Quyển 1 – Chương 129

– Công chúa Hàm Hương là người Nam Cương, chúng ta không nên tiếp kiến mặt.

Mộ Dung Thư đáp.

Người bên ngoài lại nói:

– Vâng. Nô tì sẽ nói lại với công chúa Hàm Hương.

– Công chúa Hàm Hương này không biết liêm sỉ là gì, ở trong cung không biết hổ thẹn câu dẫn vương gia, không để vương phi trong mắt còn chưa tính, hiện thời lại còn có mặt mũi đến Vương phủ của chúng ta!

Hồng Lăng nhịn không được lầm bầm một câu. Hôm qua nếu không phải ngại bản thân chỉ là hạ nhân, nàng thật muốn mắng cái vị công chúa Nam Cương kia không biết lễ nghĩa liêm sỉ!

Mộ Dung Thư nhìn Hồng Lăng tức giận như thế, không khỏi buồn cười nói:

– Không cần tức giận như thế.

– Nô tì không thể không tức giận. Tối hôm qua thái độ nàng ta không khỏi quá kiêu ngạo đi.

Hồng Lăng cắn chặt răng, giọng điệu vẫn vô cùng phẫn hận.

Nhìn nàng căm giận như vậy, Mộ Dung Thư nhịn không được khẽ cười nói:

– Cũng chỉ là mỗi người có mục đích khác nhau, có lẽ nàng chỉ muốn bảo vệ quốc gia của mình, hoặc là bị kẻ khác xúi giục mới nhận định chắc chắn chết cũng không đổi như thế.

– Vương phi nói gì cũng đều có lý.

Hồng Lăng chu chu môi nói.

Mộ Dung Thư nhìn qua gương đồng thấy cái khăn che mặt của nàng, nhịn không được khuyên:

– Ngươi suốt ngày mang mạng che mặt rất dễ làm cho miệng vết thương nhiễm trùng, không dễ khép lại. Ở trong phòng tốt nhất đừng có mang.

Hồng Lăng xoay mặt, nói:

– Nếu không mang lại khiến vương phi bị kẻ khác nói lung tung. Khăn này làm bằng lụa mỏng, mỗi ngày nô tì đều giặt sạch, buổi tối đi ngủ sẽ tháo xuống.

Nghe vậy, Mộ Dung Thư không nhiều lời nữa. Nha đầu Hồng Lăng kia cái gì cũng tốt, chỉ là quá cố chấp, chuyện nàng đã quyết định tuyệt đối sẽ không dễ dàng thay đổi.

Không đầy một lát sau, nha đầu truyền lời lúc nãy đã trở lại, ở ngoài cửa dùng giọng điệu khó xử nói:

– Hồi bẩm vương phi, công chúa Hàm Hương khăng khăng muốn gặp vương phi, lúc này đã ngoài cửa phủ làm loạn lên, khiến không ít người vây quanh xem náo nhiệt.

– Cái gì? Đường đường là một công chúa, thế nhưng làm việc như một điên phụ! Vương phi chúng ta là ai chứ, há có thể để một kẻ man di như nàng muốn gặp liền là gặp? Thật coi mình là nhân vật ghê gớm à?

Hồng Lăng nghe vậy, nhịn không được mắng hai câu.

– Vương phi, bây giờ nên làm gì?

Mộ Dung Thư khẽ cau mày, nhìn về phía Hồng Lăng dặn dò:

– Người khác làm việc ta không yên tâm, ngươi đi xem thế nào. Bất kể ra sao cũng không thể để cho công chúa Hàm Hương bước vào Vương phủ, cho dù có phải nói vài câu khó nghe cũng được. Nhớ kỹ, mục đích chủ yếu là đuổi nàng ta đi.

Hồng Lăng lập tức gật đầu.

– Vâng, nô tì phải đi xem ngay.

Sau khi Hồng Lăng rời khỏi đây, Mộ Dung Thư đi ra gian ngoài, tìm một quyển sách ngồi trước án thư an tĩnh đọc.

Ước chừng sau nửa canh giờ, Hồng Lăng mới trở về.

– Vương phi, nô tì mất rất nhiều sức lực mới mời được vị công chúa Hàm Hương đó đi. Nàng ta đứng ngoài cửa phủ dáng vẻ bệ vệ vô cùng kiêu ngạo, ầm ĩ nói muốn vào phủ gặp vương phi, nô tì bảo nàng có việc thì cứ nói với nô tì, nhưng nàng cố tình không chịu, ngược lại còn châm chọc nô tì. Có lẽ là trong kinh thành mọi người cực hận người Nam Cương, sau khi nghe thấy vương phi từ chối nàng ta ngoài cửa, ào ào hoan hô.

Nghe vậy, Mộ Dung Thư hờ hững cười nhạt:

– Nếu ta để cho công chúa Hàm Hương vào Vương phủ, quả nhiên rước lấy phiền phức cho phủ Nam Dương Vương.

– Vẫn là vương phi suy nghĩ chu đáo. Có điều trước lúc bỏ đi, công chúa Hàm Hương bảo nô tì tiện thể nhắn lại cho vương phi…

Hồng Lăng vẻ muốn nói lại thôi. Có thể thấy những lời Hàm Hương muốn nhắn lại chắc chắn chẳng hay ho gì.

Mộ Dung Thư nhíu mày, nhàn nhạt mở miệng:

– Ồ, nói gì thế?

– Nàng nói vương phi hãy tự thỉnh hạ đường, đừng để sau này nhận được hưu thư lại bị người trong thiên hạ nhạo báng.

