Quyển 1 – Chương 135-1

Quyển sách trên tay Mộ Dung Thư đột nhiên rơi xuống đất.

Cùng lúc đó, Vũ Văn Mặc đã phong trần mệt mỏi vào phòng.

Vẻ mặt Mộ Dung Thư hoảng hốt, đầu óc trống rỗng. Cho dù nàng đủ bình tĩnh, nhưng khi nghe được tin này vẫn không cách nào phản ứng kịp. Từ việc tối qua Vũ Văn Mặc vào cung, nàng đã phần nào hiểu được, nếu không có sự đồng ý của hắn, Hoàng Thượng tuyệt đối sẽ không hạ thánh chỉ!

Liên minh giữa Nam Cương và Bắc Cương đã trở thành cây gai trong lòng hoàng thượng, đồng thời là uy hiếp đối với Đại Hoa quốc, mà so với Bắc Cương, Nam Cương càng khó giải quyết hơn, Vì vậy, trước tiên cần đối phó với Nam Cương. Không khó đoán, vì an tâm, Bắc Cương mới có thể yêu cầu hòa thân! Chính là, đàn ông Đại Hoa quốc chết sạch chỉ còn duy nhất một Vũ Văn Mặc sao?

Nàng nhịn không được cười lạnh, Bắc Cương là muốn xem thành ý của Đại Hoa quốc đi? Đồng thời cũng muốn cho Nam Cương biết, công chúa Nam Cương hoà thân không thành công, mà công chúa Bắc Cương lại thành công, như thế, sự hợp tác giữa Bắc Cương và Đại Hoa quốc là chắc chắn mà có thành ý. Nhưng Vũ Văn Mặc đã lựa chọn như vậy…

Mộ Dung Thư rũ mắt, khóe mắt cong cong, không biết tại sao, nàng rất muốn cười. Nàng nhìn thấy Vũ Văn Mặc vào phòng, đang nhìn mình.

Nhưng nàng lại không còn chút sức nào để nhìn hắn, bởi hôm qua lời nàng chắc như đinh đóng cột nói với Thẩm Nhu, với công chúa Hàm Hương, cho họ thấy lòng nàng, quyết tâm của nàng. Tối hôm qua khi đi vào giấc ngủ, nàng còn đang nghĩ, chỉ cần nàng và hắn cùng tiến cùng lui, thậm chí ngày đêm thức trắng, cũng sẽ nghĩ ra biện pháp đối mặt tất cả khó khăn. Chỉ vì nàng quyết định ở bên hắn, nàng sẽ không có chút hoài nghi.

Nhưng…

Khi hi vọng biến thành thất vọng, suy nghĩ của nàng trở nên buồn cười, niềm tin đổi lấy sự lừa gạt, hết thảy tựa như mây khói.

Đây không khiến người khác cảm thấy buồn cười ư?

Vũ Văn Mặc đứng trước cửa, nhìn vẻ mặt không biểu tình của nàng, cả người bỗng cảm thấy lạnh lẽo như đang đứng trong trời băng đất tuyết. Hắn không nhịn được run rẩy, nàng thông minh như thế, chắc chắn đoán được, chuyện hoà thân với công chúa Chiêu Hoa là do hắn đồng ý. Lời giải thích đến miệng bỗng nói không nên lời.

– Vương phi…

Hồng Lăng nhìn Mộ Dung Thư, lo lắng không thôi. Nàng quay đầu lại nhìn thấy Vũ Văn Mặc, bèn phúc phúc thân với Mộ Dung Thư rồi xoay người rời đi. Loại tình huống này nàng không thể ở lại.

– Ta không có làm trái lời hứa. Phủ Nam Dương Vương vẫn chỉ có một mình nàng như cũ, nàng là Nam Dương vương phi duy nhất. Công chúa Chiêu Hoa đến đây hòa thân sẽ ở phía nam rất xa.

(Thì ra chỉ cần ở rất xa, không ở cùng là duy nhất ư? Vậy trong lòng thì sao hở Mặc ca? Nàng ta vẫn ở đó, vẫn tồn tại, vẫn đường đường là Nam Dương Vương phi không khác gì Thư tỷ. Đừng nói tư tưởng khác nhau, thà là huynh nghĩ tam thê tứ thiếp ta còn dễ chịu hơn cái suy nghĩ ấu trĩ này, mà huynh cũng đừng nói “Ta không làm trái lời hứa” – Xin lỗi bà con, bức xúc quá)

Vũ Văn Mặc chịu không nổi sự trầm mặc của nàng, khó khăn lê từng bước về phía nàng, hy vọng có thể giải thích rõ ràng.

Nghe vậy, Mộ Dung Thư chầm chậm ngẩng đầu, một đôi mắt cực kì bình tĩnh, đen láy, còn đen hơn so với bầu trời đêm không trăng sao, so với đôi mắt sâu thẳm của hắn giờ phút này còn đen và sâu hơn nhiều.

