Quyển 7 – Chương 276: Pn11:man thê bại nhi

Chớp mắt đã tới trung tuần tháng mười, hai người nọ rời khỏi đây cũng sắp được một tháng, Vân Khoảnh Dương cùng Tư Vũ Thánh gửi thư về nói phân đà có việc, phải qua một thời gian nữa mới có thể trở về.

Ngày hôm đó, sau giờ ngọ, ba người cùng nhau nghỉ ngơi trong thư phòng ấm cúng, Vân Phi Vũ nằm trên nhuyễn tháp vuốt ve thực đơn mà Vân Khoảnh Dương đặc biệt gửi về cho mình, mà hai người khác ngồi một bên chơi cờ, ánh mắt thỉnh thoảng lại nhìn qua đây, vẻ mặt đầy sủng nị.

‘thùng thùng thùng’

Tiếng gõ cửa đánh tan không gian yên lặng cùng ấm cúng giữa ba người, Vân Khoảnh Dương khẽ nhíu mày, sau đó nhìn ra cửa: “Chuyện gì?’

Cảm nhận được ngữ khí trong câu hỏi kia có phần không kiên nhẫn, gã tiểu tư ngoài cửa cẩn thận trả lời: “Khởi bẩm thiếu gia, có người muốn gặp thất thiếu gia.”

“Ủa? Ta?” Vân Phi Vũ kinh ngạc buông sách trong tay, cũng nhìn về phía cửa: “Ai muốn gặp ta?”

“Là Mạnh gia lần trước đã lưu lại trong phủ chúng ta vài ngày ạ.”

“Ôi, là Mạnh thúc?” Vân Phi Vũ kinh ngạc, ngược lại nhìn về phía Vân Khoảnh Dương: “Chẳng phải hắn đã trở về Đông An thành rồi sao?”

Nam nhân gật đầu, sau đó còn nói: “Chỉ sợ là bọn họ dọn nhà tới Diên Kinh thôi. Ta nhớ rõ hắn có nói sẽ tới Diên Kinh phát triển sản nghiệp, không ngờ lại nhanh như vậy.”

“Thật là…”

Vân Phi Vũ vội vàng nhảy xuống khỏi nhuyễn tháp, xỏ giầy, khoác ngoại bào. Hai người nhìn y biến mất ngoài cửa, đành phải lắc đầu chẳng biết làm sao, tiếp tục chơi cờ.

Vén rèm tiến vào đại sảnh, Vân Phi Vũ thấy Mạnh Lệnh Phương ngồi trước bàn uống trà, mà một nam tử xa lạ khác lại không ngừng chuyển động trong phòng, chắc hẳn đó chính là Mạnh Văn Tuyên.

“Tiểu Vũ, ngươi đã tới rồi.” Mạnh Lệnh Phương buông chung trà, mỉm cười đứng lên.

Không hề che dấu hân hoan cùng cảm tình trên mặt, Vân Phi Vũ nhanh chóng tới gần: “Mạnh thúc, ngài tới đây lúc nào vây? Nghe nói ngài tới Diên Kinh phát triển?”

“Ha hả, không dám nói tới từ phát triển, chỉ là một gian trà phô, làm chút sinh ý nhỏ nhặt mà thôi. Đôn đáo nhiều năm như vậy cũng khiến ta mệt mỏi rồi, thật sự muốn an ổn một chỗ. Ta không nghĩ sẽ trông đợi gì ở Đông An thành nữa, nhớ tới việc ngươi ở Diên Kinh, cho nên Mạnh thúc mới tới nơi này. Sao nào, không chào đón ta?”

“Mạnh thúc nói những lời này là quá khách khí rồi, ngài cần gì xin cứ nói thẳng, có thể làm thì ta nhất định sẽ giúp đỡ, chỉ cần đó không phải việc giết người phóng hỏa là được.” Vân Phi Vũ nháy mắt với hắn mấy cái, sau đó nhếch miệng cười nói.

Mạnh Lệnh Phương cười lớn, sau đó kéo nam tử đứng sau mình tới: “Nào, giới thiệu cho các người quen biết một chút. Tiểu Vũ, đây là nhi tử của ta, Văn Tuyên. Văn Tuyên, đây là Tiểu Vũ mà ta luôn nhắc tới với ngươi đấy, nhỏ hơn ngươi một tuổi nhưng từ khi nhỏ hơn ngươi rất nhiều thì y đã có bản lĩnh hơn người rồi, còn nữa, sự tình lần nãy cũng nhờ y hỗ trợ nên mới giải quyết được, ngươi cần phải cảm tạ người ta cho tốt.”

Người vừa tới, Mạnh Văn Tuyên đã không ngừng ngắm nghía, theo những điều nghe được từ miệng phụ nhân, hắn vẫn tưởng y là một tên có gương mặt nhân hậu tới ngốc nghếch, không ngờ khi gặp mặt thì y lại xinh đẹp như vậy. Từ trước tới nay hắn vốn là người yêu thích mỹ nhân, nhìn người trước mắt kiều diễm như hoa, địch ý trong lòng đã biến mất hơn phân nửa.

“Mạnh thúc, ta đã nói với ngài bao lần là không cần khách khí như vậy mà.” Vân Phi Vũ kinh ngạc nhìn nam tử đột nhiên sấn tới trước mặt, bị hành động vô cùng thân thiết của hắn khiến cho sửng sốt.

“Ta gọi đệ là Tiểu Vũ nha, đệ không ngại chứ?” Quả nhiên là cực phẩm, Mạnh Văn Tuyên không ngừng suýt xoa trong đầu: “Tay mềm mại như thế này, vậy nhất định da thịt trên người…” hắn không tự chủ nổi liền nuốt một ngụm nước miếng, nhìn chằm chằm người trước mắt, ngắm nhìn da thịt nhẵn nhụi tự bạch ngọc.

“Văn Tuyên, ngươi làm cái gì vậy?” Mạnh Lệnh Phương quát chói tai, hắn đương nhiên hiểu nhi tử thân sinh của mình hơn người nào hết, không học thức, không nghề nghiệp, hết ăn lại nằm nhưng bản tính lại cực kỳ háo sắc, bằng không tại sao lần này lại dính vào tai họa lớn như vậy? Trước khi xuất môn đã căn dặn nhi tử của mình không được phép làm chuyện xấu mặt, thật không ngờ tên nghịch tử này lại mau quên như vậy. Mạnh Lệnh Phương tức giận giương tay định tát cho hắn một cái.

Đuôi mắt nhìn thấy phụ thân giương tay lên, Mạnh Văn Tuyên lập tức lẻn ra phía sau Vân Phi Vũ, bất mãn bĩu môi: “Phụ thân, là người muốn ta nói nhiều lời cảm tạ với Tiểu Vũ, sau đó học tập ở y nhiều điều, không thân cận với y thì học tập sao được?”

“Ngươi… ngươi…” Mạnh Lệnh Phương tức tới phát run, nửa ngày nói không thành câu.

Vân Phi Vũ nhíu mày, theo những lời trước kia Mạnh Lệnh Phương kể lại, y chỉ nghĩ Mạnh Văn Tuyên là một lẻ thích ăn uống chơi bời, thật không dự liệu được hắn lại không có chí tiến thủ như vậy. Lần đầu tiên gặp y đã lộ ra ánh mắt tham lam thèm thuồng, thực khiến người ta không cách nào có cảm tình, uổng cho hắn có phụ thân tốt như vậy.

Rời khỏi hơi thở đáng ghét sau lưng, lười liếc hắn lấy một cái, Vân Phi Vũ đỡ Mạnh Lệnh Phương ngồi xuống, sau đó ngồi vào chỗ đối diện: “Mạnh thúc, sao không thấy Mạnh phu nhân tới vậy?”

Mạnh Lên Phương biết nam tử trẻ tuổi trước mắt đang cho mình bậc thang để bước xuống, hắn cười áy náy: “Nhiều ngày nay nàng mải mê chăm lo cho tân gia nên có chút mệt mỏi, không tới được.”

“Sao ngài lại tìm nơi khác chứ, chẳng phải cứ đến chỗ ta là được rồi sao? Tóm lại nơi này lớn như vậy, ta có thể an bài cho mọi người một viện tử.” Tuy rằng không thích mẫu tử Mạnh gia cho lắm, nhưng Mạnh Lệnh Phương lại như phụ thân của mình, y thực sự hy vọng có thể ở bên hắn nhiều một chút.

