"Anh anh anh! Anh hai!?" Chúc Du bị dá»�a đến mức giá»�ng cÅ©ng vỡ.
���
Chúc Du bị chá»�c cưá»�i, dùng khuá»·u tay huých nhẹ vào eo Bách Trầm, "Em nói gì anh cÅ©ng gáºt đầu đồng ý, tháºt là."
Bách Trầm cÅ©ng cưá»�i theo, cúi đầu nhìn cáºu.
Anh cảm thấy bất kể Chúc Du làm gì cÅ©ng Ä‘á»�u ảnh hưởng đến mình — vui vẻ, buồn bã, giáºn dữ, u sầu...
Từ sau khi quen biết Chúc Du, Bách Trầm má»›i bắt đầu cảm nháºn được sá»± thay đổi cảm xúc cá»§a bản thân theo cảm xúc cá»§a má»™t ngưá»�i khác.
Cánh cá»a Ä‘óng chặt bá»—ng nhiên bị gõ nhẹ, má»™t chú chó Samoyed xinh đẹp nhảy vào trong, từ Ä‘ó thế giá»›i sau cánh cá»a ấy dần được thắp sáng.
Bóng tối bị xua tan.
NÆ¡i nào có cáºu, nÆ¡i Ä‘ó có mặt trá»�i và ánh sáng.
Chúc Du Ä‘ang xem dá»± báo thá»�i tiết trên Ä‘iện thoại, phàn nàn: "Dá»± báo nói hôm nay có tuyết rÆ¡i, kết quả chỉ toàn gió lạnh, định Ä‘óng băng ai Ä‘ây chứ?!"
Bách Trầm nhìn thấy hàng mi dài cá»§a Chúc Du rung động trong gió Ä‘êm, Ä‘ôi môi má»�ng khẽ mở phát ra âm thanh dá»… nghe.
"Cá Nhá»�." Bách Trầm đột nhiên gá»�i cáºu.
Chúc Du ngẩng đầu nhìn anh, "Dạ? Sao thế anh?"
Bách Trầm bất chợt đưa cả hai tay ra khá»�i túi áo, nâng gương mặt bị gió thổi lạnh cá»§a Chúc Du lên, không nói má»™t lá»�i mà cúi đầu hôn xuống.
Chúc Du sá»ng sốt, nhưng cÅ©ng không há»� né tránh nụ hôn này, chỉ lặng lẽ nhắm mắt lại cảm nháºn nụ hôn dịu dàng, trân trá»�ng cá»§a Bách Trầm.
Bách Trầm nhẹ nhàng liế.m m.út bá»� môi dưới cá»§a Chúc Du, cháºm rãi mà Ä‘ong đầy thương yêu.
Khoảng má»™t phút trôi qua, Chúc Du bá»—ng cảm thấy có thứ gì Ä‘ó lành lạnh từ trên trá»�i rÆ¡i xuống, Ä‘áp lên mi mắt, chóp mÅ©i và gò má mình.
Chúc Du từ từ mở mắt, nhìn thấy những bông tuyết trắng nhẹ nhàng rÆ¡i xuống lặng lẽ Ä‘áp lên vai cả hai.
Bách Trầm cháºm rãi buông cáºu ra, ánh mắt anh sâu thẳm, dịu dàng và ấm áp.
"Tuyết rÆ¡i rồi." Chúc Du thở ra má»™t làn hÆ¡i trắng.
"Ừm, tuyết rơi rồi."
"Váºy chúng ta mau Ä‘i mua—"
Chúc Du chưa kịp nói xong, Bách Trầm hiếm khi lại ngắt lá»�i cáºu:
"Cá Nhá»�, anh yêu em."
Mặt Chúc Du Ä‘á»� bừng, giÆ¡ má»™t ngón tay lên khẳng định: "Anh Ä‘ang nói lá»�i đưá»�ng máºt đấy!"
Bách Trầm gáºt đầu không do dá»±: "Ä�úng, anh Ä‘ang nói lá»�i đưá»�ng máºt."
