Quyển 1 – Chương 131

– Lúc này nàng ta tới làm cái gì?

Vũ Văn Mặc lạnh lùng nói.

Mộ Dung Thư nhướng nhướng mày, nịt thắt lưng cho hắn, khẽ cười nói:

– Hiện thời mục đích hòa thân của Nam Cương đã bị vạch trần, công chúa Hàm Hương đương nhiên ngồi không yên. Lúc này đến xin gặp chúng ta, sợ là thái độ đã mềm đi rất nhiều.

Hai ngày trước thái độ kiêu căng ngạo mạn chỉ sợ là muốn làm cho Đại Hoa kiêng kị, mới có thể không coi ai ra gì như vậy. Hiện thời, sự việc bại lộ, cho dù công chúa Hàm Hương muốn diễn trò cũng sợ là có tâm mà vô lực. Mục đích đến đây của nàng đã bị hai người nắm rõ.

– Dùng điểm tâm trước đi.

Vũ Văn Mặc phân phó Hồng Lăng đang đứng ngoài cửa.

Hồng Lăng lập tức đáp:

– Vâng. Nô tì sai người dọn điểm tâm.

Mộ Dung Thư cười nhạt không nói. Quả thật, sáng sớm chưa ăn gì nên thấy khá đói bụng. Cứ tạm cho công chúa Hàm Hương công chúa chờ đi!

Điểm tâm qua đi, công chúa Hàm Hương vẫn chờ trước cửa phủ, nghe nói là không nói một câu, so với thái độ bừa bãi hai hai ngày trước, thật giống như hai người khác nhau. Bên ngoài phủ vẫn vây quanh không ít người, người người đều chuẩn bị xem náo nhiệt.

Mà đúng lúc Vũ Văn Mặc hôm nay không vào triều sớm, ăn điểm tâm xong cùng Mộ Dung Thư trở về phòng.

Hai người đang muốn chọn sách mình muốn xem, Hồng Lăng lại tới nữa:

– Khởi bẩm vương gia, công chúa Hàm Hương quỳ ở trước cửa phủ, nói bất kể thế nào đều phải gặp được vương gia, nói vương gia cứu một mạng người hơn xây bảy tầng tháp, hiện thời dân chúng Nam Cương đang đứng trước ngưỡng cửa sinh tử, rất cần vương gia cứu giúp. Công chúa Hàm Hương còn nói, chỉ cần vương gia cứu người dân Nam Cương, cho dù không phải chính phi, trắc phi mà chỉ là một thiếp thất nàng cũng cam nguyện.

Nghe vậy, Vũ Văn Mặc cùng Mộ Dung Thư nhìn nhau. Vũ Văn Mặc hừ lạnh một tiếng:

– Nàng thật đúng là tự đề cao bản thân!

– Hiện thời bên ngoài vây quanh không ít người, nếu công chúa Hàm Hương cứ tiếp tục quỳ như vậy, khó tránh làm cho người ta bàn tán xôn xao.

Mộ Dung Thư trầm tư một lát rồi nói. Tuy rằng nàng vô cùng chán ghét hành vi của công chúa Hàm Hương, nhưng vì thanh danh phủ Nam Dương Vương, không thể mặc kệ nàng ta quỳ ở bên ngoài.

– Nhất định không thể để cho nàng vào phủ.

Vũ Văn Mặc cau mày trầm giọng nói.

– Đúng vậy. Ta cùng gia ra ngoài vậy.

Mộ Dung Thư gật đầu.

Bên ngoài cổng phủ Nam Dương Vương.

Công chúa Hàm Hương hai đầu gối quỳ xuống đất, ánh mắt nhìn thẳng đại môn phủ Nam Dương Vương. Nàng đang đợi, đợi Vũ Văn Mặc xuất hiện, chỉ cần Vũ Văn Mặc xuất hiện, như vậy, nàng sẽ có cơ hội cầu được sự giúp đỡ của hắn, hiện thời phụ hoàng đang chờ nàng đem phương pháp cứu trị nạn hạn hán về, nàng tuyệt đối không thể mềm yếu khiến phụ hoàng thất vọng.

Tuy hiện tại không phải chính hạ, nhưng công chúa Hàm Hương đã quỳ từ lúc mặt trời lên đến giờ đã là hai canh giờ. Người vây xem bắt đầu xôn xao. Dù sao thái độ của Nam Dương Vương cũng không rõ ràng, nhưng đã nhiều ngày hành vi của công chúa thật làm cho người ta khinh thường, ngày hôm nay tuy đã hạ thấp tư thái, nhưng vẫn làm cho dân chúng kinh thành không có ấn tượng tốt đẹp gì.

Bỗng nhiên, đại môn phủ Nam Dương Vương mở rộng ra.

Vũ Văn Mặc cùng Mộ Dung Thư sóng vai đi ra.

Công chúa Hàm Hương hai mắt tỏa sáng, hắn thật sự xuất hiện! Tươi cười trên mặt lập tức nở rộ, nàng dập đầu lia lịa, sau đó nói:

– Xin Nam Dương Vương cứu tính mạng dân chúng nước ta, bản cung nguyện làm thiếp thất cho Nam Dương Vương.

Nàng là công chúa Nam Cương, thân phận tôn quý, vốn phải làm vợ người, hiện thời lại trở thành thiếp của Nam Dương Vương, chỉ cần có thể cứu được dân chúng Nam Cương, nàng hy sinh điều đó có gì không được?