Vũ Văn Mặc nhìn thẳng vào đôi đồng tử đen như đêm tối đó của nàng, trong lòng chợt gấp gáp, hai hàng mày kiếm dày rậm đen như mực nhíu chặt, hắn lại mở miệng, không phát hiện giọng nói mình run run:

– Thư nhi, đây là biện pháp tốt nhất, có thể tạm thời ổn định Bắc Cương, đồng thời có thể một lần trừ bỏ Nam Cương. Về phần công chúa Chiêu Hoa, tuy nàng ta hòa thân với ta nhưng là xây một phủ khác, vĩnh viễn cũng không xuất hiện trước mặt nàng. Thư nhi, nàng chỉ cần chờ đợi mấy tháng, lâu thì một năm, diệt trừ Nam Cương xong, lại tính sổ với Bắc Cương, đến lúc đó ta chắc chắn hưu công chúa Chiêu Hoa.

(Đọc chỗ này ta thật muốn chửi thề rồi chém Mặc ca một nhát, tự lừa mình dối người à, không sống cùng là coi như chưa từng có à, chờ diệt thằng này thằng kia rồi nàng là duy nhất rủi lọt ra thằng Tây Cương, Đông Cương, Trung Cương lại hoà thân, lại chờ, lại diệt à, nói thế mà nghe được)

– Phủ mới xây gọi là gì?

Mộ Dung Thư nhẹ giọng hỏi. Giọng nói của nàng bình tĩnh, nghe không ra mảy may tức giận, hoặc đây chỉ là cảm giác của hắn.

Nghe nàng hỏi, hai mày Vũ Văn Mặc cau càng chặt, bàn tay dưới ống tay áo đã nắm thành quyền:

– Phủ Chiêu Dương.

– Ừ, khi nào thành thân?

Mộ Dung Thư lại hỏi. Phủ Chiêu Dương, nghe ra quả thật chẳng có dính dáng gì đến phủ Nam Dương Vương.

Vũ Văn Mặc thấy vẻ mặt nàng bình thản không khác gì ngày thường, sự thấp thỏm trong lòng vẫn không buông được, hắn bước qua mấy bước, cầm tay nàng, nàng không tránh, để cho hắn nắm, tay nàng thật lạnh, không biết là vì sao. Hắn nắm thật chặt, ôm lấy nàng, nói khẽ:

– Tháng sau.

Bàn tay to lớn của hắn bao bọc lấy đôi tay lạnh lẽo của nàng, nhưng nàng không mảy may có cảm giác lo lắng.

– Ta muốn hỏi, lúc quyết định đồng ý hòa thân gia đã nghĩ gì?

Cuối cùng là nàng hi vọng xa vời? Yêu cầu không thực tế? Một đời một kiếp chỉ hai ta với hắn mà nói chính là loại ý nghĩa này? Chỉ cần phủ Nam Dương Vương không có nữ nhân khác, nàng sẽ là duy nhất?

– Bắc Cương khăng khăng muốn công chúa Chiêu Hoa phải hòa thân với ta mới có thể buông bỏ cảnh giác. Nếu họ vẫn có lòng phòng bị, Đại Hoa quốc sẽ không có cơ hội đổi bị động thành chủ động. Chỉ cần tạm thời hoà hoãn với Bắc Cương diệt trừ Nam Cương trước, toàn bộ vấn đề khó khăn hiện thời sẽ dễ dàng giải quyết hơn.

Vũ Văn Mặc nắm tay nàng cùng ngồi xuống, cẩn thận giải thích. Tuy rằng Mộ Dung Thư cũng sẽ đoán được nguyên nhân trong đó, nhưng hắn vẫn muốn giải thích. Chỉ cần nàng hiểu được khó xử của hắn, như vậy sẽ thông cảm cho hắn.

Mộ Dung Thư quay đầu nhìn phía ngoài cửa sổ, đã vào cuối thu, mùa đông đang đến. Trên cành chẳng còn mấy lá khô, gió thổi từ ngoài cửa sổ vào cảm giác man mát, khiến nàng không thể không tỉnh táo lại.

Nàng tĩnh lặng thất thần, Vũ Văn Mặc ngồi bên rất không yên, cực kì bất an. Nhưng chung quy không nói thêm gì nữa.

Ước chừng quá nửa canh giờ, Hồng Lăng lại tiến vào phòng, nàng nhìn Mộ Dung Thư và Vũ Văn Mặc, cảm giác giữa hai người có gì đó đã thay đổi, lập tức trong lòng lộp bộp một tiếng. Cũng đúng, đột nhiên lại xảy ra chuyện này, vương phi khó có thể chấp nhận cũng là đương nhiên, nhưng vương gia thân ở triều đình cũng có lúc thân bất do kỷ, tuy rằng công chúa Chiêu Hoa cũng là vương phi địa vị cao quý, nhưng dù sao sẽ không bước vào phủ Nam Dương Vương, sẽ không ảnh hưởng gì đến vương phi.

Trong phòng bỗng nhiên có người vào, Mộ Dung Thư như phát hiện, nghiêng đầu nhìn sang.

Hồng Lăng lập tức nói:

– Hầu gia đến đây, đang ở nhà kề chờ vương gia cùng vương phi.

