Quyển 5 – Chương 162: Phúc khí đông lai

Giờ dậu ngày hôm sau, Vân Phi Vũ ăn mặc chỉnh tề liền mang theo tiểu tử kia xuất môn.

Tuy nghe nói phải tới tửu lâu xa hoa nhất hoàng đô để ăn cơm, nhưng tiểu tử kia vẫn không vui như trước, dọc theo đường đi còn phát biểu những bất mãn của hắn. Nguyên nhân vô cùng đơn đơn giản, vì người mời bọn họ dùng bữa chính là Duẫn Lạc.

Đêm đó là chuyện ngoài ý muốn, thiếu niên cũng chẳng để trong lòng, nhưng tại sao tiểu tử này lại bận tâm tới vậy cơ chứ. Y đành phải dỗ dành: “Được rồi, chúng ta đi nhanh lên, còn nữa, lát nữa gặp mặt người ta thì đệ không được phép thất lễ. Hôm nay không thể so với những ngày bình thường được, ta nghe nói hôm nay sẽ có một vị khách đặc biệt đến nữa, đệ hiểu không?”

“Đã biết!” Tuy không vừa ý nhưng hắn vẫn ngoan ngoãn đồng ý với những lời thiếu niên căn dặn.

Bởi vì không biết Phúc Khí Đông Lai ở nơi nào nên Vân Phi Vũ cố ý xuất phát sớm nửa canh giờ. Tuy Duẫn Lạc từng nói sẽ đến đón nhưng lại bị y cự tuyệt. Nghe nói tòa tửu lâu kia cao nhất thành, chắc cũng không khó tìm, hơn nữa y cũng chẳng phải nữ nhân. Tuy nhiên, khi vừa tới ngã tư đường, nhìn thấy một rừng tửu lâu khách *** tụ hợp cùng một chỗ, lúc này y mới phát hiện bản thân đã nghĩ quá đơn giản.

Chẳng còn cách nào khác, y đành phải hỏi đường, cũng may mà tòa tửu lâu kia quá nổi danh. Đi qua hai đầu phố, rẽ mấy lượt, một tòa tửu lâu xa hoa xuất hiện trước mặt, Vân Phi Vũ tặc lưỡi vài cái, nhớ tới việc thời gian không còn sớm nên vội vàng bước vào.

Tuy nhiên, vừa bước vào lại cảm thấy không khí bất thường. Đáng lẽ nơi này phải là một tửu *** vô cùng náo nhiệt, hiện tại lại không chút tiếng động, mỗi người đều lẳng lặng dùng bữa khiến thiếu niên không khỏi tò mò, ánh mắt chẳng tự chủ được liền nhìn sang bên trái. Chẳng khó để đoán ra nguyên nhân, chỉ vì có một đám hắc y nhân đang ngồi nơi đó, thoạt nhìn thực đáng ngờ.

Tùy tiện quét mắt liền nhận ra nơi đó có khoảng hai mươi người, cho tới khi nhìn sàng chiếc bàn xa nhất trong góc, Vân Phi Vũ thực sự không thể rời mắt đi. Mặc dù người nọ đội mũ rộng vành được che bởi một lớp vải hắc sa (lụa đen) nhưng vẫn khiến y có cảm giác vô cùng quen thuộc, mà bốn người bên cạnh hắn… y có thể nhận ra. Là hắn, chính là hắn, đó chính là nam nhân khiến y ngày đêm mong nhớ, nhớ đến độ tâm can đau đớn.

Dường như nhận ra ánh nhìn chăm chú của thiếu niên, hắc y nhân lập tức cất tiếng: “Tiểu tử, nhìn cái gì vậy, tiếp tục nhìn thì ta sẽ móc mắt ngươi ra.”

Vân Phi Vũ cả kinh, y lập tức thu hồi tầm mắt, dắt tiểu tử kia đi về phía cầu thang bên phải: “Chỉ cần nhìn thấy hắn là tốt rồi, đã gặp được hắn rồi, như vậy đã quá tốt rồi.”

“Đứng lại.” Âm thanh trầm thấp nhu hòa mang theo áp lực khiến người khác khó lòng chống lại.

Thiếu niên biết hắn nói với mình, nhưng giờ phút này thì y không thể dừng lại, cũng không dám dừng lại. Nếu phải đối mặt với người nọ, y sợ không thể tự khống chế bản thân mình. Nhưng Tuyết Nhi đang ở bên cạnh, y không thể tùy hứng làm bậy, đưa cả hai bước vào vòng nguy hiểm.

Trước mặt đột nhiên nổi lên một cơn gió nhẹ. Nhìn nam nhân đột nhiên xuất hiện trước mặt, tâm trí thiếu niên nhất thời trỗng rỗng, trái tim bắt đầu không chịu nghe lời mà đập loạn nhịp, cổ họng như nghẹn ứ, một câu cũng không thể thốt lên. Y biết thái độ của mình đã khiến nam nhân hoài nghi, lập tức buông mi mắt, kiềm chế ánh nhìn yêu thương say đắm, nhớ nhung ẩn chứa trong đó. Lẳng lặng đứng yên.

Tuy lý trí hiểu phải lập tức rời đi, nhưng suy nghĩ thật sự rất hỗn loạn, Vân Phi Vũ căn bản không biết bản thân nên làm sao mới phải, chỉ còn cách ngơ ngác đứng nơi đó, tham lam hưởng thụ hương vị chỉ có trên thân thể nam nhân, tiếp nhận từng đợt áp bách hắn truyền tới, chống cự lại ánh nhìn sắc bén xuyên thấu qua tấm hắc sa, lưỡi dao ấy như muốn lột bỏ từng lớp hóa trang trên gương mặt y. Khát vọng, chờ đợi, vô cùng lo lắng…

“Ca, ca ca.”

Thanh âm non nớt trong trẻo khiến y bừng tỉnh. Cúi đầu nhìn tiểu tử bên cạnh, thấy đôi má tái nhợt của hắn, lúc này y mới nhận ra bản thân quá chìm đắm trong suy nghĩ nên vô thức nắm chặt bàn tay nhỏ bé kia. Thiếu niên kinh hãi.

“Sao rồi, có đau lắm không? Xin lỗi, thực xin lỗi. Tuyết Nhi, đệ chịu đựng một lúc, chúng ta lập tức đi tìm đại phu.”

“Không sao đâu ca ca à, hiện tại đâu có đau chút nào, chỉ là tê một chút thôi, lát nữa sẽ hết.” Tiểu tử kia vuốt ve gương mặt y an ủi, bên miệng là nụ cười sáng lạn.

Ngồi xổm xuống, cẩn thận nâng tay tiểu tử kia lên, nhìn vết hồng ngân trên đó, Vân Phi Vũ đau lòng, liên tục xin lỗi: “Xin lỗi, thực xin lỗi, là do ca ca không tốt, xin lỗi.”

“Không sao mà, ca ca, ta thực sự không đau đâu, chúng ta lên lầu đi.”

“Được.” Thiếu niên đứng lên, nhìn tiểu tử kia, y ôm lấy vai hắn, thầm nghĩ: “May mà có Tuyết Nhi ở đây, bằng không, nếu phải đối mặt với hắn thì ta sẽ không thể chống đỡ được.”

Tinh thần hỗn loạn dần hồi phục, trước mặt đã không còn bóng dáng nam nhân, Vân Phi Vũ nhẹ nhàng thở phào, đồng thời có chút thất vọng.

“Quên đi, lão thiên gia đã đối xử với ta không tệ, cho ta thấy hắn như vậy cũng đã tốt lắm rồi.”

