Quyển 3 – Chương 13

Edit: Ngọc Hân – Diễn đàn Lê Quý Đôn

Kể từ sau ngày đó, giữa bọn họ bắt đầu thay đổi vi diệu, đám quản gia Phó và Vương Tiểu Vi cảm giác rõ rệt sự thay đổi này. lQĐÔn

Bách Lý Hàn Tôn vừa vào cửa, Vương Tiểu Vi đổi dép cho anh, nói một câu tiểu thư đang trong thư phòng.

Anh nhìn thẳng bước vào trong, quản gia Phó theo sát sau lưng.

Anh đi vào trước cửa phòng nhẹ nhàng gõ vài cái, bên trong không có tiếng động truyền ra, không nghĩ nhiều vặn nắm cửa đi vào.

Anh nhìn Cố Tuyết Y ngồi trước máy tính, tầm mắt nhìn chằm chằm màn hình, ngón tay đang không ngừng gõ phím, ngũ quan tuấn mỹ lạnh lùng lập tức xẹt qua vẻ ấm áp.

Anh lặng lẽ đi tới phía sau lưng cô, anh thấy ngón tay cô chần chừ một lát, sau đó lại tiếp tục gõ, anh biết cô đã phát giác anh đang đứng sau cô rồi.

Hai ngày nay vì đánh bản thảo ngoại trừ lúc ăn cơm ngoài thư phòng, thời gian còn lại đều ở trong thư phòng, ngay cả anh cũng bị lệnh không quấy rầy cô, nếu anh quấy rầy thì sẽ phải chịu ánh mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng của cô đối đãi.

Có một lần quá thể, anh thấy cô nửa đêm có linh cảm liền bật dậy viết tiểu thuyết, sáng sớm anh tỉnh dậy không thấy bóng dáng cô đâu nên tìm tới thư phòng, kết quả thấy cô nằm sấp trước laptop ngủ, anh đi qua đóng laptop lại, cẩn thận ôm cô trở về ngủ, kết quả khi cô tỉnh dậy phát hiện cô đang trong phòng chuyện đầu tiên không phải nghĩ tới là anh ôm cô về phòng, mà là chạy tới trước laptop trong thư phòng, phát hiện bản thảo cô viết không thấy đâu, ngẩng đầu bày sắc mặt ra cho anh xem.

Anh cũng muốn làm mặt lạnh, tầm mắt rơi vào hốc đen dưới mắt cô thì tất cả bất mãn trong lòng anh đều phun ra hết.

Từ lúc đó anh chính là đối tượng bị cấm vào trong thư phòng của cô.

Bách Lý Hàn Tôn lấy một quyển tiểu thuyết từ trên kệ sách phía sau ra, đôi mắt màu mực lộ vẻ thích thú liền mở sách ra, khóe mắt liếc xéo nhìn cô.

Quản gia Phó nhìn họ, cung kính lui ra khỏi thư phòng, nhẹ nhàng đóng cửa lại.

Vương Tiểu Vi đang bận rộn trong bếp, chuẩn bị ăn cơm.

Trong phòng mờ tối, tiếng bàn phím vang lên không ngừng, bầu không khí yên tĩnh còn kèm theo tiếng hít thở của hai người.

Cố Tuyết Y hơi phân tâm, khóe mắt liếc nhìn anh, ngón tay trên bàn phím vẫn không hề dừng lại.

Anh chống lại đôi mắt màu hổ phách của cô, vẻ mặt bình tĩnh, sau đó nhàn nhạt nói, “Em viết xong tiểu thuyết chúng ta nói chuyện nhé.”

Cố Tuyết Y nhìn anh chừng hai giây, ngoái đầu lại ngón tay tiếp tục động tác. 

Nửa giờ sau.

Cuối cùng Cố Tuyết Y cũng đánh xong bản thảo và gửi đi, chờ hậu trường xét duyệt thông qua, cô rời khỏi trang web.

