Quyển 2 – Chương 42: Sói con quay về

Ôn tiểu Lang, ngươi hư quá, còn nhỏ tuổi mà đã háo sắc rồi a. Trách không được tại sao người ta cứ mắng nam nhân là sắc lang. Sáng sớm, Ôn Nhã liền đánh thức tiểu lang đang ôm trong lòng dậy.

Tiểu Lang ngủ say sưa không biết trời đất, một mặt mê hồ nhìn Ôn Nhã, cũng không biết mìnhđã làm sai chuyện gì, chỉ thấy Ôn Nhã đang lườm mình. Nàng chỉ tự trách là mình quá khờ dại, còn nghĩ sói nhỏ hiểu được tiếng người, bất đắc dĩ mang nó ôm vào lòng mà rời khỏi giường.

"Ôn cô nương, Tiểu Lang này coi vậy mà biết điều thật, lại ngoan ngoãn theo ngươi a." Nhan Tề Huy nhìn tiểu lang trong lồng ngực nàng, không nhịn được mà thầm ao ước nói.

Trước đây bởi vì ao ước có một chú sói nhỏ. Nhan Tề Huy còn xung phong nhận nhiệm vụ trông giữ sói con mỗi ngày. Nhưng sói con lại không chịu để hắn chăm sóc, còn cắn hắn một cái. Vì thế, sau này hắn không thể làm gì khác là tìm đến sự trợ giúp của nàng.

"Tiểu Lang đã có một thời gian khá lâu ở bên cạnh ta, cho nên bây giờ chắc có lẽ nó cũng cho rằng ta là mẫu thân của nó a." Ôn Nhã cười cười. Có con vật nhỏ này ở bên mình, Ôn Nhã cảm giác cả người vui vẻ lên không ít, người người ai cũng nghỉ nó hung tàn, nhưng kỳ thực không biết nó vẫn rất là đáng yêu.

"Ôn cô nương, ngươi nghĩ thử xem, nếu như tiểu lang gặp phải đồng bạn của mình, nó còn có thể ở bên cạnh chúng ta không?" Nhan Tề Huy buồn bực nói. Sói dù sao cũng là sói, sẽ không có tình cảm giống như con người.

"Sau này như thế nào, ta cũng chưa biết, nhưng ta nghĩ rằng, bất kể là vật hay là người, sống chung với nhau lâu dài, đều sẽ có tình cảm. Cho dù tương lai tiểu lang rời khỏi, cũng chỉ là chuyện bình thường mà thôi." Ôn Nhã nói. Ngồi xổm xuống vuốt ve cái đầu của nó.

"Ôn cô nương nói không sai.Ta bảo dưỡng những chú thỏ kia, bọn chúng cũng có cảm tình với ta. Người khác không thể đụng vào. Chỉ mình ta là có thể." Nhan Tề Huy cười ngây ngô, tay mò mò sau gáy .

"Sói dù sao cũng là sói. Nếu cùng người sống chung quá lâu. Sợ là không phải gây tổn thương cho người, mà là sợ mất đi sói tính. Nhan Tề Huy, ta muốn đi ra ngoài một chút. Buổi tối ngày hôm nay, liền không cần chờ ta trở về ăn." Ôn Nhã lẩm bẩm vài câu, sau đó liền nói với Nhan Tề Huy.

"Ngươi muốn đi đâu, có nguy hiểm không? Có muốn ta đi cùng với ngươi không?" Nhan Tề Huy liên tiếp hỏi.

"Không cần đâu. Ta tự mình có thể đi. Ta muốn suy nghĩ cân nhắc thật kỹ. Một là đem tiểu lang giữ bên người hay là thả nó trở về cùng với bầy sói." Ôn Nhã nhìn tiểu lanh bé nhỏ đang ở bên cạnh cao hứng chơi đùa nói. Ôn Nhã chỉ hi vọng tiểu lang có thể kế thừa bản tính lang thú trong người, nhưng nàng cũng không nỡ rời xa nó.