Nâng bước định đi lên cầu thang, sau lưng lại truyền tới giọng nói: “Ta đã nói ngươi có thể đi hay sao?”

“Thì ra hắn vẫn chưa rời khỏi?” Thiếu niên kinh ngạc, “Xem ra vẫn phải đối mặt.”

Y hít sâu một hơi, chậm rãi xoay người: “Không biết các hạ có chuyện gì dạy bảo, nếu vì chuyện mạo phạm vừa rồi thì cho ta xin lỗi, như vậy có thể đi hay chưa?”

Tư Vũ Thánh đến gần, chăm chú nhìn y, “Không giống, một chút cũng không giống, nhưng vì sao lại quen thuộc tới vậy? Hơn nữa, hương vị trên cơ thể y… Đúng vậy,chỉ sợ cả đời này ta cũng không thể quên được hương vị trên cơ y. Người này… trên cơ thể người này tồn tại hương vị của y.”

“Ngươi… tên gì?”

Vân Phi Vũ ngẩn người: “Bị phát hiện?” Nhưng thực sự không giống. Tuy rằng không nhìn thấy vẻ mặt của hắn, nhưng y có thể cảm nhận được nam nhân trước mắt đã bắt đầu hoài nghi mình, nhưng không phải đã bị phát hiện.

“Ai muốn nói cho ngươi chứ, chúng ta đâu có quen biết ngươi. Ca ca, chúng ta đi thôi, đừng để ý tới tên điên này làm gì!” Tiểu tử kia đột nhiên lên tiếng, kéo tay thiếu niên xoay người rời đi.

Phía sau truyền tới tiếng gió, thiếu niên lập tức cảnh giác ôm tiểu tử kia vào lòng, hô to: “Không được phép tổn thương hắn.”

Hơi nghiêng mặt nhìn bàn tay dừng lại bên phải mình, Vân Phi Vũ toát mồ hôi lạnh. Người này vẫn tàn bạo như vậy, ngay cả một tiểu hài tử cũng không chịu buông tha.

Tư Vũ Thánh ngạc nhiên nhìn thiếu niên, không ngờ y lại phản ứng nhanh như vậy, “Chẳng lẽ lại là người luyện võ? Nếu là người kia thì chắc chắn sẽ không thể cảm ứng nhanh nhạy như vậy, nhưng là… tại sao y lại đoán ta muốn giết tiểu tử kia chứ không phải y?”

Chậm rãi quay lại, Vân Phi Vũ ngăn chặn cơn tức trong lòng, bĩnh tĩnh nói: “Xin lỗi, xá đệ nói năng lỗ mãng, ta thay hắn tạ lỗi cùng ngươi, bất quá, chẳng lẽ ngươi không biết rằng ra tay ám toán một tiểu hài tử như vậy rất đê tiện hay sao?”

“Lớn mật, ngươi là tên nào má dám…”

Tư Vũ Thánh vung tay ngăn cản thuộc hạ đang định xông lên, không nói gì, chỉ dùng ánh mắt bao phủ lên thân thể thiếu niên, *** tế quan sát, thăm dò, cân nhắc.

“Tiểu Vũ, sao vẫn đệ chưa lên đây vậy, mọi người chỉ còn chờ một mình đệ thôi đó.”

Giọng nói của Duẫn Lạc từ phía sau truyền tới, thiếu niên xoay người, vừa định mở miệng trả lời lại bị người nọ kéo tay: “Ngươi tên là Tiểu Vũ? Ngươi họ gì? Tên hoàn chỉnh là gì? Nói mau!”

Không chờ thiếu niên lên tiếng, Duẫn Lạc lập tức xuống cầu thang, hét lớn: “Ngươi là người nào, mau buông Tiểu Vũ ra. Nơi này là hoàng thành, không phải chỗ các ngươi có thể diễu võ giương oai.”

Nghe thấy người nọ cười lạnh, Vân Phi Vũ biết sự tình không ổn. Người này còn không thèm để ý tới cả hoàng đế đang tại vị kia, vậy thì sao hắn lại để ý xem bản thân đang gây chuyện ở nơi nào?

Nghe thấy tiếng băng ghế ‘ầm ầm’ ngã xuống mặt đất, quay đầu nhìn lại thì bốn vị hộ pháp đã ở sau lưng hắn lúc nào không hay. Hơn hai mươi gã hắc y nhân kia cũng đứng dậy, bộ dạng như chuẩn giương cung bạt kiếm.

“Còn tưởng là ai, hóa ra là giáo chủ đại giá quang lâm, sao không nói cho ta biết trước một tiếng để còn làm tròn bổn phận gia chủ.”

Thanh âm ôn hòa lại mang theo vài phần khiêu khích đột ngột vang lên khiến cục diện bế tắc bị đánh vỡ, Vân Phi Vũ quay lại… trợn mắt há miệng nhìn người đang chậm rãi bước xuống: “Tích Vô Nhai, tại sao hắn lại ở đây?”

Buông thiếu niên ra, Tư Vũ Thánh phất tay, những người phía sau lẳng lặng lùi sang một bên, hắn đứng chắp tay sau lưng, nhìn nam nhân đang chậm rãi bước xuống, hừ lạnh một tiếng: “Ngươi đúng là kẻ phiền phức, đến chỗ nào cũng nhìn thấy ngươi. Tích minh chủ, ngài nhàn nhã quá nhỉ.”

“Đâu có đâu có. Chẳng hay lần này giáo chủ tới đây làm gì vậy? Có cần ta hỗ trợ hay không?” Tích Vô Nhai thản nhiên cười, quét mắt sang thiếu niên đang đứng cạnh người nọ, “Y chính là Hạ Vũ? Nhìn bề ngoài quả nhiên một chút cũng không giống.”

“Không cần, đừng xuất hiện trước mắt ta là được.” Tư Vũ Thánh xoay người hạ lệnh: “Chúng ta đi!”

“Tư giáo chủ, nhắc nhở ngươi một tiếng, nơi này là hoàng thành, chỉ cần ta còn ở đây thì ngươi không thể tùy tiện làm càn.” Tích Vô Nhai thu hồi vẻ mặt tươi cười, lạnh lùng nhìn người nọ.

Tư Vũ Thánh dừng bước, mặc dù không nhìn thấy mặt nhưng thiếu niên biết hắn đang cười, hơn nữa, đó nhất định là một nụ cười rất ngọt ngào.

“Phải không? Vậy thì Tích minh chủ cần phải nhanh tay lên, đám thủ hạ của ta cũng không dễ quản đâu. Đi!”

Nhìn người nọ rời đi, Vân Phi Vũ không diễn tả nổi cảm giác trong lòng. Phiền muộn, chua xót, vương vấn…. Cho tới khi ống tay áo bị kéo vài lượt, y cúi đầu nhìn tiểu tử kia đang trưng vẻ mặt lo lắng, cười với hắn: “Không sao cả, chúng ta lên lầu thôi.”

“Vâng.” Tiểu tử kia gật đầu, ngọt ngào tươi cười với y.

“Tiểu Vũ, đệ không sao chứ?” Duẫn Lạc tiến lên, vừa định kéo thiếu niên tới cạnh mình để kiểm tra lại bị tiểu tử kia đẩy mạnh ra: “Ca ca là của ta, không được phép đụng vào ca ca.”

Vân Phi Vũ dở khóc dở cười, xoa đầu hắn: “Đệ nha, không được phép vô lễ như vậy. Duẫn đại ca có ý tốt thôi mà.” Sau đó ngẩng đầu, ngượng ngùng nhìn Duẫn Lạc: “Thật có lỗi, hắn không hiểu chuyện, huynh đừng để ý.”