Ngón tay Bách Lý Hàn Tôn chậm rãi gấp quyển tiểu thuyết lại, lạnh nhạt nhìn cô, sau đó chau mày, “Hôm nay anh nghe nói em ở mãi trong thư phòng không ra ăn cơm à, cũng không bảo Tiểu Vi đưa cơm vào?” Giọng lạnh nhạt ẩn chứa vài phần chất vấn.

Dưới ánh sáng mờ ảo, đèn màn hình laptop phản chiếu càng làm da thịt cô trắng sáng hơn, lại trong suốt như nước, cô bình tĩnh nhìn anh gật đầu, “Ừm!”

Vẻ lạnh nhạt trên mặt Bách Lý Hàn Tôn bỗng nhiên biến đổi, lộ ra thần thái không vui, giọng trầm thấp lạnh lùng, “Không phải em đã đồng ý với anh ăn cơm đúng giờ à? Em lại đổi ý!” Gần đây anh rất bận không về ăn cơm với cô, còn cô cũng không muốn tới công ty ăn cơm cùng anh.

“Chuyện này……” Nét mặt yên tĩnh xẹt qua vẻ không được tự nhiên, cánh môi hồng phấn mềm mại như đóa hoa, khẽ mấp máy, đôi mắt màu hổ phách vẫn nhìn anh, “Em không đói bụng, cho nên không muốn ăn, hơn nữa ngày trước không ăn cơm cũng chẳng có chuyện gì.”

“Em là đang muốn anh tịch thu laptop của em à?” Bách Lý Hàn Tôn tựa như hoàng đế cao cao tại thượng từ trên cao nhìn xuống cô, “Hàng ngày em nhất định phải ăn cơm bình thường…..”

“Đi, em biết rồi, từ nay về sau sẽ không như hôm nay nữa!” Khóe miệng Cố Tuyết Y cười yếu ớt, nhẹ giọng nói.

Đôi mắt màu hổ phách như rót nước vào, đột nhiên vô cùng trong sáng.

Nét lạnh lùng của Bách Lý Hàn Tôn vẫn y như cũ chưa tản đi, nhìn cô.

“Bây giờ em bận rộn như vậy là vì anh làm mất bản thảo của em, nếu không thì em cũng chẳng cần gấp như vậy.”

Đồng tử sâu như đêm đen nhàn nhạt nhìn cô, “Em viết tiểu thuyết kiếm được bao nhiêu tiền? Anh cho em, từ nay em không cần khổ cực thế nữa.” Anh không muốn chứng kiến cô vì viết tiểu thuyết mà đặt tất cả tâm huyết và tinh lực lên trên chuyện đó.

Đã vài ngày họ không ở cùng một chỗ rồi.

Khi anh nghĩ tới đây, trong lòng tuôn ra cảm giác hờn dỗi.

Sắc mặt Cố Tuyết Y đột nhiên lạnh xuống, đồng tử lộ ra khí lạnh, “Đúng rồi! Em không kiếm được nhiều tiền như anh, nhưng em viết tiểu thuyết cũng là vì đam mê chứ không chỉ đơn giản là sinh tồn.”

“Nếu đam mê biến thành kiếm tiền thì đam mê này sẽ mất giá trị của nó, em cảm thấy em bây giờ là vì đam mê sao? Em là đang liều mạng viết tiểu thuyết.” Bách Lý Hàn Tôn nhìn cô, ngón tay đập đập quyển tiểu thuyết, “Anh có thể giúp em xuất bản, em muốn làm gì anh cũng có thể giúp em, nhưng anh không muốn nhìn thấy em khổ cực thế này.”

Khuôn mặt trắng noãn của Cố Tuyết Y hơi cứng lại, “Em đã quen không cần người khác giúp, cho dù là xuất bản tiểu thuyết cũng vậy, em muốn dựa vào thực lực của mình.”

Cô không muốn dựa vào Bách Lý Hàn Tôn, nhất là hiện tại quan hệ của cô và anh đang trong thời kỳ mờ mịt.

