Đã Đến Nước Này, Cứ Ăn Trước Đã

Chương 28: Chương 28




Nhìn là biết thanh niên há»�a khí hÆ¡i vượng.

���

Bách Trầm có đồng hồ sinh há»�c vào lúc sáu giá»� sáng, nhưng Ä‘iá»�u kiện tiên quyết là thá»�i gian ngá»§ phải giống như má»�i ngày.

Tối qua, Chúc Du á»“n ào nói rất nhiá»�u chuyện, mà Bách Trầm lại rất thích nghe cậu nói, kết quả là đến tận khuya hai ngưá»�i má»›i chịu yên tÄ©nh.

Mãi đến khi Chúc Du ngá»§ được hÆ¡n ná»­a tiếng, Bách Trầm má»›i bắt đầu cảm thấy buồn ngá»§.

Vậy nên, sáng nay không thể thức dậy lúc sáu giá»� cÅ©ng là Ä‘iá»�u dá»… hiểu.

Ánh sáng le lói xuyên qua rèm cá»­a.

Bách Trầm bị Ä‘ánh thức bởi cảm giác ngưa ngứa ở cổ và cằm. Anh nhíu mày, từ từ mở mắt.

Trong vòng tay anh có má»™t ngưá»�i.

Ánh mắt anh hạ xuống, chỉ thấy má»™t mái tóc hồng nhạt vùi trong ngá»±c mình, hÆ¡i thở ấm áp Ä‘á»�u đặn phả vào lồng ngá»±c. Má»™t bàn tay Ä‘ang siết chặt vạt áo cá»§a anh, má»™t chân còn vắt lên eo anh.

Chúc Du cả ngưá»�i rúc vào lòng anh, bám dính như má»™t con lưá»�i. Bản thân anh dưá»�ng như cÅ©ng rất phối hợp, má»™t cánh tay còn ôm lấy eo cậu.

Lưu Ba Ä‘ang ngá»§ trên khoảng trống phía trên hai ngưá»�i, khẽ phát ra tiếng ngáy nhẹ. Nếu bá»� qua mối quan hệ thá»±c tế cá»§a hai ngưá»�i, nhìn từ góc độ cá»§a ngưá»�i thứ ba, cảnh tượng này ấm áp vô cùng.

Bách Trầm nhắm mắt.

Rồi lại mở mắt.

Không phải Ä‘ang mÆ¡.

Rõ ràng trước khi ngá»§ không phải tư thế này.

Vậy là Chúc Du tá»± chui vào lòng anh, hay chính anh Ä‘ã chá»§ động kéo cậu vào?

Bách Trầm không suy nghÄ© nhiá»�u.

Anh cẩn thận rút tay khá»�i eo Chúc Du, sau Ä‘ó đưa tay còn lại vá»›i lấy Ä‘iện thoại trên tá»§ đầu giưá»�ng.

Chỉ cần hÆ¡i cá»­ động phần eo, anh lập tức nhận ra có gì Ä‘ó... không ổn lắm.

....

Bách Trầm giữ nguyên tư thế cứng nhắc này trong vài giây.

Sau cùng, anh Ä‘ành tuyệt vá»�ng tá»± thuyết phục mình rằng, đối vá»›i má»™t ngưá»�i Ä‘àn ông trưởng thành bình thưá»�ng, chuyện này xảy ra vào buổi sáng cÅ©ng là Ä‘iá»�u hết sức bình thưá»�ng, Ä‘úng không?

Mái tóc má»�m mại màu hồng cá»§a Chúc Du vẫn vô thức cá»� nhẹ vào cổ và cằm anh, không quá mạnh nhưng đủ để gây ngứa ngáy. Như có hàng ngàn con kiến bò qua bụng anh, từng chút từng chút khuấy động thần kinh cá»§a anh.

CÆ¡ thể anh nóng lên má»™t cách khó hiểu.

Trong căn phòng yên tÄ©nh, hÆ¡i thở Ä‘á»�u đặn cá»§a Chúc Du lặng lẽ vang lên bên tai.

Tất cả những Ä‘iá»�u này khiến bụng dưới cá»§a Bách Trầm càng thêm căng cứng, thậm chí bắt đầu nóng bừng. HÆ¡i thở cá»§a anh vô thức trở nên nặng ná»� hÆ¡n, má»™t bá»™ phận vốn Ä‘ã "tỉnh táo" giá»� càng trở nên "tỉnh táo" hÆ¡n.