“Đúng vậy, phụ thân, chúng ta lập tức trả lại căn nhà kia, sau đó dọn…” Có thể ở bên cạnh mỹ nhân, Mạnh Văn Tuyên đương nhiên vui vẻ, vừa ngắt lời đã bị quát trở lại.

“Ngươi câm miệng lại cho ta, không nói câu nào chẳng ai bảo ngươi câm cả.” Mạnh Lệnh Phương hung hăng trừng mắt liếc hắn một cái, sau đó nhìn sang nam tử đối diện, khoát tay, cười nói: “Tiểu Vũ, không phải Mạnh thúc khách khí đâu, chỉ là mỗi gia đình có một thói quen khác nhau thôi. Hơn nữa, căn nhà ta tìm được cách cửa hàng gần hơn, mà ta cũng đã tới Diên Kinh này rồi, ngươi còn sợ sau này không có cơ hội gặp mặt sao. Mạnh thúc rất thích đồ ăn ở Phi Vũ Hiên của ngươi nha, sau này sẽ thường xuyên ghé qua quấy rầy, chỉ cần ngươi không ngại phiền phức là được, đúng không? Ha ha”

Ngẫm lại cũng đúng, Vân Phi Vũ cũng không tiếp tục yêu cầu, cười ha hả nói: “Mạnh thúc thích là được rồi, vậy mỗi ngày ngài đều tới chỗ ta dùng bữa, thế nào? Nếu không thì tới giờ ta sẽ sai người đưa tới.”

“Không cần không cần.” Mạnh Lệnh Phương vội vàng xua tay: “Ta muốn ăn sẽ tự động tới đây. Mạnh thúc này sẽ không khách khí với ngươi đâu.”

“Vậy thì tốt.” nghĩ một chút, Vân Phi Vũ còn nói: “Mạnh thúc, hay tối nay ngài lưu lại đây dùng bữa đi, ta làm bữa tiệc tẩy trần cho mọi người. Ngài nói cho ta biết nơi ngài ở, ta phái người tới tiếp Mạnh phu nhân tới đây.”

Vốn định cự tuyệt nhưng nhìn vẻ nhiệt tình trên gương mặt nam tử, Mạnh Lệnh Phương đành gật đầu: “Được rồi, nhưng hiện tại vẫn còn sớm, ta muốn trở về xem cửa hàng chuẩn bị ra sao, lát nữa chúng ta lại tới.”

“Ân, cũng tốt, chính sự quan trọng hơn.” Thấy hắn đứng lên, Vân Phi Vũ đứng lên theo: “Mạnh thúc cần gì cứ nói thẳng với ta, ngàn vạn lần đừng tỏ ra khách khí. Ta vẫn luôn coi ngài như người thân trong nhà vậy.”

“Ha ha, đã biết.” Mạnh Lệnh Phương vỗ vai y, nhìn nhi tử của mình, thở dài: “Nếu ta có một nhi tử giỏi giang như ngươi thì tốt biết bao.”

Vân Phi Vũ tươi cười: “Mạnh huynh vẫn chưa định tính, ta nghĩ qua vài năm nữa hắn sẽ tốt lên, Mạnh thúc đừng lo lắng.”

“Hắn a” Mạnh Lệnh Phương bất đắc dĩ lắc đầu, sau đó túm tên Mạnh Văn Tuyên vẫn đang nhìn chòng chọc vào Vân Phi Vũ: “Không cần tiễn, lát nữa ta còn tới đây.”

“Được, chỉ đưa tới cửa.” Tiễn bước hai người, đang chuẩn bị đi vào phòng bếp xem còn những nguyên liệu gì lại thấy Vân Khoảnh Dương cùng Tích Vô Nhai bước tới đây. Một người toàn thân bạch y ôn nhuận như ngọc, một người khoác trên thân lam bào cẩm ngọc tuấn tú phi phàm, bao nhiêu thứ không vui khi nãy đều bị y vứt ra sau đầu.

Mỉm cười tiến lên phía trước, vươn hai tay ôm lấy hai người: “Các mỹ nhân của ta có nhớ tướng công không? Tới đón ta? Nào nào, để ta hôn một chút.”

‘Chụt chụt’ hai tiếng, thấy vẻ mặt dở khóc dở cười của hai người, Vân Phi Vũ cười hắc hắc: “Ngắm mỹ nhân quả nhiên khiến tâm tình vui vẻ.”

Vân Khoảnh Dương nhéo mũi y, thuận miệng hỏi: “Sao nào, tâm trạng của đệ khi nãy không tốt?”

Nhớ tới việc khi nãy bị người nọ đụng chạm, Vân Phi Vũ lập tức khó chịu, chau mày phủi y phục theo bản năng: “Mạnh thúc là người tốt như vậy mà nhi tử của hắn thật chẳng ra gì, ta thấy tiếc cho hắn quá.”

Nghe thấy y buông lời oán giận, hai người kinh ngạc, Tích Vô Nhai đưa tay vuốt lên nếp uốn trên mi tâm của y, ôn nhu nói: “Làm sao vậy? Kẻ nào trêu chọc đệ?”

Vừa mở miệng định nói lại đột nhiên ngậm chặt lại, nhớ tới việc nết mình đem chuyện vừa rồi nói ra, chắc chắn tên tiểu tử đáng chết kia sẽ bị lột da, Mạnh thúc khẳng định sẽ đau lòng, y thở dài: “Thôi quên đi vậy.”

Vân Phi Vũ nhoẻn miệng cười: “Không có, chỉ là nhìn bộ dạng vô lại của hắn không vừa mắt. Hắn có phụ thân tốt như vậy cũng không biết đường học hành giỏi giang báo đáp. Ta chỉ hâm mộ cũng có chút ghen tị thôi.”

Thấy y không muốn nói, hai người không tiếp tục truy vấn, chỉ đem tất cả ánh mắt cùng thần thái của y vào đáy mắt, sau đo liếc nhau, trong lòng tự hiểu.

“A, ra vậy, nếu đệ muốn Mạnh thúc trở thành phụ thân mình, vậy ta sẽ cho người tới đoạt đến đây.” Vân Khoảnh Dương sờ sờ cằm, vẻ mặt đăm chiêu.

Biết hắn chọc mình vui, Vân Phi Vũ lườm hắn một cái: “Còn có chuyện cướp phụ thân nữa hả, đúng là chỉ có huynh mới nghĩ ra thôi. Không nói hươu nói vượn với huynh nữa, tối nay gia quyến Mạnh thúc sẽ tới dùng bữa, ta tới nhà bếp xem đồ ăn có đủ hay không.” Nói xong, y định đẩy hai người bước đi.

“Ta đến hỗ trợ nha?” Tích Vô Nhai nắm tay y khẽ vuốt, vẻ mặt tươi cười nhìn y.

“Ta cũng thế.” Vân Khoảnh Dương cũng tiến lên bắt lấy tay phải y, đưa lên miệng hôn nhẹ, khóe miệng câu chút tiếu ý tà mị.

Vân Phi Vũ liếc mắt, thầm nghĩ: “Ta tới phòng bếp chứ có phải về phòng ngủ đâu, cần gì phải ám muội như vậy.” Có điều y cũng chẳng nói ra, trở tay nắm lấy hai bàn tay to lớn của hai người, làm như đang nắm tay hai bạn nhỏ, vừa đi vừa nói: “Được rồi, Tích nhặt rau, Dương rửa đồ, ta nấu ăn.”

Giờ Dậu tứ khắc, gia đình Mạnh Lệnh Phương tới.

Không biết là do bị Mạnh Lệnh Phương giáo huấn hay do Tích Vô Nhai cùng Vân Khoảnh Dương có mặt ở đây, Mạnh Văn Tuyên ngoan ngoãn rất nhiều.

Giữa bữa cơm, mọi người vừa ăn vừa tán gẫu, đang lúc vui vẻ, Lưu Ngọc Hoa vốn vẫn ngồi im lặng bên cạnh lại đột nhiên ngắt lời: “Nghe nói Cửu thân vương năm nay ba mươi mốt, ngài vẫn chưa thú nương tử đúng không?”

Câu nói đột ngột này khiến mọi người ngẩn ra, toàn bộ ánh mắt đều đổ dồn lên người nàng.