Điều này khiến cô không thể không nhớ tới lúc họ gặp mặt ở nhà hàng Tây, anh nói, “Làm người phụ nữ của tôi, chỉ cần em làm người phụ nữ của tôi, điều kiện tùy em chọn!”

Anh giúp cô, có phải cô được xem là người phụ nữ của anh rồi không?

Ngón tay trong suốt của cô vuốt thái dương đau nhức.

“Vậy em cứ dựa vào thực lực của mình đi! Anh ra ngoài trước .”

Bách Lý Hàn Tôn lạnh nhạt nhìn cô, đặt quyển tiểu thuyết trong tay xuống rồi nhanh chóng ra ngoài, cô nhìn bóng lưng cao ngất của anh, hoảng hốt thất thần.

Nhà họ Tiêu.

Phòng khách xa hoa lộng lẫy, đèn chùm pha lê khổng lồ, ngọn đèn chiếu ánh sáng dịu nhẹ, sofa cổ xưa.

Vẻ mặt Giang Hiểu Cầm đoan trang nhìn Lăng Hi Dạ, trong mắt lộ vẻ mất hứng và tức giận.

Tiêu Như Thiên yên lặng ngồi bên cạnh Giang Hiểu Cầm, ánh mắt nhìn về phía Lăng Hi Dạ cũng giống như Giang Hiểu Cầm, nhưng thêm mấy phần nghiêm nghị.

Lăng Hi Dạ ngồi đối diện họ, đường nét góc cạnh, đôi mắt lộ ra vẻ thâm thúy, khóe miệng mỉm cười, “Ba mẹ, hôm nay con tới đây là muốn đón Nhã Mạn về.”

Trước khi anh ta ra cửa, mẹ anh ta đã ra lệnh, nếu như không dẫn Nhã Mạn về thì cái chức tổng giám đốc cũng không cần làm nữa, ngoài mặt anh ta là thuận theo ý mẹ, nhưng thật ra nếu mẹ không ra lệnh, hôm nay anh ta cũng tính tới đón Nhã Mạn về.

Mấy hôm trước có một số phóng viên tình cờ đăng chuyện của anh ta và bạn gái cũ, mấy ngày gần đây thì đều là thiếu chủ Bách Lý và Cố Tuyết Y lên trang đầu đề, sóng gió đã qua, Nhã Mạn trở về sẽ tốt hơn.

“Đón Nhã Mạn về?” Giọng điệu Giang Hiểu Cầm châm chọc, ánh mắt giễu cợt nhìn Lăng Hi Dạ, “Nhã Mạn nhà tôi không dám làm phiền cậu.”

Nếu như không phải có chuyện xảy ra, họ cũng chẳng biết Nhã Mạn gả đi lại chịu uất ức nhiều như vậy, hơn nữa xảy ra chuyện cũng chẳng thấy cậu ta tới hỏi thăm lấy một câu, bây giờ sóng gió đã qua mới tới giả mù sa mưa…. Nhà họ Tiêu không hiếm lạ nghe mấy chuyện như vậy.

“Có lẽ con gái Tiêu Như Thiên tôi trong mắt cậu không là gì cả, nhưng đối với hai người chúng tôi thì là món quà trân quý nhất mà ông trời ban cho, cậu không quý trọng cũng không sao, chúng tôi quý trọng.” Mặt Tiêu Như Thiên lạnh lùng, đôi mắt lộ vẻ tỉnh táo trên thương trường ngày xưa, “Bây giờ nhà họ Tiêu chúng tôi không chào đón cậu, phiền cậu về đi.”

“Ba mẹ, hai người trước đừng kích động ạ, để con gặp Nhã Mạn chút được không? Để con nói vài câu với cô ấy, nói xong thì con được không?” Đôi mắt dịu dàng của Lăng Hi Dạ ẩn chứa vẻ thâm thúy, Nếu như ba mẹ không đồng ý với con, hôm nay con về cũng không sao, ngày mai con lại tới.” Anh ta cái gì cũng không nhiều, chỉ có kiên nhẫn là vô cùng nhiều.