Cảm giác này thá»±c sá»± không ổn chút nào.

Càng gay go hÆ¡n là vị trí cá»§a vòng eo Chúc Du quá gần phần quần... Ä‘ang nhô lên cá»§a anh.

Gần đến mức... chỉ cần hÆ¡i dịch má»™t chút nữa thôi là chạm vào rồi.

Bách Trầm nhanh chóng nắm lấy bắp chân nhá»� cá»§a Chúc Du nhẹ nhàng dá»�i khá»�i eo mình. Sau Ä‘ó, anh lại khẽ nâng cánh tay lên, từ từ gỡ ngón tay Ä‘ang siết chặt vạt áo mình cá»§a Chúc Du ra.

"Ưm..." Chúc Du lại rúc vào lòng anh má»™t chút.

Hương thÆ¡m nhẹ nhàng từ cÆ¡ thể cậu không chút khách khí xá»™c vào mÅ©i anh.

May mà Chúc Du vẫn còn ngoan ngoãn, tay chân không lá»™n xá»™n quá mức.

Bách Trầm cẩn thận lật chăn ra, chậm rãi ngồi dậy. Anh vừa má»›i đưa chân xuống giưá»�ng Ä‘á»™t nhiên có má»™t bàn tay ấm nóng nhẹ nhàng Ä‘è lên mu bàn tay anh.

"Ưm... Ä�àn anh? Mấy giá»� rồi vậy?" Giá»�ng nói khàn khàn ngái ngá»§ cá»§a Chúc Du vang lên từ phía sau.

Cậu mÆ¡ màng ngồi dậy, đưa tay còn lại lên dụi Ä‘ôi mắt má»� sương vì buồn ngá»§, sau Ä‘ó ngÆ¡ ngác nhìn Bách Trầm.

Phản ứng cá»§a Bách Trầm cá»±c nhanh. Khi ánh mắt Chúc Du còn Ä‘ang nhập nhèm, anh lập tức giật chăn kéo lại che kín ná»­a ngưá»�i dưới cá»§a mình.

Chúc Du vẫn Ä‘ang ngÆ¡ ngác, đầu óc chưa hoạt động hẳn. Nhưng hành động giấu giếm quá mức cá»§a Bách Trầm lại quá rõ ràng.

Rõ ràng đến mức, chỉ cần nghiêng đầu suy nghÄ© má»™t chút, Chúc Du Ä‘ã gần như Ä‘oán ra được chuyện gì.

Cậu lại nhìn Bách Trầm, thấy anh cố giữ vẻ mặt bình tÄ©nh nhưng tay lại siết chặt mép chăn trên Ä‘ùi, từng đưá»�ng gân xanh trên mu bàn tay hiện lên rõ ràng, ngay cả vành tai cÅ©ng Ä‘á»� lên không bình thưá»�ng.

CÆ¡n buồn ngá»§ cá»§a Chúc Du lập tức bay biến.

"Ä�àn anh." Cậu gá»�i.

Bách Trầm siết chặt môi, khẽ ừ má»™t tiếng. Bàn tay Ä‘ang Ä‘è lên chăn bất giác nắm lại, đưá»�ng nét gân guốc càng thêm rõ ràng, vành tai càng Ä‘á»� hÆ¡n.

Chúc Du hiểu ý, nhưng không né tránh: "Tui hiểu mà! Chuyện này..." rất bình thưá»�ng!

Bách Trầm vá»™i vàng cắt ngang lá»�i cậu, giá»�ng nói đầy tuyệt vá»�ng: "Cá Nhá»�, cho tôi chút thá»�i gian."

Chúc Du chá»›p mắt, chú ý đến tay anh Ä‘ang khẽ run và Ä‘ôi tai vẫn còn Ä‘á»� á»­ng, liá»�n vá»™i vàng gật đầu: "á»’ ồ, được thôi."

Không khí bá»—ng có chút ngượng ngập.

Nếu Bách Trầm cứ giữ nguyên tư thế này mãi, ánh mắt cá»§a Chúc Du lại cứ vô thức liếc xuống dưới...

Sau vài giây im lặng.