“Ta biết, không sao cả.” Duẫn Lạc gật đầu, sau đó nhíu mày: “Đệ không bị thương chứ? Không ngờ kẻ kia lại là ma đầu của ma giáo.”

Xoa nhẹ nơi người nọ vừa chạm tới, thiếu niên nhẹ nhàng nói: “Ta không sao, người nọ không dùng sức.”

“Được rồi, lên lầu nói sau.” Tích Vô Nhai tiến lên phía trước, nhìn thiếu niên, thuận miệng hỏi: “Vị này chính là Hạ Vũ?”

“Đúng vậy, thưa vương gia.” Duẫn Lạc cung kính nói.

“Uhm, ta đã biết. Đi thôi, lên lầu trước đã.” Liếc qua thiếu niên một cái, đem ánh mắt kinh ngạc của thiếu niên thu vào đáy mắt, Tích Vô Nhai xoay người bước lên cầu thang, chậm rãi tiến lên lầu hai.

“Đi thôi, Tiểu Vũ.”

“A.. được.” Vân Phi Vũ bất an trả lời, kéo tiểu tửu kia đi lên lầu, nội tâm lại vô cùng khiếp sợ. “Tích Vô Nhai là vương gia, là vị cửu thân cương kia? Sao lại có thể như vậy được. Hắn vừa là võ lâm minh chủ, vừa là vương gia của Dạ Diệp quốc? Hiện tại ta đã có thể hiểu vì sao Mạc tiên sinh lại đột nhiên xuất hiện tại triều đình. Khó trách, thì ra hắn là vương gia….”

“Tiểu Vũ, đệ làm sao vậy, có tâm sự hả?” Duẫn Lạc thấy thiếu niên đứng trên cầu thang một lúc lâu vẫn chưa cất bước, nhịn không được liền hỏi.

“A, không có, không có.” Vân Phi Vũ liên tục phủ nhận, thấy vẻ mặt nghi hoặc của người nọ, y từ từ bước lên, cười với hắn: “Không có việc gì, chỉ không ngờ người mà huynh giới thiệu cho ta biết lại là vị cửu thân vương thần bí kia mà thôi. Quả thực có chút kinh ngạc.”

“Nga” Duẫn Lạc xoay người: “Đi thôi, tới khu bao sương bên trong cùng.”

(Bao sương: Là khu đặc biệt, một gian có vài chỗ ngồi)

“Được.”

Nhìn nam nhân phía trước, thiếu niên đột nhiên nhớ tới việc hôm trước: “Chẳng lẽ Duẫn Lạc làm chuyện gì có lỗi với Tích Vô Nhai? Nhưng đó là chuyện gì?” Y đột nhiên nhớ tới lần rơi xuống vách núi cùng vẻ mặt thống khổ của Tích Vô Nhai.

“Vách núi, thiết tiễn, chẳng lẽ lãi là…? Không thể nào đâu.” Thiếu niên lập tức phủ nhận ý niệm vừa nảy lên trong đầu: “Việc khiến cho người kia tổn thương đâu cứ phải là lần ta rơi xuống vách núi. Tuy rằng trước kia có chút tình cảm với hắn, nhưng người này thích nữ nhân. Vẻ mặt thống khổ của hắn khi nhìn thấy ta rơi xuống vách núi… chỉ sợ đó là nhất thời thương tiếc cùng trách nhiệm thôi.”

“Tới rồi.”

Xốc màn trúc lên, nhìn mọi người đã ngồi xuống nơi đó, Vân Phi Vũ cười tạ lỗi: “Thật có lỗi, bắt mọi người phải chờ lâu.”

