Quyển 1 – Chương 5-8: Manh mối

Thạch Bình Nhi nằm lên đi-văng, miệng không ngớt lẩm bẩm: “Báo cảnh sát đi... báo cảnh sát...” Cả ba chúng tôi gật dầu, rồi lại lắc đầu. Nghĩ rằng, Thạch Bình Nhi đang ở tình trạng này thì phải đưa đi viện đã, chuyện gì xảy ra trước đó, để sau hãy hay.

Lão Phó và Mông Nhân đều không muốn cõng cô ta, vì e, nếu cô ta bất ngờ “tặng” cho nhát dao vào lưng thì đời họ chấm hết. Bí quá, tôi đành bảo hai người đỡ cô ta lên để tôi cõng vậy.

Tôi cõng Thạch Bình Nhi xuống dưới sân, rồi lên tắc-xi, đến bệnh viện. Trên đường đi tôi gọi điện kể cho Trần Trọng biết về các sự việc ở đây; anh hỏi tên bệnh viện, rồi bảo lát nữa anh cũng sẽ đến. Vì có tình hình mới.

Bác sĩ khám xong, nói với chúng tôi rằng không có gì đáng lo, cánh tay Thạch Bình Nhi chỉ bị xây xát nhẹ, xử lý sát trùng, băng bó rồi uống thuốc kháng sinh, nghỉ ngơi là sẽ ổn. Mông Nhân và lão Phó thì đang bàn xem lúc nào sẽ tra khảo Thạch Bình Nhi, bắt cô ta khai ra cái chuyện Mông Nhân giả. Tôi kéo cả hai ra bên ngoài, nói: “Hiện giờ người ta đã tự đến với mình rồi, chứng tỏ chuyện này sẽ có kết quả. Cứ chờ bác sĩ băng bó xong, rồi Trần Trọng đến nữa, chúng ta sẽ cùng bàn. Các cậu thấy thế nào?”

Mông Nhân im lặng nhìn tôi, rồi đứng tựa vào tường nhắm mắt lại. Lão Phó thì ấn mạnh vào vai tôi, nói: “Cậu Bạch ạ, theo tôi thì cậu đã bị con bé ấy bỏ bùa mê rồi!”

Tôi gạt tay anh ta ra, nói: “Tôi luôn miễn dịch với người đẹp, cậu thừa biết rồi! Tôi chỉ nghĩ cho công việc chung, tình hình hiện nay chưa có gì là rõ ràng cả, đúng không?” Tôi và lão Phó tranh luận hồi lâu, ý lão Phó là lát nữa Thạch Bình Nhi đã tạm ổn thì kéo cô ta về nhà, bật sáng chiếc đèn bàn rọi thẳng vào mặt cô ta. Nếu cô ta không chịu khai thì sẽ trực tiếp xử lý bằng tương ớt, sắt nung đỏ... Đang nói, thì Trần Trọng mặt mũi lấm tấm mồ hôi chạy vào, gọi chúng tôi ra một góc, nói: “Đã có tiến triển. Đã tìm thấy Lý Cường... à, đã tìm thấy xác Lý Cường. Nhưng...”

Tôi vội hỏi: “Nhưng làm sao? Anh không thể nói luôn một lèo à?”

Trần Trọng nói: “Nhưng, sau khi gặp câu chuyện trước đó, thì cần phải khám nghiệm tử thi xem có đúng là xác Lý Cường không đã.”

Lão Phó nói với Trần Trọng: “Cái đầu anh đã sáng ra nhiều rồi đấy! À, Thạch Bình Nhi đang ở trong kia, anh có cần lôi cô ta về thẩm vấn không?”

Đúng lúc này thì Thạch Bình Nhi tay bưng miệng, đang từ từ bước ra, và khẽ gọi tên tôi. Tôi vội chạy đến đỡ cô. Động tác của tôi khiến lão Phó không mấy dễ chịu, anh nói rằng tôi quá nhân từ với kẻ địch. Thạch Bình Nhi phớt lờ coi như không nghe thấy, cô hỏi tôi: “Anh báo cảnh sát chưa?” Tôi nhìn sang Trần Trọng, chỉ tay vào anh, và nói với Thạch Bình Nhi: “Báo rồi! Đây là sĩ quan cảnh sát Trần Trọng.”