Khi nói, Hồng Lăng nghiến răng nghiến lợi. Quả nhiên là cực hận. Công chúa Nam Cương kia tự nhận là thiên tiên hạ phàm sao? Thật coi mình là tiên nữ giáng trần khuynh đảo thiên hạ sao?

Những người bên ngoài vây xem nghe được lời của công chúa Nam Cương xong, đồng loạt không thể tin, dù sao dân chúng Đại Hoa hiểu rất rõ về lối sống của người Nam Cương, một đôi cánh tay ngọc này của công chúa Nam Cương e là đã bị không biết bao nhiêu người gối lên, cho dù cùng Hoàng Thượng hòa thân, cùng lắm cũng chỉ được cái thân phận quý nhân mà thôi, hiện thời lại còn dám muốn vị trí chính phi của phủ Nam Dương Vương nữa kia! Đám người Nam Cương này thật sự là si tâm vọng tưởng!

Mộ Dung Thư nghe Hồng Lăng nói xong, thần sắc lạnh nhạt, không thấy một tia lửa giận. Hồng Lăng nhịn không được hỏi:

– Vương phi không tức giận sao?

– Chẳng lẽ chó cắn ngươi một ngụm, ngươi còn muốn cắn ngược lại nó à? Nàng chỉ là cùng đường, muốn chọc giận ta mà thôi. Nàng càng như thế, ta càng phải tỉnh táo. Nếu ta thật sự nổi giận, hoặc bởi vậy mà mâu thuẫn với vương gia không phải là đúng ý nàng ta sao!

Mộ Dung Thư vẫn không dời mắt khỏi cuốn sách, trả lời Hồng Lăng.

Hồng Lăng nghe vậy, thở dài nói:

– Vương phi thật sự quá bình tĩnh. Nếu nô tì gặp phải việc này, nhất định sẽ luống cuống chân tay. Có lẽ sẽ rơi vào bẫy mất. Nhưng nô tì không hiểu, hành động lần này của công chúa Hàm Hương hệt như có thù oán gì với vương phi vậy, tại sao lại chăm chăm chĩa mũi nhọn vào ngài?

Mộ Dung Thư khẽ nâng mi, sóng mắt lưu chuyển. Một câu nói lơ đãng của Hồng Lăng làm nàng thất thần. Đúng vậy, thái độ của công chúa Hàm Hương buộc người khác phải suy nghĩ. Nếu sự tồn tại của nàng ngăn cản mục đích của nàng ta, như vậy, công chúa Hàm Hương cũng không nên có hận ý với nàng mới đúng.

– Nô tì đoán, có lẽ nàng ta thấy vương phi nói tiếng Tây Vực còn hay hơn so với nàng ta, vương gia lại săn sóc cẩn thận cho vương phi, từ đầu tới cuối đều không hề liếc mắt nhìn nàng ta, cho nên nàng ta mới mất cân bằng trong lòng. Nhưng mà nói đi cũng phải nói lại, cho dù công chúa Hàm Hương có xinh đẹp đến đâu thì cũng không phải hoàng hoa khuê nữ, vương gia chúng ta làm sao có thể coi trọng nàng!

Hồng Lăng ngữ khí căm giận bất bình, có thể thấy được nàng chán ghét Hàm Hương tới mức nào.

– Ngươi nhắc nhở bên dưới, sau này chỉ cần Hàm Hương công chúa cầu kiến, đều từ chối.

Sau lúc lấy lại tinh thần, Mộ Dung Thư thần sắc trong trẻo nhưng lạnh lùng hạ lệnh.

– Vâng, nô tì đi dặn ngay.

Hồng Lăng lập tức đáp lời.

Trước lúc dùng cơm trưa, Lưu quản gia mang theo hai mươi nha đầu đến Mai viên. Hiện thời nha hoàn phục vụ tại Mai viên đều được điều tạm thời từ chỗ khác tới, không thể dùng lâu dài.

Là người hầu hạ thân cận, Mộ Dung Thư không muốn nhờ tay người khác, nên tự mình chọn vài người. Bởi không biết tính nết mỗi người bèn để họ làm việc bên ngoài, bên người chỉ có đại một nha hoàn là Hồng Lăng.

Có ba nha hoàn bậc hai là Xuân Liễu, Hạ Hà, Thu Nguyệt. Còn lại giữ lại mười nha hoàn làm việc nặng và năm bà tử.

– Nha đầu bà tử Mai viên gần như đều là người mới, ngươi để ý một chút, nếu thấy ai thật thà trung thành thì cất nhắc lên đại nha hoàn, trong ngày thường có thể giúp đỡ ngươi. Nếu nói năng lung tung, mắt cao hơn đỉnh thì lại gọi người môi giới tới bán đi.

Sau khi cho tất cả lui ra, Mộ Dung Thư dặn dò Hồng Lăng.

Tuy rằng Hồng Lăng tuổi không lớn nhưng làm việc ổn định chắc chắn, từ trước tới nay được mọi người tin phục. Đây cũng là nguyên nhân Mộ Dung Thư rất yên tâm giao chuyện này cho nàng.

Hồng Lăng đáp:

– Vâng, nô tì sẽ để ý một chút. Có điều ánh mắt vương phi rất tốt, chọn lựa mấy nha đầu nhìn qua đều thật cơ trí, chỉ cần các nàng an phận, không có tâm tư khác là tốt rồi. Nếu các nàng có suy nghĩ không nên có, nô tì sẽ không bỏ qua, nhất định sẽ xử trí.

– Ừ, ta tin tưởng ngươi.

Mộ Dung Thư gật đầu cười nói.

