Quyển 2 – Chương 23

Những lời này nghe qua không có gì đặc biệt, hơn nữa ở thị tỉnh bọn tiểu dân đều là truyền những lời này. Nhưng những lời này nếu như truyền đến trong miệng Hoàng Thượng, như vậy, tình thế liền nghiêm trọng! Tuy rằng Hoàng Thượng hiện thời thật là kiêng kị vương gia, nhưng là vương gia dù sao cũng là công thần, Hoàng Thượng nếu không muốn chịu bia miệng cắn nuốt, chắc chắn sẽ đối với người nói lời này phạt nặng! Hiện thời bọn họ lại bị bề ngoài Mộ Dung Thư giả bộ yếu đuối lừa gạt, nói ra câu này có thể tính là đại nghịch bất đạo! Này quả thật mình đưa tới mầm tai vạ!

Hơn nữa còn chính tai Vũ Văn Mặc nghe thấy bọn họ!

Hiện tại, bọn họ không chỉ có vì Vũ Văn Mặc xuất hiện mà cảm thấy khiếp sợ, càng là kinh sợ cho kết cục của bản thân!

Vũ Văn Mặc vài bước đi tới trước mặt Mộ Dung Thư, ngồi ở bên cạnh người Mộ Dung Thư. Hắn nhẹ nhàng cầm tay Mộ Dung Thư. Một ngày một đêm qua nàng chịu khổ! Hiện thời còn phải đối phó mấy người thân này. Là hắn khiến nàng lo lắng. Xem sắc mặt nàng, có chút tái nhợt, nghĩ đến chắc là đêm qua ngủ không được ngon giấc?

Mộ Dung Thư lòng thấp thỏm còn lại rốt cục để xuống, chỉ cần hắn không có việc gì là tốt rồi. Hoàn hảo hắn không có việc gì. Nàng quay đầu lại nhìn ba người đã hoàn toàn thay đổi sắc mặt, đáy mắt có ý cười, vừa rồi nàng là không có nhẫn nại đối phó bọn họ, hiện thời trong tim chuyện tình đã được giải quyết tốt, hiện tại lại có tinh thần đối phó bọn họ Bọn họ đã không nể mặt nàng, nàng việc gì phải nể mặt họ! Nàng từ trước tới nay là vậy người khác cho nàng quả ngon để ăn, nàng trả lại trái cây còn tốt hơn bọn hắn!

"Tứ đệ, Ngũ đệ, Tứ đệ tức, các ngươi thật đúng là thật to gan! Những lời này nếu truyền đến bên ngoài phủ, các ngươi bị chặt đầu không nói, càng là làm phiền hà Nam Dương Vương phủ! Nam Dương Vương phủ thân thụ hoàng ân. Hiện thời, bản phi dù là muốn bảo trụ các ngươi, cũng vạn lần không thể nào!" Mộ Dung Thư mỉm cười ánh mắt chạy qua lại ở trên thân bọn họ, thanh âm như băng sương.

Ngồi ở bên người nàng Vũ Văn Mặc cũng không phải là người thiện tâm. Huống hồ là khi hắn không ở trong Vương phủ, nữ nhân của hắn bị người khi dễ, hắn nhìn thì như vững như Thái Sơn, không mảy may giận. Nhưng trong đầu chính là ẩn ẩn hung hiểm lệ khí. Hắn mắt lạnh nhìn về phía Vũ Văn Kháng, thanh âm so với trời đông giá rét tháng chạp còn lạnh hơn, làm cho Vũ Văn Kháng thân hình lạnh phát run, "Các ngươi còn có lời gì cần phải nói, hiện tại cũng nói một phen đi."

Vũ Văn Kháng bị sợ hãi ra một thân mồ hôi lạnh, nhưng vẫn như cũ là làm bộ như vô cùng trấn định, hắn trấn định cắn răng trả lời: "Thỉnh vương gia tha thứ Tứ đệ miệng không chừng mực. Tứ đệ cũng là quan tâm quá sẽ bị loạn, mới nói như thế. Mong vương gia thông cảm cho loại tình cảm Tứ đệ lo lắng vương gia."

Khương thị chính là con hổ giấy, mới vừa rồi còn một bộ gà trống gáy minh, cao ngạo không ai bì nổi, hiện thời lại sợ lá gan mau muốn bay, sắc mặt tái nhợt như phấn, hai chân run run, phù phù một tiếng quỳ ở trên mặt đất, "Em dâu tuyệt đối không có ý khác, cũng là lo lắng cho tình cảnh vương gia, mới nói như thế. Em dâu bất quá là một phụ nhân, lại chưa từng thấy qua trường hợp lớn gì, có mấy lời cũng không biết là nên hay không nói, em dâu tuyệt không này ý nghĩ đó, thỉnh vương gia, vương phi, chớ nên trách tội!" Nàng không muốn chỉ bởi vì lúc nãy nói sai mà chết. Lúc nãy đều là oán Mộ Dung Thư, bây giờ nghĩ lại, Mộ Dung Thư là đào hố cho bọn họ nhảy vào! Nàng nhất định là đã sớm nhìn thấu bọn họ không tốt! Từ trước đến nay, nàng đều nghĩ đưa bọn họ đùa bỡn trong lòng bàn tay!

Mộ Dung Thư thật sự là quá mức gian trá!