Trần Trọng vào phòng khám của bệnh viện nói ngắn gọn tình hình với bác sĩ, rồi nói muốn phiền ông mươi phút. Bác sĩ gật đầu, đi ra khỏi phòng. Cả năm người chúng tôi bước vào phòng. Lão Phó quay người đóng cửa, khóa lại, sau đó kéo cái ghế đến bên cửa ngồi xuống, Và còn dặn Mông Nhân phải để ý cái cửa sổ. Mông Nhân nguýt anh ta một cái: “Cửa sổ đã có chấn song rồi!”

Lão Phó nói: “Nếu cô ta có võ công ép dẹt người lại thì sao?” Vừa nói xong thì bị Mông Nhân cầm cái gối bông ném trúng.

Trần Trọng nhắc nhở cả hai đã “quậy” xong chưa để anh bắt đầu vào việc, lão Phó và Mông Nhân liền im re. Trần Trọng rút bao thuốc ra mời chúng tôi, sau đó anh buông một câu ngắn gọn với Thạch Bình Nhi: “Nói đi!”

Thạch Bình Nhi lắc đầu: “Em không biết nên bắt đầu từ đâu.”

Trần Trọng bổ sung: “Tùy ý! Cô có thể bắt đầu nói từ công ăn việc làm của mình.”

Thạch Bình Nhi hỏi xin điếu thuốc lá. Lão Phó đang khẽ nói “Chỉ có các nữ đặc vụ thì mới có thói xấu hút thuốc...” thì bị Trần Trọng “e hèm” chặn lại.

Cái công ty thám tử Thiên Nhai mà Thạch Bình Nhi nói, không hề tồn tại. Chỉ có một công ty khác, khá nổi tiếng ở thành phố C. Công ty này làm rất tốt việc giữ kín bí mật trong công việc, họ hiểu rằng không thể làm quá giới hạn mà pháp luật cho phép, những đơn đặt hàng đi quá giới hạn ấy thì họ không bao giờ nhận. Thạch Bình Nhi đã đến công ty này làm được một năm, cô ta chủ yếu làm các việc mang tính kỹ thuật hỗ trợ lãnh đạo. Tuy cô vốn rất mong được ra ngoài làm việc như các nhân viên khác nhưng sếp nói cô không thích hợp với những việc đó, vì một cô gái rất xinh đẹp thì dễ gây ấn tượng cho người ta, đồng thời lại là bất lợi.

Cách đây chừng nửa tháng, có một nam giới đến công ty của Thạch Bình Nhi yêu cầu họ tìm giúp tung tích một lá bùa. Lúc đó đang ngày nghỉ của công ty, Thạch Bình Nhi ngẫu nhiên trở về nhiệm sở lấy mấy thứ đồ, trao đổi với khách hàng rồi, cô nảy ra ý định tiếp nhận đơn đặt hàng này, sau đó cô chụp ảnh lá bùa ấy. Nam giới ấy còn cho cô biết một số tư liệu, nói rằng có lẽ Đường Tiểu Bạch hoặc Mông Nhân biết về nó, cô có thể tìm họ để dò hỏi tình hình. Tuy nhiên, hai anh chàng này không phải tay vừa đâu, cô nên cẩn thận. Người ấy còn nói rằng Đường Tiểu Bạch và Mông Nhân đều có dính líu đến xã hội đen.

Người ấy cũng nêu ý này: khi cần thiết, người ấy có thể cùng hành động với Thạch Bình Nhi. Công ty vốn có quy định cấm làm việc kiểu này, tức là, sau khi khách hàng đã cung cấp tư liệu rồi thì phải cách ly các nhân viên hành động của công ty, cũng có thể nói là hai bên không được gặp nhau. Nhưng phi vụ này Thạch Bình Nhi nhận riêng cho mình, giấu công ty, cho nên cô đành phải kiêm nhiệm cả hai việc: điều tra và gặp gỡ khách hàng.

Trần Trọng yêu cầu Thạch Bình Nhi miêu tả về người khách hàng ấy. Cô ta ngẩng nhìn Mông Nhân, sau đó chỉ vào Mông Nhân nói: “Trông y hệt anh này. Cách nói năng cũng rất giống. Chỉ khác là người ấy có nước da trắng hơn nhiều.”