Chapter
1 Quyển 1 - Chương 1-1: Tiết tử
2 Quyển 1 - Chương 1-2: Ta là tiểu thư???
3 Quyển 1 - Chương 2: Cuộc sống mới ở cổ đại
4 Quyển 1 - Chương 3: Xúc động là tai họa
5 Quyển 1 - Chương 4: Sỉ nhục
6 Quyển 1 - Chương 5: Đêm vẩn đục
7 Quyển 1 - Chương 6: Kiên cường hi vọng
8 Quyển 1 - Chương 7: Nhịp tim ấm áp
9 Quyển 1 - Chương 8: Nam tử trong bức họa
10 Quyển 1 - Chương 9: Vị khách từ xa tới
11 Quyển 1 - Chương 10: Hôn nhân giao dịch
12 Quyển 1 - Chương 11: Giao dịch được thành lập
13 Quyển 1 - Chương 12: Tiểu thư hung dữ muốn trở mặt
14 Quyển 1 - Chương 13: Chủ tớ khắc khẩu
15 Quyển 1 - Chương 14: Buổi sáng hỗn loạn
16 Quyển 1 - Chương 15: Xuất giá rời sơn trang
17 Quyển 1 - Chương 16: Dừng lại hòa ninh trấn
18 Quyển 1 - Chương 17: Ác bá đùa giỡn mỹ nhân
19 Quyển 1 - Chương 18: Thích khách ở hoàn ninh trấn
20 Quyển 1 - Chương 19: Ánh mặt trời tai họa
21 Quyển 1 - Chương 20: Tới thanh châu thành
22 Quyển 2 - Chương 21: Bữa cơm ngày thứ năm
23 Quyển 2 - Chương 22: Chủ mưu thật sự
24 Quyển 2 - Chương 23: Mảnh bạch ngọc vô dụng
25 Quyển 2 - Chương 24: Muội muội thân yêu
26 Quyển 2 - Chương 25: Mạc bạch tiên sinh ở trướng phòng (*)
27 Quyển 2 - Chương 26: Giúp ta bán đồ Hồi môn
28 Quyển 2 - Chương 27: Sự chuẩn bị trước khi ra ngoài
29 Quyển 2 - Chương 28: Ra ngoài gặp chuyện
30 Quyển 2 - Chương 29: Thì ra là bẫy
31 Quyển 2 - Chương 30: Cứu người
32 Quyển 2 - Chương 31: Thì ra là thế
33 Quyển 2 - Chương 32: Bộ mặt thật
34 Quyển 2 - Chương 33: Xem tình hình mới quyết định
35 Quyển 2 - Chương 34: Tiểu vũ? tiểu vũ?
36 Quyển 2 - Chương 35: Thân phận bị vạch trần
37 Quyển 2 - Chương 36: Suy nghĩ chu toàn của y
38 Quyển 2 - Chương 37: Tình cảm ấm áp
39 Quyển 2 - Chương 38: Bắt đầu tất cả
40 Quyển 2 - Chương 39: Tình thế khó khăn
41 Quyển 2 - Chương 40: Tình cảm dần sáng tỏ
42 Quyển 2 - Chương 41: Trời dần đen tối
43 Quyển 2 - Chương 42: Sự yên lặng trước cơn sóng gió
44 Quyển 2 - Chương 43: Sa lưới
45 Quyển 2 - Chương 44: Hai mặt của ái tình
46 Quyển 2 - Chương 45: Vẫn nên rời khỏi
47 Quyển 2 - Chương 46: Trốn đi chưa toại
48 Quyển 2 - Chương 47: Giận dữ vì ghen
49 Quyển 2 - Chương 48: Rốt cuộc cũng trốn thoát
50 Quyển 3 - Chương 49: Hoàng tước ở phía sau
51 Quyển 3 - Chương 50: Kẻ không ai ngờ tới
52 Quyển 3 - Chương 51: Chuyện cũ đau lòng
53 Quyển 3 - Chương 52: Nguyên nhân của mọi chuyện
54 Quyển 3 - Chương 53: Y là nam nhân
55 Quyển 3 - Chương 54: Đưa ra quyết định
56 Quyển 3 - Chương 55: Giật mình như mộng
57 Quyển 3 - Chương 56: Nhiên thiêu đãi tẫn
58 Quyển 3 - Chương 57: Hắc dạ – Bạch trú
59 Quyển 3 - Chương 58: Lưu trần công tử
60 Quyển 3 - Chương 59: Phân biệt đối xử
61 Quyển 3 - Chương 60: Bá đạo chấp niệm
62 Quyển 3 - Chương 61: Chỉ vì yêu ngươi
63 Quyển 3 - Chương 62-1: Dùng miệng mớm cho ngươi
64 Quyển 3 - Chương 62-2: Màn đêm u tối
65 Quyển 3 - Chương 63: Sẽ không đụng tới đệ
66 Quyển 3 - Chương 64: Ngọn lửa buổi sớm
67 Quyển 3 - Chương 65: Đêm đông
68 Quyển 3 - Chương 66: Người nọ đã tới
69 Quyển 3 - Chương 67: Ngụy xà
70 Quyển 3 - Chương 68: Rạng đông bừng sáng
71 Quyển 3 - Chương 69: Rắc rối liên tục kéo tới
72 Quyển 4 - Chương 70: Đây là đâu?
73 Quyển 4 - Chương 71: Đưa y trở lại
74 Quyển 4 - Chương 72: Thế sự đa đoan
75 Quyển 4 - Chương 73: Hữu kinh vô hiểm
76 Quyển 4 - Chương 74: Ngày làm việc đầu tiên
77 Quyển 4 - Chương 75: Làm người khiêm tốn
78 Quyển 4 - Chương 76: Chuyện bé xé to
79 Quyển 4 - Chương 77: Người tốt khó làm
80 Quyển 4 - Chương 78: Chân tướng mọi chuyện
81 Quyển 4 - Chương 79: Lưu trần trở về
82 Quyển 4 - Chương 80: Tình yêu vô vọng
83 Quyển 4 - Chương 81: Bình tĩnh kết thúc
84 Quyển 4 - Chương 82: Vào ở lộng mai các
85 Quyển 4 - Chương 83: Người mới gặp
86 Quyển 4 - Chương 84: Yêu nghiệt xấu xa
87 Quyển 4 - Chương 85: Liên tục thất bại
88 Quyển 4 - Chương 86: Con mèo ưa làm nũng
89 Quyển 4 - Chương 87: Trở về tiểu viện
90 Quyển 4 - Chương 88: Cảm tình dần sâu đậm
91 Quyển 4 - Chương 89: Không thể buông tay
92 Quyển 4 - Chương 90: Sau nụ hôn buổi sớm
93 Quyển 4 - Chương 91: Ôn nhu công chiếm
94 Quyển 4 - Chương 92: Lựa chọn yêu ngươi
95 Quyển 4 - Chương 93: Ôn tuyền kích tình
96 Quyển 4 - Chương 94: Cuộc bàn bạc nhỏ trong phòng ngủ
97 Quyển 4 - Chương 95: Phong khởi vân kinh
98 Quyển 4 - Chương 96: Người tốt bị ức hiếp
99 Quyển 4 - Chương 97: Lưu trần – Liễu phong
100 Quyển 4 - Chương 98: Là lỗi của ai
101 Quyển 4 - Chương 99: Dạ sắc mê ly
102 Quyển 4 - Chương 100: Lão bà thật tốt
103 Quyển 4 - Chương 101: Tư đồ Vũ thánh
104 Quyển 4 - Chương 102: Chỉ muốn yêu ngươi
105 Quyển 4 - Chương 103: Ám triều dũng động
106 Quyển 4 - Chương 104: Vương gia tìm “thê tử”
107 Quyển 4 - Chương 105: Hồi ức
108 Quyển 4 - Chương 106: Nhất niệm chi gian
109 Quyển 4 - Chương 107: Không đội trời chung
110 Quyển 4 - Chương 108: Người cuối cùng
111 Quyển 4 - Chương 109: Khoảng thời gian ngọt ngào
112 Quyển 4 - Chương 110: Sum họp một nơi
113 Quyển 4 - Chương 111: “tuyết”sắc dụ hoặc
114 Quyển 4 - Chương 112: Dạ bán kinh tâm
115 Quyển 4 - Chương 113: Phía sau phượng hoàng sơn
116 Quyển 4 - Chương 114: Yêu hận tình thù
117 Quyển 4 - Chương 115: Tuyết sơn tình đoạn
118 Quyển 4 - Chương 116: Hạnh phúc thoáng qua
119 Quyển 4 - Chương 117: Nhất tiễn xuyên tâm
120 Quyển 4 - Chương 118: Duyên diệt tâm toái
121 Quyển 5 - Chương 119: Quái dị tổ tôn
122 Quyển 5 - Chương 120: Khởi đầu của sự hỗn loạn
123 Quyển 5 - Chương 121: Bị đùa giỡn?
124 Quyển 5 - Chương 122: Chuyện cũ đã qua
125 Quyển 5 - Chương 123: Trở nên mạnh mẽ vì ai
126 Quyển 5 - Chương 124: Huyền mệnh một đường
127 Quyển 5 - Chương 125: Nhân họa đắc phúc
128 Quyển 5 - Chương 126: Mưa lớn sau giờ ngọ
129 Quyển 5 - Chương 127: Khó khăn cuối cùng
130 Quyển 5 - Chương 128: Thiếu niên thay đổi bề ngoài
131 Quyển 5 - Chương 129: Loạn trong giặc ngoài
132 Quyển 5 - Chương 130: Loạn thế trước mắt
133 Quyển 5 - Chương 131: Nguyên nhân gây ra đại loạn
134 Quyển 5 - Chương 132: “khách tới thăm” giữa đêm khuya
135 Quyển 5 - Chương 133: Cùng đến diên kinh
136 Quyển 5 - Chương 134: Quái lực thiếu niên
137 Quyển 5 - Chương 135: Đầu bếp quân doanh
138 Quyển 5 - Chương 136: Xông pha tiền tuyến
139 Quyển 5 - Chương 137: Tiến vào chiến trường
140 Quyển 5 - Chương 138: Cuộc sống quân doanh
141 Quyển 5 - Chương 139: Quân doanh ghê tởm
142 Quyển 5 - Chương 140: Nguyệt hạ mỹ nhân
143 Quyển 5 - Chương 141: Trở thành bằng hữu
144 Quyển 5 - Chương 142: Ái tình rối rắm
145 Quyển 5 - Chương 143: Nhất oản diện điều
146 Quyển 5 - Chương 144: Trúng độc