Vũ Văn Nghị là người hay xúc động, mọi việc đều nhìn Vũ Văn Kháng, hiện thời thấy Vũ Văn Kháng cùng Khương thị đều thay đổi sắc mặt, hắn cũng bắt đầu sợ, vừa rồi hắn không nghĩ rằng vương gia có thể từ trong cung đi ra, liền tính dù ra khỏi cung được, Hoàng Thượng cũng sẽ trách tội Vũ Văn Mặc, Vũ Văn Mặc thất thế cũng đại biểu cơ hội của bọn họ tới rồi! Nhưng mà bây giờ lại bị Vũ Văn Mặc lấy một câu nói vớ vẩn chế phục bọn họ. Chẳng lẽ, trước kia bọn họ không phải đối thủ của Vũ Văn Mặc, về sau cũng không phải đối thủ của Vũ Văn Mặc? "Ngũ đệ biết sai rồi, thỉnh vương gia nể tình chúng ta là huynh đệ mà buông tha Tứ ca, Tứ tẩu, Ngũ đệ."

Ba người lập tức quỳ xuống, khóc xin.

Con ngươi Vũ Văn Mặc nhất thời tối sầm lại, trong mắt không nhìn thấy một tia buông lỏng. Âm thanh lạnh lùng nói: "Chuyện này xin thứ lỗi cho bổn vương làm không được chủ được."

Mộ Dung Thư cười lạnh, nếu không phải tận mắt nhìn thấy bọn họ vừa rồi có thái độ dữ tợn, nàng sợ là sẽ bị thái độ thành khẩn nhận sai của bọn họ hiện tại mà nghĩ là thật, có lẽ sẽ động lòng trắc ẩn. Đáng tiếc nàng vừa rồi tận mắt nhìn thấy bọn hắn liên hợp cưỡng bức, thế nhưng coi nàng như là kẻ ngu dốt dễ lừa gạt. Nếu ngày hôm nay Vũ Văn Mặc nhận lấy hình phạt, Nam Dương Vương vị tràn đầy nguy cơ, bọn họ sợ là sẽ đối với nàng và Vũ Văn Mặc không từ thủ đoạn! Bởi vậy, hiện tại nàng cũng không có quá nhiều bận tâm. "Đúng vậy, chuyện này đúng là vương gia không làm được chủ, chuyện này vẫn là để Hoàng Thượng làm chủ đi."

"Cũng không cần phiền phức như vậy. Trực tiếp đưa quan." Vũ Văn Mặc thanh âm lạnh lùng nói.

Hai người bọn họ ngươi một câu ta một câu, làm cho ba người Vũ Văn Kháng bừng tỉnh đại ngộ, ba người bọn họ tự nhận mình thông minh, cũng tự nhận ngày hôm nay sẽ bắt được cơ hội. Nhưng mà, bọn họ luôn luôn không bằng Vũ Văn Mặc cùng Mộ Dung Thư, nếu như bọn họ muốn tánh mạng của bọn họ, có thể nói, là dễ dàng. Hiện thời hành vi của bọn họ thật ra giống như hầu tử bị người chơi đùa.

Vũ Văn Kháng trên đỉnh đầu chảy xuống hai hàng mồ hôi lạnh, hắn thanh âm run rẩy nói: "Thỉnh vương gia vương phi cho ba người bọn đệ một cơ hội, bọn đệ về sau tuyệt đối sẽ không si tâm vọng tưởng nữa. Cũng nhất định sẽ không đối với vương phi bất kính, cũng sẽ không nói bất luận lời nói vu tội hoàng thượng." Hắn lúc này quỳ càng thấp hơn.

"Em dâu chỉ là phụ nhân ngu xuẩn, nếu là có chỗ nào đắc tội vương phi, thỉnh vương phi đại nhân đại lượng tha thứ cho em dâu. Em dâu cũng là từ thâm sơn cùng cốc ra ngoài, lá gan có lớn một chút, có chút không biết trời cao đất rộng, lúc này lại bị che mắt, va chạm vương phi. Thỉnh vương phi chớ trách cứ em dâu. Em dâu thật sự biết sai rồi." Khương thị quỳ hai chân đang run lên. Mộ Dung Thư cùng Vũ Văn Mặc hai người ngữ khí mạnh mẽ cứng rắn, có vẻ như không có ý định tha thứ cho bọn họ! Nàng cũng không muốn ngày sau ở trong nhà giam qua ngày, hoặc là bị chặt đầu.

Vũ Văn Nghị vốn là người xúc động, gặp tình huống đột phát, đầu óc cũng choáng váng, trước mắt cũng không biết nên nói như thế nào. Chỉ biết đi theo hai người Vũ Văn Kháng cùng Khương thị cúi đầu thỉnh cầu Vũ Văn Mặc cùng Mộ Dung Thư tha thứ.

Mộ Dung Thư mắt lạnh nhìn bọn họ bỗng nhiên cúi xuống, chân mày nhíu một chút, ngữ khí xa cách mà lãnh đạm nói: "Có đôi khi, không phải của các ngươi, vĩnh viễn sẽ không bao giờ là của các ngươi! Cho dù các ngươi ngày nhớ đêm mong, giở mọi mánh khóe, như cũ không cách nào có được. Huống chi các ngươi dùng thủ đoạn mèo ba chân ở trong mắt bản phi căn bản không đáng được nhắc tới, chớ nói chi là ở trong mắt vương gia. Bản phi cũng không phải là người không phân rõ phải trái, nhưng mà nếu có người uy hiếp muốn hại bản phi cùng với vương gia, vậy thì, người này cũng đừng nghĩ có thể dễ dàng bỏ chạy không phải chịu tội! Bản phi có thể trực tiếp nói luôn, là si tâm vọng tưởng!" Lần này, không có khả năng dễ dàng tha thứ cho bọn họ, nếu không loại sự tình này ngày sau sẽ còn lặp lại. Nếu không muốn ngày sau lại có cùng loại sự việc này xảy ra, chỉ có thể ngay bây giờ chặn đứng ước muốn, để cho bọn họ coi đây là giới hạn không dám tái phạm!