Tiêu Như Thiên trừng mắt nhìn Lăng Hi Dạ, căn bản là bây giờ họ đang nổi giận không muốn gặp lại cậu ta, nếu ngày nào cũng tới nhà họ, vừa nghĩ thôi trong lòng họ đã thấy phiền muộn, sau đó ngày nào con gái bảo bối nhà họ cũng phải chịu uất ức.

Giang Hiểu Cầm nhìn Lăng Hi Dạ, trong mắt hừng hực lửa giận thiêu đốt, ngực phập phồng, “Nếu cậu dám ngày nào cũng đến nhà chúng tôi, tôi sẽ thả chó cắn cậu.” Cho dù phải đền tiền cũng chẳng sao cả.

Bây giờ bà hận nhất là không thể giết chết họ Lăng trước mặt này.

“Mẹ!” Sắc mặt Lăng Hi Dạ vẫn không thay đổi, vẫn treo nụ cười tao nhã, đôi mắt ẩn chứa vẻ tinh nghịch trêu đùa trẻ con, thấy người bên cạnh bị anh ta trêu đùa đến nổi giận, anh ta lại càng vui vẻ, giọng dịu nhẹ nói tiếp, “Nếu mẹ thả chó cắn con bị thương cũng không sao, nhưng nếu không cẩn thận để đám chó săn chụp được, vậy đối với tiếng tăm của mẹ cũng không hay lắm, con biết từ trước tới giờ trong vòng luẩn quẩn kia hình tượng của mẹ là một phu nhân ưu nhã tốt bụng quý phái.”

Giang Hiểu Cầm xiết chặt tay, tức giận đến hoàn toàn run rẩy, nhếch miệng trừng mắt nhìn Lăng Hi Dạ, Tiêu Như Thiên đưa tay vuốt lưng bà, để cơn tức của bà hạ xuống bớt.

Đúng lúc này Tiêu Nhã Mạn chậm rãi đi tới.

Trải qua mấy ngày nghỉ dưỡng, cô khôi phục vẻ mặt ngọt ngào ngày trước, chỉ là đôi mắt mất đi nụ cười xán lạn thơ ngây, thay vào đó là nét trong trẻo nhưng lạnh lùng, vẻ u sầu này giống như giọt nước trên cánh hoa hướng dương, dưới ánh mặt trời vẫn không ấm lên được.

“Anh tìm tôi có chuyện gì không?” Nếu như không phải có ba mẹ cô ở đây, cô thật muốn hỏi anh ta tìm cô có phải là muốn đi làm thủ tục li hôn hay không.

Lăng Hi Dạ thấy nét mặt cô lạnh lùng, đồng tử tĩnh mịch, lông mày đột nhiên nhíu chặt.

Cô không giống với người trong trí nhớ của anh ta.

Ngày trước, dường như lần nào gặp anh ta cô cũng cười vui vẻ.

Tiêu Nhã Mạn nhìn Lăng Hi Dạ, đáy mắt đầy vẻ không kiên nhẫn, “Gặp tôi à? Anh có chuyện gì nói nhanh lên, tôi còn bận mấy việc khác.”

Lăng Hi Dạ giật mình, lúc này mới để ý Tiêu Nhã Mạn mặc chiếc váy gợi cảm, tay mang túi xách, tầm mắt rơi trên cần cổ trắng như tuyết cảu cô, có thể lờ mờ nhìn thấy đường nét nữ tính, anh ta không chút nào suy nghĩ, nói, “Em đang muốn ra ngoài à? Đi đâu?”

Cách ăn mặc này có phải hơi lộ liễu không nhỉ?

Ánh mắt Tiêu Nhã Mạn lạnh lẽo giễu cợt nhìn anh ta, khóe miệng cười lạnh, “Hình như tôi đi đâu cũng không nhất định phải báo cáo với anh nhỉ!” Bây giờ họ đang thời kỳ ở riêng, anh ta hỏi câu này có phải quá ngốc rồi không.

“Hơn nữa, trước kia anh đi đâu tôi cũng chẳng hỏi anh.” Anh dựa vào gì mà hỏi tôi chứ!

