Đã Đến Nước Này, Cứ Ăn Trước Đã

Chương 11: Chương 11




Má»—i lần trên đưá»�ng vá»� nhà, cậu Ä‘á»�u Ä‘ói đến mức buồn nôn.

���

Bách Trầm biết nấu ăn. Từ khi sang Anh, anh chưa bao giá»� ra ngoài ăn, cÅ©ng không há»� hay biết đồ ăn ở Ä‘ây tệ đến mức nào.

Ä�iá»�u này nhắc Bách Trầm nhá»› đến má»™t fan hâm má»™ có địa chỉ IP ở Anh. Ngưá»�i này gần như bình luận dưới má»�i video cá»§a anh, ná»™i dung thưá»�ng xoay quanh việc chê bai đồ ăn Anh chẳng ra gì.

Không ít lần bình luận cá»§a fan Ä‘ó trở thành bình luận hot, phong cách năng động mang phần nhí nhảnh, cảm giác cứ như là Chúc Du vậy.

Hai ngưá»�i sóng vai bước Ä‘i, dá»�c đưá»�ng chỉ có giá»�ng Chúc Du không ngừng vang lên.

Chúc Du mà Ä‘ã mở miệng thì chẳng thể ngừng lại được.

Bách Trầm chỉ lặng lẽ nghe, nhưng lại thấy vô cùng thú vị. Anh mỉm cưá»�i suốt cả quãng đưá»�ng mà không há»� nhận ra. Mãi đến khi vào trong khuôn viên trưá»�ng, hai ngưá»�i má»›i tạm chia tay.

Chiá»�u nay, Chúc Du phải ra ngoại ô để vẽ ký há»�a.

Sinh viên phương Tây rất thích môn này vì kiểu ký hoạ cá»§a há»� không phải là những buổi huấn luyện bài bản ngoài trá»�i mà chỉ đơn giản là ra ngoài tìm cảnh, lấy màu, giống như má»™t chuyến dã ngoại vậy.

Nhưng Chúc Du lại không thích lắm.

Từ ngoại ô vá»� phải ngồi xe buýt tận má»™t tiếng đồng hồ.

Má»—i lần trên đưá»�ng vá»� nhà, cậu Ä‘á»�u Ä‘ói đến mức buồn nôn.

Khu ngoại ô chẳng có quán ăn hay cá»­a hàng tiện lợi nào, ngay cả cÆ¡m Tây cÅ©ng không kiếm ra.

Khổ chết Ä‘i được! Sao ngưá»�i Anh lại thích chịu khổ đến thế chứ?

Chúc Du thở dài nghÄ© ngợi.

"Yu, lần này chia nhóm vẫn theo nhóm cÅ© cá»§a buổi trước. Nhá»› Ä‘i tìm các thành viên trong nhóm mình nhé." Lá»›p trưởng đưa cho cậu má»™t danh sách nhóm.

Thật kỳ lạ, Chúc Du là ngưá»�i Trung Quốc duy nhất trong lá»›p này, nhưng các lá»›p khác cùng chuyên ngành lại có rất nhiá»�u sinh viên Trung Quốc. Vì vậy, ngoài các giáo viên bá»™ môn, ngay cả bạn há»�c trong lá»›p cÅ©ng đặc biệt quan tâm đến cậu.

"Cảm Æ¡n nhé." Chúc Du mỉm cưá»�i vá»›i cô ấy.

Chúc Du có gương mặt đẹp đến mức hút mắt, mang phong thái Ä‘iển hình cá»§a má»™t công tá»­ quyá»�n quý.

Nữ lá»›p trưởng tóc vàng mắt xanh bị nụ cưá»�i rạng rỡ cá»§a cậu làm cho bối rối, gương mặt trắng nõn lập tức á»­ng Ä‘á»�.

"Không có gì Ä‘âu." Cô ấy cầm danh sách nhóm rồi vá»™i vã bước Ä‘i.

Chúc Du cầm danh sách rồi cùng cả nhóm lên xe buýt cá»§a trưá»�ng.

Trên xe không chỉ có sinh viên lá»›p cậu. Má»—i lần Ä‘i ký há»�a thưá»�ng có nhiá»�u lá»›p, thậm chí sinh viên từ các khoa khác cÅ©ng tham gia, nên Chúc Du không thể biết hết tất cả má»�i ngưá»�i trên xe.

Cậu chá»�n má»™t chá»— ngồi gần cá»­a sổ. Vừa ổn định chá»— ngồi, còn chưa kịp cài dây an toàn thì đột nhiên bị má»™t ngưá»�i vô ý đụng mạnh vào.