Nghe vậy, Mộ Dung Thư gật gật đầu:

– Ừ, ngươi đi hầu hạ cẩn thận. Ta cùng vương gia lập tức sẽ qua.

Nàng lại quay đầu nhìn về phía Vũ Văn Mặc, cười nói:

– Hầu gia đến đây, còn không biết gặp chúng ta có chuyện gì quan trọng đây. Có lẽ là về chuyện hòa thân đi.

Nàng không có phản ứng gì? Đôi mày Vũ Văn Mặc vừa mới giãn ra lại gắt gao nhăn lên.

– Sao vậy?

Vẻ mặt nàng tựa như thường ngày, Vũ Văn Mặc cẩn thận xem xét cũng nhìn không ra khác thường. Mộ Dung Thư cười nhạt đón ánh mắt của hắn, miệng cười như gió xuân.Thấy nàng như thế, con ngươi đen của Vũ Văn Mặc chớp động, nỗi bất an trong lòng chưa kịp lắng xuống lại dần dần khuếch đại, nắm đấm dưới tay áo vừa nới lỏng đã lại lần nữa nắm chặt, hắn chậm rãi thu hồi ánh mắt, gật đầu đáp:

– Ừ, chúng ta ra xem. Lúc này Tạ Nguyên đến, nhất định là có việc.

Trong khoảnh khắc hắn thu hồi ánh mắt, tươi cười trên khóe miệng Mộ Dung Thư cũng biến mất, đôi mắt lại trở về nét lạnh lẽo như băng tuyết lại vô cùng bình tĩnh.

Nhà kề.

Tạ Nguyên ừng ực uống vài ngụm trà, nhấp nhổm không yên nhìn ra cửa. Khi thấy Vũ Văn Mặc và Mộ Dung Thư đồng thời xuất hiện lập tức đứng dậy, nhìn Mộ Dung Thư trực tiếp nói:

– Hiện thời phát sinh chuyện này ai cũng không muốn, đành đồng ý để hoàng thượng hạ chỉ cho công chúa Chiêu Hoa ở tại phủ mới. Tuy rằng cùng là Nam Dương vương phi nhưng sau này sẽ không thể chạm mặt với vương phi. Chủ mẫu phủ Nam Dương Vương vẫn là vương phi như cũ.

Ở trong mắt bọn họ, chỉ cần thân phận chưa thay đổi nghĩa là không có trở ngại. Hắn đến Vương phủ là muốn khuyên bảo một phen, hi vọng Mộ Dung Thư không cần nghĩ nhiều.

Huống hồ, nam nhân đang ở địa vị cao bên người ai không có nhiều nữ nhân? Bình dân dân chúng còn tam thê tứ thiếp nữa là. Chẳng qua Mộ Dung Thư không giống nữ tử khác, tất nhiên không thể đánh đồng nàng với họ.

Nghe nvậy, Mộ Dung Thư cười nhạt ngồi xuống, dưới ánh mắt quan tâm của Tạ Nguyên, nàng cười trả lời:

– Ừ. Ta cũng không phải người nhỏ mọn như vậy. Bất quá ta vẫn cảm thấy việc này quá buồn cười, ở Đại Hoa quốc chỉ có mỗi mình vương gia là nam nhân sao?

Ở Đại Hoa quốc, thân phận Vũ Văn Hạo và Tạ Nguyên đều tôn quý, càng không ít danh môn khuê tú muốn gả, công chúa Nam Cương lẫn Bắc Cương lại cố tình tranh nhau hòa thân cùng Vũ Văn Mặc! Thật rất không bình thường, nàng không nghi ngờ việc Thẩm Nhu sắm vai nhân vật quan trọng nhất trong đó. Là nàng đánh giá cao vị trí bản thân trong lòng Vũ Văn Mặc hay là nàng đã đoán sai tư tưởng của xã hội phong kiến hạ trong lòng nam nhân, câu nói “Một đời một kiếp chỉ đôi ta” ý là mỗi tòa phủ đệ một nữ nhân sao?

Vũ Văn Mặc khẽ nhíu mày.

Tạ Nguyên cũng nghẹn lời, Mộ Dung Thư không phải nữ tử hẹp hòi, theo lẽ thường nàng hẳn là hiểu rõ sự khó xử của Vũ Văn Mặc và tình huống Đại Hoa quốc đang gặp phải. Tuy nàng không nói gì, nhưng những lời này hỏi đích thực khiến người khác á khẩu không trả lời được, nàng hẳn là để ý đi! Hắn lại nhìn Vũ Văn Mặc, khó khăn nhất cũng là Vũ Văn Mặc, từ trước đến nay người dẫn đầu ra chủ ý là hắn, nhưng việc duy nhất mà hắn và bọn họ có thể làm chính là thu phục Nam Cương rồi mới quay lại phản kích!

Thấy vẻ mặt hai người đột nhiên biến đổi, tươi cười trên khóe miệng Mộ Dung Thư cũng biến mất, cầm lấy chén trà nhấp một ngụm, nàng liền đứng dậy, nói với hai người:

– Ta đi xem Hiên nhi.

Dứt lời, nàng không thèm để ý tới vẻ mặt hai người Vũ Văn Mặc và Tạ Nguyên, bước thẳng ra ngoài.