Tích Vô Nhai còn chưa kịp mở miệng, nàng lập tức nói: “Kỳ thực là thế này, ta có một chất nữ là bà con xa, năm nay vừa tròn mười tám tuổi, xinh đẹp đáng yêu, cầm kỳ thư họa đủ thứ *** thông, chỉ là do ánh mắt quá cao nên vẫn kéo dài tới hôm nay chưa thành thần, không biết vương gia có…”

“Được rồi, nàng nói nhăng nói cuội gì chứ, vương gia có thành thân hay chưa thì can hệ gì tới nàng.” Mạnh Lệnh Phương tức giận quát lớn, lại quay sang nhìn Mạnh Văn Tuyên: “Văn Tuyên, ngươi đưa mẫu thân của ngươi về trước.”

“Sao? Bây giờ?” Mạnh Văn Tuyên lưu luyến nhìn bàn đồ ăn đầy ắp cùng Vân Phi Vũ: “Phụ thân, chúng ta vẫn chưa ăn no mà.”

“Ha ha ha, ngươi trừ bỏ sống phóng túng ra còn có thể quan tâm tới thứ gì?” Mạnh Lệnh Phương tức giận mắng.

Lưu Ngọc Hoa chậm rãi đứng lên: “Lão gia phát hỏa với nhi tử làm gì, hắn muốn ăn no cũng không được hả? Người trừ bỏ mắng hắn khen người khác ra còn làm được gì? Tên đó tốt như vậy thì người nhận hắn làm nhi tử đi.”

Nhìn bàn tay chỉ về phía mình, Vân Phi Vũ ngạc nhiên, ngượng ngùng cười: “Mạnh phu nhân, ta nghĩ ngài lầm…”

“Câm miệng” Lưu Ngọc Hoa quát chói tai: “Đều tại ngươi, không phải tại ngươi thì nhà của ta sẽ biến thành như thế này sao? Vân gia của các người đúng là chả có thứ gì tốt đẹp cả.”

“Ba” Tiếng tát cực kỳ mạnh vang lên, Lưu Ngọc Hoa bụm mặt run rẩy sợ hãi.

Bàn tay buông xuôi bên người nhẹ nhàng run rẩy, Mạnh Lệnh Phương vẫn tức giận đỏ mặt tía tai, mồ hôi lạnh sau lưng chảy từng dòng. Tuy hai người đối diện vẫn ngồi yên không phản ứng, nhưng ánh mắt sắc lạnh kia khiến người ta không rét mà run.

“Tạ lỗi, lập tức tạ lỗi với Tiểu Vũ, có nghe thấy không!”

Lần đầu bị đánh, lần đầu bị quát, Lưu Ngọc Hoa chưa bao giờ chịu ủy khuất như thế này, nước mắt bắt đầu không ngừng chảy xuống: “Lão gia… người… thế nhưng lại vì ngoại nhân mà đánh ta?”

Mạnh Văn Tuyên không thể ngồi yên bên cạnh, phụ thân cùng mẫu thân của hắn vẫn luôn tương kính như tân, trừ bỏ vì vấn đề của hắn có chút khác ý nhưng tuyệt chưa khi nào khắc khẩu kịch liệt như lúc này, việc này… rốt cuộc là làm sao vậy?

(Tương kính như tân: hòa hợp),

Không khí trên bàn ăn trầm trọng mà áp lực, hai người bên cạnh từ tốn nhấm rượu nhưng vẫn khiến Vân Phi Vũ hiểu rằng bọn họ đang rất giận dữ, hiện tại y mà mở miệng sẽ khiến mọi chuyện càng thêm rắc rối, chỉ biết ngóng chờ có người chạy vào đánh tan cục diện bế tắc.

Có lẽ lão thiên gia cũng nghe thấy lời thỉnh cầu của y, rèm cửa ‘xoát’ một tiếng liền bị nhấc lên, một thân ảnh lướt qua, chỉ cảm thấy trên đùi trầm xuống, cổ bị người ôm, sau đó lại nghe thanh âm non nớt vang lên: “Tiểu Vũ, ta rất nhớ ngươi, ngươi có nhớ ta không vậy?”

“Tiểu Thần? Đặc huấn xong rồi sao?” Nhìn tiểu gia hỏa quân lấy mình, y kinh ngạc.

“Chưa đâu, ta trở về nghỉ ngơi vài ngày, hơn nữa ta cũng nhớ ngươi.” Ỷ Thần ôm mặt y hôn ‘chụt’ một tiếng, sau đó đắc ý nhìn hai người bên cạnh, có điều, nhìn thấy bọn họ không có phản ứng mới phát hiện không khí chung quanh bất ổn, quay ra sau nhìn ngó, lập tức bĩu môi nói thầm: “Nữ nhân kia sao lại tới nữa, thực khiến người ta chán ghét mà.”

Đây là tới giải vây hay đổ thêm dầu vào lửa? Vân Phi Vũ lập tức lấy tay che miệng hắn, thấp giọng quát: “Không được phép nói hưu nói vượn, Mạnh bá bá cùng mọi người tới đây làm khách. Đúng rồi, con vẫn chưa chào hỏi mọi người đâu, nào, mau chào đi.”

Vân Phi Vũ biết hắn chưa bao giờ chú ý tới cấp bậc lễ nghĩa và mấy thứ linh *** kia, cho nên chưa bao giờ thúc ép hắn chào hỏi người khác, mà hiện tại…

Ỷ Thần nghi hoặc nhìn y, thuận mắt quét qua mấy người trên bàn tiệc, đại khái cũng hiểu chuyện gì đang diễn ra.

Tuy rằng hắn ghét nữ nhân kia, nhưng lão đầu này coi như không có trở ngại, hơn nữa bộ dạng của Tiểu Vũ cũng khó xử, vậy nên hắn cố gắng nhịn cảm giác muốn ói kia xuống, ngọt ngào hô lên: “Mạnh bá bá, sao ngài không ăn? Đồ ăn phụ thân nấu ngon lắm đó, ở bên ngoài không có phước ăn như vậy đâu.”

Nhìn kiều thê rơi lệ không ngừng, Mạnh Lệnh Phương đau lòng nhưng cũng không còn cách nào khác, hiện tại được cho một đường lui, hắn biết Tiểu Vũ đang giúp mình, lập tức tiếp lời: “Đúng vậy, đồ ăn nhiều như vậy mà không ăn là lãng phí. Văn Tuyên, chẳng phải ngươi vẫn đói sao, nhanh ăn đi, múc cho mẫu thân của ngươi một bát canh nữa.”

Rót đầy chén rượu, hắn đứng lên, vẻ mặt áy náy xin lỗi nhìn về phía ba người: “Vô Nhai, Khoảnh Dương, Tiểu Vũ, chuyện vừa rồi ta thay nội tử tạ lỗi cùng mọi người, tự phạt ba chén.”

(Nội tử: vợ)

Vân Phi Vũ lập tức bưng chén rượu, Tích Vô Nhai do dự một lúc cũng nâng lên, chỉ có Vân Khoảnh Dương là nhẹ nhàng gõ mặt bàn, lời nói thốt ra không nhanh không chậm: “Mạnh thúc, ta gọi ngài một tiếng Mạnh thúc cũng chỉ vì nể mặt Vũ Nhi. Nếu không phải Vũ Nhi lên tiếng thì chuyện nhà các người ta cũng chẳng thèm quản, chứ chưa nhắc tới việc lần này chẳng can hệ gì tới Vân gia chúng ta. Vũ Nhi mềm lòng không so đo, nhưng còn ta đây vốn là kẻ lòng dạ hẹp hòi, huống chi Vũ Nhi là tâm can bảo bối của ta. Ta phải nhắc nhở các người một câu: Các người dựa vào cái gì mà dám hô to gọi nhỏ với y? Hả!”

Khí thế cường giả toàn bộ đều được khai hỏa, uy áp đánh mạnh về phía ba người, Mạnh Lệnh Phương vào nam ra bắc nhiều năm miễn cưỡng cũng chịu đựng được, mà Lưu Ngọc Hoa cùng Mạnh Văn Tuyên lại tái nhợt mặt mũi, ôm nhau run rẩy.

“Dương, đừng”

“Tiểu Vũ, nàng lại khi dễ ngươi?” Ỷ Thần đột nhiên ngắt lời, chỉ về phía Lưu Ngọc Hoa hỏi.

“Có ý gì? Lại?” Tích Vô Nhai nhẹ giọng hỏi, ngữ khí bình tĩnh không lộ ra chút cảm xúc nào.