Nếu không phải có ba mẹ cô ở đây, câu sau cô sẽ gầm ra miệng.

Cô hít sâu một hơi, trong lòng dường như hơi đau đớn.

Trước kia mình thật sự ngốc đủ rồi.

Hết chương 13

Chapter
1 Quyển 1 - Chương 1: Xem mắt, lần đầu gặp mặt
2 Quyển 1 - Chương 2: Bạn tốt muốn kết hôn
3 Quyển 1 - Chương 3: Đừng sắp xếp xem mắt nữa
4 Quyển 1 - Chương 4: Công nhân vệ sinh
5 Quyển 1 - Chương 5: Bỏ lỡ
6 Quyển 1 - Chương 6: Vô tình gặp
7 Quyển 1 - Chương 7: Bạn thân phiền não
8 Quyển 1 - Chương 8: Có chút thay đổi
9 Quyển 1 - Chương 9: Hai người chính thức xem mắt!
10 Quyển 1 - Chương 10: Lý do
11 Quyển 1 - Chương 11: Điều kiện
12 Quyển 1 - Chương 12: Mẹ nuôi đã biết!
13 Quyển 1 - Chương 13: Biết chuyện xem mắt muốn đền bù
14 Quyển 1 - Chương 14: Biết anh đi theo
15 Quyển 1 - Chương 15: Em là người phụ nữ của tôi
16 Quyển 1 - Chương 16: Bá đạo tuyên bố
17 Quyển 1 - Chương 17: Cảnh cáo?
18 Quyển 1 - Chương 18: Thích cuộc sống bình thường
19 Quyển 1 - Chương 19: Uy hiếp!
20 Quyển 1 - Chương 20: Lùi một bước nhỏ!
21 Quyển 1 - Chương 21: Tại sao quen biết
22 Quyển 1 - Chương 22: Bách Lý Hàn Tôn bá đạo
23 Quyển 1 - Chương 23: Anh có thuộc về tôi cả đời không?
24 Quyển 1 - Chương 24: Ngồi xuống
25 Quyển 1 - Chương 25: Tiêu Nhã Mạn đến thăm
26 Quyển 1 - Chương 26: Tiêu Nhã Mạn đến thăm
27 Quyển 1 - Chương 27: Đổi phù dâu
28 Quyển 1 - Chương 28: Tham gia hôn lễ
29 Quyển 1 - Chương 29: Mọi người chú ý
30 Quyển 1 - Chương 30: Lần đầu hôn
31 Quyển 1 - Chương 31: Hôn lễ
32 Quyển 1 - Chương 32: Rời đi
33 Quyển 1 - Chương 33: Tiêu Nhã Mạn quyết định
34 Quyển 1 - Chương 34: Đừng tức giận nữa! (Tên đàn ông nào đó dụ dỗ)
35 Quyển 1 - Chương 35: Tiếp tục dụ dỗ!
36 Quyển 1 - Chương 36: Phụ nữ chạm cũng không được
37 Quyển 1 - Chương 37: Tức giận!
38 Quyển 1 - Chương 38: Quay lại tìm anh!
39 Quyển 1 - Chương 39: Tìm Lăng Hi Dạ
40 Quyển 1 - Chương 40: Cảnh cáo
41 Quyển 1 - Chương 41: Để lại một mình Quan Hàn Di
42 Quyển 1 - Chương 42: Đi trên thảm đỏ
43 Quyển 1 - Chương 43: Châm chọc Quan Hàn Di
44 Quyển 1 - Chương 44: Xin lỗi
45 Quyển 1 - Chương 45: Giúp đỡ?
46 Quyển 1 - Chương 46: Xin lỗi
47 Quyển 1 - Chương 47: Ra sân bay
48 Quyển 1 - Chương 48: Không tới
49 Quyển 1 - Chương 49: Oán hận
50 Quyển 1 - Chương 50: Sa vào hồi ức
51 Quyển 2 - Chương 1: Anh đến rồi!
52 Quyển 2 - Chương 2: Anh đau lòng
53 Quyển 2 - Chương 3: Khử trùng (Thân mật)