Mộ Dung Thư trên cao nhìn xuống công chúa Hàm Hương, nghe thấy lời của nàng xong, không khỏi cười lạnh. Nhìn dáng vẻ như mười phần nắm chắc Vũ Văn Mặc nhất định sẽ giúp nàng. Nếu lúc này Vũ Văn Mặc ra tay trợ giúp nàng ta, e là sẽ nhận lấy hận ý ngập trời của dân chúng Đại Hoa, dù sao hành vi của Nam Cương thật sự khiến người khác thống hận. Một khi đã như vậy, Vũ Văn Mặc sao có thể giúp nàng, đừng nói chi là cưới nàng làm thiếp, thật buồn cười.

– Nếu công chúa Hàm Hương tiếp tục gây ầm ĩ trước cửa phủ của bổn vương cũng đừng trách bổn vương động thủ với ngươi! Cút!

Vũ Văn Mặc chính tai nghe công chúa Hàm Hương nói xong, không kiên nhẫn nhăn lại mày lạnh giọng nói.

Lời này vừa nói ra, mọi người vây xem thế nhưng giơ tay lên la lên:

– Nam Dương Vương làm tốt lắm! Nam Cương công chúa cút khỏi Đại Hoa!

– Cút ra khỏi Đại Hoa!

Đây là phẫn hận dân tộc!

Nếu không phải bên người công chúa Hàm Hương dẫn theo vài tên thị vệ, chặn đám người đang tức giận, sợ là những dân chúng đang phẫn nộ này sẽ xông tới đánh chửi công chúa Hàm Hương xả hận.

Công chúa Hàm Hương thật không ngờ sẽ diễn biến thành cục diện bây giờ. Nàng thật tình đến thỉnh cầu Vũ Văn Mặc trợ giúp, nhưng Vũ Văn Mặc lại là loại thái độ này! Thân phận nàng tôn quý, có thể khuất tôn giáng quý ở trước mặt mọi người, ăn nói khép nép như thế đến thỉnh cầu hắn, đây đã là chuyện bao nhiêu đàn ông nghĩ cũng không dám nghĩ! Cũng thật sự ngoài dự đoán của nàng! Thế nhưng, nàng cũng hiểu được, tuy rằng hiện thời triều đình Đại Hoa chưa ổn định, còn đang nghỉ ngơi lấy lại sức, nhưng vẫn không e dè Nam Cương. Huống chi trước mắt hiện thời Nam Cương lại là loại tình huống này! Nàng vừa nhìn về phía Mộ Dung Thư bên cạnh Vũ Văn Mặc, có phải nàng ta ở một bên làm khó dễ hay không? Nếu không phải nàng ta, sao Vũ Văn Mặc lại đối với nàng như vậy?

Mộ Dung Thư nhìn thẳng vào đôi con ngươi đang trừng lớn ngập tràn hận ý của nàng, nhất thời nở nụ cười.

Vũ Văn Mặc cũng đã nhận ra hận ý của công chúa Hàm Hương đối với Mộ Dung Thư, giữa trán băng sương càng hiện lãnh ý, hắn nắm tay Mộ Dung Thư, đối một bên thủ vệ hộ viện nói:

– Nếu công chúa Hàm Hương còn không chịu rời đi, các ngươi cứ sử dụng vũ khí đuổi xa.

– Thật không ngờ Nam Dương Vương lại không biết thương hương tiếc ngọc! Bản cung đi cầu ngươi, là vì nghe nói Nam Dương Vương có một tấm lòng từ bi. Dân chúng Nam Cương quốc ta đang trong nước sôi lửa bỏng, mà vì sao Nam Dương Vương nhẫn tâm như thế? Chẳng qua chỉ là một cái nhấc tay của ngươi! Chẳng lẽ ngươi muốn bị người trong thiên hạ nhục mạ ư?

Công chúa Hàm Hương cũng không quỳ nữa, chậm rãi đứng lên nhìn thẳng Vũ Văn Mặc, lên tiếng chất vấn.

Nghe vậy, người nãy giờ không lên tiếng- Mộ Dung Thư, nhẹ giọng cười nhạt nói:

– Xem ra bổn vương phi cần phải nhắc nhở công chúa Hàm Hương, đất dưới chân ngươi đang đứng là đất của Đại Hoa quốc ta, dân chúng vây chung quanh ngươi là dân chúng Đại Hoa quốc ta. Mấy trăm năm qua, Nam Cương ba lần bốn lượt đến quấy rầy dân chúng ở biên cảnh Đại Hoa, thậm chí đốt nhà giết người, hành hạ dân chúng biên cảnh, cưỡng gian phụ nữ! Tội ác nhiều không kể xiết, làm cho người ta phẫn hận. Những hành vi đó đều là người Nam Cương gây nên! Đến tột cùng là ai nhẫn tâm? Khi Đại Hoa quốc gặp phải nạn hạn hán, có lần nào là Nam Cương không nhân cơ hội nhiễu loạn, giết hại dân chúng Đại Hoa? Hiện thời, công chúa Hàm Hương nói như thế chẳng phải khiến người khác chê cười? Còn nữa, cho dù ngươi muốn cầu xin được giúp đỡ, người cần xin giúp đỡ cũng không phải là vương gia đi? Huống chi ngươi luôn miệng nói nhẫn tâm? Ngươi làm như thế chẳng phải là bảo Nam Dương Vương phản quốc? Công chúa Hàm Hương nếu tự mình có thể hiểu lấy, xin mời rời đi! Đừng để người trong thiên hạ nhạo báng!