147 Quyển 5 - Chương 145: Đan dược cứu mạng
148 Quyển 5 - Chương 146: Sự kiện bất ngờ
149 Quyển 5 - Chương 147: Ngày năm tháng năm
150 Quyển 5 - Chương 148: Ban đêm bị tập kích
151 Quyển 5 - Chương 149: Tự biên tự diễn
152 Quyển 5 - Chương 150: Tình thế nghịch chuyển
153 Quyển 5 - Chương 151: Trận chiến giằng co
154 Quyển 5 - Chương 152: Trở về diên kinh
155 Quyển 5 - Chương 153: Không cần phong thưởng
156 Quyển 5 - Chương 154: Ngươi tiến ta lui
157 Quyển 5 - Chương 155: Thay đổi sách lược
158 Quyển 5 - Chương 156: Tiến cung diện thánh
159 Quyển 5 - Chương 157: Tạm thời lưu lại
160 Quyển 5 - Chương 158: Con tin địch quốc
161 Quyển 5 - Chương 159: Nhặt được đệ đệ
162 Quyển 5 - Chương 160: Tháng bảy giữa hè
163 Quyển 5 - Chương 161: Trước ngày trùng phùng
164 Quyển 5 - Chương 162: Phúc khí đông lai
165 Quyển 5 - Chương 163: Rất có hy vọng
166 Quyển 5 - Chương 164: Nực cười
167 Quyển 5 - Chương 165: Rảo bước tiến lên
168 Quyển 5 - Chương 166: Kính tửu phong ba
169 Quyển 5 - Chương 167: Nam nhân chi gian
170 Quyển 5 - Chương 168: Chậm rãi tiếp cận
171 Quyển 5 - Chương 169: Ép sát từng bước
172 Quyển 5 - Chương 170: Ôn nhu mê thang
173 Quyển 5 - Chương 171: Thân thuộc với ngươi
174 Quyển 5 - Chương 172: Trước lúc tiễn biệt
175 Quyển 5 - Chương 173: Say rượu tan nát cõi lòng
176 Quyển 5 - Chương 174: Đêm cháy bỏng
177 Quyển 5 - Chương 175: Tìm kiếm đệ đệ
178 Quyển 5 - Chương 176: Lời nói dối ngọt ngào
179 Quyển 5 - Chương 177: Phóng túng bản thân
180 Quyển 5 - Chương 178: Ngày rời đi
181 Quyển 5 - Chương 179: Là đệ đúng không?
182 Quyển 5 - Chương 180: Vương gia phát cuồng
183 Quyển 5 - Chương 181: Buông tay như vậy
184 Quyển 5 - Chương 182: Trong yến tiệc
185 Quyển 5 - Chương 183: Đêm hỗn loạn
186 Quyển 5 - Chương 184: Tái nhập biên quan
187 Quyển 5 - Chương 185: Lưu tu nam tử
188 Quyển 5 - Chương 186: Lợi dụng lẫn nhau
189 Quyển 5 - Chương 187: Đổ về tát lan
190 Quyển 5 - Chương 188: Ngày bi thảm
191 Quyển 5 - Chương 189: Hận thấu xương
192 Quyển 5 - Chương 190: Biên quan hội tụ
193 Quyển 5 - Chương 191: Khôi phục nguyên trạng
194 Quyển 5 - Chương 192: Ngày đàm phán
195 Quyển 5 - Chương 193: Cuộc chiến tranh đoạt
196 Quyển 5 - Chương 194: Tình thế hỗn loạn
197 Quyển 5 - Chương 195: Đều không phải
198 Quyển 5 - Chương 196: Lâm trung quyết biệt
199 Quyển 5 - Chương 197: Đột ngột biến đổi
200 Quyển 6 - Chương 198: Gặp lại mẫu thân
201 Quyển 6 - Chương 199: Thân phận vân gia
202 Quyển 6 - Chương 200: Chinh phục dạ dày của ngươi
203 Quyển 6 - Chương 201: Hái măng trong rừng trúc
204 Quyển 6 - Chương 202: Tình cảm thầm kín
205 Quyển 6 - Chương 203: Ngày ngả bài
206 Quyển 6 - Chương 204: Đạt thành hiệp nghị
207 Quyển 6 - Chương 205: Tú bà hạ tứ
208 Quyển 6 - Chương 206: Bắt đầu dạy dỗ
209 Quyển 6 - Chương 207: Sa đọa thành yêu ma
210 Quyển 6 - Chương 208: Đôi bên gặp lại
211 Quyển 6 - Chương 209: Báu vật vô giá
212 Quyển 6 - Chương 210: Chuyển biến như vậy
213 Quyển 6 - Chương 211: Trở về vân gia
214 Quyển 6 - Chương 212: Đều là kẻ điên
215 Quyển 6 - Chương 213: Ngươi thực khốn kiếp
216 Quyển 6 - Chương 214: Ẩn tật phát tác
217 Quyển 6 - Chương 215: Người nọ điên rồi
218 Quyển 6 - Chương 216: Hai người hòa giải
219 Quyển 6 - Chương 217: Giây phút yêu thương
220 Quyển 6 - Chương 218: Người ngoài dự đoán
221 Quyển 6 - Chương 219: Phơi bày quan hệ
222 Quyển 6 - Chương 220: Trở ngại trùng trùng
223 Quyển 6 - Chương 221: Nguyên do đau đầu
224 Quyển 6 - Chương 222: Ta có cửu chuyển đan
225 Quyển 6 - Chương 223: Nhu tình mật ý
226 Quyển 6 - Chương 224: Trước lúc khởi hành
227 Quyển 6 - Chương 225: Tiến thẳng tới diên kinh
228 Quyển 6 - Chương 226: Đánh đi! đánh đi!
229 Quyển 6 - Chương 227: Thích và yêu
230 Quyển 6 - Chương 228: Một đêm đại giới
231 Quyển 6 - Chương 229: Tuyên ngôn hạnh phúc
232 Quyển 6 - Chương 230: Mộng thành hiện thực
233 Quyển 6 - Chương 231: Ăn tiếp, uống tiếp
234 Quyển 6 - Chương 232: Bảo bối, chờ ta!
235 Quyển 6 - Chương 233: Khách phương xa
236 Quyển 6 - Chương 234: Trao đổi đồng giá
237 Quyển 6 - Chương 235: Nghe lời đệ
238 Quyển 6 - Chương 236: Ước định ba tháng
239 Quyển 6 - Chương 237: Trở về chốn cũ
240 Quyển 6 - Chương 238: Tiềm thức
241 Quyển 6 - Chương 239: Là ai lừa ai
242 Quyển 6 - Chương 240: Đêm đầu tiên
243 Quyển 6 - Chương 241: Đau toàn tâm
244 Quyển 6 - Chương 242: Ngày đêm bầu bạn
245 Quyển 6 - Chương 243: Đêm thứ bảy
246 Quyển 6 - Chương 244: Tình yêu thức giấc
247 Quyển 6 - Chương 245: Giả ngây giả ngốc
248 Quyển 6 - Chương 246: Đồng sàng dị mộng
249 Quyển 6 - Chương 247: Ngày mai rời đi
250 Quyển 6 - Chương 248: Một chữ ‘tình’
251 Quyển 6 - Chương 249: Ta đã trở về
252 Quyển 6 - Chương 250: Vương gia si tình
253 Quyển 6 - Chương 251: Tiểu dương trở về
254 Quyển 6 - Chương 252: Lần đầu giao chiến
255 Quyển 6 - Chương 253: Nôn nóng bất an
256 Quyển 6 - Chương 254: Lưỡng hổ tương tranh
257 Quyển 6 - Chương 255: Tranh giành tình nhân
258 Quyển 6 - Chương 256: Tình thế khó xử
259 Quyển 6 - Chương 257: Cuộc đọ sức cuối cùng
260 Quyển 6 - Chương 258: Rời khỏi ba người
261 Quyển 6 - Chương 259: Gặp lại bằng hữu
262 Quyển 6 - Chương 260: Lựa chọn cuối cùng
263 Quyển 6 - Chương 261: Cố nhân đến thăm
264 Quyển 6 - Chương 262: Tiểu thư cưới “vợ”
265 Quyển 6 - Chương 263: Quyết chiến sinh tử
266 Quyển 6 - Chương 264: Nhuận tang cam lộ
267 Quyển 6 - Chương 265: Người một nhà
268 Quyển 7 - Chương 266: Pn1:oa nhi bị bỏ rơi
269 Quyển 7 - Chương 267: Pn2: Ta muốn lớn lên
270 Quyển 7 - Chương 268: Pn3:sáng sớm hôm sau
271 Quyển 7 - Chương 269: Pn4:ba phụ thân một pa pa
272 Quyển 7 - Chương 270: Pn5:thiện nhân đắc thiện quả
273 Quyển 7 - Chương 271: Pn6: Gia sự mạnh gia
274 Quyển 7 - Chương 272: Pn7:việc nhỏ nhặt
275 Quyển 7 - Chương 273: Pn8:hoàng thượng cho mời
276 Quyển 7 - Chương 274: Pn9:thúc chất chi gian
277 Quyển 7 - Chương 275: Pn10:yêu và bị yêu
278 Quyển 7 - Chương 276: Pn11:man thê bại nhi
279 Quyển 7 - Chương 277: Pn12:tự mình giải quyết
280 Quyển 7 - Chương 278: Pn13:khách quý tới thăm
281 Quyển 7 - Chương 279: Pn14:căn phòng phong ba
282 Quyển 7 - Chương 280: Pn15:miếng mồi dâng đến tận cửa
283 Quyển 7 - Chương 281: Pn16:hù dọa, hù dọa
284 Quyển 7 - Chương 282: Pn17:thân nhân bằng hữu
285 Quyển 7 - Chương 283: Pn18:duyên phận chú định
286 Quyển 7 - Chương 284: Pn19:huynh đệ tình kết
287 Quyển 7 - Chương 285: Pn20:tìm người hỗ trợ
288 Quyển 7 - Chương 286: Pn21:lưỡng quân đàm tâm
289 Quyển 7 - Chương 287: Pn22:yêu đến vĩnh viễn
290 Quyển 7 - Chương 288: Pn23:đêm dài đằng đẵng
Chapter