Nàng nói xong, Vũ Văn Mặc đã thu hồi tầm mắt từ trên người ba người sắc mặt đại biến kia, cũng mở miệng ra lệnh: "Người đâu, đem ba người bọn họ đến Ứng thiên phủ." Mấy người này nên vì hôm nay sở tác sở vi mà trả giá thật nhiều.

"Vương gia!" Ba người đồng thời kinh hô một tiếng. Bọn họ cũng đã đem tư thái xuống thấp như vậy, nhưng Vũ Văn Mặc cùng Mộ Dung Thư vẫn như cũ không buông tha bọn họ! Bỗng nhiên liền nhìn tới Mộ Dung Thư, là bọn hắn đã quá phận? Không biết tự lượng sức mình? Mang theo lòng tràn đầy nghi hoặc, ba người bị hộ vệ trong phủ kéo đi Ứng thiên phủ.

Một hồi náo kịch ngưng hẳn.

Mộ Dung Thư thở dài, "Một đám đều không bớt lo, nếu như chàng không xuất hiện, ta còn không biết có thể chống đỡ được lâu nữa hay không. Đến tận cơm trưa nếu như vẫn không có tin tức của chàng, ta sẽ tiến cung lần nữa, vô luận dùng biện pháp gì cũng phải làm cho chàng bình an vô sự." Nàng ngồi ở trên đùi Vũ Văn Mặc, đầu dựa vào trên bờ vai hắn, có chút làm nũng đối với hắn nói.

Nói mấy câu liền đem nỗi lo lắng của nàng nói ra hết. Vũ Văn Mặc trong lòng ấm áp, ánh mắt nhu hòa nhìn cái trán trơn bóng của nàng, ấm giọng nói: "Sự tình xuất hiện một chút chuyện. Nguyên bản An Hòe đã tìm được chứng cớ chứng minh Thái tử điện hạ không khinh bạc Hoa phi, nhưng khi đưa ra trước mặt Hoàng Thượng, chứng cớ lại không được chấp nhận. May mà Hoàng Thượng còn chưa tính là quá mức ngu ngốc, sau khi nhìn thấy An Hòe cung cấp chứng cớ khác, khẳng định đây là một trận hiểu lầm. An Hòe chỉ ra rất nhiều chứng cớ đều là bất lợi đối với Hoa phi, Hoa phi vốn sẽ phải chịu trừng phạt, nhưng Hoàng thượng có ý thiên vị Hoa phi, vẫn chưa truy đến cùng việc này."

"Hoàng Thượng quả nhiên thật sủng ái Hoa phi. Toàn bộ chứng cớ đều chỉ hướng hoa phi, nhưng Hoàng Thượng vẫn như cũ không truy cứu, chính là đem việc này bỏ qua. Thật sự là làm cho người ta không thể tưởng tượng được. Chàng có phát hiện, Hoàng Thượng bây giờ so với mấy tháng trước quá mức khác biệt, ngắn ngủn có mấy tháng thật sự có thể thay đổi một con người sao? Phương diện này nhất định có chuyện gì đó. Có thể...quan trọng nhất là chứng cứ chứng minh Hoa phi cũng có thể vô duyên vô cớ biến mất, ta không thể không hoài nghi, Hoa phi nàng ta có bản lãnh này sao? Hoặc là sau lưng Hoa phi có người?!" Mộ Dung Thư nhẹ nhàng nhăn mày lại, trầm giọng nói. Tối hôm qua ở trong cung tái kiến Hoa phi, nàng tuyệt đối không tin Hoa phi có tâm cơ sâu như vậy, âm mưu đan xen âm mưu, tuyệt đối không thể nào là một người nghĩ ra.

"Đúng vậy, phía sau Hoa phi nhất định là có người." Vũ Văn Mặc gật gật đầu. Thông qua chuyện hôm qua, hắn cùng với Vũ Văn Hạo một đêm nói chuyện, có lẽ cũng có thể đoán được tên kia là ai. Trong hoàng cung, khắp nơi có thể thấy được quỷ quyệt và âm mưu, chỉ cần có ngôi vị hoàng đế, sẽ có đấu tranh, địch nhân Vũ Văn Hạo không ai khác hắn mấy người đệ đệ cùng cha khác mẹ.

Mộ Dung Thư gật gật đầu, cũng không nói thêm. Sự tình Vũ Văn Mặc so với nàng nhìn thấu hơn. Nàng chỉ cần đem ý tưởng của mình nói ra, chuyện khác chính Vũ Văn Mặc sẽ đi làm."Hôm qua chàng khẳng định ngủ không ngon giấc? Lan Ngọc đã đi chuẩn bị nước ấm, một chút chàng tắm rửa thư giãn một chút. Sau đó ngủ một chút. Chờ đến thời điểm cơm trưa ta sẽ gọi chàng dậy."

"Tạ Nguyên oán giận nói, nàng tối hôm qua làm thức ăn nóng hầm hập thơm ngào ngạt dù để ở trong phòng bếp lạnh, thiu, cũng không cho hắn ăn. Hắn đã càm ràm nguyên một buổi sáng. Lúc xuất cung, vì bù lại chuyện hắn bị thương tâm, đã đáp ứng hắn, cho hắn đến Vương phủ chúng ta ăn một bữa. Một chút nữa nàng phân phó bà tử đem một ca dưa muối cho hắn đi. Dưa muối cũng là vật tốt, bây giờ thời tiết đang lạnh, dù để lâu cũng không thiu, hắn muốn ăn lúc nào liền có thể ăn lúc đó." Vũ Văn Mặc con ngươi đen che đi ý cười, tay ôn nhu vuốt ve sợi tóc Mộ Dung Thư, cười nói.

