Đã Đến Nước Này, Cứ Ăn Trước Đã

Chương 18: Chương 18




Sao Ä‘i đứng lại không nhìn đưá»�ng thế Cá Nhá»�?

���

"Sao có thể chứ?" Chúc Du nhíu mày. "Chúng tá»› má»›i quen nhau thôi mà?!"

Hàn Kim Châu cÅ©ng cau mày, như Ä‘ang suy nghÄ© nghiêm túc rồi tiếp lá»�i: "Thì là kiểu tình yêu sét Ä‘ánh Ä‘ó."

"Tá»› có gì Ä‘áng để ngưá»�i ta vừa gặp Ä‘ã yêu ngay sao?" Chúc Du giÆ¡ hai tay ra, mặt đầy vẻ bất lá»±c.

"Chưa kể bây giá»� tá»› chỉ là má»™t tên nghèo kiết xác thôi."

Hàn Kim Châu cẩn thận quan sát khuôn mặt cá»§a Chúc Du. Không há»� nói quá khi khẳng định rằng, ngay cả so vá»›i những ngưá»�i Ä‘ã qua thẩm mỹ ở nước cậu ta, Chúc Du vẫn còn đẹp hÆ¡n rất nhiá»�u.

Rõ ràng ngưá»�i kia không thể nào là vì tiá»�n.

"Là vì mặt cậu chứ sao." Hàn Kim Châu quả quyết nói.

Chúc Du trầm ngâm má»™t lát, lên tiếng bênh vá»±c Bách Trầm: "Anh ấy trông không giống kiểu ngưá»�i nông cạn như vậy Ä‘âu."

"Ä�ược thôi, tổng kết lại thì cậu nhìn anh ta qua lá»›p filter khá dày đấy." Hàn Kim Châu đổi sang tiếng Anh để trêu chá»�c.

Chúc Du lập tức phản bác: "Không có mà!"

"Nếu cậu tiếp xúc vá»›i anh ấy, cậu sẽ nhận ra anh ấy là má»™t ngưá»�i rất dịu dàng."

Vừa nói, cậu vừa như chìm vào hồi ức, khóe môi dần cong lên thành nụ cưá»�i sâu.

Hàn Kim Châu bất lá»±c lắc đầu, "Cậu hết thuốc chữa rồi."

Chúc Du không trả lá»�i.

Hai ngưá»�i trò chuyện rôm rả chẳng mấy chốc Ä‘ã đến quán cà phê.

Sau khi sắp xếp cho Hàn Kim Châu má»™t chá»— ngồi gần cá»­a sổ, Chúc Du vá»™i vàng Ä‘i vào khu vá»±c nhân viên thay đồng phục rồi bắt đầu công việc.

Buổi chiá»�u Hàn Kim Châu có việc nên chỉ uống má»™t ly cà phê liá»�n rá»�i Ä‘i.

Hôm nay là ngày trong tuần, khách không quá nhiá»�u, chỉ lác Ä‘ác vài ngưá»�i vào quán.

Chúc Du cÅ©ng rảnh rá»—i, cậu lén vào phía trong chÆ¡i Subway Surfers má»™t lúc.

"Yu, cà phê bàn số mưá»�i hai." Chloe gá»�i cậu từ quầy.

Chúc Du cất Ä‘iện thoại, "Rõ!"

Cậu bê cà phê đến bàn số mưá»�i hai. Ngưá»�i ngồi Ä‘ó nhận lấy ly cà phê, khách sáo nói lá»�i cảm Æ¡n.

Giá»�ng nói quen quen...

Chúc Du ngẩng đầu lên, Ä‘úng lúc chạm mắt vá»›i vị khách ở bàn số mưá»�i hai.

"Chúc Du!" Ngưá»�i kia kinh ngạc thốt lên.

"Trần Ä�ịnh?" Chúc Du tròn mắt.

"Là tôi Ä‘ây, cậu làm thêm ở Ä‘ây à?" Trần Ä�ịnh nhìn từ trên xuống dưới, lướt qua bá»™ đồng phục cá»§a Chúc Du.

Chúc Du gật đầu, "Ừm, nhìn không ra Ä‘úng không?"

Trần Ä�ịnh lạ gì kiểu thiếu gia nhà giàu như Chúc Du. Du há»�c ở nước ngoài rảnh rá»—i quá thì kiếm tạm việc gì Ä‘ó để làm. Ä�i giày hàng chục triệu mà bưng cà phê, cÅ©ng giống như mấy cậu ấm chạy taxi bằng Rolls-Royce hay mấy công tá»­ nhà giàu chạy ship hàng bằng xe mô tô phân khối lá»›n vậy.