Tạ Nguyên nhìn Mộ Dung Thư rời đi, khuôn mặt tuấn tú luôn luôn vui cười tà mị bỗng nhiên trầm xuống, hắn nhìn về phía Vũ Văn Mặc, trầm giọng nói:

– Vương phi tựa hồ đối với việc này không hài lòng. Bắc Cương đưa ra đề nghị hòa thân quá đột ngột, hiện thời không chờ được chúng ta nghĩ cách khác, chỉ có thể đồng ý. Tin rằng vương phi cũng chỉ tạm thời không thoải mái trong lòng.

Sắc mặt Vũ Văn Mặc âm trầm khác thường, thu hồi ánh mắt ngoài cửa, đôi con ngươi sâu thẳm nhìn chằm chằm chén trà trong tay, giọng nói lạnh lùng:

– Lúc này hẳn Nam Cương đã chiếm được tin tức. Bắc Cương đã không có đường hối hận.

– Ừ, Nam Cương hôm nay hẳn phải tự chịu diệt vong. Mấy ngày nữa Hoàng Thượng sẽ phái binh tấn công Nam Cương. Hiện thời Nam Cương miệng cọp gan thỏ, là thời điểm dễ dàng công phá nhất, bằng vào kế hoạch chúng ta đã tỉ mỉ đề ra, trong vòng ba tháng sẽ đánh hạ được bọn chúng. Đến lúc đó Bắc Cương sẽ vật trong túi chúng ta, về phần công chúa Chiêu Hoa, tuỳ ngươi xử trí.

Tạ Nguyên gật đầu trả lời.

– Tốt lắm!

Đôi mắt Vũ Văn Mặc loé lên, trong nháy mắt hàn khí bức người. Phải diệt sạch những kẻ khiến hắn lâm vào tình trạng khó khăn này, bằng không những chuyện tương tự như Nam Cương và Bắc Cương hôm nay vẫn sẽ xảy ra.

– Vậy Thẩm Nhu thì sao?

Tạ Nguyên bỗng nhiên nghĩ đến Thẩm Nhu, người đứng sau lưng khởi xướng chuyện này. Lúc trước hắn tưởng rằng Thẩm Nhu bất quá là cô gái yếu đuối, là công cụ mà Thẩm tể tướng lợi dụng đến giám thị Vũ Văn Mặc, không có bao nhiêu uy hiếp, nhưng không thể tưởng tượng được nàng giả ngây giả dại trốn khỏi kinh thành, chạy tới Nam Cương quốc, còn có liên hệ với cả Bắc Cương!

Thẩm Nhu? Vũ Văn Mặc trầm mặc một lát mới nói:

– Không thể giữ lại.

– Vậy thì chờ diệt trừ xong Nam Cương sẽ đến nàng. Thế nhưng, vương gia, người làm đại sự không câu nệ tiểu tiết, vương phi tất nhiên quan trọng, nhưng so với giang sơn xã tắc, ai nặng ai nhẹ, hai ta đều biết.

Tạ Nguyên đồng ý nói. Nếu Thẩm Nhu giữ lại vẫn sẽ là một tai họa.

Mộ Dung Thư nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn ngủ say của Hiên nhi, cu cậu còn đang say giấc ngủ ngọt ngào, khóe miệng, bên gối đều in vết nước miếng, nàng lấy khăn lụa ra cẩn thận lau cho bé.

Hiên nhi thường ngủ trưa khoảng hơn nửa canh giờ, trước mắt còn một lát nữa mới dậy.

Nàng đứng dậy đi ra gian ngoài, đi đến án thư, nhìn vài bức tranh và bảng chữ mẫu trên bàn. Trên bức họa có nàng cũng có Liễu Ngọc Nhi. Trên bảng chữ mẫu cũng có nhiều chữ hơn. Từng chữ từng chữ bé đều viết ngay ngắn chỉnh tề, tuổi nhỏ như thế cũng quả thật làm khó cu cậu.

Về phần mấy bức tranh, tuy theo khuôn mặt nhìn không ra là nàng và Ngọc Nhi, nhưng từ y phục và kiểu tóc hai người là có thể nhìn ra. Không ngờ sức quan sát của Hiên nhi không tệ.

– Vương phi, thật ra ngài không cần để ý. Cho dù vương gia cưới công chúa Chiêu Hoa, nàng cũng sẽ không thể uy hiếp đến vương phi. Trong lòng vương gia ngài quan trọng như vậy, sau này vương gia cũng ở phủ Nam Dương Vương, công chúa Chiêu Hoa kia lại ở phía nam rất xa.

Hồng Lăng đi theo bên người Mộ Dung Thư tương đối lâu, đôi lúc có thể cảm nhận được tâm tình của Mộ Dung Thư.

Tuy rằng hiện tại Mộ Dung Thư cái gì cũng không nói, hơn nữa từ vẻ mặt nhìn không ra một tia không vui, nhưng Hồng Lăng biết vương phi rất đau lòng khổ sở.