Hồng Lăng trong mắt trong mơ hồ có thể thấy được lệ quang, nàng nức nở nói:

– Nhận được vương phi chiếu cố, nô tì hôm nay bị hủy dung, vương phi cũng không ghét bỏ. Nếu không có vương phi, e là hiện thời nô tì đã bị đuổi ra Vương phủ đi ăn xin. Giờ còn được vương phi tín nhiệm, không biết nô tì đã tu luyện mấy kiếp mấy đời mới có phúc phần này.

– Nha đầu ngốc! Mau lau nước mắt, nếu để cho người khác nhìn thấy, còn tưởng rằng ta đánh chửi ngươi đấy.

Mộ Dung Thư biết Hồng Lăng hiểu được cảm ơn, chưa từng oán giận điều gì, đối với Hồng Lăng, có lẽ nàng cũng có chút ỷ lại.

Hồng Lăng lập tức xoa xoa nước mắt, như nghĩ tới điều gì, lập tức nói:

– Vương phi còn nhớ chuyện mấy nữ tử phế đế ban cho vương gia mà ngài thu xếp cho họ ở Bắc viên mấy tháng trước không?

– Mười mỹ nhân?

Mộ Dung Thư nhướng mày, đúng là có chuyện như thế. Phế đế thưởng cho Vũ Văn Mặc, nhưng đều được nàng thu xếp cho ở Bắc Viên làm hạ nhân, hiện thời phế đế đã chết, thân phận của các nàng e là hết sức khó xử.

– Trong khoảng thời gian vương phi không ở đây, mười người này cũng cực kì an phận. Sau khi phế đế chết, họ cũng tự mình hiểu lấy thân phận, xem mình như nha đầu, để cho Lưu quản gia sắp xếp cuộc sống. Chẳng qua hôm qua nghe tin vương phi trở về, hôm nay đã có hai ba kẻ không chịu an phận, đi gặp Lưu tổng quản muốn cầu kiến vương phi. Mấy người này muốn gì, người trong phủ đều rất rõ ràng. Vương phi, có muốn gặp các nàng không?

Hồng Lăng hỏi.

Nghe nói, Mộ Dung Thư khẽ chau mày. Mười người này là phế đế ban cho, tất nhiên thân phận không cao. Sau này muốn làm gì cũng khó. Nhưng nàng cũng không phải người tự tìm phiền phức cho mình, không muốn sau này lại phải đau đầu vì mấy nữ nhân này, không bằng…

– Ngươi bảo Lưu chưởng quỹ, tìm dịp thích hợp trục xuất cả mười người ra khỏi phủ đi.

– Vương phi nói đúng, giữ mấy người đó lại trong phủ, tâm tư họ sẽ không an phận, vương phi rời đi hai tháng, trong đó cũng có người muốn câu dẫn vương gia, may mà vương gia vẫn không để ý đến. Đưa ra ngoài là tốt rồi.

Hồng Lăng gật đầu. Thế nhưng, trong mười người cũng có hai ba kẻ không bớt lo, nếu bị ép buộc đưa ra ngoài, sợ là đến lúc đó sẽ làm ra chuyện gì không hay nữa!

– Giờ này vương gia vẫn chưa hồi phủ, e là đã dùng cơm trưa trong cung rồi. Ngươi dặn phòng bếp chuẩn bị dọn cơm chiều đi.

Mộ Dung Thư nhẹ xoa đôi mắt đau nhức, duỗi duỗi tay chân một chút, khép sách lại rồi nói với Hồng Lăng.

Bữa cơm trưa có cá kho tàu, tôm chiên mà tiểu Hiên nhi thích nhất. Cu cậu ăn nhiều hơn ngày thường một ít.

Mộ Dung Thư thấy dáng vẻ nho nhỏ vô cùng đáng yêu của cu cậu, nhịn không được cười nói:

– Hiên nhi cũng phải ăn nhiều rau vào, không thể bỏ qua như vậy.

Nàng phát hiện Hiên nhi rất kén ăn, trong bữa cơm rất ít ăn rau củ, đặc biệt thích ăn các loại tôm cá. Như vậy dinh dưỡng sẽ không cân đối.

Tiểu Hiên nhi nhanh chóng ăn hết đồ ăn trong miệng, nhìn về phía Mộ Dung Thư, hồn nhiên nói:

– Mẫu thân, Hiên nhi ăn rau củ.

Dứt lời, cu cậu gắp lên một khúc cải dầu, nhíu chặt đôi mày nhỏ xíu mà ăn.

Thấy thế, Mộ Dung Thư điểm điểm chóp mũi cu cậu:

– Hiên nhi nghe lời mẫu thân rất vui. Sau này không thể kén ăn. Hiên nhi còn nhớ Vương Nhị mặt rỗ mà chúng ta đã gặp trên đường không?

– Có, gương mặt Vương thúc thúc bị rỗ cùng với rất nhiều nốt đỏ. Hiên nhi thấy rất sợ đó.

Hiên nhi gật đầu, đôi mắt tròn tròn sáng rỡ nhìn Mộ Dung Thư.

Mộ Dung Thư ôn nhu cười nói:

– Vương Nhị mặt rỗ là do từ nhỏ đã kén ăn, chỉ thích ăn các món thịt cá béo ngậy không tốt cho sức khoẻ mới biến thành dáng vẻ như bây giờ. Đến nay thúc ấy còn chưa cưới vợ nữa đó. Hiên nhi muốn biến thành người giống như thế sao?

– Hiên nhi không muốn, Hiên nhi không muốn.

Tiểu Hiên nhi nghe vậy, trong mắt lộ ra hoảng hốt, vội vàng lắc đầu.

– Vậy bây giờ phải ăn nhiều rau củ đi.

Mộ Dung Thư tiếp tục ôn nhu cười nói.