"Ä�úng là không nhìn ra thật." Trần Ä�ịnh gật đầu.

"Cậu cứ từ từ uống nhé, tôi phải làm việc tiếp Ä‘ây."

Trần Ä�ịnh vá»™i gá»�i cậu lại: "Chúc Du!"

Chúc Du quay đầu nhìn gã, "Sao thế?"

"Nếu cậu không bận lắm, có thể ngồi nói chuyện vá»›i tôi má»™t lát không?" Ánh mắt và giá»�ng Ä‘iệu cá»§a Trần Ä�ịnh mang theo chút cầu khẩn.

"Tôi chẳng có nhiá»�u bạn bè, hôm nay gặp cậu ở Ä‘ây tôi vui lắm." Gã nói tiếp.

Chúc Du do dá»± má»™t chút, quay sang nhìn Chloe xin phép.

Thấy Chloe gật đầu, cậu đặt khay cà phê xuống bàn, kéo ghế ngồi đối diện vá»›i Trần Ä�ịnh.

"Cậu muốn nói gì nào?"

Trần Ä�ịnh chần chừ giây lát má»›i há»�i: "Trà lần trước tôi tặng, cậu uống thấy thế nào?"

"CÅ©ng được, nhưng mà tôi bảo buổi sáng uống rồi nói cảm nhận, vậy mà cậu cứ khăng khăng bảo tôi uống tối. Hại tôi thức tá»›i bốn giá»� sáng luôn Ä‘ó." Chúc Du mím môi, giá»�ng Ä‘iệu hÆ¡i bất đắc dÄ© nhưng không có ý trách móc.

Trần Ä�ịnh vá»™i xin lá»—i: "Xin lá»—i nhé, tôi chỉ muốn nhanh chóng biết cảm nhận cá»§a cậu thôi."

Chúc Du theo thói quen cầm ly cà phê bên cạnh lên nhấp má»™t ngụm, "Sao lại muốn biết cảm nhận cá»§a tôi?"

Mãi đến khi thấy ánh mắt kỳ lạ cá»§a Trần Ä�ịnh, cậu má»›i nhận ra có gì Ä‘ó sai sai.

Chúc Du nhìn theo ánh mắt gã.

Cậu nhìn xuống ly cà phê trong tay mình...

"Á!" Chúc Du lập tức bật dậy, vá»™i vã đặt ly cà phê xuống bàn, mặt đầy áy náy. "Xin lá»—i! Tôi cầm lên theo phản xạ thôi."

"Ä�ể tôi Ä‘i gá»�i thêm má»™t ly khác cho cậu." Nói xong, Chúc Du định đứng dậy Ä‘i pha lại ly má»›i cho Trần Ä�ịnh.

Trần Ä�ịnh vá»™i giữ cậu lại, "Không cần Ä‘âu, coi như tôi má»�i cậu Ä‘i. Dù sao tối hôm Ä‘ó cậu uống trà cá»§a tôi cÅ©ng bị mất ngá»§ mà..."

"Ä�âu hẳn là lá»—i cá»§a cậu, tại tôi tham lam làm má»™t hÆ¡i hết cả ly lá»›n chứ bá»™." Chúc Du hÆ¡i xấu hổ.

Trần Ä�ịnh há»�i: "Vậy cậu thấy trà ngon không?"

"CÅ©ng được." Chúc Du vốn không biết thưởng trà, chỉ có thể đưa ra nhận xét trung lập như vậy.

Nhưng dưá»�ng như Ä‘ây chính là câu trả lá»�i mà Trần Ä�ịnh Ä‘ang chá»�.

"Vậy còn muốn nữa không?"

Chúc Du lập tức lắc đầu, cậu Ä‘ã chán ngán những ngày thao láo đến tận bốn giá»� sáng rồi.

"Không ngon sao?"

"Không, ngon lắm."

"Nếu cậu thích thì có thể mua chá»— tôi. Chúng ta là bạn bè, tôi sẽ để giá thấp nhất cho cậu."

Chúc Du vừa uống má»™t ngụm cà phê, vừa nhướng mày: "Mua nhiá»�u trà vậy làm gì? Có tiá»�n Ä‘ó tôi thà Ä‘i ăn phở còn hÆ¡n."

Lá»�i này... cÅ©ng có lý. Trần Ä�ịnh rõ ràng bị chặn há»�ng, không biết nói gì tiếp.