Vốn dÄ© Chúc Du Ä‘ã không vui vì phải Ä‘i xa như vậy để vẽ ký há»�a, giá»� lại bị va phải, sắc mặt cậu càng tệ hÆ¡n.

Cậu cau mày nhìn sang ngưá»�i bên cạnh, thấy đối phương Ä‘ang không ngừng cúi đầu xin lá»—i.

"Xin lá»—i, xin lá»—i, cậu không sao chứ?" Ngưá»�i kia nói bằng tiếng Trung, "Tôi không cố ý Ä‘âu."

Sắc mặt Chúc Du dịu lại Ä‘ôi chút. Khi ra nước ngoài, cậu luôn có phần khoan dung hÆ¡n vá»›i đồng hương cá»§a mình.

"Cậu là ngưá»�i Trung Quốc à?" Chúc Du Ä‘áp lại bằng tiếng Trung.

Ngưá»�i Ä‘ang ôm bảng vẽ liên tục cúi đầu xin lá»—i, ngay khi nghe thấy giá»�ng nói cá»§a Chúc Du thì dừng lại, tò mò ngẩng đầu lên nhìn cậu.

Chúc Du nhìn kỹ đưá»�ng nét khuôn mặt cá»§a đối phương liá»�n chắc chắn ngay.

Ä�úng là ngưá»�i Trung Quốc rồi.

"Tôi là ngưá»�i Trung Quốc. Cậu là con lai à?" Giá»�ng Ä‘iệu cá»§a nam sinh có chút ngập ngừng.

Chúc Du nhướn mày, há»�i ngược lại: "Tôi trông giống con lai lắm sao?"

"Xin lá»—i, cậu đẹp quá, nhìn cứ như con lai vậy." Nam sinh lập tức xin lá»—i.

Nghe xong câu này, Chúc Du xem như Ä‘ã hoàn toàn tha thứ cho đối phương.

"Tôi có thể ngồi Ä‘ây không?" Gã chỉ vào chá»— bên cạnh Chúc Du.

Chúc Du nhẹ ho hai tiếng, nhích sát vào cá»­a sổ hÆ¡n, "Khụ, được."

Nam sinh nở nụ cưá»�i, nói cảm Æ¡n rồi ngồi xuống cạnh cậu.

"Tôi tên là Trần Ä�ịnh, cậu tên gì?" Nam sinh có mái tóc Ä‘en nhánh, cắt kiểu mái lưa thưa trông rất thư sinh. Gã sở hữu Ä‘ôi mắt má»™t mí, ngÅ© quan thanh tú, vẻ ngoài sạch sẽ, gá»�n gàng.

Dá»±a vào việc chá»§ động giá»›i thiệu bản thân, có vẻ Ä‘ối phương là ngưá»�i khá hướng ngoại.

"Tôi là Chúc Du."

Chúc Du trả lá»�i xong thì há»�i tiếp: "Trước Ä‘ây tôi chưa từng gặp cậu, cậu cÅ©ng há»�c cùng khoa tụi tôi à?"

"Không, tôi há»�c bên kế toán." Trần Ä�ịnh cưá»�i toe toét để lá»™ hàm răng trắng Ä‘á»�u tăm tắp.

"Khoa kế toán cá»§a cậu sao lại Ä‘i ký há»�a cùng bá»�n tôi thế?" Chúc Du tò mò.

Trần Ä�ịnh giải thích: "Tôi rất hứng thú vá»›i chuyên ngành cá»§a các cậu. Hôm nay buổi chiá»�u tôi không có tiết nên theo qua nghe giảng ké thôi."

Chúc Du gật đầu, nhưng vẫn thấy hÆ¡i khó hiểu: "Vậy sao cậu không há»�c mỹ thuật luôn Ä‘i?"

Bất kể Chúc Du há»�c gì, gia Ä‘ình cậu Ä‘á»�u vô Ä‘iá»�u kiện á»§ng há»™. Cậu luôn thích gì làm nấy, còn đối vá»›i Ngu Liên Hoan và những ngưá»�i trong nhà thì chỉ cần Chúc Du không gây chuyện, muốn làm gì cÅ©ng được.

Giả dụ như hồi cấp ba, cậu nói không muốn há»�c tiếp mà muốn Ä‘i há»�c vẽ, cả nhà cÅ©ng không có ai phản đối.

Vậy nên, trong suy nghÄ© cá»§a Chúc Du, nếu Trần Ä�ịnh Ä‘ã thích nghệ thuật thì Ä‘áng lẽ nên chá»�n chuyên ngành này mà theo há»�c.