Tiểu Hiên nhi lập tức quay đầu nói với Hồng Lăng:

– Hồng Lăng Cô Cô, làm phiền cô cô gắp hết cá thịt trong chén Hiên nhi ra, giúp Hiên nhi gắp rau củ, Hiên nhi phải ăn nhiều rau củ.

Bé không hi vọng mình biến thành Vương Nhị mặt rỗ, rất dọa người! Nếu thật sự biến thành như vậy, mẫu thân nhất định sẽ chán ghét bé, huống hồ, bé ăn nhiều rau củ, mẫu thân cũng vui vẻ. Chỉ cần mẫu thân vui vẻ, cho dù không thích, bé cũng muốn ăn.

Nhìn dáng vẻ cu cậu ngoan ngoãn ăn rau củ, khóe miệng Mộ Dung Thư không giấu được nét tươi cười. Hiên nhi có lẽ là lễ vật trời cao ban cho nàng, đáng yêu như vậy khiến người ta thương tiếc.

– Thật là nhiều người đều khuyên tiểu thiếu gia, nhưng tiểu thiếu gia không nghe. Không ngờ vương phi mới nói mấy câu đã làm cho tiểu thiếu gia ghi vào lòng rồi.

Hồng Lăng che miệng khẽ cười nói.

Tiểu Hiên nhi ngẩng đầu nhìn về phía Hồng Lăng, nghiêm túc nói:

– Hiên nhi không nghe lời của người khác, nhưng nhất định phải nghe mẫu thân. Hiên nhi mới sẽ không làm chuyện khiến mẫu thân không vui đâu.

Mộ Dung Thư bị giọng nói trẻ thơ ngọt ngào làm cho ấm áp, trong lòng nhịn không được mềm mại hẳn, tự mình cầm bát lên đút Hiên nhi.

– Hiên nhi ngoan quá, mẫu thân rất rất yêu Hiên nhi.

– Vương phi, Tứ cô nương, Ngũ cô nương của phủ tướng quân đưa bái thiếp xin gặp.

Một nha hoàn bước vào phòng, đưa bái thiếp lên cho Hồng Lăng, sau đó cung kính nói với Hồng Lăng.

Mộ Dung Lan và Mộ Dung Nguyệt đến đây? Mộ Dung Thư buông bát đũa, dặn dò nha đầu Liên nhi hầu hạ Hiên nhi:

– Ngươi hầu hạ Hiên nhi chu đáo.

Sau đó đứng dậy bảo nha hoàn kia:

– Trước tiên ngươi đưa Tứ muội, Ngũ muội của bổn vương phi đến thiên điện Mai viên chờ, mang trà ngon, hầu hạ chu đáo. Bổn vương phi thay quần áo rồi lập tức qua.

– Vâng ạ.

Hồng Lăng nhìn theo bóng nha đầu kia rời đi, có chút lo lắng. Mặc dù hai vị cô nương là em ruột vương phi, nhưng phủ tướng quân phát sinh biến cố, bọn họ bị phế đế hạ thánh bán nhập vào thanh lâu, từng ở đó thì dù gì cũng bị tổn hại khuê dự. Lúc này đến vương phủ, sẽ không ảnh hưởng đến danh dự vương phi chứ? Nghĩ đến đây, Hồng Lăng lắc lắc đầu, Hoàng Thượng đã hạ chỉ, sẽ tìm được người trong sạch cho hai vị cô nương.

Nhà kề.

Mộ Dung Lan và Mộ Dung Nguyệt đã an tọa. Bọn hạ nhân dâng trà nóng lên cho hai người.

– Tứ tỷ, trải qua nhiều chuyện như vậy, ta phát hiện chỉ có đại tỷ vẫn không thay đổi. Nghe nói hơn hai tháng trước nơi này bị lửa lớnthiêu thành tro tàn, nhưng vương gia lại sai người dùng tốc độ nhanh nhất khôi phục nguyên dạng cho nơi này. Ta thật sự là hâm mộ đại tỷ, vương gia tốt với tỷ ấy như thế.

Mộ Dung Nguyệt uống hai ngụm trà, giọng nói mang theo hâm mộ. Mặc dù là ngắn ngủn hơn ba tháng, nàng trải qua trăm nghìn cay đắng của đời người, năm nay cùng lắm mới mười lăm tuổi, nhưng trong lời nói đã hơi có tang thương.

Mộ Dung Lan cười nhạt nói:

– Ngũ muội ngưỡng mộ đại tỷ, nhưng muội có biết để đạt được tất cả những điều này, đại tỷ đã phải trả giá ra sao không? Những gì đại tỷ trải qua so với chúng ta còn nhiều hơn. Ta chỉ hâm mộ đại tỷ ở một điểm, bất kể trải qua chuyện gì, đều có thể trấn định và kiên trì như thế.

Hiện thời, nàng và Ngũ muội đã trở thành đối tượng mà các danh môn khuê tú tránh né, chỉ vì họ đã từng lưu lạc chốn thanh lâu.

– Tứ tỷ nói đúng. Trước kia ta còn nhỏ, luôn hâm mộ đại tỷ có thể gả cho Nam Dương Vương làm chánh phi. Mà Tứ tỷ và ta mang thân phận thứ nữ, tương lai chỉ có thể gả cho một viên tiểu quan làm thiếp hoặc cũng có thể là thê. Nhưng sao có thể sánh bằng vinh quang của đại tỷ? Hiện thời nghĩ đến, nếu Tứ tỷ và muội mỗi ngày phải sống trong âm mưu tranh đấu, thiếu chút đã bị lửa thiêu chết, chỉ sợ sẽ vì việc này mà trở nên ngây dại. Thật ra, gả cho tiểu gia hay nhà nghèo thì đã sao? Bất quá… Sợ là tiểu gia nhà nghèo cũng không chịu cưới ta và Tứ tỷ.