"Yu, có khách." Chloe gá»�i.

"Vâng!"

Chúc Du quay sang Trần Ä�ịnh bảo: "Lát nữa tôi sẽ Ä‘á»�n cho cậu má»™t ly cà phê khác nhé."

Nói xong, Chúc Du đứng dậy Ä‘i vá»� phía quầy.

Trần Ä�ịnh nhìn theo bóng lưng cậu Ä‘i xa, sau Ä‘ó má»›i lấy Ä‘iện thoại trong túi ra.

ã€�Trần Ä�ịnh: Mẹ kiếp, nó không phải con nhà giàu sao? Vậy mà keo kiệt thật đấy.】

ã€�001: Không phải mày nói là chắc chắn tóm được con cá lá»›n này sao?】

ã€�Trần Ä�ịnh: Mày biết cái quái gì chứ, tao không tin là không moi được má»™t xu nào từ nó.】

�001: Cẩn thận kẻo lật thuy�n đấy.】

ã€�Trần Ä�ịnh: Yên tâm, không lật được Ä‘âu, tao còn có kế hoạch B mà.】

Trần Ä�ịnh cất Ä‘iện thoại Ä‘i, ánh mắt lướt qua bóng dáng bận rá»™n cá»§a Chúc Du ở quầy pha chế. Cậu thiếu gia này từ đầu đến chân toàn hàng hiệu, Ä‘iện thoại cÅ©ng là Ä‘á»�i má»›i nhất, khí chất từ Ä‘ầu Ä‘ến chân toát lên vẻ cao sang.

Quá khoa trương.

Quá dá»… gây chú ý.

Tất nhiên, nếu không vì nhắm vào tiá»�n cá»§a Chúc Du, chỉ riêng khuôn mặt kia cÅ©ng Ä‘áng để gã lừa gạt Chúc Du mua vui.

Dẫu sao nhìn thế nào Chúc Du cÅ©ng chẳng phải kiểu ngưá»�i thông minh cho lắm.

Chỉ vài phút sau, quán cà phê lại vắng khách. Chúc Du mang má»™t ly cà phê đến đặt trước mặt gã.

"Cà phê Ä‘á»�n cho cậu Ä‘ây." Chúc Du ngồi xuốngchiếc ghế đối diện.

"Cảm ơn."

Cà phê ở Ä‘ây cÅ©ng khá đắt, may là Chúc Du làm việc ở Ä‘ây nên được giảm giá cho nhân viên.

Chúc Du cầm ly cà phê uống dở cá»§a mình lên dốc cạn má»™t hÆ¡i.

Nhìn động tác cá»§a cậu, Trần Ä�ịnh há»�i: "Cậu thích uống cà phê à?"

Chúc Du lắc đầu, "Không thích."

Có thể nói là không ghét, nhưng tuyệt đối không đến mức thích. Ä�ắng quá trá»�i luôn.

Cuá»™c sống vốn Ä‘ã đủ đắng rồi, phải ăn chút gì Ä‘ó ngá»�t ngào để dá»— dành an á»§i bản thân chứ.

"Chúc Du, tôi có má»™t ý tưởng." Trần Ä�ịnh quyết định tiếp tục thả câu. "Cậu có thể cho tôi lá»�i khuyên không?"

Chúc Du gật đầu, "Ä�ược."

"Cậu nghÄ© thế nào nếu tôi bán trà ở Anh?"

Chúc Du nhíu mày, mãi má»›i đẩy được câu chuyện Ä‘i hướng khác, vậy mà sao lại quay vá»� chuyện trà rồi? Trần Ä�ịnh là tinh linh trà chắc?

"Tôi không biết nữa." Chúc Du nhìn gã, há»�i lại: "Ngưá»�i Anh có thích uống trà không?"

"Cho nên tôi má»›i muốn há»�i ý kiến cậu."

"Vậy... để tôi há»�i giúp cậu vài ngưá»�i bạn Anh cá»§a tôi nhé?"

NÆ¡i xứ ngưá»�i, đồng hương có thể giúp gì thì vẫn nên giúp.

Chúc Du có má»™t bá»™ lá»�c quá đẹp đẽ vá»� ngưá»�i Trung Quốc sinh sống ở nước ngoài.

"Nếu có thể thì nhá»� cậu há»�i giúp tôi nhé?" Trong mắt Trần Ä�ịnh thoáng hiện lên tia cảm kích. "Tôi có há»�i qua những ngưá»�i bạn á»Ÿ Ä‘ây rồi, há»� cÅ©ng khá thích."