Lúc này lão Phó ngoảnh sang hỏi Mông Nhân: “Cậu còn có người anh em sinh đôi à? Tôi chưa từng nghe nói.”

Mông Nhân phản bác: “Cậu là đầu đất hay sao? Đừng nói leo!”

Người khách hàng ấy nói tên mình là Phó Thanh. Thạch Bình Nhi vừa nói đến đây thì lão Phó đứng bật dậy: “Nói linh tinh bát nháo gì thế? Sao lại ngoặc tôi vào đây?”

Chúng tôi vội bảo lão Phó ngồi xuống để Thạch Bình Nhi tiếp tục nói.

Gã giống hệt Mông Nhân nhưng lại xưng tên là Phó Thanh đã cho Thạch Bình Nhi địa chỉ của tôi và Mông Nhân, cũng để lại cho cô ta số điện thoại, số điện thoại thuộc khu vực ngoại thành. Gã còn bảo nhà gã ở đó, có tin tức gì thì Thạch Bình Nhi có thể gọi thẳng cho gã hoặc đến nhà gặp gã, nhưng Thạch Bình Nhi mới chỉ liên lạc với gã qua điện thoại.

Những điều Thạch Bình Nhi đã “khai” ra, đến lúc này vẫn chẳng đâu vào đâu, nhưng cũng không có quá nhiều điểm nghi vấn, vì cô ta căn bản không biết tôi và Mông Nhân; gã khách hàng kia thì nhấn mạnh với Thạch Bình Nhi rằng nên bắt đầu từ tôi chứ đừng đi tìm Mông Nhân vội. Gã còn đưa cho cô một bộ thiết bị nghe trộm.

Nghe đến đây, tôi thấy choáng váng, cái chuyện này chỉ thấy ở trong phim... Trần Trọng nói luôn: “Những thứ đó, hiện nay chỉ cần có tiền là mua được. Có điều, chất lượng sản phẩm mua chui kiểu ấy rất kém, thậm chí không bằng một phần mười chất lượng thiết bị của ngành tình báo sử dụng. Tuy nhiên cũng vẫn được việc.”

... Thế rồi Thạch Bình Nhi tìm đến tôi. Các sự việc xảy ra sau đó thì mọi người đã biết rồi. Thạch Bình Nhi còn nói cô đã thử dùng thiết bị nghe trộm đó, khi đến nhà tôi, cô đã gắn nó ở dưới mặt bàn uống trà. Lúc này Mông Nhân hỏi tôi: lúc đó tôi và lão Phó đang nói những chuyện gì, tôi bèn cố nhớ lại, rồi nói tóm tắt. Mông Nhân miệng ngậm thuốc lá, gật đầu: “Tức là, thằng khỉ ấy ngay từ đầu đã biết tôi không có mặt ở thành phố, nên hắn mới xui Thạch Bình Nhi bắt đầu khai thác từ cậu chứ đừng tìm tôi. Hắn vừa đóng giả tôi, vừa bảo Thạch Bình Nhi gắn thiết bị để nghe trộm hai cậu nói chuyện. Khi hai cậu nhắc đến cuốn sách kia, thì tôi cho rằng có lẽ thằng cha ấy không hề biết về chuyện cuốn sách, nhưng tôi nghĩ rằng hắn đã biết được tên lão Phó thì chắc chắn hắn cũng biết rằng có cuốn sách như thế nhưng không biết cụ thể là gì. Cho nên, khi hai cậu nhắc đến cuốn sách rồi nghĩ đến tôi và gọi điện cho tôi, thì hắn cũng biết và đã ra tay trước: hắn đóng giả tôi để gọi điện cho hai cậu, hòng qua đó khai thác được nhiều chi tiết về cuốn sách. Xét từ cách thức hành động của hắn, thì một khi đã biết sách đang nằm ở đâu và một số tình hình về cuốn sách, hắn nhất định sẽ biết cách nên hành động như thế nào.”

Mông Nhân lại hỏi Thạch Bình Nhi: “Sao cô dại dột thế? Hắn đưa máy nghe trộm cho cô, cô cũng hành động luôn?”