Chúc Du lên tiếng: "Ä�àn anh, chiá»�u nay... chúng ta cùng Ä‘i siêu thị nhé?"

Bách Trầm trầm giá»�ng Ä‘áp: "Ừm."

"Ä�i mua kẹo nha? Còn phải mua thức ăn cho Lưu Ba nữa." Chúc Du tiếp tục nói.

Bách Trầm vẫn chỉ ừ má»™t tiếng. Anh cảm thấy nếu Chúc Du cứ tiếp tục ở gần anh như thế này, dù có đợi bao lâu cÅ©ng chẳng thể bình tÄ©nh lại nổi.

Nhịp tim cá»§a Chúc Du đập nhanh má»™t cách kỳ lạ. Cậu ngoan ngoãn nằm lại giưá»�ng, nhắm mắt nói: "Hay là anh cứ coi như tui chưa tỉnh Ä‘i."

Chúc Du kéo góc chăn lên che kín ná»­a khuôn mặt.

Bách Trầm không Ä‘áp lá»�i.

Chúc Du lại nói thêm: "Giá»� tui cÅ©ng không có ý định vào nhà vệ sinh Ä‘âu."

Ẩn ý cá»§a cậu quá rõ ràng.

Bách Trầm mím môi. Nếu Chúc Du cứ nằm Ä‘ó, dù anh có cố gắng bình tÄ©nh đến Ä‘âu cÅ©ng vô ích. Cuối cùng, anh gần như chấp nhận số phận mà thấp giá»�ng nói: "Tôi sẽ nhanh thôi."

Nói xong, anh mang giày, đứng dậy.

Chúc Du không để ý, nhưng khi nghe thấy tiếng động, cậu lật ngưá»�i mở mắt nhìn thoáng qua, rồi vá»™i vàng giÆ¡ tay che mắt lại không nói thêm gì. Chỉ đến khi nghe tiếng cá»­a phòng Ä‘óng lại, cậu má»›i buông tay xuống, Ä‘á»� mặt nhìn chằm chằm vào cánh cá»­a Ä‘ã khép chặt, trong lòng nghÄ© thầm: Thá»±c ra cÅ©ng không cần phải nhanh đến thế Ä‘âu mà...

Cậu kéo chăn trùm qua đầu, ôm lấy Lưu Ba Ä‘ang ngá»§ say bên cạnh xoa nắn lung tung. Chỉ đến khi bị Lưu Ba vung móng tát má»™t cái, cậu má»›i ngoan ngoãn dừng lại.

Trong phòng tắm, nhiệt độ nước được vặn xuống thấp hÆ¡n bình thưá»�ng.

Bách Trầm chống má»™t cánh tay lên tưá»�ng, trán tá»±a vào cánh tay, nước lạnh xối xuống làm ướt mái tóc anh, chảy dá»�c theo tấm lưng rá»™ng, lướt qua cÆ¡ ngá»±c, trôi xuống vùng bụng rắn chắc rồi chảy xuống dưới.

Cánh tay gân guốc cá»§a anh căng lên, hÆ¡i thở gấp gáp hòa lẫn vá»›i âm thanh róc rách cá»§a dòng nước.

Dòng nước lạnh cÅ©ng không thể dập tắt ngá»�n lá»­a Ä‘ang bùng lên trong lồng ngá»±c, cÅ©ng chẳng thể xoa dịu trái tim Ä‘ang đập loạn cá»§a anh.

Gần hai mươi phút sau.

HÆ¡i áº¥m dính nhá»›p nháp trong lòng bàn tay cùng nhau bị cuốn trôi xuống cống.

Tại sao lại như vậy?

Chỉ vì anh Ä‘ã ôm Chúc Du ngá»§ cả Ä‘êm sao?

Sắc mặt Bách Trầm thoáng hiện lên sá»± Ä‘au khổ.

Anh cảm thấy chuyện này không Ä‘úng. Nếu Chúc Du biết, liệu cậu có sợ hãi không?

Dù gì, trong mắt Chúc Du, anh cÅ©ng chỉ là má»™t trong những ngưá»�i bạn tốt nhất cá»§a cậu mà thôi.

Nếu há»� chỉ là bạn bè, hành động cá»§a anh Ä‘ã vượt quá giá»›i hạn rồi.

Bách Trầm không muốn nghÄ© thêm nữa. Anh nhanh chóng thay đồ, bước ra khá»�i phòng tắm.