Không để ý Vân Phi Vũ ngăn cản, Ỷ Thần nhảy xuống khỏi người y, lại gần Lưu Ngọc Hoa đang thất kinh run rẩy, hừ lạnh một tiếng: “Đã quên lần trước ta nói với ngươi thế nào rồi sao? Thôi vậy, loại người như ngươi không chịu chút giáo huấn sẽ không nhớ được lâu. Đúng lúc lắm, tính cả một bạt tai lần trước ngươi ‘tặng’ cho Tiểu Vũ, hôm nay ta tính cả vốn lẫn lời.”

Chapter
1 Quyển 1 - Chương 1-1: Tiết tử
2 Quyển 1 - Chương 1-2: Ta là tiểu thư???
3 Quyển 1 - Chương 2: Cuộc sống mới ở cổ đại
4 Quyển 1 - Chương 3: Xúc động là tai họa
5 Quyển 1 - Chương 4: Sỉ nhục
6 Quyển 1 - Chương 5: Đêm vẩn đục
7 Quyển 1 - Chương 6: Kiên cường hi vọng
8 Quyển 1 - Chương 7: Nhịp tim ấm áp
9 Quyển 1 - Chương 8: Nam tử trong bức họa
10 Quyển 1 - Chương 9: Vị khách từ xa tới
11 Quyển 1 - Chương 10: Hôn nhân giao dịch
12 Quyển 1 - Chương 11: Giao dịch được thành lập
13 Quyển 1 - Chương 12: Tiểu thư hung dữ muốn trở mặt
14 Quyển 1 - Chương 13: Chủ tớ khắc khẩu
15 Quyển 1 - Chương 14: Buổi sáng hỗn loạn
16 Quyển 1 - Chương 15: Xuất giá rời sơn trang
17 Quyển 1 - Chương 16: Dừng lại hòa ninh trấn
18 Quyển 1 - Chương 17: Ác bá đùa giỡn mỹ nhân
19 Quyển 1 - Chương 18: Thích khách ở hoàn ninh trấn
20 Quyển 1 - Chương 19: Ánh mặt trời tai họa
21 Quyển 1 - Chương 20: Tới thanh châu thành
22 Quyển 2 - Chương 21: Bữa cơm ngày thứ năm
23 Quyển 2 - Chương 22: Chủ mưu thật sự
24 Quyển 2 - Chương 23: Mảnh bạch ngọc vô dụng
25 Quyển 2 - Chương 24: Muội muội thân yêu
26 Quyển 2 - Chương 25: Mạc bạch tiên sinh ở trướng phòng (*)
27 Quyển 2 - Chương 26: Giúp ta bán đồ Hồi môn
28 Quyển 2 - Chương 27: Sự chuẩn bị trước khi ra ngoài
29 Quyển 2 - Chương 28: Ra ngoài gặp chuyện
30 Quyển 2 - Chương 29: Thì ra là bẫy
31 Quyển 2 - Chương 30: Cứu người
32 Quyển 2 - Chương 31: Thì ra là thế
33 Quyển 2 - Chương 32: Bộ mặt thật
34 Quyển 2 - Chương 33: Xem tình hình mới quyết định
35 Quyển 2 - Chương 34: Tiểu vũ? tiểu vũ?
36 Quyển 2 - Chương 35: Thân phận bị vạch trần
37 Quyển 2 - Chương 36: Suy nghĩ chu toàn của y
38 Quyển 2 - Chương 37: Tình cảm ấm áp
39 Quyển 2 - Chương 38: Bắt đầu tất cả
40 Quyển 2 - Chương 39: Tình thế khó khăn
41 Quyển 2 - Chương 40: Tình cảm dần sáng tỏ
42 Quyển 2 - Chương 41: Trời dần đen tối
43 Quyển 2 - Chương 42: Sự yên lặng trước cơn sóng gió
44 Quyển 2 - Chương 43: Sa lưới
45 Quyển 2 - Chương 44: Hai mặt của ái tình
46 Quyển 2 - Chương 45: Vẫn nên rời khỏi
47 Quyển 2 - Chương 46: Trốn đi chưa toại
48 Quyển 2 - Chương 47: Giận dữ vì ghen
49 Quyển 2 - Chương 48: Rốt cuộc cũng trốn thoát
50 Quyển 3 - Chương 49: Hoàng tước ở phía sau
51 Quyển 3 - Chương 50: Kẻ không ai ngờ tới
52 Quyển 3 - Chương 51: Chuyện cũ đau lòng
53 Quyển 3 - Chương 52: Nguyên nhân của mọi chuyện
54 Quyển 3 - Chương 53: Y là nam nhân
55 Quyển 3 - Chương 54: Đưa ra quyết định
56 Quyển 3 - Chương 55: Giật mình như mộng
57 Quyển 3 - Chương 56: Nhiên thiêu đãi tẫn
58 Quyển 3 - Chương 57: Hắc dạ – Bạch trú
59 Quyển 3 - Chương 58: Lưu trần công tử
60 Quyển 3 - Chương 59: Phân biệt đối xử
61 Quyển 3 - Chương 60: Bá đạo chấp niệm
62 Quyển 3 - Chương 61: Chỉ vì yêu ngươi
63 Quyển 3 - Chương 62-1: Dùng miệng mớm cho ngươi
64 Quyển 3 - Chương 62-2: Màn đêm u tối
65 Quyển 3 - Chương 63: Sẽ không đụng tới đệ
66 Quyển 3 - Chương 64: Ngọn lửa buổi sớm
67 Quyển 3 - Chương 65: Đêm đông
68 Quyển 3 - Chương 66: Người nọ đã tới
69 Quyển 3 - Chương 67: Ngụy xà
70 Quyển 3 - Chương 68: Rạng đông bừng sáng
71 Quyển 3 - Chương 69: Rắc rối liên tục kéo tới
72 Quyển 4 - Chương 70: Đây là đâu?
73 Quyển 4 - Chương 71: Đưa y trở lại
74 Quyển 4 - Chương 72: Thế sự đa đoan
75 Quyển 4 - Chương 73: Hữu kinh vô hiểm
76 Quyển 4 - Chương 74: Ngày làm việc đầu tiên
77 Quyển 4 - Chương 75: Làm người khiêm tốn
78 Quyển 4 - Chương 76: Chuyện bé xé to
79 Quyển 4 - Chương 77: Người tốt khó làm
80 Quyển 4 - Chương 78: Chân tướng mọi chuyện
81 Quyển 4 - Chương 79: Lưu trần trở về
82 Quyển 4 - Chương 80: Tình yêu vô vọng
83 Quyển 4 - Chương 81: Bình tĩnh kết thúc
84 Quyển 4 - Chương 82: Vào ở lộng mai các
85 Quyển 4 - Chương 83: Người mới gặp
86 Quyển 4 - Chương 84: Yêu nghiệt xấu xa
87 Quyển 4 - Chương 85: Liên tục thất bại
88 Quyển 4 - Chương 86: Con mèo ưa làm nũng
89 Quyển 4 - Chương 87: Trở về tiểu viện
90 Quyển 4 - Chương 88: Cảm tình dần sâu đậm
91 Quyển 4 - Chương 89: Không thể buông tay
92 Quyển 4 - Chương 90: Sau nụ hôn buổi sớm
93 Quyển 4 - Chương 91: Ôn nhu công chiếm
94 Quyển 4 - Chương 92: Lựa chọn yêu ngươi