54 Quyển 2 - Chương 4: Tiêm
55 Quyển 2 - Chương 5: Hòa thuận!
56 Quyển 2 - Chương 6: Đút ăn
57 Quyển 2 - Chương 7: Lo lắng
58 Quyển 2 - Chương 8: Quay lại
59 Quyển 2 - Chương 9: Ở lại
60 Quyển 2 - Chương 10: Ngọt ngào (Tiến thêm một bước)
61 Quyển 2 - Chương 11: Tay em không thể chạm nước
62 Quyển 2 - Chương 12: Có phải làm em đau rồi!
63 Quyển 2 - Chương 13: Ra khỏi nhà
64 Quyển 2 - Chương 14: Hơi thay đổi
65 Quyển 2 - Chương 15: Ai quan trọng hơn
66 Quyển 2 - Chương 16: Nhan Mộng Lan
67 Quyển 2 - Chương 17: Định lực PK
68 Quyển 2 - Chương 18: Về Pháp
69 Quyển 3 - Chương 1
70 Quyển 3 - Chương 2
71 Quyển 3 - Chương 3
72 Quyển 3 - Chương 4
73 Quyển 3 - Chương 5
74 Quyển 3 - Chương 6
75 Quyển 3 - Chương 7
76 Quyển 3 - Chương 8
77 Quyển 3 - Chương 9
78 Quyển 3 - Chương 10
79 Quyển 3 - Chương 11
80 Quyển 3 - Chương 12
81 Quyển 3 - Chương 13
82 Quyển 3 - Chương 14
83 Quyển 3 - Chương 15
84 Quyển 3 - Chương 16
85 Quyển 3 - Chương 17
86 Quyển 3 - Chương 18
87 Quyển 3 - Chương 19
88 Quyển 3 - Chương 20
89 Quyển 3 - Chương 21
90 Quyển 3 - Chương 22
91 Quyển 3 - Chương 23: Cầu hôn
92 Quyển 3 - Chương 24
93 Quyển 3 - Chương 25
94 Quyển 3 - Chương 26
95 Quyển 3 - Chương 27
96 Quyển 3 - Chương 28
97 Quyển 3 - Chương 29
98 Quyển 3 - Chương 30
99 Quyển 3 - Chương 31
100 Quyển 3 - Chương 32
101 Quyển 3 - Chương 33
102 Quyển 3 - Chương 34
103 Quyển 3 - Chương 35
104 Quyển 3 - Chương 36
105 Quyển 3 - Chương 37
106 Quyển 3 - Chương 38
107 Quyển 3 - Chương 39
108 Quyển 3 - Chương 40
109 Quyển 4 - Chương 1
110 Quyển 4 - Chương 2
111 Quyển 4 - Chương 3
112 Quyển 4 - Chương 4
113 Quyển 4 - Chương 5
114 Quyển 4 - Chương 6
115 Quyển 4 - Chương 7
116 Quyển 4 - Chương 8
117 Quyển 4 - Chương 9
118 Quyển 4 - Chương 10
119 Quyển 4 - Chương 11
120 Quyển 4 - Chương 12
121 Quyển 4 - Chương 13
122 Quyển 4 - Chương 14
123 Quyển 4 - Chương 15
124 Quyển 4 - Chương 16
125 Quyển 4 - Chương 17
126 Quyển 4 - Chương 18
127 Quyển 4 - Chương 19
128 Quyển 4 - Chương 20
129 Quyển 4 - Chương 21
130 Quyển 4 - Chương 22
131 Quyển 4 - Chương 23
132 Quyển 4 - Chương 24
133 Quyển 4 - Chương 25
134 Quyển 4 - Chương 26
135 Quyển 4 - Chương 27
136 Quyển 4 - Chương 28
137 Quyển 4 - Chương 29
138 Quyển 4 - Chương 30
139 Quyển 4 - Chương 31
140 Quyển 4 - Chương 32
141 Quyển 4 - Chương 33
142 Quyển 5 - Chương 34
143 Quyển 5 - Chương 35: Đại kết cục
Chapter