Cùng lúc Ä‘ó, Chúc Du cÅ©ng vừa ôm mèo bước ra khá»�i phòng ngá»§.

Bốn mắt nhìn nhau, Chúc Du vá»™i vàng giải thích: "Lưu Ba Ä‘ói rồi... Tui không làm phiá»�n anh chứ?"

Lúc đầu, Chúc Du còn tưởng rằng Bách Trầm cÅ©ng giống mình, chỉ mất vài phút là giải quyết xong. Mãi đến khi thá»�i gian sắp chạm mốc hai mươi phút, cậu má»›i nhận ra đối phương không chỉ có ngoại hình ấn tượng, mà thá»�i gian duy trì cÅ©ng thật sá»±... ấn tượng Ä‘ó nha.

So sánh thế này thì chiá»�u cao không bằng, vóc dáng không bằng, đến cả thá»�i gian cÅ©ng không bằng. Còn gì để so nữa chứ?!

Mấy sợi tóc con lá»™n xá»™n trên đầu Chúc Du chÄ©a tứ phía, bá»™ đồ ngá»§ cÅ©ng nhăn nhúm vì lăn lá»™n trên giưá»�ng, nhìn chẳng khác gì má»™t kẻ vừa lang thang ngoài đưá»�ng vá»� nhà. Mặc dù Bách Trầm không muốn nói thẳng ra, nhưng Chúc Du thá»±c sá»± trông rất giống má»™t chú cún nhá»� Ä‘áng yêu.

Bách Trầm bước đến gần, vừa Ä‘i vừa Ä‘áp: "Không làm phiá»�n."

Vừa tắm bằng nước lạnh xong, cÆ¡ thể anh mang theo hÆ¡i ẩm mát lạnh khiến Chúc Du vô thức thẳng lưng lại. Chiếc áo sÆ¡ mi trắng trên ngưá»�i Bách Trầm còn hÆ¡i ướt dính sát vào da thịt, vô tình làm lá»™ ra đưá»�ng nét cÆ¡ thể săn chắc. Hình ảnh ấy vừa gợi cảm, vừa mang lại má»™t cảm giác áp lá»±c khó tả.

"Nhưng mà xin lá»—i, có phải tôi làm phiá»�n giấc ngá»§ cá»§a cậu không?" Giá»�ng nói cá»§a Bách Trầm khàn khàn ẩn chứa chút mệt má»�i, nhưng ánh mắt lại dịu dàng.

Ngữ Ä‘iệu anh có chút áy náy, có lẽ là vì cảm thấy mình Ä‘ã Ä‘ánh thức Chúc Du.

Hóa ra cảm giác áp bức kia chỉ là ảo giác cá»§a bản thân, Chúc Du lập tức nhe răng cưá»�i, lá»™ ra chiếc răng khểnh: "Không Ä‘âu, tui tá»± tỉnh dậy mà!"

Cậu đẩy Lưu Ba vào lòng Bách Trầm, nói tiếp: "Ä�àn anh, tui Ä‘i vệ sinh má»™t chút, anh giúp tui cho Lưu Ba ăn vá»›i nha!"

Cậu lách qua ngưá»�i anh, chạy thẳng vào nhà vệ sinh.

"Hắt xì!"

Vừa bước vào, khí lạnh bốn phía ùa đến khiến Chúc Du rùng mình má»™t cái.

Nhìn là biết thanh niên há»�a khí hÆ¡i vượng.

Cậu đưa tay hứng lấy mấy giá»�t nước còn Ä‘á»�ng lại trên vòi sen, lành lạnh.

Dù thế nào Ä‘i nữa, cậu cÅ©ng không thể làm giống như vậy. Chẳng những Ä‘ó chỉ là má»™t phản ứng s.inh lý bình thưá»�ng, mà kể cả có bị chuốc thuốc kích thích Ä‘i chăng nữa, Chúc Du cÅ©ng tuyệt đối không dùng cách Ä‘ó để giải tá»�a.

Cậu giải quyết xong thì tiện thể rá»­a mặt, Ä‘ánh răng.

Trước khi rá»�i khá»�i phòng tắm, Chúc Du cẩn thận đặt hai bàn chải ngay ngắn sao cho chúng đối diện nhau rồi má»›i vừa nghêu ngao hát vừa bước ra ngoài.