Nghe vậy, Mộ Dung Thư vểnh môi nói: "Có chút lãng phí. Bất quá nể tình hắn tối hôm qua bôn ba vì chàng, đưa cho hắn một vò luôn đi." Mấy ngày trước nàng đã phân phó phòng bếp, dưa muối loại đó mấy ngày này đều không cần mang lên cho Vũ Văn Mặc cùng nàng ăn. Dưa muối rất mặn, hơn nữa không non tươi, đối thân thể không có lợi, huống hồ nàng cùng Vũ Văn Mặc đều đang cần dưỡng thân thể. Vì vậy dưa muối trong phòng bếp chính là hàng trữ đã lâu rồi, cho Tạ Nguyên, đã tặng nhân tình, lại khiến hắn không còn lời nào để nói. Không tệ, thật không sai.

Thường Thu đứng ở phía sau nhìn hai người thân mật, cũng không dám ngẩng đầu nhìn, xấu hổ vùi đầu vào ngực. Chưa kịp cảm thấy vui vẻ khi hai người thân mật như vậy, lại nghe thấy lời nói của Vũ Văn Mặc cùng Mộ Dung Thư, nhất thời nàng cảm giác khóe miệng run run. Nếu Trấn Nam Hầu nhận được bình dưa muối không biết sẽ tức giận đến mức nào!

Thời điểm Vũ Văn Mặc tắm rửa, Mộ Dung Thư đi tới phòng bếp. Đồ ăn tối qua nhóm bà tử còn giữ, đều không tươi ngon. Nàng liền làm lại một lần nữa.

Hôm qua nhóm bà tử giúp Mộ Dung Thư chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn, ngày hôm nay sau khi nghe Mộ Dung Thư phân phó, so hôm qua đã thông thạo hơn nhiều. Bất quá mới hơn một canh giờ, Mộ Dung Thư liền nấu được mười món ăn.

Mỗi một món ăn đều thập phần chú ý. Trong đó còn có một món là khoai tây chiên, để cho Hiên nhi ăn vặt. Còn lại mấy món ăn khác không chỉ có sắc hương vị mê người, cách chọn nguyên liệu cũng thập phần chú ý.

Lúc Vũ Văn Mặc tỉnh lại, không nhìn thấy Mộ Dung Thư, nghe hạ nhân nói Mộ Dung Thư tự mình xuống bếp, tâm liền nhảy nhót. Hắn muốn ăn món Mộ Dung Thư làm đã lâu. Huống chi sáng sớm ngày hôm nay nghe Tạ Nguyên lải nhải cùng hâm mộ, hắn cũng có chút tự hào đợi Mộ Dung Thư xuống bếp. Mà Hiên nhi biết cơm trưa hôm nay đều là mẫu thân làm, đã sớm ngồi ở bên bàn ăn chờ. Hai người trông mong ngóng chờ, động tác thống nhất nhìn ra hướng cửa.

Hiên nhi hỏi: "Phụ thân, mẫu thân làm đồ ăn cho chúng ta là món gì a? Hiên nhi rất muốn ăn a."

Hảo phụ thân mới trúng cử Vũ Văn Mặc trả lời: "Lập tức liền biết." Hắn cũng muốn biết là món gì.

Chỉ một lát sau, Mộ Dung Thư bước vào phòng, đập vào mắt là ánh mắt chờ đợi của hai người, Mộ Dung Thư trong lòng ấm áp. Nấu ăn có người chờ đợi, cổ vũ thật khiến nàng thập phần tự hào! Lúc này trong lòng rất ấm áp. Trước kia chưa bao giờ nghĩ xuống bếp sẽ vui vẻ như vậy, hiện giờ vì người trong lòng mà xuống bếp, tâm tình so với lúc ăn càng vui vẻ hơn.

Mộ Dung Thư chỉ từng món giới thiệu."Đây là sườn nướng tỏi ớt." "Đây là gỏi hải sâm, vịt nấu đương quy, tôm viên, gà chao, bí đỏ chưng, thịt bò nạm kho tàu, cá phiến chiên giòn, giò heo hấp hồng, còn làm cho Hiên nhi là khoai tây chiên." Mộ Dung Thư cẩn thận chỉ từng món giới thiệu. (Trình độ của editor có hạn nguyên đoạn giới thiệu món ăn là tui chém gió đó....~_~)

Vũ Văn Mặc cùng Hiên nhi mắt mở to nhìn mỗi một món, nước miếng trong miệng chảy ra, hai người đồng thời nuốt một ngụm nước bọt.

Mộ Dung Thư nhìn tiểu bộ dáng hai người, nhịn không được cười nói: "Nhìn cái gì nữa, nhanh ăn đi, đừng để lạnh."

Hai người nghe vậy, lập tức hướng Mộ Dung Thư nói: "Thư nhi khổ cực." "Mẫu thân khổ cực."

Dứt lời, hai người lập tức bắt đầu ăn.

"Mẫu thân, khoai tây chiên này ăn thật ngon a! Hiên nhi trước kia cũng chưa từng ăn đâu." Hiên nhi thấy khoai tây chiên vàng óng rất ngạc nhiên, nếm thử một miếng, mới phát hiện khoai thây chiên này ăn ngon thật!

Mộ Dung Thư mím môi cười nhạt, kiếp trước của nàng, tiểu hài tử đều thích KFC McDonald. Nếu hiện tại có lò nướng, nhất định sẽ làm pizza cho Hiên nhi cùng Vũ Văn Mặc nếm thử.

Vũ Văn Mặc cũng thuận tay cầm một miếng khoai tây chiên ăn, hai mắt tỏa sáng, không thể tưởng được khoai tây làm như vậy thế nhưng lúc ăn rất đặc sắc! Hắn lại ăn vài miếng nữa. Không đến một khắc, khoai tây chiên không còn. Hai người lại ăn những thứ đồ khác.