"Vì theo Ä‘uổi nghệ thuật tốn kém lắm." Trần Ä�ịnh lập tức giÆ¡ tay làm động tác bó tay, tá»� ý bất lá»±c.

Chúc Du khẽ nhíu mày, cảm giác không mấy thoải mái vá»›i câu trả lá»�i này. Cậu có cảm giác như Trần Ä�ịnh cố ý đợi mình há»�i, để có thể trả lá»�i câu Ä‘ó má»™t cách hợp lý.

Tuy nhiên, là ngưá»�i con Ä‘ang xa xứ, Chúc Du vẫn có xu hướng tin tưởng đồng hương hÆ¡n nên cậu cÅ©ng không nghÄ© nhiá»�u.

"Thế à." Cậu gật đầu. Khi đến Anh, gia Ä‘ình Chúc Du  gần như lo hết má»�i thứ, thá»±c ra cậu cÅ©ng chưa từng tìm hiểu vá»� chi phí du há»�c.

Xe buýt lướt êm trên con đưá»�ng phẳng, cá»­a kính xe mở má»™t khe nhá»�, gió lạnh luồn vào làm những lá»�n tóc sáng màu trước trán Chúc Du khẽ lay động.

Hàng mi dài rậm cÅ©ng run rẩy theo.

Chúc Du lá»›n lên trong má»™t gia tá»™c danh giá như nhà há»� Chúc, tiá»�n bạc Ä‘ã tôi luyện trên cậu phong thái quý tá»™c. Dù bây giá»� cuá»™c sống không còn xa hoa như trước nhưng khí chất vẫn còn Ä‘ó.

Hai ngưá»�i vừa Ä‘i vừa trò chuyện dăm ba câu.

"Vậy cậu có biết gần trưá»�ng mình có nhà hàng Trung nào vừa ngon vừa rẻ không?" Trò chuyện được má»™t lúc, nghe Trần Ä�ịnh nói mình Ä‘ã đến Ä‘ây du há»�c từ năm ngoái, Chúc Du lập tức há»�i ngay Ä‘iá»�u cậu quan tâm nhất.

Trần Ä�ịnh suy nghÄ© má»™t chút, "Những quán gần Ä‘ây Ä‘á»�u không rẻ lắm. Cậu có thể tá»± nấu mà?"

Chúc Du thở dài: "Tôi không biết nấu ăn."

Trần Ä�ịnh Ä‘áp: "Thế à, thật ra tôi cÅ©ng không biết chá»— nào bán đồ ăn Trung ngon cả. á»� Ä‘ây đồ Trung thưá»�ng rất đắt, tiá»�n tiêu vặt cá»§a tôi không đủ để ăn ngoài."

"Tôi toàn tá»± nấu thôi." Gã nói thêm.

Chúc Du chá»›p mắt, "Tá»± nấu ăn được Ä‘ã là giá»�i lắm rồi. Tôi thì làm sao cÅ©ng không há»�c nổi, nếu mà biết nấu, tôi chắc chắn ngày nào cÅ©ng tá»± nấu ăn cho mình!"

"Vậy là cậu vẫn chưa thiếu tiá»�n Ä‘âu. Nếu thiếu tiá»�n, chắc chắn cậu sẽ buá»™c phải há»�c được thôi." Trần Ä�ịnh buông má»™t câu.

Lông mày đẹp đẽ cá»§a Chúc Du bất giác cau lại. Cậu không thích câu này lắm. Trần Ä�ịnh làm sao biết được cậu Ä‘ã cố gắng há»�c nấu ăn hay chưa?

Chưa kịp mở miệng phản bác, Trần Ä�ịnh Ä‘ã tiếp tục: "Vì tôi Ä‘i du há»�c bằng tiá»�n tá»± kiếm. Há»�c phí, tiá»�n thuê nhà, tiá»�n sinh hoạt Ä‘á»�u phải tá»± lo, nên má»›i há»�c nấu ăn Ä‘ó."

"Há»�c phí bao nhiêu vậy?" Chúc Du thật sá»± không có khái niệm gì vá»� há»�c phí và tiá»�n thuê nhà.

Trần Ä�ịnh ngạc nhiên nhìn cậu, "220.000 tệ (~770 triệu VNÄ�) má»™t năm. Cậu không biết à?"

Nghe vậy, tai Chúc Du gần như dá»±ng lên, trong mắt ánh lên sá»± kinh ngạc. Cậu thầm tính toán, 220.000 tệ Ä‘ó có thể mua được bao nhiêu phần gà hầm rồi cÆ¡ chứ?