Trở lại lều vải giản dị của mình. Ôn Nhã liền thay đổi trang phục. Cầm lấy binh khí của mình. Trước khi đi, đem tất cả những chuyện quan trọng dặn dò này nọ. Sau đó mới ôm tiểu lang hướng về vùng thảo nguyên mà đi.

Thời tiết bây giờ là cỏ mọc én bay. Trên thảo nguyên rất nhiều cỏ thảo màu mỡ, còn có thể nhìn thấy những con vật nhỏ đang đứng ăn cỏ. Từng con, từng con cái bụng đều to tướng. Còn có con nhàn nhã tản bộ, hoặc thong thả nghỉ ngơi. Toàn bộ cảnh tượng trên thảo nguyên đều là bừng bừng nhất phiến sinh cơ.

Đem tiểu lang đặt xuống đồng cỏ rộng lớn trên thảo nguyên. Tiểu Lang bé nhỏ mừng rỡ chạy loạn xa, từ lúc nó sinh ra đã ở trong trướng bồng của nàng, có dịp mới được đi ra ngoài hóng gió một chút. Nhưng có bao giờ được thoải mái như vậy. Đối với thảo nguyên mênh mông rộng lớn này, mọi thứ đối với nó đều là tràn ngập mới mẻ.

Nhìn Tiểu lang chạy loạn khắp nơi. Tâm tình của Ôn Nhã cũng vô cùng tốt. Nhưng nhiệm vụ chủ yếu của ngày hôm nay chính là mang tiểu lang về với bầy sói.

Tiểu Lang chơi mệt rồi, mới đem bộ lông mượt mà và cái đầu nho nhỏ dúi về bên người nàng, cuộn cả thân thể nằm xuống phía chân nàng. Ôn Nhã cúi xuống vuốt vẻ sói nhỏ. Sau đó đứng dậy, lấy cung tên, nhắm vào chú nai con lúc đầu cùng tiểu lang chơi đùa.

Chú nai con không hề phòng bị, nên đã bị trúng mũi tên của nàng, mùi máu tanh nhàn nhạt loan truyền trong không khí, Tiểu lang nguyên bản đang nhắm mắt lập tức liền mở mắt ra, mùi máu tanh bay về phía sói nhỏ.

Khi thấy nai con ngã trên mặt đất, Tiểu lang còn chút sợ sệt. Dùng móng vuốt đẩy nai con. Nhưng mãi vẫn không thấy nó động đậy. Sau đó lại ngửi thấy mùi máu tanh ở vết thương của nai con, trong lòng dấy lên cơn thèm, liền hướng nai con mà há miệng. Đó chính là bản tính của sói.

Tất cả những việc xảy ra Ôn Nhã từ xa đã nhìn thấy.Sau khi giải quyết xong món ăn, sói nhỏ lại quay trở về bên cạnh nàng.

Ngồi chờ thật lâu, cho đến khi máu của nai con đã đông lại, Ôn Nhã mới nhìn thấy được mục tiêu, một nhóm sói hoang đã ra ngoài kiếm ăn.

Những chú soi kia xuất hiện đã khiến tiểu lang bị mê hoặc. Dường như chú sói cảm nhận được khí tức của đồng bạn. Những con vật trước mắt hình dáng giống mình nhưng rất to, cũng không giống hình dáng mẫu thân chăm sóc nó.

Nhóm sói hoang phát hiện ra mùi của tiểu lang, liền hướng về phía Ôn Nhã mà nhìn, từng con từng con nhe răng trợn mắt đối với nàng lộ ra tia sắc hung tợn, trong miệng còn kêu vang vài tiếng trầm thấp, tựa hồ là đang kêu gọi đồng bọn.