Bất kể nơi nào cũng sẽ có kẻ không biết hổ thẹn như thế! Người khác gặp nạn là lúc không giúp lại bỏ đá xuống giếng, tới khi bản thân gặp rủi ro, người khác không giúp thì luôn miệng công khai lên án! Thật đúng là không biết xấu hổ! Vẻ mặt Mộ Dung Thư lạnh thấu xương.

Vũ Văn Mặc thấy nàng tức giận như thế, ôn nhu nói:

– Không nên tức giận vì người không đáng.

Tiếng của hắn tuy mềm nhẹ, nhưng lại có thể làm cho người xung quanh nghe rành mạch.

– Nam Dương vương phi nói rất đúng!

Bốn phía dân chúng lại hô.

Sắc mặt công chúa Hàm Hương bỗng nhiên trầm xuống, thầm mắng một tiếng: đáng giận! Mộ Dung Thư đây là lợi dụng tiếng nói của dân chúng đến chặn miệng nàng! Nàng đường đường là công chúa, thế nhưng hôm nay lại rơi vào tình cảnh bị người người chửi mắng đòi đánh. Càng nhìn Mộ Dung Thư lại càng không vừa mắt, mọi chuyện nàng ta đều chiếm thế thượng phong, đây chính là chuyện từ nhỏ đến giờ nàng chưa bao giờ gặp phải.

Đại môn vương phủ lần nữa khép lại, thủ vệ đồng loạt giơ đao kiếm đối với công chúa Hàm Hương.

Mọi người thấy thế tức giận kêu gào ầm ĩ:

– Cút ra ngoài! Không biết xấu hổ! Cút ra ngoài! Không biết xấu hổ!

Cho dù biết mục đích không thành nhưng công chúa Hàm Hương cũng không thể tiếp tục ở lại, chỉ đành sắc mặt xám xịt rời đi. Bước lên xe ngựa, nàng nhìn thị nữ bên trong, sắc mặt càng thêm âm trầm, lạnh giọng nói:

– Ngươi nói thật không sai. Mộ Dung Thư quả nhiên vô cùng khó chơi! Càng không nghĩ tới là Vũ Văn Mặc đối với sắc đẹp của bản cung hoàn toàn không để vào mắt!

– Công chúa không cần sốt ruột.

Thị nữ che mặt nọ trầm giọng khuyên nhủ.

Nghe vậy, công chúa Hàm Hương hung hăng trợn mắt liếc nhìn nàng một cái, lạnh lùng nói:

– Nếu không phải ngươi đề nghị, ngay từ đầu ta đã lựa chọn gả cho hoàng đế, có lẽ hiện thời đã là phi tử. Vậy thì ta cũng đã sớm lấy được biện pháp giải quyết nạn hạn hán! Sớm biết Nam Dương Vương cứng mềm không ăn cộng thêm Mộ Dung Thư lại khó đối phó, ta sẽ không cố chấp như thế! Nếu phụ vương biết được tình cảnh hiện thời, chắc chắn sẽ không cho ta sắc mặt dễ coi. Hiện tại ta không thể không hoài nghi ngươi có tư tâm hay không? Kết quả là Nam Dương Vương và Mộ Dung Thư có ân oán gì với ngươi?

Thị nữ kia nghe vậy, đôi mắt dưới khăn lụa loé lên, nàng tránh tầm mắt công chúa Hàm Hương, thấp giọng trả lời:

– Ta nhất định lấy được biện pháp giải quyết nạn hạn hán cho công chúa.

– Tốt lắm.

Công chúa Hàm Hương gật đầu. Vừa mới bắt đầu nàng đã biết nữ nhân này không đơn giản, hơn nữa có quan hệ phức tạp với Vũ Văn Mặc và Mộ Dung Thư. Vì vậy nên nàng mới làm theo nguyện vọng của nàng ta, mang theo nàng ta đến Đại Hoa quốc!

Sau buổi cơm trưa. Tạ Nguyên và Vũ Văn Hạo cùng đến.

Mộ Dung Thư biết được bọn họ có việc muốn trao đổi cùng Vũ Văn Mặc bèn trở về gian trong nghỉ ngơi, để lại ba người ở thiên điện.

– Nghe nói đương kim thánh thượng đang muốn tuyển chọn thái tử phi cho thái tử điện hạ, hiện thời bên người thái tử điện hạ không có một nữ nhân nào làm bạn, không biết là ai sẽ có phúc khí như vậy, gả cho thái tử điện hạ.

Hồng Lăng vừa xoa bóp cho Mộ Dung Thư vừa nói, trong miệng lộ ra sự hâm mộ, dường như có chút mất mát thoáng qua.

Mộ Dung Thư nghe vậy, ngẩng đầu nhìn nàng một cái, hình như trước kia Hồng Lăng cũng thường hay hữu ý hoặc vô tình nhắc tới Vũ Văn Hạo, vốn nàng còn tưởng rằng Hồng Lăng là ôm ấp tình cảm thiếu nữ, tình cảm đối với Vũ Văn Hạo là sùng bái thưởng thức, nhưng hôm nay xem ra, dường như không chỉ đơn giản như vậy.