Trái tim Chúc Du run lên dữ dá»™i. Cáºu nhào vào lòng anh, ôm chặt lấy eo anh, vùi mặt vào ngá»±c anh, giá»�ng nói tràn đầy vui sướng: "Em cÅ©ng váºy! Em siêu thích anh!"
Tuyết rÆ¡i lả tả phá»§ lên vai há»�, từng cÆ¡n gió thổi qua mang theo hÆ¡i lạnh.
"Meo!" Lưu Ba ở dưới chân đột nhiên phát ra tiếng kêu đầy bất mãn.
Chúc Du vá»™i vàng tách khá»�i Bách Trầm, ngồi xổm xuống bế nó lên, "Xin lá»—i xin lá»—i, lạnh nhạt vá»›i mày rồi, ôm má»™t cái nào."
Chúc Du phá»§i Ä‘i những mảnh tuyết vụn bám trên lông nó.
Bách Trầm đưa tay bế lấy Lưu Ba, tay còn lại nắm tay Chúc Du, hai ngưá»�i cùng nhau Ä‘i đến cá»a hàng tiện lợi.
Trên đưá»�ng vá»�, Chúc Du mua hai ly cà phê nóng.
Lúc này Ä‘ã là chín giá»� rưỡi tối.
Chúc Du ngồi khoanh chân trên thảm trước bàn trà xem phim trên laptop, còn Bách Trầm thì vào bếp nấu mì.
Lưu Ba Ä‘ã ngá»§ say đến trá»�i long đất lở, ngáy vang trá»�i ngay bên cạnh cáºu, xem ra được dắt Ä‘i dạo má»™t vòng tháºt sá»± làm nó mệt lả.
Ngoài cá»a sổ, tuyết rÆ¡i ngày càng dày, từng mảnh lá»›n như lông ngá»—ng lặng lẽ rÆ¡i xuống.
Gió lạnh rít gào, cây cối bị thổi trụi gần hết lá.
Mặt hồ tÄ©nh lặng gợn sóng nhẹ.
Bên trong homestay, hệ thống sưởi vẫn chạy, lò sưởi trong phòng khách cÅ©ng cháy rá»±c, chỉ cần mặc má»™t bá»™ đồ ngá»§ má»�ng là đủ ấm.
Chúc Du nhấp má»™t ngụm cà phê nóng, mắt vẫn dán vào màn hình laptop.
Từ bếp, hương thÆ¡m cá»§a món trứng sốt cà chua bay ra kích thích vị giác cá»§a cáºu. Chúc Du chống cằm nhìn vào bếp, há»�i: "Anh Æ¡i, có khi nào ngày mai tuyết rÆ¡i dày quá chúng ta không vá»� được không?"
Bách Trầm bưng tô mì nóng hổi Ä‘i ra, Ä‘áp: "Váºy thì ở lại chÆ¡i thêm vài ngày."
"Xem ra em rất thích nÆ¡i này." Bách Trầm đặt tô mì xuống trước mặt Chúc Du.
Chúc Du cưá»�i tít mắt nháºn lấy Ä‘ôi đũa Bách Trầm đưa, kéo tô mì lại trước mặt, "Dạ, váºy chúng ta chÆ¡i ở Ä‘ây tháºt lâu tháºt lâu nhé."
Bách Trầm dá»�i laptop trên bàn qua má»™t bên, nhìn Chúc Du ăn mì.
Chúc Du Ä‘ã quen vá»›i việc mình ăn khuya, còn Bách Trầm thì không. Nếu cáºu có được ý chí kiên định như anh, Ä‘úng là lợi hại tháºt đấy. Sao trên Ä‘á»�i lại có ngưá»�i không thích ăn uống cÆ¡ chứ?
Sau khi ăn xong, Chúc Du Ä‘i Ä‘ánh răng.
Ra ngoài rồi lại quấn lấy Bách Trầm thêm má»™t lần nữa, những tiếng nức nở Ä‘è nén kéo dài đến táºn hÆ¡n hai giá»� sáng má»›i kết thúc.