Updated 143 Episodes

1
Quyển 1 - Chương 1: Xem mắt, lần đầu gặp mặt
2
Quyển 1 - Chương 2: Bạn tốt muốn kết hôn
3
Quyển 1 - Chương 3: Đừng sắp xếp xem mắt nữa
4
Quyển 1 - Chương 4: Công nhân vệ sinh
5
Quyển 1 - Chương 5: Bỏ lỡ
6
Quyển 1 - Chương 6: Vô tình gặp
7
Quyển 1 - Chương 7: Bạn thân phiền não
8
Quyển 1 - Chương 8: Có chút thay đổi
9
Quyển 1 - Chương 9: Hai người chính thức xem mắt!
10
Quyển 1 - Chương 10: Lý do
11
Quyển 1 - Chương 11: Điều kiện
12
Quyển 1 - Chương 12: Mẹ nuôi đã biết!
13
Quyển 1 - Chương 13: Biết chuyện xem mắt muốn đền bù
14
Quyển 1 - Chương 14: Biết anh đi theo
15
Quyển 1 - Chương 15: Em là người phụ nữ của tôi
16
Quyển 1 - Chương 16: Bá đạo tuyên bố
17
Quyển 1 - Chương 17: Cảnh cáo?
18
Quyển 1 - Chương 18: Thích cuộc sống bình thường
19
Quyển 1 - Chương 19: Uy hiếp!
20
Quyển 1 - Chương 20: Lùi một bước nhỏ!
21
Quyển 1 - Chương 21: Tại sao quen biết
22
Quyển 1 - Chương 22: Bách Lý Hàn Tôn bá đạo
23
Quyển 1 - Chương 23: Anh có thuộc về tôi cả đời không?
24
Quyển 1 - Chương 24: Ngồi xuống
25
Quyển 1 - Chương 25: Tiêu Nhã Mạn đến thăm
26
Quyển 1 - Chương 26: Tiêu Nhã Mạn đến thăm
27
Quyển 1 - Chương 27: Đổi phù dâu
28
Quyển 1 - Chương 28: Tham gia hôn lễ
29
Quyển 1 - Chương 29: Mọi người chú ý
30
Quyển 1 - Chương 30: Lần đầu hôn
31
Quyển 1 - Chương 31: Hôn lễ
32
Quyển 1 - Chương 32: Rời đi
33
Quyển 1 - Chương 33: Tiêu Nhã Mạn quyết định
34
Quyển 1 - Chương 34: Đừng tức giận nữa! (Tên đàn ông nào đó dụ dỗ)
35
Quyển 1 - Chương 35: Tiếp tục dụ dỗ!
36
Quyển 1 - Chương 36: Phụ nữ chạm cũng không được
37
Quyển 1 - Chương 37: Tức giận!
38
Quyển 1 - Chương 38: Quay lại tìm anh!
39
Quyển 1 - Chương 39: Tìm Lăng Hi Dạ
40
Quyển 1 - Chương 40: Cảnh cáo
41
Quyển 1 - Chương 41: Để lại một mình Quan Hàn Di
42
Quyển 1 - Chương 42: Đi trên thảm đỏ
43
Quyển 1 - Chương 43: Châm chọc Quan Hàn Di
44
Quyển 1 - Chương 44: Xin lỗi
45
Quyển 1 - Chương 45: Giúp đỡ?
46
Quyển 1 - Chương 46: Xin lỗi
47
Quyển 1 - Chương 47: Ra sân bay
48
Quyển 1 - Chương 48: Không tới
49
Quyển 1 - Chương 49: Oán hận
50
Quyển 1 - Chương 50: Sa vào hồi ức
51
Quyển 2 - Chương 1: Anh đến rồi!
52
Quyển 2 - Chương 2: Anh đau lòng
53
Quyển 2 - Chương 3: Khử trùng (Thân mật)
54
Quyển 2 - Chương 4: Tiêm
55
Quyển 2 - Chương 5: Hòa thuận!
56