Tiểu Lang sau đó cũng phát ra tiếng âm. Như là đáp lại những chú sói kia. Đồng thời tiểu lang chậm rãi đi về hướng mấy con lang ở phía trước, lúc đi còn không ngừng quay đầu lại nhìn nàng. Nhìn thấy Ôn Nhã lấy tay đẩy đẩy nó, lúc này nó mới an tâm hướng về phía mấy chú sói kia.

Sau khi đến bên cạnh nhóm sói, Tiểu Lang liền cảm nhận khí tức của đồng bạn, mùi trên thân thể của bọn họ còn nồng nặc hơn mùi của Ôn Nhã rất nhiều, Tiểu Lang không khỏi nghi hoặc mà nhìn về phía nàng. Thế nhưng, sau khi nhóm sói thân thiết với Tiểu Lang bé nhỏ, tiểu Lang cũng bắt đầu gần gũi với bọn chúng, tựa hồ nó đã nhận ra nơi thật sự mà nó phải tồn tại là ở đâu.

Mấy con sói kia dần dần hướng về phía Ôn Nhã, chỉ thấy nàng đem thanh bảo kiếm che ở phía trước, trên thanh kiếm toát ra mùi máu tanh dày đặc, mấy con sói kia cũng nghe thấy được, liền lùi lại về phía sau một chút, trên thanh bảo kiếm của nàng đã không ít sói tộc chết dưới cây kiếm này, mấy con sói đó có thể nghe thấy được mùi máu của đồng loại, trong lòng vô cùng căm phẫn nhưng vẫn phải tránh xa nàng.

Mấy con sói nhẹ giọng kêu to vài tiếng, quay đầu hướng về nơi xa mà rời khỏi, tiểu lang do dự đứng tại chỗ, nhìn Ôn Nhã rồi lại nhìn mấy con sói kia. Nó không biết nên lựa chọn như thế nào.

"Tiểu Lang. Trở về thế giới, nơi mà thuộc về ngươi đi." Ôn Nhã nhìn tiểu lang nhẹ giọng nói. Tuy nàng rất không muốn. Nhưng dù sao Tiểu Lang cũng là sói, nó nên quay về nơi chốn của mình, không thể để nó mất đi bản tính của loài sói được.

Mấy con sói lại kêu to thêm vài tiếng. Tiểu Lang lúc này mới lưu luyến nhìn Ôn Nhã một chút, sau đó hướng về phía mấy con sói kia mà đến. Ôn Nhã cũng biết, mình không thể giữ lại chú sói nhỏ bên người. Tuy lòng rất là không muốn nhưng cũng phải vì nó. Ôn Nhã xoay người cũng rời khỏi đó.

Có rất nhiều chuyện, nhiều vật không phải mình cường bạo thì có thể giữ nó lại bên người. Trong cuộc sống này, không ai là có thể bồi ai đi đến cuối cuộc đời. Gặp gỡ, quen biết, hiểu nhau, tương ly. Đây cũng chỉ là quá trình của nhân sinh. Tiểu Lang rời khỏi cũng là trong quá trình phân đoạn mà thôi. Rồi sẽ có một ngày, không chỉ có Tiểu lang rời đi,mà nhiều người khác cũng sẽ rời đi.

Ôn Nhã thẫn thờ đi lung tung, rất nhanh cũng đã quay trở về dị tộc. Nhìn đám người ở đó, trong lòng nàng không nén được mà có chút thương cảm. Chung đụng với nhau đã lâu, tình cảm dù tốt hay xấu, cuối cùng cũng phải chia lìa.

"Ôn cô nương, ngươi đã trở về a. Tiểu Lang đâu? Sao lại không thấy Tiểu Lang." Nhan Tề Huy một mực ở đó chờ đợi nàng về, nhưng chỉ thấy mỗi mình Ôn Nhã quay về, chú sói nhỏ đã không thấy nữa.