Sáng hôm sau, mặt trá»�i Ä‘ã lên cao, ngoài trá»�i vẫn còn lác Ä‘ác tuyết rÆ¡i.
Bên trong nhà ấm áp, cá»a sổ kính trong suốt phá»§ đầy hÆ¡i nước.
Trên giưá»�ng, hai ngưá»�i ôm nhau ngá»§ say.
Chúc Du vùi mặt vào lồng ngá»±c Bách Trầm, cả hai vẫn mặc chung má»™t bá»™ đồ ngá»§, vì hai bá»™ đồ ngá»§ cáºu mang theo Ä‘á»�u Ä‘ã "hi sinh anh dÅ©ng".
Chiếc áo Chúc Du Ä‘ang mặc rá»™ng hÆ¡n ngưá»�i cáºu hẳn má»™t vòng, trông như trẻ con mặc trá»™m quần áo cá»§a ngưá»�i lá»›n.
Những vùng da để lá»™ bên ngoài còn lưu lại rất nhiá»�u dấu vết Ä‘á»� nhàn nhạt, Chúc Du ngá»§ rất sâu.
Quần thì Ä‘ang treo trên ngưá»�i Bách Trầm, trên ngá»±c anh đầy những vết cắn chi chít trải dài khắp nÆ¡i.
Cả trên cổ cÅ©ng có không ít dấu hôn và dấu răng.
Má»—i khi Ä‘au, Chúc Du chỉ biết cắn anh, đến má»™t vết cào cÅ©ng không nỡ để lại.
Lưu Ba nằm ngá»§ trên khoảng trống bên trên đầu hai ngưá»�i.
Lúc này là tám rưỡi sáng.
Ä�iện thoại cá»§a Chúc Du trên tá»§ đầu giưá»�ng đột nhiên rung lên má»™t cái, chuông báo gá»�i đến vang lên.
Chúc Du vừa má»›i nhíu mày, Bách Trầm Ä‘ã chống tay ngồi dáºy, cầm Ä‘iện thoại nhấn tắt chuông.
Tên hiển thị trên màn hình là: ã€�Anh hai】.
Bách Trầm thấy Chúc Du ngá»§ rất say, không nỡ Ä‘ánh thức cáºu.
Ä�ối phương cÅ©ng Ä‘ã cúp máy, nhưng chỉ giây tiếp theo, Ä‘iện thoại lại reo lên lần nữa.
Hiếm khi nào Chúc Du có tâm trạng khó chịu khi vừa thức dáºy, nhưng lần này lại bị Ä‘ánh thức đến mức bá»±c bá»™i. Cáºu nhướn đầu lên, gương mặt vẫn còn ngái ngá»§, há»�i: "Ai thế?"
Bách Trầm Ä‘áp: "Anh trai em."
Chúc Du thở dài má»™t hÆ¡i, cá»� cá»� vào lòng anh rồi má»›i nói: "Anh Æ¡i, giúp em nghe Ä‘i."
Bách Trầm nháºn Ä‘iện thoại, báºt loa ngoài.
Ngay láºp tức, giá»�ng nói cá»§a Chúc Ä�ình truyá»�n ra từ đầu dây bên kia: "Chúc Du, anh đến London rồi."
"Ừm..." Chúc Du nhắm mắt uể oải Ä‘áp má»™t tiếng, nhưng ngay sau Ä‘ó lại láºp tức báºt dáºy, "Cái gì? Không phải mai anh má»›i đến sao?"
Chúc Ä�ình vừa lên xe, tài xế từ tốn lái xe vá»� hướng trưá»�ng đại há»�c cá»§a Chúc Du.
Hắn cháºm rãi trả lá»�i: "Anh Ä‘ã xá» lý xong công việc, đến sá»›m má»™t ngày để giải quyết chuyện bên này luôn."
Chúc Du: ...
Chúc Ä�ình tiếp tục: "Anh biết em Ä‘ang Ä‘i chÆ¡i vá»›i bạn trai, anh không có sở thích làm bóng Ä‘èn Ä‘âu."