– Hồng Lăng, ngươi thích thái tử điện hạ phải không?

Hồng Lăng hiển nhiên thật không ngờ Mộ Dung Thư sẽ hỏi như vậy, vẻ mặt hơi kích động, lại như tự giễu nói:

– Vương phi đừng lấy nô tì ra trêu đùa, nô tì làm sao có thể có ý tưởng không thực tế như vậy? Thái tử điện hạ thân phận tôn quý, nô tì bất quá là nô tịch, là một hạ nhân mà thôi, huống chi, nô tì đã hủy dung.

Nàng tự mình hiểu lấy, đời này an phận thủ thường hầu hạ vương phi, những thứ khác không nên nghĩ tới.

Mộ Dung Thư trầm mặc không nói. Ở thời đại này chú trọng nhất là môn đăng hộ đối. Một phen cuồng dại này của Hồng Lăng e là đành mặc cho số phận.

– Hồng Lăng, không phải do suy nghĩ của ngươi là không thực tế mà là thân phận cách xa, những vấn đề gặp phải sau này sẽ rất nhiều, có đôi khi ngươi sẽ vì những điều này mà mỏi mệt.

Khi ngẩng đầu, Mộ Dung Thư thấy sắc mặt nàng thất thần trắng bệch thì mở miệng nói. Xem ra Hồng Lăng đây không phải tâm tư thiếu nữ đơn thuần mà thật sự động tâm với Vũ Văn Hạo, nhưng mà, một khi biết rõ đã động lòng với người không thể động lòng, như vậy, muốn bên nhau thì phải biết rõ những điều sắp phải đối mặt, có thể vì thế ngươi sẽ phải trả một cái giá vượt quá sự tưởng tượng cũng như sức chịu đựng của bản thân!

Đôi đồng tử Mộ Dung Thư chợt loé, hoặc có lẽ nàng đã nghĩ nhiều.

Hồng Lăng gật đầu.

– Nô tì hiểu được.

Nói xong cũng không lên tiếng nữa.

Kế tiếp, cảm xúc của Hồng Lăng như trầm xuống, Mộ Dung Thư cũng không nói thêm gì nữa, nếu như sau này Hồng Lăng cần sự giúp đỡ của nàng, nàng sẽ giúp.

Vũ Văn Mặc và Tạ Nguyên, Vũ Văn Hạo vẫn ở thiên điện nói chuyện hơn hai canh giờ. Mộ Dung Thư nghĩ, đêm nay bọn họ có lẽ sẽ ở lại phủ ăn cơm tối bèn dặn Hồng Lăng phân phó hạ nhân chuẩn bị cơm chiều.

Vừa phân phó xong, tiểu Hiên nhi đã chạy đến tìm nàng.

Cu cậu ngọt ngào ngây thơ làm nũng nói:

– Mẫu thân, Hiên nhi muốn ăn đồ ăn người tự mình làm.

Nghe vậy, Mộ Dung Thư thế này mới nghĩ tới, nguyên mấy ngày trước đây đã hứa với Hiên nhi hai ngày sau sẽ tự tay nấu cơm cho bé, nhưng sau đó quá bận nên quên mất. Nàng có chút áy náy nói với Hiên nhi:

– Hiên nhi bỏ qua cho mẫu thân nhé, hai ngày này mẫu thân có chuyện bận nên đã quên tự mình làm đồ ăn ngon cho Hiên nhi. Tối nay mẫu thân sẽ tự tay nấu cho Hiên nhi thật nhiều món ngon được không?

Nếu đã hứa hẹn lại không làm được, thật là lỗi của nàng.

– Vâng ạ. Trưa nay con ngủ mơ mà thèm chảy nước miếng đấy ạ.

Hiên nhi không ngừng gật đầu, dáng vẻ nho nhỏ nhìn như một chú mèo con tham ăn.

Mộ Dung Thư ôm bé vào lòng, lấy khăn lụa lau nước miếng bên khóe miệng cho cu cậu.

An ủi xong Hiên nhi, nàng bèn đến phòng bếp, nhìn qua các nguyên liệu nấu ăn. Do vừa rồi Hồng Lăng đã dặn dò, nhóm bà tử phòng bếp đã bắt tay vào chuẩn bị, khi nhìn thấy Mộ Dung Thư đều kinh ngạc một phen. Tuy rằng trước kia có nghe nói vương phi ngẫu nhiên cũng xuống bếp làm vài món, thật không ngờ hôm nay lại tự thân đến đây.

Mộ Dung Thư nhanh chóng nhìn thoáng qua nguyên liệu nấu ăn còn thừa, chỉ còn lại gà, tôm, cà tím và một ít nấm hương. Các loại thịt cá, rau củ khác nhóm bà tử đã dùng hết. Vì vậy sau khi nhìn tới nhìn lui, trong đầu nàng đã có quyết định. Cứ làm ba món đi, cà tím sốt tương, tôm chưng tỏi bằm, canh gà nấm hương.

Hiên nhi thích ăn tôm, nhưng chiên dầu dù sao không tốt cho sức khoẻ, vừa vặn đổi cách chế biến khác. Mà canh gà nấm hương rất bổ dưỡng, thích hợp cho trẻ đang tuổi phát triển như Hiên nhi dùng.