"Tiểu Lang dù sao cũng là con vật nhỏ, không thể cùng người sống chung quá lâu, để nó trở về nơi thuộc về nó sẽ tốt hơn." Ôn Nhã hờ hững nói, nhưng Nhan Tề Huy nhìn ra được trong ánh mắt nàng tràn ngập cô đơn, tuy hắn không biết lai lịch nàng, nhưng hắn có thể nhìn thấy nàng chính là một loại người từ lúc sinh ra đã mang theo sự cô độc, tuy hắn lúc nào cũng vây lấy nàng như hình với bóng, hắn muốn tới gần nàng, muốn tận lực hóa giải đi sự cô độc trên người nàng, nhưng hắn cũng chỉ có thể vẻn vẹn tới gần nàng, những thứ khác hắn đều không làm được.

Trước khi tiến vào lều vải, Ôn Nhã đột nhiên dừng bước, rồi lại tự diễu cười khổ, thường ngày, nàng chỉ cần vừa bước chân vào, tiểu lang bé nhỏ sẽ vui vẻ chạy ra nghênh tiếp nàng, vừa nãy nàng còn quên mất đã đem tiểu lang rời khỏi đây.

Buổi tối, đến phiên Nhan Tề Huy gác đêm. Trong gia tộc, một phần nhỏ nam nhân sẽ đi ra ngoài săn bắn. Trong tộc đều là những lão nhân, nữ nhân và những hài tử, cho nên nàng có một đề nghị, cứ mỗi buối tối sẽ phải có hai người canh chừng gác đêm, để bảo đảm an toàn cho tất cả mọi người trong tộc.

"Tề ca. Ngươi xem đó là gì. Còn phát ra ánh sáng nữa." Một người đứng gác đêm chung với Nhan Tề Huy đột nhiên phát hiện phía trước trong bụi cỏ tựa hồ có vật gì đó.

Nhan Tề Huy nhìn vào bụi cỏ, ra hiệu với đồng bạn. Hai người cẩn trọng đi về phía bụi cỏ.

Theo một tiếng âm thanh nhào sóc, một viên cầu màu đen lập tức lăn tới bên chân hai người, khiến cho hai người sợ hết hồn.

"Đây là gì a. Sói con." Đem viên cầu đen nhấc lên, men theo ánh lửa yếu ớt, bạn đồng hành nhìn ra đó chính là chú sói nhỏ.

"Là Tiểu Lang. Tiểu Lang đã trở về. Mau. Mau đi thông báo với Ôn cô nương." Nhìn thấy Tiểu Lang, Nhan Tề Huy cao hứng không thôi, Ôm Tiểu Lang vội vội vàng vàng chạy đi tìm nàng.

Vì tiểu lang rời khỏi, Ôn Nhã trong lúc nhất thời khó mà quen thuộc, thật lâu cũng chưa ngủ được, nàng đột nhiên nghe được âm thanh huyên náo đang hướng về phía mình mà truyền đến. Thời điểm này, chắc có lẽ nhóm người đi sắn bắn đã trở về, Ôn Nhã tùy ý phủ thêm áo khoác, liền đi ra ngoài.

Sau đó nàng liền nhìn thấy ánh lửa hướng nàng mà chạy đến, còn có thể nghe được tiếng người gọi nàng.

"Ôn cô nương ngươi xem. Tiểu Lang trở về rồi. " Nhan Tề Huy ôm Tiểu lang đến trước mắt Ôn Nhã, cao hứng nói.

"Ôn Tiểu Lang." Ôn Nhã có chút không dám tin. Nàng còn tưởng chú sói bé nhỏ đã rời đi, tại sao lại còn quay về.

Trở về trong lồng ngực của nàng, tuy là trên người nàng không có mùi vị quen thuộc kia, nhưng nó rất yêu thích nhiệt độ và mùi trên người Ôn Nhã, tiểu Lang lặng lẽ tìm một nơi thoải mái trong người nàng, lặng lẽ ngủ.