Chúc Du báºt cưá»�i, giá»�ng Ä‘iệu đầy nịnh ná»�t: "Anh vất vả rồi nhỉ? Váºy hôm nay anh cứ lo công việc cho tốt Ä‘i, ngày mai em sẽ đưa bạn trai đến gặp anh."
Bên kia im lặng vài giây, sau Ä‘ó Chúc Du nghe thấy âm thanh Ä‘iện thoại bị cúp máy.
"Ngá»§ tiếp thôi anh." Chúc Du lại chui vào chăn, vòng tay ôm lấy eo Bách Trầm, "Bên ngoài vẫn Ä‘ang có tuyết rÆ¡i, thá»�i tiết như thế này thích hợp để ngá»§ nhất."
Ä�ối vá»›i Chúc Du, chỉ cần cáºu muốn ngá»§ thì ba trăm sáu mươi lăm ngày trong năm, cáºu Ä‘á»�u có thể tìm ra má»™t trăm ba mươi lăm cái lý do.
"Không Ä‘ói à? Anh dáºy nấu ăn cho em nhé?" Bách Trầm bị cáºu quáºy má»™t hồi, không còn buồn ngá»§ nữa.
Chúc Du không vui ôm chặt lấy eo anh, cố chấp làm nÅ©ng: "Ngá»§ vá»›i em thêm má»™t chút nữa Ä‘i, Ä‘ây là yêu cầu lá»›n nhất cá»§a em ngày hôm nay Ä‘ó."
Chúc Du hoàn toàn không muốn rá»�i khá»�i vòng tay ấm áp cá»§a Bách Trầm.
Chúc Du Ä‘ã nói váºy rồi, Bách Trầm cÅ©ng mặc kệ, nằm xuống lần nữa. Chúc Du ôm chặt lấy eo anh, gác chân lên Ä‘ùi anh, dụi đầu vào lồng ngá»±c anh, giá»�ng nói vẫn còn lÆ¡ mÆ¡ ngái ngá»§: "Anh trai em đến London rồi, chắc lại sắp lên lá»›p em má»™t tráºn nữa. Ä�ến lúc Ä‘ó, những gì anh ấy nói vá»›i anh, má»™t chữ cÅ©ng đừng tin."
"Có khi anh ấy còn ném năm triệu bảng vào mặt anh rồi nói 'Rá»�i xa em trai tôi Ä‘i' nữa ấy." HÆ¡i thở ấm áp cá»§a Chúc Du phả lên da Bách Trầm khi cáºu nói.
Cáºu còn bắt chước giá»�ng nói lạnh lùng cá»§a Chúc Ä�ình.
Bách Trầm cưá»�i khẽ, Chúc Du tiếp tục nói: "Ä�ương nhiên em sẽ bảo vệ anh."
"Ä�ược, cảm Æ¡n Cá Nhá»� Ä‘ã bảo vệ anh." Bách Trầm rất tá»± nhiên bế cáºu lên.
Chúc Du nhắm mắt, khẽ cưá»�i.
"Anh Æ¡i, hôm nay em cÅ©ng yêu anh."
Bách Trầm cảm thấy trong lòng má»�m nhÅ©n, vùi mặt vào mái tóc cá»§a Chúc Du nhẹ nhàng cá»� cá»�.
Chúc Du báºt cưá»�i, "Anh sao lại giống cún con thế?"
Bách Trầm chỉ cưá»�i không Ä‘áp.
Rốt cuá»™c là ai giống cún con hÆ¡n Ä‘ây?
Có lẽ vì Chúc Ä�ình Ä‘ã đến London, hai ngưá»�i cÅ©ng không ở lại thị trấn Kakiya lâu hÆ¡n.
Sau khi ăn trưa xong, hai ngưá»�i lái xe trở vá»� trưá»�ng.
Tuyết trên đưá»�ng Ä‘ã được dá»�n sạch nhưng Bách Trầm vẫn lái xe rất cháºm.
Chúc Du táºp trung soạn bài đăng cho trang cá nhân trên ghế phụ.