Cậu lắc đầu: "Gia Ä‘ình lo thá»§ tục nhập há»�c giúp nên tôi không rõ. Ai mà ngá»� há»�c phí lại đắt vậy?!"

Trước kia, có thể Chúc Du không mấy để tâm đến vấn Ä‘á»� tiá»�n bạc. Nhưng bây giá»� Ä‘ã khác rồi. Cậu hiểu rất rõ kiếm 220.000 tệ khó khăn thế nào.

"Vậy cậu... gia Ä‘ình cậu chắc cÅ©ng khá giả lắm nhỉ? Tình hình tài chính cÅ©ng không tệ?" Giá»�ng Ä‘iệu cá»§a Trần Ä�ịnh có chút thăm dò.

Chúc Du không trả lá»�i câu há»�i Ä‘ó, chỉ vá»— vai Trần Ä�ịnh khen ngợi: "Vậy thì cậu giá»�i thật đấy! Tá»± kiếm tiá»�n lo hết má»�i thứ luôn!"

Chỉ là thiếu tiá»�n tiêu vặt thôi mà cậu Ä‘ã sắp phát Ä‘iên rồi, vậy mà ngưá»�i trước mặt này còn phải tá»± lo há»�c phí và tiá»�n nhà, không thể không thừa nhận rằng Chúc Du rất nể phục gã.

"Vì mẹ tôi bị bệnh, ba thì bá»� Ä‘i, ông ná»™i cÅ©ng Ä‘ã lá»›n tuổi..." Giá»�ng Ä‘iệu cá»§a Trần Ä�ịnh mang theo chút Ä‘áng thương và nhún nhưá»�ng, bất cứ ai nghe thấy cÅ©ng không khá»�i cảm thấy xót xa.

Má»™t ngưá»�i mẹ á»‘m yếu, má»™t ngưá»�i cha vô trách nhiệm, ông Ä‘ã già, nhà thì nghèo, còn bản thân thì khổ sở...

Có lẽ gã Ä‘ang muốn Chúc Du đồng cảm vá»›i mình.

Nhưng phản ứng cá»§a Chúc Du lại là sá»± kinh ngạc: "Thế mà cậu vẫn sang Ä‘ây du há»�c à? Há»�c trong nước không tiết kiệm hÆ¡n sao?"

"Không vất vả à?" Chúc Du há»�i tiếp.

Cậu không có ý gì khác, chỉ đơn thuần là không hiểu được, giá»�ng Ä‘iệu cÅ©ng không mang theo sá»± ác ý. Nhưng chính sá»± ngây thÆ¡ và thẳng thắn Ä‘ó lại khiến ngưá»�i đối diện cảm thấy lúng túng.

Ánh mắt cá»§a Trần Ä�ịnh lóe lên má»™t tia khác lạ. Gã ho nhẹ hai tiếng, tránh né ánh nhìn đầy nghi hoặc cá»§a Chúc Du.

Chúc Du vẫn chăm chú nhìn gã, như thể Ä‘ang đợi má»™t câu trả lá»�i.

May mà Ä‘úng lúc Ä‘ó, tài xế đột ngá»™t phanh gấp, phá tan bầu không khí khó xá»­. Cả hai Ä‘á»�u bị xô vá»� phía trước, Chúc Du nhanh tay bám vào thanh vịn bên cạnh kịp thá»�i giữ thăng bằng, tránh để đầu mình va vào lưng ghế trước.

Trên xe vang lên tiếng la hét thất thanh, Chúc Du thá»±c sá»± muốn chá»­i bậy.

Không biết lái xe thì xuống mà vác xe chạy luôn cho rồi!

Mấy ngưá»�i Anh nóng tính trên xe Ä‘ã nhanh chóng lên tiếng trước.

"Yu! Chuẩn bị xuống xe Ä‘i, nhóm mình tập hợp trước!" Má»™t nam sinh ngưá»�i Anh ngồi ở hàng ghế đầu quay lại gá»�i cậu.

Ä�ó là Ben, nhóm trưởng lần trước cá»§a Chúc Du. Lần này vẫn giữ nguyên danh sách nhóm cÅ© nên Ben tiếp tục là trưởng nhóm.

"Rồi rồi, xuống ngay Ä‘ây!" Chúc Du trả lá»�i xong thì khoác balo lên vai. Trần Ä�ịnh cÅ©ng đứng dậy, nhưá»�ng đưá»�ng cho cậu.

"Tạm biệt Trần Ä�ịnh." Chúc Du Ä‘eo balo má»™t bên vai, tay cầm bảng vẽ, hòa vào dòng ngưá»�i xuống xe.