Thật ra hôm nay nấu ăn cho Hiên nhi còn có mục đích khác. Hiện giờ nàng một lần nữa trở lại kinh thành, cửa hàng đồ cưới của bản thân đã bán đi, mặc dù ở Bình Thành có mấy phần lợi nhuận được Triệu gia chia từ các cửa hàng dược thiện, phục hồi, có điều số tiền đó phải cuối năm mới được đưa tới, nàng không ở Bình Thành giám sát, cụ thể có lời hay không, lợi nhuận bao nhiêu cũng là vấn đề. Vì vậy, sẵn có Tạ Nguyên trước mắt, nàng cũng có thể lợi dụng một phen, hợp tác cùng hắn. Tạ gia gốc to rễ sâu, làm ăn buôn bán càng không cần lo trước lo sau. Huống hồ dân dĩ thực vi thiên (cái ăn hàng đầu), ở thời đại này chỉ cần có món ăn ngon miệng mới lạ là có thể kiếm tiền.

Một lúc lâu sau, tất cả mọi thứ đã đâu vào đấy, thức ăn phòng bếp làm cũng đều xong.

Mà Vũ Văn Mặc cũng cho người đến báo cho phòng bếp có thể dọn cơm tối. Vì Tạ Nguyên, Vũ Văn Hạo và Vũ Văn Mặc đều không phải quen biết xã giao, phải nói là bạn bè thân thiết cởi mở nên không cần câu nệ nhiều, cùng nhau dùng bữa ngay tại nhà kề, Mộ Dung Thư và Hiên nhi cũng không cần ăn riêng.

Tạ Nguyên và Vũ Văn Hạo nghe nói Mộ Dung Thư tự mình xuống bếp đều hết sức kinh ngạc. Dù sao cũng là chuyện một vương phi sống an nhàn sung sướng tự mình xuống bếp.

Trên khuôn mặt hai người lộ vẻ kinh ngạc, Hiên nhi nhếch cằm nhỏ, có chút kiêu ngạo nói:

– Đồ ăn mẫu thân làm là ngon nhất trong những món Hiên nhi đã từng được ăn. Cha nuôi và thái tử điện hạ chắc chắn chưa bao giờ được ăn món nào ngon như vậy trước kia đâu!

Tạ Nguyên và Vũ Văn Hạo hai mặt nhìn nhau, từ chối cho ý kiến, dù sao bọn họ là người ăn quen món ngon vật lạ, thứ gì mà chưa thấy qua?

Vũ Văn Mặc nhìn thấy hai người như thế, trong lòng cười thầm. Hắn đã ăn qua đồ ăn Mộ Dung Thư tự mình làm, với hắn mà nói quả nhiên là mĩ vị nhân gian. Bất quá nếu ép nàng xuống bếp, cần cân nhắc hậu quả. Nhưng hôm nay là Hiên nhi ra tay, Thư nhi tuyệt đối sẽ không có “chiêu” khác. Bây giờ nghĩ lại, thật sự vạn phần mong chờ.

Mộ Dung Thư từ phòng bếp về đến Mai viên cũng là lúc Hồng Lăng từ cửa phủ chạy tới, trên mặt có vẻ lo lắng.

Thấy thế, Mộ Dung Thư dừng bước, nghiêng người qua, Hồng Lăng thấp giọng nói:

– Vương phi, người nhà Thanh Bình đến đây.

– Bọn họ tới làm gì?

Mộ Dung Thư trầm giọng hỏi, mơ hồ cũng cảm thấy không thích hợp.

Hồng Lăng cau mày, thấp giọng nói:

– Phụ thân Thanh Bình thua bài, không còn chỗ để đi, đang ở ngoài cửa ôm mặt khóc lóc om sòm, nói là vương phi nể mặt Thanh Bình, giúp ông ta một chút.

– Cái gì? Lần trước không phải đã cho một trăm lượng bạc sao?

Mộ Dung Thư cau mày, giọng lạnh lẽo. Quả là lòng tham không đáy!

– Vâng.

Hồng Lăng gật đầu.

Mộ Dung Thư trầm mặc nửa khắc, trả lời:

– Ngươi đi xử lí đi, tạm thời dùng chút biện pháp làm cho bọn họ rời đi. Nếu bọn họ vẫn cố tình gây sự, ngươi lại đến gọi ta. Ngày hôm nay trong phủ có khách, đừng quấy rầy khách nhân.

– Vâng.

Hồng Lăng nghe dặn xong bèn vội vàng đi về phía cửa phủ.