Updated 290 Episodes

1
Quyển 1 - Chương 1-1: Tiết tử
2
Quyển 1 - Chương 1-2: Ta là tiểu thư???
3
Quyển 1 - Chương 2: Cuộc sống mới ở cổ đại
4
Quyển 1 - Chương 3: Xúc động là tai họa
5
Quyển 1 - Chương 4: Sỉ nhục
6
Quyển 1 - Chương 5: Đêm vẩn đục
7
Quyển 1 - Chương 6: Kiên cường hi vọng
8
Quyển 1 - Chương 7: Nhịp tim ấm áp
9
Quyển 1 - Chương 8: Nam tử trong bức họa
10
Quyển 1 - Chương 9: Vị khách từ xa tới
11
Quyển 1 - Chương 10: Hôn nhân giao dịch
12
Quyển 1 - Chương 11: Giao dịch được thành lập
13
Quyển 1 - Chương 12: Tiểu thư hung dữ muốn trở mặt
14
Quyển 1 - Chương 13: Chủ tớ khắc khẩu
15
Quyển 1 - Chương 14: Buổi sáng hỗn loạn
16
Quyển 1 - Chương 15: Xuất giá rời sơn trang
17
Quyển 1 - Chương 16: Dừng lại hòa ninh trấn
18
Quyển 1 - Chương 17: Ác bá đùa giỡn mỹ nhân
19
Quyển 1 - Chương 18: Thích khách ở hoàn ninh trấn
20
Quyển 1 - Chương 19: Ánh mặt trời tai họa
21
Quyển 1 - Chương 20: Tới thanh châu thành
22
Quyển 2 - Chương 21: Bữa cơm ngày thứ năm
23
Quyển 2 - Chương 22: Chủ mưu thật sự
24
Quyển 2 - Chương 23: Mảnh bạch ngọc vô dụng
25
Quyển 2 - Chương 24: Muội muội thân yêu
26
Quyển 2 - Chương 25: Mạc bạch tiên sinh ở trướng phòng (*)
27
Quyển 2 - Chương 26: Giúp ta bán đồ Hồi môn
28
Quyển 2 - Chương 27: Sự chuẩn bị trước khi ra ngoài
29
Quyển 2 - Chương 28: Ra ngoài gặp chuyện
30
Quyển 2 - Chương 29: Thì ra là bẫy
31
Quyển 2 - Chương 30: Cứu người
32
Quyển 2 - Chương 31: Thì ra là thế
33
Quyển 2 - Chương 32: Bộ mặt thật
34
Quyển 2 - Chương 33: Xem tình hình mới quyết định
35
Quyển 2 - Chương 34: Tiểu vũ? tiểu vũ?
36
Quyển 2 - Chương 35: Thân phận bị vạch trần
37
Quyển 2 - Chương 36: Suy nghĩ chu toàn của y
38
Quyển 2 - Chương 37: Tình cảm ấm áp
39
Quyển 2 - Chương 38: Bắt đầu tất cả
40
Quyển 2 - Chương 39: Tình thế khó khăn
41
Quyển 2 - Chương 40: Tình cảm dần sáng tỏ
42
Quyển 2 - Chương 41: Trời dần đen tối
43
Quyển 2 - Chương 42: Sự yên lặng trước cơn sóng gió
44
Quyển 2 - Chương 43: Sa lưới
45
Quyển 2 - Chương 44: Hai mặt của ái tình
46
Quyển 2 - Chương 45: Vẫn nên rời khỏi
47
Quyển 2 - Chương 46: Trốn đi chưa toại
48
Quyển 2 - Chương 47: Giận dữ vì ghen
49
Quyển 2 - Chương 48: Rốt cuộc cũng trốn thoát
50
Quyển 3 - Chương 49: Hoàng tước ở phía sau
51
Quyển 3 - Chương 50: Kẻ không ai ngờ tới
52
Quyển 3 - Chương 51: Chuyện cũ đau lòng
53
Quyển 3 - Chương 52: Nguyên nhân của mọi chuyện
54
Quyển 3 - Chương 53: Y là nam nhân
55
Quyển 3 - Chương 54: Đưa ra quyết định
56
Quyển 3 - Chương 55: Giật mình như mộng
57
Quyển 3 - Chương 56: Nhiên thiêu đãi tẫn
58
Quyển 3 - Chương 57: Hắc dạ – Bạch trú
59
Quyển 3 - Chương 58: Lưu trần công tử
60
Quyển 3 - Chương 59: Phân biệt đối xử
61
Quyển 3 - Chương 60: Bá đạo chấp niệm
62
Quyển 3 - Chương 61: Chỉ vì yêu ngươi
63
Quyển 3 - Chương 62-1: Dùng miệng mớm cho ngươi
64
Quyển 3 - Chương 62-2: Màn đêm u tối
65
Quyển 3 - Chương 63: Sẽ không đụng tới đệ
66
Quyển 3 - Chương 64: Ngọn lửa buổi sớm
67
Quyển 3 - Chương 65: Đêm đông
68
Quyển 3 - Chương 66: Người nọ đã tới
69
Quyển 3 - Chương 67: Ngụy xà
70
Quyển 3 - Chương 68: Rạng đông bừng sáng
71
Quyển 3 - Chương 69: Rắc rối liên tục kéo tới
72
Quyển 4 - Chương 70: Đây là đâu?
73
Quyển 4 - Chương 71: Đưa y trở lại
74
Quyển 4 - Chương 72: Thế sự đa đoan
75
Quyển 4 - Chương 73: Hữu kinh vô hiểm
76
Quyển 4 - Chương 74: Ngày làm việc đầu tiên
77
Quyển 4 - Chương 75: Làm người khiêm tốn
78
Quyển 4 - Chương 76: Chuyện bé xé to
79
Quyển 4 - Chương 77: Người tốt khó làm
80
Quyển 4 - Chương 78: Chân tướng mọi chuyện
81
Quyển 4 - Chương 79: Lưu trần trở về
82
Quyển 4 - Chương 80: Tình yêu vô vọng
83
Quyển 4 - Chương 81: Bình tĩnh kết thúc
84
Quyển 4 - Chương 82: Vào ở lộng mai các
85
Quyển 4 - Chương 83: Người mới gặp
86
Quyển 4 - Chương 84: Yêu nghiệt xấu xa
87
Quyển 4 - Chương 85: Liên tục thất bại
88
Quyển 4 - Chương 86: Con mèo ưa làm nũng
89
Quyển 4 - Chương 87: Trở về tiểu viện
90
Quyển 4 - Chương 88: Cảm tình dần sâu đậm
91
Quyển 4 - Chương 89: Không thể buông tay
92
Quyển 4 - Chương 90: Sau nụ hôn buổi sớm
93
Quyển 4 - Chương 91: Ôn nhu công chiếm
94
Quyển 4 - Chương 92: Lựa chọn yêu ngươi
95
Quyển 4 - Chương 93: Ôn tuyền kích tình
96
Quyển 4 - Chương 94: Cuộc bàn bạc nhỏ trong phòng ngủ
97
Quyển 4 - Chương 95: Phong khởi vân kinh
98
Quyển 4 - Chương 96: Người tốt bị ức hiếp
99
Quyển 4 - Chương 97: Lưu trần – Liễu phong