Cáºu đăng rất nhiá»�u ảnh chụp chung cá»§a cả hai, đồng thá»�i chặn hiển thị vá»›i ngưá»�i nhà nhưng cáºu cÅ©ng chá»§ động giải thích lý do vá»›i Bách Trầm.
Dù sao thì Chúc Du luôn suy nghÄ© rất xa. Nếu má»™t ngày nào Ä‘ó Ä‘àn anh vô tình phát hiện ra bài đăng công khai cá»§a cáºu lại bị chặn vá»›i ngưá»�i nhà, sau Ä‘ó vì chuyện này mà buồn rầu...
Dá»±a vào tính cách cá»§a Bách Trầm, anh có khó chịu thế nào cÅ©ng sẽ không nói ra, đến mức có thể sẽ tá»± dằn vặt đến mức sinh bệnh mất.
Chúc Du gá»�i Ä‘ây là "phòng bệnh hÆ¡n chữa bệnh".
Xe chạy được gần ná»a quãng đưá»�ng, qua vài khúc cua, Chúc Du lấy má»™t chai nước đưa qua, "Anh Æ¡i, anh muốn uống nước không?"
Bách Trầm dá»�i mắt khá»�i gương chiếu háºu, lắc đầu nói không khát lắm, sau Ä‘ó lại hÆ¡i chần chừ bảo: "Hình như có xe Ä‘ang bám theo chúng ta."
"Hả?" Chúc Du xoay ngưá»�i tá»±a lưng vào ghế, quay đầu nhìn ra sau.
Lúc đầu, Chúc Du cÅ©ng thấy chiếc xe này quen quen vì nó Ä‘i quá gần, nhưng sau Ä‘ó khoảng cách dần ná»›i rá»™ng ra nên cáºu cÅ©ng không để ý nữa.
Chúc Du còn chưa kịp nói gì, Ä‘iện thoại cá»§a cáºu đột nhiên đổ chuông, là Chúc Ä�ình gá»�i đến.
Chúc Du nhanh chóng nhấn nghe máy.
"Phía trước có má»™t ngã rẽ, đừng Ä‘i thẳng, rẽ vào đưá»�ng còn lại. Ngưá»�i cá»§a anh Ä‘ang đợi ở Ä‘ó." Giá»�ng nói lạnh lùng và nghiêm túc cá»§a Chúc Ä�ình truyá»�n đến.
Chúc Du nhìn Bách Trầm. Anh gáºt đầu, đạp ga tăng tốc.
"Anh." Chúc Du khẽ gá»�i má»™t tiếng.
Bàn tay cáºu vô thức nắm chặt lấy vạt áo cá»§a Bách Trầm.
Gần như cùng lúc Ä‘ó, giá»�ng cá»§a Chúc Ä�ình và Bách Trầm đồng thá»�i vang lên: "Ä�ừng sợ."
"Dạ." Chúc Du Ä‘áp.
Chúc Ä�ình tiếp tục nói: "Kẻ bám theo các em là trợ lý cá»§a Hoàng VÅ©. Cẩn tháºn kéo giãn khoảng cách, coi chừng hắn chó cùng rứt giáºu."
Bách Trầm ghé sát Ä‘iện thoại cá»§a Chúc Du, trầm giá»�ng Ä‘áp: "Ä�ã rõ."
Bách Trầm tiếp tục tăng tốc.
Lúc này, há»� Ä‘ang ở má»™t khu vá»±c hẻo lánh nhất London, xung quanh hoàn toàn không có camera giám sát. Nếu xảy ra tai nạn giao thông, rất khó để không bị coi là má»™t sá»± cố ngoài ý muốn.
Không có gì lạ khi đối phương chá»�n Ä‘uổi theo há»� đến Ä‘ây.
Trái tim Chúc Du Ä‘áºp thình thịch như muốn nhảy ra khá»�i lồng ngá»±c.
Tá»›i ngã rẽ mà Chúc Ä�ình Ä‘ã nói, Bách Trầm xoay vô lăng rẽ vào con đưá»�ng còn lại.