Thạch Bình Nhi ngượng nghịu nói: “Lúc dó... tôi hơi xúc động... và tưởng rằng nó là để cho tôi dùng. Khi tôi cài thiết bị rồi thì mới nhớ ra là thiết bị thu không nằm trong tay tôi.”

Thạch Bình Nhi nói xong, cả căn phòng im lặng như tờ, tôi suýt nữa trượt ngã khỏi mép giường... cô gái này thật là khờ khạo!

Chapter
1 Quyển 1 - Chương 1-1: Lời Nói Đầu
2 Quyển 1 - Chương 1-2: Nhiệm vụ phỏng vấn
3 Quyển 1 - Chương 1-3: Người đàn ông muốn đăng thông báo tìm người
4 Quyển 1 - Chương 1-4: Bí mật về một dị nhân
5 Quyển 1 - Chương 1-5: Giải tỏa mối nghi hoặc
6 Quyển 1 - Chương 1-6: Kết thúc, nhưng chưa kết thúc
7 Quyển 1 - Chương 2-1: Chốn nhân gian, mọi thời đại đều có cao thủ
8 Quyển 1 - Chương 2-2: Câu chuyện do chú Nam kể lại
9 Quyển 1 - Chương 2-3: Thằng bé có biệt hiệu “Chó hoang”
10 Quyển 1 - Chương 2-4: Người quen
11 Quyển 1 - Chương 3-1: Tứ vị dược
12 Quyển 1 - Chương 3-2: Thôn Thiên Trì
13 Quyển 1 - Chương 3-3: Chuyện xưa của nhà họ Phó
14 Quyển 1 - Chương 3-4: Chết rồi sống lại
15 Quyển 1 - Chương 3-5: Đầu mối bị đứt đoạn
16 Quyển 1 - Chương 4-1: Mùa xuân của lão Phó
17 Quyển 1 - Chương 4-2: Kẻ đánh tráo “Thiên thư”
18 Quyển 1 - Chương 4-3: Hai người khác
19 Quyển 1 - Chương 4-4: Giáo sư Chung Sênh
20 Quyển 1 - Chương 4-5: Thiên thư chứa đầy bí mật
21 Quyển 1 - Chương 4-6: Cuộc đời ông Chung Sênh
22 Quyển 1 - Chương 4-7: Điều bí mật đích thực
23 Quyển 1 - Chương 5-1: Gia bản
24 Quyển 1 - Chương 5-2: Kỳ án ở nơi hỏa táng
25 Quyển 1 - Chương 5-3: Bùa trường sinh tái xuất
26 Quyển 1 - Chương 5-4: Mông Nhân trở về
27 Quyển 1 - Chương 5-5: Mông Nhân giả
28 Quyển 1 - Chương 5-6: Đi tìm Thạch Bình Nhi
29 Quyển 1 - Chương 5-7: Tự dẫn xác đến
30 Quyển 1 - Chương 5-8: Manh mối
31 Quyển 1 - Chương 5-9: Hai Mông Nhân
32 Quyển 1 - Chương 5-10: Tiếp cận sự thật
33 Quyển 1 - Chương 5-11: Sự thật
34 Quyển 1 - Chương 5-12: Bí mật kinh khủng hơn
35 Quyển 1 - Chương 5-13: Bí mật và bức thư mời