Chúc Du rút Ä‘iện thoại ra, lướt danh sách bạn bè tìm vài ngưá»�i Anh mà mình quen thân.

ã€�Chúc Du: Mấy cậu có thích uống trà không?】

Chúc Du gá»­i tin nhắn này vào nhóm chat.

Câu há»�i quá đột ngá»™t, chẳng có đầu Ä‘uôi gì cả. Ä�úng như dá»± Ä‘oán, phản hồi đầu tiên mà cậu nhận được hầu hết là dấu chấm há»�i.

Sau khi giải thích, cậu má»›i lần lượt nhận được câu trả lá»�i.

Phần lá»›n Ä‘á»�u là "CÅ©ng được". Chúc Du đột nhiên nhá»› ra hình như bá»�n há»� Ä‘á»�u rất thích hồng trà, loại trà được nhập khẩu nhiá»�u nhất cÅ©ng là loại này thì phải?

Cậu không chắc lắm, tóm lại kết luận là "Có thể chấp nhận được".

Chúc Du nhét Ä‘iện thoại vào túi, quay sang nhìn Trần Ä�ịnh, "Má»�i ngưá»�i nói là cÅ©ng được."

"Vậy thì... hay tôi kinh doanh trà ở Anh nhỉ?" Trần Ä�ịnh tá»� ra rất hào hứng.

Chúc Du thở dài má»™t hÆ¡i, kỳ thá»±c cậu cÅ©ng hiểu được tâm trạng cá»§a đối phương. Cậu không cần lo nghÄ© vá»� chuyện cÆ¡m áo gạo tiá»�n, chỉ cần chăm lo tốt cho bản thân là đủ. Trần Ä�ịnh bằng tuổi cậu thì lại khác. Mẹ bệnh nặng, ông ná»™i già yếu, còn gì nữa nhỉ...

"Tôi á»§ng há»™ cậu!" Kiếm tiá»�n Ä‘âu có gì Ä‘áng xấu hổ, Chúc Du thậm chí còn thấy khâm phục gã.

Trần Ä�ịnh vui mừng Ä‘ến ná»—i suýt nữa để lá»™ nụ cưá»�i gian trá, may mà Chúc Du đơn thuần, chẳng há»� mảy may nghi ngá»�.

"Bất quá... Chúc Du này, có lẽ tôi cần mượn cậu ít tiá»�n." Trần Ä�ịnh tá»� vẻ khó xá»­, "Không có ý gì Ä‘âu, tôi chỉ cần để chi trả phí vận chuyển thôi. Bây giá»� trong ngưá»�i không còn nhiá»�u tiá»�n nữa, gá»­i trà từ nhà qua Ä‘ây phải trả phí khá cao."

Ngay giây tiếp theo, vẻ khó xá»­ ấy nhanh chóng chuyển sang gương mặt cá»§a Chúc Du.

Bởi vì cậu làm quái gì có tiá»�n!

Hiện tại, Chúc Du thuá»™c kiểu làm má»™t ngày thì tiêu hết má»™t ngày, tối vá»� nhà tiêu sạch số tiá»�n hôm Ä‘ó kiếm Ä‘ược, hôm sau lại bắt đầu từ con số không tròn trÄ©nh.

Chi phí sinh hoạt Ä‘á»�u nhận vào đầu tháng, áº¥y vậy mà ngay tuần đầu tiên Ä‘ã tiêu hết sạch sành sanh.

Tiá»�n tiết kiệm á? Haha, chuyện rất cưá»�i tôi Ä‘ã hài.

Chúc Du lục túi quần túi áo không mò ra nổi má»™t đồng, bốn cái túi còn trắng hÆ¡n cả mặt cậu nữa.

Thấy Chúc Du còn lưỡng lá»±, Trần Ä�ịnh Ä‘oán là yêu cầu cá»§a mình quá đột ngá»™t khiến cậu sinh nghi, bèn vá»™i vàng bổ sung:

"Tất nhiên, tôi có thể viết giấy nợ."

"Chúc Du, cậu là má»™t trong số ít ngưá»�i Trung Quốc ở Ä‘ây á»§ng há»™ tôi." Giá»�ng Ä‘iệu cá»§a Trần Ä�ịnh càng thêm Ä‘áng thương: "Chỉ có cậu má»›i có thể giúp tôi thôi."

Chúc Du thật sá»± muốn giúp gã, nhưng mà...

Nhìn cậu giống ngưá»�i có tiá»�n lắm sao??