Nghe vậy, tay Mộ Dung Thư khựng lại, tiếp đó xếp lại mớ giấy có hơi lộn xộn trên bàn, vẻ lơ đãng hỏi:

– Trên đường quay về Vương phủ, tờ giấy bán thân ta bảo ngươi cất kỹ, hiện tại có ở đó không?

– Là khế ước bán thân của người tên Lưu Dong sao? Nô tì đã cất kĩ.

Hồng Lăng đáp. Những thứ Mộ Dung Thư giao cho nàng bảo nàng bảo quản nàng đều cất kĩ, chỉ có điều không biết vương phi bỗng nhiên nhắc tới thứ này làm gì?

– Buổi tối đưa cho ta.

Nàng chưa từng nghĩ tới, giữ lại tờ giấy bán thân kia lại phát huy công dụng! Thì ra, khi bảo Hồng Lăng cất lại, trong tiềm thức nàng đã để lại đường lui cho mình.

– Vâng ạ.

Giờ cơm chiều, Mộ Dung Thư vẻ như không có chuyện gì, cười cười nói nói cùng Hiên nhi ăn cơm. Về phần Vũ Văn Mặc cũng trầm mặc ít lời, đợi đến lúc trở về phòng, hắn nhìn Mộ Dung Thư đang thay quần áo, gỡ tóc, nói:

– Thư nhi, nàng có trách ta không?

Nghe vậy, thân hình Mộ Dung Thư khựng lại, xoay người đưa mắt về phía hắn, lắc đầu cười nói:

– Không, ta không trách gia.

– Ước chừng năm ba tháng, chuyện Nam Cương đâu vào đấy, Bắc Cương sẽ không thể uy hiếp được ta. Sau này sẽ không còn kẻ nào có thể uy hiếp chúng ta. Thư nhi, hiện thời, đây là phương pháp tốt nhất, có thể nhanh nhất giải quyết Nam Cương và Bắc Cương. Ta sẽ không để cho bất luận kẻ nào thương tổn ngươi, công chúa Chiêu Hoa gả đến đây sẽ ở phía nam, không bước nửa bước vào Vương phủ.

(Không ai tổn thương Thư tỷ được, trừ huynh, Mặc ca!)

Vũ Văn Mặc nắm hai vai nàng, giọng nói trầm thấp.

Hắn rất khinh thường giải thích, nhưng đối mặt nàng, hắn không muốn giấu diếm, càng không muốn khiến nàng hiểu lầm. Vì vậy, hắn phải biết ý tưởng của nàng.

Đưa lưng lại với hắn, con ngươi đen của Mộ Dung Thư nháy mắt xẹt qua nét khác lạ. rèm mi buông xuống che lại quang mang trong mắt nàng. Nàng bỗng cảm thấy bất lực. Bất lực với thời đại này, với xã hội phong kiến, với người đàn ông này, với cả bản thân! Một đời một kiếp chỉ đôi ta là một câu chuyện cười! Là chuyện cười! Là một chuyện cười lớn!

Trong lòng bất lực đến cực điểm, nhưng khóe miệng không nhịn được khẽ cong lên, dưới ánh nến vàng vọt, rèm mi khẽ buông che giấu khoé mắt ẩn ẩn phiếm lệ. Nàng không thể phủ nhận, trong lòng hắn có nàng. Nhưng, từ trước tới nay trong mắt nàng không thể chứa nổi một hạt cát!

– Ừm, ta cũng biết. Không còn sớm, hai ngày nay xảy ra nhiều chuyện như thế thật sự hơi mệt, ngủ đi.

Mộ Dung Thư không dấu vết né tránh ôm ấp của hắn, quay đầu chăm chú nhìn hắn, cười nói.

Thấy nàng như thế, Vũ Văn Mặc buông xuống thấp thỏm trong lòng, cũng không nghĩ nhiều.