Trần Ä�ịnh nhìn chằm chằm vào chiếc balo cá»§a Chúc Du. Trên Ä‘ó có má»™t logo vô cùng bắt mắt. Ä�ây là má»™t mẫu balo có giá thị trưá»�ng hÆ¡n 20.000 tệ (~70 triệu VNÄ�), vậy mà lại bị Chúc Du dùng để đựng đồ vẽ.

Ánh mắt Trần Ä�ịnh trầm xuống, cầm lấy balo cá»§a mình vá»™i vã Ä‘uổi theo Chúc Du.

"Chúc Du, đợi tôi vá»›i!" Trần Ä�ịnh chạy nhanh tá»›i bên cạnh Chúc Du.

Chúc Du nghiêng đầu nhìn gã, há»�i: "Sao thế?"

"Chúng ta có thể kết bạn WeChat không?" Trần Ä�ịnh lấy Ä‘iện thoại ra, giải thích: "Tôi rất thích chuyên ngành này, mà cậu lại là ngưá»�i Trung Quốc đầu tiên tôi quen há»�c mỹ thuật. Tôi muốn kết bạn vá»›i cậu."

"Sau này nếu có gì không hiểu, tôi cÅ©ng muốn... nhá»� cậu chỉ bảo." Mặt Trần Ä�ịnh hÆ¡i Ä‘á»� lên, gã ngại ngùng gãi đầu.

Thấy Chúc Du còn do dá»±, Trần Ä�ịnh vá»™i vàng bổ sung: "Cậu trông rất giá»�i, tôi cảm thấy há»�i cậu cÅ©ng giống như há»�i giáo sư vậy. HÆ¡n nữa chúng ta Ä‘á»�u là ngưá»�i Trung Quốc, nói chuyện sẽ dá»… dàng hÆ¡n nhiá»�u."

Lá»�i giải thích này khiến Chúc Du cảm thấy hợp lý. Cậu gật đầu: "Ä�ược, cậu quét mã Ä‘i."

Sau khi kết bạn, Chúc Du tiện tay lướt xem trang cá nhân cá»§a Trần Ä�ịnh ngay trước mặt gã.

Cậu thấy đối phương đăng rất nhiá»�u ảnh vá»� vưá»�n trà, thậm chí còn ghim má»™t bài viết vá»� giá trà các loại. Chúc Du không rành vá»� trà, chỉ xem qua loa vài tấm, tò mò há»�i:

"Nhà cậu bán trà à?"

"Ä�úng vậy, ông tôi ở quê bán trà để kiếm thêm thu nhập cho gia Ä‘ình." Trần Ä�ịnh Ä‘áp.

Chúc Du Ä‘út Ä‘iện thoại vào túi, "Vậy cậu biết làm trà không?"

"Chuyện Ä‘ó... tôi không biết." Trần Ä�ịnh không hiểu sao Chúc Du lại há»�i vậy.

Chúc Du lập tức chống hai tay lên eo, kiêu hãnh nói: "Ä�àn anh cá»§a tôi biết Ä‘ó nha!"

"Anh ấy làm trà thÆ¡m Æ¡i là thÆ¡m!" Biểu cảm cá»§a Chúc Du lúc này...

Kiêu ngạo hệt như thể cậu chính là ngưá»�i làm ra thứ trà Ä‘ó vậy.

Trên trán Trần Ä�ịnh rịn ra má»™t giá»�t mồ hôi không rõ nguyên do, gã cưá»�i gượng gạo: "À, haha, vậy Ä‘àn anh cậu giá»�i thật đấy."

"Ä�úng thế! HÆ¡n nữa anh ấy còn rất giá»�i nấu ăn, món nào cÅ©ng ngon đỉnh cá»§a chóp!" Chúc Du đầy tá»± hào khoe tiếp.

Vì mải nói chuyện vá»›i Trần Ä�ịnh, Chúc Du lại tụt lại sau đội má»™t quãng xa. Ben đứng phía trước quay lại gá»�i cậu: "Yu! Mau lên Ä‘i!"

"Ä�ây!" Lần này thật sá»± phải chia tay rồi.

Chúc Du vẫy tay chào tạm biệt Trần Ä�ịnh, sải bước dài Ä‘uổi theo nhóm cá»§a mình.

Trần Ä�ịnh nhìn theo bóng lưng cậu, rút Ä‘iện thoại ra gá»­i má»™t tin nhắn thoại:

"Tao chắc chắn câu được con cá lá»›n rồi. Mày có biết cái balo trên ngưá»�i nó Ä‘áng giá bao nhiêu không?"


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

    Truyện Hot

    Truyện Convert