36 Quyển 1 - Chương 6-1: Người đàn ông kỳ quái
37 Quyển 1 - Chương 6-2: Chuyện cũ về Lỗ Sam
38 Quyển 1 - Chương 6-3: May mắn hay là đen đủi
39 Quyển 1 - Chương 6-4: Kết thúc
40 Quyển 1 - Chương 7-1: Sơn động Tỵ Vân
41 Quyển 1 - Chương 7-2: Người quen
42 Quyển 1 - Chương 7-3: Những tư liệu quái dị
43 Quyển 1 - Chương 7-4: Những điểm chung
44 Quyển 1 - Chương 7-5: Cuộc gặp riêng trước khi xuất phát
45 Quyển 1 - Chương 7-6: Vào động
46 Quyển 1 - Chương 7-7: Tổ B
47 Quyển 1 - Chương 7-8: Một tổ chức bí hiểm
48 Quyển 1 - Chương 7-9: Năm người biến mất
49 Quyển 1 - Chương 7-10: Động trứng gà
50 Quyển 1 - Chương 7-11: Đảo ngược
51 Quyển 1 - Chương 7-12: Thông đạo lát đá
52 Quyển 1 - Chương 7-13: Thạch trụ bí hiểm
53 Quyển 1 - Chương 7-14: Bóng ma
54 Quyển 1 - Chương 7-15: Có một tổ nữa?
55 Quyển 1 - Chương 7-16: Không còn lối thoát
56 Quyển 1 - Chương 7-17: Dối trá hay là nói thật?
57 Quyển 1 - Chương 7-18: Diệt khẩu
58 Quyển 1 - Chương 7-19: Gặp nhau
59 Quyển 1 - Chương 7-20: Băng ghi âm của Thạch Bình Nhi
60 Quyển 1 - Chương 7-21: Nhập hội
61 Quyển 1 - Chương 7-22: Kết thúc
62 Quyển 1 - Chương 8-1: Ma nhập
63 Quyển 1 - Chương 8-2: Nhân sĩ phục ma
64 Quyển 1 - Chương 8-3: Thầy bói
65 Quyển 1 - Chương 8-4: Hư hư thực thực
66 Quyển 1 - Chương 8-5: Người, quỷ, yêu, ma
67 Quyển 1 - Chương 8-6: Lời nguyền, thần chú
68 Quyển 1 - Chương 8-7: Mộ giấy
69 Quyển 1 - Chương 9-1: Ổ usb
70 Quyển 1 - Chương 9-2: Băng hình giám sát
71 Quyển 1 - Chương 9-3: Chìa khóa bị đánh cắp
72 Quyển 1 - Chương 9-4: Bị cướp
73 Quyển 1 - Chương 9-5: Một người khác
74 Quyển 1 - Chương 9-6: Nội gián
75 Quyển 1 - Chương 9-7: Suy đoán
76 Quyển 1 - Chương 9-8: Nội bộ lục đục
77 Quyển 1 - Chương 9-9: Lại một tiêu sư nữa
78 Quyển 1 - Chương 9-10: Quỷ Hồ
79 Quyển 1 - Chương 9-11: Lại một người nữa
80 Quyển 1 - Chương 9-12: Diễn đàn của Mông Nhân
81 Quyển 1 - Chương 9-13: Viện binh
82 Quyển 1 - Chương 9-14: Không đề
Chapter