100
Quyển 4 - Chương 98: Là lỗi của ai
101
Quyển 4 - Chương 99: Dạ sắc mê ly
102
Quyển 4 - Chương 100: Lão bà thật tốt
103
Quyển 4 - Chương 101: Tư đồ Vũ thánh
104
Quyển 4 - Chương 102: Chỉ muốn yêu ngươi
105
Quyển 4 - Chương 103: Ám triều dũng động
106
Quyển 4 - Chương 104: Vương gia tìm “thê tử”
107
Quyển 4 - Chương 105: Hồi ức
108
Quyển 4 - Chương 106: Nhất niệm chi gian
109
Quyển 4 - Chương 107: Không đội trời chung
110
Quyển 4 - Chương 108: Người cuối cùng
111
Quyển 4 - Chương 109: Khoảng thời gian ngọt ngào
112
Quyển 4 - Chương 110: Sum họp một nơi
113
Quyển 4 - Chương 111: “tuyết”sắc dụ hoặc
114
Quyển 4 - Chương 112: Dạ bán kinh tâm
115
Quyển 4 - Chương 113: Phía sau phượng hoàng sơn
116
Quyển 4 - Chương 114: Yêu hận tình thù
117
Quyển 4 - Chương 115: Tuyết sơn tình đoạn
118
Quyển 4 - Chương 116: Hạnh phúc thoáng qua
119
Quyển 4 - Chương 117: Nhất tiễn xuyên tâm
120
Quyển 4 - Chương 118: Duyên diệt tâm toái
121
Quyển 5 - Chương 119: Quái dị tổ tôn
122
Quyển 5 - Chương 120: Khởi đầu của sự hỗn loạn
123
Quyển 5 - Chương 121: Bị đùa giỡn?
124
Quyển 5 - Chương 122: Chuyện cũ đã qua
125
Quyển 5 - Chương 123: Trở nên mạnh mẽ vì ai
126
Quyển 5 - Chương 124: Huyền mệnh một đường
127
Quyển 5 - Chương 125: Nhân họa đắc phúc
128
Quyển 5 - Chương 126: Mưa lớn sau giờ ngọ
129
Quyển 5 - Chương 127: Khó khăn cuối cùng
130
Quyển 5 - Chương 128: Thiếu niên thay đổi bề ngoài
131
Quyển 5 - Chương 129: Loạn trong giặc ngoài
132
Quyển 5 - Chương 130: Loạn thế trước mắt
133
Quyển 5 - Chương 131: Nguyên nhân gây ra đại loạn
134
Quyển 5 - Chương 132: “khách tới thăm” giữa đêm khuya
135
Quyển 5 - Chương 133: Cùng đến diên kinh
136
Quyển 5 - Chương 134: Quái lực thiếu niên
137
Quyển 5 - Chương 135: Đầu bếp quân doanh
138
Quyển 5 - Chương 136: Xông pha tiền tuyến
139
Quyển 5 - Chương 137: Tiến vào chiến trường
140
Quyển 5 - Chương 138: Cuộc sống quân doanh
141
Quyển 5 - Chương 139: Quân doanh ghê tởm
142
Quyển 5 - Chương 140: Nguyệt hạ mỹ nhân
143
Quyển 5 - Chương 141: Trở thành bằng hữu
144
Quyển 5 - Chương 142: Ái tình rối rắm
145
Quyển 5 - Chương 143: Nhất oản diện điều
146
Quyển 5 - Chương 144: Trúng độc
147
Quyển 5 - Chương 145: Đan dược cứu mạng
148
Quyển 5 - Chương 146: Sự kiện bất ngờ
149
Quyển 5 - Chương 147: Ngày năm tháng năm
150
Quyển 5 - Chương 148: Ban đêm bị tập kích
151
Quyển 5 - Chương 149: Tự biên tự diễn
152
Quyển 5 - Chương 150: Tình thế nghịch chuyển
153
Quyển 5 - Chương 151: Trận chiến giằng co
154
Quyển 5 - Chương 152: Trở về diên kinh
155
Quyển 5 - Chương 153: Không cần phong thưởng
156
Quyển 5 - Chương 154: Ngươi tiến ta lui
157
Quyển 5 - Chương 155: Thay đổi sách lược
158
Quyển 5 - Chương 156: Tiến cung diện thánh
159
Quyển 5 - Chương 157: Tạm thời lưu lại
160
Quyển 5 - Chương 158: Con tin địch quốc
161
Quyển 5 - Chương 159: Nhặt được đệ đệ
162
Quyển 5 - Chương 160: Tháng bảy giữa hè
163
Quyển 5 - Chương 161: Trước ngày trùng phùng
164
Quyển 5 - Chương 162: Phúc khí đông lai
165
Quyển 5 - Chương 163: Rất có hy vọng
166
Quyển 5 - Chương 164: Nực cười
167
Quyển 5 - Chương 165: Rảo bước tiến lên
168
Quyển 5 - Chương 166: Kính tửu phong ba
169
Quyển 5 - Chương 167: Nam nhân chi gian
170
Quyển 5 - Chương 168: Chậm rãi tiếp cận
171
Quyển 5 - Chương 169: Ép sát từng bước
172
Quyển 5 - Chương 170: Ôn nhu mê thang
173
Quyển 5 - Chương 171: Thân thuộc với ngươi
174
Quyển 5 - Chương 172: Trước lúc tiễn biệt
175
Quyển 5 - Chương 173: Say rượu tan nát cõi lòng
176
Quyển 5 - Chương 174: Đêm cháy bỏng
177
Quyển 5 - Chương 175: Tìm kiếm đệ đệ
178
Quyển 5 - Chương 176: Lời nói dối ngọt ngào
179
Quyển 5 - Chương 177: Phóng túng bản thân
180
Quyển 5 - Chương 178: Ngày rời đi
181
Quyển 5 - Chương 179: Là đệ đúng không?
182
Quyển 5 - Chương 180: Vương gia phát cuồng
183
Quyển 5 - Chương 181: Buông tay như vậy
184
Quyển 5 - Chương 182: Trong yến tiệc
185
Quyển 5 - Chương 183: Đêm hỗn loạn
186
Quyển 5 - Chương 184: Tái nhập biên quan
187
Quyển 5 - Chương 185: Lưu tu nam tử
188
Quyển 5 - Chương 186: Lợi dụng lẫn nhau
189
Quyển 5 - Chương 187: Đổ về tát lan
190
Quyển 5 - Chương 188: Ngày bi thảm
191
Quyển 5 - Chương 189: Hận thấu xương
192
Quyển 5 - Chương 190: Biên quan hội tụ
193
Quyển 5 - Chương 191: Khôi phục nguyên trạng
194
Quyển 5 - Chương 192: Ngày đàm phán
195
Quyển 5 - Chương 193: Cuộc chiến tranh đoạt