Chapter
1 Quyển 1 - Chương 1
2 Quyển 1 - Chương 2
3 Quyển 1 - Chương 3
4 Quyển 1 - Chương 4
5 Quyển 1 - Chương 5
6 Quyển 1 - Chương 6
7 Quyển 1 - Chương 7
8 Quyển 1 - Chương 8
9 Quyển 1 - Chương 9
10 Quyển 1 - Chương 10
11 Quyển 1 - Chương 11
12 Quyển 1 - Chương 12
13 Quyển 1 - Chương 13
14 Quyển 1 - Chương 14
15 Quyển 1 - Chương 15
16 Quyển 1 - Chương 16
17 Quyển 1 - Chương 17
18 Quyển 1 - Chương 18
19 Quyển 1 - Chương 19
20 Quyển 1 - Chương 20
21 Quyển 1 - Chương 21
22 Quyển 1 - Chương 22
23 Quyển 1 - Chương 23
24 Quyển 1 - Chương 24
25 Quyển 1 - Chương 25
26 Quyển 1 - Chương 26
27 Quyển 1 - Chương 27
28 Quyển 1 - Chương 28
29 Quyển 1 - Chương 29
30 Quyển 1 - Chương 30
31 Quyển 1 - Chương 31
32 Quyển 1 - Chương 32
33 Quyển 1 - Chương 33
34 Quyển 1 - Chương 34
35 Quyển 1 - Chương 35
36 Quyển 1 - Chương 36
37 Quyển 1 - Chương 37
38 Quyển 1 - Chương 38
39 Quyển 1 - Chương 39
40 Quyển 1 - Chương 40
41 Quyển 1 - Chương 41
42 Quyển 1 - Chương 42
43 Quyển 1 - Chương 43
44 Quyển 1 - Chương 44
45 Quyển 1 - Chương 45
46 Quyển 1 - Chương 46
47 Quyển 1 - Chương 47
48 Quyển 1 - Chương 48
49 Quyển 1 - Chương 49
50 Quyển 1 - Chương 50
51 Quyển 1 - Chương 51
52 Quyển 1 - Chương 52
53 Quyển 1 - Chương 53
54 Quyển 1 - Chương 54
55 Quyển 1 - Chương 55
56 Quyển 1 - Chương 56
57 Quyển 1 - Chương 57
58 Quyển 1 - Chương 58
59 Quyển 1 - Chương 59
60 Quyển 1 - Chương 60
61 Quyển 1 - Chương 61
62 Quyển 1 - Chương 62
63 Quyển 1 - Chương 63
64 Quyển 1 - Chương 64
65 Quyển 1 - Chương 65
66 Quyển 1 - Chương 66
67 Quyển 1 - Chương 67
68 Quyển 1 - Chương 68
69 Quyển 1 - Chương 69
70 Quyển 1 - Chương 70-1
71 Quyển 1 - Chương 70-2
72 Quyển 1 - Chương 71-1
73 Quyển 1 - Chương 71-2
74 Quyển 1 - Chương 72-1
75 Quyển 1 - Chương 72-2
76 Quyển 1 - Chương 73
77 Quyển 1 - Chương 74
78 Quyển 1 - Chương 75
79 Quyển 1 - Chương 76: Nhà kề
80 Quyển 1 - Chương 77
81 Quyển 1 - Chương 78
82 Quyển 1 - Chương 79
83 Quyển 1 - Chương 80
84 Quyển 1 - Chương 81
85 Quyển 1 - Chương 82
86 Quyển 1 - Chương 83
87 Quyển 1 - Chương 84
88 Quyển 1 - Chương 85
89 Quyển 1 - Chương 86
90 Quyển 1 - Chương 87
91 Quyển 1 - Chương 88
92 Quyển 1 - Chương 89
93 Quyển 1 - Chương 90
94 Quyển 1 - Chương 91
95 Quyển 1 - Chương 92
96 Quyển 1 - Chương 93
97 Quyển 1 - Chương 94
98 Quyển 1 - Chương 95
99 Quyển 1 - Chương 96
100 Quyển 1 - Chương 97
101 Quyển 1 - Chương 98
102 Quyển 1 - Chương 99
103 Quyển 1 - Chương 100
104 Quyển 1 - Chương 101
105 Quyển 1 - Chương 102
106 Quyển 1 - Chương 103
107 Quyển 1 - Chương 104
108 Quyển 1 - Chương 105
109 Quyển 1 - Chương 106
110 Quyển 1 - Chương 107
111 Quyển 1 - Chương 108
112 Quyển 1 - Chương 109
113 Quyển 1 - Chương 110
114 Quyển 1 - Chương 111
115 Quyển 1 - Chương 112
116 Quyển 1 - Chương 113
117 Quyển 1 - Chương 114
118 Quyển 1 - Chương 115
119 Quyển 1 - Chương 116
120 Quyển 1 - Chương 117
121 Quyển 1 - Chương 118
122 Quyển 1 - Chương 119
123 Quyển 1 - Chương 120
124 Quyển 1 - Chương 121-1
125 Quyển 1 - Chương 121-2
126 Quyển 1 - Chương 122
127 Quyển 1 - Chương 123
128 Quyển 1 - Chương 124
129 Quyển 1 - Chương 125
130 Quyển 1 - Chương 126-1
131 Quyển 1 - Chương 126-2
132 Quyển 1 - Chương 127
133 Quyển 1 - Chương 128
134 Quyển 1 - Chương 129
135 Quyển 1 - Chương 130-1
136 Quyển 1 - Chương 130-2
137 Quyển 1 - Chương 131
138 Quyển 1 - Chương 132-1
139 Quyển 1 - Chương 132-2
140 Quyển 1 - Chương 133-1
141 Quyển 1 - Chương 133-2
142 Quyển 1 - Chương 134
143 Quyển 1 - Chương 135-1
144 Quyển 1 - Chương 135-2
145 Quyển 1 - Chương 136
146 Quyển 1 - Chương 137-1
147 Quyển 1 - Chương 137-2
148 Quyển 2 - Chương 1: Bạc đầu chẳng xa nhau
149 Quyển 2 - Chương 2
150 Quyển 2 - Chương 3-1
151 Quyển 2 - Chương 3-2
152 Quyển 2 - Chương 4
153 Quyển 2 - Chương 5-1
154 Quyển 2 - Chương 5-2
155 Quyển 2 - Chương 6
156 Quyển 2 - Chương 7
157 Quyển 2 - Chương 8-1
158 Quyển 2 - Chương 8-2
159 Quyển 2 - Chương 9
160 Quyển 2 - Chương 10
161 Quyển 2 - Chương 11
162 Quyển 2 - Chương 12
163 Quyển 2 - Chương 13-1
164 Quyển 2 - Chương 13-2
165 Quyển 2 - Chương 14
166 Quyển 2 - Chương 15-1
167 Quyển 2 - Chương 15-2
168 Quyển 2 - Chương 16-1
169 Quyển 2 - Chương 16-2
170 Quyển 2 - Chương 17
171 Quyển 2 - Chương 18
172 Quyển 2 - Chương 19
173 Quyển 2 - Chương 20
174 Quyển 2 - Chương 21
175 Quyển 2 - Chương 22
176 Quyển 2 - Chương 23
177 Quyển 2 - Chương 24
178 Quyển 2 - Chương 25
179 Quyển 2 - Chương 26
180 Quyển 2 - Chương 27
181 Quyển 2 - Chương 28
182 Quyển 2 - Chương 29
183 Quyển 2 - Chương 30
184 Quyển 2 - Chương 31
185 Quyển 2 - Chương 32
186 Quyển 2 - Chương 33
187 Quyển 2 - Chương 34
188 Quyển 2 - Chương 35
189 Quyển 2 - Chương 36
190 Quyển 2 - Chương 37
191 Quyển 2 - Chương 38: Bạc đầu cũng chẳng xa nhau (1)
192 Quyển 2 - Chương 39: Bạc đầu cũng chẳng xa nhau (2)
193 Quyển 2 - Chương 40: Bạc đầu cũng chẳng xa nhau (3)
194 Quyển 2 - Chương 41: Bạc đầu cũng chẳng xa nhau (4)
195 Quyển 2 - Chương 42: Bạc đầu cũng chẳng xa nhau (5)
Chapter