Mộ Dung Thư lắc lắc đầu, hai người kia rất khoa trương, giống như đã vài ngày đều không được ăn cơm. Liền ngay cả Lan Ngọc cùng Thường Thu hầu hạ bên cạnh cũng không thể không thán phục, tay nghề vương phi quả nhiên là giỏi. Vương gia cùng tiểu thiếu gia trước đó vài ngày mỗi ngày đều không ăn vào cái gì, bây giờ lại ăn nhiều như vậy!

"Vương gia, vương phi, Trấn Nam Hầu cầu kiến." Thanh âm nha hoàn vừa vang lên. Liền nghe thấy một tiếng cười sảng khoái, bừa bãi không kềm chế được mà người đã đẩy cửa bước vào.

"Bản hầu gia từ xa liền ngửi thấy được mùi thơm, vừa vặn còn chưa ăn cơm trưa. Không thể tưởng được lại khéo như thế!" Tạ Nguyên sau khi vào phòng liền nghe thấy một mùi thơm xông vào mũi, nhất thời khẩu vị mở rộng ra. Hôm qua Mộ Dung Thư tự mình xuống bếp Vũ Văn Mặc không thể ăn được, ngày hôm nay Vũ Văn Mặc đã trở lại, Mộ Dung Thư khẳng định sẽ xuống bếp. Hắn trở về phủ tắm rửa thay quần áo xong liền khẩn cấp tới, không thể tưởng được vừa vặn tới kịp. Hắn đã dự mưu một buổi sáng! Mộ Dung Thư càng không muốn cho hắn ăn, hắn lại càng phải ăn.

Nghe vậy, Mộ Dung Thư cùng Vũ Văn Mặc hai mặt nhìn nhau, Tạ Nguyên da mặt thực dày a! Bận bịu một ngày một đêm mà hắn trông thật có tinh thần!

Bất quá...

Mộ Dung Thư thái độ tao nhã buông đũa xuống, nhìn về phía người phong lưu phóng khoáng, tà mị mê người, tự nhận là đệ nhất mỹ nam Đại Hoa quốc Tạ Nguyên, một bộ nghiêm trang, chậm rãi nói: "Hầu gia cũng không phái người đến nói một tiếng trước, đồ ăn chỉ còn lại có một đĩa nhỏ."

Tạ Nguyên tà mị phong lưu mặt nhất thời cứng đờ, hắn xoay người vừa thấy, mười đĩa, quả thực chỉ còn lại có một đĩa nhỏ! Mắt đào hoa nhất thời dấy lên lửa giận: "Mộ Dung Thư, Vũ Văn Mặc!"

Tạ Nguyên kêu rên, bọn họ là cố ý, nhất định là cố ý! Bọn họ đã sớm biết hắn sẽ đến, cho nên mới sớm như vậy liền ăn cơm trưa! Bất quá ba người, làm sao lại ăn hết mười đĩa đồ ăn!

"Nếu Hầu gia không ghét bỏ, còn có thể ở lại dùng. Nguyên bản định sai người đưa tới phủ Hầu gia một bình dưa muối, hiện tại cũng có thể lấy ra. Hình như cũng còn lại một ít cơm tẻ." Mộ Dung Thư tao nhã đưa khăn gấm lau lau khóe miệng, lại không nhanh không chậm nói.

Vũ Văn Mặc khóe miệng co giật hai cái, trong mắt toàn là ý cười.

Tạ Nguyên lại kêu rên một trận, dưa muối?! Mộ Dung Thư thật đúng là mở miệng liền nói được! Hắn nghiến răng nghiến lợi! Hắn thề, hôm nay là kinh nghiệm, sau này sẽ đến trước một canh giờ!

Ngày thứ hai.

Ứng thiên phủ bên kia đưa đến tin tức, đã hạ bản án. Ba người Vũ Văn Kháng bởi nhất thời nói sai vu tội Hoàng Thượng, xử phạt tiền mỗi người ngàn lượng, bỏ tù nửa tháng. Chính là chuyện tình nói lớn không lớn nói nhỏ không nhỏ, trừng phạt mặc dù không thể nói là nặng, nhưng là không thể nói là nhẹ, hiện thời bọn họ vừa mất tiền, cũng mất danh dự, người đã từng vào ngục lớn chắc chắn sẽ không còn tư cách vào triều làm quan? Huống chi là Nam Dương Vương vị?! Mộ Dung Thư biết, đó đã là Vũ Văn Mặc không muốn quá mức đuổi tận giết tuyệt, dù sao, ba người này cũng là thân nhân. Nếu là quá mức quyết tuyệt, khó tránh khỏi bia miệng cắn nuốt, làm cho người ngoài chế giễu đồng thời nghị luận Vũ Văn Mặc lãnh huyết vô tình.

Vốn chuyện này cũng xem như là đã xong. Nhưng Lâm thị lại tìm tới nói.

"Vương phi, ngày hôm nay em dâu cùng Quách di nương vào đại lao vấn an phu quân, đại lao hoàn cảnh ác liệt, trùng chuột nhiều không đếm hết, phu quân sợ nhất là chuột, thỉnh vương phi van cầu vương gia, cho phu quân không cần ở lao ngục chịu tội?!" Lâm thị khóc nức nở khẩn cầu. Tuy rằng Vũ Văn Nghị chưa bao giờ đối tốt với nàng, nhưng Vũ Văn Nghị là phu quân của nàng, là trời của nàng. Vũ Văn Nghị chịu khổ, nàng không cách nào không đau lòng.