Chapter
1 Quyển 1 - Chương 1
2 Quyển 1 - Chương 2
3 Quyển 1 - Chương 3
4 Quyển 1 - Chương 4
5 Quyển 1 - Chương 5
6 Quyển 1 - Chương 6
7 Quyển 1 - Chương 7
8 Quyển 1 - Chương 8
9 Quyển 1 - Chương 9
10 Quyển 1 - Chương 10
11 Quyển 1 - Chương 11
12 Quyển 1 - Chương 12
13 Quyển 1 - Chương 13
14 Quyển 1 - Chương 14
15 Quyển 1 - Chương 15
16 Quyển 1 - Chương 16
17 Quyển 1 - Chương 17
18 Quyển 1 - Chương 18
19 Quyển 1 - Chương 19
20 Quyển 1 - Chương 20
21 Quyển 1 - Chương 21
22 Quyển 1 - Chương 22
23 Quyển 1 - Chương 23
24 Quyển 1 - Chương 24
25 Quyển 1 - Chương 25
26 Quyển 1 - Chương 26
27 Quyển 1 - Chương 27
28 Quyển 1 - Chương 28
29 Quyển 1 - Chương 29
30 Quyển 1 - Chương 30
31 Quyển 1 - Chương 31
32 Quyển 1 - Chương 32
33 Quyển 1 - Chương 33
34 Quyển 1 - Chương 34
35 Quyển 1 - Chương 35
36 Quyển 1 - Chương 36
37 Quyển 1 - Chương 37
38 Quyển 1 - Chương 38
39 Quyển 1 - Chương 39
40 Quyển 1 - Chương 40
41 Quyển 1 - Chương 41
42 Quyển 1 - Chương 42
43 Quyển 1 - Chương 43
44 Quyển 1 - Chương 44
45 Quyển 1 - Chương 45
46 Quyển 1 - Chương 46
47 Quyển 1 - Chương 47
48 Quyển 1 - Chương 48
49 Quyển 1 - Chương 49
50 Quyển 1 - Chương 50
51 Quyển 1 - Chương 51
52 Quyển 1 - Chương 52
53 Quyển 1 - Chương 53
54 Quyển 1 - Chương 54
55 Quyển 1 - Chương 55
56 Quyển 1 - Chương 56
57 Quyển 1 - Chương 57
58 Quyển 1 - Chương 58
59 Quyển 1 - Chương 59
60 Quyển 1 - Chương 60
61 Quyển 1 - Chương 61
62 Quyển 1 - Chương 62
63 Quyển 1 - Chương 63
64 Quyển 1 - Chương 64
65 Quyển 1 - Chương 65
66 Quyển 1 - Chương 66
67 Quyển 1 - Chương 67
68 Quyển 1 - Chương 68
69 Quyển 1 - Chương 69
70 Quyển 1 - Chương 70-1
71 Quyển 1 - Chương 70-2
72 Quyển 1 - Chương 71-1
73 Quyển 1 - Chương 71-2
74 Quyển 1 - Chương 72-1
75 Quyển 1 - Chương 72-2
76 Quyển 1 - Chương 73
77 Quyển 1 - Chương 74
78 Quyển 1 - Chương 75
79 Quyển 1 - Chương 76: Nhà kề
80 Quyển 1 - Chương 77
81 Quyển 1 - Chương 78
82 Quyển 1 - Chương 79
83 Quyển 1 - Chương 80
84 Quyển 1 - Chương 81
85 Quyển 1 - Chương 82
86 Quyển 1 - Chương 83
87 Quyển 1 - Chương 84
88 Quyển 1 - Chương 85
89 Quyển 1 - Chương 86
90 Quyển 1 - Chương 87
91 Quyển 1 - Chương 88
92 Quyển 1 - Chương 89
93 Quyển 1 - Chương 90
94 Quyển 1 - Chương 91
95 Quyển 1 - Chương 92
96 Quyển 1 - Chương 93
97 Quyển 1 - Chương 94
98 Quyển 1 - Chương 95
99 Quyển 1 - Chương 96
100 Quyển 1 - Chương 97
101 Quyển 1 - Chương 98
102 Quyển 1 - Chương 99
103 Quyển 1 - Chương 100
104 Quyển 1 - Chương 101
105 Quyển 1 - Chương 102
106 Quyển 1 - Chương 103
107 Quyển 1 - Chương 104
108 Quyển 1 - Chương 105
109 Quyển 1 - Chương 106
110 Quyển 1 - Chương 107
111 Quyển 1 - Chương 108
112 Quyển 1 - Chương 109
113 Quyển 1 - Chương 110
114 Quyển 1 - Chương 111
115 Quyển 1 - Chương 112
116 Quyển 1 - Chương 113
117 Quyển 1 - Chương 114
118 Quyển 1 - Chương 115
119 Quyển 1 - Chương 116
120 Quyển 1 - Chương 117
121 Quyển 1 - Chương 118
122 Quyển 1 - Chương 119
123 Quyển 1 - Chương 120
124 Quyển 1 - Chương 121-1
125 Quyển 1 - Chương 121-2
126 Quyển 1 - Chương 122
127 Quyển 1 - Chương 123
128 Quyển 1 - Chương 124
129 Quyển 1 - Chương 125
130 Quyển 1 - Chương 126-1
131 Quyển 1 - Chương 126-2
132 Quyển 1 - Chương 127
133 Quyển 1 - Chương 128
134 Quyển 1 - Chương 129
135 Quyển 1 - Chương 130-1
136 Quyển 1 - Chương 130-2
137 Quyển 1 - Chương 131
138 Quyển 1 - Chương 132-1
139 Quyển 1 - Chương 132-2
140 Quyển 1 - Chương 133-1
141 Quyển 1 - Chương 133-2
142 Quyển 1 - Chương 134
143 Quyển 1 - Chương 135-1
144 Quyển 1 - Chương 135-2
145 Quyển 1 - Chương 136
146 Quyển 1 - Chương 137-1
147 Quyển 1 - Chương 137-2
148 Quyển 2 - Chương 1: Bạc đầu chẳng xa nhau
149 Quyển 2 - Chương 2
150 Quyển 2 - Chương 3-1
151 Quyển 2 - Chương 3-2
152 Quyển 2 - Chương 4
153 Quyển 2 - Chương 5-1
154 Quyển 2 - Chương 5-2
155 Quyển 2 - Chương 6
156 Quyển 2 - Chương 7
157 Quyển 2 - Chương 8-1
158 Quyển 2 - Chương 8-2
159 Quyển 2 - Chương 9
160 Quyển 2 - Chương 10
161 Quyển 2 - Chương 11
162 Quyển 2 - Chương 12
163 Quyển 2 - Chương 13-1
164 Quyển 2 - Chương 13-2
165 Quyển 2 - Chương 14
166 Quyển 2 - Chương 15-1
167 Quyển 2 - Chương 15-2
168 Quyển 2 - Chương 16-1
169 Quyển 2 - Chương 16-2
170 Quyển 2 - Chương 17
171 Quyển 2 - Chương 18
172 Quyển 2 - Chương 19
173 Quyển 2 - Chương 20
174 Quyển 2 - Chương 21
175 Quyển 2 - Chương 22
176 Quyển 2 - Chương 23
177 Quyển 2 - Chương 24
178 Quyển 2 - Chương 25
179 Quyển 2 - Chương 26
180 Quyển 2 - Chương 27
181 Quyển 2 - Chương 28
182 Quyển 2 - Chương 29
183 Quyển 2 - Chương 30
184 Quyển 2 - Chương 31
185 Quyển 2 - Chương 32
186 Quyển 2 - Chương 33
187 Quyển 2 - Chương 34
188 Quyển 2 - Chương 35
189 Quyển 2 - Chương 36
190 Quyển 2 - Chương 37
191 Quyển 2 - Chương 38: Bạc đầu cũng chẳng xa nhau (1)
192 Quyển 2 - Chương 39: Bạc đầu cũng chẳng xa nhau (2)
193 Quyển 2 - Chương 40: Bạc đầu cũng chẳng xa nhau (3)
194 Quyển 2 - Chương 41: Bạc đầu cũng chẳng xa nhau (4)
195 Quyển 2 - Chương 42: Bạc đầu cũng chẳng xa nhau (5)
Chapter