Mộ Dung Nguyệt thật sâu thở dài một tiếng.

Thái độ Mộ Dung Lan lạnh nhạt, vẫn không hề thấy một chút buồn rầu trên mặt. Nàng chỉ đảo mắt, đôi đồng tử trong trẻo nhưng lạnh lùng nhìn chén trà trong tay. Có lẽ không lấy chồng cũng là chuyện tốt, bằng không, nàng khó có thể quên nam tử hoa lệ chói lọi trong lòng, mặc dù chỉ gặp một lần, nhưng vẫn khiến nàng khó có thể quên.

Ngay lúc hai người thất thần, Mộ Dung Thư đã thay đổi một thân quần áo thanh lịch đi đến. Khi nàng nhìn thấy Mộ Dung Lan và Mộ Dung Nguyệt thì thoáng khiếp sợ. Chỉ trong vòng mấy tháng ngắn ngủn, hai người ấy đã thay đổi rất nhiều. Trong kí ức, Mộ Dung Lan tuy rằng ngạo khí như lan, nhưng cũng không phải lạnh lùng như hiện tại, dường như không để bất cứ chuyện gì trong mắt. Mộ Dung Nguyệt đáng yêu đơn thuần, khi ở nhà giam cũng thật sự không có tâm cơ, mà lúc này nhìn sự mỏi mệt cùng vẻ buồn rầu trên trán nàng, cảm giác thật sâu sắc với bốn chữ “nhân sinh như đùa”.

Các nàng cũng phát hiện Mộ Dung Thư đến đây, lập tức đứng dậy, cấp bậc lễ nghĩa chu đáo, phúc thân thi lễ:

– Tứ muội ( Ngũ muội) bái kiến vương phi.

– Tứ muội, Ngũ muội không cần đa lễ.

Mộ Dung Thư tự mình đỡ hai người dậy.

Hai người cũng không vì được sủng mà lo, chỉ cười nhạt cảm tạ.

– Hôm qua bọn muội nhận được tin tức vương phi đã trở lại, vốn định lập tức đến thăm, nhưng sợ quấy rầy vương phi nghỉ ngơi, vì vậy hôm nay mới đến.

Sau khi ngồi xuống, Mộ Dung Lan cười nói với Mộ Dung Thư.

– Đúng vậy, cũng đã lâu không gặp vương phi, thật rất nhớ ngài. Hôm nay nhìn thấy vương phi sắc mặt hồng nhuận, cũng biết vương phi đã nghỉ ngơi tốt.

Mộ Dung Nguyệt cũng nói. Lúc nói chuyện, ánh mắt nàng luôn luôn đảo quanh Mộ Dung Thư, tuy rằng gầy đi ít nhiều so với trước đây, nhưng hơi thở trầm tĩnh bao quanh nàng vẫn không thay đổi. Thế sự vô thường, sợ là tất cả mọi người thay đổi, chỉ có nàng chưa thay đổi. Mộ Dung Nguyệt nói không nên lời trong lòng là mùi vị gì, có hâm mộ, cũng có ghen tị.

Mộ Dung Thư cười, bởi biết được chuyện hai người đã trải qua, trong lòng thương tiếc, ngay cả thái độ cũng ôn hòa, nói:

– Cũng không quá mệt nhọc. Có điều từ trước tới nay ta không quen ngồi xe ngựa, khó tránh khỏi có chút không thoải mái.

– Ha ha, muội cũng thế, cảm thấy ngồi xe ngựa rất không thoải mái.

Mộ Dung Lan nhịn không được cười nói. Nụ cười lần này cười là phát ra từ nội tâm, có lẽ trước đây cũng từng trải qua việc như thế.

Mộ Dung Thư mím môi, nhàn nhạt cười.

– Lục muội khoẻ chứ?

Mộ Dung Thư thấy chỉ có Mộ Dung Lan và Mộ Dung Nguyệt đến mà không thấy Mộ Dung Ngọc bèn lên tiếng hỏi.

– Gần đây bệnh của Lục muội đã tốt hơn nhiều. Sau khi mấy đại phu xem qua,chỉ nói Lục muội cần tĩnh dưỡng, lâu ngày sẽ khoẻ lại.

Tươi cười trong mắt Mộ Dung Nguyệt ảm đạm, thở dài trả lời.

Mộ Dung Thư nhíu nhíu mày, thất tâm phong (kiểu bệnh tâm lí hay sao í)? Nhìn thái độ của Mộ Dung Nguyệt, có vẻ như cũng không nhẹ như lời nàng vừa nói. E là Mộ Dung Ngọc tuổi còn nhỏ chịu không nổi kích thích, tuy rằng chuyện đã qua thời gian dài như vậy, nhưng nàng vẫn không thể vượt qua nỗi sợ hãi kinh hoàng đó.

– Đã mời Hoa đại phu?

– Vâng, là Hoa đại phu. Hoa đại phu cũng nói bệnh này của Lục muội không thể gấp được.

Mộ Dung Nguyệt gật đầu trả lời. Sau lại thấy Mộ Dung Thư nhăn mày, bèn cười nói:

– Có điều Lục muội đã khoẻ hơn nhiều, vương phi không cần lo lắng, tin là không bao lâu nữa, muội ấy sẽ có thể đến thỉnh an vương phi rồi.

-Vương phi đã ở Triệu gia hai tháng phải không? Bình Thành là một nơi như thế nào? Triệu gia có thần bí như người ta hay đồn đãi không?