Nhìn vá»� phía tá»§ thức ăn, Lưu Ba Ä‘ã ngoan ngoãn ăn sáng.

Nhìn vá»� phía bếp, Bách Trầm cÅ©ng Ä‘ã mặc tạp dá»� Ä‘ang chuẩn bị bữa sáng.

Chúc Du tặc lưỡi hai cái, nhón chân bước đến sau lưng anh, từ bên cánh tay thò đầu ra nhìn. Cậu thấy Bách Trầm Ä‘ang nấu cháo.

"Ä�àn anh, khi nào tụi mình Ä‘i siêu thị vậy?" Chúc Du hoàn toàn không để tâm đến chuyện xảy ra lúc sáng.

Ä�ối vá»›i cậu, Ä‘ó chẳng qua là má»™t chuyện bình thưá»�ng mà má»�i ngưá»�i Ä‘àn ông trưởng thành Ä‘á»�u gặp phải.

HÆ¡n nữa, nếu cứ nhắc mãi vá»� chuyện này, e rằng Bách Trầm sẽ cảm thấy không thoải mái và lúng túng.

Bách Trầm khẽ cụp mắt, hàng mi dài rÅ© xuống che Ä‘i những cảm xúc không rõ ràng trong ánh nhìn. Anh nhẹ nhàng Ä‘áp: "Nếu cậu có thá»�i gian, bất cứ lúc nào cÅ©ng được."

Lá»�i nói đầy chiá»�u chuá»™ng này khiến Chúc Du vui vẻ ra mặt.

"Ä�àn anh Æ¡i, anh tốt quá Ä‘i mất." Chúc Du tá»±a đầu vào vai anh, "Sau này ngưá»�i yêu anh nhất định sẽ hạnh phúc chết mất."

Ngưá»�i yêu sao?

Bách Trầm chưa từng nghÄ© đến chuyện này.

Do ảnh hưởng từ môi trưá»�ng sống trước Ä‘ây, Bách Trầm chưa bao giá»� cảm thấy tình yêu sẽ trở thành má»™t phần trong cuá»™c sống cá»§a mình.

Tất nhiên, Ä‘ó chỉ là suy nghÄ© trước kia.

Bách Trầm khẽ cưá»�i má»™t tiếng, không trả lá»�i.

Buổi chiá»�u, hai ngưá»�i đến siêu thị cá»§a ngưá»�i Trung mua sắm rất nhiá»�u đồ. Chúc Du mua má»™t đống kẹo và rất nhiá»�u há»™p quà nhá»� xinh.

Vá»� đến nhà, cậu lập tức bận rá»™n Ä‘óng gói kẹo.

Thấy Chúc Du má»™t mình loay hoay không xuể, Bách Trầm cÅ©ng đặt công việc trong tay xuống, ngồi xuống giúp cậu Ä‘óng gói từng phần kẹo nhá»�.

Chúc Du nói rằng, đến hôm Ä‘ó chỉ những ai khen cậu dá»… thương má»›i được nhận kẹo.

Bách Trầm nhìn cậu, mỉm cưá»�i há»�i: "Vậy nếu tôi khen cậu, tôi cÅ©ng có kẹo sao?"

Giá»�ng anh trầm thấp, vừa Ä‘ùa vừa trêu chá»�c, khiến tim Chúc Du đập loạn trong lồng ngá»±c.

Vành tai cậu Ä‘á»� bừng, "Anh không cần khen tui cÅ©ng có kẹo mà."

Nói xong, cậu lấy má»™t há»™p quà được gói đẹp nhất đưa cho Bách Trầm.

Bách Trầm vốn không thích đồ ngá»�t, nhưng anh vẫn nhận lấy món quà từ tay Chúc Du.

Trong nhà anh, những thứ thuá»™c vá»� Chúc Du ngày càng nhiá»�u.

Chỉ cần bước vài bước là có thể nhìn thấy dấu vết cá»§a cậu ở khắp nÆ¡i, như hai ngưá»�i đến từ hai thế giá»›i khác nhau dần dần giao thoa, hòa hợp.

Má»™t thế giá»›i xám xịt đến thế, cuối cùng cÅ©ng được má»™t chú Samoyed đầy màu sắc vẽ lên những gam màu rá»±c rỡ.