95 Quyển 4 - Chương 93: Ôn tuyền kích tình
96 Quyển 4 - Chương 94: Cuộc bàn bạc nhỏ trong phòng ngủ
97 Quyển 4 - Chương 95: Phong khởi vân kinh
98 Quyển 4 - Chương 96: Người tốt bị ức hiếp
99 Quyển 4 - Chương 97: Lưu trần – Liễu phong
100 Quyển 4 - Chương 98: Là lỗi của ai
101 Quyển 4 - Chương 99: Dạ sắc mê ly
102 Quyển 4 - Chương 100: Lão bà thật tốt
103 Quyển 4 - Chương 101: Tư đồ Vũ thánh
104 Quyển 4 - Chương 102: Chỉ muốn yêu ngươi
105 Quyển 4 - Chương 103: Ám triều dũng động
106 Quyển 4 - Chương 104: Vương gia tìm “thê tử”
107 Quyển 4 - Chương 105: Hồi ức
108 Quyển 4 - Chương 106: Nhất niệm chi gian
109 Quyển 4 - Chương 107: Không đội trời chung
110 Quyển 4 - Chương 108: Người cuối cùng
111 Quyển 4 - Chương 109: Khoảng thời gian ngọt ngào
112 Quyển 4 - Chương 110: Sum họp một nơi
113 Quyển 4 - Chương 111: “tuyết”sắc dụ hoặc
114 Quyển 4 - Chương 112: Dạ bán kinh tâm
115 Quyển 4 - Chương 113: Phía sau phượng hoàng sơn
116 Quyển 4 - Chương 114: Yêu hận tình thù
117 Quyển 4 - Chương 115: Tuyết sơn tình đoạn
118 Quyển 4 - Chương 116: Hạnh phúc thoáng qua
119 Quyển 4 - Chương 117: Nhất tiễn xuyên tâm
120 Quyển 4 - Chương 118: Duyên diệt tâm toái
121 Quyển 5 - Chương 119: Quái dị tổ tôn
122 Quyển 5 - Chương 120: Khởi đầu của sự hỗn loạn
123 Quyển 5 - Chương 121: Bị đùa giỡn?
124 Quyển 5 - Chương 122: Chuyện cũ đã qua
125 Quyển 5 - Chương 123: Trở nên mạnh mẽ vì ai
126 Quyển 5 - Chương 124: Huyền mệnh một đường
127 Quyển 5 - Chương 125: Nhân họa đắc phúc
128 Quyển 5 - Chương 126: Mưa lớn sau giờ ngọ
129 Quyển 5 - Chương 127: Khó khăn cuối cùng
130 Quyển 5 - Chương 128: Thiếu niên thay đổi bề ngoài
131 Quyển 5 - Chương 129: Loạn trong giặc ngoài
132 Quyển 5 - Chương 130: Loạn thế trước mắt
133 Quyển 5 - Chương 131: Nguyên nhân gây ra đại loạn
134 Quyển 5 - Chương 132: “khách tới thăm” giữa đêm khuya
135 Quyển 5 - Chương 133: Cùng đến diên kinh
136 Quyển 5 - Chương 134: Quái lực thiếu niên
137 Quyển 5 - Chương 135: Đầu bếp quân doanh
138 Quyển 5 - Chương 136: Xông pha tiền tuyến
139 Quyển 5 - Chương 137: Tiến vào chiến trường
140 Quyển 5 - Chương 138: Cuộc sống quân doanh
141 Quyển 5 - Chương 139: Quân doanh ghê tởm
142 Quyển 5 - Chương 140: Nguyệt hạ mỹ nhân
143 Quyển 5 - Chương 141: Trở thành bằng hữu
144 Quyển 5 - Chương 142: Ái tình rối rắm
145 Quyển 5 - Chương 143: Nhất oản diện điều
146 Quyển 5 - Chương 144: Trúng độc
147 Quyển 5 - Chương 145: Đan dược cứu mạng
148 Quyển 5 - Chương 146: Sự kiện bất ngờ
149 Quyển 5 - Chương 147: Ngày năm tháng năm
150 Quyển 5 - Chương 148: Ban đêm bị tập kích
151 Quyển 5 - Chương 149: Tự biên tự diễn
152 Quyển 5 - Chương 150: Tình thế nghịch chuyển
153 Quyển 5 - Chương 151: Trận chiến giằng co
154 Quyển 5 - Chương 152: Trở về diên kinh
155 Quyển 5 - Chương 153: Không cần phong thưởng
156 Quyển 5 - Chương 154: Ngươi tiến ta lui
157 Quyển 5 - Chương 155: Thay đổi sách lược
158 Quyển 5 - Chương 156: Tiến cung diện thánh
159 Quyển 5 - Chương 157: Tạm thời lưu lại
160 Quyển 5 - Chương 158: Con tin địch quốc
161 Quyển 5 - Chương 159: Nhặt được đệ đệ
162 Quyển 5 - Chương 160: Tháng bảy giữa hè
163 Quyển 5 - Chương 161: Trước ngày trùng phùng
164 Quyển 5 - Chương 162: Phúc khí đông lai
165 Quyển 5 - Chương 163: Rất có hy vọng
166 Quyển 5 - Chương 164: Nực cười
167 Quyển 5 - Chương 165: Rảo bước tiến lên
168 Quyển 5 - Chương 166: Kính tửu phong ba
169 Quyển 5 - Chương 167: Nam nhân chi gian
170 Quyển 5 - Chương 168: Chậm rãi tiếp cận
171 Quyển 5 - Chương 169: Ép sát từng bước
172 Quyển 5 - Chương 170: Ôn nhu mê thang
173 Quyển 5 - Chương 171: Thân thuộc với ngươi
174 Quyển 5 - Chương 172: Trước lúc tiễn biệt
175 Quyển 5 - Chương 173: Say rượu tan nát cõi lòng
176 Quyển 5 - Chương 174: Đêm cháy bỏng
177 Quyển 5 - Chương 175: Tìm kiếm đệ đệ
178 Quyển 5 - Chương 176: Lời nói dối ngọt ngào
179 Quyển 5 - Chương 177: Phóng túng bản thân
180 Quyển 5 - Chương 178: Ngày rời đi
181 Quyển 5 - Chương 179: Là đệ đúng không?
182 Quyển 5 - Chương 180: Vương gia phát cuồng
183 Quyển 5 - Chương 181: Buông tay như vậy
184 Quyển 5 - Chương 182: Trong yến tiệc
185 Quyển 5 - Chương 183: Đêm hỗn loạn
186 Quyển 5 - Chương 184: Tái nhập biên quan
187 Quyển 5 - Chương 185: Lưu tu nam tử
188 Quyển 5 - Chương 186: Lợi dụng lẫn nhau
189 Quyển 5 - Chương 187: Đổ về tát lan
190 Quyển 5 - Chương 188: Ngày bi thảm
191 Quyển 5 - Chương 189: Hận thấu xương
192 Quyển 5 - Chương 190: Biên quan hội tụ