Updated 195 Episodes

1
Quyển 1 - Chương 1
2
Quyển 1 - Chương 2
3
Quyển 1 - Chương 3
4
Quyển 1 - Chương 4
5
Quyển 1 - Chương 5
6
Quyển 1 - Chương 6
7
Quyển 1 - Chương 7
8
Quyển 1 - Chương 8
9
Quyển 1 - Chương 9
10
Quyển 1 - Chương 10
11
Quyển 1 - Chương 11
12
Quyển 1 - Chương 12
13
Quyển 1 - Chương 13
14
Quyển 1 - Chương 14
15
Quyển 1 - Chương 15
16
Quyển 1 - Chương 16
17
Quyển 1 - Chương 17
18
Quyển 1 - Chương 18
19
Quyển 1 - Chương 19
20
Quyển 1 - Chương 20
21
Quyển 1 - Chương 21
22
Quyển 1 - Chương 22
23
Quyển 1 - Chương 23
24
Quyển 1 - Chương 24
25
Quyển 1 - Chương 25
26
Quyển 1 - Chương 26
27
Quyển 1 - Chương 27
28
Quyển 1 - Chương 28
29
Quyển 1 - Chương 29
30
Quyển 1 - Chương 30
31
Quyển 1 - Chương 31
32
Quyển 1 - Chương 32
33
Quyển 1 - Chương 33
34
Quyển 1 - Chương 34
35
Quyển 1 - Chương 35
36
Quyển 1 - Chương 36
37
Quyển 1 - Chương 37
38
Quyển 1 - Chương 38
39
Quyển 1 - Chương 39
40
Quyển 1 - Chương 40
41
Quyển 1 - Chương 41
42
Quyển 1 - Chương 42
43
Quyển 1 - Chương 43
44
Quyển 1 - Chương 44
45
Quyển 1 - Chương 45
46
Quyển 1 - Chương 46
47
Quyển 1 - Chương 47
48
Quyển 1 - Chương 48
49
Quyển 1 - Chương 49
50
Quyển 1 - Chương 50
51
Quyển 1 - Chương 51
52
Quyển 1 - Chương 52
53
Quyển 1 - Chương 53
54
Quyển 1 - Chương 54
55
Quyển 1 - Chương 55
56
Quyển 1 - Chương 56
57
Quyển 1 - Chương 57
58
Quyển 1 - Chương 58
59
Quyển 1 - Chương 59
60
Quyển 1 - Chương 60
61
Quyển 1 - Chương 61
62
Quyển 1 - Chương 62
63
Quyển 1 - Chương 63
64
Quyển 1 - Chương 64
65
Quyển 1 - Chương 65
66
Quyển 1 - Chương 66
67
Quyển 1 - Chương 67
68
Quyển 1 - Chương 68
69
Quyển 1 - Chương 69
70
Quyển 1 - Chương 70-1
71
Quyển 1 - Chương 70-2
72
Quyển 1 - Chương 71-1
73
Quyển 1 - Chương 71-2
74
Quyển 1 - Chương 72-1
75
Quyển 1 - Chương 72-2
76
Quyển 1 - Chương 73
77
Quyển 1 - Chương 74
78
Quyển 1 - Chương 75
79
Quyển 1 - Chương 76: Nhà kề
80
Quyển 1 - Chương 77
81
Quyển 1 - Chương 78
82
Quyển 1 - Chương 79
83
Quyển 1 - Chương 80
84
Quyển 1 - Chương 81
85
Quyển 1 - Chương 82
86
Quyển 1 - Chương 83
87
Quyển 1 - Chương 84
88
Quyển 1 - Chương 85
89
Quyển 1 - Chương 86
90
Quyển 1 - Chương 87
91
Quyển 1 - Chương 88
92
Quyển 1 - Chương 89
93
Quyển 1 - Chương 90
94
Quyển 1 - Chương 91
95
Quyển 1 - Chương 92
96
Quyển 1 - Chương 93
97
Quyển 1 - Chương 94
98
Quyển 1 - Chương 95
99
Quyển 1 - Chương 96
100
Quyển 1 - Chương 97
101
Quyển 1 - Chương 98
102
Quyển 1 - Chương 99
103
Quyển 1 - Chương 100
104
Quyển 1 - Chương 101
105