Quyển 2 - Chương 6: Đút ăn
57
Quyển 2 - Chương 7: Lo lắng
58
Quyển 2 - Chương 8: Quay lại
59
Quyển 2 - Chương 9: Ở lại
60
Quyển 2 - Chương 10: Ngọt ngào (Tiến thêm một bước)
61
Quyển 2 - Chương 11: Tay em không thể chạm nước
62
Quyển 2 - Chương 12: Có phải làm em đau rồi!
63
Quyển 2 - Chương 13: Ra khỏi nhà
64
Quyển 2 - Chương 14: Hơi thay đổi
65
Quyển 2 - Chương 15: Ai quan trọng hơn
66
Quyển 2 - Chương 16: Nhan Mộng Lan
67
Quyển 2 - Chương 17: Định lực PK
68
Quyển 2 - Chương 18: Về Pháp
69
Quyển 3 - Chương 1
70
Quyển 3 - Chương 2
71
Quyển 3 - Chương 3
72
Quyển 3 - Chương 4
73
Quyển 3 - Chương 5
74
Quyển 3 - Chương 6
75
Quyển 3 - Chương 7
76
Quyển 3 - Chương 8
77
Quyển 3 - Chương 9
78
Quyển 3 - Chương 10
79
Quyển 3 - Chương 11
80
Quyển 3 - Chương 12
81
Quyển 3 - Chương 13
82
Quyển 3 - Chương 14
83
Quyển 3 - Chương 15
84
Quyển 3 - Chương 16
85
Quyển 3 - Chương 17
86
Quyển 3 - Chương 18
87
Quyển 3 - Chương 19
88
Quyển 3 - Chương 20
89
Quyển 3 - Chương 21
90
Quyển 3 - Chương 22
91
Quyển 3 - Chương 23: Cầu hôn
92
Quyển 3 - Chương 24
93
Quyển 3 - Chương 25
94
Quyển 3 - Chương 26
95
Quyển 3 - Chương 27
96
Quyển 3 - Chương 28
97
Quyển 3 - Chương 29
98
Quyển 3 - Chương 30
99
Quyển 3 - Chương 31
100
Quyển 3 - Chương 32
101
Quyển 3 - Chương 33
102
Quyển 3 - Chương 34
103
Quyển 3 - Chương 35
104
Quyển 3 - Chương 36
105
Quyển 3 - Chương 37
106
Quyển 3 - Chương 38
107
Quyển 3 - Chương 39
108
Quyển 3 - Chương 40
109
Quyển 4 - Chương 1
110
Quyển 4 - Chương 2
111
Quyển 4 - Chương 3
112
Quyển 4 - Chương 4
113
Quyển 4 - Chương 5
114
Quyển 4 - Chương 6
115
Quyển 4 - Chương 7
116
Quyển 4 - Chương 8
117
Quyển 4 - Chương 9
118
Quyển 4 - Chương 10
119
Quyển 4 - Chương 11
120
Quyển 4 - Chương 12
121
Quyển 4 - Chương 13
122
Quyển 4 - Chương 14
123
Quyển 4 - Chương 15
124
Quyển 4 - Chương 16
125
Quyển 4 - Chương 17
126
Quyển 4 - Chương 18
127
Quyển 4 - Chương 19
128
Quyển 4 - Chương 20
129
Quyển 4 - Chương 21
130
Quyển 4 - Chương 22
131
Quyển 4 - Chương 23
132
Quyển 4 - Chương 24
133
Quyển 4 - Chương 25
134
Quyển 4 - Chương 26
135
Quyển 4 - Chương 27
136
Quyển 4 - Chương 28
137
Quyển 4 - Chương 29
138
Quyển 4 - Chương 30
139
Quyển 4 - Chương 31
140
Quyển 4 - Chương 32
141
Quyển 4 - Chương 33
142
Quyển 5 - Chương 34
143
Quyển 5 - Chương 35: Đại kết cục