193 Quyển 5 - Chương 191: Khôi phục nguyên trạng
194 Quyển 5 - Chương 192: Ngày đàm phán
195 Quyển 5 - Chương 193: Cuộc chiến tranh đoạt
196 Quyển 5 - Chương 194: Tình thế hỗn loạn
197 Quyển 5 - Chương 195: Đều không phải
198 Quyển 5 - Chương 196: Lâm trung quyết biệt
199 Quyển 5 - Chương 197: Đột ngột biến đổi
200 Quyển 6 - Chương 198: Gặp lại mẫu thân
201 Quyển 6 - Chương 199: Thân phận vân gia
202 Quyển 6 - Chương 200: Chinh phục dạ dày của ngươi
203 Quyển 6 - Chương 201: Hái măng trong rừng trúc
204 Quyển 6 - Chương 202: Tình cảm thầm kín
205 Quyển 6 - Chương 203: Ngày ngả bài
206 Quyển 6 - Chương 204: Đạt thành hiệp nghị
207 Quyển 6 - Chương 205: Tú bà hạ tứ
208 Quyển 6 - Chương 206: Bắt đầu dạy dỗ
209 Quyển 6 - Chương 207: Sa đọa thành yêu ma
210 Quyển 6 - Chương 208: Đôi bên gặp lại
211 Quyển 6 - Chương 209: Báu vật vô giá
212 Quyển 6 - Chương 210: Chuyển biến như vậy
213 Quyển 6 - Chương 211: Trở về vân gia
214 Quyển 6 - Chương 212: Đều là kẻ điên
215 Quyển 6 - Chương 213: Ngươi thực khốn kiếp
216 Quyển 6 - Chương 214: Ẩn tật phát tác
217 Quyển 6 - Chương 215: Người nọ điên rồi
218 Quyển 6 - Chương 216: Hai người hòa giải
219 Quyển 6 - Chương 217: Giây phút yêu thương
220 Quyển 6 - Chương 218: Người ngoài dự đoán
221 Quyển 6 - Chương 219: Phơi bày quan hệ
222 Quyển 6 - Chương 220: Trở ngại trùng trùng
223 Quyển 6 - Chương 221: Nguyên do đau đầu
224 Quyển 6 - Chương 222: Ta có cửu chuyển đan
225 Quyển 6 - Chương 223: Nhu tình mật ý
226 Quyển 6 - Chương 224: Trước lúc khởi hành
227 Quyển 6 - Chương 225: Tiến thẳng tới diên kinh
228 Quyển 6 - Chương 226: Đánh đi! đánh đi!
229 Quyển 6 - Chương 227: Thích và yêu
230 Quyển 6 - Chương 228: Một đêm đại giới
231 Quyển 6 - Chương 229: Tuyên ngôn hạnh phúc
232 Quyển 6 - Chương 230: Mộng thành hiện thực
233 Quyển 6 - Chương 231: Ăn tiếp, uống tiếp
234 Quyển 6 - Chương 232: Bảo bối, chờ ta!
235 Quyển 6 - Chương 233: Khách phương xa
236 Quyển 6 - Chương 234: Trao đổi đồng giá
237 Quyển 6 - Chương 235: Nghe lời đệ
238 Quyển 6 - Chương 236: Ước định ba tháng
239 Quyển 6 - Chương 237: Trở về chốn cũ
240 Quyển 6 - Chương 238: Tiềm thức
241 Quyển 6 - Chương 239: Là ai lừa ai
242 Quyển 6 - Chương 240: Đêm đầu tiên
243 Quyển 6 - Chương 241: Đau toàn tâm
244 Quyển 6 - Chương 242: Ngày đêm bầu bạn
245 Quyển 6 - Chương 243: Đêm thứ bảy
246 Quyển 6 - Chương 244: Tình yêu thức giấc
247 Quyển 6 - Chương 245: Giả ngây giả ngốc
248 Quyển 6 - Chương 246: Đồng sàng dị mộng
249 Quyển 6 - Chương 247: Ngày mai rời đi
250 Quyển 6 - Chương 248: Một chữ ‘tình’
251 Quyển 6 - Chương 249: Ta đã trở về
252 Quyển 6 - Chương 250: Vương gia si tình
253 Quyển 6 - Chương 251: Tiểu dương trở về
254 Quyển 6 - Chương 252: Lần đầu giao chiến
255 Quyển 6 - Chương 253: Nôn nóng bất an
256 Quyển 6 - Chương 254: Lưỡng hổ tương tranh
257 Quyển 6 - Chương 255: Tranh giành tình nhân
258 Quyển 6 - Chương 256: Tình thế khó xử
259 Quyển 6 - Chương 257: Cuộc đọ sức cuối cùng
260 Quyển 6 - Chương 258: Rời khỏi ba người
261 Quyển 6 - Chương 259: Gặp lại bằng hữu
262 Quyển 6 - Chương 260: Lựa chọn cuối cùng
263 Quyển 6 - Chương 261: Cố nhân đến thăm
264 Quyển 6 - Chương 262: Tiểu thư cưới “vợ”
265 Quyển 6 - Chương 263: Quyết chiến sinh tử
266 Quyển 6 - Chương 264: Nhuận tang cam lộ
267 Quyển 6 - Chương 265: Người một nhà
268 Quyển 7 - Chương 266: Pn1:oa nhi bị bỏ rơi
269 Quyển 7 - Chương 267: Pn2: Ta muốn lớn lên
270 Quyển 7 - Chương 268: Pn3:sáng sớm hôm sau
271 Quyển 7 - Chương 269: Pn4:ba phụ thân một pa pa
272 Quyển 7 - Chương 270: Pn5:thiện nhân đắc thiện quả
273 Quyển 7 - Chương 271: Pn6: Gia sự mạnh gia
274 Quyển 7 - Chương 272: Pn7:việc nhỏ nhặt
275 Quyển 7 - Chương 273: Pn8:hoàng thượng cho mời
276 Quyển 7 - Chương 274: Pn9:thúc chất chi gian
277 Quyển 7 - Chương 275: Pn10:yêu và bị yêu
278 Quyển 7 - Chương 276: Pn11:man thê bại nhi
279 Quyển 7 - Chương 277: Pn12:tự mình giải quyết
280 Quyển 7 - Chương 278: Pn13:khách quý tới thăm
281 Quyển 7 - Chương 279: Pn14:căn phòng phong ba
282 Quyển 7 - Chương 280: Pn15:miếng mồi dâng đến tận cửa
283 Quyển 7 - Chương 281: Pn16:hù dọa, hù dọa
284 Quyển 7 - Chương 282: Pn17:thân nhân bằng hữu
285 Quyển 7 - Chương 283: Pn18:duyên phận chú định
286 Quyển 7 - Chương 284: Pn19:huynh đệ tình kết
287 Quyển 7 - Chương 285: Pn20:tìm người hỗ trợ
288 Quyển 7 - Chương 286: Pn21:lưỡng quân đàm tâm
289 Quyển 7 - Chương 287: Pn22:yêu đến vĩnh viễn
290 Quyển 7 - Chương 288: Pn23:đêm dài đằng đẵng
Chapter