Updated 195 Episodes

1
Quyển 1 - Chương 1
2
Quyển 1 - Chương 2
3
Quyển 1 - Chương 3
4
Quyển 1 - Chương 4
5
Quyển 1 - Chương 5
6
Quyển 1 - Chương 6
7
Quyển 1 - Chương 7
8
Quyển 1 - Chương 8
9
Quyển 1 - Chương 9
10
Quyển 1 - Chương 10
11
Quyển 1 - Chương 11
12
Quyển 1 - Chương 12
13
Quyển 1 - Chương 13
14
Quyển 1 - Chương 14
15
Quyển 1 - Chương 15
16
Quyển 1 - Chương 16
17
Quyển 1 - Chương 17
18
Quyển 1 - Chương 18
19
Quyển 1 - Chương 19
20
Quyển 1 - Chương 20
21
Quyển 1 - Chương 21
22
Quyển 1 - Chương 22
23
Quyển 1 - Chương 23
24
Quyển 1 - Chương 24
25
Quyển 1 - Chương 25
26
Quyển 1 - Chương 26
27
Quyển 1 - Chương 27
28
Quyển 1 - Chương 28
29
Quyển 1 - Chương 29
30
Quyển 1 - Chương 30
31
Quyển 1 - Chương 31
32
Quyển 1 - Chương 32
33
Quyển 1 - Chương 33
34
Quyển 1 - Chương 34
35
Quyển 1 - Chương 35
36
Quyển 1 - Chương 36
37
Quyển 1 - Chương 37
38
Quyển 1 - Chương 38
39
Quyển 1 - Chương 39
40
Quyển 1 - Chương 40
41
Quyển 1 - Chương 41
42
Quyển 1 - Chương 42
43
Quyển 1 - Chương 43
44
Quyển 1 - Chương 44
45
Quyển 1 - Chương 45
46
Quyển 1 - Chương 46
47
Quyển 1 - Chương 47
48
Quyển 1 - Chương 48
49
Quyển 1 - Chương 49
50
Quyển 1 - Chương 50
51
Quyển 1 - Chương 51
52
Quyển 1 - Chương 52
53
Quyển 1 - Chương 53
54
Quyển 1 - Chương 54
55
Quyển 1 - Chương 55
56
Quyển 1 - Chương 56
57
Quyển 1 - Chương 57
58
Quyển 1 - Chương 58
59
Quyển 1 - Chương 59
60
Quyển 1 - Chương 60
61
Quyển 1 - Chương 61
62
Quyển 1 - Chương 62
63
Quyển 1 - Chương 63
64
Quyển 1 - Chương 64
65
Quyển 1 - Chương 65
66
Quyển 1 - Chương 66
67
Quyển 1 - Chương 67
68
Quyển 1 - Chương 68
69
Quyển 1 - Chương 69
70
Quyển 1 - Chương 70-1
71
Quyển 1 - Chương 70-2
72
Quyển 1 - Chương 71-1
73
Quyển 1 - Chương 71-2
74
Quyển 1 - Chương 72-1
75
Quyển 1 - Chương 72-2
76
Quyển 1 - Chương 73
77
Quyển 1 - Chương 74
78
Quyển 1 - Chương 75
79
Quyển 1 - Chương 76: Nhà kề
80
Quyển 1 - Chương 77
81
Quyển 1 - Chương 78
82
Quyển 1 - Chương 79
83
Quyển 1 - Chương 80
84
Quyển 1 - Chương 81
85
Quyển 1 - Chương 82
86
Quyển 1 - Chương 83
87
Quyển 1 - Chương 84
88
Quyển 1 - Chương 85
89
Quyển 1 - Chương 86
90
Quyển 1 - Chương 87
91
Quyển 1 - Chương 88
92
Quyển 1 - Chương 89
93
Quyển 1 - Chương 90
94
Quyển 1 - Chương 91
95
Quyển 1 - Chương 92
96
Quyển 1 - Chương 93
97
Quyển 1 - Chương 94
98
Quyển 1 - Chương 95
99
Quyển 1 - Chương 96
100
Quyển 1 - Chương 97
101
Quyển 1 - Chương 98
102
Quyển 1 - Chương 99
103
Quyển 1 - Chương 100
104
Quyển 1 - Chương 101
105