Updated 82 Episodes

1
Quyển 1 - Chương 1-1: Lời Nói Đầu
2
Quyển 1 - Chương 1-2: Nhiệm vụ phỏng vấn
3
Quyển 1 - Chương 1-3: Người đàn ông muốn đăng thông báo tìm người
4
Quyển 1 - Chương 1-4: Bí mật về một dị nhân
5
Quyển 1 - Chương 1-5: Giải tỏa mối nghi hoặc
6
Quyển 1 - Chương 1-6: Kết thúc, nhưng chưa kết thúc
7
Quyển 1 - Chương 2-1: Chốn nhân gian, mọi thời đại đều có cao thủ
8
Quyển 1 - Chương 2-2: Câu chuyện do chú Nam kể lại
9
Quyển 1 - Chương 2-3: Thằng bé có biệt hiệu “Chó hoang”
10
Quyển 1 - Chương 2-4: Người quen
11
Quyển 1 - Chương 3-1: Tứ vị dược
12
Quyển 1 - Chương 3-2: Thôn Thiên Trì
13
Quyển 1 - Chương 3-3: Chuyện xưa của nhà họ Phó
14
Quyển 1 - Chương 3-4: Chết rồi sống lại
15
Quyển 1 - Chương 3-5: Đầu mối bị đứt đoạn
16
Quyển 1 - Chương 4-1: Mùa xuân của lão Phó
17
Quyển 1 - Chương 4-2: Kẻ đánh tráo “Thiên thư”
18
Quyển 1 - Chương 4-3: Hai người khác
19
Quyển 1 - Chương 4-4: Giáo sư Chung Sênh
20
Quyển 1 - Chương 4-5: Thiên thư chứa đầy bí mật
21
Quyển 1 - Chương 4-6: Cuộc đời ông Chung Sênh
22
Quyển 1 - Chương 4-7: Điều bí mật đích thực
23
Quyển 1 - Chương 5-1: Gia bản
24
Quyển 1 - Chương 5-2: Kỳ án ở nơi hỏa táng
25
Quyển 1 - Chương 5-3: Bùa trường sinh tái xuất
26
Quyển 1 - Chương 5-4: Mông Nhân trở về
27
Quyển 1 - Chương 5-5: Mông Nhân giả
28
Quyển 1 - Chương 5-6: Đi tìm Thạch Bình Nhi
29
Quyển 1 - Chương 5-7: Tự dẫn xác đến
30
Quyển 1 - Chương 5-8: Manh mối
31
Quyển 1 - Chương 5-9: Hai Mông Nhân
32
Quyển 1 - Chương 5-10: Tiếp cận sự thật
33
Quyển 1 - Chương 5-11: Sự thật
34
Quyển 1 - Chương 5-12: Bí mật kinh khủng hơn
35
Quyển 1 - Chương 5-13: Bí mật và bức thư mời
36
Quyển 1 - Chương 6-1: Người đàn ông kỳ quái
37
Quyển 1 - Chương 6-2: Chuyện cũ về Lỗ Sam
38
Quyển 1 - Chương 6-3: May mắn hay là đen đủi
39
Quyển 1 - Chương 6-4: Kết thúc
40
Quyển 1 - Chương 7-1: Sơn động Tỵ Vân
41
Quyển 1 - Chương 7-2: Người quen
42
Quyển 1 - Chương 7-3: Những tư liệu quái dị
43
Quyển 1 - Chương 7-4: Những điểm chung
44
Quyển 1 - Chương 7-5: Cuộc gặp riêng trước khi xuất phát
45
Quyển 1 - Chương 7-6: Vào động
46
Quyển 1 - Chương 7-7: Tổ B
47
Quyển 1 - Chương 7-8: Một tổ chức bí hiểm
48
Quyển 1 - Chương 7-9: Năm người biến mất
49
Quyển 1 - Chương 7-10: Động trứng gà
50
Quyển 1 - Chương 7-11: Đảo ngược
51
Quyển 1 - Chương 7-12: Thông đạo lát đá
52
Quyển 1 - Chương 7-13: Thạch trụ bí hiểm
53
Quyển 1 - Chương 7-14: Bóng ma
54
Quyển 1 - Chương 7-15: Có một tổ nữa?
55
Quyển 1 - Chương 7-16: Không còn lối thoát
56
Quyển 1 - Chương 7-17: Dối trá hay là nói thật?
57
Quyển 1 - Chương 7-18: Diệt khẩu
58
Quyển 1 - Chương 7-19: Gặp nhau
59
Quyển 1 - Chương 7-20: Băng ghi âm của Thạch Bình Nhi
60
Quyển 1 - Chương 7-21: Nhập hội
61
Quyển 1 - Chương 7-22: Kết thúc
62
Quyển 1 - Chương 8-1: Ma nhập
63
Quyển 1 - Chương 8-2: Nhân sĩ phục ma
64
Quyển 1 - Chương 8-3: Thầy bói
65
Quyển 1 - Chương 8-4: Hư hư thực thực
66
Quyển 1 - Chương 8-5: Người, quỷ, yêu, ma
67
Quyển 1 - Chương 8-6: Lời nguyền, thần chú
68
Quyển 1 - Chương 8-7: Mộ giấy
69
Quyển 1 - Chương 9-1: Ổ usb
70
Quyển 1 - Chương 9-2: Băng hình giám sát
71
Quyển 1 - Chương 9-3: Chìa khóa bị đánh cắp
72
Quyển 1 - Chương 9-4: Bị cướp
73
Quyển 1 - Chương 9-5: Một người khác
74
Quyển 1 - Chương 9-6: Nội gián
75
Quyển 1 - Chương 9-7: Suy đoán
76
Quyển 1 - Chương 9-8: Nội bộ lục đục
77
Quyển 1 - Chương 9-9: Lại một tiêu sư nữa
78
Quyển 1 - Chương 9-10: Quỷ Hồ
79
Quyển 1 - Chương 9-11: Lại một người nữa
80
Quyển 1 - Chương 9-12: Diễn đàn của Mông Nhân
81
Quyển 1 - Chương 9-13: Viện binh
82
Quyển 1 - Chương 9-14: Không đề