Ä�ến tóc cậu còn phải tá»± mua thuốc vá»� nhà nhuá»™m chỉ bởi tiệm cắt tóc ở Ä‘ây đắt đến hú hồn.

"Trần Ä�ịnh, thá»±c ra tôi cÅ©ng muốn giúp cậu, nhưng mà..." Chúc Du tá»� vẻ khó xá»­, "Tiá»�n sinh hoạt cá»§a tôi bị gia Ä‘ình kiểm soát."

"Nếu không tại sao tôi lại phải Ä‘i làm thêm ở Ä‘ây chứ?" Khuôn mặt Chúc Du đầy vẻ bất đắc dÄ©.

Trần Ä�ịnh nhìn thẳng vào mắt cậu, cố gắng tìm ra dấu hiệu cá»§a sá»± dối trá.

Rõ ràng Chúc Du không có vẻ gì là Ä‘ang nói dối.

"Vậy... vậy sao?" Trần �ịnh khẽ ho một tiếng, vẫn chưa chịu từ b�.

Chúc Du thành khẩn nói: "Ä�úng vậy Ä‘ó, tôi không giúp được cậu Ä‘âu..."

Trần Ä�ịnh cụp mắt, con ngươi dao động, giá»�ng nói khẽ run run: "Tôi thật sá»± không còn cách nào khác má»›i tìm đến cậu."

"Mẹ tôi sắp phải nhập viện má»™t lần nữa, số tiá»�n tôi kiếm được từ công việc làm thêm ở Ä‘ây hoàn toàn không đủ." Giá»�ng gã run rẩy.

Chúc Du thấy vai gã khẽ rung lên, hai tay còn ôm lấy mặt, trông như Ä‘ang chìm trong Ä‘au khổ tá»™t cùng.

Nếu không thá»±c sá»± bế tắc, chắc hẳn gã cÅ©ng không muốn phiá»�n đến ngưá»�i khác.

Chúc Du từ nhá»� Ä‘ã lá»›n lên trong sá»± bảo bá»�c cá»§a gia Ä‘ình, chưa từng nhìn qua những mặt tối cá»§a lòng ngưá»�i, cÅ©ng chẳng có kinh nghiệm phân biệt ai tốt ai xấu. Huống chi cậu còn là ngưá»�i dá»… má»�m lòng.

Nhìn thấy Trần Ä�ịnh Ä‘au khổ như vậy vì gia Ä‘ình, Chúc Du không khá»�i nhíu chặt mày.

Thành thật mà nói nếu Chúc Du muốn vẫn có thể xoay sở được tiá»�n. Nhưng dẫu sao hai ngưá»�i há»� cÅ©ng chỉ má»›i quen nhau, Chúc Du chẳng biết gì vá»� Trần Ä�ịnh ngoại trừ cái tên.

Bất quá Chúc Du lại cảm thấy không nên suy Ä‘oán ác ý vá»� má»™t ngưá»�i đồng hương cá»§a mình.

Trần �ịnh thảm như vậy.

Hoàn cảnh gia Ä‘ình cÅ©ng chẳng khá khẩm gì.

Nếu sá»± giúp đỡ cá»§a cậu có thể giúp gã vượt qua giai Ä‘oạn khó khăn này cÅ©ng không phải là không thể.

Chúc Du do dá»± rất lâu, cuối cùng vẫn giÆ¡ tay nhẹ nhàng chạm vào cánh tay cá»§a Trần Ä�ịnh, "Tôi sẽ giúp cậu."

"Nhưng Ä‘ừng lừa tôi." Ä�ôi mắt Chúc Du nhìn thẳng vào gã.

Bàn tay cá»§a Trần Ä�ịnh cứng Ä‘á»� trong giây lát, trong mắt còn lóe lên má»™t tia toan tính, nhưng Chúc Du hoàn toàn không nhận ra.

"Chúc Du, thá»±c ra tôi hiểu được sá»± lo lắng cá»§a cậu, dù sao chúng ta cÅ©ng chỉ má»›i quen nhau. Nếu là tôi, tôi cÅ©ng sẽ không dá»… dàng tin tưởng Ä‘âu." Trần Ä�ịnh nói vòng vo.

Chúc Du Ä‘áp: "Cậu không cần nói nhiá»�u vậy Ä‘âu, tôi sẽ tìm cách giúp cậu."

"Cậu cần nhiá»�u tiá»�n không?" Cậu há»�i tiếp.