Mộ Dung Lan vốn đang nhìn chằm chằm chén trà thất thần, bỗng nhiên ngẩng đầu lên, thậm chí vẻ mặt mang theo chút chờ mong nhìn về phía Mộ Dung Thư, giọng điệu cũng tỏ ra vội vàng.

Chapter
1 Quyển 1 - Chương 1
2 Quyển 1 - Chương 2
3 Quyển 1 - Chương 3
4 Quyển 1 - Chương 4
5 Quyển 1 - Chương 5
6 Quyển 1 - Chương 6
7 Quyển 1 - Chương 7
8 Quyển 1 - Chương 8
9 Quyển 1 - Chương 9
10 Quyển 1 - Chương 10
11 Quyển 1 - Chương 11
12 Quyển 1 - Chương 12
13 Quyển 1 - Chương 13
14 Quyển 1 - Chương 14
15 Quyển 1 - Chương 15
16 Quyển 1 - Chương 16
17 Quyển 1 - Chương 17
18 Quyển 1 - Chương 18
19 Quyển 1 - Chương 19
20 Quyển 1 - Chương 20
21 Quyển 1 - Chương 21
22 Quyển 1 - Chương 22
23 Quyển 1 - Chương 23
24 Quyển 1 - Chương 24
25 Quyển 1 - Chương 25
26 Quyển 1 - Chương 26
27 Quyển 1 - Chương 27
28 Quyển 1 - Chương 28
29 Quyển 1 - Chương 29
30 Quyển 1 - Chương 30
31 Quyển 1 - Chương 31
32 Quyển 1 - Chương 32
33 Quyển 1 - Chương 33
34 Quyển 1 - Chương 34
35 Quyển 1 - Chương 35
36 Quyển 1 - Chương 36
37 Quyển 1 - Chương 37
38 Quyển 1 - Chương 38
39 Quyển 1 - Chương 39
40 Quyển 1 - Chương 40
41 Quyển 1 - Chương 41
42 Quyển 1 - Chương 42
43 Quyển 1 - Chương 43
44 Quyển 1 - Chương 44
45 Quyển 1 - Chương 45
46 Quyển 1 - Chương 46
47 Quyển 1 - Chương 47
48 Quyển 1 - Chương 48
49 Quyển 1 - Chương 49
50 Quyển 1 - Chương 50
51 Quyển 1 - Chương 51
52 Quyển 1 - Chương 52
53 Quyển 1 - Chương 53
54 Quyển 1 - Chương 54
55 Quyển 1 - Chương 55
56 Quyển 1 - Chương 56
57 Quyển 1 - Chương 57
58 Quyển 1 - Chương 58
59 Quyển 1 - Chương 59
60 Quyển 1 - Chương 60
61 Quyển 1 - Chương 61
62 Quyển 1 - Chương 62
63 Quyển 1 - Chương 63
64 Quyển 1 - Chương 64
65 Quyển 1 - Chương 65
66 Quyển 1 - Chương 66
67 Quyển 1 - Chương 67
68 Quyển 1 - Chương 68
69 Quyển 1 - Chương 69
70 Quyển 1 - Chương 70-1
71 Quyển 1 - Chương 70-2
72 Quyển 1 - Chương 71-1
73 Quyển 1 - Chương 71-2
74 Quyển 1 - Chương 72-1
75 Quyển 1 - Chương 72-2
76 Quyển 1 - Chương 73
77 Quyển 1 - Chương 74
78 Quyển 1 - Chương 75
79 Quyển 1 - Chương 76: Nhà kề
80 Quyển 1 - Chương 77
81 Quyển 1 - Chương 78
82 Quyển 1 - Chương 79
83 Quyển 1 - Chương 80
84 Quyển 1 - Chương 81
85 Quyển 1 - Chương 82
86 Quyển 1 - Chương 83
87 Quyển 1 - Chương 84
88 Quyển 1 - Chương 85
89 Quyển 1 - Chương 86
90 Quyển 1 - Chương 87
91 Quyển 1 - Chương 88
92 Quyển 1 - Chương 89
93 Quyển 1 - Chương 90
94 Quyển 1 - Chương 91
95 Quyển 1 - Chương 92
96 Quyển 1 - Chương 93
97 Quyển 1 - Chương 94
98 Quyển 1 - Chương 95
99 Quyển 1 - Chương 96
100 Quyển 1 - Chương 97
101 Quyển 1 - Chương 98