Nghe vậy, Mộ Dung Thư tim đập mạnh, đau hết sức. Nữ nhân cổ đại này không biết là đang nghĩ cái gì, Vũ Văn Nghị không xem trọng nàng, đối nàng chưa bao giờ cho một con mắt tốt, nàng chẳng những chưa từ bỏ, ngược lại còn lo lắng tình huống Vũ Văn Nghị. Cũng không thể nói nàng luẩn quẩn trong lòng, mà chính là quan niệm cho rằng lấy chồng theo chồng lấy chó theo chó đi của các nàng. Mộ Dung Thư thở dài nói: "Em dâu làm gì vội vã như thế? Ngũ đệ vào đại lao, đối với em dâu không phải là một cơ hội sao?!"

Chapter
1 Quyển 1 - Chương 1
2 Quyển 1 - Chương 2
3 Quyển 1 - Chương 3
4 Quyển 1 - Chương 4
5 Quyển 1 - Chương 5
6 Quyển 1 - Chương 6
7 Quyển 1 - Chương 7
8 Quyển 1 - Chương 8
9 Quyển 1 - Chương 9
10 Quyển 1 - Chương 10
11 Quyển 1 - Chương 11
12 Quyển 1 - Chương 12
13 Quyển 1 - Chương 13
14 Quyển 1 - Chương 14
15 Quyển 1 - Chương 15
16 Quyển 1 - Chương 16
17 Quyển 1 - Chương 17
18 Quyển 1 - Chương 18
19 Quyển 1 - Chương 19
20 Quyển 1 - Chương 20
21 Quyển 1 - Chương 21
22 Quyển 1 - Chương 22
23 Quyển 1 - Chương 23
24 Quyển 1 - Chương 24
25 Quyển 1 - Chương 25
26 Quyển 1 - Chương 26
27 Quyển 1 - Chương 27
28 Quyển 1 - Chương 28
29 Quyển 1 - Chương 29
30 Quyển 1 - Chương 30
31 Quyển 1 - Chương 31
32 Quyển 1 - Chương 32
33 Quyển 1 - Chương 33
34 Quyển 1 - Chương 34
35 Quyển 1 - Chương 35
36 Quyển 1 - Chương 36
37 Quyển 1 - Chương 37
38 Quyển 1 - Chương 38
39 Quyển 1 - Chương 39
40 Quyển 1 - Chương 40
41 Quyển 1 - Chương 41
42 Quyển 1 - Chương 42
43 Quyển 1 - Chương 43
44 Quyển 1 - Chương 44
45 Quyển 1 - Chương 45
46 Quyển 1 - Chương 46
47 Quyển 1 - Chương 47
48 Quyển 1 - Chương 48
49 Quyển 1 - Chương 49
50 Quyển 1 - Chương 50
51 Quyển 1 - Chương 51
52 Quyển 1 - Chương 52
53 Quyển 1 - Chương 53
54 Quyển 1 - Chương 54
55 Quyển 1 - Chương 55
56 Quyển 1 - Chương 56
57 Quyển 1 - Chương 57
58 Quyển 1 - Chương 58
59 Quyển 1 - Chương 59
60 Quyển 1 - Chương 60
61 Quyển 1 - Chương 61
62 Quyển 1 - Chương 62
63 Quyển 1 - Chương 63
64 Quyển 1 - Chương 64
65 Quyển 1 - Chương 65
66 Quyển 1 - Chương 66
67 Quyển 1 - Chương 67
68 Quyển 1 - Chương 68
69 Quyển 1 - Chương 69
70 Quyển 1 - Chương 70-1
71 Quyển 1 - Chương 70-2
72 Quyển 1 - Chương 71-1
73 Quyển 1 - Chương 71-2
74 Quyển 1 - Chương 72-1
75 Quyển 1 - Chương 72-2
76 Quyển 1 - Chương 73
77 Quyển 1 - Chương 74
78 Quyển 1 - Chương 75
79 Quyển 1 - Chương 76: Nhà kề
80 Quyển 1 - Chương 77
81 Quyển 1 - Chương 78
82 Quyển 1 - Chương 79
83 Quyển 1 - Chương 80
84 Quyển 1 - Chương 81
85 Quyển 1 - Chương 82
86 Quyển 1 - Chương 83
87 Quyển 1 - Chương 84
88 Quyển 1 - Chương 85
89 Quyển 1 - Chương 86
90 Quyển 1 - Chương 87
91 Quyển 1 - Chương 88
92 Quyển 1 - Chương 89
93 Quyển 1 - Chương 90
94 Quyển 1 - Chương 91