Chỉ hai phút sau, há»� lái xe vào má»™t con đưá»�ng cá»±c kỳ hẹp. Từ xa Chúc Du Ä‘ã nhìn thấy hai bên đưá»�ng Ä‘á»�u có xe đỗ, bên cạnh má»—i xe Ä‘á»�u có má»™t hàng vệ sÄ© mặc vest Ä‘en đứng nghiêm chỉnh.
"Jessica!" Chúc Du nháºn ra ngưá»�i đứng đầu nhóm vệ sÄ©, liá»�n quay sang nói vá»›i Bách Trầm: "Vệ sÄ© cá»§a anh trai em!"
Bách Trầm gáºt đầu, "Ừm."
Anh vẫn giữ vẻ bình tÄ©nh, nhưng hai tay nắm chặt vô lăng đến mức nổi rõ từng đưá»�ng gân xanh.
Anh cÅ©ng Ä‘ang lo lắng cho Chúc Du.
Ä�iện thoại cá»§a Chúc Ä�ình vẫn chưa cúp máy, hắn nói: "Lái xe vào giữa hai chiếc xe kia, sau Ä‘ó xuống xe Ä‘i ra phía sau sẽ có ngưá»�i đưa hai đứa vá»�."
Bách Trầm làm theo, dừng xe ở giữa hai chiếc xe kia.
Chúc Du Ä‘ã nhanh nhẹn cởi dây an toàn, ôm chặt Lưu Ba trong lòng, đợi xe dừng hẳn liá»�n láºp tức mở cá»a nhảy xuống.
Bách Trầm lấy hành lý từ cốp xe, sau Ä‘ó cùng Chúc Du Ä‘i ra phía sau.
Chúc Du chạy đến trước mặt Jessica, lo lắng há»�i: "Jessica! Anh trai tôi Ä‘âu?"
Trên mặt Jessica có má»™t vết sẹo dài trông rất dữ dằn, nhưng giá»�ng nói Ä‘áp lại Chúc Du lại vô cùng trầm ổn và ôn hòa: "Ä�ại thiếu gia Ä‘ang theo sát chiếc xe kia. Cáºu và ngưá»�i yêu nên lên xe vá»� trước, phần còn lại cứ giao cho bá»�n tôi."
Chúc Du gáºt đầu, quay lại nhìn. Chiếc xe Ä‘ã bám theo há»� từ nãy giá»� hiện Ä‘ang bị kẹp chặt ở giữa không thể tiến lên, phía sau Chúc Ä�ình cÅ©ng Ä‘ã Ä‘uổi kịp.
Chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo, Chúc Du thá»±c sá»± không muốn biết.
Cáºu vẫn còn sợ hãi, cùng Bách Trầm bước lên chiếc xe khác ngồi vào hàng ghế sau.
Ngưá»�i lái xe cÅ©ng là tài xế mà Chúc Du quen.
Tài xế lên tiếng trấn an: "Thiếu gia, đừng lo lắng, đại thiếu gia sẽ xá» lý ổn thá»�a."
Chúc Du siết chặt tay Bách Trầm, gáºt đầu tá»� ý Ä‘ã hiểu.
Bách Trầm ôm chặt Chúc Du, nhẹ nhàng vá»— lên lưng cáºu an á»§i: "Ä�ừng sợ, không sao Ä‘âu."
Chúc Du Ä‘áp lại vá»›i giá»�ng đầy áy náy: "Anh, em xin lá»—i Ä‘ã khiến anh bị cuốn vào chuyện này."
Nếu Chúc Ä�ình không đến London sá»›m, Chúc Du không biết hôm nay sẽ xảy ra chuyện gì nữa.
Trái tim cáºu vẫn chưa thể bình ổn lại.
Bách Trầm an á»§i: "Không phải lá»—i cá»§a em, em không cần tá»± trách mình."
"Ngưá»�i sai là bá»�n há»�, ngưá»�i vào tù cÅ©ng sẽ là bá»�n há»�."