102 Quyển 1 - Chương 99
103 Quyển 1 - Chương 100
104 Quyển 1 - Chương 101
105 Quyển 1 - Chương 102
106 Quyển 1 - Chương 103
107 Quyển 1 - Chương 104
108 Quyển 1 - Chương 105
109 Quyển 1 - Chương 106
110 Quyển 1 - Chương 107
111 Quyển 1 - Chương 108
112 Quyển 1 - Chương 109
113 Quyển 1 - Chương 110
114 Quyển 1 - Chương 111
115 Quyển 1 - Chương 112
116 Quyển 1 - Chương 113
117 Quyển 1 - Chương 114
118 Quyển 1 - Chương 115
119 Quyển 1 - Chương 116
120 Quyển 1 - Chương 117
121 Quyển 1 - Chương 118
122 Quyển 1 - Chương 119
123 Quyển 1 - Chương 120
124 Quyển 1 - Chương 121-1
125 Quyển 1 - Chương 121-2
126 Quyển 1 - Chương 122
127 Quyển 1 - Chương 123
128 Quyển 1 - Chương 124
129 Quyển 1 - Chương 125
130 Quyển 1 - Chương 126-1
131 Quyển 1 - Chương 126-2
132 Quyển 1 - Chương 127
133 Quyển 1 - Chương 128
134 Quyển 1 - Chương 129
135 Quyển 1 - Chương 130-1
136 Quyển 1 - Chương 130-2
137 Quyển 1 - Chương 131
138 Quyển 1 - Chương 132-1
139 Quyển 1 - Chương 132-2
140 Quyển 1 - Chương 133-1
141 Quyển 1 - Chương 133-2
142 Quyển 1 - Chương 134
143 Quyển 1 - Chương 135-1
144 Quyển 1 - Chương 135-2
145 Quyển 1 - Chương 136
146 Quyển 1 - Chương 137-1
147 Quyển 1 - Chương 137-2
148 Quyển 2 - Chương 1: Bạc đầu chẳng xa nhau
149 Quyển 2 - Chương 2
150 Quyển 2 - Chương 3-1
151 Quyển 2 - Chương 3-2
152 Quyển 2 - Chương 4
153 Quyển 2 - Chương 5-1
154 Quyển 2 - Chương 5-2
155 Quyển 2 - Chương 6
156 Quyển 2 - Chương 7
157 Quyển 2 - Chương 8-1
158 Quyển 2 - Chương 8-2
159 Quyển 2 - Chương 9
160 Quyển 2 - Chương 10
161 Quyển 2 - Chương 11
162 Quyển 2 - Chương 12
163 Quyển 2 - Chương 13-1
164 Quyển 2 - Chương 13-2
165 Quyển 2 - Chương 14
166 Quyển 2 - Chương 15-1
167 Quyển 2 - Chương 15-2
168 Quyển 2 - Chương 16-1
169 Quyển 2 - Chương 16-2
170 Quyển 2 - Chương 17
171 Quyển 2 - Chương 18
172 Quyển 2 - Chương 19
173 Quyển 2 - Chương 20
174 Quyển 2 - Chương 21
175 Quyển 2 - Chương 22
176 Quyển 2 - Chương 23
177 Quyển 2 - Chương 24
178 Quyển 2 - Chương 25
179 Quyển 2 - Chương 26
180 Quyển 2 - Chương 27
181 Quyển 2 - Chương 28
182 Quyển 2 - Chương 29
183 Quyển 2 - Chương 30
184 Quyển 2 - Chương 31
185 Quyển 2 - Chương 32
186 Quyển 2 - Chương 33
187 Quyển 2 - Chương 34
188 Quyển 2 - Chương 35
189 Quyển 2 - Chương 36
190 Quyển 2 - Chương 37
191 Quyển 2 - Chương 38: Bạc đầu cũng chẳng xa nhau (1)
192 Quyển 2 - Chương 39: Bạc đầu cũng chẳng xa nhau (2)
193 Quyển 2 - Chương 40: Bạc đầu cũng chẳng xa nhau (3)
194 Quyển 2 - Chương 41: Bạc đầu cũng chẳng xa nhau (4)
195 Quyển 2 - Chương 42: Bạc đầu cũng chẳng xa nhau (5)
Chapter