Ba ngày sau, trận đấu cá»� vây tại há»™i trưá»�ng kết thúc. Trên bục trao giải, ban giám khảo Ä‘ang công bố kết quả cá»§a các tuyển thá»§.

Bách Trầm phối hợp chụp xong ảnh lưu niệm. Má»™t chàng trai có ngoại hình thư sinh bước tá»›i trước mặt anh, dùng tiếng Anh há»�i xin cách liên lạc.

Bách Trầm vẫn giữ thái độ lịch sá»± và ôn hòa như thưá»�ng lệ để từ chối, sau Ä‘ó cầm áo khoác trên ghế nhanh chóng rá»�i khá»�i Ä‘ó.

Lúc đến Ä‘ây, Chúc Du nói rằng cậu sẽ đợi bên ngoài.

Bách Trầm không muốn để cậu phải đợi lâu.

Bước ra khá»�i há»™i trưá»�ng, anh đưa mắt nhìn quanh, nhanh chóng phát hiện Chúc Du Ä‘ang ngồi xổm trước má»™t bồn hoa nhá»� gá»�i Ä‘iện thoại.

Cậu quay lưng vá»� phía há»™i trưá»�ng, hoàn toàn không chú ý đến Bách Trầm Ä‘ang Ä‘i vá»� phía mình.

Chỉ khi đến gần hÆ¡n, Bách Trầm má»›i thấy rõ trên tay Chúc Du Ä‘ang cầm má»™t chiếc que nhá»� dùng để xá»›i tÆ¡i lá»›p đất Ä‘ã bị giẫm chặt trên bồn hoa.

Ä�iện thoại dán vào tai, giá»�ng cậu đầy bá»±c bá»™i: "Dù sao bây giá»� em cÅ©ng không muốn vá»� nước, ít nhất hãy để em ở lại đến sau Tết rồi hẵng nói."

Ä�ối phương nói gì Ä‘ó khiến Chúc Du càng thêm khó chịu: "Không phải vì ai cả, chỉ là bản thân em muốn ở lại thôi!"

"Ä�ừng ép em ghét má»�i ngưá»�i!" Chúc Du giận đến mức cúp máy, động tác Ä‘ào bá»›i lá»›p đất càng mạnh hÆ¡n.

Bách Trầm nghe xong, nét mặt không có nhiá»�u thay đổi. Anh tiến lên ná»­a bước, nhẹ nhàng gá»�i: "Cá Nhá»�."

"Hả?!" Chúc Du giật mình quay đầu lại, ngẩng lên thấy Bách Trầm liá»�n lập tức ném que gá»— xuống, đứng phắt dậy há»�i: "Anh xong từ khi nào thế?!"

Bách Trầm Ä‘áp: "Vừa má»›i thôi."

Chúc Du tò mò há»�i: "Anh xếp hạng thứ mấy?"

Bách Trầm bình tÄ©nh nói: "Hạng nhì."

"Quá đỉnh luôn!!"

Chúc Du vui mừng đến mức muốn nhảy cẫng lên, bá»™ dạng y như thể chính mình má»›i là ngưá»�i giành giải nhì vậy. Cậu vừa Ä‘i vừa xoay quanh Bách Trầm, năm ngón tay xòe ra lắc lắc trong không trung, miệng há»›n hở hô: "Rải hoa rải hoa! Tá»± tay rải hoa! Chúc mừng chúc mừng! Ä�àn anh giá»�i nhất luôn!"

Bách Trầm bật cưá»�i không thành tiếng. Anh bị tiếng cưá»�i Ä‘ó lây nhiá»…m, cảm giác như mình thá»±c sá»± giá»�i giang lắm vậy.

Anh nắm lấy tay Chúc Du, khẽ nhắc nhở: "Nhìn đưá»�ng nào, Cá Nhá»�."

Bàn tay rá»™ng lá»›n, ấm áp bao lấy bàn tay lạnh buốt cá»§a cậu.

Tim Chúc Du bất ngá»� đập mạnh. Cậu lập tức rút tay vá»�, trái tim vẫn đập loạn trong lồng ngá»±c. Cảm giác không tá»± nhiên chút nào, cậu nhá»� giá»�ng Ä‘áp: "á»’..."


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

    Truyện Hot

    Truyện Convert