Chapter
1 Quyển 1 - Chương 1: Đại đảm thích khách
2 Quyển 1 - Chương 2: Kỳ diệu được cứu thoát
3 Quyển 1 - Chương 3: Bình vương phủ nhận thân
4 Quyển 1 - Chương 4: Bình vương phủ mở tiệc rượu
5 Quyển 1 - Chương 5: Lôi vuơng đến thăm
6 Quyển 1 - Chương 6: Mặc Khanh
7 Quyển 1 - Chương 7: Thưởng Xuân Yến
8 Quyển 1 - Chương 8: Đánh vỡ gian tình
9 Quyển 1 - Chương 9: Thái hậu coi trọng Ôn Nhã
10 Quyển 1 - Chương 10: Đại hôn
11 Quyển 1 - Chương 11: Đại hôn đêm
12 Quyển 1 - Chương 12: Thỉnh an
13 Quyển 1 - Chương 13: Thả diều
14 Quyển 1 - Chương 14: Lễ nghi trong cung
15 Quyển 1 - Chương 15: Đi tới thái miếu
16 Quyển 1 - Chương 16: Tương phùng
17 Quyển 1 - Chương 17: Ăn mày
18 Quyển 1 - Chương 18: Thích khách
19 Quyển 1 - Chương 19: Thái miếu tế tự
20 Quyển 1 - Chương 20: Lựa chọn hai bên
21 Quyển 1 - Chương 21: Nửa đường chạy trốn
22 Quyển 1 - Chương 22: Liên quan với Mai Phi
23 Quyển 1 - Chương 23: Phóng hỏa thiêu sơn
24 Quyển 1 - Chương 24: Bệnh
25 Quyển 1 - Chương 25: Không mời mà tới
26 Quyển 1 - Chương 26: Túy hồng nhan
27 Quyển 1 - Chương 27: Hiểu lầm
28 Quyển 1 - Chương 28: Lâm tiệp dư chết
29 Quyển 1 - Chương 29: Ngọc tu dung
30 Quyển 1 - Chương 30: Ôn Nhã được sủng ái
31 Quyển 1 - Chương 31: Giường chi tranh
32 Quyển 1 - Chương 32: Mua giết người
33 Quyển 1 - Chương 33: Nguy cơ xuất cung
34 Quyển 1 - Chương 34: Cùng thái hậu giao dịch
35 Quyển 1 - Chương 35: Đày vào lãnh cung
36 Quyển 1 - Chương 36: Biên cảnh nguy cơ
37 Quyển 1 - Chương 37: Lôi vương trọng thương
38 Quyển 1 - Chương 38: Bình vương quải soái
39 Quyển 1 - Chương 39: Ở chung hòa thuận
40 Quyển 1 - Chương 40: Mất tích bí ẩn
41 Quyển 1 - Chương 41: Đại quân áp cảnh
42 Quyển 1 - Chương 42: Đại mạc sứ giả
43 Quyển 1 - Chương 43: Đại mạc uy hiếp
44 Quyển 1 - Chương 44: Lựa chọn
45 Quyển 1 - Chương 45: Vạn Thọ cung chào từ biệt
46 Quyển 1 - Chương 46: Thương tổn
47 Quyển 1 - Chương 47: Ly khai Vân Đình
48 Quyển 2 - Chương 1: Bệnh nặng
49 Quyển 2 - Chương 2: Thật thật giả giả
50 Quyển 2 - Chương 3: Chuyển thế sống lại
51 Quyển 2 - Chương 4: Thương thế
52 Quyển 2 - Chương 5: Thấy Bình vương
53 Quyển 2 - Chương 6: Cha ruột
54 Quyển 2 - Chương 7: Biết chân tướng
55 Quyển 2 - Chương 8: Thấy Mặc Khanh
56 Quyển 2 - Chương 9: Sau vị thuộc về
57 Quyển 2 - Chương 10: Đại Mạc vương sau
58 Quyển 2 - Chương 11: Đến từ Vân Đình cảm động
