chương 49: Khách sạn-P.2
50
Chương 50: Cứu chuộc
51
Chương 51: Chìm đắm
52
Chương 52: Thỏa hiệp
53
Chương 53: Làm chính em là tốt rồi
54
Chương 54: Miêu tả sinh động
55
Chương 55: Cảm ơn ngài cho tôi một đòn chí mạng
56
Chương 56: Đừng sợ, có anh ở đây
57
Chương 57: Tiểu thử ngưu đao
58
Chương 58: Lại một lần nữa bỏ qua
59
Chương 59: Cẩm Sắt, tôi tới đây đón em
60
Chương 60: Va chạm
61
Chương 61: Nhập vai
62
Chương 62: Ngẫu nhiên gặp mặt
63
Chương 63: Tình yêu hèn mọn
64
Chương 64: Nơi tối trong đôi mắt
65
Chương 65: Vì sao không thể là anh
66
Chương 66: Gặp lại
67
Chương 67: Chuyện này phải trách em
68
Chương 68: Băng hỏa lưỡng trọng thiên
69
Chương 69: Phát hiện ngoài ý muốn
70
Chương 70: Cố nhân
71
Chương 71: Ghen như trong truyền thuyết – P.1
72
Chương 72: Lâm lan
73
Chương 73: Có đôi khi, hận không thể bóp chết em
74
Chương 74: Ghen như trong truyền thuyết – P.2
75
Chương 75: Theo dõi
76
Chương 76: Hỗn huyết soái ca
77
Chương 77: Người phụ nữ của tôi
78
Chương 78: Chọc giận
79
Chương 79: Tâm tư của La Lạc
80
Chương 80: Nào, để tôi ôm em
81
Chương 81: Cường hôn
82
Chương 82: Chấp làm ma lại chi thành phật
83
Chương 83: Trình mi
84
Chương 84: Lễ cưới
85
Chương 85: Sự quen biết kì lạ
86
Chương 86: Hôn nhân không tình yêu
87
Chương 87: Phụ nữ đã có chồng
88
Chương 88: Đường Lưu Nhan, tôi lạnh
89
Chương 89: Đừng sợ
90
Chương 90: Tôi muốn giết nó
91
Chương 91: Đồ vật an ủi
92
Chương 92: Cô bé, em thật thông minh
93
Chương 93: Trái tim đều là của em
94
Chương 94: Lí do buồn vui
95
Chương 95: Bạo lực, cũng là một cách biểu thị tình hữu nghị
96
Chương 96: Như trước đây
97
Chương 97: Đừng để tôi coi thường em
98
Chương 98: Phương tâm
99
Chương 99: Về nhà thôi
100
Chương 100: Cái gọi là chân tướng
101
Chương 101: Mang tớ đi đi
102
Chương 102: Người đón chuyến bay
103
Chương 103: Bởi vì em quan trọng hơn
104
Chương 104: Chưa bao giờ ngừng yêu thương cô
105
Chương 105: Muôn sông nghìn núi
106
Chương 106: Chúng ta còn nhiều thời gian
107
Chương 107: Vật hi sinh
108
Chương 108: Kết thúc
109
Chương 109: Ngoại truyện 1: Học yêu anh một lần nữa
110
Chương 110: Ngoại truyện 2: Cuộc đời này khó thoát khỏi đôi cánh ấy
111
Chương 111: Ngoại truyện 3: Người cha nham hiểm
112
Chương 112: Ngoại truyện 4: Tình yêu có thể tới một lần nữa không?