Updated 195 Episodes

1
Quyển 1 - Chương 1
2
Quyển 1 - Chương 2
3
Quyển 1 - Chương 3
4
Quyển 1 - Chương 4
5
Quyển 1 - Chương 5
6
Quyển 1 - Chương 6
7
Quyển 1 - Chương 7
8
Quyển 1 - Chương 8
9
Quyển 1 - Chương 9
10
Quyển 1 - Chương 10
11
Quyển 1 - Chương 11
12
Quyển 1 - Chương 12
13
Quyển 1 - Chương 13
14
Quyển 1 - Chương 14
15
Quyển 1 - Chương 15
16
Quyển 1 - Chương 16
17
Quyển 1 - Chương 17
18
Quyển 1 - Chương 18
19
Quyển 1 - Chương 19
20
Quyển 1 - Chương 20
21
Quyển 1 - Chương 21
22
Quyển 1 - Chương 22
23
Quyển 1 - Chương 23
24
Quyển 1 - Chương 24
25
Quyển 1 - Chương 25
26
Quyển 1 - Chương 26
27
Quyển 1 - Chương 27
28
Quyển 1 - Chương 28
29
Quyển 1 - Chương 29
30
Quyển 1 - Chương 30
31
Quyển 1 - Chương 31
32
Quyển 1 - Chương 32
33
Quyển 1 - Chương 33
34
Quyển 1 - Chương 34
35
Quyển 1 - Chương 35
36
Quyển 1 - Chương 36
37
Quyển 1 - Chương 37
38
Quyển 1 - Chương 38
39
Quyển 1 - Chương 39
40
Quyển 1 - Chương 40
41
Quyển 1 - Chương 41
42
Quyển 1 - Chương 42
43
Quyển 1 - Chương 43
44
Quyển 1 - Chương 44
45
Quyển 1 - Chương 45
46
Quyển 1 - Chương 46
47
Quyển 1 - Chương 47
48
Quyển 1 - Chương 48
49
Quyển 1 - Chương 49
50
Quyển 1 - Chương 50
51
Quyển 1 - Chương 51
52
Quyển 1 - Chương 52
53
Quyển 1 - Chương 53
54
Quyển 1 - Chương 54
55
Quyển 1 - Chương 55
56
Quyển 1 - Chương 56
57
Quyển 1 - Chương 57
58
Quyển 1 - Chương 58
59
Quyển 1 - Chương 59
60
Quyển 1 - Chương 60
61
Quyển 1 - Chương 61
62
Quyển 1 - Chương 62
63
Quyển 1 - Chương 63
64
Quyển 1 - Chương 64
65
Quyển 1 - Chương 65
66
Quyển 1 - Chương 66
67
Quyển 1 - Chương 67
68
Quyển 1 - Chương 68
69
Quyển 1 - Chương 69
70
Quyển 1 - Chương 70-1
71
Quyển 1 - Chương 70-2
72
Quyển 1 - Chương 71-1
73
Quyển 1 - Chương 71-2
74
Quyển 1 - Chương 72-1
75
Quyển 1 - Chương 72-2
76
Quyển 1 - Chương 73
77
Quyển 1 - Chương 74
78
Quyển 1 - Chương 75
79
Quyển 1 - Chương 76: Nhà kề
80
Quyển 1 - Chương 77
81
Quyển 1 - Chương 78
82
Quyển 1 - Chương 79
83
Quyển 1 - Chương 80
84
Quyển 1 - Chương 81
85
Quyển 1 - Chương 82
86
Quyển 1 - Chương 83
87
Quyển 1 - Chương 84
88
Quyển 1 - Chương 85
89
Quyển 1 - Chương 86
90
Quyển 1 - Chương 87
91
Quyển 1 - Chương 88
92
Quyển 1 - Chương 89
93
Quyển 1 - Chương 90
94
Quyển 1 - Chương 91
95
Quyển 1 - Chương 92
96
Quyển 1 - Chương 93
97
Quyển 1 - Chương 94
98
Quyển 1 - Chương 95
99
Quyển 1 - Chương 96
100
Quyển 1 - Chương 97
101
Quyển 1 - Chương 98
102
Quyển 1 - Chương 99
103
Quyển 1 - Chương 100
104
Quyển 1 - Chương 101
105
Quyển 1 - Chương 102
106
Quyển 1 - Chương 103
107
Quyển 1 - Chương 104
108
Quyển 1 - Chương 105
109
Quyển 1 - Chương 106
110
Quyển 1 - Chương 107
111
Quyển 1 - Chương 108
112
Quyển 1 - Chương 109
113
Quyển 1 - Chương 110
114
Quyển 1 - Chương 111
115
Quyển 1 - Chương 112
116
Quyển 1 - Chương 113
117
Quyển 1 - Chương 114
118
Quyển 1 - Chương 115
119
Quyển 1 - Chương 116
120
Quyển 1 - Chương 117
121
Quyển 1 - Chương 118
122
Quyển 1 - Chương 119
123
Quyển 1 - Chương 120
124
Quyển 1 - Chương 121-1
125
Quyển 1 - Chương 121-2
126
Quyển 1 - Chương 122
127
Quyển 1 - Chương 123
128
Quyển 1 - Chương 124
129
Quyển 1 - Chương 125
130
Quyển 1 - Chương 126-1
131
Quyển 1 - Chương 126-2
132
Quyển 1 - Chương 127
133
Quyển 1 - Chương 128
134
Quyển 1 - Chương 129
135
Quyển 1 - Chương 130-1
136
Quyển 1 - Chương 130-2
137
Quyển 1 - Chương 131
138
Quyển 1 - Chương 132-1
139
Quyển 1 - Chương 132-2
140
Quyển 1 - Chương 133-1
141
Quyển 1 - Chương 133-2
142
Quyển 1 - Chương 134
143
Quyển 1 - Chương 135-1
144
Quyển 1 - Chương 135-2
145
Quyển 1 - Chương 136
146
Quyển 1 - Chương 137-1
147
Quyển 1 - Chương 137-2
148
Quyển 2 - Chương 1: Bạc đầu chẳng xa nhau
149
Quyển 2 - Chương 2
150
Quyển 2 - Chương 3-1
151
Quyển 2 - Chương 3-2
152
Quyển 2 - Chương 4
153
Quyển 2 - Chương 5-1
154
Quyển 2 - Chương 5-2
155
Quyển 2 - Chương 6
156
Quyển 2 - Chương 7
157
Quyển 2 - Chương 8-1
158
Quyển 2 - Chương 8-2
159
Quyển 2 - Chương 9
160
Quyển 2 - Chương 10
161
Quyển 2 - Chương 11
162
Quyển 2 - Chương 12
163
Quyển 2 - Chương 13-1
164
Quyển 2 - Chương 13-2
165
Quyển 2 - Chương 14
166
Quyển 2 - Chương 15-1
167
Quyển 2 - Chương 15-2
168
Quyển 2 - Chương 16-1
169
Quyển 2 - Chương 16-2
170
Quyển 2 - Chương 17
171
Quyển 2 - Chương 18
172
Quyển 2 - Chương 19
173
Quyển 2 - Chương 20
174
Quyển 2 - Chương 21
175
Quyển 2 - Chương 22
176
Quyển 2 - Chương 23
177
Quyển 2 - Chương 24
178
Quyển 2 - Chương 25
179
Quyển 2 - Chương 26
180
Quyển 2 - Chương 27
181
Quyển 2 - Chương 28
182
Quyển 2 - Chương 29
183
Quyển 2 - Chương 30
184
Quyển 2 - Chương 31
185
Quyển 2 - Chương 32
186
Quyển 2 - Chương 33
187
Quyển 2 - Chương 34
188
Quyển 2 - Chương 35
189
Quyển 2 - Chương 36
190
Quyển 2 - Chương 37
191
Quyển 2 - Chương 38: Bạc đầu cũng chẳng xa nhau (1)
192
Quyển 2 - Chương 39: Bạc đầu cũng chẳng xa nhau (2)
193
Quyển 2 - Chương 40: Bạc đầu cũng chẳng xa nhau (3)
194
Quyển 2 - Chương 41: Bạc đầu cũng chẳng xa nhau (4)
195
Quyển 2 - Chương 42: Bạc đầu cũng chẳng xa nhau (5)