196
Quyển 5 - Chương 194: Tình thế hỗn loạn
197
Quyển 5 - Chương 195: Đều không phải
198
Quyển 5 - Chương 196: Lâm trung quyết biệt
199
Quyển 5 - Chương 197: Đột ngột biến đổi
200
Quyển 6 - Chương 198: Gặp lại mẫu thân
201
Quyển 6 - Chương 199: Thân phận vân gia
202
Quyển 6 - Chương 200: Chinh phục dạ dày của ngươi
203
Quyển 6 - Chương 201: Hái măng trong rừng trúc
204
Quyển 6 - Chương 202: Tình cảm thầm kín
205
Quyển 6 - Chương 203: Ngày ngả bài
206
Quyển 6 - Chương 204: Đạt thành hiệp nghị
207
Quyển 6 - Chương 205: Tú bà hạ tứ
208
Quyển 6 - Chương 206: Bắt đầu dạy dỗ
209
Quyển 6 - Chương 207: Sa đọa thành yêu ma
210
Quyển 6 - Chương 208: Đôi bên gặp lại
211
Quyển 6 - Chương 209: Báu vật vô giá
212
Quyển 6 - Chương 210: Chuyển biến như vậy
213
Quyển 6 - Chương 211: Trở về vân gia
214
Quyển 6 - Chương 212: Đều là kẻ điên
215
Quyển 6 - Chương 213: Ngươi thực khốn kiếp
216
Quyển 6 - Chương 214: Ẩn tật phát tác
217
Quyển 6 - Chương 215: Người nọ điên rồi
218
Quyển 6 - Chương 216: Hai người hòa giải
219
Quyển 6 - Chương 217: Giây phút yêu thương
220
Quyển 6 - Chương 218: Người ngoài dự đoán
221
Quyển 6 - Chương 219: Phơi bày quan hệ
222
Quyển 6 - Chương 220: Trở ngại trùng trùng
223
Quyển 6 - Chương 221: Nguyên do đau đầu
224
Quyển 6 - Chương 222: Ta có cửu chuyển đan
225
Quyển 6 - Chương 223: Nhu tình mật ý
226
Quyển 6 - Chương 224: Trước lúc khởi hành
227
Quyển 6 - Chương 225: Tiến thẳng tới diên kinh
228
Quyển 6 - Chương 226: Đánh đi! đánh đi!
229
Quyển 6 - Chương 227: Thích và yêu
230
Quyển 6 - Chương 228: Một đêm đại giới
231
Quyển 6 - Chương 229: Tuyên ngôn hạnh phúc
232
Quyển 6 - Chương 230: Mộng thành hiện thực
233
Quyển 6 - Chương 231: Ăn tiếp, uống tiếp
234
Quyển 6 - Chương 232: Bảo bối, chờ ta!
235
Quyển 6 - Chương 233: Khách phương xa
236
Quyển 6 - Chương 234: Trao đổi đồng giá
237
Quyển 6 - Chương 235: Nghe lời đệ
238
Quyển 6 - Chương 236: Ước định ba tháng
239
Quyển 6 - Chương 237: Trở về chốn cũ
240
Quyển 6 - Chương 238: Tiềm thức
241
Quyển 6 - Chương 239: Là ai lừa ai
242
Quyển 6 - Chương 240: Đêm đầu tiên
243
Quyển 6 - Chương 241: Đau toàn tâm
244
Quyển 6 - Chương 242: Ngày đêm bầu bạn
245
Quyển 6 - Chương 243: Đêm thứ bảy
246
Quyển 6 - Chương 244: Tình yêu thức giấc
247
Quyển 6 - Chương 245: Giả ngây giả ngốc
248
Quyển 6 - Chương 246: Đồng sàng dị mộng
249
Quyển 6 - Chương 247: Ngày mai rời đi
250
Quyển 6 - Chương 248: Một chữ ‘tình’
251
Quyển 6 - Chương 249: Ta đã trở về
252
Quyển 6 - Chương 250: Vương gia si tình
253
Quyển 6 - Chương 251: Tiểu dương trở về
254
Quyển 6 - Chương 252: Lần đầu giao chiến
255
Quyển 6 - Chương 253: Nôn nóng bất an
256
Quyển 6 - Chương 254: Lưỡng hổ tương tranh
257
Quyển 6 - Chương 255: Tranh giành tình nhân
258
Quyển 6 - Chương 256: Tình thế khó xử
259
Quyển 6 - Chương 257: Cuộc đọ sức cuối cùng
260
Quyển 6 - Chương 258: Rời khỏi ba người
261
Quyển 6 - Chương 259: Gặp lại bằng hữu
262
Quyển 6 - Chương 260: Lựa chọn cuối cùng
263
Quyển 6 - Chương 261: Cố nhân đến thăm
264
Quyển 6 - Chương 262: Tiểu thư cưới “vợ”
265
Quyển 6 - Chương 263: Quyết chiến sinh tử
266
Quyển 6 - Chương 264: Nhuận tang cam lộ
267
Quyển 6 - Chương 265: Người một nhà
268
Quyển 7 - Chương 266: Pn1:oa nhi bị bỏ rơi
269
Quyển 7 - Chương 267: Pn2: Ta muốn lớn lên
270
Quyển 7 - Chương 268: Pn3:sáng sớm hôm sau
271
Quyển 7 - Chương 269: Pn4:ba phụ thân một pa pa
272
Quyển 7 - Chương 270: Pn5:thiện nhân đắc thiện quả
273
Quyển 7 - Chương 271: Pn6: Gia sự mạnh gia
274
Quyển 7 - Chương 272: Pn7:việc nhỏ nhặt
275
Quyển 7 - Chương 273: Pn8:hoàng thượng cho mời
276
Quyển 7 - Chương 274: Pn9:thúc chất chi gian
277
Quyển 7 - Chương 275: Pn10:yêu và bị yêu
278
Quyển 7 - Chương 276: Pn11:man thê bại nhi
279
Quyển 7 - Chương 277: Pn12:tự mình giải quyết
280
Quyển 7 - Chương 278: Pn13:khách quý tới thăm
281
Quyển 7 - Chương 279: Pn14:căn phòng phong ba
282
Quyển 7 - Chương 280: Pn15:miếng mồi dâng đến tận cửa
283
Quyển 7 - Chương 281: Pn16:hù dọa, hù dọa
284
Quyển 7 - Chương 282: Pn17:thân nhân bằng hữu
285
Quyển 7 - Chương 283: Pn18:duyên phận chú định
286
Quyển 7 - Chương 284: Pn19:huynh đệ tình kết
287
Quyển 7 - Chương 285: Pn20:tìm người hỗ trợ
288
Quyển 7 - Chương 286: Pn21:lưỡng quân đàm tâm
289
Quyển 7 - Chương 287: Pn22:yêu đến vĩnh viễn
290
Quyển 7 - Chương 288: Pn23:đêm dài đằng đẵng