Trước Ä‘ây Chúc Du không há»� để Hoàng VÅ© vào mắt, nhưng sau khi trá»±c tiếp trải qua tình huống này, cáºu má»›i bắt đầu cảm thấy sợ hãi.
Chúc Du ôm chặt Bách Trầm, nhắm mắt lại, "Anh Æ¡i, anh trai em sẽ giải quyết ổn thá»�a..."
"Ừm, sẽ ổn thôi."
Cứ như váºy, chiếc xe đưa há»� trở vá»� nhà an toàn.
Vá»� đến nhà, Chúc Du láºp tức gá»�i cho Chúc Ä�ình: "Anh, anh không sao chứ? Tên trợ lý Ä‘ó bị bắt chưa?"
"Không sao, hắn cÅ©ng Ä‘ã bị bắt. Những chuyện khác em không cần lo lắng quá nhiá»�u." Có lẽ cảm thấy giá»�ng Ä‘iệu cá»§a mình hÆ¡i lạnh lùng, Chúc Ä�ình lại hạ thấp giá»�ng dặn dò: "Buổi tối ăn uống tá» tế, ăn xong ngá»§ má»™t giấc, anh sẽ xá» lý má»�i chuyện."
Chúc Du ừm má»™t tiếng, Chúc Ä�ình cúp máy.
Bách Trầm vẫn luôn ở bên cạnh theo dõi. Ä�ợi cáºu cúp máy, anh láºp tức mở rá»™ng vòng tay Ä‘ón lấy Chúc Du Ä‘ang lao vào lòng mình.
Chúc Du thở dài: "Aiz, nhiá»�u chuyện phiá»�n phức quá."
Tất cả má»�i rắc rối cứ dồn dáºp đến cùng má»™t lúc, tâm trạng vui vẻ cá»§a cáºu suốt hai ngày qua Ä‘ã hoàn toàn bị phá há»�ng.
"Không sao Ä‘âu, như anh trai em nói đấy, ăn uống đầy đủ, ngá»§ má»™t giấc tháºt ngon, ngày mai má»�i thứ sẽ ổn hÆ¡n." Giá»�ng nói cá»§a Bách Trầm tràn đầy Ä‘au lòng.
Chúc Du khẽ dạ.
Dẫu có buồn phiá»�n thế nào Ä‘i nữa, bữa tối do Bách Trầm nấu cáºu vẫn ăn rất ngon miệng.
Suy cho cùng, Ä‘ây cÅ©ng không phải lần đầu tiên cáºu gặp phải chuyện như thế này.
HÆ¡n nữa—
Ä�ã đến nước này, cứ ăn trước Ä‘ã!
—
Ngày hôm sau, tuyết ở London Ä‘ã bá»›t rÆ¡i, nhưng thá»�i tiết vẫn lạnh thấu xương.
Chúc Du ngá»§ thẳng đến mưá»�i giá»� sáng má»›i tỉnh, bên cạnh Ä‘ã lạnh từ lâu, không biết Bách Trầm Ä‘ã dáºy bao lâu rồi.
Bên ngoài hình như có tiếng nói chuyện. Chúc Du thấy hÆ¡i khó hiểu, Ä‘àn anh từ khi nào lại có nhiá»�u chuyện để trò chuyện vá»›i Lưu Ba váºy?
Không Ä‘úng, hình như còn có giá»�ng má»™t ngưá»�i Ä‘àn ông khác!
Lưu Ba thành tinh rồi sao?!!
Chúc Du vá»™i vàng mặc áo ngoài vào, xá»� dép Ä‘i nhanh đến cá»a, cạch má»™t tiếng mở toang cá»a phòng ngá»§.
Trên sofa phòng khách, má»™t ngưá»�i Ä‘àn ông trẻ tuổi mặc vest chỉn chu quay đầu lại.
Nhìn thấy gương mặt quen thuá»™c ấy—
Chúc Du: !
"Anh anh anh! Anh hai!?" Chúc Du bị dá»�a đến mức giá»�ng cÅ©ng vỡ nốt, láºp tức tỉnh cả ngá»§.