Quyển 1 - Chương 102
106
Quyển 1 - Chương 103
107
Quyển 1 - Chương 104
108
Quyển 1 - Chương 105
109
Quyển 1 - Chương 106
110
Quyển 1 - Chương 107
111
Quyển 1 - Chương 108
112
Quyển 1 - Chương 109
113
Quyển 1 - Chương 110
114
Quyển 1 - Chương 111
115
Quyển 1 - Chương 112
116
Quyển 1 - Chương 113
117
Quyển 1 - Chương 114
118
Quyển 1 - Chương 115
119
Quyển 1 - Chương 116
120
Quyển 1 - Chương 117
121
Quyển 1 - Chương 118
122
Quyển 1 - Chương 119
123
Quyển 1 - Chương 120
124
Quyển 1 - Chương 121-1
125
Quyển 1 - Chương 121-2
126
Quyển 1 - Chương 122
127
Quyển 1 - Chương 123
128
Quyển 1 - Chương 124
129
Quyển 1 - Chương 125
130
Quyển 1 - Chương 126-1
131
Quyển 1 - Chương 126-2
132
Quyển 1 - Chương 127
133
Quyển 1 - Chương 128
134
Quyển 1 - Chương 129
135
Quyển 1 - Chương 130-1
136
Quyển 1 - Chương 130-2
137
Quyển 1 - Chương 131
138
Quyển 1 - Chương 132-1
139
Quyển 1 - Chương 132-2
140
Quyển 1 - Chương 133-1
141
Quyển 1 - Chương 133-2
142
Quyển 1 - Chương 134
143
Quyển 1 - Chương 135-1
144
Quyển 1 - Chương 135-2
145
Quyển 1 - Chương 136
146
Quyển 1 - Chương 137-1
147
Quyển 1 - Chương 137-2
148
Quyển 2 - Chương 1: Bạc đầu chẳng xa nhau
149
Quyển 2 - Chương 2
150
Quyển 2 - Chương 3-1
151
Quyển 2 - Chương 3-2
152
Quyển 2 - Chương 4
153
Quyển 2 - Chương 5-1
154
Quyển 2 - Chương 5-2
155
Quyển 2 - Chương 6
156
Quyển 2 - Chương 7
157
Quyển 2 - Chương 8-1
158
Quyển 2 - Chương 8-2
159
Quyển 2 - Chương 9
160
Quyển 2 - Chương 10
161
Quyển 2 - Chương 11
162
Quyển 2 - Chương 12
163
Quyển 2 - Chương 13-1
164
Quyển 2 - Chương 13-2
165
Quyển 2 - Chương 14
166
Quyển 2 - Chương 15-1
167
Quyển 2 - Chương 15-2
168
Quyển 2 - Chương 16-1
169
Quyển 2 - Chương 16-2
170
Quyển 2 - Chương 17
171
Quyển 2 - Chương 18
172
Quyển 2 - Chương 19
173
Quyển 2 - Chương 20
174
Quyển 2 - Chương 21
175
Quyển 2 - Chương 22
176
Quyển 2 - Chương 23
177
Quyển 2 - Chương 24
178
Quyển 2 - Chương 25
179
Quyển 2 - Chương 26
180
Quyển 2 - Chương 27
181
Quyển 2 - Chương 28
182
Quyển 2 - Chương 29
183
Quyển 2 - Chương 30
184
Quyển 2 - Chương 31
185
Quyển 2 - Chương 32
186
Quyển 2 - Chương 33
187
Quyển 2 - Chương 34
188
Quyển 2 - Chương 35
189
Quyển 2 - Chương 36
190
Quyển 2 - Chương 37
191
Quyển 2 - Chương 38: Bạc đầu cũng chẳng xa nhau (1)
192
Quyển 2 - Chương 39: Bạc đầu cũng chẳng xa nhau (2)
193
Quyển 2 - Chương 40: Bạc đầu cũng chẳng xa nhau (3)
194
Quyển 2 - Chương 41: Bạc đầu cũng chẳng xa nhau (4)
195
Quyển 2 - Chương 42: Bạc đầu cũng chẳng xa nhau (5)