Updated 290 Episodes

1
Quyển 1 - Chương 1-1: Tiết tử
2
Quyển 1 - Chương 1-2: Ta là tiểu thư???
3
Quyển 1 - Chương 2: Cuộc sống mới ở cổ đại
4
Quyển 1 - Chương 3: Xúc động là tai họa
5
Quyển 1 - Chương 4: Sỉ nhục
6
Quyển 1 - Chương 5: Đêm vẩn đục
7
Quyển 1 - Chương 6: Kiên cường hi vọng
8
Quyển 1 - Chương 7: Nhịp tim ấm áp
9
Quyển 1 - Chương 8: Nam tử trong bức họa
10
Quyển 1 - Chương 9: Vị khách từ xa tới
11
Quyển 1 - Chương 10: Hôn nhân giao dịch
12
Quyển 1 - Chương 11: Giao dịch được thành lập
13
Quyển 1 - Chương 12: Tiểu thư hung dữ muốn trở mặt
14
Quyển 1 - Chương 13: Chủ tớ khắc khẩu
15
Quyển 1 - Chương 14: Buổi sáng hỗn loạn
16
Quyển 1 - Chương 15: Xuất giá rời sơn trang
17
Quyển 1 - Chương 16: Dừng lại hòa ninh trấn
18
Quyển 1 - Chương 17: Ác bá đùa giỡn mỹ nhân
19
Quyển 1 - Chương 18: Thích khách ở hoàn ninh trấn
20
Quyển 1 - Chương 19: Ánh mặt trời tai họa
21
Quyển 1 - Chương 20: Tới thanh châu thành
22
Quyển 2 - Chương 21: Bữa cơm ngày thứ năm
23
Quyển 2 - Chương 22: Chủ mưu thật sự
24
Quyển 2 - Chương 23: Mảnh bạch ngọc vô dụng
25
Quyển 2 - Chương 24: Muội muội thân yêu
26
Quyển 2 - Chương 25: Mạc bạch tiên sinh ở trướng phòng (*)
27
Quyển 2 - Chương 26: Giúp ta bán đồ Hồi môn
28
Quyển 2 - Chương 27: Sự chuẩn bị trước khi ra ngoài
29
Quyển 2 - Chương 28: Ra ngoài gặp chuyện
30
Quyển 2 - Chương 29: Thì ra là bẫy
31
Quyển 2 - Chương 30: Cứu người
32
Quyển 2 - Chương 31: Thì ra là thế
33
Quyển 2 - Chương 32: Bộ mặt thật
34
Quyển 2 - Chương 33: Xem tình hình mới quyết định
35
Quyển 2 - Chương 34: Tiểu vũ? tiểu vũ?
36
Quyển 2 - Chương 35: Thân phận bị vạch trần
37
Quyển 2 - Chương 36: Suy nghĩ chu toàn của y
38
Quyển 2 - Chương 37: Tình cảm ấm áp
39
Quyển 2 - Chương 38: Bắt đầu tất cả
40
Quyển 2 - Chương 39: Tình thế khó khăn
41
Quyển 2 - Chương 40: Tình cảm dần sáng tỏ
42
Quyển 2 - Chương 41: Trời dần đen tối
43
Quyển 2 - Chương 42: Sự yên lặng trước cơn sóng gió
44
Quyển 2 - Chương 43: Sa lưới
45
Quyển 2 - Chương 44: Hai mặt của ái tình
46
Quyển 2 - Chương 45: Vẫn nên rời khỏi
47
Quyển 2 - Chương 46: Trốn đi chưa toại
48
Quyển 2 - Chương 47: Giận dữ vì ghen
49
Quyển 2 - Chương 48: Rốt cuộc cũng trốn thoát
50
Quyển 3 - Chương 49: Hoàng tước ở phía sau
51
Quyển 3 - Chương 50: Kẻ không ai ngờ tới
52
Quyển 3 - Chương 51: Chuyện cũ đau lòng
53
Quyển 3 - Chương 52: Nguyên nhân của mọi chuyện
54
Quyển 3 - Chương 53: Y là nam nhân
55
Quyển 3 - Chương 54: Đưa ra quyết định
56
Quyển 3 - Chương 55: Giật mình như mộng
57
Quyển 3 - Chương 56: Nhiên thiêu đãi tẫn
58
Quyển 3 - Chương 57: Hắc dạ – Bạch trú
59
Quyển 3 - Chương 58: Lưu trần công tử
60
Quyển 3 - Chương 59: Phân biệt đối xử
61
Quyển 3 - Chương 60: Bá đạo chấp niệm
62
Quyển 3 - Chương 61: Chỉ vì yêu ngươi
63
Quyển 3 - Chương 62-1: Dùng miệng mớm cho ngươi
64
Quyển 3 - Chương 62-2: Màn đêm u tối
65
Quyển 3 - Chương 63: Sẽ không đụng tới đệ
66
Quyển 3 - Chương 64: Ngọn lửa buổi sớm
67
Quyển 3 - Chương 65: Đêm đông
68
Quyển 3 - Chương 66: Người nọ đã tới
69
Quyển 3 - Chương 67: Ngụy xà
70
Quyển 3 - Chương 68: Rạng đông bừng sáng
71
Quyển 3 - Chương 69: Rắc rối liên tục kéo tới
72
Quyển 4 - Chương 70: Đây là đâu?
73
Quyển 4 - Chương 71: Đưa y trở lại
74
Quyển 4 - Chương 72: Thế sự đa đoan
75
Quyển 4 - Chương 73: Hữu kinh vô hiểm
76
Quyển 4 - Chương 74: Ngày làm việc đầu tiên
77
Quyển 4 - Chương 75: Làm người khiêm tốn
78
Quyển 4 - Chương 76: Chuyện bé xé to
79
Quyển 4 - Chương 77: Người tốt khó làm
80
Quyển 4 - Chương 78: Chân tướng mọi chuyện
81
Quyển 4 - Chương 79: Lưu trần trở về
82
Quyển 4 - Chương 80: Tình yêu vô vọng
83
Quyển 4 - Chương 81: Bình tĩnh kết thúc
84
Quyển 4 - Chương 82: Vào ở lộng mai các
85
Quyển 4 - Chương 83: Người mới gặp
86
Quyển 4 - Chương 84: Yêu nghiệt xấu xa
87
Quyển 4 - Chương 85: Liên tục thất bại
88
Quyển 4 - Chương 86: Con mèo ưa làm nũng
89
Quyển 4 - Chương 87: Trở về tiểu viện
90
Quyển 4 - Chương 88: Cảm tình dần sâu đậm
91
Quyển 4 - Chương 89: Không thể buông tay
92
Quyển 4 - Chương 90: Sau nụ hôn buổi sớm
93
Quyển 4 - Chương 91: Ôn nhu công chiếm
94
Quyển 4 - Chương 92: Lựa chọn yêu ngươi
95
Quyển 4 - Chương 93: Ôn tuyền kích tình
96
Quyển 4 - Chương 94: Cuộc bàn bạc nhỏ trong phòng ngủ
97
Quyển 4 - Chương 95: Phong khởi vân kinh
98
Quyển 4 - Chương 96: Người tốt bị ức hiếp
99
Quyển 4 - Chương 97: Lưu trần – Liễu phong
100
Quyển 4 - Chương 98: Là lỗi của ai
101
Quyển 4 - Chương 99: Dạ sắc mê ly
102
Quyển 4 - Chương 100: Lão bà thật tốt
103
Quyển 4 - Chương 101: Tư đồ Vũ thánh
104
Quyển 4 - Chương 102: Chỉ muốn yêu ngươi
105
Quyển 4 - Chương 103: Ám triều dũng động
106
Quyển 4 - Chương 104: Vương gia tìm “thê tử”
107
Quyển 4 - Chương 105: Hồi ức
108
Quyển 4 - Chương 106: Nhất niệm chi gian
109
Quyển 4 - Chương 107: Không đội trời chung
110
Quyển 4 - Chương 108: Người cuối cùng
111
Quyển 4 - Chương 109: Khoảng thời gian ngọt ngào
112
Quyển 4 - Chương 110: Sum họp một nơi
113
Quyển 4 - Chương 111: “tuyết”sắc dụ hoặc
114
Quyển 4 - Chương 112: Dạ bán kinh tâm
115
Quyển 4 - Chương 113: Phía sau phượng hoàng sơn
116
Quyển 4 - Chương 114: Yêu hận tình thù
117
Quyển 4 - Chương 115: Tuyết sơn tình đoạn
118
Quyển 4 - Chương 116: Hạnh phúc thoáng qua
119
Quyển 4 - Chương 117: Nhất tiễn xuyên tâm
120
Quyển 4 - Chương 118: Duyên diệt tâm toái
121
Quyển 5 - Chương 119: Quái dị tổ tôn
122
Quyển 5 - Chương 120: Khởi đầu của sự hỗn loạn
123
Quyển 5 - Chương 121: Bị đùa giỡn?
124
Quyển 5 - Chương 122: Chuyện cũ đã qua
125
Quyển 5 - Chương 123: Trở nên mạnh mẽ vì ai
126
Quyển 5 - Chương 124: Huyền mệnh một đường
127
Quyển 5 - Chương 125: Nhân họa đắc phúc
128
Quyển 5 - Chương 126: Mưa lớn sau giờ ngọ
129
Quyển 5 - Chương 127: Khó khăn cuối cùng
130
Quyển 5 - Chương 128: Thiếu niên thay đổi bề ngoài
131
Quyển 5 - Chương 129: Loạn trong giặc ngoài
132
Quyển 5 - Chương 130: Loạn thế trước mắt
133
Quyển 5 - Chương 131: Nguyên nhân gây ra đại loạn
134
Quyển 5 - Chương 132: “khách tới thăm” giữa đêm khuya
135
Quyển 5 - Chương 133: Cùng đến diên kinh
136
Quyển 5 - Chương 134: Quái lực thiếu niên
137
Quyển 5 - Chương 135: Đầu bếp quân doanh
138
Quyển 5 - Chương 136: Xông pha tiền tuyến
139
Quyển 5 - Chương 137: Tiến vào chiến trường
140
Quyển 5 - Chương 138: Cuộc sống quân doanh
141
Quyển 5 - Chương 139: Quân doanh ghê tởm
142
Quyển 5 - Chương 140: Nguyệt hạ mỹ nhân
143
Quyển 5 - Chương 141: Trở thành bằng hữu
144
Quyển 5 - Chương 142: Ái tình rối rắm
145
Quyển 5 - Chương 143: Nhất oản diện điều
146
Quyển 5 - Chương 144: Trúng độc
147