95 Quyển 1 - Chương 92
96 Quyển 1 - Chương 93
97 Quyển 1 - Chương 94
98 Quyển 1 - Chương 95
99 Quyển 1 - Chương 96
100 Quyển 1 - Chương 97
101 Quyển 1 - Chương 98
102 Quyển 1 - Chương 99
103 Quyển 1 - Chương 100
104 Quyển 1 - Chương 101
105 Quyển 1 - Chương 102
106 Quyển 1 - Chương 103
107 Quyển 1 - Chương 104
108 Quyển 1 - Chương 105
109 Quyển 1 - Chương 106
110 Quyển 1 - Chương 107
111 Quyển 1 - Chương 108
112 Quyển 1 - Chương 109
113 Quyển 1 - Chương 110
114 Quyển 1 - Chương 111
115 Quyển 1 - Chương 112
116 Quyển 1 - Chương 113
117 Quyển 1 - Chương 114
118 Quyển 1 - Chương 115
119 Quyển 1 - Chương 116
120 Quyển 1 - Chương 117
121 Quyển 1 - Chương 118
122 Quyển 1 - Chương 119
123 Quyển 1 - Chương 120
124 Quyển 1 - Chương 121-1
125 Quyển 1 - Chương 121-2
126 Quyển 1 - Chương 122
127 Quyển 1 - Chương 123
128 Quyển 1 - Chương 124
129 Quyển 1 - Chương 125
130 Quyển 1 - Chương 126-1
131 Quyển 1 - Chương 126-2
132 Quyển 1 - Chương 127
133 Quyển 1 - Chương 128
134 Quyển 1 - Chương 129
135 Quyển 1 - Chương 130-1
136 Quyển 1 - Chương 130-2
137 Quyển 1 - Chương 131
138 Quyển 1 - Chương 132-1
139 Quyển 1 - Chương 132-2
140 Quyển 1 - Chương 133-1
141 Quyển 1 - Chương 133-2
142 Quyển 1 - Chương 134
143 Quyển 1 - Chương 135-1
144 Quyển 1 - Chương 135-2
145 Quyển 1 - Chương 136
146 Quyển 1 - Chương 137-1
147 Quyển 1 - Chương 137-2
148 Quyển 2 - Chương 1: Bạc đầu chẳng xa nhau
149 Quyển 2 - Chương 2
150 Quyển 2 - Chương 3-1
151 Quyển 2 - Chương 3-2
152 Quyển 2 - Chương 4
153 Quyển 2 - Chương 5-1
154 Quyển 2 - Chương 5-2
155 Quyển 2 - Chương 6
156 Quyển 2 - Chương 7
157 Quyển 2 - Chương 8-1
158 Quyển 2 - Chương 8-2
159 Quyển 2 - Chương 9
160 Quyển 2 - Chương 10
161 Quyển 2 - Chương 11
162 Quyển 2 - Chương 12
163 Quyển 2 - Chương 13-1
164 Quyển 2 - Chương 13-2
165 Quyển 2 - Chương 14
166 Quyển 2 - Chương 15-1
167 Quyển 2 - Chương 15-2
168 Quyển 2 - Chương 16-1
169 Quyển 2 - Chương 16-2
170 Quyển 2 - Chương 17
171 Quyển 2 - Chương 18
172 Quyển 2 - Chương 19
173 Quyển 2 - Chương 20
174 Quyển 2 - Chương 21
175 Quyển 2 - Chương 22
176 Quyển 2 - Chương 23
177 Quyển 2 - Chương 24
178 Quyển 2 - Chương 25
179 Quyển 2 - Chương 26
180 Quyển 2 - Chương 27
181 Quyển 2 - Chương 28
182 Quyển 2 - Chương 29
183 Quyển 2 - Chương 30
184 Quyển 2 - Chương 31
185 Quyển 2 - Chương 32
186 Quyển 2 - Chương 33
187 Quyển 2 - Chương 34
188 Quyển 2 - Chương 35
189 Quyển 2 - Chương 36
190 Quyển 2 - Chương 37
191 Quyển 2 - Chương 38: Bạc đầu cũng chẳng xa nhau (1)
192 Quyển 2 - Chương 39: Bạc đầu cũng chẳng xa nhau (2)
193 Quyển 2 - Chương 40: Bạc đầu cũng chẳng xa nhau (3)
194 Quyển 2 - Chương 41: Bạc đầu cũng chẳng xa nhau (4)
195 Quyển 2 - Chương 42: Bạc đầu cũng chẳng xa nhau (5)
Chapter