59 Quyển 2 - Chương 12: Da Luật Độc lửa giận
60 Quyển 2 - Chương 13: Vương Hậu biết vũ
61 Quyển 2 - Chương 14: Nga Hoàng Nữ Anh
62 Quyển 2 - Chương 15: Chiến sự lại khởi
63 Quyển 2 - Chương 16: Vũ khí mới
64 Quyển 2 - Chương 17: Đại mạc mây đen
65 Quyển 2 - Chương 18: Hàn Mai tháng chạp lại gặp quân
66 Quyển 2 - Chương 19: Nhìn thấu thân phận
67 Quyển 2 - Chương 20: Thẩm vấn bị tra tấn
68 Quyển 2 - Chương 21: Tế Lang thần
69 Quyển 2 - Chương 22: Di ở
70 Quyển 2 - Chương 23: Bức hôn
71 Quyển 2 - Chương 24: Đào hôn
72 Quyển 2 - Chương 25: Đại chiến bắt đầu
73 Quyển 2 - Chương 26: Nguyệt Hồng chết
74 Quyển 2 - Chương 27: Cừu hận
75 Quyển 2 - Chương 28: Ly khai Trát Lợi Khắc gia
76 Quyển 2 - Chương 29: Bị tù
77 Quyển 2 - Chương 30: Thái hậu bệnh nặng
78 Quyển 2 - Chương 31: Rộng rãi chiêu danh y
79 Quyển 2 - Chương 32: Thấy cố nhân
80 Quyển 2 - Chương 33: Truy sát
81 Quyển 2 - Chương 34: Đấu tranh nội bộ
82 Quyển 2 - Chương 35: Mặc Thanh Thu chết
83 Quyển 2 - Chương 36: Trọng thương chạy trốn
84 Quyển 2 - Chương 37: Phát hiện mật thất
85 Quyển 2 - Chương 38: Biết Vũ lựa chọn
86 Quyển 2 - Chương 39: Thoát đi Đại Mạc vương trướng
87 Quyển 2 - Chương 40: Sống tiếp
88 Quyển 2 - Chương 41: Nuôi dưỡng tiểu sói
89 Quyển 2 - Chương 42: Sói con quay về
90 Quyển 2 - Chương 43: Thảo nguyên tụ hội
91 Quyển 2 - Chương 44: Tàn nhẫn
92 Quyển 2 - Chương 45: Thương nghị đại kế
93 Quyển 2 - Chương 46: Dường như Hoàng Lương nhất mộng
94 Quyển 2 - Chương 47: Có chuyện
95 Quyển 2 - Chương 48: Diệt Ngu Khâu thiếu chủ
96 Quyển 2 - Chương 49: Rốt cục ly khai
97 Quyển 2 - Chương 50: Điều tra cẩn thận
98 Quyển 3 - Chương 1: Dạ tham hoàng cung
99 Quyển 3 - Chương 2: Khốn thành
100 Quyển 3 - Chương 3: Mười dặm hồng trang
101 Quyển 3 - Chương 4: Ngươi cầu ta cũng không cần
102 Quyển 3 - Chương 5: Tiến cung thỉnh an
103 Quyển 3 - Chương 6: Ghen
104 Quyển 3 - Chương 7: Vân Lâm quyết định
105 Quyển 3 - Chương 8: Mai Phi sẩy thai
106 Quyển 3 - Chương 9: Vu oan Ôn Nhã
107 Quyển 3 - Chương 10: Dằn vặt
108 Quyển 3 - Chương 11: Rơi xuống nước
109 Quyển 3 - Chương 12: Cấm túc Như Mai cung
110 Quyển 3 - Chương 13: Tú nữ vào cung
111 Quyển 3 - Chương 14: Lập uy
112 Quyển 3 - Chương 15: Hồi phủ
113 Quyển 3 - Chương 16: Chính thê
114 Quyển 3 - Chương 17: Nổi giận
115 Quyển 3 - Chương 18: Gặp thoáng qua
Chapter