Quyển 5 - Chương 145: Đan dược cứu mạng
148
Quyển 5 - Chương 146: Sự kiện bất ngờ
149
Quyển 5 - Chương 147: Ngày năm tháng năm
150
Quyển 5 - Chương 148: Ban đêm bị tập kích
151
Quyển 5 - Chương 149: Tự biên tự diễn
152
Quyển 5 - Chương 150: Tình thế nghịch chuyển
153
Quyển 5 - Chương 151: Trận chiến giằng co
154
Quyển 5 - Chương 152: Trở về diên kinh
155
Quyển 5 - Chương 153: Không cần phong thưởng
156
Quyển 5 - Chương 154: Ngươi tiến ta lui
157
Quyển 5 - Chương 155: Thay đổi sách lược
158
Quyển 5 - Chương 156: Tiến cung diện thánh
159
Quyển 5 - Chương 157: Tạm thời lưu lại
160
Quyển 5 - Chương 158: Con tin địch quốc
161
Quyển 5 - Chương 159: Nhặt được đệ đệ
162
Quyển 5 - Chương 160: Tháng bảy giữa hè
163
Quyển 5 - Chương 161: Trước ngày trùng phùng
164
Quyển 5 - Chương 162: Phúc khí đông lai
165
Quyển 5 - Chương 163: Rất có hy vọng
166
Quyển 5 - Chương 164: Nực cười
167
Quyển 5 - Chương 165: Rảo bước tiến lên
168
Quyển 5 - Chương 166: Kính tửu phong ba
169
Quyển 5 - Chương 167: Nam nhân chi gian
170
Quyển 5 - Chương 168: Chậm rãi tiếp cận
171
Quyển 5 - Chương 169: Ép sát từng bước
172
Quyển 5 - Chương 170: Ôn nhu mê thang
173
Quyển 5 - Chương 171: Thân thuộc với ngươi
174
Quyển 5 - Chương 172: Trước lúc tiễn biệt
175
Quyển 5 - Chương 173: Say rượu tan nát cõi lòng
176
Quyển 5 - Chương 174: Đêm cháy bỏng
177
Quyển 5 - Chương 175: Tìm kiếm đệ đệ
178
Quyển 5 - Chương 176: Lời nói dối ngọt ngào
179
Quyển 5 - Chương 177: Phóng túng bản thân
180
Quyển 5 - Chương 178: Ngày rời đi
181
Quyển 5 - Chương 179: Là đệ đúng không?
182
Quyển 5 - Chương 180: Vương gia phát cuồng
183
Quyển 5 - Chương 181: Buông tay như vậy
184
Quyển 5 - Chương 182: Trong yến tiệc
185
Quyển 5 - Chương 183: Đêm hỗn loạn
186
Quyển 5 - Chương 184: Tái nhập biên quan
187
Quyển 5 - Chương 185: Lưu tu nam tử
188
Quyển 5 - Chương 186: Lợi dụng lẫn nhau
189
Quyển 5 - Chương 187: Đổ về tát lan
190
Quyển 5 - Chương 188: Ngày bi thảm
191
Quyển 5 - Chương 189: Hận thấu xương
192
Quyển 5 - Chương 190: Biên quan hội tụ
193
Quyển 5 - Chương 191: Khôi phục nguyên trạng
194
Quyển 5 - Chương 192: Ngày đàm phán
195
Quyển 5 - Chương 193: Cuộc chiến tranh đoạt
196
Quyển 5 - Chương 194: Tình thế hỗn loạn
197
Quyển 5 - Chương 195: Đều không phải
198
Quyển 5 - Chương 196: Lâm trung quyết biệt
199
Quyển 5 - Chương 197: Đột ngột biến đổi
200
Quyển 6 - Chương 198: Gặp lại mẫu thân
201
Quyển 6 - Chương 199: Thân phận vân gia
202
Quyển 6 - Chương 200: Chinh phục dạ dày của ngươi
203
Quyển 6 - Chương 201: Hái măng trong rừng trúc
204
Quyển 6 - Chương 202: Tình cảm thầm kín
205
Quyển 6 - Chương 203: Ngày ngả bài
206
Quyển 6 - Chương 204: Đạt thành hiệp nghị
207
Quyển 6 - Chương 205: Tú bà hạ tứ
208
Quyển 6 - Chương 206: Bắt đầu dạy dỗ
209
Quyển 6 - Chương 207: Sa đọa thành yêu ma
210
Quyển 6 - Chương 208: Đôi bên gặp lại
211
Quyển 6 - Chương 209: Báu vật vô giá
212
Quyển 6 - Chương 210: Chuyển biến như vậy
213
Quyển 6 - Chương 211: Trở về vân gia
214
Quyển 6 - Chương 212: Đều là kẻ điên
215
Quyển 6 - Chương 213: Ngươi thực khốn kiếp
216
Quyển 6 - Chương 214: Ẩn tật phát tác
217
Quyển 6 - Chương 215: Người nọ điên rồi
218
Quyển 6 - Chương 216: Hai người hòa giải
219
Quyển 6 - Chương 217: Giây phút yêu thương
220
Quyển 6 - Chương 218: Người ngoài dự đoán
221
Quyển 6 - Chương 219: Phơi bày quan hệ
222
Quyển 6 - Chương 220: Trở ngại trùng trùng
223
Quyển 6 - Chương 221: Nguyên do đau đầu
224
Quyển 6 - Chương 222: Ta có cửu chuyển đan
225
Quyển 6 - Chương 223: Nhu tình mật ý
226
Quyển 6 - Chương 224: Trước lúc khởi hành
227
Quyển 6 - Chương 225: Tiến thẳng tới diên kinh
228
Quyển 6 - Chương 226: Đánh đi! đánh đi!
229
Quyển 6 - Chương 227: Thích và yêu
230
Quyển 6 - Chương 228: Một đêm đại giới
231
Quyển 6 - Chương 229: Tuyên ngôn hạnh phúc
232
Quyển 6 - Chương 230: Mộng thành hiện thực
233
Quyển 6 - Chương 231: Ăn tiếp, uống tiếp
234
Quyển 6 - Chương 232: Bảo bối, chờ ta!
235
Quyển 6 - Chương 233: Khách phương xa
236
Quyển 6 - Chương 234: Trao đổi đồng giá
237
Quyển 6 - Chương 235: Nghe lời đệ
238
Quyển 6 - Chương 236: Ước định ba tháng
239
Quyển 6 - Chương 237: Trở về chốn cũ
240
Quyển 6 - Chương 238: Tiềm thức
241
Quyển 6 - Chương 239: Là ai lừa ai
242
Quyển 6 - Chương 240: Đêm đầu tiên
243
Quyển 6 - Chương 241: Đau toàn tâm
244
Quyển 6 - Chương 242: Ngày đêm bầu bạn
245
Quyển 6 - Chương 243: Đêm thứ bảy
246
Quyển 6 - Chương 244: Tình yêu thức giấc
247
Quyển 6 - Chương 245: Giả ngây giả ngốc
248
Quyển 6 - Chương 246: Đồng sàng dị mộng
249
Quyển 6 - Chương 247: Ngày mai rời đi
250
Quyển 6 - Chương 248: Một chữ ‘tình’
251
Quyển 6 - Chương 249: Ta đã trở về
252
Quyển 6 - Chương 250: Vương gia si tình
253
Quyển 6 - Chương 251: Tiểu dương trở về
254
Quyển 6 - Chương 252: Lần đầu giao chiến
255
Quyển 6 - Chương 253: Nôn nóng bất an
256
Quyển 6 - Chương 254: Lưỡng hổ tương tranh
257
Quyển 6 - Chương 255: Tranh giành tình nhân
258
Quyển 6 - Chương 256: Tình thế khó xử
259
Quyển 6 - Chương 257: Cuộc đọ sức cuối cùng
260
Quyển 6 - Chương 258: Rời khỏi ba người
261
Quyển 6 - Chương 259: Gặp lại bằng hữu
262
Quyển 6 - Chương 260: Lựa chọn cuối cùng
263
Quyển 6 - Chương 261: Cố nhân đến thăm
264
Quyển 6 - Chương 262: Tiểu thư cưới “vợ”
265
Quyển 6 - Chương 263: Quyết chiến sinh tử
266
Quyển 6 - Chương 264: Nhuận tang cam lộ
267
Quyển 6 - Chương 265: Người một nhà
268
Quyển 7 - Chương 266: Pn1:oa nhi bị bỏ rơi
269
Quyển 7 - Chương 267: Pn2: Ta muốn lớn lên
270
Quyển 7 - Chương 268: Pn3:sáng sớm hôm sau
271
Quyển 7 - Chương 269: Pn4:ba phụ thân một pa pa
272
Quyển 7 - Chương 270: Pn5:thiện nhân đắc thiện quả
273
Quyển 7 - Chương 271: Pn6: Gia sự mạnh gia
274
Quyển 7 - Chương 272: Pn7:việc nhỏ nhặt
275
Quyển 7 - Chương 273: Pn8:hoàng thượng cho mời
276
Quyển 7 - Chương 274: Pn9:thúc chất chi gian
277
Quyển 7 - Chương 275: Pn10:yêu và bị yêu
278
Quyển 7 - Chương 276: Pn11:man thê bại nhi
279
Quyển 7 - Chương 277: Pn12:tự mình giải quyết
280
Quyển 7 - Chương 278: Pn13:khách quý tới thăm
281
Quyển 7 - Chương 279: Pn14:căn phòng phong ba
282
Quyển 7 - Chương 280: Pn15:miếng mồi dâng đến tận cửa
283
Quyển 7 - Chương 281: Pn16:hù dọa, hù dọa
284
Quyển 7 - Chương 282: Pn17:thân nhân bằng hữu
285
Quyển 7 - Chương 283: Pn18:duyên phận chú định
286
Quyển 7 - Chương 284: Pn19:huynh đệ tình kết
287
Quyển 7 - Chương 285: Pn20:tìm người hỗ trợ
288
Quyển 7 - Chương 286: Pn21:lưỡng quân đàm tâm
289
Quyển 7 - Chương 287: Pn22:yêu đến vĩnh viễn
290
Quyển 7 - Chương 288: Pn23:đêm dài đằng đẵng