Updated 195 Episodes

1
Quyển 1 - Chương 1
2
Quyển 1 - Chương 2
3
Quyển 1 - Chương 3
4
Quyển 1 - Chương 4
5
Quyển 1 - Chương 5
6
Quyển 1 - Chương 6
7
Quyển 1 - Chương 7
8
Quyển 1 - Chương 8
9
Quyển 1 - Chương 9
10
Quyển 1 - Chương 10
11
Quyển 1 - Chương 11
12
Quyển 1 - Chương 12
13
Quyển 1 - Chương 13
14
Quyển 1 - Chương 14
15
Quyển 1 - Chương 15
16
Quyển 1 - Chương 16
17
Quyển 1 - Chương 17
18
Quyển 1 - Chương 18
19
Quyển 1 - Chương 19
20
Quyển 1 - Chương 20
21
Quyển 1 - Chương 21
22
Quyển 1 - Chương 22
23
Quyển 1 - Chương 23
24
Quyển 1 - Chương 24
25
Quyển 1 - Chương 25
26
Quyển 1 - Chương 26
27
Quyển 1 - Chương 27
28
Quyển 1 - Chương 28
29
Quyển 1 - Chương 29
30
Quyển 1 - Chương 30
31
Quyển 1 - Chương 31
32
Quyển 1 - Chương 32
33
Quyển 1 - Chương 33
34
Quyển 1 - Chương 34
35
Quyển 1 - Chương 35
36
Quyển 1 - Chương 36
37
Quyển 1 - Chương 37
38
Quyển 1 - Chương 38
39
Quyển 1 - Chương 39
40
Quyển 1 - Chương 40
41
Quyển 1 - Chương 41
42
Quyển 1 - Chương 42
43
Quyển 1 - Chương 43
44
Quyển 1 - Chương 44
45
Quyển 1 - Chương 45
46
Quyển 1 - Chương 46
47
Quyển 1 - Chương 47
48
Quyển 1 - Chương 48
49
Quyển 1 - Chương 49
50
Quyển 1 - Chương 50
51
Quyển 1 - Chương 51
52
Quyển 1 - Chương 52
53
Quyển 1 - Chương 53
54
Quyển 1 - Chương 54
55
Quyển 1 - Chương 55
56
Quyển 1 - Chương 56
57
Quyển 1 - Chương 57
58
Quyển 1 - Chương 58
59
Quyển 1 - Chương 59
60
Quyển 1 - Chương 60
61
Quyển 1 - Chương 61
62
Quyển 1 - Chương 62
63
Quyển 1 - Chương 63
64
Quyển 1 - Chương 64
65
Quyển 1 - Chương 65
66
Quyển 1 - Chương 66
67
Quyển 1 - Chương 67
68
Quyển 1 - Chương 68
69
Quyển 1 - Chương 69
70
Quyển 1 - Chương 70-1
71
Quyển 1 - Chương 70-2
72
Quyển 1 - Chương 71-1
73
Quyển 1 - Chương 71-2
74
Quyển 1 - Chương 72-1
75
Quyển 1 - Chương 72-2
76
Quyển 1 - Chương 73
77
Quyển 1 - Chương 74
78
Quyển 1 - Chương 75
79
Quyển 1 - Chương 76: Nhà kề
80
Quyển 1 - Chương 77
81
Quyển 1 - Chương 78
82
Quyển 1 - Chương 79
83
Quyển 1 - Chương 80
84
Quyển 1 - Chương 81
85
Quyển 1 - Chương 82
86
Quyển 1 - Chương 83
87
Quyển 1 - Chương 84
88
Quyển 1 - Chương 85
89
Quyển 1 - Chương 86
90
Quyển 1 - Chương 87
91
Quyển 1 - Chương 88
92
Quyển 1 - Chương 89
93
Quyển 1 - Chương 90
94
Quyển 1 - Chương 91
95
Quyển 1 - Chương 92
96
Quyển 1 - Chương 93
97
Quyển 1 - Chương 94
98
Quyển 1 - Chương 95
99
Quyển 1 - Chương 96
100
Quyển 1 - Chương 97
101
Quyển 1 - Chương 98
102
Quyển 1 - Chương 99
103
Quyển 1 - Chương 100
104
Quyển 1 - Chương 101
105
Quyển 1 - Chương 102
106
Quyển 1 - Chương 103
107
Quyển 1 - Chương 104
108
Quyển 1 - Chương 105
109
Quyển 1 - Chương 106
110
Quyển 1 - Chương 107
111
Quyển 1 - Chương 108
112
Quyển 1 - Chương 109
113
Quyển 1 - Chương 110
114
Quyển 1 - Chương 111
115
Quyển 1 - Chương 112
116
Quyển 1 - Chương 113
117
Quyển 1 - Chương 114
118
Quyển 1 - Chương 115
119
Quyển 1 - Chương 116
120
Quyển 1 - Chương 117
121
Quyển 1 - Chương 118
122
Quyển 1 - Chương 119
123
Quyển 1 - Chương 120
124
Quyển 1 - Chương 121-1
125
Quyển 1 - Chương 121-2
126
Quyển 1 - Chương 122
127
Quyển 1 - Chương 123
128
Quyển 1 - Chương 124
129
Quyển 1 - Chương 125
130
Quyển 1 - Chương 126-1
131
Quyển 1 - Chương 126-2
132
Quyển 1 - Chương 127
133
Quyển 1 - Chương 128
134
Quyển 1 - Chương 129
135
Quyển 1 - Chương 130-1
136
Quyển 1 - Chương 130-2
137
Quyển 1 - Chương 131
138
Quyển 1 - Chương 132-1
139
Quyển 1 - Chương 132-2
140
Quyển 1 - Chương 133-1
141
Quyển 1 - Chương 133-2
142
Quyển 1 - Chương 134
143
Quyển 1 - Chương 135-1
144
Quyển 1 - Chương 135-2
145
Quyển 1 - Chương 136
146
Quyển 1 - Chương 137-1
147
Quyển 1 - Chương 137-2
148
Quyển 2 - Chương 1: Bạc đầu chẳng xa nhau
149
Quyển 2 - Chương 2
150
Quyển 2 - Chương 3-1
151
Quyển 2 - Chương 3-2
152
Quyển 2 - Chương 4
153
Quyển 2 - Chương 5-1
154
Quyển 2 - Chương 5-2
155
Quyển 2 - Chương 6
156
Quyển 2 - Chương 7
157
Quyển 2 - Chương 8-1
158
Quyển 2 - Chương 8-2
159
Quyển 2 - Chương 9
160
Quyển 2 - Chương 10
161
Quyển 2 - Chương 11
162
Quyển 2 - Chương 12
163
Quyển 2 - Chương 13-1
164
Quyển 2 - Chương 13-2
165
Quyển 2 - Chương 14
166
Quyển 2 - Chương 15-1
167
Quyển 2 - Chương 15-2
168
Quyển 2 - Chương 16-1
169
Quyển 2 - Chương 16-2
170
Quyển 2 - Chương 17
171
Quyển 2 - Chương 18
172
Quyển 2 - Chương 19
173
Quyển 2 - Chương 20
174
Quyển 2 - Chương 21
175
Quyển 2 - Chương 22
176
Quyển 2 - Chương 23
177
Quyển 2 - Chương 24
178
Quyển 2 - Chương 25
179
Quyển 2 - Chương 26
180
Quyển 2 - Chương 27
181
Quyển 2 - Chương 28
182
Quyển 2 - Chương 29
183
Quyển 2 - Chương 30
184
Quyển 2 - Chương 31
185
Quyển 2 - Chương 32
186
Quyển 2 - Chương 33
187
Quyển 2 - Chương 34
188
Quyển 2 - Chương 35
189
Quyển 2 - Chương 36
190
Quyển 2 - Chương 37
191
Quyển 2 - Chương 38: Bạc đầu cũng chẳng xa nhau (1)
192
Quyển 2 - Chương 39: Bạc đầu cũng chẳng xa nhau (2)
193
Quyển 2 - Chương 40: Bạc đầu cũng chẳng xa nhau (3)
194
Quyển 2 - Chương 41: Bạc đầu cũng chẳng xa nhau (4)
195
Quyển 2 - Chương 42: Bạc đầu cũng chẳng xa nhau (5)