Updated 115 Episodes

1
Quyển 1 - Chương 1: Đại đảm thích khách
2
Quyển 1 - Chương 2: Kỳ diệu được cứu thoát
3
Quyển 1 - Chương 3: Bình vương phủ nhận thân
4
Quyển 1 - Chương 4: Bình vương phủ mở tiệc rượu
5
Quyển 1 - Chương 5: Lôi vuơng đến thăm
6
Quyển 1 - Chương 6: Mặc Khanh
7
Quyển 1 - Chương 7: Thưởng Xuân Yến
8
Quyển 1 - Chương 8: Đánh vỡ gian tình
9
Quyển 1 - Chương 9: Thái hậu coi trọng Ôn Nhã
10
Quyển 1 - Chương 10: Đại hôn
11
Quyển 1 - Chương 11: Đại hôn đêm
12
Quyển 1 - Chương 12: Thỉnh an
13
Quyển 1 - Chương 13: Thả diều
14
Quyển 1 - Chương 14: Lễ nghi trong cung
15
Quyển 1 - Chương 15: Đi tới thái miếu
16
Quyển 1 - Chương 16: Tương phùng
17
Quyển 1 - Chương 17: Ăn mày
18
Quyển 1 - Chương 18: Thích khách
19
Quyển 1 - Chương 19: Thái miếu tế tự
20
Quyển 1 - Chương 20: Lựa chọn hai bên
21
Quyển 1 - Chương 21: Nửa đường chạy trốn
22
Quyển 1 - Chương 22: Liên quan với Mai Phi
23
Quyển 1 - Chương 23: Phóng hỏa thiêu sơn
24
Quyển 1 - Chương 24: Bệnh
25
Quyển 1 - Chương 25: Không mời mà tới
26
Quyển 1 - Chương 26: Túy hồng nhan
27
Quyển 1 - Chương 27: Hiểu lầm
28
Quyển 1 - Chương 28: Lâm tiệp dư chết
29
Quyển 1 - Chương 29: Ngọc tu dung
30
Quyển 1 - Chương 30: Ôn Nhã được sủng ái
31
Quyển 1 - Chương 31: Giường chi tranh
32
Quyển 1 - Chương 32: Mua giết người
33
Quyển 1 - Chương 33: Nguy cơ xuất cung
34
Quyển 1 - Chương 34: Cùng thái hậu giao dịch
35
Quyển 1 - Chương 35: Đày vào lãnh cung
36
Quyển 1 - Chương 36: Biên cảnh nguy cơ
37
Quyển 1 - Chương 37: Lôi vương trọng thương
38
Quyển 1 - Chương 38: Bình vương quải soái
39
Quyển 1 - Chương 39: Ở chung hòa thuận
40
Quyển 1 - Chương 40: Mất tích bí ẩn
41
Quyển 1 - Chương 41: Đại quân áp cảnh
42
Quyển 1 - Chương 42: Đại mạc sứ giả
43
Quyển 1 - Chương 43: Đại mạc uy hiếp
44
Quyển 1 - Chương 44: Lựa chọn
45
Quyển 1 - Chương 45: Vạn Thọ cung chào từ biệt
46
Quyển 1 - Chương 46: Thương tổn
47
Quyển 1 - Chương 47: Ly khai Vân Đình
48
Quyển 2 - Chương 1: Bệnh nặng
49
Quyển 2 - Chương 2: Thật thật giả giả
50
Quyển 2 - Chương 3: Chuyển thế sống lại
51
Quyển 2 - Chương 4: Thương thế
52
Quyển 2 - Chương 5: Thấy Bình vương
53
Quyển 2 - Chương 6: Cha ruột
54
Quyển 2 - Chương 7: Biết chân tướng
55
Quyển 2 - Chương 8: Thấy Mặc Khanh
56
Quyển 2 - Chương 9: Sau vị thuộc về
57
Quyển 2 - Chương 10: Đại Mạc vương sau
58
Quyển 2 - Chương 11: Đến từ Vân Đình cảm động