Quyển 1 - Chương 102
106
Quyển 1 - Chương 103
107
Quyển 1 - Chương 104
108
Quyển 1 - Chương 105
109
Quyển 1 - Chương 106
110
Quyển 1 - Chương 107
111
Quyển 1 - Chương 108
112
Quyển 1 - Chương 109
113
Quyển 1 - Chương 110
114
Quyển 1 - Chương 111
115
Quyển 1 - Chương 112
116
Quyển 1 - Chương 113
117
Quyển 1 - Chương 114
118
Quyển 1 - Chương 115
119
Quyển 1 - Chương 116
120
Quyển 1 - Chương 117
121
Quyển 1 - Chương 118
122
Quyển 1 - Chương 119
123
Quyển 1 - Chương 120
124
Quyển 1 - Chương 121-1
125
Quyển 1 - Chương 121-2
126
Quyển 1 - Chương 122
127
Quyển 1 - Chương 123
128
Quyển 1 - Chương 124
129
Quyển 1 - Chương 125
130
Quyển 1 - Chương 126-1
131
Quyển 1 - Chương 126-2
132
Quyển 1 - Chương 127
133
Quyển 1 - Chương 128
134
Quyển 1 - Chương 129
135
Quyển 1 - Chương 130-1
136
Quyển 1 - Chương 130-2
137
Quyển 1 - Chương 131
138
Quyển 1 - Chương 132-1
139
Quyển 1 - Chương 132-2
140
Quyển 1 - Chương 133-1
141
Quyển 1 - Chương 133-2
142
Quyển 1 - Chương 134
143
Quyển 1 - Chương 135-1
144
Quyển 1 - Chương 135-2
145
Quyển 1 - Chương 136
146
Quyển 1 - Chương 137-1
147
Quyển 1 - Chương 137-2
148
Quyển 2 - Chương 1: Bạc đầu chẳng xa nhau
149
Quyển 2 - Chương 2
150
Quyển 2 - Chương 3-1
151
Quyển 2 - Chương 3-2
152
Quyển 2 - Chương 4
153
Quyển 2 - Chương 5-1
154
Quyển 2 - Chương 5-2
155
Quyển 2 - Chương 6
156
Quyển 2 - Chương 7
157
Quyển 2 - Chương 8-1
158
Quyển 2 - Chương 8-2
159
Quyển 2 - Chương 9
160
Quyển 2 - Chương 10
161
Quyển 2 - Chương 11
162
Quyển 2 - Chương 12
163
Quyển 2 - Chương 13-1
164
Quyển 2 - Chương 13-2
165
Quyển 2 - Chương 14
166
Quyển 2 - Chương 15-1
167
Quyển 2 - Chương 15-2
168
Quyển 2 - Chương 16-1
169
Quyển 2 - Chương 16-2
170
Quyển 2 - Chương 17
171
Quyển 2 - Chương 18
172
Quyển 2 - Chương 19
173
Quyển 2 - Chương 20
174
Quyển 2 - Chương 21
175
Quyển 2 - Chương 22
176
Quyển 2 - Chương 23
177
Quyển 2 - Chương 24
178
Quyển 2 - Chương 25
179
Quyển 2 - Chương 26
180
Quyển 2 - Chương 27
181
Quyển 2 - Chương 28
182
Quyển 2 - Chương 29
183
Quyển 2 - Chương 30
184
Quyển 2 - Chương 31
185
Quyển 2 - Chương 32
186
Quyển 2 - Chương 33
187
Quyển 2 - Chương 34
188
Quyển 2 - Chương 35
189
Quyển 2 - Chương 36
190
Quyển 2 - Chương 37
191
Quyển 2 - Chương 38: Bạc đầu cũng chẳng xa nhau (1)
192
Quyển 2 - Chương 39: Bạc đầu cũng chẳng xa nhau (2)
193
Quyển 2 - Chương 40: Bạc đầu cũng chẳng xa nhau (3)
194
Quyển 2 - Chương 41: Bạc đầu cũng chẳng xa nhau (4)
195
Quyển 2 - Chương 42: Bạc đầu cũng chẳng xa nhau (5)