"Phí vận chuyển quốc tế khá đắt Ä‘á»�..."

"Vậy à, để tôi vá»� há»�i thá»­ xem sao."

"Cậu đồng ý giúp tôi thật ư?" Trần Ä�ịnh vừa há»�i xong Ä‘ã lo Chúc Du nuốt lá»�i, liá»�n vá»™i vàng nói tiếp: "Dù sao cÅ©ng cảm Æ¡n cậu rất nhiá»�u."

"Tôi cÅ©ng Ä‘ã vay mượn má»™t số bạn bè rồi, gom góp khắp nÆ¡i cÅ©ng sắp đủ."

Chúc Du gật đầu, "Ä�ược."

"Cậu đừng buồn, cô sẽ sá»›m khá»�i bệnh thôi."

"Nếu cô ấy biết con trai mình ở nước ngoài giá»�i giang như vậy, chắc chắn sẽ rất tá»± hào vá»� cậu." Ä�ôi mắt Chúc Du long lanh khi nói ra những lá»�i này, cậu thật lòng muốn an á»§i Trần Ä�ịnh.

Trần Ä�ịnh nhìn vào Ä‘ôi mắt chân thành cá»§a cậu.

Hiếm khi gã má»›i cảm thấy chá»™t dạ. Bất quá cảm giác ấy chỉ thoáng qua rồi tan biến.

Dù sao má»�i chuyện cÅ©ng Ä‘ã đến nước này, chỉ còn chá»� kéo lưới vào nữa thôi, Trần Ä�ịnh dẫu gì cÅ©ng không thể má»�m lòng.

Trước khi rá»�i Ä‘i, Chúc Du Ä‘ã há»�i gã xin giấy phép kinh doanh cá»§a gia Ä‘ình.

Trần Ä�ịnh nghÄ© Chúc Du muốn xác minh xem gã có nói dối không, ngay lập tức gá»­i cho cậu má»™t tấm giấy phép Ä‘ã được gã chỉnh sá»­a sẵn từ trước.

Ngay khi vá»� đến dưới khu ký túc, Chúc Du nhận được tiá»�n lương làm thêm mà August gá»­i đến.

Cậu Ä‘ã làm việc tổng cá»™ng hÆ¡n ba tiếng, có lẽ August nể mặt Chúc Ä�ình mà tính tròn bốn tiếng cho cậu.

Quy đổi ra cÅ©ng gần tám trăm tệ (~3 triệu VNÄ�).

Bước vào thang máy, Chúc Du mở ứng dụng tính toán cá»™ng dồn toàn bá»™ số dư trong các thẻ ngân hàng cá»§a mình, thậm chí còn rút cả mấy đồng lẻ trong ví Ä‘iện tá»­.

Tổng cá»™ng cÅ©ng chỉ hÆ¡n má»™t ngàn tệ chút xíu.

Cậu lên mạng tra cứu giá vận chuyển hàng hoá mưá»�i cân rÆ¡i vào khoảng má»™t ngàn tệ. Trần Ä�ịnh nói nhà gã có khoảng bốn đến năm chục cân trà.

Chúc Du tính tính toán toán Ä‘ến Ä‘ầu óc rối tung.

Hành lang cá»§a khu ký túc xá không phải dạng đưá»�ng thẳng, muốn vá»� phòng cậu phải rẽ vào má»™t góc cua. Mải mê tính toán quá nhập tâm, Chúc Du không để ý đến bức tưá»�ng ngay trước mặt, suýt chút nữa thì Ä‘âm sầm vào.

Ä�úng lúc Ä‘ó, má»™t bàn tay to lá»›n mạnh mẽ bất ngá»� vươn ra từ phía sau nắm lấy cánh tay cậu, kéo Chúc Du lùi lại má»™t chút.

"Ai da!" Chúc Du loạng choạng lùi vá»� sau mấy bước, sau gáy đập thẳng vào má»™t bức tưá»�ng vững chắc.

Không há»� cứng, ngược lại còn có chút má»�m mại, rá»™ng rãi, mang lại cảm giác an toàn lạ thưá»�ng.

Chúc Du Ä‘ược ôm trá»�n vào má»™t vòng tay rắn rá»�i, hương hoa bồ kết thoang thoảng quẩn quanh mÅ©i.

Bên tai Chúc Du vang lên má»™t giá»�ng nói trầm ấm quen thuá»™c:

"Sao Ä‘i Ä‘ứng lại không nhìn đưá»�ng thế Cá Nhá»�?"


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

    Truyện Hot

    Truyện Convert