59
Quyển 2 - Chương 12: Da Luật Độc lửa giận
60
Quyển 2 - Chương 13: Vương Hậu biết vũ
61
Quyển 2 - Chương 14: Nga Hoàng Nữ Anh
62
Quyển 2 - Chương 15: Chiến sự lại khởi
63
Quyển 2 - Chương 16: Vũ khí mới
64
Quyển 2 - Chương 17: Đại mạc mây đen
65
Quyển 2 - Chương 18: Hàn Mai tháng chạp lại gặp quân
66
Quyển 2 - Chương 19: Nhìn thấu thân phận
67
Quyển 2 - Chương 20: Thẩm vấn bị tra tấn
68
Quyển 2 - Chương 21: Tế Lang thần
69
Quyển 2 - Chương 22: Di ở
70
Quyển 2 - Chương 23: Bức hôn
71
Quyển 2 - Chương 24: Đào hôn
72
Quyển 2 - Chương 25: Đại chiến bắt đầu
73
Quyển 2 - Chương 26: Nguyệt Hồng chết
74
Quyển 2 - Chương 27: Cừu hận
75
Quyển 2 - Chương 28: Ly khai Trát Lợi Khắc gia
76
Quyển 2 - Chương 29: Bị tù
77
Quyển 2 - Chương 30: Thái hậu bệnh nặng
78
Quyển 2 - Chương 31: Rộng rãi chiêu danh y
79
Quyển 2 - Chương 32: Thấy cố nhân
80
Quyển 2 - Chương 33: Truy sát
81
Quyển 2 - Chương 34: Đấu tranh nội bộ
82
Quyển 2 - Chương 35: Mặc Thanh Thu chết
83
Quyển 2 - Chương 36: Trọng thương chạy trốn
84
Quyển 2 - Chương 37: Phát hiện mật thất
85
Quyển 2 - Chương 38: Biết Vũ lựa chọn
86
Quyển 2 - Chương 39: Thoát đi Đại Mạc vương trướng
87
Quyển 2 - Chương 40: Sống tiếp
88
Quyển 2 - Chương 41: Nuôi dưỡng tiểu sói
89
Quyển 2 - Chương 42: Sói con quay về
90
Quyển 2 - Chương 43: Thảo nguyên tụ hội
91
Quyển 2 - Chương 44: Tàn nhẫn
92
Quyển 2 - Chương 45: Thương nghị đại kế
93
Quyển 2 - Chương 46: Dường như Hoàng Lương nhất mộng
94
Quyển 2 - Chương 47: Có chuyện
95
Quyển 2 - Chương 48: Diệt Ngu Khâu thiếu chủ
96
Quyển 2 - Chương 49: Rốt cục ly khai
97
Quyển 2 - Chương 50: Điều tra cẩn thận
98
Quyển 3 - Chương 1: Dạ tham hoàng cung
99
Quyển 3 - Chương 2: Khốn thành
100
Quyển 3 - Chương 3: Mười dặm hồng trang
101
Quyển 3 - Chương 4: Ngươi cầu ta cũng không cần
102
Quyển 3 - Chương 5: Tiến cung thỉnh an
103
Quyển 3 - Chương 6: Ghen
104
Quyển 3 - Chương 7: Vân Lâm quyết định
105
Quyển 3 - Chương 8: Mai Phi sẩy thai
106
Quyển 3 - Chương 9: Vu oan Ôn Nhã
107
Quyển 3 - Chương 10: Dằn vặt
108
Quyển 3 - Chương 11: Rơi xuống nước
109
Quyển 3 - Chương 12: Cấm túc Như Mai cung
110
Quyển 3 - Chương 13: Tú nữ vào cung
111
Quyển 3 - Chương 14: Lập uy
112
Quyển 3 - Chương 15: Hồi phủ
113
Quyển 3 - Chương 16: Chính thê
114
Quyển 3 - Chương 17: Nổi giận
115
Quyển 3 - Chương 18: Gặp thoáng qua